Chương 15
Ánh mắt của Nam lúc này là thứ khiến tôi thấy ái ngại nhất,tôi không nghĩ rằng Nam lại có thể quen hạng gái có thể sẵn sàng quỳ xuống phục vụ đàn ông,làm tình ngay chỗ công khai như vậy…
Nam đẩy mạnh cô gái kia ra
- Này em,em nhầm nhà k đấy,anh thấy em say rồi …
- Em nhầm làm sao được,em có thể quên bất cứ ai chứ riêng anh em vĩnh viễn không quên…
Nam đẩy cô ta ra bên ngoài và đóng cửa lại,Ngọc giật mình,cô thoáng đượm buồn đầy vẻ suy nghĩ…” Rốt cuộc Nam là người thế nào cô có lẽ mãi mãi chẳng bao giờ có thể biết”
Ngọc quay về phòng,cô ngồi bịch xuống giường và nghĩ về thái độ của cô gái ban nãy…cô ôm mặt cảm giác như người mà cô kết hôn lần này thật sự còn khiến cô khó hiểu hơn Huy rất nhiều,anh ta là người có học thức,từ thái độ của anh ta dành cho Ngọc khiến cô k thấy có điểm nào đáng chê,chỉ có ánh mắt,ánh mắt của anh ta luôn sắc lạnh và toát lên điều gì đó rất khó hiểu…và cô nghĩ rằng bản thân cô tới đây là để hiến máu,để trả ơn thế nên có lẽ chuyện riêng của Nam cô không nên quá để tâm…
Lòng nghĩ vậy thế nhưng Ngọc nằm nhìn trần nhà đến cả tiếng…cô đang tự hỏi “ Anh ta ra ngoài đó cùng cô gái đó rồi vậy họ đang làm gì”…
Từ trong ô tô Nam mở cửa ra bên ngoài có hai người đàn ông cao to chờ sẵn,Nam mở cửa một gã kéo tóc cô gái xuống,chúng tóm tóc cô gái rồi lôi đi như một món đồ lê lết trên đường,cô gái van xin…
- Anh ơi em sai rồi là chị ấy đưa tiền cho em đến gặp anh,là chị ấy thuê em chứ k em k dám tới đó đâu ạ…
Nam đang lấy khăn lau tay,anh ta ngồi trên xe với gương mặt lạnh như tiền vừa lau tay vừa mắt lầm lỳ…
- Đáng lẽ tao k chấp những đứa như mày,nhưng mày sai khi đã gọi tên tao trước mặt vợ tao,điều đó k đáng dc tha thứ…
Anh ta hẩy tay,gã đàn ông cao to đó kéo cô gái đi mặc cho cô ta van xin…
Nơi họ kéo cô ta vào là một vũ trường lớn tại Hà Nội…
Trở về nhà Nam đứng bên ngoài phòng của Ngọc,anh ta định gõ cửa nhưng rồi lại thôi…Ngọc bên trong phòng nhìn thấy bóng Nam đang đứng bên ngoài cửa,cô cũng k biết phải nói gì…cứ vậy cả hai lặng im đầy vẻ khó xử…
Sáng hôm sau…điện thoại trên bàn Nam reo,anh ta ngồi hút thuốc cả đêm ngoài ban công…Ngọc liền cầm máy đưa
- Anh có điện thoại
- ừm…
Nam nhấc máy nghe
- Anh ổn không?
Nam bật cười lớn khiến Ngọc đột nhiên khựng lại…
- Em đang muốn chơi trò chơi với anh hay thế nào,em cứ nói một câu thôi anh nhất định chơi cùng em
- Nam à,em nhất định không để anh được một ngày hạnh phúc,bản chất thật của anh,anh đâu có ngại để người khác biết,lần này anh lại sợ cô ta biết…tôi sẽ dần dần bóc trần vẻ ngoài cao ngạo bẩn thỉu của anh…
- Thoải mái đi nhé…nên nhớ anh chưa từng ngại bất cứ cuộc chơi nào…
- Lúc anh nói câu này anh có thoải mái không anh,anh đang vì con hay vì bản thân anh…anh thích cô ta phải không?
