Chương 45: Hôn lễ của em
_Làm người yêu anh nhé, được không?
Hỉ Ái nghe xong mà ngạc nhiên đến mức chẳng thể cử động được. Hai tay cô buôn thả để cả cơ thể nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Tấn Trường.
_Anh...anh nói em ư? - Hỉ Ái lấp bấp hỏi lại.
_Đúng vậy, Hỉ Ái...làm người yêu anh nhé!
_Tại sao lại là em?
Lúc này Hỉ Ái mới có can đảm xoay mặt lại nhìn Tấn Trường, ánh mắt thể hiện sự ngạc nhiên chẳng thể nào che dấu được. Hỉ Ái giờ đây chỉ là một cô gái sống trong hoàn cảnh nghèo khó, trong tay cũng không có gì, vậy hà cớ sao một người tuyệt vời như Tấn Trường lại ngỏ lời yêu cô.
_Hỉ Ái, sao em lại hỏi như vậy, đáng lẽ em nên nói là người đó chắc chắn phải là em chứ.
_Hỉ Ái...anh biết chúng ta mới quen biết nhau được 4 tháng mà thôi, nhưng anh hiểu rõ về em.
_Anh dành thời gian để tìm hiểu em, anh muốn được ở bên cạnh em, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em.
_Nhưng... em....
_Hỉ Ái, anh biết quá khứ của em có phần đớn đau trong chuyện tình cảm, nhưng em đừng lo...anh sẽ bù đắp tất cả cho em.
_Anh biết được chuyện đó ư?
Hỉ Ái càng nghe lại càng đấu tranh tâm lí trong lòng, không ngờ cô sống vô lo vô nghĩ mấy tháng nay lại bị người khác nắm bắt hết được.
_Anh đã biết rồi, dẫu em có buồn hay có nhớ nhung chuyện cũ, anh vẫn sẽ chấp nhận hết, anh sẽ khiến em hạnh phúc trong tương lai.
Tấn Trường đinh ninh khẳng định lời lẽ của mình.
_Hỉ Ái....em đồng ý làm người yêu anh nhé.
_Em...em đồng ý!
Hỉ Ái giờ đây cuối cùng cũng chịu mỉm cười đón nhận, hai mắt rưng rưng ngấn lệ chảy dài trên gò má hồng hào của cô. Chưa tận hưởng giây phút lãng mãng được bao lâu, bỗng nhiên một tiếng " bùm" vang lên khiến ai nấy đứng gần đây cũng giật bắn mình.
_Hoan hô! Hoan hô!
_Những mảnh pháo hoa giấy đầu màu sắc từ trên cao rơi xuống. Lẫn trong đám đông bước qua là những nhân viên làm việc chung quán nước với Hỉ Ái đua nhau hoan hô chúc mừng chuyện tình của cô và Tấn Trường.
_Sao...mọi người lại ở đây? - Hỉ Ái thắc mắc hỏi.
_Tấn Trường là người cho chúng tôi biết chuyện này đó, chúc mừng hai người nha!
_ Hỉ Ái, Tấn Trường thật là đẹp đôi đó nha.
Màng tỏ tình đầy sự công phu kia cũng đã thu hút sự chú ý của biết bao nhiêu người, ban đầu chỉ có 6,7 người quen chứng kiến, không ngờ lúc sau lại có cả đám đông mấy chục người đứng xung quanh vổ tay chúc mừng.
Hỉ Ái lúc này nước mắt ngưng đọng, gương mặt toả sáng cười thật tươi để đón nhận niềm hạnh phúc to lớn mà bản thân được đón nhận tối nay.
_Em cảm ơn...cảm ơn mọi người rất nhiều.
***************
Sáng hôm sau, tại nhà của ông Tâm, sau khi biết chuyện con trai mình ngỏ lời tỏ tình Hỉ Ái, ông liền gọi điện cho cô mong có một cuộc gặp mặt.....
