Chương 3: 3. Gặp Lại Người Cũ
Ngày hôm sau, sau khi được tạm ứng trước tiền lương Đường An Hy liền gửi tiền về quê cho mẹ để mẹ chữa trị cho bố. Hiện tại cô không thể về xem tình hình của bố vì là ngày đầu tiên đi làm ở nhà của Tạ Chiến Quân, người ta cho cô ứng trước tiền lương đã là mừng lắm rồi.
Là ngày đầu làm việc Đường An Hy không biết khẩu vị của Tạ Chiến Quân như thế nào, anh đưa ra cho cô một quyển sổ có ghi đầy đủ các chế độ dinh dưỡng. Đường An Hy nhìn qua đã cảm thấy choáng váng, cô loay hoay cả buổi cuối cùng cũng nấu xong bữa cơm trưa cho cậu chủ. Lên phòng của Tạ Chiến Quân cô nhẹ nhàng gõ cửa, trong phòng vọng ra giọng nam trầm:
- ” Vào đi”.
Đường An Hy không vào trong mà chỉ mở cửa rồi nói với anh:
- Cơm tôi nấu xong rồi!!!
Tạ Chiến Quân nghe vậy chỉ ừ một tiếng rồi thôi, Đường An Hy thấy vậy cũng không muốn làm phiền đến anh mà đi xuống nhà.
Một lúc sau Tạ Chiến Quân đi xuống ngồi vào bàn ăn, nhìn qua thấy những món mà Đường An Hy nấu cũng vô cùng bắt mắt. Cầm đũa lên gắp ít thịt xào ăn thử thì “ phụtttt”. Tạ Chiến Quân khó chịu hỏi cô:
- Cô xào thịt bỏ cả tấn muối vào hay sao vậy?
Đường An Hy có chút lo lắng:
- Tôi…tôi xin lỗi….để tôi nấu lại cái khác ….
Tạ Chiến Quân bực mình đứng dậy:
- Không cần…chờ cô nấu xong thì tôi chết vì đói rồi….
Nói rồi anh bỏ lên phòng thay đồ sao đó ra ngoài lái xe đi mất. Đường An Hy thở dài, nào giờ cô có biết nấu những món đắt đỏ như thế này đâu, từ sau khi ra đời kiếm tiền hầu hết sáng chiều cô điều ăn mì gói. Nhìn những món ăn trên bàn một hồi sau đó cô quyết định cầm đũa lên ăn, dù nó rất mặn nhưng cô vẫn cảm thấy ngon thà cô ăn hết hơn là mang đổ hết thì phí quá.
Tạ Chiến Quân lái xe đến một nhà hàng sang trọng, anh gọi một số món ăn sau đó ngồi nghịch điện thoại. Những món ăn dần được mang ra, Tạ Chiến Quân vừa ăn được một ít thì chiếc ghế phía đối diện có người ngồi xuống. Tạ Chiến Quân ngước nhìn thì nhận ra đó là Từ Đan Tâm bạn gái cũ của anh. Từ Đan Tâm nhìn anh khẽ cười:
- Ngồi ăn một mình ở nhà hàng rộng lớn này anh không thấy mình cô đơn sao?
Tạ Chiến Quân dù có chút khó chịu nhưng vẫn cười đáp:
- Đôi lúc một mình như thế này vẫn dễ chịu hơn …
Từ Đan Tâm thoải mái lấy ly rượu từ phía anh uống một ngụm sao đó nói:
- Em cứ tưởng anh sẽ ở bên đó định cư luôn rồi chứ!
Tạ Chiến Quân khẽ nhếch môi:
- Anh về là vì ý của bố thôi.
Vừa nói anh vừa vẫy tay gọi phục vụ mang một chiếc ly khác cho anh. Từ Đan Tâm nhìn anh rót rượu vào ly rồi uống thì khẽ cười:
- Anh dạo này khác quá…. Em còn nhớ lúc trước anh và em thường cùng nhau uống một ly nước hay cùng ăn chung một bát cơm vậy mà…
Tạ Chiến Quân cắt lời cô:
- Đó là chuyện của lúc trước thôi, anh bây giờ rất ưa sạch sẽ nên không thích dùng chung đồ với người khách đâu em ạ.
Từ Đan Tâm biết ý anh nói là gì liền lảng sang chuyện khác:
- Anh vừa lâu chưa, em có thể mời anh một bữa ăn được không?
Tạ Chiến Quân không ngại ngần mà từ chối:
- Anh cũng vừa về thôi, công việc anh hiện tại rất bận nên chắc là không thể chấp nhận lời mời của em rồi.
Từ Đan Tâm cười:
- Không sao, em có thể đến nhà anh dùng cơm cũng được, lâu rồi em cũng chưa đến thăm hai bác. Em đến thăm hai bác sẳn tiện dùng cơm cùng mọi người luôn ạ.