- Thích ( cười khẩy)
Nam cúp máy,anh ta nhìn rõ ánh mắt Ngọc có vẻ như muốn né tránh k muốn nói chuyện với mình…
- Ngọc này anh…
- Em đi làm đây ạ…có chuyện gì tối nói chuyện đồ ăn em nấu xong rồi anh dùng đi …
Ngọc gạt tay khỏi bàn tay của Nam cô đi vội vã…cô rất buồn khi rời khỏi căn nhà…
Tới chỗ làm Ngọc cứ thở ngắn dài thì người bạn chủ tiệm nail vỗ vai
- Nay sao thế
- Có chút chuyện khó nghĩ nên
- Khó quá bỏ qua được mà,chiều đi ăn ốc đi
- Linh này,nếu như …nếu như mà ngày nào đó khi bạn lấy người bạn k yêu,bạn k hiểu gì về người đó thì sẽ thế nào?
- Chẳng thế nào cả đơn giản vì k yêu thì lấy làm gì và không hiểu thì càng k nên đến gần,nếu mình k hiểu người ta ở vs nhau khó sống…
- Phải,ngốc mới lấy nhau kiểu như vậy nhỉ
- Sao thế cãi nhau với chồng à
- Ừ mình cảm thấy k hiểu gì về anh ta,k hiểu chút nào …
- Đúng là ngốc mới lấy đấy…hôn nhân là ràng buộc…là gì đó rất mệt mỏi
- Hôn nhân của mình chỉ kéo dài khoảng 1 năm,đành cố gắng vậy…
- Sao lại thế kể đi sao lại lấy nhau 1 năm
- Sau này khi rảnh tôi sẽ kể cho bạn nghe,giờ làm đã
- À ừ,nhớ kể đấy…
Tại cơ quan,Thuý mỗi lần thấy Nam đi qua cô ta đều nhìn theo đến khi anh ta đi khuất…cô bạn liền hẩy vai
- Thôi nhìn làm gì ngta là hoa có chủ rồi
- Tao cứ cảm thấy k cam tâm,thật sự luôn
- Ông đấy k hợp với mày đâu,thiếu gì người mà cứ phải là ông ấy…
- Mày k hiểu đâu,cái gì muốn có được mà k có thì sẽ bứt rứt và cảm thấy phẫn nộ kinh khủng…kể cả được ngoại tình cùng anh ấy tao cũng chấp nhận
- Con dở hơi,đi thôi nghĩ linh tinh,việc gì phải thế
- Tao nghĩ vậy đấy,chỉ cần dc ở bên dù thiệt thòi cũng k sao…
Nam trong thang máy bằng kính trong suốt,anh ta cùng vài trợ lý đi lên vs gương mặt đầy vẻ nghiêm nghị,Thuý cứ nhìn đến khi khuất với ánh mắt đầy tiếc nuối…
Hôm nay có lịch lấy máu,Ngọc tới viện để họ lấy máu,cô vẫn vui vẻ và không quên tranh thủ ghé qua thăm bé thỏ…thấy con bé đang đọc truyện,Ngọc khẽ mỉm cười
- Chào cháu
- cô k biết gõ cửa ạ
- Cửa mở nên cô đi vào luôn,Thỏ hôm nay thấy thế nào rồi
- Cháu ổn từ trước khi cô xuất hiện,giờ cô tới cháu mệt hơn…
- Cô biết cháu k thích cô,k sao cả với cháu thì bố cháu là nhất và với bố cháu thì Thỏ cũng là duy nhất trong lòng anh ấy,thế nên cháu đừng nghĩ cô tới đây để cướp đi tình cảm gì từ bố cháu nhé
- Cô có muốn cướp cũng k được đâu ạ,bố cháu trong lòng chỉ có mẹ cháu thôi,cô chỉ là công cụ để bố cháu lấy máu mà thôi…
- Cháu có hơi quá không?