Trong gian phòng khách cổ điển được xây dựng từ lâu đời, ông Tâm và bà Anna đã chuẩn bị sẵn trà bánh để chờ Hỉ Ái đến.
************
_Dạ con chào cô, dạ con chào chú.
_Hỉ Ái, con của ta đến rồi!
Bà Anna thấy Hỉ Ái đến liền dịu dàng ra đón, còn tận tình mời cô xuống ghế. Hỉ Ái thấy đối phương tận tâm như vậy thì liền có chút khó xử.
_Dạ con cảm ơn bác!
_Con đừng ngại ngùng, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ làm một gia đình mà.
_Dạ???
Hỉ Ái sốc đến đơ cả cơ mặt, không phải chỉ mới tỏ tình hôm qua thôi sao, chưa gì đã xác nhập vào một gia đình nhanh như vậy rồi. Ông Tâm thấy vợ mình nhiệt tình như vậy liền ho ho mấy cái lên tiếng nhắc nhở
_Cái bà này, bà làm con bé sợ kìa.
_Ôi, ông cứ lo quá, không phải ông nôn nao mất ngủ từ đêm qua đến bây giờ sao.
Ông Tâm nghe vợ mình kể tội cũng đành im lặng không dám chống cự nữa.
_Hỉ Ái, con đừng để ý lão già đó. Con nghe bác nói nè.
_Bác bây giờ đã lớn tuổi rồi, bác muốn có cháu rồi, vậy nên hai đứa nhanh lên nhé.
_Con cứ việc sinh cháu, xong rồi bác sẽ nuôi hết, con cứ yên tâm, thẳng Trường nó cũng cao tuổi lắm rồi.
_Dạ...dạ...dạ...
Đầu óc Hỉ Ái quay loạng xạ, sao mà tính đến chuyện sinh con đẻ cái sớm như vậy. Hỉ Ái còn đang độ tuổi trẻ trung bỗng nhiên thấy mình cũng già theo thời gian.
_Hỉ Ái, bà ấy nôn nóng lắm, con đừng lo, chúng ta sẽ không bắt ép con đâu.
_Cha con lúc trẻ cũng mong muốn mai mối cho hai gia đình rồi. Giờ đây ông ấy đã đi xa, bản thân con chỉ còn một mình, ta cũng muốn khuyên con hãi gửi gắm hạnh phúc của mình cho thằng Trường.
_Từ này về sau con sẽ không còn cô đơn nữa, cô chú sẽ cho con một gia đình mới. Dù con muốn đi học hay đi làm hay làm nội trợ, cô chú đều sẽ đáp ứng cho con.
Hỉ Ái nghe những lời nói chân thành kia đã bị thuyết phục hoàn toàn, nhưng mọi chuyện diễn ra nhanh quá, Hỉ Ái cũng cần có thời gian để suy nghĩ cho thấu đáo đã.
_Dạ...con cảm ơn hai bác, con nghĩ con cần thêm thời gian.
_Không sao, con cứ từ từ suy nghĩ - ông Tâm lên tiếng.
_Nếu con rảnh thì cứ ở lại đây chơi, thằng Trường cũng sắp về rồi.
_Dạ con cảm ơn hai bác.
***********
Tối hôm đó, tại công ty mô giới bất động sản Trương thị, bây giờ đã tròn 11 giờ khuya. Nam thần cao lãnh vẫn tập trung làm việc mặc cho màn đêm đã che phủ cả thành phố. Cả căn phòng tĩnh lặng bị giao động bởi tiếng gõ cửa của ai đó..." Cốc...cốc...cốc"
_Vào đi!
*************
_Xin chào Trương thiếu gia, tôi đến báo cáo tình hình.
_Hôm qua và lúc 21 giờ 38 phút, tên Hoàng Tấn Trường đã bày tỏ tình cảm với Vương tiểu thư. Sáng hôm nay vào lúc 8 giờ 20, tiểu thư đến gặp ba mẹ của hắn ta. Gia đình bọn họ có ý định hỏi cưới.