Tạ Chiến Quân:
- Anh rất bận nên rất ít khi về nhà chính, Từ Đan Tâm à em nên hiểu hai chúng ta đã chia tay rồi. Anh bây giờ chỉ xem em như một người bạn bình thường không hơn không kém, em có thể đến nhà chính thăm bố mẹ anh nhưng anh muốn nhắc nhỡ em đừng đi quá giới hạn.
Nói rồi anh rời khỏi nhà hàng, Từ Đan Tâm tức giận nhìn theo bóng lưng Tạ Chiến Quân. Mẹ anh và mẹ cô là bạn thân từ thời đi học, sau này cả hai lập gia đình nhưng vẫn giữ liên lạc với nhau. Từ bé Tạ Chiến Quân và Từ Đan Tâm được hai nhà cho tiếp xúc với nhau nên khi trưởng thành cả hai điều có tình cảm dành cho đối phương. Cứ ngỡ chuyện tình này sẽ đẹp cho tôi khi Tạ Chiến Quân đi nước ngoài, do khoảng cách nên Từ Đan Tâm dần dần nhạt nhẽo với anh mà bắt đầu một mối quan hệ mập mờ với người khác. Tạ Chiến Quân vẫn không biết chuyện này, vì yêu người con gái đó mà anh đã âm thầm bay về đến tạo cho cô một bất ngờ. Cầm bỏ hoa hồng trên tay cùng chiếc nhẫn cầu hôn mà lòng anh lâng lâng hạnh phúc. Tới trước cửa nhà anh nhấn chuông cửa, cứ ngỡ rằng cô thấy anh sẽ vui mừng ôm lấy anh nhưng không. Đập vào mắt anh là hình ảnh Từ Đan Tâm đang được người đàn ông khác ôm trong lòng. Tạ Chiến Quân điếng người khi hiểu ra mọi người, bó hoa và chiếc nhẫn tự do rơi xuống đất vang lên tiếng va đập chói tai xé nát tim anh.
Từ đó anh quyết định chấm dứt mối quan hệ này dù Từ Đan Tâm có tìm đến anh để xin lỗi và cầu xin anh tha thứ nhưng tổn thương đó hầu như làm tim anh như hóa đá. Từ Đan Tâm van xin anh không được liền tìm đến mẹ anh là Khưu Khả Hân nhờ bà giúp đở. Vốn dĩ Khưu Khả Hân có cảm tình với Từ Đan Tâm nên bà luôn muốn con trai bà kết hôn với cô ta. Cũng vì lí do đó mà Tạ Chiến Quân quyết định ra ở riêng ở căn biệt thự hiện tại.
Là ngày đầu làm việc Đường An Hy không biết khẩu vị của Tạ Chiến Quân như thế nào, anh đưa ra cho cô một quyển sổ có ghi đầy đủ các chế độ dinh dưỡng. Đường An Hy nhìn qua đã cảm thấy choáng váng, cô loay hoay cả buổi cuối cùng cũng nấu xong bữa cơm trưa cho cậu chủ. Lên phòng của Tạ Chiến Quân cô nhẹ nhàng gõ cửa, trong phòng vọng ra giọng nam trầm:
- ” Vào đi”.
Đường An Hy không vào trong mà chỉ mở cửa rồi nói với anh:
- Cơm tôi nấu xong rồi!!!
Tạ Chiến Quân nghe vậy chỉ ừ một tiếng rồi thôi, Đường An Hy thấy vậy cũng không muốn làm phiền đến anh mà đi xuống nhà.
Một lúc sau Tạ Chiến Quân đi xuống ngồi vào bàn ăn, nhìn qua thấy những món mà Đường An Hy nấu cũng vô cùng bắt mắt. Cầm đũa lên gắp ít thịt xào ăn thử thì “ phụtttt”. Tạ Chiến Quân khó chịu hỏi cô:
- Cô xào thịt bỏ cả tấn muối vào hay sao vậy?
Đường An Hy có chút lo lắng:
- Tôi…tôi xin lỗi….để tôi nấu lại cái khác ….
Tạ Chiến Quân bực mình đứng dậy:
- Không cần…chờ cô nấu xong thì tôi chết vì đói rồi….
Nói rồi anh bỏ lên phòng thay đồ sao đó ra ngoài lái xe đi mất. Đường An Hy thở dài, nào giờ cô có biết nấu những món đắt đỏ như thế này đâu, từ sau khi ra đời kiếm tiền hầu hết sáng chiều cô điều ăn mì gói. Nhìn những món ăn trên bàn một hồi sau đó cô quyết định cầm đũa lên ăn, dù nó rất mặn nhưng cô vẫn cảm thấy ngon thà cô ăn hết hơn là mang đổ hết thì phí quá.
