Chương 26: Vừa gặp đã yêu
Châu Thăng nhìn qua người phụ nữ, giọng anh mang hơi lạnh nhưng so với lúc nãy đã dịu đi vài phần.
“ Cô tên là gì? “
Người phụ nữ lúc này mới dè dặt ngẩng đầu nhìn Châu Thăng vài giây, giọng nói mượt mà ấy cất lên khiến lòng anh bay bổng.
“ Hiểu,...Hiểu Khê “
Hiểu Khê
Tên rất đẹp
Đẹp hệt như người
Châu Thăng cười mỉm, anh đối với người phụ nữ này không lẽ là vừa gặp đã yêu cũng có thể lắm ai bảo cô mê người như vậy nét quyến rũ ấy khó có người phụ nữ nào có thể sánh được, trước cong sâu vểnh tỉ lệ hoàn hảo như thế không một người đàn ông nào có thể thoát được sự cám dỗ này kể cả là một người đàn ông không gần nữ sắc như anh cũng hoàn toàn bị cô cướp mất trái tim rồi.
Châu Thăng trước bao nhiêu ánh mắt lại kéo lấy tay Hiểu Khê mặc cho những người xung quanh to nhỏ đàm tiếu anh kéo lấy cô đi thật nhanh bỏ mặc Đinh Mật cùng đống tài liệu đơ người ra nhìn theo.
Hiểu Khê biết bản thân đã bị nói ra nói vào sau sự việc này e là cô càng không sống yên ở nơi này, người phụ nữ cố gắng vùng vẫy khỏi anh nhưng càng chống cự thì Châu Thăng càng siết chặt hơn đến khi cả hai cùng vào văn phòng của anh mới chịu buông tay cô ra, Châu Thăng đóng chặt cửa phòng mạnh mẽ ép cô vào tường, lần đầu gặp nhau đã mạnh bạo như thế Hiểu Khê không biết đây là bộ mặt thật của người mà cô luôn thần tượng.
Không phải tự nhiên cô lại chọn nơi này đồng ý làm một thực tập sinh quèn mặc cho người ta mắng mỏ, ức hiếp thật ra Hiểu Khê vẫn luôn rất ngưỡng mộ Châu Thăng, anh là người đứng đầu ngành khoa học cả nước không một ai trong ngành là không biết đến anh, cô cũng vậy cô mang trong mình niềm đam mê mãnh liệt với khoa học và nghiên cứu vì muốn được học tập từ Châu Thăng mới nhất quyết vào được nơi này làm việc.
Hiểu Khê run lên né mặt sang một bên.
“ Châu tổng, anh làm gì vậy? nếu có người nhìn thấy tôi sẽ không sống nổi ở nơi này đâu “
Châu Thăng mặt đối mặt với cô ánh mắt người đàn ông cứ dán vào bờ môi đỏ mộng của Hiểu Khê dường như đang rất khao khát nó, anh càng lúc càng ép sát cô vào bức tường cứng, bấy giờ Hiểu Khê đã có thể cảm nhận rõ hơi thở nóng bỏng của anh cơ thể cô bất giác nóng lên, cố gắng né tránh ánh mắt điên dại của người đàn ông, chính cô cũng sắp mà kiểm soát được mình rồi.
“ Châu tổng, làm ơn cho tôi đi “
“ Hiểu Khê, nếu tôi nói tôi đối với em là vừa gặp đã yêu,...em có tin không? “
Hiểu Khê trố mắt ngỡ ngàng, cô vừa được thần tượng của mình tỏ tình sao, có phải anh vừa nói yêu cô không làm sao có thể Châu Thăng nổi tiếng là người không gần nữ sắc trong giới nghiên cứu không ai là không biết người đàn ông này lạnh lùng, khó gần thế nào anh đối với phụ nữ như kẻ thù chỉ cần ngửi thấy mùi bọn họ trong vòng một mét liền thấy chán ghét vậy mà lại nói yêu cô còn là vừa gặp đã yêu, thật khó tin.
