Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi
  3. Chương 32: Em hôn trộm tôi

Chương 32: Em hôn trộm tôi

Thẩm Nịnh Nhược vừa bị hỏi như vậy, nhưng thật ra Khâu Dạng đang nhớ tới người yêu cũ, lúc trước cô cũng lười để ý nên không để trong lòng, bởi vì người cô muốn để ý là Khâu Dạng chứ không phải người khác, nhưng là hiện tại Khâu Dạng nhắc tới tên người này như vậy, trong lòng cô có chút hụt hẫng, hoặc là nói có chút không thoải mái.

Cảm giác không thoải mái này xông thẳng vào tâm trí cô, Thẩm Nịnh Nhược mày cau lại.

Ban đầu cô có chút sửng sốt, cho rằng Khâu Dạng hỏi chính lúc hai người ở Tây Thành một tuần kia có từng thích nàng không, trên thực tế không phải như vậy, cô thở phào nhẹ nhõm đồng thời tâm tình cũng nặng trĩu hơn.

Cô và Khâu Dạng quả thực không đến mức có thể nói "thích", không phải sao?

Cô có nhu cầu, Khâu Dạng cũng có nhu cầu, hai người lợi dụng lẫn nhau, chỉ là một mối quan hệ đơn giản và rõ ràng như vậy mà thôi, có đôi khi dính dáng đến tình cảm, sự tình liền sẽ trở nên phức tạp.

Khâu Dạng còn lẩm bẩm tự nói: "Có hay không a......"

Thẩm Nịnh Nhược thư khẩu khí nặng nề, cô không phải Đào Tư Nhàn, nên cô không thể trả lời vấn đề này, điều cô cần phải làm là nói sang chuyện khác: "Em uống một mình sao?" Cô dừng lại, đứng đắn lên, "Khâu Dạng."

Khâu Dạng suýt nữa không đứng vững, nhưng Miêu Nghệ đến bản thân mình còn chưa lo xong, ở trên sô pha ngã trái ngã phải, không có chú ý tới trạng thái của nàng.

Khâu Dạng lay cửa sổ, nghe thấy được giọng nói của Thẩm Nịnh Nhược, đôi mắt nàng hư hư: "Không phải."

"Cùng một người bạn."

Thẩm Nịnh Nhược mím chặt môi, nghe thấy giọng nói vẫn còn có chút bối rối của Khâu Dạng liền không khỏi có chút lo lắng.

Đồng thời, cô cũng nhận ra sâu sắc hơn rằng nỗi buồn thất tình của Khâu Dạng còn nhiều hơn cả tưởng tượng, nếu không thì tại sao sau khi say nàng vẫn muốn hỏi đáp án.

Thẩm Nịnh Nhược không biết nhiều về mối quan hệ trước đây của Khâu Dạng và Đào Tư Nhàn, nhưng ngay cả như vậy, cô biết rằng tình yêu của Khâu Dạng dành cho Đào Từ Nhàn là thật lòng và sâu đậm.

Cô rũ mi xuống, lại nhìn về phía cái trống bỏi trên bàn trà, giằng co vài giây, cuối cùng vẫn hỏi: "Có ổn không?"

Bị Khâu Dạng lầm là Đào Tư Nhàn, cô không tức giận, càng có rất nhiều...... Đáng thương?

Cô hy vọng Khâu Dạng có thể sớm thoát khỏi bóng ma thất tình này, hoặc có những bước tiến lớn hơn.

Khâu Dạng thu hồi suy nghĩ, biết đầu dây bên kia là Thẩm Nịnh Nhược, nàng hơi hơi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm đen kịt: "Vẫn ổn."

Trên thực tế không tốt lắm.

Khi tỉnh táo, nàng có thể biết rõ ràng mình không nên lại ôm tưởng niệm về Đào Tư Nhàn nữa, nhưng một khi uống rượu nàng sẽ bị ký ức năm xưa nuốt chửng, làm nàng không chỗ trốn tránh.

Thẩm Nịnh Nhược nghe thấy giọng mũi của nàng: "Tôi tới đón em."

Thẩm Nịnh Nhược nói một đốn: "Không yên tâm."

Không yên trạng thái hiện tại của Khâu Dạng.

