Chương : 9
" Hay lắm Nhi Nhi " Hoàng thượng là người lấy lại tinh thần đầu tiên - " Phong Nhi, con thực đã tiến bộ, còn Lưu Lăng, tốt lắm ! " Ông cổ vũ.
" Hay là, chúng ta ra ngự hoa viên chơi với đại ca nha Phụ Hoàng ! " Hắn vừa tỏ vẻ nũng nịu vừa lôi kéo Hoàng thượng bước ra ngoài cánh cửa của Vương phủ. Còn Hoàng thượng, cứ để hắn kéo đi như vậy, cũng không để ý trên mái đỏ là thích khách bạch y đang lẩn trốn giương cây cung hướng vào ông. Duy chỉ có cái Lưu Hắc Nhi kia đang đi ra ôm cây sáo của đại sư huynh nghịch nghịch ngước mắt nhìn lên trạm chán tên kia. Có công công cùng đại sư huynh đằng sau sao không ai để ý vậy ? - Nàng oán trách.
Còn cái gã thích khách kia mảy may không để ý, chỉ tập trung vào mục tiêu chờ thời cơ xuống tay đẹp.
" Xoẹt ! " Không đếm được âm thanh này đã bao lần vang lên...
Cung hướng đến Hoàng thượng mà bay thẳng.
( Chương còn thay đổi )
" Hay là, chúng ta ra ngự hoa viên chơi với đại ca nha Phụ Hoàng ! " Hắn vừa tỏ vẻ nũng nịu vừa lôi kéo Hoàng thượng bước ra ngoài cánh cửa của Vương phủ. Còn Hoàng thượng, cứ để hắn kéo đi như vậy, cũng không để ý trên mái đỏ là thích khách bạch y đang lẩn trốn giương cây cung hướng vào ông. Duy chỉ có cái Lưu Hắc Nhi kia đang đi ra ôm cây sáo của đại sư huynh nghịch nghịch ngước mắt nhìn lên trạm chán tên kia. Có công công cùng đại sư huynh đằng sau sao không ai để ý vậy ? - Nàng oán trách.
Còn cái gã thích khách kia mảy may không để ý, chỉ tập trung vào mục tiêu chờ thời cơ xuống tay đẹp.
" Xoẹt ! " Không đếm được âm thanh này đã bao lần vang lên...
Cung hướng đến Hoàng thượng mà bay thẳng.
( Chương còn thay đổi )