Chương 17: Bị tấn công
_Nhìn cái đ*o gì!?
_Vừa nói, Hạ Minh Châu vừa liếc nhìn Hỉ Ái một cách không hài lòng rồi cắm mặt bỏ đi. Hỉ Ái sao khi bị ghét bỏ xong liền đứng đờ ra một chỗ, không tin vào những gì tai mình đã nghe, còn cố tình an ủi bản thân rằng người chị ấy nói không phải mình....Hình tượng người con gái hoàn hảo, toàn năng dường như sụp đổ. Có lẽ chị ấy không thích Hỉ Ái một chút nào.....Thấy bạn mình cứ đứng ở một chỗ mãi, Khánh Hiền liền bước đến kéo bạn mình đi.
_Đứng đờ ra làm cái gì, mấy bạn trong lớp đang chờ bà kìa, nhanh lên nhanh lên. Chùi ui, bạn tui xuất sắc quá!
Sao đó Hỉ Ái quay trở về khu vực ghế ngồi của mình, bạn bè xung quanh ai nấy đều hết lòng tung hô Hỉ Ái. Khen cô hôm nay vừa xinh đẹp vừa giỏi giang.
_Hỉ Ái, chúc mừng chúc mừng
_Hỉ Ái, năm sau ráng lấy được hạng 1 nhé!
Thấy bạn bè xung quanh ai cũng ủng hộ, Hỉ Ái trông vui vẻ hơn hẳn. Không những vậy, những học sinh của lớp khác cũng chạy sang chúc mừng. Thậm chí có người còn xin chụp hình cùng với Hỉ Ái. Khánh Hiền thấy bạn mình được vây quanh như vậy cũng liền lên tiếng khen thêm
_Bạn tui nay nổi tiếng rồi nha, không biết chừng sao này lại trở thành hot idol ấy chứ!
_Thôi đi...đừng ghẹo tui nữa....
Đang trong lúc bàn tán hăng say thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng trường đang phát loa thông báo: "Xin mời tất cả học sinh của các lớp di chuyển ra ngoài sân trường để bắt đầu tổ chức hội trại. Xin mời học sinh của các lớp di chuyển ra ngoài sân trường để bắt đầu tổ chức hội trại, xin chân thành cảm ơn."
_Phần hội bắt đầu rồi, chúng ta mau đi thôi - Khánh Hiền nói với Hỉ Ái.
Sau khi nghe được thông báo trên loa. Toàn bộ học sinh có mặt trong hội trường từ từ di chuyển ra bên ngoài.....Hôm nay, tại sân trường sẽ tổ chức hội trại ẩm thực và hội trại bán hàng vô cùng đắc sắc. Lớp của Hỉ Ái quyết định sẽ bán trà sữa và trà đào để phục phụ các học sinh có mặt ngày hôm nay. Cái không khí rơm rã dân lên như chưa từng được thấy. Không chỉ không mệt mỏi, các sinh viên trong trường ngày càng nhiệt huyết và sung sức hơn.
Hỉ Ái thấy khung cảnh bây giờ thì phấn khích lắm. Cô tìm cho mình một góc thật đẹp sao đó nhờ Khánh Hiền chụp cho mình vài tấm hình...
Trông khi Hỉ Ái đang mải mê vui chơi, thì từ đằng xa xa, có những con người đang tích cực châm biến và nói xấu cô.
_Ê nhìn kìa, cái con nhỏ hồi nãy đạt hạng 2 đấy.
_Sinh viên năm nhất giờ ghê gớm nhỉ, còn đứng lên tranh nhất nhì với chị Châu.
_Trông cũng đẹp gái gớm nhỉ, nhưng không biết nội tâm như thế nào.
_Nhìn ngây thơ vậy thôi chứ tối đi làm đ* cũng không chừng!
Vừa nói bọn con gái vừa cười cợt với nhau một cách khiếm nhã về Hỉ Ái. Mặc dù cô chưa hề đụng chạm gì tới họ nhưng dưới sự ganh ghét và tị nạnh của một đám người như vậy thì không thể lường trước sự hiểm ác và độc mồm độc miệng ấy là như thế nào...
_Này. Qua chào hỏi nó chút đi. Coi chừng có trò vui để chơi đó!