Tuấn Hạo nghe xong vẻ mặt trầm lại, hai mắt tỏ vẻ tức giận không thể kiềm chế được liền rút súng ra bắn về phía tên vệ sĩ. Một tiếng " đoàng" vang lên, "viên kẹo đồng' xuyên thẳng qua chiếc bàn kính gần đó khiến đồ vật đặt trên mặt bàn ngã hết xuống đất rồi vỡ tan nát
_Tên khốn Dạ Minh Sơn đó dám bày trò?
Tên vệ sĩ vừa thoát chết chầm chậm quay lưng lại nhìn thì thấy một thiết bị điện nhỏ xíu chỉ bằng đầu ngón tay bị vỡ ra làm đôi.
_Thiết bị nghe lén?
_Đúng là tên bác sĩ vô công rỗi nghề. - Tuấn Hạo tức giận nói.
_Vâỵ chúng ta phải làm sao thưa ngài?
_Không cần lo, hắn ta rất có giá trị lợi dụng
*************
Dạ Minh Sơn ở đầu giây bên kia biết bản thân mình bị phát hiện thì không hề hoản loạn. Miệng nở nụ cười điềm dạm như mọi ngày, anh vẫn ung dung uống trà ăn bánh rồi tính toán cho những bước tiếp theo.
_Hazzzz, tên khốn đó phát hiện rồi...phải bài trò gì tiếp thôi
***************
Hỉ Ái sau khi ngẫm nghĩ thật kĩ thì đã đồng ý với với ông Tâm và bà Anna về chuyện sẽ kết hôn, nhưng với điều kiện phải cho hai người có thời gian yêu nhau thật lâu mới đồng ý cười.
Đôi phụ huynh trẻ tuổi nghe Hỉ Ái bằng lòng thì chẳng mảy may suy nghĩ gì nhiều. Chỉ cần cô đồng ý thì có bao nhiêu điều kiện họ cũng bằng lòng.
************
Sáu tháng sau, tại lễ đường sang trọng tràng ngập hoa và ánh đèn lấp lánh. Quan viên hai họ và khách mời đã tập trung đông đủ để chuẩn bị chào đón cô dâu chủ rể lộng lẫy bước ra
Tại phòng trang điểm dành cho cô dâu, Hỉ Ái chăm chú ngắm nhìn mình trong gương mà không ngừng cảm thán. Đây chính là mình sao? Không ngờ khi khoát lên mình bộ áo cưới lại trở nên xinh đẹp tuyệt trần đến như vậy. Đến cả thợ make up cho cô cũng liên tục bày tỏ lời khen ngợi cô.
Bộ váy cưới trắng tinh có chi tiết cắt xẻ vai để khoe đường cong đặc sắc này của cô. Lớp trang điểm nhẹ nhàng tông cánh hồng khô đang hot trend bây giờ, mái tóc được buộc một nữa tạo nên sự nhẹ nhàng nữ tính. Đặt biệt chính là đôi mắt được chăm chút từng chi tiết một khiến nó long lanh như một viên ngọc quý.
Tấn Trường sao khi chuẩn bị xong liền chạy đến bên cạnh Hỉ Ái. Nhìn thấy vợ của mình xinh đẹp như vậy đã đứng hình đôi chút...
_Hỉ Ái..... Đến giờ rồi, chúng ta đi thôi....
_Dạ em biết rồi.
****************
Trên lễ đường sang trọng trải dài đến sân khấu. Hỉ Ái cầm trên tay bó hoa cưới rực rỡ rồi bước từng bước từng bước bên cạnh chú rể của mình.
Cả kháng phòng khi thấy hai nhân vật chính xuất hiện liền vỗ tay tung hô không ngừng, ông Tâm và bà Anna chứng khiến lễ cưới ngọt ngào mà xúc động đến bật khóc mặc cho những người xung quanh liên tục ủi an.