Khâu Dạng mắt chớp chớp, nhưng nước mắt vẫn từ khóe mắt rơi xuống cửa sổ, rốt cuộc là thất tình tác dụng chậm hay do say rượu tác dụng chậm, nàng có chút phân không rõ.

Không thể phủ nhận Thẩm Nịnh Nhược hiện tại đối với nàng giống như một cọng rơm cứu mạng, khi nàng ở bên cạnh Thẩm Nịnh Nhược mới không còn nhớ tới Đào Tư Nhàn.

Vì vậy, nàng cũng không cự tuyệt Thẩm Ninh Nhược đến đón như trước, mà do dự một lúc mới cho địa chỉ chính xác của mình.

"Tôi......"

"Tôi đang ở tòa 3 phòng 1902."

"Được." Thẩm Nịnh Nhược lấy chìa khóa lên xe, "Chờ tôi."

Khâu Dạng không nói nữa, nàng ngắt điện thoại, có chút mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế ngoài ban công.

Bộ phim còn đang chiếu, nhưng cả nàng và Miêu Nghị đều không xem.

Khâu Dạng quay đầu lại, liền thấy Miêu Nghệ vừa ôm Bình Tử vừa khóc chít chít: "Huhuhu Bình Tử, con của chàng trai dì con thích tháng sau ra đời rồi, huhuhu......"

Bình Tử tỏ vẻ rằng nó không biết gì cả và chỉ muốn ngủ, nó nhìn về phía Khâu Dạng, ánh mắt chứa hàm ý cầu cứu.

Khâu Dạng lại đứng lên, có chút lay động mà đi tới bên cạnh Miêu Nghệ ngồi xuống, nàng vỗ vỗ vai Miêu Nghệ: "Miêu Nghệ, cậu còn chưa quên được hắn sao?"

Về chàng trai mà Miêu Nghệ thích, Khâu Dạng đã nghe nói về nó khi nàng học đại học, chuyện xưa không phức tạp, đại khái chính là lúc cao trung chàng trai đó vẫn luôn đeo theo Miêu Nghệ, vẫn luôn tận sức với cùng Miêu Nghệ mập mờ, nhưng họ không đến với nhau.

Sau khi quan hệ với Miêu Nghệ tốt lên, Khâu Dạng thấy cô ấy mỗi ngày vui vẻ vui sướng như vậy, trong lòng vẫn hoài nghi tính xác thực của chuyện này, chỉ là phản ứng hiện tại từ Miêu Nghệ mà xem, hơn phân nửa còn chưa hoàn toàn quên.

"Mình, mình sẽ quên."

"Huhuhu."

Bình Tử được Khâu Dạng giải cứu, Miêu Nghệ lại kéo chiếc gối trên ghế sô pha, vùi đầu vào đó mà đau lòng khóc thảm thiết.

Cô ấy vừa khóc vừa chửi: "Cẩu tra nam, cẩu tra nam!"

Khâu Dạng lại vỗ vỗ vai Miêu Nghệ, nhất thời không biết an ủi thế nào, lúc mới thất tình nàng cũng như vậy, nhưng là khi đó còn luyến tiếc mắng Đào Tư Nhàn.

Hiện tại muốn mắng, lại không biết mở miệng mắng như thế nào, một bụng nghẹn khuất cùng ủy khuất ở trong bụng buồn, chính là không ra được.

Khâu Dạng trầm mặc, ngồi một hồi lâu, lại rót cho chính mình nửa ly rượu vang đỏ, uống một hơi sạch sẽ.

Nàng nấc một tiếng, sau đó nói với Miêu Nghệ đã bình tĩnh lại: "Mình......"

"Lát nữa có một người bạn tới đón mình."

"Đi đâu vậy?" Miêu Nghệ mặt đầy nước mắt mà quay đầu tới nhìn nàng.

"Không biết." Khâu Dạng xác thật không biết.

Miêu Nghệ cũng không hỏi nhiều, cô ấy cùng Khâu Dạng vòng bạn bè không giống nhau, cô ấy sẽ không tò mò, chỉ dặn dò một câu: "Chú ý an toàn."

"Mình sẽ."

Miêu Nghệ lại gật gật đầu: "Vậy thì tốt."

"Mình giúp cậu chăm sóc Bình Tử."

"Ngày mai mình sẽ trở về." Khâu Dạng nói lại đứng dậy, "Mình đi thu dọn đồ đạc."