- Sự thật đấy ạ,bố cháu đã nói với cháu như vậy,có đúng hay không bản thân cô hiểu rõ nhất…khi nào cô hết máu cũng là lúc cô hết giá trị…cháu k cám ơn cô vì đã cho cháu máu đâu vì chắc chắn cái giá mà bố cháu trả cho cô k hề nhỏ,thuận mua vừa bán cô nhỉ…
Câu nói của đứa bé chỉ mới 10 tuổi khiến Ngọc vẫn rối bời khi rời viện,cô cứ lắc đầu cứ cố quên đi lời cô bé nói…khi đang nấu ăn cô cắt vào tay máu chảy mà cô vẫn k biết,Nam đang uống nước thấy vậy liền cầm tay Ngọc đưa vào miệng anh ta mút máu
- Em chảy máu rồi này,để ý vào chứ
Nam đưa tay Ngọc vào vòi nước rồi lấy nước xả,Ngọc rụt tay lại
- Anh xót lắm nhỉ
- Tất nhiên rồi …
- Anh xót máu hay xót bản thân tôi vậy
- Cả hai nếu em muốn nghe câu trả lời
- Anh yên tâm tôi nhiều máu lắm k sợ hết đâu,tôi luôn sẵn sàng cho anh thứ tôi có,biết sao giờ vì tôi nợ anh…nợ phải trả thôi…
- Em có gì muốn nói thì cứ nói thẳng ra đi
- Tôi nghe con bé nói anh nói với con bé rằng tôi chỉ là một công cụ để anh hút máu…
Ngọc cười gượng gạo,vẻ mặt khó chịu
- Cô bình tĩnh lại đi…
Nam quay đi vẻ lảng tránh
- Ít nhất tôi đã từng nghĩ anh là một người đàn ông tốt cho đến ngày hôm nay,tất cả sụp đổ rồi…đáng lẽ k nên kết hôn…
- Với tôi việc kết hôn với em chẳng có giá trị gì cả
- Vậy tại sao lại kết hôn
- Vì hợp pháp quyền lợi của con anh khi nhận máu của em là hợp pháp…và quan trọng là nó được lâu dài…
- Anh yên tâm tôi không bỏ trốn đâu…tôi nhất định sẽ trả đủ món nợ mà anh giúp tôi,món nợ bằng máu này tôi nhất định trả đủ…
Cơn mưa buông xuống,Ngọc lao ra khỏi cửa nhà …Nam ôm đầu ngồi 1 góc,anh ta xem lại đoạn camera trong phòng bệnh của con gái lúc Thỏ nói chuyện với Ngọc…
- Cô thèm tiền của bố cháu lắm nhỉ?
- Sao cháu lại nói vậy…
- Trông cô là kiểu người như vậy,bố cháu từng nói cô chỉ là một công cụ để hút máu,cô đừng vội mừng vì sớm muộn cô cũng phải bỏ chạy thôi…
- Cô là thật lòng chứ k phải vì…
- cô ra ngoài đi cháu buồn ngủ rồi…
Nam thở dài khi thấy từng chữ con gái nói,quan trọng những lời mà cô con gái nói ra Nam chưa từng nói với con như vậy…anh ta đứng nhìn đồng hồ đã 12h đêm nhưng Ngọc vẫn chưa về…bên ngoài trời vẫn đổ cơn mưa…
Anh ta lái xe đi dọc con phố…trong cơn mưa để đi tìm Ngọc…lần đầu anh ta cảm thấy rối bời khi phải đi tìm một cô gái…đi bộ dọc vào các công viên anh ta ướt sũng người thế nhưng nhất quyết k gọi cho Ngọc một cuộc nào…cứ vậy anh ta về nhà ngồi chờ đến sáng…
Ngọc đến ở nhờ nhà Linh…Linh đưa khăn cho lau đầu
- Việc gì phải đi đâu,nhà mình thì mình ở đi là thiệt
- Tự dưng thấy tự ái quá nên đi
- Ôi dào như bạn nói thì là hôn nhân trên mặt pháp luật còn hôn nhân kiểu gì thì anh ta cũng nói rõ từ đầu rồi còn gì
- Nhưng nghe xong vẫn khó chịu,anh ta lại đi bảo với con gái như thế,coi thường người khác
