Chương : 28
Trình Hạo Nhiên bước đến đứng từ trên nhìn xuống..Trước ánh mắt tò mò của mọi người..Anh bế Hạ Tử Yên lên, anh ngồi xuống đặt cô lên đùi hôn nhẹ lên gò má trắng hồng của cô trước ánh mắt không thể tin nổi của những người có mặt, gương mặt Hàn Tuyết cứng ngắt, mắt trợn tròn không thể tin những gì mình thấy..Chẳng những không nổi giận anh còn hạ mình vì cô gái đó...
-" Không vui? "
Bàn Tay xoa khuôn mặt xinh đẹp..Ánh mắt dịu dàng nhìn cô...
Hạ Tử Yên liếc qua khuôn mặt kém sắc của Hàn Tuyết rồi mới nhìn anh...
-" Anh nói xem "
-" Anh rất ngoan.."
-" Không tin "
Cô vừa vắng mặt là có người thay thế liền, nhìn vô cùng chướng mắt..Tuy vậy hành động vừa rồi của anh khiến cô rất vừa lòng...
-" Anh có thể chứng minh "
Hạ Tử Yên nhướn mày chưa hiểu ý anh là gì, đã thấy anh nâng mặt cô và phủ môi mình xuống mút lấy môi cô. Đầu lưỡi của anh vẫn còn lưu lại hương vị của rượu vang khiến cô cảm thấy muốn say.Cô ôm chặt vai anh, say sưa đáp trả nụ hôn kịch liệt của anh.Hai người hôn nhau quên cả đất trời, hai cơ thể dính chặt vào nhau. Thậm chí cô còn cảm thấy bộ phận nào đó của anh ở giữa hai đùi tôi đã có phản ứng, một nụ hôn quá mãnh liệt, ngọn lửa dục tình bốc cháy trong giây lát. Bàn tay anh đang đặt trên eo cô từ từ trượt xuống...
Đúng lúc đó, có người ho nhẹ một tiếng khiến Hạ Tử Yên bừng tỉnh lấy tay nhéo nhéo vai anh...
Trình Hạo Nhiên miễn cưỡng mới buông môi cô gặp, không thèm nhìn Giang Thành một cái, mơn trớn đôi môi đỏ của cô dịu dàng nói..
-" Chỉ có hương vị của em "
Hạ Tử Yên biết mặt mình bây giờ đã đỏ ửng, cắn môi vùi vào lòng anh còn lén đưa mắt chỉ thấy cô gái lúc vừa rồi mặt cứng đờ như tượng đá...
-" Về thôi "
Trình Hạo Nhiên lúc này bất ngờ ôm Hạ Tử Yên đứng dậy hất mặt về phía Giang Thành và nghiêm Vũ, rồi nghênh ngang ôm Hạ Tử Yên ra cửa...
Biết rõ tính cách anh nên bọn người Giang Thành chỉ cười cười gật đầu..Đưa tay chào Hạ Tử Yên...
Bọn họ rất bất ngờ với cô gái mang tên Hạ Tử Yên này..Một cô bé đơn thuần thế nhưng lại có thể khống chế được một con người hoang dại như Trình Hạo Nhiên...
Liếc mắt nhìn Hàn Tuyết, thật là thương cảm bao năm rồi mà vẫn nặng lòng với tên đó thế không biết...
________________________________________
Tại Trình Gia...
Trong phòng riêng Trình Tấn đứng sát tấm kính nhìn thành phố về đêm.Dưới hơi khói thuốc mập mờ là vẻ mặt mang nổi lo lắng khó tả...
Điếu thuốc trên tay bất ngờ không cánh mà bay, Trình Tấn cau mày nhìn Tô Uyển..
Tô Uyển dành lấy điếu thuốc dúi điếu thuốc vào tàn gạt cau mày..
-" Anh còn suy nghĩ..Những gì em nói anh vẫn chưa quyết định "
Trình Tấn day chán thở dài bước đến ngồi lên sô pha...
-" Dù sao nó cũng là con anh.Nói gì nói cũng khó ra tay "
Ánh mắt Tô Uyển hiện vẻ thâm độc nhưng che giấu rất nhanh, sắc mặt dịu đi bước đến ngồi xuống ôm lấy tay Trình Tấn..