Nàng đoán Thẩm Nịnh Nhược hơn phân nửa muốn đưa nàng đi khách sạn, vậy nàng còn phải mang theo quần áo ngày mai để tắm rửa.

Lúc sau Thẩm Nịnh Nhược đến khi Khâu Dạng mới vừa thu dọn xong hành lý, Thẩm Nịnh Nhược gõ cửa, trên người còn lây dính khí lạnh bên ngoài.

Khâu Dạng mở cửa, mùi rượu nồng nặc xông về phía Thẩm Nịnh Nhược, cô ngửi thấy mùi rượu liền nhíu mày, tự mình kéo vali trong tay Khâu Dạng: "Đi thôi."

Miêu Nghệ vẫn ở trong phòng khách nhà Khâu Dạng, liền nhìn theo Khâu Dạng rời đi, cô ấy thấy nữ nhân đứng ở cửa, chỉ là ánh sáng có chút tối, cô ấy thấy không rõ mặt.

Nhưng đây là không gian riêng tư của Khâu Dạng, cô ấy chỉ là bạn mà thôi, sẽ không quá tò mò nên cô ấy liền thu hồi ánh mắt không nhìn nữa.

Điều cô ấy không nhìn thấy chính là Thẩm Nịnh Nhược kéo vali cho Khâu Dạng lúc sau còn ôm eo Khâu Dạng, làm trọng tâm Khâu Dạng dựa hẳn vào người cô.

Xe đỗ ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, Thẩm Nịnh Nhược một mạch ôm lấy Khâu Dạng đem người mang vào trong xe.

Khâu Dạng càng lúc càng say, nhưng cũng không phải hoàn toàn mất đi lý trí, nàng ngoan ngoãn mà ngồi ở ghế phụ lái, còn muốn tự mình thắt đai an toàn.

Thẩm Nịnh Nhược không nhường, Thẩm Nịnh Nhược nắm lấy cổ tay của nàng, ôn nhu nói: "Để tôi."

Thẩm Nịnh Nhược còn đứng dưới mặt đất, cô hơi nghiêng người thắt dây an toàn cho Khâu Dạng, khoảng cách giữa hai người rất gần, Khâu Dạng trên người mùi rượu thẳng tắp mà chui thẳng vào mũi Thẩm Nịnh Nhược.

Cô âm thầm thở dài, còn chưa kịp đứng vững, Khâu Dạng liền hai tay nâng lên, câu lấy cổ cô.

Thẩm Nịnh Nhược thân thể cứng đờ, cô nhìn đôi mắt Khâu Dạng, chỉ là ánh sáng quá mờ, không giống ban ngày nhìn đến rõ ràng như vậy.

Hai người hô hấp lại đều quyện cùng nhau, Thẩm Nịnh Nhược lông mi run rẩy, cô không nhịn được hỏi: "Làm sao vậy?"

Khâu Dạng không hé răng, chỉ đưa môi lại gần, hôn trên mặt Thẩm Nịnh Nhược một chút, lúc này mới buông lỏng ra hai tay chính mình.

Thẩm Nịnh Nhược nhấp môi dưới, giờ phút này có thể nghe thấy rõ ràng nhịp tim của cô.

Nhưng cô không biết Khâu Dạng là có ý gì, càng không biết Khâu Dạng có phải đem cô coi thành người khác không, cô thu lại tâm tư, hiện tại cũng không có muốn nghĩ đến, cô lặng im mà đứng thẳng thân thể đem cửa xe đóng lại, mới đi đến cốp xe để vali hành lý.

Một phút sau, xe hơi lái ra khỏi bãi đỗ xe.

Khâu Dạng đầu óc choáng váng, khuỷu tay phải chống cửa sổ xe, lòng bàn tay chống cằm mình, ánh đèn lập lòe, ở nàng hơi nhíu giữa mày nhảy lên.

Tốc độ của Thẩm Nịnh Nhược chậm hơn so với khi cô đến, trong lúc chờ đèn đỏ, cô lại quay đầu nhìn về phía Khâu Dạng, sau đó chậm rãi đưa tay vuốt lông mày cau có của Khâu Dạng, lại vuốt vuốt tóc Khâu Dạng, lúc này mới ngồi thẳng người của mình.

Trên má trái dường như còn sót lại chút hơi ấm của đôi môi Khâu Dạng, Thẩm Nịnh Nhược cầm tay lái, tim đập không theo tiết tấu còn chưa khôi phục bình thường.