Châu Thăng từ nhỏ đến lớn người phụ nữ duy nhất anh gần gũi chính là cô em gái của anh ngoài ra bất kể là người phụ nữ nào anh cũng cảm thấy buồn nôn mỗi khi tiếp xúc nhiều lúc anh còn nghi ngờ bản thân mình liệu có phải anh thuộc trong phần trăm số ít trên thế giới người mang một giới tính ngoài lề nhưng giây phút gặp được Hiểu Khê anh biết mình vẫn là một người đàn ông đích thực, cô là người phụ nữ duy nhất khiến anh tim đập loạn nhịp, là người anh vừa gặp đã muốn chiếm lấy ngay lập tức, là người phụ nữ ngoại lệ trong lòng anh.
“ Châu tổng, anh đừng đùa chúng ta cũng chỉ vừa gặp nhau chưa được nửa tiếng, làm sao lại... yêu tôi chứ? “
Ánh mắt anh đã nói lên sự thật rằng người đàn ông này chính là đang rất thật lòng nhưng nói rõ ra hai người còn chưa gặp được nhau bao lâu chưa nói với nhau được mấy câu bây giờ lại nói yêu cô, Hiểu Khê có muốn tin đi nữa thì cô cũng không dám tin vào tai mình, liệu sau khi cô mở lòng lại phát hiện ra đây chỉ là một giấc mơ thì sao.
Hiểu Khê từ lúc bước chân vào ngành này đã phải lòng người đàn ông này, một người mà cô chỉ nhìn thấy qua màn hình lớn hay ảnh báo vậy mà cô lại thích anh vì anh mà đã cố gắng biết bao năm cuối cùng cũng có thể bước chân vào được nơi này, cô bây giờ thật sự rất hạnh phúc vì cuối cùng cũng gặp được người thật, Châu Thăng nào có thể ngờ được người phụ nữ này thật ra cũng đã phải lòng mình từ lâu nhưng cô làm sao nói ra được, có lẻ trong mắt một người tài giỏi như anh cô không là gì, thì đến tình cảm này cũng sẽ chỉ là một cơn gió thoáng qua, Châu Thăng ghét phụ nữ chuyện này cô cũng biết vậy nên mới quyết định chôn giấu nỏi lòng của mình vì nghĩ rằng bản thân cả đời cũng không được anh để mắt đến nhưng người đàn ông này không ngờ lại thích cô còn vừa mới tỏ tình với cô nữa.
Hiểu Khê vội vã đầy anh ra một chút nhưng chưa được hai giây người đàn ông lại một lần nữa ép sát lấy cô.
“ Hiểu Khê, em nói xem có phải em vừa bỏ bùa tôi không?, tôi không nghĩ tôi sẽ có ngày hôm nay, sự xuất hiện của em khiến tôi tin rằng bản thân mình thật sự là đàn ông, tôi động lòng với em rồi, Hiểu Khê em tin tôi không? “
“ Châu tổng, dù anh có đang thật lòng hay không thì chúng ta...cũng không, không thể đâu, anh làm ơn cho tôi đi “
Hiểu Khê cô thật sự bị anh làm cho cảm động rồi nhưng cô không dám nói ra lòng mình với anh rằng cô cũng đã thích anh từ lâu, cô vì anh nên mới vào công ty này. Hiểu Khê cố kiểm soát cảm xúc của mình cô cảm nhận được cơ thể mình nóng bừng như thể bị bệnh cộng với hơi thở của anh khiến Hiểu Khê bức bối cả người, Châu Thăng sẽ không biết được hai tay cô đang vì anh mà bấu chặt lấy nhau, thật sự rất khó chịu, Hiểu Khê mạnh mẽ đẩy người đàn ông ra khỏi mình cô sợ nếu còn tiếp tục sẽ có chuyện không hay xảy ra.
“ Em nói xem, tại sao chúng ta lại không thể? “
“ Châu tổng, tôi,...tôi đi làm việc đây “
Hiểu Khê mở tung cửa chạy nhanh như bị ma đuổi, cô chạy ra một góc vắng người ôm ngực mình thở mạnh, khóe mắt đỏ ửng lên cô thật sự sắp khóc vì những lời nói đó của anh, sau khi định thần lại, Hiểu Khê bóp chặt ngực trái mình thủ thỉ.
