Chương 60: NGOẠI TRUYỆN 4: Viên mãn (3)
Năm năm sau.
Trải qua năm năm kết hôn thì mối quan hệ giữa Tống Dao và Lục Nam Trấn vẫn rất tốt, cũng may mắn là Tống Dao không sinh thêm nữa. Lúc đầu là vì An Tương và Diêu Tích Hân sợ rằng sức khỏe cô không tốt, nên hai bà mẹ cảm thấy có một đứa là tốt rồi. Nhưng lý do sâu xa vẫn là do Lục Nam Trấn không muốn thấy Tống Dao chịu khổ, lần trước khi cô vượt cạn để sinh Lục Dư Huy là anh đã đau lòng lắm rồi, anh không muốn nhìn thấy cô phải chịu đau đớn đó thêm một lần nào nữa.
Nhưng trộm vía là Lục Dư Huy lại là đứa nhỏ hiểu chuyện, từ khi biết nhận thức thì đã rất ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn không cần Tống Dao hay Lục Nam Trấn phải bận tâm đến. Đặc biệt đó chính là cậu nhóc có tài viết thư pháp rất giỏi, lúc Tống Diệm biết chuyện đó thì đã ngỏ ý cho cậu nhỏ này đến Tống gia để rèn luyện, nhưng Tống Dao vẫn chưa đồng ý.
Nói là trẻ con vô tri thì cũng không đúng, cô vẫn muốn tôn trọng ý kiến của con trai hơn. Nhưng rồi Lục Dư Huy cũng không có hứng thú với thư pháp, thằng bé hứng thú với võ thuật hơn, hiển nhiên ngay sau đó Tống Dao liền gửi con trai cho Tống Hoành để cha mình dạy dỗ. Thằng bé này quả nhiên là rất giỏi, chỉ mới hai năm ngắn ngủi theo ông ngoại học võ mà có tiến bộ không ít. Càng may mắn hơn nữa đó là cả hai bà mẹ An Tương bà Diêu Tích Hân đều không xen vào việc dạy con của Tống Dao.
Có lẽ hai người họ đã nhìn thấy một Tống Dao mạnh mẽ, kiên cường, bất khuất thế nào, cho nên cả hai bà mẹ đều an tâm khi thấy Tống Dao dạy con.
Kế tiếp là phải kể đến Chu Tiểu Đồng và Hạ Minh, quả nhiên là sau hôn lễ của Tống Dao không lâu thì Chu Tiểu Đồng cũng đã sinh em bé rồi. Và đã hạ sinh an toàn hai bé gái, tên của hai bé lần lượt là Hạ Mạnh Chi và Hạ Liên Chi.
Nếu nhìn sơ qua thì Mạnh Chi có vẻ là đứa nhỏ lanh lợi như Chu Tiểu Đồng, còn Liên Chi thì lại có nét điềm tĩnh của Hạ Minh. Hai đứa nhỏ nhà này cực kỳ bụ bẫm, cũng rất thích chơi cùng với Dư Huy, cả ba đứa nó là bạn thân của nhau đấy.
Tiếp theo chính là một cặp đôi mà ai cũng không ngờ, chính là Lý Giai Thù và Thẩm Định Phi. À chưa nhắc đến nhỉ, sau khi hôn lễ của Tống Dao qua được nửa năm thì họ đã nghe thấy tin rằng Lý Giai Thù sẽ kết hôn, mà người kết hôn cùng cô ấy chính là Thẩm Định Phi.
Lúc đầu khi Tống Dao nghe Lục Nam Trấn nói thì cô còn không tin, vì mới cách đó nửa năm Lý Giai Thù còn dõng dạc nói chơi chưa đủ, không muốn kết hôn sớm, ít nhất cũng phải đợi thêm ba, bốn năm nữa cơ. Nhưng Lục Nam Trấn cũng chỉ cười một cái, sau đó nhỏ giọng, nói:
- Không cưới không được. Tuy Giai Thù chưa muốn cưới, nhưng bác sĩ bảo cưới.
Hóa ra là Lý Giai Thù mang thai rồi, nhưng kế hoạch tâm cơ đó chính là do tiểu thịt tươi Thẩm Định Phi đã bày ra, mục đích là cưới vợ về nhà. Nghe đến đây thì Tống Dao còn kinh ngạc, thảo nào người ta nói nồi nào úp vung nấy, đối với một người mưu mô như Lý Giai Thù thì cũng phải có một kẻ tâm cơ như Thẩm Định Phi chứ. Hèn gì hai người lại yêu nhau.
