Chương 10
Huy liền được tẩy trắng,anh ta cho người tung tin rằng Ngọc từ ngày mất đi đứa con luôn căm hận anh ta,luôn tìm cách gài bẫy anh ta,ảnh chơi ma tuý hoàn toàn là cắt ghép,còn video là do có lần say rượu anh ta bị gạ chơi,tất cả là màn sắp xếp muốn huỷ hoại Huy…
Anh ta kêu gào khiến cho Fan hâm mộ chĩa ngàn mũi dao về Ngọc,họ yêu cầu công an phải xử phạt thật nặng về Ngọc…họ cho rằng Ngọc là người đàn bà mưu mô độc ác…còn Huy anh ta như gỡ được mọi rắc rối còn đẩy được Ngọc vào vòng lao lý…
Ngọc bị tạm giam,k dc ai vào thăm hỏi…mẹ Ngọc ở nhà lo lắng rồi trì chiết người em trai
- Tại mày mà ra,mày đẩy chị vào con đường chết biết chưa
- Mẹ,con phải làm sao để cứu chị hả mẹ …rõ ràng là do phản xạ chống đỡ lại hắn mà sao công an vẫn kết luận rằng chị là người có tội…
- Nó nhận hết để tránh cho con gặp rắc rối đấy con ơi,con ngu lắm,chị mày nó nghĩ mày sắp thi rồi nên k dám gì cả
- Con đã hại chị thật rồi
Trung ngồi bịch xuống dưới nền nhà hối hận vì đã nông nổi gây ra cho chị nhiều phiền toái…để cho chị phải nhận lấy kết quả rất đắng…
Trong phòng chờ phạm nhân,Ngọc được đưa ra bên ngoài,Huy mỉm cười ngồi chờ sẵn…
- Tao đã giải quyết xong thủ tục ly hôn với mày,giờ tao chính thức tự do,còn mày chuẩn bị tù mọt gông…
- Mày mua chuộc đám công an đó nên mới quy kết tội cho tao,tao chỉ phòng vệ trong khi người đem dao tới nhà là mày…
- Cái đó tao và mày biết còn ngoài ra chẳng ai biết cả,mày là tội cố ý giết người chứ k còn là tội cố ý gây thương tích…
Ngọc dù bị còng tay đứng dậy tóm cổ áo Huy
- Mày sẽ phải trả giá,mày và lũ công an bẩn đó sẽ phải trả giá vì đã làm bóp méo sự thật…
Hai người công an đi tới tóm lấy Ngọc kéo lại…Huy mỉm cười
- Chúc em có cuộc sống tốt hơn sau song sắt …
Huy hôn chụt Ngọc từ xa rồi cười lớn…Ngọc vào bên trong bị giám thị vụt tới tấp,cô luôn miệng kêu “ Tôi k có tội,tôi bị oan”…
Tại một khách sạn cao cấp trong thành phố,Huy tổ chức họp báo và kể khổ…đúng lúc Nam có hẹn ăn tối với vài người bạn tại đây,thấy tivi lớn ở sảnh đang quay sang Huy…anh ta chợt nhớ tới Ngọc…qua lời cô kể
“ Chồng tôi là cầu thủ nổi tiếng tên Huy,anh ta đã làm hỏng cuộc đời tôi”
Qua tivi thì Huy bật khóc “ Tôi đã bị vợ gài bẫy,giờ cô ta phải trả giá thôi,dù rất buồn nhưng tôi đã sai lầm khi kết hôn quá sớm,cô ta đã lừa bẫy tôi nói có thai nên tôi đã k ngần ngại mà kết hôn,tôi rất mong vợ tôi sẽ nhận được bản án thích đáng”
Trợ lý Tuấn khẽ nói bên tai Nam
- Sếp,nay anh có hứng thú xem tivi ạ
- Cậu hỏi cho tôi xem có ai vừa phạm tội tên Ngọc nhà ở đê Ngọc thuỵ không,nếu có đem hồ sơ cá nhân của cô ta để lên bàn tôi…
- Dạ vâng…
Tới khuya Nam trở về trong trạng thái người đầy mùi rượu…Tuấn liền nói
- Sếp có cô gái bị bắt tên và nhà ở chỗ như sếp bảo
- Tội gì
- Tội cố ý giết người ah,cụ thể là chồng cô ta…
- Tôi biết rồi cậu về nghỉ đi
- Vâng…
Nam đứng dậy ra bàn làm việc nhìn hồ sơ của Ngọc,anh ta đọc tới đoạn Ngọc mang nhóm máu AB- trong đầu anh ta liền nảy sinh ý nghĩ,ngay lập tức anh ta gọi cho Tuấn
- Quay xe lại đây,chúng ta cần đi đón người trước khi ra án…
Ngọc ngồi trong phòng giam cô cứ nhìn bức tường rồi có vẻ như k dc bình thường,cứ cười một mình…
Cánh cửa mở ra …ánh sáng chiếu vào khiến Ngọc lấy tay che lại…trong ánh sáng đó gương mặt nghiêm nghị phản chiếu chiếc kính gọng vàng của Nam loé lên…Ngọc thấy liền cười cợt…
Nam nhìn k nhận ra Ngọc,cô bị đánh đập tàn tạ khi bị giam ở đây…
- Cô ổn không?