“ Làm sao để em có đủ mạnh mẽ nói cho anh biết rằng em cũng thích anh đây, Châu Thăng em thích anh rất lâu, rất lâu rồi...nhưng em...không xứng đâu “
Cô thật sự không xứng dù đoạn tình cảm này có bắt đầu tốt đẹp thì cũng sẽ không được bền lâu.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
“ Cô tên là gì? “
Người phụ nữ lúc này mới dè dặt ngẩng đầu nhìn Châu Thăng vài giây, giọng nói mượt mà ấy cất lên khiến lòng anh bay bổng.
“ Hiểu,...Hiểu Khê “
Hiểu Khê
Tên rất đẹp
Đẹp hệt như người
Châu Thăng cười mỉm, anh đối với người phụ nữ này không lẽ là vừa gặp đã yêu cũng có thể lắm ai bảo cô mê người như vậy nét quyến rũ ấy khó có người phụ nữ nào có thể sánh được, trước cong sâu vểnh tỉ lệ hoàn hảo như thế không một người đàn ông nào có thể thoát được sự cám dỗ này kể cả là một người đàn ông không gần nữ sắc như anh cũng hoàn toàn bị cô cướp mất trái tim rồi.
Châu Thăng trước bao nhiêu ánh mắt lại kéo lấy tay Hiểu Khê mặc cho những người xung quanh to nhỏ đàm tiếu anh kéo lấy cô đi thật nhanh bỏ mặc Đinh Mật cùng đống tài liệu đơ người ra nhìn theo.
Hiểu Khê biết bản thân đã bị nói ra nói vào sau sự việc này e là cô càng không sống yên ở nơi này, người phụ nữ cố gắng vùng vẫy khỏi anh nhưng càng chống cự thì Châu Thăng càng siết chặt hơn đến khi cả hai cùng vào văn phòng của anh mới chịu buông tay cô ra, Châu Thăng đóng chặt cửa phòng mạnh mẽ ép cô vào tường, lần đầu gặp nhau đã mạnh bạo như thế Hiểu Khê không biết đây là bộ mặt thật của người mà cô luôn thần tượng.
Không phải tự nhiên cô lại chọn nơi này đồng ý làm một thực tập sinh quèn mặc cho người ta mắng mỏ, ức hiếp thật ra Hiểu Khê vẫn luôn rất ngưỡng mộ Châu Thăng, anh là người đứng đầu ngành khoa học cả nước không một ai trong ngành là không biết đến anh, cô cũng vậy cô mang trong mình niềm đam mê mãnh liệt với khoa học và nghiên cứu vì muốn được học tập từ Châu Thăng mới nhất quyết vào được nơi này làm việc.
Hiểu Khê run lên né mặt sang một bên.
“ Châu tổng, anh làm gì vậy? nếu có người nhìn thấy tôi sẽ không sống nổi ở nơi này đâu “
Châu Thăng mặt đối mặt với cô ánh mắt người đàn ông cứ dán vào bờ môi đỏ mộng của Hiểu Khê dường như đang rất khao khát nó, anh càng lúc càng ép sát cô vào bức tường cứng, bấy giờ Hiểu Khê đã có thể cảm nhận rõ hơi thở nóng bỏng của anh cơ thể cô bất giác nóng lên, cố gắng né tránh ánh mắt điên dại của người đàn ông, chính cô cũng sắp mà kiểm soát được mình rồi.
“ Châu tổng, làm ơn cho tôi đi “
“ Hiểu Khê, nếu tôi nói tôi đối với em là vừa gặp đã yêu,...em có tin không? “
Hiểu Khê trố mắt ngỡ ngàng, cô vừa được thần tượng của mình tỏ tình sao, có phải anh vừa nói yêu cô không làm sao có thể Châu Thăng nổi tiếng là người không gần nữ sắc trong giới nghiên cứu không ai là không biết người đàn ông này lạnh lùng, khó gần thế nào anh đối với phụ nữ như kẻ thù chỉ cần ngửi thấy mùi bọn họ trong vòng một mét liền thấy chán ghét vậy mà lại nói yêu cô còn là vừa gặp đã yêu, thật khó tin.
Châu Thăng từ nhỏ đến lớn người phụ nữ duy nhất anh gần gũi chính là cô em gái của anh ngoài ra bất kể là người phụ nữ nào anh cũng cảm thấy buồn nôn mỗi khi tiếp xúc nhiều lúc anh còn nghi ngờ bản thân mình liệu có phải anh thuộc trong phần trăm số ít trên thế giới người mang một giới tính ngoài lề nhưng giây phút gặp được Hiểu Khê anh biết mình vẫn là một người đàn ông đích thực, cô là người phụ nữ duy nhất khiến anh tim đập loạn nhịp, là người anh vừa gặp đã muốn chiếm lấy ngay lập tức, là người phụ nữ ngoại lệ trong lòng anh.
