Chương 9: 9: Ngọt Ngào
Từng giây từng phút trôi qua, chân cô đang báo hiệu rằng nó không ổn mất rồi.Nó tê, nó nhức đôi khi cô còn cảm thấy nó giống như là bị liệt vậy, không thể cử động nổi.Cô sắp không chịu được nữa rồi, phải làm sao đây?Một lát sau, cô nghe rõ tiếng bước chân đang dần tiến về phía mình.Cô tưởng rằng cha đã mủi lòng mà chấp nhận nhưng khi tiếng nói cất lên thì đôi mắt cô lại rủ xuống."Phải vỗ tay cho tình cảm sâu đậm này thôi, thật ngưỡng mộ quá đi à" giọng nói đầy mỉa mai kia không ai khác là của Hồng Hiền.Cô cũng đã thấm mệt nên chẳng muốn đôi co nhiều làm gì.Cha thấy cô kiên trì như vậy lại càng tức giận"Thằng nhãi kia thì có cái gì? Thẩm Phong chẳng phải hơn nó rất nhiều sao, Thẩm Phong có tiền, có nhan sắc.Tại sao con cứ phải một mực theo thằng nhãi đó, nó thì có gì hay có chứ?" Ông tức giận mà nói, cô con gái này của ông cũng quá cứng đầu rồi."Nhưng mà anh ấy yêu con và con cũng vậy" cô nhỏ nhẹ mà đáp"Thẩm Phong và con cũng có thể mà, khi hai đứa ở chung một mái nhà thì yêu nhau cũng là chuyện sớm muộn.Hà cớ gì con phải như vậy?" Tuy tức giận nhưng ông vẫn nhẫn nại mà thuyết phục cô.Ông làm như vậy chỉ vì mong được hợp tác Với Thẩm Thị công ty lớn nhất nhì thành phố, đó cũng chính là niềm vinh dự của ông, chỉ cần dự án lần này thành công ắt hẳn nó sẽ mang về cho ông một lợi nhuận rất khủng.Ông ng cứ 1 câu Thẩm Phong 2 câu cũng Thẩm Phong, ông thích anh ta như vậy thì chi bằng ông cưới anh ta luôn đi.Tuy tức giận nhưng cô cũng chỉ mắng ông trong đầu chứ không dám nói ra "Nhưng con không yêu anh ta""Vậy con có chắc cái thằng ôm con hôm qua nó có yêu con thật lòng không? Hay nó chỉ vì lợi ích nào đó mà lợi dụng con" thật ra ông có điều tra sơ qua về Tử Hào vì nếu Tuyết Nhi không chịu từ bỏ anh thì ông sẽ tìm cách cho Tử Hào từ bỏ Tuyết Nhi.Thấy cô vẫn vậy, vẫn cứng đầu không chịu khuất phục "Được rồi, nếu con đã như vậy thì cứ bên nó đi.Nhưng ta không chắc là nó sẽ an toàn khi ở bên con đâu" ông nham hiểm nhìn cô mà nói"Người đâu mở cửa tha cho nó về phòng" ông nói rồi quay lưng rời đi.Chân cô bây giờ đã tím bầm, tê cứng phải có người đỡ thì cô mới có thể đứng lên."Cha vậy là cha định tha cho chị ta thật à?" Hông Hiền không muốn cha bỏ qua dễ dàng cho chị ta, như vậy chẳng phải quá sướng cho chị ta rồi sao"Thôi con về phòng chợp mắt một xíu đi, tí còn chuẩn bị mà đi học.Cha tự có cách giải quyết của cha" ông ôn nhu mà nói.Như vậy chẳng phải là quá thiên vị rồi sao, từ sau khi ông lấy Hồng Diệp chưa bao giờ ông dùng giọng nói đó mà nói chuyện với cô cả.Bây giờ cũng là 2 rưỡi sáng vì đau và mệt cô cũng chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều mà chợp mắt ngủ luôn, vì sáng mai cô còn phải đi học nếu còn không ngủ chắc mai cô cũng chẳng còn sức mà đi bộ tới trường nữa quá.Như mọi ngày Tử Hào vẫn đứng chờ cô ở cồng trường, trên tay cằm hộp sữa vị socola hương vị cô thích nhất từ trước đến nay.Trên đường đi, xíu nữa thì cô tự đâm đầu vào gốc cây rồi.Trông cô như người mất hồn vậy.Cô vẫn nghĩ mãi về câu nói của cha cô cha không đảm bảo anh ta sẽ an toàn khi ở bên con đâu câu nói ấy là có ý gì? Cha định làm gì anh sao.Rồi cả câu nói anh yêu cô vì lợi ích gì mà lợi ích chứ làm sao mà có chuyện đó được.Anh yêu cô trái tim cô cảm nhận được điều đó mà, nếu có vì lợi ích thì cô nghĩ rằng anh cũng sẽ không đối xử với cô như vậy đâu, vả lại cô thì có gì để mà anh lợi dụng cơ chứ.Vừa đến cổng trường Tử Hào từ đâu chạy tới mà đưa hộp sữa cho Tuyết Nhi "Tặng em này...Sao sắc mặt em nhìn kém quá vậy.Em buồn chuyện gì sao?" Anh lo lắng mà hỏi han"À em không sao...chỉ là suy nghĩ vài chuyện lung tung nên có chút buồn mà thôi" "Em đừng suy nghĩ lung tung nữa mà suy nghĩ về anh đây nàiii" anh vừa an ủi vừa chọc cô để khiến cô vui Nghe vậy Tuyết Nhi lại bật cười "Đồ tự luyến ai mà thèm nghĩ đến anh chứ" Thấy cô cười vậy, anh cũng thấy nhẹ lòng.Cả hai cùng nắm tay nhau lên lớp.Quả nhiên là lại bị trêu mà"Úi...cái gì thế này.Tuyết Nhi à cậu đừng phát cơm chó cho tụi này nữa" Phương Ly nhìn thấy cũng có chút bất ngờ.Đúng lúc đó không biết Từ Kiên từ đâu mà ra cũng nói hùa theo"Ái chà chà...trường ta lại có thêm một cặp rồi đây, cặp đôi này quả là đẹp quá đi"Nghe vậy cô cũng chỉ biết đỏ mặt nhìn anh cười."Thôi không trêu nữa lại cớ người đỏ mặt rồi kia kìa" Phương Ly thấy cô như vậy liền giúp cô giải vây, quả là chị emCũng sắp đến giờ vào lớp cô đành buông tay anh ra vậy, thật sự không muốn chút nào."Xíu ra chơi gặp lại nha" nói rồi anh vẫy chào cô rồi quay về lớp cùng Từ Kiên..