Chương 15: Một Ngày Của Bé Điệu
Giang Noah lần này ghé thăm nhà họ Lưu là vì nghe nói ông nội tháng này không đi du lịch cho nên đem đồ bổ qua biếu cho ông, mang xong đồ thì về nhà. Nhưng mà, hắn đã làm ổ ở đây hơn ba ngày rồi mà vẫn chưa có dấu hiệu ra về, làm quản gia khó hiểu.
"Bé yêu Luy ơi, đi hẹn hò nha? Chúng ta đi công viên giải trí, hay là em thích xem phim hơn, bằng không thì đi thủy cung xem chim nhé?"
"...Không rảnh." Tới thủy cung xem chim? Chim đâu ra? Trong quần anh chắc?
Trong ba ngày này, Giang Noah không lúc nào là không ngừng mời gọi Lưu Ngọc Luy.
Hắn đã biết cậu là Lưu Ngọc Luy, cái đứa nhóc ngỗ nghịch hai mặt cuồng bạo lực ăn lông ở lỗ, đã rất sốc, hoài nghi nhân sinh, dựa cột lẳng lặng nửa ngày trời. Hắn chê con người ta xấu nhưng lại động lòng từ ánh nhìn đầu tiên, đây có phải là bị vả mặt rồi không?
Nhưng nói thế nào đây, hiện tại hắn đối với Lưu Ngọc Luy rất tò mò, rất muốn tìm hiểu, không bỏ qua sự hiện diện của cậu được.
Còn cậu thì chưa biết hắn là Idol của mình đâu, vì lúc hắn đang giới thiệu bản thân, cậu đã cho một cái tát cắt ngang lời nói, chỉ biết hắn tên Giang.
Không trách Lưu Ngọc Luy đến Idol mình đu hơn sáu năm mà không nhận ra, Giang Noah chỉ hoạt động ở sàn diễn quốc tế, tham gia những cuộc thi mang tầm cỡ thế giới, hoạt động nhiều nhất vẫn là ở nước ngoài, cậu chỉ có thể mua Album của hắn, xem phát sóng trên ti vi, đi vài lần Concert của hắn ở Việt Nam đã bị công ty quản lý bắt được. Cậu sợ gây phiền phức không đáng có cho Idol nên chỉ âm thầm mà thần tượng hắn.
"Bé yêu, vậy đi khách sạn nha?"
Giang Noah chống hai tay lên bồn rửa tay, nhìn Lưu Ngọc Luy trong gương, cậu bị vây giữa hai cánh tay của hắn, trông bé tí. Hắn hơi cười.
Cậu đang thoa kem dưỡng da, tán đều kem ra, nghe vậy hít sâu: "...Anh tự đi một mình đi." Cậu không rảnh đâu, một lát nữa còn phải thoa kem chống nắng, sau đó lại đi nấu bột triệt lông, cắt lại móng, gội đầu rồi duỗi tóc, nấu chè dưỡng nhan sau đó đắp mặt nạ ngủ trưa...
Giang Noah không dùng mỹ phẩm nhưng thấy bạn gái cũ thường dùng, hắn đoán, lúc hắn ngửi được mùi thơm từ cậu chắc là do sữa dưỡng thể mùi sữa ngọt này. Đều là dùng mỹ phẩm như nhau, nhưng hắn lại cảm thấy vui mắt khi xem cậu skincare hơn.
Lưu Ngọc Luy vì muốn gương mặt trông thon gọn hơn, mỗi ngày sẽ dành ra vài phút để massage má và cằm, giảm mỡ mặt.
"Anh không còn chuyện gì khác thì ra ngoài đi ạ, chật quá."
Giang Noah cảm thấy mới lạ: "Để anh xoa bóp cho?" Nhìn như con sốc í, má phình phình, dễ thương.
"Bé yêu ơi, để anh nha?"
"Tay anh to lắm..."
"Sẽ thoải mái đấy-"
Mỗi một câu nói đều nói vào màng tai cậu, giọng nói như một cái móc câu, câu lấy trái tim thiếu nam của cậu. Hắn còn vươn tay, ôm hờ hai bên hông của cục điệu.
"Tự...Tự em làm được, không mượn anh!"
Rầm!
Lưu Ngọc Luy nhịn rồi lại nhịn, nhịn hết nổi, đỏ mặt đẩy hắn ra ngoài, đóng cửa nhà vệ sinh lại, khóa luôn.
Còn thêm vài lần nữa chắc cậu chịu không nổi mà đánh người mất.
_______
Buổi tối.
Bữa tối ở nhà họ Lưu chỉ có một mình Lưu Ngọc Luy ăn, ông nội thích an tĩnh cho nên mang riêng một phần vào phòng, với lại khẩu vị của ông và cậu hoàn toàn trái ngược nhau. Hiện tại lại có thêm một bạn cùng bàn, đồ ăn cũng nhiều hơn.
Giang Noah nhìn một màu xanh lục trên bàn cơm, tay cầm đũa run run: "Anh nói này, em là thỏ à? Sao ăn lắm rau thế?"
Lưu Ngọc Luy đang muốn giảm béo, cậu cảm thấy ăn rau rất tốt: "Em muốn giảm cân, ăn thanh đạm một tí xíu à." Nguyên chủ ăn uống thả cửa cho nên bụng có mỡ thừa, sẽ ảnh hưởng đến vóc dáng, mặc đồ không đẹp. Hơn nữa, nếu muốn da đẹp, tóc mọc nhanh và mượt trở lại, phải kiên trì ăn vài bữa rau.
Thật ra cậu cũng muốn gặm đùi gà, ăn móng heo lắm.
"..." 'Một tí xíu' của em là bình quân món nào cũng có bông cải xanh, cà chua, ớt chuông và rau cần?
Giang Noah ăn một bữa không biết mùi thịt là gì, nhưng cũng không tệ. Ở quê nhà, cũng có một khoảng thời gian hắn ăn bánh mì còn khô khan hơn những thứ này.
Lưu Ngọc Luy mang một thau nước ra ngâm chân, vừa ngâm vừa xem ti vi. Quản gia pha xong trà hoa cúc, bưng đến đặt lên bàn cho cậu.
Hắn hắn vắt chéo chân ngay bên cạnh cậu, mặc dù sô pha dài nhưng hắn lại muốn chen chút với bé điệu: "Cho con một cốc Espresso với ạ."
Lưu Ngọc Luy chuyển vài kênh, đột nhiên thấy được khuôn mặt của Idol trên kênh giải trí, cùng với những dòng thông báo cậu dùng tiếng Hàn sứt sẹo đọc được.
Giang Noah thế mà có một buổi công diễn ngay tại thành phố này!
Lưu Ngọc Luy không rảnh ngâm chân, đứng bật dậy: "Ông Triệu ơi, dịch giùm con tin này!"
Quản gia đúng lúc bưng cà phê ra, mắt thấy màn hình, cười nói: "Thấy mới nhớ, hình như cuối tháng này cậu Noah có biểu diễn...Ngày 25."
"Chết rồi! Con chưa mua vé!" Cậu rối bời, đứng ngồi không yên, lập tức chạy đi tìm ông nội xin tiền mua vé bán lại, có hét giá gấp bốn cậu cũng mua!
Giang Noah hàng thật giá thật đang ngồi đây: "..." Lưu Ngọc Luy thần tượng hắn khi nào vậy?
"Bé yêu Luy ơi, đi hẹn hò nha? Chúng ta đi công viên giải trí, hay là em thích xem phim hơn, bằng không thì đi thủy cung xem chim nhé?"
"...Không rảnh." Tới thủy cung xem chim? Chim đâu ra? Trong quần anh chắc?
Trong ba ngày này, Giang Noah không lúc nào là không ngừng mời gọi Lưu Ngọc Luy.
Hắn đã biết cậu là Lưu Ngọc Luy, cái đứa nhóc ngỗ nghịch hai mặt cuồng bạo lực ăn lông ở lỗ, đã rất sốc, hoài nghi nhân sinh, dựa cột lẳng lặng nửa ngày trời. Hắn chê con người ta xấu nhưng lại động lòng từ ánh nhìn đầu tiên, đây có phải là bị vả mặt rồi không?
Nhưng nói thế nào đây, hiện tại hắn đối với Lưu Ngọc Luy rất tò mò, rất muốn tìm hiểu, không bỏ qua sự hiện diện của cậu được.
Còn cậu thì chưa biết hắn là Idol của mình đâu, vì lúc hắn đang giới thiệu bản thân, cậu đã cho một cái tát cắt ngang lời nói, chỉ biết hắn tên Giang.
Không trách Lưu Ngọc Luy đến Idol mình đu hơn sáu năm mà không nhận ra, Giang Noah chỉ hoạt động ở sàn diễn quốc tế, tham gia những cuộc thi mang tầm cỡ thế giới, hoạt động nhiều nhất vẫn là ở nước ngoài, cậu chỉ có thể mua Album của hắn, xem phát sóng trên ti vi, đi vài lần Concert của hắn ở Việt Nam đã bị công ty quản lý bắt được. Cậu sợ gây phiền phức không đáng có cho Idol nên chỉ âm thầm mà thần tượng hắn.
"Bé yêu, vậy đi khách sạn nha?"
Giang Noah chống hai tay lên bồn rửa tay, nhìn Lưu Ngọc Luy trong gương, cậu bị vây giữa hai cánh tay của hắn, trông bé tí. Hắn hơi cười.