Sao khi cái câu nói này được thốt lên. Hội nhóm 5 người con gái kéo nhau đến chỗ Hỉ Ái đang đứng chụp hình. Cũng chẳng biết bọn họ có ý đồ gì với Hỉ Ái. Bỗng nhiên thấy 4-5 người đi lại gần mình, cô không phản ứng kịp chuyện gì sắp xảy ra.
_Này xin chào, bạn là Hỉ Ái đúng không. Xin chúc mừng bạn vì đạt top 2 nhé.
Một người trong nhóm đó đứng ra bắt chuyện.
_À xin cảm ơn, xin cảm ơn - Hỉ Ái vui vẻ đáp.
_Và mình mong rằng bạn sẽ mãi mãi được hạng 2 nhé.
_Hahaha sao mày nói đúng quá vậy, tuyệt vời.
Bọn chúng bắt đầu cười phá lên một cách hả dạ trước sự ngơ ngác của Hỉ Ái.
_Ôi trời đất ơi! Coi cái make up kìa, chắc cũng phải tốn công tốn sức lắm há.
_Không biết bé có người yêu chưa. Nếu chưa thì đi làm sugar baby cũng được tiền lắm đó. Nhìn mặt giống lắm mà
Thấy câu chuyện này bắt đầu đi quá giới hạn, Khánh Hiền cũng không nhịn được mà lên tiếng.
_Mấy người ở đây là muốn cái gì!
_Ôi, nổi nóng rồi à, bản thân mình không xinh đẹp thì lên tiếng nói được ai
Cô ta vừa nói vừa chỉ thẳng vào mặt Khánh Hiền một cách khinh thường. Lúc này Hỉ Ái cũng cảm thấy vô cùng bất mãng, bản thân không thể im lặng được nữa. Cô đang lên tiếng đôi co với họ một phen thì có một người liền bước đến.
_Mấy người! ủa.........chị....chị....
_ĐÁM CHÚNG MÀY CÚT HẾT ĐI CHO TAO!
Một giọng nói nghiêm nghị vang lên khiến cho tất cả những thứ xung quanh đều trở nên im lặng. Cái nhóm đang trực tiếp gây sự với Hỉ Ái cũng liền khựng người lại. Xoay ra sau nhìn thì thấy Minh Châu đang đứng ở đây. Gương mặt đây sự tức giận nhìn chằm chằm vào bọn chúng.
_Chị...chị Châu, sao chị lại đến đây...
Một tên trong bọn chúng lên tiếng.
_Tao bảo bọn mày cút hết! Đi nhanh lên!
_Nhưng mà em.....Áaaaaa
Không để cho ai kịp giải thích, Hạ Minh Châu cầm nguyên một cái thùng rác đổ hết lên cả đám người kia khiến cho một người tế nhào xuống đất. Hai tay lê lết một đường dài dưới sân khiến cho máu tứa ra. Minh Châu bây giờ trông đáng sợ đến tốt độ. Gương mặt nhăn nhó khó chịu, trên tráng cũng nổi gân xanh có thể thấy rõ. Thấy bạn mình bị ngã, những người còn lại liền đỡ cô ta dậy rồi vội vã chạy đi không dám quay đầu lại nhìn.
Hỉ Ái thấy cảnh tượng trước mắt diễn ra quá nhanh, chưa kịp phản ứng gì hết thì liền bị Hạ Minh Châu nắm tay lôi đi chỗ khác. Khánh Hiền đứng cạnh đó cũng không kịp phải ứng gì thêm.
_Chị ơi! Chị lôi bạn ấy đi đâu vậy!!
Dưới đôi chân dài miên man của người con gái cao 1m82, khả năng chống cự của Hỉ Ái dường như là bằng không. Cô mặc sức để cho đối phương muốn đưa mình đi đâu thì đi....
Một lát sau, Hạ Minh Châu dừng lại. Hỉ Ái lúc này mới ý thức được chuyện gì đang diễn ra. Cô vô cùng lo lắng, không biết mình đã làm gì sai mà hết người này đến người khác cứ liên tục công kích cô. Hỉ Ái không thể phản ứng được nữa. Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người con gái đối diện mà thôi.
_VƯƠNG HỈ ÁI! - Hạ Minh Châu hét lên.
_Dạ....