Nửa giờ sau, mới tới nơi.

Thẩm Nịnh Nhược xuống xe lấy vali hành lý, lúc này mới lại đến bên ghế phụ cửa xe.

Khâu Dạng lúc ở trên đường đã ngủ rồi, Thẩm Nịnh Nhược thận trọng mở cửa xe, nhưng vẫn làm Khâu Dạng tỉnh.

Nàng mở mắt ra, có vài giây mê mang, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Thẩm Nịnh Nhược đứng bên cạnh, nàng mới thở phào nhẹ nhõm: "Tới rồi sao?"

"Ừm."

"Tôi đưa em lên."

Khâu Dạng cảm thấy thân thể mình dễ chịu đi một ít, ánh mắt nàng ở bãi đỗ xe nhìn một vòng, cảm thấy nơi này không giống như bãi đỗ xe của khách sạn, hơn nữa nghe giọng điệu của Thẩm Nịnh Nhược, nàng càng thêm xác định ý nghĩ của chính mình.

Hai ngày trước còn đang suy nghĩ cùng Thẩm Nịnh Nhược duy trì khoảng cách, kết quả hiện tại thì sao?

Thẩm Nịnh Nhược đã đến nhà nàng để đón nàng đến nhà của mình.

Giống như khi nàng cho rằng mình sẽ không tìm diễm ngộ ở Tây Thành, kết quả quay đầu liền đi tìm Thẩm Nịnh Nhược.

Khâu Dạng:......

Thôi kệ, tập làm quen thôi.

Nàng nhấc chân bước xuống xe, tay phải Thẩm Nịnh Nhược lại đưa tới, nàng cũng không đẩy ra.

Bởi vì thật sự có chút đứng không vững.

Thẩm Nịnh Nhược lại giống như khi cô bế nàng vậy, một bàn tay kéo vali, một tay ôm lấy nàng.

Tiến vào thang máy, rồi bước ra khỏi thang máy.

Ấn vào mật mã, mở cửa.

Thẩm Nịnh Nhược sống ở chung cư tinh xảo hơn nhiều, ít nhất có thể nhìn thấy điều đó từ cách trang trí của hành lang, và khi Thẩm Nịnh Nhược bật đèn trong phòng khách, cảm giác này càng rõ ràng hơn.

Nơi này không giống như nhà ở, mà giống khách sạn hơn, không có chút hơi thở sinh hoạt nào.

Khâu Dạng không nói chuyện, nàng dựa vào tường.

Thẩm Nịnh Nhược khom lưng từ tủ giày lấy dép lê ra, hơn nữa còn ngồi xổm xuống, muốn cởi bỏ dây giày cho nàng.

Khâu Dạng liền lui một bước, hiển nhiên không thích ứng cùng Thẩm Nịnh Nhược có tiếp xúc như vậy.

Đối với Khâu Dạng mà nói, cột dây giày là việc thực tư mật, quan hệ của hai người như vậy sẽ rất xấu hổ.

"Để tôi tự làm."

"Cảm ơn."

Thẩm Nịnh Nhược nâng nâng mắt, không có tiếp tục, cô đứng lên, phun ra một chữ: "Được."

Thẩm Nịnh Nhược nói xong không có lập tức rời đi, cô cùng Khâu Dạng nhìn nhau vài giây, nghĩ nghĩ vẫn là hỏi: "Lúc nãy em hôn tôi, em coi tôi thành ai vậy?"

Khâu Dạng có chút nghi hoặc, theo sau liền nghĩ tới Thẩm Nịnh Nhược đang ám chỉ cái gì, vì thế đón nhận ánh mắt Thẩm Nịnh Nhược: "Không thành ai cả."

"Chỉ là muốn hôn chị."

Thẩm Nịnh Nhược tiến lên một bước nhỏ: "Em hôn trộm tôi khi không có sự đồng ý của tôi."

"Như vậy không công bằng."

Khâu Dạng giữa mày nhảy dựng, đột nhiên tỉnh táo lại, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.

Quả nhiên, giây tiếp theo liền nghe thấy Thẩm Nịnh Nhược cao giọng: "Thế thì tôi bị thiệt rồi."

"Phải ngủ với em mới có thể bù trở lại."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4593 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter