Chương 2: Lâu lâu mới được ăn thì phải ăn thật no mới được. Hì
Vừa kết thúc cuộc gọi với mẹ thì anh trai cô lại gọi đến.
- Trời ơi cái con trời đánh này mày hết báo cha báo mẹ giờ lại baoa anh hai rồi! Lo mà chống lầy đi. Mẹ lại gọi cho anh khóc lóc om xòm lên rồi! Sao số tôi khổ quá! Đang ôm vợ đi chơi mà phải bỏ lại đấy. – Anh trai cô lại gọi than thở
- Dạ thôi em xin anh! Anh làm ơn xin mẹ cho em đi.Em vẫn còn muốn độc thân vui tính lắm! Nên anh thông cảm cho cô em gái tội nghiệp này mà tha cho em đi.Màaaaaa anh.
- Thôi tôi cũng chịu chị rồi
- Hì em gái yêu anh trai nhất luôn. Bye anh nhá!
Ối trời ơi chắc tôi chết mất thôi! Đối phó với hai vị này nhà tôi xong là tôi mất hết bao nhiêu.Năng lượng một ngày rồi! Cô than thở.
Chị Ngọc ơi Trưởng Khoa Vũ kêu chị đặt phòng để tối này khoa mình đi ăn nhé!
- Ok em để chị tìm.
Tan làm rồi khoa mình đi thôi!
Tại nhà hàng trên phố Hà Nội
- Trời ơi! Cô Ngọc ơi là cô Ngọc cô giế thôi mất thôi! Cô đặt cái nhà hàng này thì tôi ăn mì tôm cả tháng mất thôi.Toi nửa tháng lương của tôi rồi! Trưởng khoa Vũ phát biểu
- Dạ tai vì lâu lâu cháu mới làm được mộ trận thắng lớn hú hồn hú vía thế này! Và lâu lâu trưởng khoa mới bao nên cháu sẽ giúp khoa ta có một trận no say luôn.
- Tôi lạy sát đất cô rồi!
- Thôi ta gọi món rồi bắt đầu nhập tiệc thôi!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
Một hai ba zô! một hai ba uống! chúng ta cùng chúng mừng cô bác sĩ Ngọc nào!
Chúng tôi chúng cô càng ngày càng thăng tiến trong công việc à không chỉ cần mau mau lấy được chồng thôi chứ không để chậu bông duy nhất của khoa chúng ta càng ngày càng héo úa mà không lấy một ai dòm ngó tưới tắm thì chết mất thôi!
Thôi các bác ạ cháu chỉ muốn cống hiến hết mình cho công việc thôi chứ cháu sợ tìm chồng lắm! Vậy ta tạm gác cái này đi mình nhập tiệc đi.
Ui chao ơi! nay đúng là được trưởng khoa đãi nên mới toàn đồ hịn thế này – một cô y tá trẻ lên tiếng.
Đấy các cô được ăn ngon thế này là nhờ Ơn của cô Ngọc đây các cô phải cảm ơn cô ấy đấy nhẹ - trưởng khoa phát biểu mà khóc không ra tiếng vì mất toi hết nửa tháng lương.
- Vậy thôi nếu trưởng khoa đã có lòng mời tăng một thì em sẽ có lòng mời tăng hai. Vì em mới được thưởng mà ha ha – Cô lên tiếng
- Vậy thì chị em mình phải chọn chỗ xìn xịn thôi.Chứ bác sĩ Ngọc mà đã mới thi ta phải không say không về thôi.
- Các cô nương tay cho tôi thôi.Giơ cao mà đánh khẽ nhé!
- Hì hì bạn em sẽ cố gắng hết sức
Buổi ăn tối kết thúc mọi người cùng bắt tay nhau đi qua quán Bar đã chọn.
- Chao ôi sao mà các cô chọn khéo thế quán này sang trọng quá chắc còn đắt hơn nhà hàng kia rồi! Thôi ta chọn món nào đắt nhất mà gọi đi.Nhất định hôm nay ta sẽ cho nhân vật chính cháy túi thôi! - phó khoa lên tiếng
Hì vậy thì em khổ lắm.Thôi thôi đã vậy thì mọi người cứ gọi đi đã chơi thì chơi khô máu luôn không sợ không phải bác sĩ Ngọc này đâu.
Phục vụ đâu ra đây cho chị gọi món. Hôm nay chị sẽ chơi hết mình luôn.
Phục vụ ra đến nơi.
- Dạ các anh chị cần em phục vụ cái gì ạ!