_Có thể làm quen....làm quen với tôi được không!
_Vừa nói, Hạ Minh Châu vừa liếc nhìn Hỉ Ái một cách không hài lòng rồi cắm mặt bỏ đi. Hỉ Ái sao khi bị ghét bỏ xong liền đứng đờ ra một chỗ, không tin vào những gì tai mình đã nghe, còn cố tình an ủi bản thân rằng người chị ấy nói không phải mình....Hình tượng người con gái hoàn hảo, toàn năng dường như sụp đổ. Có lẽ chị ấy không thích Hỉ Ái một chút nào.....Thấy bạn mình cứ đứng ở một chỗ mãi, Khánh Hiền liền bước đến kéo bạn mình đi.
_Đứng đờ ra làm cái gì, mấy bạn trong lớp đang chờ bà kìa, nhanh lên nhanh lên. Chùi ui, bạn tui xuất sắc quá!
Sao đó Hỉ Ái quay trở về khu vực ghế ngồi của mình, bạn bè xung quanh ai nấy đều hết lòng tung hô Hỉ Ái. Khen cô hôm nay vừa xinh đẹp vừa giỏi giang.
_Hỉ Ái, chúc mừng chúc mừng
_Hỉ Ái, năm sau ráng lấy được hạng 1 nhé!
Thấy bạn bè xung quanh ai cũng ủng hộ, Hỉ Ái trông vui vẻ hơn hẳn. Không những vậy, những học sinh của lớp khác cũng chạy sang chúc mừng. Thậm chí có người còn xin chụp hình cùng với Hỉ Ái. Khánh Hiền thấy bạn mình được vây quanh như vậy cũng liền lên tiếng khen thêm
_Bạn tui nay nổi tiếng rồi nha, không biết chừng sao này lại trở thành hot idol ấy chứ!
_Thôi đi...đừng ghẹo tui nữa....
Đang trong lúc bàn tán hăng say thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng trường đang phát loa thông báo: "Xin mời tất cả học sinh của các lớp di chuyển ra ngoài sân trường để bắt đầu tổ chức hội trại. Xin mời học sinh của các lớp di chuyển ra ngoài sân trường để bắt đầu tổ chức hội trại, xin chân thành cảm ơn."
_Phần hội bắt đầu rồi, chúng ta mau đi thôi - Khánh Hiền nói với Hỉ Ái.
Sau khi nghe được thông báo trên loa. Toàn bộ học sinh có mặt trong hội trường từ từ di chuyển ra bên ngoài.....Hôm nay, tại sân trường sẽ tổ chức hội trại ẩm thực và hội trại bán hàng vô cùng đắc sắc. Lớp của Hỉ Ái quyết định sẽ bán trà sữa và trà đào để phục phụ các học sinh có mặt ngày hôm nay. Cái không khí rơm rã dân lên như chưa từng được thấy. Không chỉ không mệt mỏi, các sinh viên trong trường ngày càng nhiệt huyết và sung sức hơn.
Hỉ Ái thấy khung cảnh bây giờ thì phấn khích lắm. Cô tìm cho mình một góc thật đẹp sao đó nhờ Khánh Hiền chụp cho mình vài tấm hình...
Trông khi Hỉ Ái đang mải mê vui chơi, thì từ đằng xa xa, có những con người đang tích cực châm biến và nói xấu cô.
_Ê nhìn kìa, cái con nhỏ hồi nãy đạt hạng 2 đấy.
_Sinh viên năm nhất giờ ghê gớm nhỉ, còn đứng lên tranh nhất nhì với chị Châu.
_Trông cũng đẹp gái gớm nhỉ, nhưng không biết nội tâm như thế nào.
_Nhìn ngây thơ vậy thôi chứ tối đi làm đ* cũng không chừng!
Vừa nói bọn con gái vừa cười cợt với nhau một cách khiếm nhã về Hỉ Ái. Mặc dù cô chưa hề đụng chạm gì tới họ nhưng dưới sự ganh ghét và tị nạnh của một đám người như vậy thì không thể lường trước sự hiểm ác và độc mồm độc miệng ấy là như thế nào...
_Này. Qua chào hỏi nó chút đi. Coi chừng có trò vui để chơi đó!
