Chương : 11
– Ai nha, oaaa ( tiếng ngáp)… ai phá giấc ngủ của ta thế?
Một thân ảnh màu lam bay từ trên liên trì lên, giữa những đốm sáng lung linh, nàng không khác gì tiên nữ,không, nàng chính là tiên nữ, một vẻ đẹp không gì có thể sánh bằng. Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, nhất là Vương Thiên Lãnh và Lưu Thần. nàng đáp xuống bên cạnh Hoa Nhi.
– Hoa nhi, không phải muội xuống đó sao? Vậy là ai? ( nói bằng cái giọng ngây ngô, HN biết ngay tỷ tỷ nàng giả ngốc rồi)
– Là ở đằng kia tỷ tỷ( cố nhịn cười)
– Oa , sao lại ra nông nỗi này, HN không phải đã dặn rồi sao, không đc phá ta ngủ mà. Sao ngươi không nhắc hắn. xem nè xem nè, thành heo quay luôn rồi
– To gan, thấy hoàng thượng còn không hành lễ ( lưu phi nãy giờ thấy hoàng thượng nhìn LH không chớp mắt thì khí tức dâng lên)
– Hoàng thượng? HN, nhiều người như vậy ai là hoàng thượng?
– Tỷ tỷ, là người mặc long bào kia kìa. Đó đó, chính là hoàng thượng đó
– … ( chạy lại gần, cái đầu nghiêng nghiêng, miệng chu chu)… ( ngửa mặt lên nhìn hắn, sờ sờ 2 má hắn)…(đưa tay xuống dưới ngực hắn, bóp bóp) ( chết đi bị sàm sỡ rồi nhá, há há há)… oa, là nam nhân không phải nữ nhân a. Ca ca xinh đẹp, huynh là hoàng thượng sao? Hoàng thượng là như thế nào? Có phải rất oai phong không?
– … ( sững người)…(“nàng vẫn ngây ngốc”)…(bất giác đưa tay chạm lên trán nàng) đây là…
– Ca ca thấy nó thế nào? Có đẹp không? Là thần tiên ca ca cho ta đó, thần tiên ca ca cũng có một cái như vầy nha.
– Thần tiên ca ca?
– Đúng, là thần tiên ca ca, ca ca dạy ta bay, dạy ta hát, làm hồ sen cho ta, làm giường dưới nước cho ta, còn cho ta gà, vịt, Cầu Cầu, Tiểu Bạch còn cả Lạc Lạc nữa. Ca ca rất đẹp nhưng huynh còn đẹp hơn. Ta gọi huynh là thần tiên ca ca được không? ( cái mặt đáng yêu vô cùng chỉ muốn cắn cho một cái)
– Được được, gọi là gì cũng được ( 2 mắt sớm thành hành trái tim)
– Hi hi ( đột nhiên nhìn ra phía sau) oa, ở đây cũng có một vị ca ca cũng rất đẹp ( cầm tay lắc lắc) ta cũng gọi huynh là thần tiên ca ca nha, nha…
– Được – không được ( có mùi dấm) – sao lại không được, ta cũng gọi huynh là thần tiên ca ca được đây thôi ( chu chu cái mỏ) – ta nói không được là không được ( “ chỉ được gọi ta như thế thôi”)
– Ta tên Lưu Thần, gọi ta là Thần ca ca, bỏ chữ tiên đi là được rồi.
– Được, thần ca ca, muội là Tiêu Lạc Hy, ca ca gọi muội là Hy nhi
– Được
– Thần ca ca thật dịu dàng a không giống như vị thần tiên ca ca này cục cằn thô lỗ.( chỉ thẳng mặt Thiên Lãnh)
– Nhị vương gia, xem thì cũng đã xem rồi, cũng đã muộn rồi mời trở về nghỉ ngơi. Các ái khanh cũng trở nên trở về đi ( èo, ở nhà người ta mà đuổi khách như đúng rồi ý). Ngươi ( quay sang LH, ôn nhu) đi ngủ sớm đi, buổi tối không nên ngủ ngoài trời sẽ bị cảm lạnh đấy.
– Ân. Thần ca ca mai huynh lại đến chơi với ta nha
– Bãi giá ( gân xanh nổi trên trán “ sao không phải là ta”)
Đoàn người lại kéo nhau đi không quên khiêng thêm tiểu thái giám nãy giờ vẫn ôm cột kia, lần này không im lặng như lúc đi nữa mà có những tiếng rì rầm bàn tán. Có vài kẻ vẫn ngoái lại nhìn trong đó có 2 kẻ nhìn bóng cô gái áo xanh đang nhảy nhảy lên vẫy tay với họ, còn một kẻ thì nhìn cái thân ảnh màu tím đứng đằng sau kia. Xem cách nàng ăn mặc và khí chất thì không giống nha hoàn, nàng rốt cục là ai. HN nãy giờ đứng xem tỷ tỷ biểu diễn, chợt thấy người đó như đang nhìn bất giác mất tự nhiên, đầu hơi cúi xuống che dấu khuôn mặt đang ửng hồng. sau khi nhảy một hồi, thấy đám người kia đã đi xa rồi nàng mới dừng lại… thở. “ mệt chết ta mà, tên hoàng đế đó dỗi hơi hay sao mà đến đây. Nhưng mà hắn có vẻ thích ta. Được ta se làm cho hắn thích ta, yêu ta nhưng mãi mãi không có được ta. Ha ha ha. Hả? Hoa Nhi, Hoa Nhiiiiiiiii”
– Tỷ gọi muội?