- Em cứ đến từng người phục vụ cho họ rồi! Thanh toán thì cứ đi ra tìm chị nhé! - Ngọc lên tiếng.
- Trời ơi cái con trời đánh này mày hết báo cha báo mẹ giờ lại baoa anh hai rồi! Lo mà chống lầy đi. Mẹ lại gọi cho anh khóc lóc om xòm lên rồi! Sao số tôi khổ quá! Đang ôm vợ đi chơi mà phải bỏ lại đấy. – Anh trai cô lại gọi than thở
- Dạ thôi em xin anh! Anh làm ơn xin mẹ cho em đi.Em vẫn còn muốn độc thân vui tính lắm! Nên anh thông cảm cho cô em gái tội nghiệp này mà tha cho em đi.Màaaaaa anh.
- Thôi tôi cũng chịu chị rồi
- Hì em gái yêu anh trai nhất luôn. Bye anh nhá!
Ối trời ơi chắc tôi chết mất thôi! Đối phó với hai vị này nhà tôi xong là tôi mất hết bao nhiêu.Năng lượng một ngày rồi! Cô than thở.
Chị Ngọc ơi Trưởng Khoa Vũ kêu chị đặt phòng để tối này khoa mình đi ăn nhé!
- Ok em để chị tìm.
Tan làm rồi khoa mình đi thôi!
Tại nhà hàng trên phố Hà Nội
- Trời ơi! Cô Ngọc ơi là cô Ngọc cô giế thôi mất thôi! Cô đặt cái nhà hàng này thì tôi ăn mì tôm cả tháng mất thôi.Toi nửa tháng lương của tôi rồi! Trưởng khoa Vũ phát biểu
- Dạ tai vì lâu lâu cháu mới làm được mộ trận thắng lớn hú hồn hú vía thế này! Và lâu lâu trưởng khoa mới bao nên cháu sẽ giúp khoa ta có một trận no say luôn.
- Tôi lạy sát đất cô rồi!
- Thôi ta gọi món rồi bắt đầu nhập tiệc thôi!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
Một hai ba zô! một hai ba uống! chúng ta cùng chúng mừng cô bác sĩ Ngọc nào!
Chúng tôi chúng cô càng ngày càng thăng tiến trong công việc à không chỉ cần mau mau lấy được chồng thôi chứ không để chậu bông duy nhất của khoa chúng ta càng ngày càng héo úa mà không lấy một ai dòm ngó tưới tắm thì chết mất thôi!
Thôi các bác ạ cháu chỉ muốn cống hiến hết mình cho công việc thôi chứ cháu sợ tìm chồng lắm! Vậy ta tạm gác cái này đi mình nhập tiệc đi.
Ui chao ơi! nay đúng là được trưởng khoa đãi nên mới toàn đồ hịn thế này – một cô y tá trẻ lên tiếng.
Đấy các cô được ăn ngon thế này là nhờ Ơn của cô Ngọc đây các cô phải cảm ơn cô ấy đấy nhẹ - trưởng khoa phát biểu mà khóc không ra tiếng vì mất toi hết nửa tháng lương.
- Vậy thôi nếu trưởng khoa đã có lòng mời tăng một thì em sẽ có lòng mời tăng hai. Vì em mới được thưởng mà ha ha – Cô lên tiếng
- Vậy thì chị em mình phải chọn chỗ xìn xịn thôi.Chứ bác sĩ Ngọc mà đã mới thi ta phải không say không về thôi.
- Các cô nương tay cho tôi thôi.Giơ cao mà đánh khẽ nhé!
- Hì hì bạn em sẽ cố gắng hết sức
Buổi ăn tối kết thúc mọi người cùng bắt tay nhau đi qua quán Bar đã chọn.
- Chao ôi sao mà các cô chọn khéo thế quán này sang trọng quá chắc còn đắt hơn nhà hàng kia rồi! Thôi ta chọn món nào đắt nhất mà gọi đi.Nhất định hôm nay ta sẽ cho nhân vật chính cháy túi thôi! - phó khoa lên tiếng
Hì vậy thì em khổ lắm.Thôi thôi đã vậy thì mọi người cứ gọi đi đã chơi thì chơi khô máu luôn không sợ không phải bác sĩ Ngọc này đâu.
Phục vụ đâu ra đây cho chị gọi món. Hôm nay chị sẽ chơi hết mình luôn.
Phục vụ ra đến nơi.
- Dạ các anh chị cần em phục vụ cái gì ạ!
- Em cứ đến từng người phục vụ cho họ rồi! Thanh toán thì cứ đi ra tìm chị nhé! - Ngọc lên tiếng.