Chương 1: Lôi kiếp
Yên Cảnh là cửu vĩ thiên hồ tu luyện đã hơn ba nghìn năm ở núi Đồ Sơn, anh tuy là một hồ yêu nhưng lại mang trong mình trái tim lương thiện một lòng tu đạo chưa từng làm chuyện ác, mong muốn sớm ngày phi thăng thành tiên.
Yên Cảnh chờ ròng rã tu đạo trong ba ngàn năm trên núi cuối cùng cũng có thể cảm nhận được lôi kiếp đang đến rất gần đây chính là cơ hội để Yên Cảnh phi thăng hóa tiên nên anh cảm thấy tâm trạng rất là nôn nóng chờ đợi.
Yên Cảnh đưa mắt nhìn bầu trời màu đỏ tím thấp thoáng những tia lôi điện nhá sáng lên thì biết rằng bản thân phải trãi qua “Cửu cửu thiên kiếp” rồi, hơn nữa xưa nay Yêu muốn phi thăng thành tiên thì bắt buộc phải trãi qua “Cửu cửu thiên kiếp”, đây cũng là loại thiên kiếp gian nan khó vượt qua nhất vì có tổng cộng chín chín tám mốt đạo lôi điện tạo thành đánh trực diện vào người.
Vị tu chân giả nào có thể vượt qua kiếp nạn “Cửu cửu thiên kiếp” thì ngay lập tức có thể phi thăng thành tiên tuy nhiên việc vượt kiếp cũng ẩn chứa những nguy cơ khó lường nếu như không thể vượt qua được lôi kiếp thì có khi bị sét đánh cho thịt nát xương tan, nguyên hồn tiêu tán, may mắn giữ lại chân thân thì cũng mất hết yêu lực phải tu luyện lại từ đầu vô cùng gian khổ.
Yên Cảnh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời bắt đầu chuyển sang màu đỏ tím, một trận phong ba ập tới với cuồng phong cực lớn thì biết là thiên kiếp đang đến rất gần rồi, anh ngẩng đầu nhìn lên trời chuẩn bị tinh thần để vượt kiếp.
Yên Cảnh cũng không phải chờ đợi quá lâu vì chỉ trong chốc lát thôi một vòng xoáy vô tận đã hiển ra trên đỉnh đầu của anh, mây vần vũ âm u, những tia lôi điện từ trên trời cao bắt đầu giáng xuống đánh vào người của Yên Cảnh từng tia một.
Tia lôi điện màu váng ánh kim bắt đầu giáng xuống nhiều hơn, với linh lực ba ngàn năm tu luyện Yên Cảnh có thể chịu đựng những tia sét ban đầu này, đối với anh cũng chẳng có gì to tát, anh tịnh tâm đón chờ lôi điện đánh vào người.
Qúa trình chịu thiên kiếp phi thăng thành tiên của Yên Cảnh đã diễn ra trong sơn cốc sâu trong núi để tránh ảnh hưởng đến người dân xung quanh.
Sơ Tình là sinh viên năm cuối trường y, mùa hè này cô tham gia một chuyến đi thực tế hỗ trợ khám bệnh phát thuốc cho những ngôi làng dưới xung quanh Đồ Sơn, do điều kiện xa xôi hẻo lánh không đủ thuốc nên cô phải lên núi tìm kiếm một ít thảo dược để hỗ trợ việc chữa trị một số bệnh vặt bằng thuốc đông y.
Gia đình của Sơ Tình có truyền thống về đông y cô học thêm tây y cũng chỉ muốn hoàn thiện bản thân mình hết mức có thể, lúc nhỏ Sơ Tình từng sống ở thôn nhỏ dưới quanh Đồ Sơn cô thường xuyên theo ông nội lên núi hái thuốc nên vô cùng rãnh rẽ đường đi ở chỗ này, vì vậy cô mới dám một mình đi lên núi hái thuốc.
Sơ Tình đi lên núi vào sáng sớm, lúc cô hái xong những loại thảo dược cần thiết đang tính đi xuống núi thì đột nhiên lại thấy một cơn phong ba nổi lên, nhìn sắc trời âm u mây đen vần vũ, còn có tia sét nhá lên liên tục cô không dám liều mình xuống núi là đi tìm chỗ trú trước.