- Ai đây,tôi k khai đâu,tôi k có giết anh ta k dc bắt tôi nhận tội…
Nhìn Ngọc là Nam biết cô đang k còn được bình thường…Nam đứng lên nhìn giám thị
- Đã cho cô ta uống gì rồi
- K có cho uống gì đâu ạ
- Câm miệng,cậu dám qua mắt tôi à
- Tôi k dám thưa sếp …
Tuấn chỉ vào mặt tay giám thị “ Mày ngu lắm em ạ đây là người quen của sếp mày hành ngta thế này thì…”
- Em biết đâu được,nếu biết em đã k dám
Nam đưa Ngọc ra bên ngoài rồi nói vs Tuấn
- làm luôn giấy chứng nhận tâm thần,lúc này cô ta không thể chạy án được vì dư luận đang đẩy cao trào…
- Cái này sếp để em lo…
Đưa Ngọc ra bên ngoài cô ngủ suốt trên xe,Nam tạm thời đưa cô về nhà …anh ta khẽ lay Ngọc
- Cô uống cái này đi cho tỉnh
Ngọc mở mắt sợ lùi lại cô ôm đầu
- Đừng đánh tôi k giết người
- Tôi đây mà,đừng sợ,tôi đây,là tôi …
Ngọc lúc này nhìn Nam rồi cô như kẻ mất hồn
- Tôi k giết ai cả
- Tất nhiên rồi tôi tin cô,tin rằng cô vô tội
- Thật đấy tôi k giết ai cả…tôi thề đấy
- Cô đang k dc tỉnh táo thế nên hãy uống thứ này và đi nghỉ đi được chứ…
Ngọc gật đầu rồi cô tu hết ly nước,sau đó cô ngủ ở ghế sofa,Nam bế cô vào giường của anh ta,còn anh ta nằm dưới sàn…kéo cao chăn đắp cho Ngọc rồi anh ta nằm bên dưới,Ngọc mê man cứ nói van xin,có lẽ cô đã bị đánh đập ép cung một cách thậm tệ…tay cô khua khoắng …Nam ngồi dậy cầm tay Ngọc rồi anh ta cứ để cô siết tay bấu chặt …anh ta thở dài rồi ánh mắt rất buồn bã…
Sáng hôm sau khi Ngọc tỉnh lại,cô lơ mơ tỉnh dậy rồi thấy mình đang ở một căn phòng rất sạch sẽ chỉn chu với tông màu ghi,cô bật dậy đúng lúc Nam vừa đi tắm ra khỏi nhà tắm,anh ta tay lau đầu người chỉ quấn chiếc khăn tắm,người rắn rỏi vs cơ thể 6 múi của dân tập thể thao hoặc dân võ…Ngọc vội há hốc miệng vì quá ngạc nhiên…
- Tôi sao lại ở đây vậy
- Ở đây sẽ tốt hơn trong phòng giam đấy
- Tôi k còn nhớ gì cả,họ cho tôi uống gì đó hằng ngày
- k quan trọng nữa,quan trọng là cô ổn rồi,tôi tin cô
- Anh đưa tôi dc ra khỏi đó,anh là gì,anh sẽ bị liên luỵ đấy,anh …
- Cô nghĩ tôi cướp phòng giam hay sao mà sợ tôi liên luỵ
Nam bật cười lớn…Ngọc cảm thấy lo lắng…Nam quay ra phòng thay đồ,anh ta thay đồ xong Ngọc thấy mặc đồ công an…cô nhìn Nam chằm chằm