Cả buổi tối dài đằng đẵng như một giất mơ ấy chỉ còn đọng lại trong lòng Hỉ Ái câu nói" con đồng ý" của hai bên. Tâm trí cô có chút mơ mồ vẫn chưa tin đây là sự thật. Vẫn chưa tin bản thân đã kết hôn và bắt đầu một cuộc sống mới...cho đến giây phút này đây, Hỉ Ái đã hứa thật chặt với lòng rằng chuyện cũ giờ đây chỉ là dĩ vãng....
**************
Hôn lễ của cặp đôi trai tài gái sắc đã diễn ra vô cùng tốt đẹp. Thời khắc mà chú rể mong chờ nhất đã đến. Đêm tân hôn của cả hai người sẽ diễn ra.
Cả căn phòng tối tăm giờ đây không có lấy một chút ánh sáng từ đèn điện, chỉ có sắc vàng đến từ những ngọn nến nhỏ mà mọi người đã chuẩn bị cho cô. Trên chiếc giường được rãi đầy hoa hồng đỏ, Hỉ Ái vui vẻ thả lỏng tâm trí để chờ đợi chú rể quay về. Trên đầu cô vẫn còn trùm khăn voan trắng che hết gương mặt của mình....chờ đợi mãi cuối cùng cửa phòng cũng mở ra.
Hỉ Ái thấy Tấn Trường quay về liền chuẩn bị tinh thần thật tốt. Tiếng bước chân " lộp cộp" càng ngày càng đến gần. Bàn tay to lớn nhẹ nhàng cởi bỏ khăn trùm đầu của Hỉ Ái ra.
Dưới ánh đèn mờ từ những ngọn nến lung linh, chỉ thấy gương mặt của cô dâu hoảng sợ đến mức chẳng còn lấy một giọt máu.
_Hỉ Ái của anh tân hôn vui vẻ.
Hỉ Ái nghe xong mà ngạc nhiên đến mức chẳng thể cử động được. Hai tay cô buôn thả để cả cơ thể nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Tấn Trường.
_Anh...anh nói em ư? - Hỉ Ái lấp bấp hỏi lại.
_Đúng vậy, Hỉ Ái...làm người yêu anh nhé!
_Tại sao lại là em?
Lúc này Hỉ Ái mới có can đảm xoay mặt lại nhìn Tấn Trường, ánh mắt thể hiện sự ngạc nhiên chẳng thể nào che dấu được. Hỉ Ái giờ đây chỉ là một cô gái sống trong hoàn cảnh nghèo khó, trong tay cũng không có gì, vậy hà cớ sao một người tuyệt vời như Tấn Trường lại ngỏ lời yêu cô.
_Hỉ Ái, sao em lại hỏi như vậy, đáng lẽ em nên nói là người đó chắc chắn phải là em chứ.
_Hỉ Ái...anh biết chúng ta mới quen biết nhau được 4 tháng mà thôi, nhưng anh hiểu rõ về em.
_Anh dành thời gian để tìm hiểu em, anh muốn được ở bên cạnh em, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em.
_Nhưng... em....
_Hỉ Ái, anh biết quá khứ của em có phần đớn đau trong chuyện tình cảm, nhưng em đừng lo...anh sẽ bù đắp tất cả cho em.
_Anh biết được chuyện đó ư?
Hỉ Ái càng nghe lại càng đấu tranh tâm lí trong lòng, không ngờ cô sống vô lo vô nghĩ mấy tháng nay lại bị người khác nắm bắt hết được.
_Anh đã biết rồi, dẫu em có buồn hay có nhớ nhung chuyện cũ, anh vẫn sẽ chấp nhận hết, anh sẽ khiến em hạnh phúc trong tương lai.
Tấn Trường đinh ninh khẳng định lời lẽ của mình.