- Chắc gì anh ta nói,nhỡ con bé nó tự bịa ra cố tình để hai người cãi nhau thì sao hả…
- Trẻ con nó k nói dối đâu
- Ôi thôi bà trẻ ạ,nó 10 tuổi rồi đấy,nó hỏng máu chứ có hỏng não đâu…thôi nghỉ đi,ở đây vài hôm cũng được…
- Ư…phiền bạn ít ngày vậy chứ giờ về mẹ lại hỏi sợ lắm…
3 ngày trôi qua,Nam đi làm vs vẻ mặt luôn khó chịu tức tối…Tuấn trợ lý báo cáo
- Đêm nay bắt án ma tuý ở khu v ạ
- Sao bây giờ mới báo
- Dạ em báo từ hqua rồi ạ
Nam thở dài bỏ kính ra …
- Được rồi về đi
- Sếp mấy hôm nay k dc tập trung,có chuyện gì vậy ah
- K có gì đâu tôi nhớ nhầm thôi
Tuấn ra về rồi nói vs thư kí bên ngoài “ Nay sếp đến tháng đấy,nhớ pha đồ cho ngon vào “
- Sếp mất ngủ hay sao ý e thấy đến đây toàn ngồi ngủ gật thôi ý…
- Xưa nay chưa bao giờ thấy thế luôn
- Anh hấp ak,chắc chắn cãi nhau với vợ,chỉ có đàn bà mới phá dc tâm trạng đàn ông thôi…
- Am hiểu gớm,làm việc đi…
- Ơ anh hỏi e trước mà…
Tối hôm đó,sau trận bắt ma tuý Nam cùng đám bạn đến vũ trường,trong tiếng nhạc,những chai rượu tây đắt tiền liên tục được rót ra…những cô gái chân dài da trắng,mặt như những cô búp bê baby liên tục ra vào phòng Vip,nơi Nam và đám bạn ăn chơi của anh ta đang ngồi bên trong…giám đốc của vũ trường đi vào cúi chào Nam
- Anh ạ…
Tay giám đốc châm thuốc khi Nam đang đưa điếu thuốc lên miệng
- Công việc gần đây thế nào?
- Dạ vẫn luôn tốt anh ạ,nhờ anh hậu thuẫn nên làm gì cũng dễ
- Đợt này bắt án ma tuý rất nhiều nên cấm chơi đồ trong quán tầm 1 tháng đi
- Dạ vâng anh mới là sếp của nơi này mà nên anh quyết gì là làm đó ạ…
- Tao đã nói có chết thì nơi này cũng do mày làm chủ cơ mà,mày lộ anh ra thì cái ghế này
- À vâng đây là có hai anh em nên em mới dám nói chứ anh k liên quan hay dây dưa gì ạ
- Tốt,ra ngoài đi…
- Dạ vâng…
Linh đưa Ngọc tới vũ trường,mặc cho cô cái váy trắng hai dây hơi ngắn
- Này thôi tớ đi về đây
- Này nay sinh nhật tôi đấy,bạn về tôi cạch luôn
- Nhưng ăn mặc thế này không quen
- K lẽ mặc bộ dở hơi quần bò áo sơ mi của cậu đến đây à,thôi nào cho bản thân buông thả một hôm đi…có ai đâu có người yêu tôi vs vài đứa bạn thân toàn nữ thôi,mặc này chụp ảnh cho đẹp…
- Váy ngắn quá Linh ạ
- Ôi dào bao giờ hở ra mới là ngắn…đi nào…
Ngọc chưa từng đến những nơi thế này,cô cảm thây đau đầu nhưng nghĩ vì bạn mời nên cố tỏ ra vui vẻ…
Linh nhảy cùng người yêu trong tiếng nhạc sập sình vui vẻ,Ngọc thấy Linh vui mà cô cũng vui thay cho bạn…bạn của Linh đi ra lại gần Ngọc
- Chào em anh là anh kết nghĩa với Linh
- À vâng chào anh
- Em uống rượu chứ
- Em k uống được đâu ạ
- Vậy nhấp tí bia đi,nhấp môi cũng được
Ngọc thấy ngại vì anh ta đưa vào tay chai bia nên Ngọc gượng gạo đưa lên môi nhấp…
một gã trong đám bạn của Nam thấy Ngọc ở bên dưới,anh ta liền vào phòng nói với Nam…
- Này em thấy vợ anh ở bên dưới
- Ai?