-" Anh vốn hiểu rõ tính tình con trai mình.
Nếu chiếc ghế chủ tịch này nó mà ngồi vào.Anh nghĩ tương lai em và anh sẽ ra sao.
Còn nữa anh tài giỏi như thế nếu ngồi vào chiếc ghế đó phải là anh sao lại là con trai mình..Ba đối xử với anh như vậy anh không thấy bất công hay sao..Rồi sau này anh mặt mũi nào đối diện với tất cả bạn bè trong giới kinh doanh..Em lo là lo cho ai...nghĩ là nghĩ cho ai.."
Từng lời nói xủa Tô Uyển xoáy vào tâm can của Trình Tấn...Thấy ông không phản bác, bà ta lại ngồi thẳng lưng níu lấy tay ông nói tiếp..
-" Sau này anh lớn tuổi thì cũng phải nhường cho con trai anh.Có ai người ngoài vào hưởng đâu mà anh lo..Nhưng bây giờ danh tiếng anh đang lẫy lừng như vậy mà lại yếu thế hơn thì còn gì gọi là mặt mũi..
Anh biết rồi bao năm qua Hạo Nhiên bên Mỹ nó xây dựng thế lực hùng mạnh ra sao?
Nhưng so với Trình Thị thế lực của anh vẫn vững hơn..Tấn! Nghe em đi anh không thể yếu lòng..
Đây chỉ là do ba ép cha con anh rơi vào thế đối đầu..Anh cũng bắt đắc dĩ mà thôi.."
Trình Tấn gật đầu như ủng hộ suy nghĩ bà ta..
-" Em nói rất đúng, Anh không thể không có chiếc ghế chủ tịch đấy...."
Tô Uyển nở nụ cười hài lòng...
-" Anh nghĩ thông suốt như vậy..Em thật vui..Thật ra em không hề ghét bỏ gì Hạo Nhiên..Tuy tính tình nó không tốt,nhưng nó là con của anh cũng như con em..Chỉ là mình phải gì lợi ích chung..Anh là chồng em..Em không muốn anh bị thua thiệt..Nói đi nói lại anh cũng chỉ vì Trình Gia mà thôi...Anh không cần suy nghĩ nhiều làm gì..."
-" Anh hiểu rồi.."
Trình Tấn nhấp ly rượu ôm lấy Tô Uyển gật đầu..Nằm trong lòng Trình Tấn, Tô Uyển nở nụ cười thâm độc....
-" Không vui? "
Bàn Tay xoa khuôn mặt xinh đẹp..Ánh mắt dịu dàng nhìn cô...
Hạ Tử Yên liếc qua khuôn mặt kém sắc của Hàn Tuyết rồi mới nhìn anh...
-" Anh nói xem "
-" Anh rất ngoan.."
-" Không tin "
Cô vừa vắng mặt là có người thay thế liền, nhìn vô cùng chướng mắt..Tuy vậy hành động vừa rồi của anh khiến cô rất vừa lòng...
-" Anh có thể chứng minh "
Hạ Tử Yên nhướn mày chưa hiểu ý anh là gì, đã thấy anh nâng mặt cô và phủ môi mình xuống mút lấy môi cô. Đầu lưỡi của anh vẫn còn lưu lại hương vị của rượu vang khiến cô cảm thấy muốn say.Cô ôm chặt vai anh, say sưa đáp trả nụ hôn kịch liệt của anh.Hai người hôn nhau quên cả đất trời, hai cơ thể dính chặt vào nhau. Thậm chí cô còn cảm thấy bộ phận nào đó của anh ở giữa hai đùi tôi đã có phản ứng, một nụ hôn quá mãnh liệt, ngọn lửa dục tình bốc cháy trong giây lát. Bàn tay anh đang đặt trên eo cô từ từ trượt xuống...
Đúng lúc đó, có người ho nhẹ một tiếng khiến Hạ Tử Yên bừng tỉnh lấy tay nhéo nhéo vai anh...
Trình Hạo Nhiên miễn cưỡng mới buông môi cô gặp, không thèm nhìn Giang Thành một cái, mơn trớn đôi môi đỏ của cô dịu dàng nói..
-" Chỉ có hương vị của em "
Hạ Tử Yên biết mặt mình bây giờ đã đỏ ửng, cắn môi vùi vào lòng anh còn lén đưa mắt chỉ thấy cô gái lúc vừa rồi mặt cứng đờ như tượng đá...
