Chương 39: Ly hôn
Lời nói như sét đánh ngang tai, cô rùng mình xé tan đơn ly hôn trước mắt khăng khăng chối từ.
" Hắc Minh Hạo! Anh coi tôi là món đồ chơi của anh sao? Muốn vứt là vứt muốn bỏ là bỏ? "
Kẻ đầu tiên bày ra kế hoạch để lừa cô vào cuộc hôn nhân này là anh, kẻ đòi ly hôn cũng là anh.
Cô không hiểu, mới hôm qua còn nồng thắm nay lại muốn ly hôn?
" Tôi chơi chán cô rồi, từ nay Tố Gia Linh sẽ là Hắc phu nhân. "
Manh Hạ tức đến nghẹn lời nhìn lên người phụ nữ kém cô vài tuổi trẻ trung.
" Tôi không đi đâu hết, anh đừng hòng đuổi tôi! "
Nói rồi dậm chân giận dữ xoay người vào trong phòng khóa trái cửa lại. Gương mặt kiên định cứng rắn bỗng chốc mềm nhũn ngã gục xuống.
Cô không tin đây là sự thật, hoàn toàn muốn phớt lờ lời nói như dao găm ấy. Bàn tay run rẩy ôm lấy thân mình khóc không thành tiếng, nước mắt thẫm đẫm nhạt nhòa.
Mới đây thôi, trái tim cô xác định đã phải lòng gã cặn bã mà bản thân rất ghét. Thật khôi hài cho hoàn cảnh vừa rồi.
Kể từ hôm ấy, mọi lúc cô chạm mặt hai người họ lại cố ý ân ái khiến cô chán ghét. Lòng dặn phải kiên nhẫn thầm nghĩ có uẩn khúc, chắc chắn Hắc Minh Hạo sẽ cho cô câu trả lời thỏa đáng.
Nhưng mọi việc càng lúc càng quá đáng.
Tố Gia Linh quấn khăn tắm lỏng lẻo che cơ thể sờ mó toàn thân Minh Hạo không ngừng miệng còn muốn rủ tắm chung.
Vốn muốn xem biểu hiện của người chồng khốn kiếp, tưởng chừng hắn sẽ biết chừng mực mà từ chối.
Nhưng xem đến lúc miệng hắn nhếch lên đồng ý cô thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa.
" Hắc Minh Hạo! Ly hôn với anh là phước ba đời nhà tôi đấy, thằng khốn. "
Diệp La Manh Hạ buông xuôi, dọn sạch vali rời khỏi nơi này không muốn ở lại thêm một phút giây nào nữa.
Ngô Kim Nhất đột nhiên bước vào bắt gặp cô đang muốn rời khỏi có chút bất ngờ.
" Cô đi đâu vậy? "
" Tiện gặp anh thật may mắn, cho tôi hóa giang đi. "
" Hả?? "
Nhìn lên chỗ anh bạn thân đang quấn quýt lấy người phụ nữ khác thân mật, anh chợt hiểu vội cầm lấy vali giúp cô rời khỏi nơi này.
Trên xe bầu không khí trống rỗng đến ngột ngạt, anh cố cười ngượng phá tan bầu không khí nhưng lại càng khiến nét mặt cô thậm tệ.
" Anh biết Tố Gia Linh đúng không? "
Câu hỏi cất lên khiến anh có chút day dứt, người đưa thông tin Gia Linh trở về chính là anh. Điều chẳng ngờ là Hắc Minh Hạo lại làm đến mức này.
Nhìn gương mặt bối rối cô liền biết anh có liên quan đến việc này.
" Minh Hạo không nói rõ cho tôi biết, anh cũng không thế chứ? "
Ngô Kim Nhất đổ mồ hôi hột thuật lại tất cả.
Tố Gia Linh vốn là mối tình đầu duy nhất của Hắc Minh Hạo, là thanh mai trúc mã luôn kè kè với nhau, hơn nữa lại có hôn ước hai nhà tương xứng.
Gia thế của họ đều lớn và có chỗ đứng vững chắc, kết hợp lại là một sự hoàn hảo tuyệt mỹ.
Sau một thời gian Lý Yết Gia vào nhà họ, cậu nhóc nảy sinh tình cảm với Tố Gia Linh nhưng bị từ chối. Nỗi căm hận đốt cháy tình cảm mù quáng đẩy ngã Tố Gia Linh từ trên đỉnh núi xuống.
Từ ngày Tố Gia Linh mất tích Hắc Minh Hạo trầm mặc ít nói, thiếu đi tình thương của cha lại càng ngông cuồng muốn thu hút sự chú ý. Tìm mọi cách quậy phá ở trường lớp để được ba để ý, nhưng đổi lại chỉ là sự thất vọng và phớt lờ.