- Tại sao anh lại cứu tôi vậy,tôi đang là người mà k ai có thể cứu
- Đấy là suy nghĩ của cô,cô yên tâm lý lịch của cô sẽ thật sạch sẽ…tôi đi làm đã,trên bàn có cháo,ăn xong cô có thể đi tắm được rồi
Ngọc nhìn cơ thể bẩn thỉu của mình
- À vâng,cám …cám ơn anh
- Đừng cám ơn vội,tôi k giúp k ai cái gì cả,tối chúng ta sẽ nói chuyện tiếp…
Trong căn chung cư cao cấp dạng penhouse hai tầng,Ngọc vẫy tay chào tạm biệt Nam khi anh ta đi làm,cô k khỏi lo lắng rằng vì sao Nam lại cứu cô,câu hỏi đó cứ luẩn quẩn mãi trong đầu Ngọc…
Nam tới chỗ làm Tuấn vội nói
- May chưa ra xử nên tạm thời báo cô Ngọc bị tâm thần nên đang trong quá trình điều tra lại
- Cậu đích thân cử người của chúng ta đi điều tra lại,trong ba ngày phải chứng minh được cô ta vô tội…
- Dạ vâng cái này đơn giản nhưng sếp sao lại giúp cô gái này chạy án vậy
- Cô ta k có tội nên tôi đang đi tìm công lý cho cô ta mà thôi…giữ kín tất cả cho đến khi có kết quả cuối cùng
- Vâng thưa sếp…
Nam ngồi ở chiếc bàn làm việc hai tay anh ta chống cằm như suy nghĩ mọi chuyện…mẹ Nam gọi điện
- Tối con về nhà đi
- Có việc gì vậy mẹ
- Bố mẹ lâu rồi chưa ăn cơm với con,tối nay bố con cũng muốn con xem mắt,con k về cũng k dc đâu sẽ làm xấu mặt bố của con,con phải giữ thể diện cho ông ấy chứ…
- Con sẽ về…
Ngọc ở nhà lau chùi dọn dẹp nhà cho Nam,ảnh anh ta mặc quân phục treo to đùng giữa nhà…Ngọc thở dài
“ Anh ta ngầu thật,mặc bộ này rất hợp,thằng trung nhà mình mà mặc đồ công an thì gầy quá …mà cái nhà này sạch bong luôn lau mãi k thấy có tí bụi,anh ta để cái khăn cũng ngăn nắp “…
Ngọc mở tủ lạnh ra có đồ cô nấu nướng bữa tối,bữa tối đã xong cô nhìn 7h rồi nhưng Nam vẫn chưa về…Ngọc ra ghế sofa ngồi rồi ngủ ngon lành trên ghế,đến khi cô mở mắt ra thì thấy đã 10h tối,đồ ăn đã nguội,cô thở dài đứng dậy thì đúng lúc Nam mở cửa vào…anh ta mỉm cười mỗi khi thấy Ngọc…
- Cô chưa ngủ sao?
- Tôi chờ anh về ăn tối
- Vậy à,vậy tôi đi rửa tay rồi ra ăn,cũng chưa ăn gì
- Vâng tôi đi hâm lại đồ
Ngồi vào bàn ăn Nam cứ nhìn chằm chằm đồ ăn
- sao vậy anh thấy k ngon à
- K,lâu lắm rồi bàn ăn k có hai người…
- anh toàn ăn một mình?