- Vợ anh ý,vợ mới
- Mày nhầm à
- K em nhầm làm sao được,em đi ăn cưới anh rồi còn gì,chẳng lẽ anh k tin mắt thằng em…em thề luôn mặc váy trắng nhìn chị đẹp lắm anh…
Nam đứng dậy đi ra bên ngoài,anh ta đứng từ bên trên thấy bên dưới Ngọc và một gã đàn ông đứng nói chuyện vui vẻ và Ngọc còn uống bia…
Nam liền cười nhẹ “ Loại hư hỏng”…
Lúc này đúng lúc Ngọc ngẩng lên thấy Nam đang nhìn xuống,cặp kính gọng vàng sắc lạnh của anh ta kèm theo ánh mắt của Nam…Ngọc tái mặt khi hai mắt chạm nhau…
Nam đẩy mạnh cô gái kia ra
- Này em,em nhầm nhà k đấy,anh thấy em say rồi …
- Em nhầm làm sao được,em có thể quên bất cứ ai chứ riêng anh em vĩnh viễn không quên…
Nam đẩy cô ta ra bên ngoài và đóng cửa lại,Ngọc giật mình,cô thoáng đượm buồn đầy vẻ suy nghĩ…” Rốt cuộc Nam là người thế nào cô có lẽ mãi mãi chẳng bao giờ có thể biết”
Ngọc quay về phòng,cô ngồi bịch xuống giường và nghĩ về thái độ của cô gái ban nãy…cô ôm mặt cảm giác như người mà cô kết hôn lần này thật sự còn khiến cô khó hiểu hơn Huy rất nhiều,anh ta là người có học thức,từ thái độ của anh ta dành cho Ngọc khiến cô k thấy có điểm nào đáng chê,chỉ có ánh mắt,ánh mắt của anh ta luôn sắc lạnh và toát lên điều gì đó rất khó hiểu…và cô nghĩ rằng bản thân cô tới đây là để hiến máu,để trả ơn thế nên có lẽ chuyện riêng của Nam cô không nên quá để tâm…
Lòng nghĩ vậy thế nhưng Ngọc nằm nhìn trần nhà đến cả tiếng…cô đang tự hỏi “ Anh ta ra ngoài đó cùng cô gái đó rồi vậy họ đang làm gì”…
Từ trong ô tô Nam mở cửa ra bên ngoài có hai người đàn ông cao to chờ sẵn,Nam mở cửa một gã kéo tóc cô gái xuống,chúng tóm tóc cô gái rồi lôi đi như một món đồ lê lết trên đường,cô gái van xin…
- Anh ơi em sai rồi là chị ấy đưa tiền cho em đến gặp anh,là chị ấy thuê em chứ k em k dám tới đó đâu ạ…
Nam đang lấy khăn lau tay,anh ta ngồi trên xe với gương mặt lạnh như tiền vừa lau tay vừa mắt lầm lỳ…
- Đáng lẽ tao k chấp những đứa như mày,nhưng mày sai khi đã gọi tên tao trước mặt vợ tao,điều đó k đáng dc tha thứ…
Anh ta hẩy tay,gã đàn ông cao to đó kéo cô gái đi mặc cho cô ta van xin…
Nơi họ kéo cô ta vào là một vũ trường lớn tại Hà Nội…
Trở về nhà Nam đứng bên ngoài phòng của Ngọc,anh ta định gõ cửa nhưng rồi lại thôi…Ngọc bên trong phòng nhìn thấy bóng Nam đang đứng bên ngoài cửa,cô cũng k biết phải nói gì…cứ vậy cả hai lặng im đầy vẻ khó xử…
Sáng hôm sau…điện thoại trên bàn Nam reo,anh ta ngồi hút thuốc cả đêm ngoài ban công…Ngọc liền cầm máy đưa
- Anh có điện thoại
- ừm…
Nam nhấc máy nghe
- Anh ổn không?
Nam bật cười lớn khiến Ngọc đột nhiên khựng lại…
- Em đang muốn chơi trò chơi với anh hay thế nào,em cứ nói một câu thôi anh nhất định chơi cùng em
- Nam à,em nhất định không để anh được một ngày hạnh phúc,bản chất thật của anh,anh đâu có ngại để người khác biết,lần này anh lại sợ cô ta biết…tôi sẽ dần dần bóc trần vẻ ngoài cao ngạo bẩn thỉu của anh…
- Thoải mái đi nhé…nên nhớ anh chưa từng ngại bất cứ cuộc chơi nào…
- Lúc anh nói câu này anh có thoải mái không anh,anh đang vì con hay vì bản thân anh…anh thích cô ta phải không?
- Thích ( cười khẩy)
Nam cúp máy,anh ta nhìn rõ ánh mắt Ngọc có vẻ như muốn né tránh k muốn nói chuyện với mình…
- Ngọc này anh…
- Em đi làm đây ạ…có chuyện gì tối nói chuyện đồ ăn em nấu xong rồi anh dùng đi …
Ngọc gạt tay khỏi bàn tay của Nam cô đi vội vã…cô rất buồn khi rời khỏi căn nhà…
Tới chỗ làm Ngọc cứ thở ngắn dài thì người bạn chủ tiệm nail vỗ vai
- Nay sao thế
- Có chút chuyện khó nghĩ nên
- Khó quá bỏ qua được mà,chiều đi ăn ốc đi
- Linh này,nếu như …nếu như mà ngày nào đó khi bạn lấy người bạn k yêu,bạn k hiểu gì về người đó thì sẽ thế nào?
- Chẳng thế nào cả đơn giản vì k yêu thì lấy làm gì và không hiểu thì càng k nên đến gần,nếu mình k hiểu người ta ở vs nhau khó sống…
- Phải,ngốc mới lấy nhau kiểu như vậy nhỉ
- Sao thế cãi nhau với chồng à
- Ừ mình cảm thấy k hiểu gì về anh ta,k hiểu chút nào …
- Đúng là ngốc mới lấy đấy…hôn nhân là ràng buộc…là gì đó rất mệt mỏi
- Hôn nhân của mình chỉ kéo dài khoảng 1 năm,đành cố gắng vậy…
- Sao lại thế kể đi sao lại lấy nhau 1 năm
- Sau này khi rảnh tôi sẽ kể cho bạn nghe,giờ làm đã
- À ừ,nhớ kể đấy…
Tại cơ quan,Thuý mỗi lần thấy Nam đi qua cô ta đều nhìn theo đến khi anh ta đi khuất…cô bạn liền hẩy vai
- Thôi nhìn làm gì ngta là hoa có chủ rồi
- Tao cứ cảm thấy k cam tâm,thật sự luôn
- Ông đấy k hợp với mày đâu,thiếu gì người mà cứ phải là ông ấy…
- Mày k hiểu đâu,cái gì muốn có được mà k có thì sẽ bứt rứt và cảm thấy phẫn nộ kinh khủng…kể cả được ngoại tình cùng anh ấy tao cũng chấp nhận
- Con dở hơi,đi thôi nghĩ linh tinh,việc gì phải thế
- Tao nghĩ vậy đấy,chỉ cần dc ở bên dù thiệt thòi cũng k sao…
Nam trong thang máy bằng kính trong suốt,anh ta cùng vài trợ lý đi lên vs gương mặt đầy vẻ nghiêm nghị,Thuý cứ nhìn đến khi khuất với ánh mắt đầy tiếc nuối…
Hôm nay có lịch lấy máu,Ngọc tới viện để họ lấy máu,cô vẫn vui vẻ và không quên tranh thủ ghé qua thăm bé thỏ…thấy con bé đang đọc truyện,Ngọc khẽ mỉm cười
- Chào cháu
- cô k biết gõ cửa ạ
- Cửa mở nên cô đi vào luôn,Thỏ hôm nay thấy thế nào rồi
- Cháu ổn từ trước khi cô xuất hiện,giờ cô tới cháu mệt hơn…
- Cô biết cháu k thích cô,k sao cả với cháu thì bố cháu là nhất và với bố cháu thì Thỏ cũng là duy nhất trong lòng anh ấy,thế nên cháu đừng nghĩ cô tới đây để cướp đi tình cảm gì từ bố cháu nhé
- Cô có muốn cướp cũng k được đâu ạ,bố cháu trong lòng chỉ có mẹ cháu thôi,cô chỉ là công cụ để bố cháu lấy máu mà thôi…
- Cháu có hơi quá không?