Cậu đang thoa kem dưỡng da, tán đều kem ra, nghe vậy hít sâu: "...Anh tự đi một mình đi." Cậu không rảnh đâu, một lát nữa còn phải thoa kem chống nắng, sau đó lại đi nấu bột triệt lông, cắt lại móng, gội đầu rồi duỗi tóc, nấu chè dưỡng nhan sau đó đắp mặt nạ ngủ trưa...
Giang Noah không dùng mỹ phẩm nhưng thấy bạn gái cũ thường dùng, hắn đoán, lúc hắn ngửi được mùi thơm từ cậu chắc là do sữa dưỡng thể mùi sữa ngọt này. Đều là dùng mỹ phẩm như nhau, nhưng hắn lại cảm thấy vui mắt khi xem cậu skincare hơn.
Lưu Ngọc Luy vì muốn gương mặt trông thon gọn hơn, mỗi ngày sẽ dành ra vài phút để massage má và cằm, giảm mỡ mặt.
"Anh không còn chuyện gì khác thì ra ngoài đi ạ, chật quá."
Giang Noah cảm thấy mới lạ: "Để anh xoa bóp cho?" Nhìn như con sốc í, má phình phình, dễ thương.
"Bé yêu ơi, để anh nha?"
"Tay anh to lắm..."
"Sẽ thoải mái đấy-"
Mỗi một câu nói đều nói vào màng tai cậu, giọng nói như một cái móc câu, câu lấy trái tim thiếu nam của cậu. Hắn còn vươn tay, ôm hờ hai bên hông của cục điệu.
"Tự...Tự em làm được, không mượn anh!"
Rầm!
Lưu Ngọc Luy nhịn rồi lại nhịn, nhịn hết nổi, đỏ mặt đẩy hắn ra ngoài, đóng cửa nhà vệ sinh lại, khóa luôn.
Còn thêm vài lần nữa chắc cậu chịu không nổi mà đánh người mất.
_______
Buổi tối.
Bữa tối ở nhà họ Lưu chỉ có một mình Lưu Ngọc Luy ăn, ông nội thích an tĩnh cho nên mang riêng một phần vào phòng, với lại khẩu vị của ông và cậu hoàn toàn trái ngược nhau. Hiện tại lại có thêm một bạn cùng bàn, đồ ăn cũng nhiều hơn.
Giang Noah nhìn một màu xanh lục trên bàn cơm, tay cầm đũa run run: "Anh nói này, em là thỏ à? Sao ăn lắm rau thế?"
Lưu Ngọc Luy đang muốn giảm béo, cậu cảm thấy ăn rau rất tốt: "Em muốn giảm cân, ăn thanh đạm một tí xíu à." Nguyên chủ ăn uống thả cửa cho nên bụng có mỡ thừa, sẽ ảnh hưởng đến vóc dáng, mặc đồ không đẹp. Hơn nữa, nếu muốn da đẹp, tóc mọc nhanh và mượt trở lại, phải kiên trì ăn vài bữa rau.
Thật ra cậu cũng muốn gặm đùi gà, ăn móng heo lắm.
"..." 'Một tí xíu' của em là bình quân món nào cũng có bông cải xanh, cà chua, ớt chuông và rau cần?
Giang Noah ăn một bữa không biết mùi thịt là gì, nhưng cũng không tệ. Ở quê nhà, cũng có một khoảng thời gian hắn ăn bánh mì còn khô khan hơn những thứ này.
Lưu Ngọc Luy mang một thau nước ra ngâm chân, vừa ngâm vừa xem ti vi. Quản gia pha xong trà hoa cúc, bưng đến đặt lên bàn cho cậu.
Hắn hắn vắt chéo chân ngay bên cạnh cậu, mặc dù sô pha dài nhưng hắn lại muốn chen chút với bé điệu: "Cho con một cốc Espresso với ạ."
Lưu Ngọc Luy chuyển vài kênh, đột nhiên thấy được khuôn mặt của Idol trên kênh giải trí, cùng với những dòng thông báo cậu dùng tiếng Hàn sứt sẹo đọc được.
Giang Noah thế mà có một buổi công diễn ngay tại thành phố này!
Lưu Ngọc Luy không rảnh ngâm chân, đứng bật dậy: "Ông Triệu ơi, dịch giùm con tin này!"
Quản gia đúng lúc bưng cà phê ra, mắt thấy màn hình, cười nói: "Thấy mới nhớ, hình như cuối tháng này cậu Noah có biểu diễn...Ngày 25."
"Chết rồi! Con chưa mua vé!" Cậu rối bời, đứng ngồi không yên, lập tức chạy đi tìm ông nội xin tiền mua vé bán lại, có hét giá gấp bốn cậu cũng mua!
Giang Noah hàng thật giá thật đang ngồi đây: "..." Lưu Ngọc Luy thần tượng hắn khi nào vậy?