_Hỉ Ái....em đồng ý làm người yêu anh nhé.
_Em...em đồng ý!
Hỉ Ái giờ đây cuối cùng cũng chịu mỉm cười đón nhận, hai mắt rưng rưng ngấn lệ chảy dài trên gò má hồng hào của cô. Chưa tận hưởng giây phút lãng mãng được bao lâu, bỗng nhiên một tiếng " bùm" vang lên khiến ai nấy đứng gần đây cũng giật bắn mình.
_Hoan hô! Hoan hô!
_Những mảnh pháo hoa giấy đầu màu sắc từ trên cao rơi xuống. Lẫn trong đám đông bước qua là những nhân viên làm việc chung quán nước với Hỉ Ái đua nhau hoan hô chúc mừng chuyện tình của cô và Tấn Trường.
_Sao...mọi người lại ở đây? - Hỉ Ái thắc mắc hỏi.
_Tấn Trường là người cho chúng tôi biết chuyện này đó, chúc mừng hai người nha!
_ Hỉ Ái, Tấn Trường thật là đẹp đôi đó nha.
Màng tỏ tình đầy sự công phu kia cũng đã thu hút sự chú ý của biết bao nhiêu người, ban đầu chỉ có 6,7 người quen chứng kiến, không ngờ lúc sau lại có cả đám đông mấy chục người đứng xung quanh vổ tay chúc mừng.
Hỉ Ái lúc này nước mắt ngưng đọng, gương mặt toả sáng cười thật tươi để đón nhận niềm hạnh phúc to lớn mà bản thân được đón nhận tối nay.
_Em cảm ơn...cảm ơn mọi người rất nhiều.
***************
Sáng hôm sau, tại nhà của ông Tâm, sau khi biết chuyện con trai mình ngỏ lời tỏ tình Hỉ Ái, ông liền gọi điện cho cô mong có một cuộc gặp mặt.....
Trong gian phòng khách cổ điển được xây dựng từ lâu đời, ông Tâm và bà Anna đã chuẩn bị sẵn trà bánh để chờ Hỉ Ái đến.
************
_Dạ con chào cô, dạ con chào chú.
_Hỉ Ái, con của ta đến rồi!
Bà Anna thấy Hỉ Ái đến liền dịu dàng ra đón, còn tận tình mời cô xuống ghế. Hỉ Ái thấy đối phương tận tâm như vậy thì liền có chút khó xử.
_Dạ con cảm ơn bác!
_Con đừng ngại ngùng, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ làm một gia đình mà.
_Dạ???
Hỉ Ái sốc đến đơ cả cơ mặt, không phải chỉ mới tỏ tình hôm qua thôi sao, chưa gì đã xác nhập vào một gia đình nhanh như vậy rồi. Ông Tâm thấy vợ mình nhiệt tình như vậy liền ho ho mấy cái lên tiếng nhắc nhở
_Cái bà này, bà làm con bé sợ kìa.
_Ôi, ông cứ lo quá, không phải ông nôn nao mất ngủ từ đêm qua đến bây giờ sao.
Ông Tâm nghe vợ mình kể tội cũng đành im lặng không dám chống cự nữa.
_Hỉ Ái, con đừng để ý lão già đó. Con nghe bác nói nè.
_Bác bây giờ đã lớn tuổi rồi, bác muốn có cháu rồi, vậy nên hai đứa nhanh lên nhé.
_Con cứ việc sinh cháu, xong rồi bác sẽ nuôi hết, con cứ yên tâm, thẳng Trường nó cũng cao tuổi lắm rồi.
_Dạ...dạ...dạ...
Đầu óc Hỉ Ái quay loạng xạ, sao mà tính đến chuyện sinh con đẻ cái sớm như vậy. Hỉ Ái còn đang độ tuổi trẻ trung bỗng nhiên thấy mình cũng già theo thời gian.