" Vậy là, khi tìm lại được tình đầu liền vứt bỏ tôi sao? "
" K-không phải như cô nghĩ đâu-"
" Không cần anh nói đỡ cho tên khốn đấy. "
" Hắc Minh Hạo! Anh coi tôi là món đồ chơi của anh sao? Muốn vứt là vứt muốn bỏ là bỏ? "
Kẻ đầu tiên bày ra kế hoạch để lừa cô vào cuộc hôn nhân này là anh, kẻ đòi ly hôn cũng là anh.
Cô không hiểu, mới hôm qua còn nồng thắm nay lại muốn ly hôn?
" Tôi chơi chán cô rồi, từ nay Tố Gia Linh sẽ là Hắc phu nhân. "
Manh Hạ tức đến nghẹn lời nhìn lên người phụ nữ kém cô vài tuổi trẻ trung.
" Tôi không đi đâu hết, anh đừng hòng đuổi tôi! "
Nói rồi dậm chân giận dữ xoay người vào trong phòng khóa trái cửa lại. Gương mặt kiên định cứng rắn bỗng chốc mềm nhũn ngã gục xuống.
Cô không tin đây là sự thật, hoàn toàn muốn phớt lờ lời nói như dao găm ấy. Bàn tay run rẩy ôm lấy thân mình khóc không thành tiếng, nước mắt thẫm đẫm nhạt nhòa.
Mới đây thôi, trái tim cô xác định đã phải lòng gã cặn bã mà bản thân rất ghét. Thật khôi hài cho hoàn cảnh vừa rồi.
Kể từ hôm ấy, mọi lúc cô chạm mặt hai người họ lại cố ý ân ái khiến cô chán ghét. Lòng dặn phải kiên nhẫn thầm nghĩ có uẩn khúc, chắc chắn Hắc Minh Hạo sẽ cho cô câu trả lời thỏa đáng.
Nhưng mọi việc càng lúc càng quá đáng.
Tố Gia Linh quấn khăn tắm lỏng lẻo che cơ thể sờ mó toàn thân Minh Hạo không ngừng miệng còn muốn rủ tắm chung.
Vốn muốn xem biểu hiện của người chồng khốn kiếp, tưởng chừng hắn sẽ biết chừng mực mà từ chối.
Nhưng xem đến lúc miệng hắn nhếch lên đồng ý cô thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa.
" Hắc Minh Hạo! Ly hôn với anh là phước ba đời nhà tôi đấy, thằng khốn. "
Diệp La Manh Hạ buông xuôi, dọn sạch vali rời khỏi nơi này không muốn ở lại thêm một phút giây nào nữa.
Ngô Kim Nhất đột nhiên bước vào bắt gặp cô đang muốn rời khỏi có chút bất ngờ.
" Cô đi đâu vậy? "
" Tiện gặp anh thật may mắn, cho tôi hóa giang đi. "
" Hả?? "
Nhìn lên chỗ anh bạn thân đang quấn quýt lấy người phụ nữ khác thân mật, anh chợt hiểu vội cầm lấy vali giúp cô rời khỏi nơi này.
Trên xe bầu không khí trống rỗng đến ngột ngạt, anh cố cười ngượng phá tan bầu không khí nhưng lại càng khiến nét mặt cô thậm tệ.
" Anh biết Tố Gia Linh đúng không? "
Câu hỏi cất lên khiến anh có chút day dứt, người đưa thông tin Gia Linh trở về chính là anh. Điều chẳng ngờ là Hắc Minh Hạo lại làm đến mức này.
Nhìn gương mặt bối rối cô liền biết anh có liên quan đến việc này.
" Minh Hạo không nói rõ cho tôi biết, anh cũng không thế chứ? "
Ngô Kim Nhất đổ mồ hôi hột thuật lại tất cả.
Tố Gia Linh vốn là mối tình đầu duy nhất của Hắc Minh Hạo, là thanh mai trúc mã luôn kè kè với nhau, hơn nữa lại có hôn ước hai nhà tương xứng.
Gia thế của họ đều lớn và có chỗ đứng vững chắc, kết hợp lại là một sự hoàn hảo tuyệt mỹ.
Sau một thời gian Lý Yết Gia vào nhà họ, cậu nhóc nảy sinh tình cảm với Tố Gia Linh nhưng bị từ chối. Nỗi căm hận đốt cháy tình cảm mù quáng đẩy ngã Tố Gia Linh từ trên đỉnh núi xuống.
Từ ngày Tố Gia Linh mất tích Hắc Minh Hạo trầm mặc ít nói, thiếu đi tình thương của cha lại càng ngông cuồng muốn thu hút sự chú ý. Tìm mọi cách quậy phá ở trường lớp để được ba để ý, nhưng đổi lại chỉ là sự thất vọng và phớt lờ.
" Vậy là, khi tìm lại được tình đầu liền vứt bỏ tôi sao? "
" K-không phải như cô nghĩ đâu-"
" Không cần anh nói đỡ cho tên khốn đấy. "