-" Về thôi "
Trình Hạo Nhiên lúc này bất ngờ ôm Hạ Tử Yên đứng dậy hất mặt về phía Giang Thành và nghiêm Vũ, rồi nghênh ngang ôm Hạ Tử Yên ra cửa...
Biết rõ tính cách anh nên bọn người Giang Thành chỉ cười cười gật đầu..Đưa tay chào Hạ Tử Yên...
Bọn họ rất bất ngờ với cô gái mang tên Hạ Tử Yên này..Một cô bé đơn thuần thế nhưng lại có thể khống chế được một con người hoang dại như Trình Hạo Nhiên...
Liếc mắt nhìn Hàn Tuyết, thật là thương cảm bao năm rồi mà vẫn nặng lòng với tên đó thế không biết...
________________________________________
Tại Trình Gia...
Trong phòng riêng Trình Tấn đứng sát tấm kính nhìn thành phố về đêm.Dưới hơi khói thuốc mập mờ là vẻ mặt mang nổi lo lắng khó tả...
Điếu thuốc trên tay bất ngờ không cánh mà bay, Trình Tấn cau mày nhìn Tô Uyển..
Tô Uyển dành lấy điếu thuốc dúi điếu thuốc vào tàn gạt cau mày..
-" Anh còn suy nghĩ..Những gì em nói anh vẫn chưa quyết định "
Trình Tấn day chán thở dài bước đến ngồi lên sô pha...
-" Dù sao nó cũng là con anh.Nói gì nói cũng khó ra tay "
Ánh mắt Tô Uyển hiện vẻ thâm độc nhưng che giấu rất nhanh, sắc mặt dịu đi bước đến ngồi xuống ôm lấy tay Trình Tấn..
-" Anh vốn hiểu rõ tính tình con trai mình.
Nếu chiếc ghế chủ tịch này nó mà ngồi vào.Anh nghĩ tương lai em và anh sẽ ra sao.
Còn nữa anh tài giỏi như thế nếu ngồi vào chiếc ghế đó phải là anh sao lại là con trai mình..Ba đối xử với anh như vậy anh không thấy bất công hay sao..Rồi sau này anh mặt mũi nào đối diện với tất cả bạn bè trong giới kinh doanh..Em lo là lo cho ai...nghĩ là nghĩ cho ai.."
Từng lời nói xủa Tô Uyển xoáy vào tâm can của Trình Tấn...Thấy ông không phản bác, bà ta lại ngồi thẳng lưng níu lấy tay ông nói tiếp..
-" Sau này anh lớn tuổi thì cũng phải nhường cho con trai anh.Có ai người ngoài vào hưởng đâu mà anh lo..Nhưng bây giờ danh tiếng anh đang lẫy lừng như vậy mà lại yếu thế hơn thì còn gì gọi là mặt mũi..
Anh biết rồi bao năm qua Hạo Nhiên bên Mỹ nó xây dựng thế lực hùng mạnh ra sao?
Nhưng so với Trình Thị thế lực của anh vẫn vững hơn..Tấn! Nghe em đi anh không thể yếu lòng..
Đây chỉ là do ba ép cha con anh rơi vào thế đối đầu..Anh cũng bắt đắc dĩ mà thôi.."
Trình Tấn gật đầu như ủng hộ suy nghĩ bà ta..
-" Em nói rất đúng, Anh không thể không có chiếc ghế chủ tịch đấy...."
Tô Uyển nở nụ cười hài lòng...
-" Anh nghĩ thông suốt như vậy..Em thật vui..Thật ra em không hề ghét bỏ gì Hạo Nhiên..Tuy tính tình nó không tốt,nhưng nó là con của anh cũng như con em..Chỉ là mình phải gì lợi ích chung..Anh là chồng em..Em không muốn anh bị thua thiệt..Nói đi nói lại anh cũng chỉ vì Trình Gia mà thôi...Anh không cần suy nghĩ nhiều làm gì..."
-" Anh hiểu rồi.."
Trình Tấn nhấp ly rượu ôm lấy Tô Uyển gật đầu..Nằm trong lòng Trình Tấn, Tô Uyển nở nụ cười thâm độc....