- Sự thật đấy ạ,bố cháu đã nói với cháu như vậy,có đúng hay không bản thân cô hiểu rõ nhất…khi nào cô hết máu cũng là lúc cô hết giá trị…cháu k cám ơn cô vì đã cho cháu máu đâu vì chắc chắn cái giá mà bố cháu trả cho cô k hề nhỏ,thuận mua vừa bán cô nhỉ…
Câu nói của đứa bé chỉ mới 10 tuổi khiến Ngọc vẫn rối bời khi rời viện,cô cứ lắc đầu cứ cố quên đi lời cô bé nói…khi đang nấu ăn cô cắt vào tay máu chảy mà cô vẫn k biết,Nam đang uống nước thấy vậy liền cầm tay Ngọc đưa vào miệng anh ta mút máu
- Em chảy máu rồi này,để ý vào chứ
Nam đưa tay Ngọc vào vòi nước rồi lấy nước xả,Ngọc rụt tay lại
- Anh xót lắm nhỉ
- Tất nhiên rồi …
- Anh xót máu hay xót bản thân tôi vậy
- Cả hai nếu em muốn nghe câu trả lời
- Anh yên tâm tôi nhiều máu lắm k sợ hết đâu,tôi luôn sẵn sàng cho anh thứ tôi có,biết sao giờ vì tôi nợ anh…nợ phải trả thôi…
- Em có gì muốn nói thì cứ nói thẳng ra đi
- Tôi nghe con bé nói anh nói với con bé rằng tôi chỉ là một công cụ để anh hút máu…
Ngọc cười gượng gạo,vẻ mặt khó chịu
- Cô bình tĩnh lại đi…
Nam quay đi vẻ lảng tránh
- Ít nhất tôi đã từng nghĩ anh là một người đàn ông tốt cho đến ngày hôm nay,tất cả sụp đổ rồi…đáng lẽ k nên kết hôn…
- Với tôi việc kết hôn với em chẳng có giá trị gì cả
- Vậy tại sao lại kết hôn
- Vì hợp pháp quyền lợi của con anh khi nhận máu của em là hợp pháp…và quan trọng là nó được lâu dài…
- Anh yên tâm tôi không bỏ trốn đâu…tôi nhất định sẽ trả đủ món nợ mà anh giúp tôi,món nợ bằng máu này tôi nhất định trả đủ…
Cơn mưa buông xuống,Ngọc lao ra khỏi cửa nhà …Nam ôm đầu ngồi 1 góc,anh ta xem lại đoạn camera trong phòng bệnh của con gái lúc Thỏ nói chuyện với Ngọc…
- Cô thèm tiền của bố cháu lắm nhỉ?
- Sao cháu lại nói vậy…
- Trông cô là kiểu người như vậy,bố cháu từng nói cô chỉ là một công cụ để hút máu,cô đừng vội mừng vì sớm muộn cô cũng phải bỏ chạy thôi…
- Cô là thật lòng chứ k phải vì…
- cô ra ngoài đi cháu buồn ngủ rồi…
Nam thở dài khi thấy từng chữ con gái nói,quan trọng những lời mà cô con gái nói ra Nam chưa từng nói với con như vậy…anh ta đứng nhìn đồng hồ đã 12h đêm nhưng Ngọc vẫn chưa về…bên ngoài trời vẫn đổ cơn mưa…
Anh ta lái xe đi dọc con phố…trong cơn mưa để đi tìm Ngọc…lần đầu anh ta cảm thấy rối bời khi phải đi tìm một cô gái…đi bộ dọc vào các công viên anh ta ướt sũng người thế nhưng nhất quyết k gọi cho Ngọc một cuộc nào…cứ vậy anh ta về nhà ngồi chờ đến sáng…
Ngọc đến ở nhờ nhà Linh…Linh đưa khăn cho lau đầu
- Việc gì phải đi đâu,nhà mình thì mình ở đi là thiệt
- Tự dưng thấy tự ái quá nên đi
- Ôi dào như bạn nói thì là hôn nhân trên mặt pháp luật còn hôn nhân kiểu gì thì anh ta cũng nói rõ từ đầu rồi còn gì
- Nhưng nghe xong vẫn khó chịu,anh ta lại đi bảo với con gái như thế,coi thường người khác
- Chắc gì anh ta nói,nhỡ con bé nó tự bịa ra cố tình để hai người cãi nhau thì sao hả…
- Trẻ con nó k nói dối đâu
- Ôi thôi bà trẻ ạ,nó 10 tuổi rồi đấy,nó hỏng máu chứ có hỏng não đâu…thôi nghỉ đi,ở đây vài hôm cũng được…
- Ư…phiền bạn ít ngày vậy chứ giờ về mẹ lại hỏi sợ lắm…
3 ngày trôi qua,Nam đi làm vs vẻ mặt luôn khó chịu tức tối…Tuấn trợ lý báo cáo
- Đêm nay bắt án ma tuý ở khu v ạ
- Sao bây giờ mới báo
- Dạ em báo từ hqua rồi ạ
Nam thở dài bỏ kính ra …
- Được rồi về đi
- Sếp mấy hôm nay k dc tập trung,có chuyện gì vậy ah
- K có gì đâu tôi nhớ nhầm thôi
Tuấn ra về rồi nói vs thư kí bên ngoài “ Nay sếp đến tháng đấy,nhớ pha đồ cho ngon vào “
- Sếp mất ngủ hay sao ý e thấy đến đây toàn ngồi ngủ gật thôi ý…
- Xưa nay chưa bao giờ thấy thế luôn
- Anh hấp ak,chắc chắn cãi nhau với vợ,chỉ có đàn bà mới phá dc tâm trạng đàn ông thôi…
- Am hiểu gớm,làm việc đi…
- Ơ anh hỏi e trước mà…
Tối hôm đó,sau trận bắt ma tuý Nam cùng đám bạn đến vũ trường,trong tiếng nhạc,những chai rượu tây đắt tiền liên tục được rót ra…những cô gái chân dài da trắng,mặt như những cô búp bê baby liên tục ra vào phòng Vip,nơi Nam và đám bạn ăn chơi của anh ta đang ngồi bên trong…giám đốc của vũ trường đi vào cúi chào Nam
- Anh ạ…
Tay giám đốc châm thuốc khi Nam đang đưa điếu thuốc lên miệng
- Công việc gần đây thế nào?