Chẳng mấy chốc lại có một cơn mưa thật to rơi xuống, đường núi lại vô cùng cùng trơn trượt khi mưa nên Sơ Tình không dám chần chừ mà vội vàng chạy đến một sơn cốc trú mưa tạm một lúc.
Sơ Tình nhìn sắc trời này nhíu mày thầm nghĩ [Cái thời tiết đang nắng chang chang lại đột ngột chuyển vần vũ thế này lại còn có tia sét nhá sáng liên tục có khi nào là vị cao nhân nào đang độ kiếp phi thăng không đây?!]
Ông nội Sơ Tình là thầy thuốc đông y còn bà nội lại là nữ thiên sư, cô mồ côi từ nhỏ được ông bà nội nuôi nấng dạy dỗ nên cũng học được tinh hoa về nghề nghiệp của hai người rất nhiều.
Thế kỷ 21 rồi có thể người ta không tin vào những chuyện tâm linh nhưng mà Sơ Tình thì lại khác cô một lòng tin rằng trên đời này nhất định có những thành phần phi nhân loại đang sống ẩn mình trong biển người trên thế gian này, có những vị tu chân giả đang âm thầm tu luyện chờ ngày phi thăng.
Tuy là kế thừa từ ông bà nội nhưng mà Sơ Tình không thích dính dáng quá nhiều đến những chuyện không thuộc phạm trù và khả năng của con người nên một lòng theo đuổi y học muốn hành thiện cứu người chứ không muốn can dự vào chuyện khác vượt quá khả năng, nên dù biết là đang có vị cao nhân nào đó đang độ kiếp cô cũng chẳng quan tâm dù sao đó cũng chẳng phải việc của cô.
Sơ Tình nhìn đồng hồ trên tay hiện tại là khoảng 2 giờ chiều chờ mưa tạnh xong xuống núi trở về thôn vẫn còn kịp nên cũng chẳng quan ngại lắm, cô đặt cái giỏ thảo dược trên lưng xuống.
Lúc vào trong hang động rồi Sơ Tình mới thấy cái hang này vô cùng rộng lớn không khí bên trong lại vô cùng mát mẻ còn có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách từ sâu bên trong nên tò mò đi từng bước vào trong xem thử rốt cuộc cái hang này dẫn đến đâu và rộng lớn đến mức độ nào.
Yên Cảnh chờ ròng rã tu đạo trong ba ngàn năm trên núi cuối cùng cũng có thể cảm nhận được lôi kiếp đang đến rất gần đây chính là cơ hội để Yên Cảnh phi thăng hóa tiên nên anh cảm thấy tâm trạng rất là nôn nóng chờ đợi.
Yên Cảnh đưa mắt nhìn bầu trời màu đỏ tím thấp thoáng những tia lôi điện nhá sáng lên thì biết rằng bản thân phải trãi qua “Cửu cửu thiên kiếp” rồi, hơn nữa xưa nay Yêu muốn phi thăng thành tiên thì bắt buộc phải trãi qua “Cửu cửu thiên kiếp”, đây cũng là loại thiên kiếp gian nan khó vượt qua nhất vì có tổng cộng chín chín tám mốt đạo lôi điện tạo thành đánh trực diện vào người.
Vị tu chân giả nào có thể vượt qua kiếp nạn “Cửu cửu thiên kiếp” thì ngay lập tức có thể phi thăng thành tiên tuy nhiên việc vượt kiếp cũng ẩn chứa những nguy cơ khó lường nếu như không thể vượt qua được lôi kiếp thì có khi bị sét đánh cho thịt nát xương tan, nguyên hồn tiêu tán, may mắn giữ lại chân thân thì cũng mất hết yêu lực phải tu luyện lại từ đầu vô cùng gian khổ.
Yên Cảnh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời bắt đầu chuyển sang màu đỏ tím, một trận phong ba ập tới với cuồng phong cực lớn thì biết là thiên kiếp đang đến rất gần rồi, anh ngẩng đầu nhìn lên trời chuẩn bị tinh thần để vượt kiếp.
Yên Cảnh cũng không phải chờ đợi quá lâu vì chỉ trong chốc lát thôi một vòng xoáy vô tận đã hiển ra trên đỉnh đầu của anh, mây vần vũ âm u, những tia lôi điện từ trên trời cao bắt đầu giáng xuống đánh vào người của Yên Cảnh từng tia một.