Nhưng cũng ngạc nhiên thật đấy, không ngờ một người ít nói như Thẩm Định Phi lại có thể nghĩ đến mưu kế này, phải bái phục thôi.
Cuối cùng, chính là cặp đôi gà bông Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ. Mãi cho đến khi Lý Giai Từ hai mươi tuổi thì hai người mới chính thức ở bên nhau, bây giờ đã được ba năm rồi, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu là sẽ kết hôn. Chắc là Lý Giai Từ vẫn còn nhỏ, cho nên Lục Nam Kỳ cũng cảm thấy là chưa vội… Nhưng nói gì thì nói, anh cũng sẽ không để thanh xuân của cô ấy trôi qua nhạt nhẽo như thế.
[…]
Trải qua nhiều chuyện thì mỗi người đều có hạnh phúc và gia đình riêng, nhưng chỉ có Lý Giai Thù là thấy ấm ức nhất, rõ ràng đã bàn bạc với nhau là chưa kết hôn, đợi chơi cho đã rồi sẽ cưới nhau mà, cuối cùng vẫn là bị chơi một vố… Chơi tới mức lòi ra sản phẩm là một bé gái tên là Thẩm Mặc Trúc luôn mà.
Đã qua nhiều năm như vậy, bây giờ trong bụng của Lý Giai Thù còn đang mang thai một bé nữa, vậy mà mẹ bầu đó vẫn cứ mãi oán giận, còn ấm ức nói:
- Rõ ràng hôm đó chỉ hẹn nhau đi ăn tối thôi mà…
Câu nói vô tư của Lý Giai Thù hoàn toàn làm cho hội chị em bó tay.
Nhưng lúc này Chu Tiểu Đồng mới nhìn Tống Dao, nói:
- Dao Dao, em thật sự là không sinh nữa sao? Một đứa… Có buồn không?
Nhưng Tống Dao lắc đầu, không phải là cô không muốn sinh, mà là Lục Nam Trấn không nỡ để cô cực khổ thì cô biết làm sao đây? Hơn nữa Lục gia cũng không phải chỉ có một mình anh, đợi sau này Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ thì bảo hai người họ sinh nhiều một chút là được rồi mà.
Nhưng hỏi đi cũng phải hỏi lại, Tống Dao liền nhìn Chu Tiểu Đồng nói:
- Còn chị, hai cô công chúa thôi sao? Lỡ sau này chúng nó được gả đi thì chị và anh Minh phải làm sao?
- Gả đi hả? E là tên đó sẽ bắt rể thì có. Hai bình rượu mơ của hắn làm gì có cửa bị bế đi.
Lý Giai Thù lúc này liền chĩa mỏ vào nói:
- Không bế đi, nhưng người ta bưng cả chậu đi luôn đó.
Nhưng rồi sau đó thì Chu Tiểu Đồng cũng chỉ mỉm cười, thật ra thì hai người bọn họ luôn thuận theo ý trời, con cái là duyên trời cho, nếu như ông trời cho thì họ nhận, còn nếu số đã định chỉ hai đứa bé này thì thôi, cũng thấy đủ hạnh phúc rồi.
Nhìn qua nhìn lại thì chắc chỉ có Lý Giai Thù là đủ nếp đủ tẻ thôi. Bé đầu là Thẩm Mặc Trúc, là một bé gái, còn bé thứ hai này hẳn là một bé trai rồi.
Trong lúc các bà mẹ đang nói chuyện thì mọi người cũng đi vài, Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ thì không có ở đây, hai người này vẫn là còn trẻ nên suốt ngày hú hí với nhau bên ngoài. Còn Lục Nam Trấn thì cũng vừa tan làm về, không đợi ai nói thì anh đã nhẹ nhàng ôm lấy Tống Dao từ phía sau, nhỏ giọng, nói:
- Dao Dao, anh về rồi.
Tống Dao cũng vui vẻ đứng dậy, sau đó cũng mặc kệ những người đang xuất hiện ở đây mà ôm lấy anh, rồi nhỏ giọng nói:
- Chào mừng anh về nhà, chồng à!