“ Châu tổng, anh đừng đùa chúng ta cũng chỉ vừa gặp nhau chưa được nửa tiếng, làm sao lại... yêu tôi chứ? “
Ánh mắt anh đã nói lên sự thật rằng người đàn ông này chính là đang rất thật lòng nhưng nói rõ ra hai người còn chưa gặp được nhau bao lâu chưa nói với nhau được mấy câu bây giờ lại nói yêu cô, Hiểu Khê có muốn tin đi nữa thì cô cũng không dám tin vào tai mình, liệu sau khi cô mở lòng lại phát hiện ra đây chỉ là một giấc mơ thì sao.
Hiểu Khê từ lúc bước chân vào ngành này đã phải lòng người đàn ông này, một người mà cô chỉ nhìn thấy qua màn hình lớn hay ảnh báo vậy mà cô lại thích anh vì anh mà đã cố gắng biết bao năm cuối cùng cũng có thể bước chân vào được nơi này, cô bây giờ thật sự rất hạnh phúc vì cuối cùng cũng gặp được người thật, Châu Thăng nào có thể ngờ được người phụ nữ này thật ra cũng đã phải lòng mình từ lâu nhưng cô làm sao nói ra được, có lẻ trong mắt một người tài giỏi như anh cô không là gì, thì đến tình cảm này cũng sẽ chỉ là một cơn gió thoáng qua, Châu Thăng ghét phụ nữ chuyện này cô cũng biết vậy nên mới quyết định chôn giấu nỏi lòng của mình vì nghĩ rằng bản thân cả đời cũng không được anh để mắt đến nhưng người đàn ông này không ngờ lại thích cô còn vừa mới tỏ tình với cô nữa.
Hiểu Khê vội vã đầy anh ra một chút nhưng chưa được hai giây người đàn ông lại một lần nữa ép sát lấy cô.
“ Hiểu Khê, em nói xem có phải em vừa bỏ bùa tôi không?, tôi không nghĩ tôi sẽ có ngày hôm nay, sự xuất hiện của em khiến tôi tin rằng bản thân mình thật sự là đàn ông, tôi động lòng với em rồi, Hiểu Khê em tin tôi không? “
“ Châu tổng, dù anh có đang thật lòng hay không thì chúng ta...cũng không, không thể đâu, anh làm ơn cho tôi đi “
Hiểu Khê cô thật sự bị anh làm cho cảm động rồi nhưng cô không dám nói ra lòng mình với anh rằng cô cũng đã thích anh từ lâu, cô vì anh nên mới vào công ty này. Hiểu Khê cố kiểm soát cảm xúc của mình cô cảm nhận được cơ thể mình nóng bừng như thể bị bệnh cộng với hơi thở của anh khiến Hiểu Khê bức bối cả người, Châu Thăng sẽ không biết được hai tay cô đang vì anh mà bấu chặt lấy nhau, thật sự rất khó chịu, Hiểu Khê mạnh mẽ đẩy người đàn ông ra khỏi mình cô sợ nếu còn tiếp tục sẽ có chuyện không hay xảy ra.
“ Em nói xem, tại sao chúng ta lại không thể? “
“ Châu tổng, tôi,...tôi đi làm việc đây “
Hiểu Khê mở tung cửa chạy nhanh như bị ma đuổi, cô chạy ra một góc vắng người ôm ngực mình thở mạnh, khóe mắt đỏ ửng lên cô thật sự sắp khóc vì những lời nói đó của anh, sau khi định thần lại, Hiểu Khê bóp chặt ngực trái mình thủ thỉ.
“ Làm sao để em có đủ mạnh mẽ nói cho anh biết rằng em cũng thích anh đây, Châu Thăng em thích anh rất lâu, rất lâu rồi...nhưng em...không xứng đâu “
Cô thật sự không xứng dù đoạn tình cảm này có bắt đầu tốt đẹp thì cũng sẽ không được bền lâu.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.