Tia lôi điện màu váng ánh kim bắt đầu giáng xuống nhiều hơn, với linh lực ba ngàn năm tu luyện Yên Cảnh có thể chịu đựng những tia sét ban đầu này, đối với anh cũng chẳng có gì to tát, anh tịnh tâm đón chờ lôi điện đánh vào người.
Qúa trình chịu thiên kiếp phi thăng thành tiên của Yên Cảnh đã diễn ra trong sơn cốc sâu trong núi để tránh ảnh hưởng đến người dân xung quanh.
Sơ Tình là sinh viên năm cuối trường y, mùa hè này cô tham gia một chuyến đi thực tế hỗ trợ khám bệnh phát thuốc cho những ngôi làng dưới xung quanh Đồ Sơn, do điều kiện xa xôi hẻo lánh không đủ thuốc nên cô phải lên núi tìm kiếm một ít thảo dược để hỗ trợ việc chữa trị một số bệnh vặt bằng thuốc đông y.
Gia đình của Sơ Tình có truyền thống về đông y cô học thêm tây y cũng chỉ muốn hoàn thiện bản thân mình hết mức có thể, lúc nhỏ Sơ Tình từng sống ở thôn nhỏ dưới quanh Đồ Sơn cô thường xuyên theo ông nội lên núi hái thuốc nên vô cùng rãnh rẽ đường đi ở chỗ này, vì vậy cô mới dám một mình đi lên núi hái thuốc.
Sơ Tình đi lên núi vào sáng sớm, lúc cô hái xong những loại thảo dược cần thiết đang tính đi xuống núi thì đột nhiên lại thấy một cơn phong ba nổi lên, nhìn sắc trời âm u mây đen vần vũ, còn có tia sét nhá lên liên tục cô không dám liều mình xuống núi là đi tìm chỗ trú trước.
Chẳng mấy chốc lại có một cơn mưa thật to rơi xuống, đường núi lại vô cùng cùng trơn trượt khi mưa nên Sơ Tình không dám chần chừ mà vội vàng chạy đến một sơn cốc trú mưa tạm một lúc.
Sơ Tình nhìn sắc trời này nhíu mày thầm nghĩ [Cái thời tiết đang nắng chang chang lại đột ngột chuyển vần vũ thế này lại còn có tia sét nhá sáng liên tục có khi nào là vị cao nhân nào đang độ kiếp phi thăng không đây?!]
Ông nội Sơ Tình là thầy thuốc đông y còn bà nội lại là nữ thiên sư, cô mồ côi từ nhỏ được ông bà nội nuôi nấng dạy dỗ nên cũng học được tinh hoa về nghề nghiệp của hai người rất nhiều.
Thế kỷ 21 rồi có thể người ta không tin vào những chuyện tâm linh nhưng mà Sơ Tình thì lại khác cô một lòng tin rằng trên đời này nhất định có những thành phần phi nhân loại đang sống ẩn mình trong biển người trên thế gian này, có những vị tu chân giả đang âm thầm tu luyện chờ ngày phi thăng.
Tuy là kế thừa từ ông bà nội nhưng mà Sơ Tình không thích dính dáng quá nhiều đến những chuyện không thuộc phạm trù và khả năng của con người nên một lòng theo đuổi y học muốn hành thiện cứu người chứ không muốn can dự vào chuyện khác vượt quá khả năng, nên dù biết là đang có vị cao nhân nào đó đang độ kiếp cô cũng chẳng quan tâm dù sao đó cũng chẳng phải việc của cô.
Sơ Tình nhìn đồng hồ trên tay hiện tại là khoảng 2 giờ chiều chờ mưa tạnh xong xuống núi trở về thôn vẫn còn kịp nên cũng chẳng quan ngại lắm, cô đặt cái giỏ thảo dược trên lưng xuống.
Lúc vào trong hang động rồi Sơ Tình mới thấy cái hang này vô cùng rộng lớn không khí bên trong lại vô cùng mát mẻ còn có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách từ sâu bên trong nên tò mò đi từng bước vào trong xem thử rốt cuộc cái hang này dẫn đến đâu và rộng lớn đến mức độ nào.