Chương 209
Về đến nhà, khi mở túi đồ ra chuẩn bị nấu ăn, cô mới phát hiện trang đầu của các tờ báo đều nói về Hoắc Minh.
Nói chính xác hơn thì đó là tin tức scandal giữa Hoắc Minh và Kiều An.
Họ tình cờ gặp nhau trong một bữa tiệc ở Hồng Kông.
Tại cửa khách sạn, Kiều An mặc một bộ váy dạ hội màu đen, ngón tay trắng nõn thon dài nắm lấy góc áo của Hoắc Minh, khóe mắt ửng đỏ rõ ràng là mới khóc, nhưng cô ấy vẫn bướng bỉnh nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt cô ấy!
Hoắc Minh hơi xoay người lại…
Ống kính máy ảnh chỉ chụp được nửa gương mặt của anh, nhưng Ôn Noãn có thể nhìn ra nỗi hận và thương tiếc trong mắt anh!
…
Ôn Noãn nhìn những tờ báo này rất lâu.
Khi bừng tỉnh, cô cảm thấy toàn thân có chút cứng ngắc, cơ bắp đau nhức.
Ôn Noãn khẽ chớp mắt.
Cũng may tình cảm của cô dành cho Hoắc Minh còn trong giai đoạn nảy mầm, may mà cô vẫn có thể khống chế được trái tim mình.
Cô ném tờ báo sang một bên, bình tĩnh nấu ăn.
Hoắc Minh thích ăn hơi chua, nhưng dạ dày anh lại không tốt lắm.
Ôn Noãn làm món cá chanh, hầm canh xương và xào hai món rau cho anh.
Khi nấu xong đã gần bảy giờ.
Anh vẫn chưa về…
Ôn Noãn đang do dự có nên gọi điện hỏi thăm không thì Hoắc Minh gọi điện tới.
Giọng của anh trong điện thoại nghe rất hay.
“Ôn Noãn… Tối nay tôi sẽ không trở về ăn! Có cuộc hẹn xã giao.”
“Muộn tí sẽ về.”
Ôn Noãn không tức giận, chỉ bình tĩnh nói: “Nếu có uống rượu thì thuê tài xế lái xe đi.”
Hoắc Minh im lặng một lúc… .
Cuối cùng anh nói: “Được!”
Sau khi cúp điện thoại, cô ngẩn ngơ nhìn một bàn đầy đồ ăn rất lâu.
Hồi lâu, cô mới ngồi xuống, một mình im lặng ăn cơm.
Vẫn còn thừa rất nhiều đồ ăn nên cô liền để vào hộp, sau đó xuống nhà cho chó con.
…
Khi Hoắc Minh trở về chưa tính khuya lắm.
Tầm khoảng mười giờ rưỡi tối.
Anh thấy Ôn Noãn đang ở trong khu vườn nhỏ dưới chung cư, cô đang ngồi xổm dưới gốc cây cho chó trắng ăn. Hoắc Minh biết cô thường xuống lầu cho chó ăn, nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy.
Đêm đầu thu hơi se lạnh, cô mặc áo sơ mi, bên ngoài khoác thêm áo bóng chày.
Bộ quần áo này là của anh, có phần hơi rộng, khiến thân hình cô trông đặc biệt nhỏ nhắn.
Nói chính xác hơn thì đó là tin tức scandal giữa Hoắc Minh và Kiều An.
Họ tình cờ gặp nhau trong một bữa tiệc ở Hồng Kông.
Tại cửa khách sạn, Kiều An mặc một bộ váy dạ hội màu đen, ngón tay trắng nõn thon dài nắm lấy góc áo của Hoắc Minh, khóe mắt ửng đỏ rõ ràng là mới khóc, nhưng cô ấy vẫn bướng bỉnh nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt cô ấy!
Hoắc Minh hơi xoay người lại…
Ống kính máy ảnh chỉ chụp được nửa gương mặt của anh, nhưng Ôn Noãn có thể nhìn ra nỗi hận và thương tiếc trong mắt anh!
…
Ôn Noãn nhìn những tờ báo này rất lâu.
Khi bừng tỉnh, cô cảm thấy toàn thân có chút cứng ngắc, cơ bắp đau nhức.
Ôn Noãn khẽ chớp mắt.
Cũng may tình cảm của cô dành cho Hoắc Minh còn trong giai đoạn nảy mầm, may mà cô vẫn có thể khống chế được trái tim mình.
Cô ném tờ báo sang một bên, bình tĩnh nấu ăn.
Hoắc Minh thích ăn hơi chua, nhưng dạ dày anh lại không tốt lắm.
Ôn Noãn làm món cá chanh, hầm canh xương và xào hai món rau cho anh.
Khi nấu xong đã gần bảy giờ.
Anh vẫn chưa về…
Ôn Noãn đang do dự có nên gọi điện hỏi thăm không thì Hoắc Minh gọi điện tới.
Giọng của anh trong điện thoại nghe rất hay.
“Ôn Noãn… Tối nay tôi sẽ không trở về ăn! Có cuộc hẹn xã giao.”
“Muộn tí sẽ về.”
Ôn Noãn không tức giận, chỉ bình tĩnh nói: “Nếu có uống rượu thì thuê tài xế lái xe đi.”
Hoắc Minh im lặng một lúc… .
Cuối cùng anh nói: “Được!”
Sau khi cúp điện thoại, cô ngẩn ngơ nhìn một bàn đầy đồ ăn rất lâu.
Hồi lâu, cô mới ngồi xuống, một mình im lặng ăn cơm.
Vẫn còn thừa rất nhiều đồ ăn nên cô liền để vào hộp, sau đó xuống nhà cho chó con.
…
Khi Hoắc Minh trở về chưa tính khuya lắm.
Tầm khoảng mười giờ rưỡi tối.
Anh thấy Ôn Noãn đang ở trong khu vườn nhỏ dưới chung cư, cô đang ngồi xổm dưới gốc cây cho chó trắng ăn. Hoắc Minh biết cô thường xuống lầu cho chó ăn, nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy.
Đêm đầu thu hơi se lạnh, cô mặc áo sơ mi, bên ngoài khoác thêm áo bóng chày.
Bộ quần áo này là của anh, có phần hơi rộng, khiến thân hình cô trông đặc biệt nhỏ nhắn.