Chương 22: 22: Phẩm Chất Otaku Vô Cùng Xịn Sò
Đường phố hoàng thành phồn hoa, có lẽ do hai người Phượng Cửu U ra ngoài khá sớm, các cửa hàng đều mới mở cửa, cuộc sống của mọi người rõ ràng là bận rộn dần lên, ánh sáng ngũ sắc trải trên người phảng phất hương vị giao hòa.Lần trước đến hoàng thành cũng là vội vàng nhìn qua, liền vào hoàng cung.Bây giờ xem ra, Phượng quốc quả đúng là một đại quốc rộng lớn, hòa bình, phồn hoa.Tuy nói mọi người vừa bắt đầu làm việc, nhưng cô nàng Phượng Y Sở này thích thú cứ như uống thuốc k1ch thích vậy.“Cửu U tỷ, mau mau đến đây xem xem.” Phượng Y Sở nghe thấy tiếng khua chiêng gõ trống cách đó không xa, liền chống như cá trạch “bơi” qua, thấy vậy, Phượng Cửu U chỉ thở dài một hơi.Không nhanh không chậm theo sau.Đám người xung quanh nhanh chóng di chuyển, trên mặt họ đều mang theo chút kinh hoàng.“Mau tránh ra, tránh ra!” Tiếng hán tử hô lên cùng tiếng ngựa hí hỗn tạp.Phượng Cửu U đảo mắt nhìn, một chiếc xe ngựa dường như bị mất khống chế đang xông về phía mình.Trong lúc nhất thời, Phượng Cửu U có chút ngây người, giật mình nhìn con ngựa kia mà quên mất tránh né.Thắt lưng căng cứng, hình ảnh di chuyển cực nhanh, nháy mắt, những người xung quanh đều đã kinh hồn bạt vía.Xe ngựa kia cũng thật phách lối, thiếu chút nữa là đụng phải người, lại không hề có ý dừng lại, cứ xông lên như thế.Phượng Cửu U nhìn cỗ xe ngựa xông thẳng vào đám người, khẽ nhíu mày, lại phát hiện mình vẫn còn bị người ta ôm lấy, rời khỏi lồ ng ngực người lại, cảm kích ngẩng đầu lên nhìn người nọ.Người cứu mình là một nam tử tuấn mỹ, mặc trường bào xanh đậm, dung mạo như họa, khiến người có một một loại cảm giác thư thái an tâm, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm, khiến người ta say mê.Phượng Cửu U nhếch nhếch khóe miệng, sao lại là tên cứng nhắc này chứ.Phượng Y Sở ở phía sau vội chạy lại, vốn là tới xem Phượng Cửu U, nhưng nhìn thấy nam tử xong, lại sáng mắt lên, ngọt ngào gọi một tiếng.“Triệt ca ca!”Nam tử mỉm cười, sủng nịnh xoa đầu Phượng Y Sở, nhẹ nhàng nói “Sở Sở, sao lại chạy khỏi hoàng cung rồi.”Phượng Cửu U nhìn hai người trước mắt tình chàng ý thiếp, bất đắc dĩ đảo mắt, rất biết điều không quấy rầy hai người.Đang định đi qua một bên xem hai người định này nọ đến lúc nào, lại bị Phượng Y Sở phát hiện ra sự tồn tại của mình.Phượng Y Sở đưa tay kéo Phượng Cửu U, cười nói “Cửu U tỷ, đây là con trai thừa tướng Hiên Viên Triệt, tỷ tỷ thường ở trong cung, quốc yến cũng là biểu diễn xong liền rời đi, có lẽ là không biết Triệt ca ca.”Phượng Cửu U nhếch nhếch khóe miệng, thầm nghĩ phẩm chất otaku của Phượng Cửu U trước đây cũng xịn sò thật đấy.Hành lễ với Hiên Viên Triệt nhưng lại cười xa cách nói “Ngưỡng mộ đã lâu.”Hiên Viên Triệt cũng không để ý, chỉ cười nói “Ngưỡng mộ đã lâu.”Phương Y Sở thấy bầu không khí giữa hai người không đúng, cười khan hai tiếng, ông cánh tay Hiên Viên Triệt, hờn dỗi nhìn hắn một cái “Triệt ca ca, Sở Sở vẫn chưa ăn sáng, chúng ta đến Thủy Nguyệt Cư đi.”“Được.” Hiên Viên Triệt thu ánh mắt đang dừng trên người Phượng Cửu U lại, luôn cảm thấy vị Thanh Việt đế cơ trước mắt này dường như đã khác với trước đây.Phượng Cửu U nào biết Hiên Viên Triệt đang đánh giá mình, chỉ cười cười, lại thấy được sự xăm soi và nghi hoặc trong mắt Hiên Viên Triệt, biết được mình có thể đã có chút sơ xuất.Kiến trúc của Thủy Nguyệt Cư thực sự khiến Phượng Cửu u không ngờ được.Thật khó mà tưởng tượng được, vậy mà lại là Đằng Mạn kết làm ghế, Thanh Trúc bện thành bàn, sau bữa ăn, đồ ngọt còn có trà sữa.Từng vật quen thuộc bày ra trước mắt, Phượng Cửu U thực sự có chút hưng phấn.Gọi tiểu nhị tới, có chút kích động hỏi “Tiểu nhị, ông chủ của ngươi có ở đây không?”Tiểu nhị nghe vậy, ngạc nhìn nhìn Phượng Cửu U, sau đó liền cười nói “Tiểu thư, ngài là không hài lòng với phục vụ của bổn tiệm sao? Ông chủ của chúng ta từ cửa hàng nhỏ trở về, hẳn là phải một lát sau mới tới được.”Phượng Cửu U mấp máy môi, thoải mái cười nói “Nếu ông chủ của các ngươi trở về rồi, thì nói hôm nay có một nữ tử đến thăm hỏi, hi vọng đàm luận với ông chủ một chút về vấn đề xuyên việt, nếu có hứng thú, mong rằng lần sau khi đến Thủy Nguyệt các sẽ không lỡ dịp.”Tiểu nhị và hai người Phượng Y Sở, Hiên Viên Triệt nghe chẳng hiểu gì.Chỉ là tiểu nhị tuân theo lời dạy ‘khách hàng là thượng đế’ của ông chủ, chỉ có thể cúi đầu khom lưng nói nhớ rồi..