Chương 18: Nụ hôn đầu
Hàm răng sắc bén cắn không nhả, hai tay gắt gao túm lấy óng quần của người đàn ông, Linh Lan không cho hắn đụng vào cô gái kia.
Đôi mắt to tròn linh động nhiễm nước, mặt cô đỏ bừng ra tới tận mang tai, nức nở tiếng khóc nghẹn.
Lãnh Đình cúi xuống duỗi tay dễ dàng cạy khớp hàm cô gái ra, tay kia cường ngạnh giam cầm cả hai tay không yên phận của cô, đạm nhiên hỏi.
" Thích cô ta? "
" Ư, a... "
Tiểu công chúa lắc đầu, không thích mà vì có hảo cảm với Khả Ái, tận mắt thấy một cô gái yếu đuối bị bạo hành lòng cô dâng lên bức xúc, gan dạ ngăn cấm người đàn ông.
" Chưa gì đã thân... "
Hắn trào phúng than thở, xem ra hắn không thể đụng vào Khả Ái bằng không tiểu nhân ngư này sẽ làm loạn.
Đôi tay mạnh mẽ đem cô gái nhỏ ngồi lên đùi, giam cầm cô trong lòng hắn, vừa sủng vừa yêu chiều, hỏi.
" Không muốn cô ta bị đánh? "
Linh Lan gật đầu lia lịa, hắn lại thấy có chút ghen tị với Khả Ái.
Hắn bỏ công suốt mấy tháng trời không được một lần cô thể hiện tình cảm mạnh liệt như vậy, chỉ là nữ hầu mới quen biết hôm qua lại dám cắn hắn để bảo vệ.
Rốt cuộc thì hắn trong mắt cô chẳng đáng bằng một người hầu, đố kỵ và ganh ghét làm nội tâm hắn ngứa ngáy.
- Ta phải làm sao thì thì em mới để mắt tới ta một lần?
- Dùng cái gì? Dùng cái gì để được sự đối đãi tốt?
Khuôn mặt xám xịt trở nên tối đen như mực, hắn trào phúng tự trách trong lòng.
- Đúng là...cái gọi là có cầu mà không được
Hắn cầu tình yêu của cô, ham muốn nhiều đến mức lấp đầy biển cả, chung quy vẫn là theo đuổi một thứ hư vô bất định. Hắn không cam lòng, bản tính chiếm hữu dâng lên như ngọn thủy triều xô đến, khiến hắn giận cá chém thớt.
" Tiếc là ta không muốn tha "
" Bắt đầu đếm, ngươi tự tát đi "
Người đàn ông kéo váy lên cao, nâng niu tú chân bắt đầu đếm, Khả Ái bắt buộc phải tự tát vào mặt mình.
Linh Lan không cản được, thân thể kiều mị thướt tha như dây đằng cuốn chặt quằn quại trong lòng hắn, nước mắt trực trờ sắp tuông lại bị hắn hắng giọng dọa nạt.
" Khóc là đầu cô ta rơi "
" Ưm... "
Cô gái nhỏ ngồi im trong lòng hắn, bứt rứt cào cấu vào trước ngực cường tráng, hắn mặc nhiên không quan tâm, dõng dạc đếm tiếp.
Căn phòng yên tĩnh vang lên thứ âm thanh va đập đau đớn, 11 tiếng đếm, 11 cái tát vào hai gò má phúng phính nhanh chóng bầm tím, ướm lên dấu tay rõ rệt.
Mỗi một cái tát Linh Lan đều giật mình, nhìn thật kĩ để ghi nhớ sự tàn bạo của hắn, càng lúc cô càng hối hận trước đây không nên làm bạn với bạo quân.
Nét mặt Khả Ái phờ phạc, nước mắt nước mũi tèm lem, đồng tử tối tăm lúng liếng nhiễm nước nhòe đi tầm nhìn, khóe miệng rướm máu đau nhói.
Khả Ái quỳ trên mặt sàn thanh thúy * thút thít * chẳng dám ôm mặt, cả hàm đều ê ẩm không thể nói.
Hình phạt cũng kết thúc, cả hai cô gái bị hắn tra tấn tâm lý đều khủng hoảng. Hắn muốn Linh Lan nhìn Khả Ái bị phạt để ghi nhớ, sao này chắc chắn cô sẽ không dám tự làm bản thân bị thương thêm lần nào nữa.
" Cút ra ngoài canh chừng "
Giọng nói gắt gỏng chói tai, hắn trừng mắt đằng đằng sát khí, Khả Ái không dám chậm trễ, gấp gáp tuân lệnh.
" Dạ, dạ "
Cô gái tội nghiệp mang theo vết thương lồm cồm bước chạy ra ngoài.
Bầu không khí lại trở nên lạnh lẽo, chỉ còn mình tiểu công chúa và bạo quân, hai tay yếu mềm vẫn còn bị hắn nắm giữ, cô cảm thấy bất an không dám nhúc nhích.
" Đã tắm chưa? "
Người đàn ông thay đổi nét mặt và giọng nói dịu dàng nhất, hỏi.
Linh Lan không theo kịp sự thay đổi biểu cảm chóng mặt lắc rồi lại gật đầu, ý thức xáo trộn không điều khiển được hành động.
Hắn tự ý chúi đầu vào cần cổ trắng tinh như sứ ngang nhiên hít một hơi dài.
Hương thơm kiều mềm thuần thục rất mê người, thơm như thế đương nhiên cô đã được tắm, hắn không có cơ hội hầu hạ cô cố tình tìm cớ.
Ngón tay lạnh lẽo khẽ vuốt một đường dọc từ đùi ngọc đang khép chồng lên nhau xuống bàn chân bé nhỏ, làm da nhạy cảm nổi da gà làm hắn thích thú, thì thầm.
" Muốn gặp lại đuôi cá không? "
" Ưuuu "
Tiểu công chúa phản ứng mãnh liệt với lời nói, vô thức nắm chặt vạt áo trước ngực, cô nhỏm người phát ra âm thanh ngắc ngứ khó nghe, cơ mặt hớn hở căng ra hết cỡ.
Hắn vương ngón tay thon dài lướt qua mặt, sờ vào phấn má phiếm hồng, biểu cảm như một thiếu niên ngả ngớn bất lương, yêu cầu.
" Cho ta hôn một cái, ta trả giao đuôi cho em "
- Hôn?
Sắc mặt Linh Lan một màu đỏ bừng, hất phăng cánh tay dơ bẩn, cô là công chúa cao quý, nụ hôn chỉ có thể dành cho chồng của cô, hôm qua hắn cưỡng ép ngủ chung, hôm nay lại muốn cô hôn...
- Ép người quá đáng!
Cô gái ấm ức ra mặt, bất nhược lắc lắc cự tuyệt, hắn điềm nhiên cười cười tà tứ, nói.
" Không thì từ nay về sau đừng mong ta cho thêm cơ hội nào "
" A... "
Linh Lan không có lựa chọn, giao đuôi như mạng sống, cô muốn có lại nó, khuất nhục gật đầu nhu thuận hắn.
Chỉ chờ có thế, hắn duỗi tay dùng sức nắm lấy cằm tinh xảo, dụ hoặc.
" Há miệng ra, hôn xong ta trả đuôi cá cho em "
" Ư, uuu "
Tiểu công chúa chầm chậm khuất nhục làm theo, há miệng để lộ đầu lưỡi hồng hào kiều nộn mời mọc.
Ngón tay cái di chuyển khẽ vân vê cánh môi dưới căng mọng, hắn sờ bao nhiêu thì chiếc lưỡi kia sẽ động đậy câu dẫn.
Dục vọng trong người dâng lên cao trào, hắn cúi đầu ngậm lấy phiếm môi mềm như thạch, tham lam đẩy đưa đầu lưỡi chạy tọt vào bên trong.
Cô gái mới qua lễ trưởng thành chưa từng hôn ai, bị người đàn ông thô bạo làm cô hoảng, hai tay yếu mềm đấm lia lịa trước ngực hắn, vô tình kích thích hắn hưng phấn.
Hắn dùng thân to lớn cưỡng chế cô nằm xuống sàn, hai tay không yên phận bị hắn khóa chặt sang hai bên.
Cả vòm miệng thơm tho bị hắn tham lam hút lấy, mật ngọt của cô bị hắn ăn sạch sẽ, đầu lưỡi yếu ớt tê dại.
Giọt lệ từ khóe mắt cay xòe lặng lẽ tuông ra thành những hạt trân châu bóng bẩy vướng lên tóc dài, Linh Lan không biết cách hôn, hô hấp dần khó khăn.
Cô khóc ngâm lên, hắn không buông tha, tiếng nhỏ vụn khóc lóc bị hắn nuốt lấy không thoát ra được, buộc cô phải há miệng lớn tìm không khí trong miệng hắn.
Sau một hồi ép hôn triền miên, hắn rời môi lưu luyến kéo theo sợi chỉ bạc, cô gái nằm bên dưới uất nghẹn thở gấp, trong miệng răng môi đều toàn hương vị của hắn.
" Ngọt thật... "
Lãnh Đình hài lòng sảng khoái cười ưng bụng.
