Chương 45
Tối hôm đó
Thứ Lang mang tâm trạng vô cùng phức tạp sau khi từ chỗ bà năm về. Chuyện Út Mai tuy không liên quan gì đến em nhưng khi nghe tới cái tên này Thứ Lang lại cảm thấy ray rứt trong lòng lắm, nó như có một thế lực nào đó muốn Thứ Lang hãy làm rõ ra cái chết năm đó của Út Mai.
Giờ ngồi sâu chuỗi lại thì mới nhớ ra, mỗi lần Út Mai xâm nhập vào trong giấc mơ của Thứ Lang toàn là thúc giục em phải trả thù. Có phải chăng là muốn em giúp cậu ta trả thù không? nhưng rõ ràng Út Mai gọi em là Mạch Kỳ mà, hay là do mang trong mình khuôn mặt giống với Út Mai nên cậu ta mới lầm tưởng mà tìm đến em.
" Cạch "
Thứ Lang đang ngồi ngơ ngác suy nghĩ về những gì mà bà năm đó nói, đột nhiên tiếng cửa phòng vang lên làm Thứ Lang có hơi giật mình mà thoát khỏi đống suy nghĩ nãy giờ. À thì ra là Long Kiên đã về.
- Anh về rồi à
Dù sao cũng là vợ chồng, Thứ Lang nhanh chóng đứng dậy đỡ anh ta về giường xong đi tới bàn rót một cốc nước đưa cho Long Kiên uống.
Cả người anh ta nồng nặc mùi rượu, chắc là do tiếp khách rồi bị ép uống đây mà, đúng là hết nói nổi. Trước đây nhà em có đám tiệc gì là toàn anh cả tiếp khách thôi, Thứ Lang nhỏ nên không được đụng tới rượu.
- Thứ Lang...
- Tôi đây, có chuyện gì
Thứ Lang mệt mỏi giúp anh ta cởi áo cho máy người hơn, xong lại tới đắp mềm. Em cũng không hiểu sao mình lại làm cái việc vô nghĩa này nữa, cởi áo anh ta ra chi rồi đắp mềm lại
Nhưng chưa kịp đắp gì hết Long Kiên đã nắm lấy tay Thứ Lang mà quật ngược em ra giường rồi. Cái tên này bị gì không biết, say quá sảng à.
- Này làm cái gì vậy, bỏ tôi ra coi. Anh đang đè lên người tôi đó Kiên à
- Thứ Lang...tôi muốn có con với cậu.
Gì vậy? em không nghe nhầm chứ, Long Kiên vừa bảo muốn có con với em. Tai Thứ Lang lùng bùng chẳng nghe nỗi được gì nữa, em không nghĩ trong cơn say anh ta lại có thể nói ra những lời như thế.
- Anh đang nói gì vậy Long Kiên, bỏ tôi ra mau.
Thứ Lang cố gắng chống cự muốn đẩy Long Kiên ra để ngồi dậy thì liền bị anh ta đẩy ngược lại xuống giường. Không nói không rằng hôn mạnh vào cổ Thứ Lang, bàn tay cũng chẳng yên phận mà cởi từng cúc áo trên người em ra.
- Anh làm gì vậy, bỏ tôi ra, bỏ tôi ra. Đừng chạm vào tôi Long Kiên
Thứ Lang hoảng rồi, em thật sự thấy hoảng rồi. Đang yên đang lành tự nhiên ở đâu đi vào rồi quật em ra giường còn bảo muốn có con với Thứ Lang nữa chứ. Em không cần.
- Ba má ai cũng muốn cậu hãy mau chóng sinh con, đừng chống cự làm gì nữa Thứ Lang
" Rẹt "
Long Kiên chẳng mảy may quan tâm đến cảm xúc hoảng loạn hiện tại của Thứ Lang chi nữa, thẳng tay xé rách toàn bộ đồ trên người em cho đến khi trên người Thứ Lang chẳng còn nổi mảnh vải nào nữa Thứ Lang lại càng lúc hoảng hơn điên cuồng chống cự.
Không muốn, em không muốn làm chuyện đó với Long Kiên, em không yêu anh ta mà. Với cả Thứ Lang dù sao cũng chỉ vừa 18, em vẫn chưa sẵn sàng cho việc có con mà.
- Bỏ tôi ra, tôi không muốn mà...
- Ah...Thứ Lang!!!
Thứ Lang vẫn cứng đầu chống cự cắn mạnh vào tay Long Kiên mong sao có thể thoát được, nhưng chỉ vừa ngồi dậy muốn chạy đi thôi Long Kiên đã nắm lấy tóc Thứ Lang mà kéo mạnh lại rồi. Hôm nay hắn đã quyết sẽ cùng làm thì Thứ Lang đừng mong chạy thoát được.
- Ah...bỏ tôi ra đi mà Long Kiên, tôi không muốn
Thứ Lang bất lực mà bật khóc nức nở khi thêm 1 lần nữa em bị Long Kiên đè xuống giường. Cứ nghĩ khi thấy nước mắt của Thứ Lang anh ta sẽ mềm lòng mà tha cho em. Nhưng không, chẳng có sự tha cho nào ở đây cả.
Rốt cuộc tại sao khi trở về anh ta lại thay đổi đến vậy chứ, là do rượu hay sao...