- Có ngày trước ăn cùng con gái nữa…
Nam cười gượng …
- Chuyện của tôi sao rồi ạ…
- Xong hết rồi giờ cô chỉ cần k xuất hiện ít ngày là được…
- Anh là công an chức vụ cao phải không,thấy đồ anh mặc là tôi biết
- K cao lắm đủ để cứu cô thôi…
- Tại sao anh lại giúp tôi…
- Ngọc này,cô kết hôn với tôi đi…
- Dạ…
- Chúng ta kết hôn đi,điều kiện của tôi cứu cô lần này là hãy kết hôn làm vợ tôi…
Ngọc lại một lần nữa được ngỏ lời kết hôn,liệu cô có dám bước tiếp…
Anh ta kêu gào khiến cho Fan hâm mộ chĩa ngàn mũi dao về Ngọc,họ yêu cầu công an phải xử phạt thật nặng về Ngọc…họ cho rằng Ngọc là người đàn bà mưu mô độc ác…còn Huy anh ta như gỡ được mọi rắc rối còn đẩy được Ngọc vào vòng lao lý…
Ngọc bị tạm giam,k dc ai vào thăm hỏi…mẹ Ngọc ở nhà lo lắng rồi trì chiết người em trai
- Tại mày mà ra,mày đẩy chị vào con đường chết biết chưa
- Mẹ,con phải làm sao để cứu chị hả mẹ …rõ ràng là do phản xạ chống đỡ lại hắn mà sao công an vẫn kết luận rằng chị là người có tội…
- Nó nhận hết để tránh cho con gặp rắc rối đấy con ơi,con ngu lắm,chị mày nó nghĩ mày sắp thi rồi nên k dám gì cả
- Con đã hại chị thật rồi
Trung ngồi bịch xuống dưới nền nhà hối hận vì đã nông nổi gây ra cho chị nhiều phiền toái…để cho chị phải nhận lấy kết quả rất đắng…
Trong phòng chờ phạm nhân,Ngọc được đưa ra bên ngoài,Huy mỉm cười ngồi chờ sẵn…
- Tao đã giải quyết xong thủ tục ly hôn với mày,giờ tao chính thức tự do,còn mày chuẩn bị tù mọt gông…
- Mày mua chuộc đám công an đó nên mới quy kết tội cho tao,tao chỉ phòng vệ trong khi người đem dao tới nhà là mày…
- Cái đó tao và mày biết còn ngoài ra chẳng ai biết cả,mày là tội cố ý giết người chứ k còn là tội cố ý gây thương tích…
Ngọc dù bị còng tay đứng dậy tóm cổ áo Huy
- Mày sẽ phải trả giá,mày và lũ công an bẩn đó sẽ phải trả giá vì đã làm bóp méo sự thật…
Hai người công an đi tới tóm lấy Ngọc kéo lại…Huy mỉm cười
- Chúc em có cuộc sống tốt hơn sau song sắt …
Huy hôn chụt Ngọc từ xa rồi cười lớn…Ngọc vào bên trong bị giám thị vụt tới tấp,cô luôn miệng kêu “ Tôi k có tội,tôi bị oan”…
Tại một khách sạn cao cấp trong thành phố,Huy tổ chức họp báo và kể khổ…đúng lúc Nam có hẹn ăn tối với vài người bạn tại đây,thấy tivi lớn ở sảnh đang quay sang Huy…anh ta chợt nhớ tới Ngọc…qua lời cô kể
“ Chồng tôi là cầu thủ nổi tiếng tên Huy,anh ta đã làm hỏng cuộc đời tôi”
Qua tivi thì Huy bật khóc “ Tôi đã bị vợ gài bẫy,giờ cô ta phải trả giá thôi,dù rất buồn nhưng tôi đã sai lầm khi kết hôn quá sớm,cô ta đã lừa bẫy tôi nói có thai nên tôi đã k ngần ngại mà kết hôn,tôi rất mong vợ tôi sẽ nhận được bản án thích đáng”
Trợ lý Tuấn khẽ nói bên tai Nam
- Sếp,nay anh có hứng thú xem tivi ạ
- Cậu hỏi cho tôi xem có ai vừa phạm tội tên Ngọc nhà ở đê Ngọc thuỵ không,nếu có đem hồ sơ cá nhân của cô ta để lên bàn tôi…
- Dạ vâng…
Tới khuya Nam trở về trong trạng thái người đầy mùi rượu…Tuấn liền nói
- Sếp có cô gái bị bắt tên và nhà ở chỗ như sếp bảo
- Tội gì
- Tội cố ý giết người ah,cụ thể là chồng cô ta…
- Tôi biết rồi cậu về nghỉ đi
- Vâng…
Nam đứng dậy ra bàn làm việc nhìn hồ sơ của Ngọc,anh ta đọc tới đoạn Ngọc mang nhóm máu AB- trong đầu anh ta liền nảy sinh ý nghĩ,ngay lập tức anh ta gọi cho Tuấn
- Quay xe lại đây,chúng ta cần đi đón người trước khi ra án…
Ngọc ngồi trong phòng giam cô cứ nhìn bức tường rồi có vẻ như k dc bình thường,cứ cười một mình…
Cánh cửa mở ra …ánh sáng chiếu vào khiến Ngọc lấy tay che lại…trong ánh sáng đó gương mặt nghiêm nghị phản chiếu chiếc kính gọng vàng của Nam loé lên…Ngọc thấy liền cười cợt…
Nam nhìn k nhận ra Ngọc,cô bị đánh đập tàn tạ khi bị giam ở đây…
- Cô ổn không?