- Dạ vẫn luôn tốt anh ạ,nhờ anh hậu thuẫn nên làm gì cũng dễ
- Đợt này bắt án ma tuý rất nhiều nên cấm chơi đồ trong quán tầm 1 tháng đi
- Dạ vâng anh mới là sếp của nơi này mà nên anh quyết gì là làm đó ạ…
- Tao đã nói có chết thì nơi này cũng do mày làm chủ cơ mà,mày lộ anh ra thì cái ghế này
- À vâng đây là có hai anh em nên em mới dám nói chứ anh k liên quan hay dây dưa gì ạ
- Tốt,ra ngoài đi…
- Dạ vâng…
Linh đưa Ngọc tới vũ trường,mặc cho cô cái váy trắng hai dây hơi ngắn
- Này thôi tớ đi về đây
- Này nay sinh nhật tôi đấy,bạn về tôi cạch luôn
- Nhưng ăn mặc thế này không quen
- K lẽ mặc bộ dở hơi quần bò áo sơ mi của cậu đến đây à,thôi nào cho bản thân buông thả một hôm đi…có ai đâu có người yêu tôi vs vài đứa bạn thân toàn nữ thôi,mặc này chụp ảnh cho đẹp…
- Váy ngắn quá Linh ạ
- Ôi dào bao giờ hở ra mới là ngắn…đi nào…
Ngọc chưa từng đến những nơi thế này,cô cảm thây đau đầu nhưng nghĩ vì bạn mời nên cố tỏ ra vui vẻ…
Linh nhảy cùng người yêu trong tiếng nhạc sập sình vui vẻ,Ngọc thấy Linh vui mà cô cũng vui thay cho bạn…bạn của Linh đi ra lại gần Ngọc
- Chào em anh là anh kết nghĩa với Linh
- À vâng chào anh
- Em uống rượu chứ
- Em k uống được đâu ạ
- Vậy nhấp tí bia đi,nhấp môi cũng được
Ngọc thấy ngại vì anh ta đưa vào tay chai bia nên Ngọc gượng gạo đưa lên môi nhấp…
một gã trong đám bạn của Nam thấy Ngọc ở bên dưới,anh ta liền vào phòng nói với Nam…
- Này em thấy vợ anh ở bên dưới
- Ai?
- Vợ anh ý,vợ mới
- Mày nhầm à
- K em nhầm làm sao được,em đi ăn cưới anh rồi còn gì,chẳng lẽ anh k tin mắt thằng em…em thề luôn mặc váy trắng nhìn chị đẹp lắm anh…
Nam đứng dậy đi ra bên ngoài,anh ta đứng từ bên trên thấy bên dưới Ngọc và một gã đàn ông đứng nói chuyện vui vẻ và Ngọc còn uống bia…
Nam liền cười nhẹ “ Loại hư hỏng”…
Lúc này đúng lúc Ngọc ngẩng lên thấy Nam đang nhìn xuống,cặp kính gọng vàng sắc lạnh của anh ta kèm theo ánh mắt của Nam…Ngọc tái mặt khi hai mắt chạm nhau…