_Hỉ Ái, bà ấy nôn nóng lắm, con đừng lo, chúng ta sẽ không bắt ép con đâu.
_Cha con lúc trẻ cũng mong muốn mai mối cho hai gia đình rồi. Giờ đây ông ấy đã đi xa, bản thân con chỉ còn một mình, ta cũng muốn khuyên con hãi gửi gắm hạnh phúc của mình cho thằng Trường.
_Từ này về sau con sẽ không còn cô đơn nữa, cô chú sẽ cho con một gia đình mới. Dù con muốn đi học hay đi làm hay làm nội trợ, cô chú đều sẽ đáp ứng cho con.
Hỉ Ái nghe những lời nói chân thành kia đã bị thuyết phục hoàn toàn, nhưng mọi chuyện diễn ra nhanh quá, Hỉ Ái cũng cần có thời gian để suy nghĩ cho thấu đáo đã.
_Dạ...con cảm ơn hai bác, con nghĩ con cần thêm thời gian.
_Không sao, con cứ từ từ suy nghĩ - ông Tâm lên tiếng.
_Nếu con rảnh thì cứ ở lại đây chơi, thằng Trường cũng sắp về rồi.
_Dạ con cảm ơn hai bác.
***********
Tối hôm đó, tại công ty mô giới bất động sản Trương thị, bây giờ đã tròn 11 giờ khuya. Nam thần cao lãnh vẫn tập trung làm việc mặc cho màn đêm đã che phủ cả thành phố. Cả căn phòng tĩnh lặng bị giao động bởi tiếng gõ cửa của ai đó..." Cốc...cốc...cốc"
_Vào đi!
*************
_Xin chào Trương thiếu gia, tôi đến báo cáo tình hình.
_Hôm qua và lúc 21 giờ 38 phút, tên Hoàng Tấn Trường đã bày tỏ tình cảm với Vương tiểu thư. Sáng hôm nay vào lúc 8 giờ 20, tiểu thư đến gặp ba mẹ của hắn ta. Gia đình bọn họ có ý định hỏi cưới.
Tuấn Hạo nghe xong vẻ mặt trầm lại, hai mắt tỏ vẻ tức giận không thể kiềm chế được liền rút súng ra bắn về phía tên vệ sĩ. Một tiếng " đoàng" vang lên, "viên kẹo đồng' xuyên thẳng qua chiếc bàn kính gần đó khiến đồ vật đặt trên mặt bàn ngã hết xuống đất rồi vỡ tan nát
_Tên khốn Dạ Minh Sơn đó dám bày trò?
Tên vệ sĩ vừa thoát chết chầm chậm quay lưng lại nhìn thì thấy một thiết bị điện nhỏ xíu chỉ bằng đầu ngón tay bị vỡ ra làm đôi.
_Thiết bị nghe lén?
_Đúng là tên bác sĩ vô công rỗi nghề. - Tuấn Hạo tức giận nói.
_Vâỵ chúng ta phải làm sao thưa ngài?
_Không cần lo, hắn ta rất có giá trị lợi dụng
*************
Dạ Minh Sơn ở đầu giây bên kia biết bản thân mình bị phát hiện thì không hề hoản loạn. Miệng nở nụ cười điềm dạm như mọi ngày, anh vẫn ung dung uống trà ăn bánh rồi tính toán cho những bước tiếp theo.
_Hazzzz, tên khốn đó phát hiện rồi...phải bài trò gì tiếp thôi
***************
Hỉ Ái sau khi ngẫm nghĩ thật kĩ thì đã đồng ý với với ông Tâm và bà Anna về chuyện sẽ kết hôn, nhưng với điều kiện phải cho hai người có thời gian yêu nhau thật lâu mới đồng ý cười.
Đôi phụ huynh trẻ tuổi nghe Hỉ Ái bằng lòng thì chẳng mảy may suy nghĩ gì nhiều. Chỉ cần cô đồng ý thì có bao nhiêu điều kiện họ cũng bằng lòng.