- Nụ hôn đầu của em đã thuộc về ta, sau này, mãi đều là của ta...
Đôi mắt to tròn linh động nhiễm nước, mặt cô đỏ bừng ra tới tận mang tai, nức nở tiếng khóc nghẹn.
Lãnh Đình cúi xuống duỗi tay dễ dàng cạy khớp hàm cô gái ra, tay kia cường ngạnh giam cầm cả hai tay không yên phận của cô, đạm nhiên hỏi.
" Thích cô ta? "
" Ư, a... "
Tiểu công chúa lắc đầu, không thích mà vì có hảo cảm với Khả Ái, tận mắt thấy một cô gái yếu đuối bị bạo hành lòng cô dâng lên bức xúc, gan dạ ngăn cấm người đàn ông.
" Chưa gì đã thân... "
Hắn trào phúng than thở, xem ra hắn không thể đụng vào Khả Ái bằng không tiểu nhân ngư này sẽ làm loạn.
Đôi tay mạnh mẽ đem cô gái nhỏ ngồi lên đùi, giam cầm cô trong lòng hắn, vừa sủng vừa yêu chiều, hỏi.
" Không muốn cô ta bị đánh? "
Linh Lan gật đầu lia lịa, hắn lại thấy có chút ghen tị với Khả Ái.
Hắn bỏ công suốt mấy tháng trời không được một lần cô thể hiện tình cảm mạnh liệt như vậy, chỉ là nữ hầu mới quen biết hôm qua lại dám cắn hắn để bảo vệ.
Rốt cuộc thì hắn trong mắt cô chẳng đáng bằng một người hầu, đố kỵ và ganh ghét làm nội tâm hắn ngứa ngáy.
- Ta phải làm sao thì thì em mới để mắt tới ta một lần?
- Dùng cái gì? Dùng cái gì để được sự đối đãi tốt?
Khuôn mặt xám xịt trở nên tối đen như mực, hắn trào phúng tự trách trong lòng.
- Đúng là...cái gọi là có cầu mà không được
Hắn cầu tình yêu của cô, ham muốn nhiều đến mức lấp đầy biển cả, chung quy vẫn là theo đuổi một thứ hư vô bất định. Hắn không cam lòng, bản tính chiếm hữu dâng lên như ngọn thủy triều xô đến, khiến hắn giận cá chém thớt.
" Tiếc là ta không muốn tha "
" Bắt đầu đếm, ngươi tự tát đi "
Người đàn ông kéo váy lên cao, nâng niu tú chân bắt đầu đếm, Khả Ái bắt buộc phải tự tát vào mặt mình.
Linh Lan không cản được, thân thể kiều mị thướt tha như dây đằng cuốn chặt quằn quại trong lòng hắn, nước mắt trực trờ sắp tuông lại bị hắn hắng giọng dọa nạt.
" Khóc là đầu cô ta rơi "
" Ưm... "
Cô gái nhỏ ngồi im trong lòng hắn, bứt rứt cào cấu vào trước ngực cường tráng, hắn mặc nhiên không quan tâm, dõng dạc đếm tiếp.
Căn phòng yên tĩnh vang lên thứ âm thanh va đập đau đớn, 11 tiếng đếm, 11 cái tát vào hai gò má phúng phính nhanh chóng bầm tím, ướm lên dấu tay rõ rệt.
Mỗi một cái tát Linh Lan đều giật mình, nhìn thật kĩ để ghi nhớ sự tàn bạo của hắn, càng lúc cô càng hối hận trước đây không nên làm bạn với bạo quân.
Nét mặt Khả Ái phờ phạc, nước mắt nước mũi tèm lem, đồng tử tối tăm lúng liếng nhiễm nước nhòe đi tầm nhìn, khóe miệng rướm máu đau nhói.
Khả Ái quỳ trên mặt sàn thanh thúy * thút thít * chẳng dám ôm mặt, cả hàm đều ê ẩm không thể nói.
Hình phạt cũng kết thúc, cả hai cô gái bị hắn tra tấn tâm lý đều khủng hoảng. Hắn muốn Linh Lan nhìn Khả Ái bị phạt để ghi nhớ, sao này chắc chắn cô sẽ không dám tự làm bản thân bị thương thêm lần nào nữa.
" Cút ra ngoài canh chừng "
Giọng nói gắt gỏng chói tai, hắn trừng mắt đằng đằng sát khí, Khả Ái không dám chậm trễ, gấp gáp tuân lệnh.
" Dạ, dạ "
Cô gái tội nghiệp mang theo vết thương lồm cồm bước chạy ra ngoài.