Sao khi cái câu nói này được thốt lên. Hội nhóm 5 người con gái kéo nhau đến chỗ Hỉ Ái đang đứng chụp hình. Cũng chẳng biết bọn họ có ý đồ gì với Hỉ Ái. Bỗng nhiên thấy 4-5 người đi lại gần mình, cô không phản ứng kịp chuyện gì sắp xảy ra.
_Này xin chào, bạn là Hỉ Ái đúng không. Xin chúc mừng bạn vì đạt top 2 nhé.
Một người trong nhóm đó đứng ra bắt chuyện.
_À xin cảm ơn, xin cảm ơn - Hỉ Ái vui vẻ đáp.
_Và mình mong rằng bạn sẽ mãi mãi được hạng 2 nhé.
_Hahaha sao mày nói đúng quá vậy, tuyệt vời.
Bọn chúng bắt đầu cười phá lên một cách hả dạ trước sự ngơ ngác của Hỉ Ái.
_Ôi trời đất ơi! Coi cái make up kìa, chắc cũng phải tốn công tốn sức lắm há.
_Không biết bé có người yêu chưa. Nếu chưa thì đi làm sugar baby cũng được tiền lắm đó. Nhìn mặt giống lắm mà
Thấy câu chuyện này bắt đầu đi quá giới hạn, Khánh Hiền cũng không nhịn được mà lên tiếng.
_Mấy người ở đây là muốn cái gì!
_Ôi, nổi nóng rồi à, bản thân mình không xinh đẹp thì lên tiếng nói được ai
Cô ta vừa nói vừa chỉ thẳng vào mặt Khánh Hiền một cách khinh thường. Lúc này Hỉ Ái cũng cảm thấy vô cùng bất mãng, bản thân không thể im lặng được nữa. Cô đang lên tiếng đôi co với họ một phen thì có một người liền bước đến.
_Mấy người! ủa.........chị....chị....
_ĐÁM CHÚNG MÀY CÚT HẾT ĐI CHO TAO!
Một giọng nói nghiêm nghị vang lên khiến cho tất cả những thứ xung quanh đều trở nên im lặng. Cái nhóm đang trực tiếp gây sự với Hỉ Ái cũng liền khựng người lại. Xoay ra sau nhìn thì thấy Minh Châu đang đứng ở đây. Gương mặt đây sự tức giận nhìn chằm chằm vào bọn chúng.
_Chị...chị Châu, sao chị lại đến đây...
Một tên trong bọn chúng lên tiếng.
_Tao bảo bọn mày cút hết! Đi nhanh lên!
_Nhưng mà em.....Áaaaaa
Không để cho ai kịp giải thích, Hạ Minh Châu cầm nguyên một cái thùng rác đổ hết lên cả đám người kia khiến cho một người tế nhào xuống đất. Hai tay lê lết một đường dài dưới sân khiến cho máu tứa ra. Minh Châu bây giờ trông đáng sợ đến tốt độ. Gương mặt nhăn nhó khó chịu, trên tráng cũng nổi gân xanh có thể thấy rõ. Thấy bạn mình bị ngã, những người còn lại liền đỡ cô ta dậy rồi vội vã chạy đi không dám quay đầu lại nhìn.
Hỉ Ái thấy cảnh tượng trước mắt diễn ra quá nhanh, chưa kịp phản ứng gì hết thì liền bị Hạ Minh Châu nắm tay lôi đi chỗ khác. Khánh Hiền đứng cạnh đó cũng không kịp phải ứng gì thêm.
_Chị ơi! Chị lôi bạn ấy đi đâu vậy!!
Dưới đôi chân dài miên man của người con gái cao 1m82, khả năng chống cự của Hỉ Ái dường như là bằng không. Cô mặc sức để cho đối phương muốn đưa mình đi đâu thì đi....
Một lát sau, Hạ Minh Châu dừng lại. Hỉ Ái lúc này mới ý thức được chuyện gì đang diễn ra. Cô vô cùng lo lắng, không biết mình đã làm gì sai mà hết người này đến người khác cứ liên tục công kích cô. Hỉ Ái không thể phản ứng được nữa. Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người con gái đối diện mà thôi.
_VƯƠNG HỈ ÁI! - Hạ Minh Châu hét lên.
_Dạ....
_Có thể làm quen....làm quen với tôi được không!