************
Sáu tháng sau, tại lễ đường sang trọng tràng ngập hoa và ánh đèn lấp lánh. Quan viên hai họ và khách mời đã tập trung đông đủ để chuẩn bị chào đón cô dâu chủ rể lộng lẫy bước ra
Tại phòng trang điểm dành cho cô dâu, Hỉ Ái chăm chú ngắm nhìn mình trong gương mà không ngừng cảm thán. Đây chính là mình sao? Không ngờ khi khoát lên mình bộ áo cưới lại trở nên xinh đẹp tuyệt trần đến như vậy. Đến cả thợ make up cho cô cũng liên tục bày tỏ lời khen ngợi cô.
Bộ váy cưới trắng tinh có chi tiết cắt xẻ vai để khoe đường cong đặc sắc này của cô. Lớp trang điểm nhẹ nhàng tông cánh hồng khô đang hot trend bây giờ, mái tóc được buộc một nữa tạo nên sự nhẹ nhàng nữ tính. Đặt biệt chính là đôi mắt được chăm chút từng chi tiết một khiến nó long lanh như một viên ngọc quý.
Tấn Trường sao khi chuẩn bị xong liền chạy đến bên cạnh Hỉ Ái. Nhìn thấy vợ của mình xinh đẹp như vậy đã đứng hình đôi chút...
_Hỉ Ái..... Đến giờ rồi, chúng ta đi thôi....
_Dạ em biết rồi.
****************
Trên lễ đường sang trọng trải dài đến sân khấu. Hỉ Ái cầm trên tay bó hoa cưới rực rỡ rồi bước từng bước từng bước bên cạnh chú rể của mình.
Cả kháng phòng khi thấy hai nhân vật chính xuất hiện liền vỗ tay tung hô không ngừng, ông Tâm và bà Anna chứng khiến lễ cưới ngọt ngào mà xúc động đến bật khóc mặc cho những người xung quanh liên tục ủi an.
Cả buổi tối dài đằng đẵng như một giất mơ ấy chỉ còn đọng lại trong lòng Hỉ Ái câu nói" con đồng ý" của hai bên. Tâm trí cô có chút mơ mồ vẫn chưa tin đây là sự thật. Vẫn chưa tin bản thân đã kết hôn và bắt đầu một cuộc sống mới...cho đến giây phút này đây, Hỉ Ái đã hứa thật chặt với lòng rằng chuyện cũ giờ đây chỉ là dĩ vãng....
**************
Hôn lễ của cặp đôi trai tài gái sắc đã diễn ra vô cùng tốt đẹp. Thời khắc mà chú rể mong chờ nhất đã đến. Đêm tân hôn của cả hai người sẽ diễn ra.
Cả căn phòng tối tăm giờ đây không có lấy một chút ánh sáng từ đèn điện, chỉ có sắc vàng đến từ những ngọn nến nhỏ mà mọi người đã chuẩn bị cho cô. Trên chiếc giường được rãi đầy hoa hồng đỏ, Hỉ Ái vui vẻ thả lỏng tâm trí để chờ đợi chú rể quay về. Trên đầu cô vẫn còn trùm khăn voan trắng che hết gương mặt của mình....chờ đợi mãi cuối cùng cửa phòng cũng mở ra.
Hỉ Ái thấy Tấn Trường quay về liền chuẩn bị tinh thần thật tốt. Tiếng bước chân " lộp cộp" càng ngày càng đến gần. Bàn tay to lớn nhẹ nhàng cởi bỏ khăn trùm đầu của Hỉ Ái ra.
Dưới ánh đèn mờ từ những ngọn nến lung linh, chỉ thấy gương mặt của cô dâu hoảng sợ đến mức chẳng còn lấy một giọt máu.
_Hỉ Ái của anh tân hôn vui vẻ.