Thứ Lang mang tâm trạng vô cùng phức tạp sau khi từ chỗ bà năm về. Chuyện Út Mai tuy không liên quan gì đến em nhưng khi nghe tới cái tên này Thứ Lang lại cảm thấy ray rứt trong lòng lắm, nó như có một thế lực nào đó muốn Thứ Lang hãy làm rõ ra cái chết năm đó của Út Mai.
Giờ ngồi sâu chuỗi lại thì mới nhớ ra, mỗi lần Út Mai xâm nhập vào trong giấc mơ của Thứ Lang toàn là thúc giục em phải trả thù. Có phải chăng là muốn em giúp cậu ta trả thù không? nhưng rõ ràng Út Mai gọi em là Mạch Kỳ mà, hay là do mang trong mình khuôn mặt giống với Út Mai nên cậu ta mới lầm tưởng mà tìm đến em.
" Cạch "
Thứ Lang đang ngồi ngơ ngác suy nghĩ về những gì mà bà năm đó nói, đột nhiên tiếng cửa phòng vang lên làm Thứ Lang có hơi giật mình mà thoát khỏi đống suy nghĩ nãy giờ. À thì ra là Long Kiên đã về.
- Anh về rồi à
Dù sao cũng là vợ chồng, Thứ Lang nhanh chóng đứng dậy đỡ anh ta về giường xong đi tới bàn rót một cốc nước đưa cho Long Kiên uống.
Cả người anh ta nồng nặc mùi rượu, chắc là do tiếp khách rồi bị ép uống đây mà, đúng là hết nói nổi. Trước đây nhà em có đám tiệc gì là toàn anh cả tiếp khách thôi, Thứ Lang nhỏ nên không được đụng tới rượu.
- Thứ Lang...
- Tôi đây, có chuyện gì
Thứ Lang mệt mỏi giúp anh ta cởi áo cho máy người hơn, xong lại tới đắp mềm. Em cũng không hiểu sao mình lại làm cái việc vô nghĩa này nữa, cởi áo anh ta ra chi rồi đắp mềm lại
Nhưng chưa kịp đắp gì hết Long Kiên đã nắm lấy tay Thứ Lang mà quật ngược em ra giường rồi. Cái tên này bị gì không biết, say quá sảng à.
- Này làm cái gì vậy, bỏ tôi ra coi. Anh đang đè lên người tôi đó Kiên à
- Thứ Lang...tôi muốn có con với cậu.
Gì vậy? em không nghe nhầm chứ, Long Kiên vừa bảo muốn có con với em. Tai Thứ Lang lùng bùng chẳng nghe nỗi được gì nữa, em không nghĩ trong cơn say anh ta lại có thể nói ra những lời như thế.
- Anh đang nói gì vậy Long Kiên, bỏ tôi ra mau.
Thứ Lang cố gắng chống cự muốn đẩy Long Kiên ra để ngồi dậy thì liền bị anh ta đẩy ngược lại xuống giường. Không nói không rằng hôn mạnh vào cổ Thứ Lang, bàn tay cũng chẳng yên phận mà cởi từng cúc áo trên người em ra.
- Anh làm gì vậy, bỏ tôi ra, bỏ tôi ra. Đừng chạm vào tôi Long Kiên
Thứ Lang hoảng rồi, em thật sự thấy hoảng rồi. Đang yên đang lành tự nhiên ở đâu đi vào rồi quật em ra giường còn bảo muốn có con với Thứ Lang nữa chứ. Em không cần.
- Ba má ai cũng muốn cậu hãy mau chóng sinh con, đừng chống cự làm gì nữa Thứ Lang
" Rẹt "
Long Kiên chẳng mảy may quan tâm đến cảm xúc hoảng loạn hiện tại của Thứ Lang chi nữa, thẳng tay xé rách toàn bộ đồ trên người em cho đến khi trên người Thứ Lang chẳng còn nổi mảnh vải nào nữa Thứ Lang lại càng lúc hoảng hơn điên cuồng chống cự.
Không muốn, em không muốn làm chuyện đó với Long Kiên, em không yêu anh ta mà. Với cả Thứ Lang dù sao cũng chỉ vừa 18, em vẫn chưa sẵn sàng cho việc có con mà.
- Bỏ tôi ra, tôi không muốn mà...
- Ah...Thứ Lang!!!
Thứ Lang vẫn cứng đầu chống cự cắn mạnh vào tay Long Kiên mong sao có thể thoát được, nhưng chỉ vừa ngồi dậy muốn chạy đi thôi Long Kiên đã nắm lấy tóc Thứ Lang mà kéo mạnh lại rồi. Hôm nay hắn đã quyết sẽ cùng làm thì Thứ Lang đừng mong chạy thoát được.
- Ah...bỏ tôi ra đi mà Long Kiên, tôi không muốn
Thứ Lang bất lực mà bật khóc nức nở khi thêm 1 lần nữa em bị Long Kiên đè xuống giường. Cứ nghĩ khi thấy nước mắt của Thứ Lang anh ta sẽ mềm lòng mà tha cho em. Nhưng không, chẳng có sự tha cho nào ở đây cả.
Rốt cuộc tại sao khi trở về anh ta lại thay đổi đến vậy chứ, là do rượu hay sao...