Bầu không khí lại trở nên lạnh lẽo, chỉ còn mình tiểu công chúa và bạo quân, hai tay yếu mềm vẫn còn bị hắn nắm giữ, cô cảm thấy bất an không dám nhúc nhích.
" Đã tắm chưa? "
Người đàn ông thay đổi nét mặt và giọng nói dịu dàng nhất, hỏi.
Linh Lan không theo kịp sự thay đổi biểu cảm chóng mặt lắc rồi lại gật đầu, ý thức xáo trộn không điều khiển được hành động.
Hắn tự ý chúi đầu vào cần cổ trắng tinh như sứ ngang nhiên hít một hơi dài.
Hương thơm kiều mềm thuần thục rất mê người, thơm như thế đương nhiên cô đã được tắm, hắn không có cơ hội hầu hạ cô cố tình tìm cớ.
Ngón tay lạnh lẽo khẽ vuốt một đường dọc từ đùi ngọc đang khép chồng lên nhau xuống bàn chân bé nhỏ, làm da nhạy cảm nổi da gà làm hắn thích thú, thì thầm.
" Muốn gặp lại đuôi cá không? "
" Ưuuu "
Tiểu công chúa phản ứng mãnh liệt với lời nói, vô thức nắm chặt vạt áo trước ngực, cô nhỏm người phát ra âm thanh ngắc ngứ khó nghe, cơ mặt hớn hở căng ra hết cỡ.
Hắn vương ngón tay thon dài lướt qua mặt, sờ vào phấn má phiếm hồng, biểu cảm như một thiếu niên ngả ngớn bất lương, yêu cầu.
" Cho ta hôn một cái, ta trả giao đuôi cho em "
- Hôn?
Sắc mặt Linh Lan một màu đỏ bừng, hất phăng cánh tay dơ bẩn, cô là công chúa cao quý, nụ hôn chỉ có thể dành cho chồng của cô, hôm qua hắn cưỡng ép ngủ chung, hôm nay lại muốn cô hôn...
- Ép người quá đáng!
Cô gái ấm ức ra mặt, bất nhược lắc lắc cự tuyệt, hắn điềm nhiên cười cười tà tứ, nói.
" Không thì từ nay về sau đừng mong ta cho thêm cơ hội nào "
" A... "
Linh Lan không có lựa chọn, giao đuôi như mạng sống, cô muốn có lại nó, khuất nhục gật đầu nhu thuận hắn.
Chỉ chờ có thế, hắn duỗi tay dùng sức nắm lấy cằm tinh xảo, dụ hoặc.
" Há miệng ra, hôn xong ta trả đuôi cá cho em "
" Ư, uuu "
Tiểu công chúa chầm chậm khuất nhục làm theo, há miệng để lộ đầu lưỡi hồng hào kiều nộn mời mọc.
Ngón tay cái di chuyển khẽ vân vê cánh môi dưới căng mọng, hắn sờ bao nhiêu thì chiếc lưỡi kia sẽ động đậy câu dẫn.
Dục vọng trong người dâng lên cao trào, hắn cúi đầu ngậm lấy phiếm môi mềm như thạch, tham lam đẩy đưa đầu lưỡi chạy tọt vào bên trong.
Cô gái mới qua lễ trưởng thành chưa từng hôn ai, bị người đàn ông thô bạo làm cô hoảng, hai tay yếu mềm đấm lia lịa trước ngực hắn, vô tình kích thích hắn hưng phấn.
Hắn dùng thân to lớn cưỡng chế cô nằm xuống sàn, hai tay không yên phận bị hắn khóa chặt sang hai bên.
Cả vòm miệng thơm tho bị hắn tham lam hút lấy, mật ngọt của cô bị hắn ăn sạch sẽ, đầu lưỡi yếu ớt tê dại.
Giọt lệ từ khóe mắt cay xòe lặng lẽ tuông ra thành những hạt trân châu bóng bẩy vướng lên tóc dài, Linh Lan không biết cách hôn, hô hấp dần khó khăn.
Cô khóc ngâm lên, hắn không buông tha, tiếng nhỏ vụn khóc lóc bị hắn nuốt lấy không thoát ra được, buộc cô phải há miệng lớn tìm không khí trong miệng hắn.
Sau một hồi ép hôn triền miên, hắn rời môi lưu luyến kéo theo sợi chỉ bạc, cô gái nằm bên dưới uất nghẹn thở gấp, trong miệng răng môi đều toàn hương vị của hắn.
" Ngọt thật... "
Lãnh Đình hài lòng sảng khoái cười ưng bụng.
- Nụ hôn đầu của em đã thuộc về ta, sau này, mãi đều là của ta...