Tạ Chiến Quân lái xe đến một nhà hàng sang trọng, anh gọi một số món ăn sau đó ngồi nghịch điện thoại. Những món ăn dần được mang ra, Tạ Chiến Quân vừa ăn được một ít thì chiếc ghế phía đối diện có người ngồi xuống. Tạ Chiến Quân ngước nhìn thì nhận ra đó là Từ Đan Tâm bạn gái cũ của anh. Từ Đan Tâm nhìn anh khẽ cười:
- Ngồi ăn một mình ở nhà hàng rộng lớn này anh không thấy mình cô đơn sao?
Tạ Chiến Quân dù có chút khó chịu nhưng vẫn cười đáp:
- Đôi lúc một mình như thế này vẫn dễ chịu hơn …
Từ Đan Tâm thoải mái lấy ly rượu từ phía anh uống một ngụm sao đó nói:
- Em cứ tưởng anh sẽ ở bên đó định cư luôn rồi chứ!
Tạ Chiến Quân khẽ nhếch môi:
- Anh về là vì ý của bố thôi.
Vừa nói anh vừa vẫy tay gọi phục vụ mang một chiếc ly khác cho anh. Từ Đan Tâm nhìn anh rót rượu vào ly rồi uống thì khẽ cười:
- Anh dạo này khác quá…. Em còn nhớ lúc trước anh và em thường cùng nhau uống một ly nước hay cùng ăn chung một bát cơm vậy mà…
Tạ Chiến Quân cắt lời cô:
- Đó là chuyện của lúc trước thôi, anh bây giờ rất ưa sạch sẽ nên không thích dùng chung đồ với người khách đâu em ạ.
Từ Đan Tâm biết ý anh nói là gì liền lảng sang chuyện khác:
- Anh vừa lâu chưa, em có thể mời anh một bữa ăn được không?
Tạ Chiến Quân không ngại ngần mà từ chối:
- Anh cũng vừa về thôi, công việc anh hiện tại rất bận nên chắc là không thể chấp nhận lời mời của em rồi.
Từ Đan Tâm cười:
- Không sao, em có thể đến nhà anh dùng cơm cũng được, lâu rồi em cũng chưa đến thăm hai bác. Em đến thăm hai bác sẳn tiện dùng cơm cùng mọi người luôn ạ.
Tạ Chiến Quân:
- Anh rất bận nên rất ít khi về nhà chính, Từ Đan Tâm à em nên hiểu hai chúng ta đã chia tay rồi. Anh bây giờ chỉ xem em như một người bạn bình thường không hơn không kém, em có thể đến nhà chính thăm bố mẹ anh nhưng anh muốn nhắc nhỡ em đừng đi quá giới hạn.
Nói rồi anh rời khỏi nhà hàng, Từ Đan Tâm tức giận nhìn theo bóng lưng Tạ Chiến Quân. Mẹ anh và mẹ cô là bạn thân từ thời đi học, sau này cả hai lập gia đình nhưng vẫn giữ liên lạc với nhau. Từ bé Tạ Chiến Quân và Từ Đan Tâm được hai nhà cho tiếp xúc với nhau nên khi trưởng thành cả hai điều có tình cảm dành cho đối phương. Cứ ngỡ chuyện tình này sẽ đẹp cho tôi khi Tạ Chiến Quân đi nước ngoài, do khoảng cách nên Từ Đan Tâm dần dần nhạt nhẽo với anh mà bắt đầu một mối quan hệ mập mờ với người khác. Tạ Chiến Quân vẫn không biết chuyện này, vì yêu người con gái đó mà anh đã âm thầm bay về đến tạo cho cô một bất ngờ. Cầm bỏ hoa hồng trên tay cùng chiếc nhẫn cầu hôn mà lòng anh lâng lâng hạnh phúc. Tới trước cửa nhà anh nhấn chuông cửa, cứ ngỡ rằng cô thấy anh sẽ vui mừng ôm lấy anh nhưng không. Đập vào mắt anh là hình ảnh Từ Đan Tâm đang được người đàn ông khác ôm trong lòng. Tạ Chiến Quân điếng người khi hiểu ra mọi người, bó hoa và chiếc nhẫn tự do rơi xuống đất vang lên tiếng va đập chói tai xé nát tim anh.
Từ đó anh quyết định chấm dứt mối quan hệ này dù Từ Đan Tâm có tìm đến anh để xin lỗi và cầu xin anh tha thứ nhưng tổn thương đó hầu như làm tim anh như hóa đá. Từ Đan Tâm van xin anh không được liền tìm đến mẹ anh là Khưu Khả Hân nhờ bà giúp đở. Vốn dĩ Khưu Khả Hân có cảm tình với Từ Đan Tâm nên bà luôn muốn con trai bà kết hôn với cô ta. Cũng vì lí do đó mà Tạ Chiến Quân quyết định ra ở riêng ở căn biệt thự hiện tại.