– Làm sao lại thất thần rồi, chả nhẽ để lọt bóng hồng nào vào mắt rồi ( bó tay cách ví von của tỷ)
– Tỷ tỷ ( HN hờn dỗi dậm dậm chân)
– Thôi được rồi, ta đùa thôi, chuẩn bị nước tắm cho ta rồi đi nghỉ đi. ta nghĩ chỗ bánh kia mai hãy làm. Sắp tới có lẽ chúng ta không trốn đi được rồi.
– Vâng, tỷ tỷ.
Lh cởi đồ, trầm mình trong nước ấm với những cánh hoa hồn bập bềnh nhắm mắt hưởng thụ. Chợt nàng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn nàng. Nàng thầm hỏi các tinh linh thì được biết chính là tên hoàng đế thối đó. Đủ điên, hồi nãy đến làm phiền nàng còn chưa đủ hay sao giờ còn rình mò. Bất quá, nàng nghĩ ra trò mới. nàng với tay lấy chiếc khăn tắm quấn quoanh người rồi từ từ đứng lên. Dù chỉ hở ra cánh tay và cặp đùi nhưng cũng đủ khiến ai đó xịt máu mũi, tý thì lộn cổ từ trên cây xuống.
Hắn về tới Càn Thanh cung thì đi tắm rồi xem qua tấu chương. Nhưng hắn không tập trung được bèn hạ rèm đi ngủ, cũng không khá hơn. Trong đầu hắn cứ toàn hình ảnh một nàng tiên bay giữa liên trì lung linh huyền ảo, một tiểu oa nhi ngây thơ đang yêu gọi hắn là thần tiên ca ca ( không goi là tiện nhân nữa đi). hắn liền phi thân đến nơi này, không ngờ đúng lúc gặp một màn xuân tình trước mắt. hắn vội vã bỏ đi vì sợ không kìm được mà hại đến nàng ( biến đi, sắc lang). Biết thân ảnh bên ngoài đã rời đi, nàng ngửa cổ lên trời cười ha hả ( sặc nước miếng giờ), xem ra Dao Trì cung của nàng sắp có chuyện náo nhiệt nha.
Một thân ảnh màu lam bay từ trên liên trì lên, giữa những đốm sáng lung linh, nàng không khác gì tiên nữ,không, nàng chính là tiên nữ, một vẻ đẹp không gì có thể sánh bằng. Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, nhất là Vương Thiên Lãnh và Lưu Thần. nàng đáp xuống bên cạnh Hoa Nhi.
– Hoa nhi, không phải muội xuống đó sao? Vậy là ai? ( nói bằng cái giọng ngây ngô, HN biết ngay tỷ tỷ nàng giả ngốc rồi)
– Là ở đằng kia tỷ tỷ( cố nhịn cười)
– Oa , sao lại ra nông nỗi này, HN không phải đã dặn rồi sao, không đc phá ta ngủ mà. Sao ngươi không nhắc hắn. xem nè xem nè, thành heo quay luôn rồi
– To gan, thấy hoàng thượng còn không hành lễ ( lưu phi nãy giờ thấy hoàng thượng nhìn LH không chớp mắt thì khí tức dâng lên)
– Hoàng thượng? HN, nhiều người như vậy ai là hoàng thượng?
– Tỷ tỷ, là người mặc long bào kia kìa. Đó đó, chính là hoàng thượng đó
– … ( chạy lại gần, cái đầu nghiêng nghiêng, miệng chu chu)… ( ngửa mặt lên nhìn hắn, sờ sờ 2 má hắn)…(đưa tay xuống dưới ngực hắn, bóp bóp) ( chết đi bị sàm sỡ rồi nhá, há há há)… oa, là nam nhân không phải nữ nhân a. Ca ca xinh đẹp, huynh là hoàng thượng sao? Hoàng thượng là như thế nào? Có phải rất oai phong không?
– … ( sững người)…(“nàng vẫn ngây ngốc”)…(bất giác đưa tay chạm lên trán nàng) đây là…
– Ca ca thấy nó thế nào? Có đẹp không? Là thần tiên ca ca cho ta đó, thần tiên ca ca cũng có một cái như vầy nha.
– Thần tiên ca ca?