…[HOÀN TRUYỆN]…
#Yu~
Trải qua năm năm kết hôn thì mối quan hệ giữa Tống Dao và Lục Nam Trấn vẫn rất tốt, cũng may mắn là Tống Dao không sinh thêm nữa. Lúc đầu là vì An Tương và Diêu Tích Hân sợ rằng sức khỏe cô không tốt, nên hai bà mẹ cảm thấy có một đứa là tốt rồi. Nhưng lý do sâu xa vẫn là do Lục Nam Trấn không muốn thấy Tống Dao chịu khổ, lần trước khi cô vượt cạn để sinh Lục Dư Huy là anh đã đau lòng lắm rồi, anh không muốn nhìn thấy cô phải chịu đau đớn đó thêm một lần nào nữa.
Nhưng trộm vía là Lục Dư Huy lại là đứa nhỏ hiểu chuyện, từ khi biết nhận thức thì đã rất ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn không cần Tống Dao hay Lục Nam Trấn phải bận tâm đến. Đặc biệt đó chính là cậu nhóc có tài viết thư pháp rất giỏi, lúc Tống Diệm biết chuyện đó thì đã ngỏ ý cho cậu nhỏ này đến Tống gia để rèn luyện, nhưng Tống Dao vẫn chưa đồng ý.
Nói là trẻ con vô tri thì cũng không đúng, cô vẫn muốn tôn trọng ý kiến của con trai hơn. Nhưng rồi Lục Dư Huy cũng không có hứng thú với thư pháp, thằng bé hứng thú với võ thuật hơn, hiển nhiên ngay sau đó Tống Dao liền gửi con trai cho Tống Hoành để cha mình dạy dỗ. Thằng bé này quả nhiên là rất giỏi, chỉ mới hai năm ngắn ngủi theo ông ngoại học võ mà có tiến bộ không ít. Càng may mắn hơn nữa đó là cả hai bà mẹ An Tương bà Diêu Tích Hân đều không xen vào việc dạy con của Tống Dao.
Có lẽ hai người họ đã nhìn thấy một Tống Dao mạnh mẽ, kiên cường, bất khuất thế nào, cho nên cả hai bà mẹ đều an tâm khi thấy Tống Dao dạy con.
Kế tiếp là phải kể đến Chu Tiểu Đồng và Hạ Minh, quả nhiên là sau hôn lễ của Tống Dao không lâu thì Chu Tiểu Đồng cũng đã sinh em bé rồi. Và đã hạ sinh an toàn hai bé gái, tên của hai bé lần lượt là Hạ Mạnh Chi và Hạ Liên Chi.
Nếu nhìn sơ qua thì Mạnh Chi có vẻ là đứa nhỏ lanh lợi như Chu Tiểu Đồng, còn Liên Chi thì lại có nét điềm tĩnh của Hạ Minh. Hai đứa nhỏ nhà này cực kỳ bụ bẫm, cũng rất thích chơi cùng với Dư Huy, cả ba đứa nó là bạn thân của nhau đấy.
Tiếp theo chính là một cặp đôi mà ai cũng không ngờ, chính là Lý Giai Thù và Thẩm Định Phi. À chưa nhắc đến nhỉ, sau khi hôn lễ của Tống Dao qua được nửa năm thì họ đã nghe thấy tin rằng Lý Giai Thù sẽ kết hôn, mà người kết hôn cùng cô ấy chính là Thẩm Định Phi.
Lúc đầu khi Tống Dao nghe Lục Nam Trấn nói thì cô còn không tin, vì mới cách đó nửa năm Lý Giai Thù còn dõng dạc nói chơi chưa đủ, không muốn kết hôn sớm, ít nhất cũng phải đợi thêm ba, bốn năm nữa cơ. Nhưng Lục Nam Trấn cũng chỉ cười một cái, sau đó nhỏ giọng, nói:
- Không cưới không được. Tuy Giai Thù chưa muốn cưới, nhưng bác sĩ bảo cưới.
Hóa ra là Lý Giai Thù mang thai rồi, nhưng kế hoạch tâm cơ đó chính là do tiểu thịt tươi Thẩm Định Phi đã bày ra, mục đích là cưới vợ về nhà. Nghe đến đây thì Tống Dao còn kinh ngạc, thảo nào người ta nói nồi nào úp vung nấy, đối với một người mưu mô như Lý Giai Thù thì cũng phải có một kẻ tâm cơ như Thẩm Định Phi chứ. Hèn gì hai người lại yêu nhau.