- Ai đây,tôi k khai đâu,tôi k có giết anh ta k dc bắt tôi nhận tội…
Nhìn Ngọc là Nam biết cô đang k còn được bình thường…Nam đứng lên nhìn giám thị
- Đã cho cô ta uống gì rồi
- K có cho uống gì đâu ạ
- Câm miệng,cậu dám qua mắt tôi à
- Tôi k dám thưa sếp …
Tuấn chỉ vào mặt tay giám thị “ Mày ngu lắm em ạ đây là người quen của sếp mày hành ngta thế này thì…”
- Em biết đâu được,nếu biết em đã k dám
Nam đưa Ngọc ra bên ngoài rồi nói vs Tuấn
- làm luôn giấy chứng nhận tâm thần,lúc này cô ta không thể chạy án được vì dư luận đang đẩy cao trào…
- Cái này sếp để em lo…
Đưa Ngọc ra bên ngoài cô ngủ suốt trên xe,Nam tạm thời đưa cô về nhà …anh ta khẽ lay Ngọc
- Cô uống cái này đi cho tỉnh
Ngọc mở mắt sợ lùi lại cô ôm đầu
- Đừng đánh tôi k giết người
- Tôi đây mà,đừng sợ,tôi đây,là tôi …
Ngọc lúc này nhìn Nam rồi cô như kẻ mất hồn
- Tôi k giết ai cả
- Tất nhiên rồi tôi tin cô,tin rằng cô vô tội
- Thật đấy tôi k giết ai cả…tôi thề đấy
- Cô đang k dc tỉnh táo thế nên hãy uống thứ này và đi nghỉ đi được chứ…
Ngọc gật đầu rồi cô tu hết ly nước,sau đó cô ngủ ở ghế sofa,Nam bế cô vào giường của anh ta,còn anh ta nằm dưới sàn…kéo cao chăn đắp cho Ngọc rồi anh ta nằm bên dưới,Ngọc mê man cứ nói van xin,có lẽ cô đã bị đánh đập ép cung một cách thậm tệ…tay cô khua khoắng …Nam ngồi dậy cầm tay Ngọc rồi anh ta cứ để cô siết tay bấu chặt …anh ta thở dài rồi ánh mắt rất buồn bã…
Sáng hôm sau khi Ngọc tỉnh lại,cô lơ mơ tỉnh dậy rồi thấy mình đang ở một căn phòng rất sạch sẽ chỉn chu với tông màu ghi,cô bật dậy đúng lúc Nam vừa đi tắm ra khỏi nhà tắm,anh ta tay lau đầu người chỉ quấn chiếc khăn tắm,người rắn rỏi vs cơ thể 6 múi của dân tập thể thao hoặc dân võ…Ngọc vội há hốc miệng vì quá ngạc nhiên…
- Tôi sao lại ở đây vậy
- Ở đây sẽ tốt hơn trong phòng giam đấy
- Tôi k còn nhớ gì cả,họ cho tôi uống gì đó hằng ngày
- k quan trọng nữa,quan trọng là cô ổn rồi,tôi tin cô
- Anh đưa tôi dc ra khỏi đó,anh là gì,anh sẽ bị liên luỵ đấy,anh …
- Cô nghĩ tôi cướp phòng giam hay sao mà sợ tôi liên luỵ
Nam bật cười lớn…Ngọc cảm thấy lo lắng…Nam quay ra phòng thay đồ,anh ta thay đồ xong Ngọc thấy mặc đồ công an…cô nhìn Nam chằm chằm
- Tại sao anh lại cứu tôi vậy,tôi đang là người mà k ai có thể cứu
- Đấy là suy nghĩ của cô,cô yên tâm lý lịch của cô sẽ thật sạch sẽ…tôi đi làm đã,trên bàn có cháo,ăn xong cô có thể đi tắm được rồi