– Đúng, là thần tiên ca ca, ca ca dạy ta bay, dạy ta hát, làm hồ sen cho ta, làm giường dưới nước cho ta, còn cho ta gà, vịt, Cầu Cầu, Tiểu Bạch còn cả Lạc Lạc nữa. Ca ca rất đẹp nhưng huynh còn đẹp hơn. Ta gọi huynh là thần tiên ca ca được không? ( cái mặt đáng yêu vô cùng chỉ muốn cắn cho một cái)
– Được được, gọi là gì cũng được ( 2 mắt sớm thành hành trái tim)
– Hi hi ( đột nhiên nhìn ra phía sau) oa, ở đây cũng có một vị ca ca cũng rất đẹp ( cầm tay lắc lắc) ta cũng gọi huynh là thần tiên ca ca nha, nha…
– Được – không được ( có mùi dấm) – sao lại không được, ta cũng gọi huynh là thần tiên ca ca được đây thôi ( chu chu cái mỏ) – ta nói không được là không được ( “ chỉ được gọi ta như thế thôi”)
– Ta tên Lưu Thần, gọi ta là Thần ca ca, bỏ chữ tiên đi là được rồi.
– Được, thần ca ca, muội là Tiêu Lạc Hy, ca ca gọi muội là Hy nhi
– Được
– Thần ca ca thật dịu dàng a không giống như vị thần tiên ca ca này cục cằn thô lỗ.( chỉ thẳng mặt Thiên Lãnh)
– Nhị vương gia, xem thì cũng đã xem rồi, cũng đã muộn rồi mời trở về nghỉ ngơi. Các ái khanh cũng trở nên trở về đi ( èo, ở nhà người ta mà đuổi khách như đúng rồi ý). Ngươi ( quay sang LH, ôn nhu) đi ngủ sớm đi, buổi tối không nên ngủ ngoài trời sẽ bị cảm lạnh đấy.
– Ân. Thần ca ca mai huynh lại đến chơi với ta nha
– Bãi giá ( gân xanh nổi trên trán “ sao không phải là ta”)
Đoàn người lại kéo nhau đi không quên khiêng thêm tiểu thái giám nãy giờ vẫn ôm cột kia, lần này không im lặng như lúc đi nữa mà có những tiếng rì rầm bàn tán. Có vài kẻ vẫn ngoái lại nhìn trong đó có 2 kẻ nhìn bóng cô gái áo xanh đang nhảy nhảy lên vẫy tay với họ, còn một kẻ thì nhìn cái thân ảnh màu tím đứng đằng sau kia. Xem cách nàng ăn mặc và khí chất thì không giống nha hoàn, nàng rốt cục là ai. HN nãy giờ đứng xem tỷ tỷ biểu diễn, chợt thấy người đó như đang nhìn bất giác mất tự nhiên, đầu hơi cúi xuống che dấu khuôn mặt đang ửng hồng. sau khi nhảy một hồi, thấy đám người kia đã đi xa rồi nàng mới dừng lại… thở. “ mệt chết ta mà, tên hoàng đế đó dỗi hơi hay sao mà đến đây. Nhưng mà hắn có vẻ thích ta. Được ta se làm cho hắn thích ta, yêu ta nhưng mãi mãi không có được ta. Ha ha ha. Hả? Hoa Nhi, Hoa Nhiiiiiiiii”
– Tỷ gọi muội?
– Làm sao lại thất thần rồi, chả nhẽ để lọt bóng hồng nào vào mắt rồi ( bó tay cách ví von của tỷ)
– Tỷ tỷ ( HN hờn dỗi dậm dậm chân)
– Thôi được rồi, ta đùa thôi, chuẩn bị nước tắm cho ta rồi đi nghỉ đi. ta nghĩ chỗ bánh kia mai hãy làm. Sắp tới có lẽ chúng ta không trốn đi được rồi.
– Vâng, tỷ tỷ.
Lh cởi đồ, trầm mình trong nước ấm với những cánh hoa hồn bập bềnh nhắm mắt hưởng thụ. Chợt nàng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn nàng. Nàng thầm hỏi các tinh linh thì được biết chính là tên hoàng đế thối đó. Đủ điên, hồi nãy đến làm phiền nàng còn chưa đủ hay sao giờ còn rình mò. Bất quá, nàng nghĩ ra trò mới. nàng với tay lấy chiếc khăn tắm quấn quoanh người rồi từ từ đứng lên. Dù chỉ hở ra cánh tay và cặp đùi nhưng cũng đủ khiến ai đó xịt máu mũi, tý thì lộn cổ từ trên cây xuống.
Hắn về tới Càn Thanh cung thì đi tắm rồi xem qua tấu chương. Nhưng hắn không tập trung được bèn hạ rèm đi ngủ, cũng không khá hơn. Trong đầu hắn cứ toàn hình ảnh một nàng tiên bay giữa liên trì lung linh huyền ảo, một tiểu oa nhi ngây thơ đang yêu gọi hắn là thần tiên ca ca ( không goi là tiện nhân nữa đi). hắn liền phi thân đến nơi này, không ngờ đúng lúc gặp một màn xuân tình trước mắt. hắn vội vã bỏ đi vì sợ không kìm được mà hại đến nàng ( biến đi, sắc lang). Biết thân ảnh bên ngoài đã rời đi, nàng ngửa cổ lên trời cười ha hả ( sặc nước miếng giờ), xem ra Dao Trì cung của nàng sắp có chuyện náo nhiệt nha.