Nhưng cũng ngạc nhiên thật đấy, không ngờ một người ít nói như Thẩm Định Phi lại có thể nghĩ đến mưu kế này, phải bái phục thôi.
Cuối cùng, chính là cặp đôi gà bông Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ. Mãi cho đến khi Lý Giai Từ hai mươi tuổi thì hai người mới chính thức ở bên nhau, bây giờ đã được ba năm rồi, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu là sẽ kết hôn. Chắc là Lý Giai Từ vẫn còn nhỏ, cho nên Lục Nam Kỳ cũng cảm thấy là chưa vội… Nhưng nói gì thì nói, anh cũng sẽ không để thanh xuân của cô ấy trôi qua nhạt nhẽo như thế.
[…]
Trải qua nhiều chuyện thì mỗi người đều có hạnh phúc và gia đình riêng, nhưng chỉ có Lý Giai Thù là thấy ấm ức nhất, rõ ràng đã bàn bạc với nhau là chưa kết hôn, đợi chơi cho đã rồi sẽ cưới nhau mà, cuối cùng vẫn là bị chơi một vố… Chơi tới mức lòi ra sản phẩm là một bé gái tên là Thẩm Mặc Trúc luôn mà.
Đã qua nhiều năm như vậy, bây giờ trong bụng của Lý Giai Thù còn đang mang thai một bé nữa, vậy mà mẹ bầu đó vẫn cứ mãi oán giận, còn ấm ức nói:
- Rõ ràng hôm đó chỉ hẹn nhau đi ăn tối thôi mà…
Câu nói vô tư của Lý Giai Thù hoàn toàn làm cho hội chị em bó tay.
Nhưng lúc này Chu Tiểu Đồng mới nhìn Tống Dao, nói:
- Dao Dao, em thật sự là không sinh nữa sao? Một đứa… Có buồn không?
Nhưng Tống Dao lắc đầu, không phải là cô không muốn sinh, mà là Lục Nam Trấn không nỡ để cô cực khổ thì cô biết làm sao đây? Hơn nữa Lục gia cũng không phải chỉ có một mình anh, đợi sau này Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ thì bảo hai người họ sinh nhiều một chút là được rồi mà.
Nhưng hỏi đi cũng phải hỏi lại, Tống Dao liền nhìn Chu Tiểu Đồng nói:
- Còn chị, hai cô công chúa thôi sao? Lỡ sau này chúng nó được gả đi thì chị và anh Minh phải làm sao?
- Gả đi hả? E là tên đó sẽ bắt rể thì có. Hai bình rượu mơ của hắn làm gì có cửa bị bế đi.
Lý Giai Thù lúc này liền chĩa mỏ vào nói:
- Không bế đi, nhưng người ta bưng cả chậu đi luôn đó.
Nhưng rồi sau đó thì Chu Tiểu Đồng cũng chỉ mỉm cười, thật ra thì hai người bọn họ luôn thuận theo ý trời, con cái là duyên trời cho, nếu như ông trời cho thì họ nhận, còn nếu số đã định chỉ hai đứa bé này thì thôi, cũng thấy đủ hạnh phúc rồi.
Nhìn qua nhìn lại thì chắc chỉ có Lý Giai Thù là đủ nếp đủ tẻ thôi. Bé đầu là Thẩm Mặc Trúc, là một bé gái, còn bé thứ hai này hẳn là một bé trai rồi.
Trong lúc các bà mẹ đang nói chuyện thì mọi người cũng đi vài, Lục Nam Kỳ và Lý Giai Từ thì không có ở đây, hai người này vẫn là còn trẻ nên suốt ngày hú hí với nhau bên ngoài. Còn Lục Nam Trấn thì cũng vừa tan làm về, không đợi ai nói thì anh đã nhẹ nhàng ôm lấy Tống Dao từ phía sau, nhỏ giọng, nói:
- Dao Dao, anh về rồi.
Tống Dao cũng vui vẻ đứng dậy, sau đó cũng mặc kệ những người đang xuất hiện ở đây mà ôm lấy anh, rồi nhỏ giọng nói:
- Chào mừng anh về nhà, chồng à!
…[HOÀN TRUYỆN]…
#Yu~