Chương 7: Chương 7
Cố Mặc trầm ngâm đáp : tôi bị mẹ ép làm quen với cô Âu Na Na, để gia tăng tình cảm của hai nhà đi ra đón cô ta vòn bắt mua quà tặng cho cô ta nữa kiểu muốn có thiện cảm của cô ta á.Rồi còn muốn sau này tôi và cô ta đủ tuổi sẽ gả cô ta cho tôi.Hôm nay cô ta về mà giờ tôi ngồi đây thì mọi người tự hiểu haY Ninh: thật tội nghiệpCố Mặc : cô cũng thấy tôi tội nghiệp saoY Ninh: đâu có đâu, tôi thấy tội cho Âu Na Na á cô ấy lại phải gả cho tên công tử ngang bướng khó chiều như anh.Lâu lâu dở hơi đi gây chuyện với người khác.Ngoại hình thì cũng tạm được chứ tính cách thì ngông cuồng đúng là Hồng nhan bạc mệnh màY Y:Ninh Ninh à anh ấy cũng tốt mà , mọi chuyện trước đây chỉ là hiểu lầm thôi mà cậu không nên đánh giá anh ấy như thế.Cố Mặc đắc ý : Đúng đúng, cũng như cô và Y Y nhìn thôi tôi cũng biết Y Y hơn cô về mọi mặt rồiY Ninh hậm hực định tranh cãi tiếp, Lộc Ân bỗng cắt ngang : biết mấy giờ rồi không hôm nay bố mới thăng chức mẹ mở cỗ ở nhà đó.Y Y em qua nhà anh ăn cơm luôn nha có cả Bạch Thư,Giang Quân nữa đấy lâu rồi không có buổi tụ họp như thế này mẹ anh nhớ mấy đứa lắm mẹ anh hôm nay cũng nấu nhiều móm ngon lắmCố Mặc: Vậy mẹ cậu có nhớ tôi không.có phần của tôi khôngLộc Ân cười châm chọc : sao muốn về nhà tôi chưa gì.Khen tôi đi nếu hay thì tôi sẽ xem sét choCố Mặc nhếch mép lẩm bẩm nói : anh đây không cần, anh đi nhà hàng 5 sao ăn cho nó đã không cần đến nhà cậuLộc Ân : dỗi rồi sao ! ăn một mình sẽ không ngon đâu.Thôi tôi giỡn á cùng đi về chung nàoCố Mặc : là cậu mời tôi đấy, tôi không có năn nỉ đâu đó nhaKhi đã đến nơi Cố Mặc hoàn toàn bị thu hút trước nhà của Lộc Ân ngôi nhà dù bé nhưng được trang trí rất đẹp có hoa có tranh gia đình ảnh của Lộc Ân và Y Ninh khi còn bé nơi đây cho anh cảm giác ấm cúng lạ thường.Mẹ của Lộc Ân ra mở cửa nhìn bà không giống mẹ anh không váy vóc lụa là kiêu sa nhưng lại phúc hậu nhẹ nhàng anh lúng túng nói: con chào BácLộc Ân : mẹ à đây là bạn thân của con Cố Mặc là người mà con hay kể cho mẹ nghe á Cẩm Lê: mấy đứa vào nhà đi Bạch Thư Giang Quân đang ở trong nhà chờ các con đóY Ninh: vào nhà thôi Bạch Thư Giang Quân các cậu đến lâu chưaGiang Quân: ủa , anh Ân ai kia cái anh đẹp trai này là ai vậy ?Lộc Ân : đây là bạn thân của anh Cố Mặc .Một cậu bé đáng thương không nơi nương tựa qua hóa dan ăn tạm một bữa ấy màCố Mặc: ăn nói linh tinh gì thếCẩm Lê: thôi nào mọi người đều là người nhà đừng trêu chọc nhau nữa.Mọi người chuẩn bị ăn cơm thôi ba con sắp về rồiY Ninh : để con vào giúp mẹ nhaBạch Thư, Giang Quân, YY:để bọn cháu giúp bác nhaCố Mặc lúng túng nói : cháu có thể giúp gì cho mọi người không ạLộc Ân : cậu giúp tôi bổ trái cây với bưng bát nha.Anh vui vẻ nhận lời khi vô trong bếp Lộc Ân đưa anh con dao để bổ dưa hấu , anh cầm dao mà cứ lưỡng lự mãi chưa bổ trong khi Lộc Ân đã bổ xong nửa quả của mình.Lộc Ân hối anh làm nhanh lên giật mình anh làm rơi quả dưa xuống đất thế là bị Lộc Ân trách móc : cố thiếu gia à anh biết bổ dưa không thế làm rơi rồi nàyCố Mặc cười gượng gạo.: chưa từng làm nên chưa quen thôi mà chứ không phải là không biết