Ngọc nhìn cơ thể bẩn thỉu của mình
- À vâng,cám …cám ơn anh
- Đừng cám ơn vội,tôi k giúp k ai cái gì cả,tối chúng ta sẽ nói chuyện tiếp…
Trong căn chung cư cao cấp dạng penhouse hai tầng,Ngọc vẫy tay chào tạm biệt Nam khi anh ta đi làm,cô k khỏi lo lắng rằng vì sao Nam lại cứu cô,câu hỏi đó cứ luẩn quẩn mãi trong đầu Ngọc…
Nam tới chỗ làm Tuấn vội nói
- May chưa ra xử nên tạm thời báo cô Ngọc bị tâm thần nên đang trong quá trình điều tra lại
- Cậu đích thân cử người của chúng ta đi điều tra lại,trong ba ngày phải chứng minh được cô ta vô tội…
- Dạ vâng cái này đơn giản nhưng sếp sao lại giúp cô gái này chạy án vậy
- Cô ta k có tội nên tôi đang đi tìm công lý cho cô ta mà thôi…giữ kín tất cả cho đến khi có kết quả cuối cùng
- Vâng thưa sếp…
Nam ngồi ở chiếc bàn làm việc hai tay anh ta chống cằm như suy nghĩ mọi chuyện…mẹ Nam gọi điện
- Tối con về nhà đi
- Có việc gì vậy mẹ
- Bố mẹ lâu rồi chưa ăn cơm với con,tối nay bố con cũng muốn con xem mắt,con k về cũng k dc đâu sẽ làm xấu mặt bố của con,con phải giữ thể diện cho ông ấy chứ…
- Con sẽ về…
Ngọc ở nhà lau chùi dọn dẹp nhà cho Nam,ảnh anh ta mặc quân phục treo to đùng giữa nhà…Ngọc thở dài
“ Anh ta ngầu thật,mặc bộ này rất hợp,thằng trung nhà mình mà mặc đồ công an thì gầy quá …mà cái nhà này sạch bong luôn lau mãi k thấy có tí bụi,anh ta để cái khăn cũng ngăn nắp “…
Ngọc mở tủ lạnh ra có đồ cô nấu nướng bữa tối,bữa tối đã xong cô nhìn 7h rồi nhưng Nam vẫn chưa về…Ngọc ra ghế sofa ngồi rồi ngủ ngon lành trên ghế,đến khi cô mở mắt ra thì thấy đã 10h tối,đồ ăn đã nguội,cô thở dài đứng dậy thì đúng lúc Nam mở cửa vào…anh ta mỉm cười mỗi khi thấy Ngọc…
- Cô chưa ngủ sao?
- Tôi chờ anh về ăn tối
- Vậy à,vậy tôi đi rửa tay rồi ra ăn,cũng chưa ăn gì
- Vâng tôi đi hâm lại đồ
Ngồi vào bàn ăn Nam cứ nhìn chằm chằm đồ ăn
- sao vậy anh thấy k ngon à
- K,lâu lắm rồi bàn ăn k có hai người…
- anh toàn ăn một mình?
- Có ngày trước ăn cùng con gái nữa…
Nam cười gượng …
- Chuyện của tôi sao rồi ạ…
- Xong hết rồi giờ cô chỉ cần k xuất hiện ít ngày là được…
- Anh là công an chức vụ cao phải không,thấy đồ anh mặc là tôi biết
- K cao lắm đủ để cứu cô thôi…
- Tại sao anh lại giúp tôi…
- Ngọc này,cô kết hôn với tôi đi…
- Dạ…
- Chúng ta kết hôn đi,điều kiện của tôi cứu cô lần này là hãy kết hôn làm vợ tôi…
Ngọc lại một lần nữa được ngỏ lời kết hôn,liệu cô có dám bước tiếp…