Chương 28: Biệt thự ven sông
Về đến Nam Giang mấy hôm, Sơ Tình cảm thấy tâm trạng thoái mái hơn nhiều rồi, sáng nay lúc cô ra khỏi ký túc xa đi mua điểm tâm sáng thì có một người đàn ông mặc vest đen đến tìm cô.
Nhìn người đàn ông lạ lẫm Sơ Tình nhíu mày lên tiếng hỏi “Chú à, hình như cháu không có quen với chú thì phải.”
Ông chú kia tháo mắt kính xuống rồi mỉm cười thân thiện lên tiếng “Thưa cô Sơ Tình, tôi tên luật sư La lần này tôi đến tìm cô là vì có người ủy thác nhờ tôi đưa cô đi nhận tài sản được trao tặng ạ.”
Sơ Tình vừa nghe nói vậy thì liền hừ mũi “Này ông kia ông là dân lừa đảo có phải không hả? Tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát bắt ông ngay đó, khôn hồn thì mau chóng rời khỏi đây đừng làm phiền tôi nữa.”
Luật sư La nghe vậy thì trợn mắt lên tam quan sụp đổ, ông ta là người nổi tiếng trong giới luật sư ai cũng biết vậy mà hôm nay bị một cô gái gắn cho cái mác lừa đảo làm sao mà cam tâm được chứ.
Luật sư La rút danh thiếp ra đưa cho Sơ Tình và lên tiếng biện minh “Tôi là luật sư thiệt đó không phải lừa đảo đâu, tôi được ủy thác đưa cô đi nhận tài sản thật mà.”
Lúc đó có mấy bạn học đi ngang qua chỗ Sơ Tình và luật sư La đang đứng, có người biết luật sư La nên lên tiếng “U là trời chú có phải là luật La nổi tiếng ở Nam Giang này về khoản kế thừa tài sản không hả?”
Luật sư La thấy có người biết đến mình liền lấy làm đắc ý “Phải chính là tôi đây.”
Luật sư La liền quay sang Sơ Tình rồi lên tiếng “Sơ Tình à, cô tin tôi nhé, tôi được ủy thác thật sự mà, cô được thừa hưởng một phần tài sản rất lớn cô đi cùng tôi xem nhé.”
Sau đó Sơ Tình đi theo luật sư La đến dự án biệt thự khu vực ven sông đây là dự án của tập đoàn Tịch Thị vô cùng hoành tráng, đến một căn biệt thự có tông màu trắng kiểu Âu thì luật sư La mở cửa đi vào.
“Mời cô vào.”
Sơ Tình đi vào nhìn ngôi nhà thật sự rộng lớn bên trong đầy đủ nội thất vô cùng sang trọng thì cảm thấy sai sai rồi “Luật sư La à, chú có lộn không vậy? Ai lại đi tặng tôi căn nhà to lớn thế này chứ?”
“Là người đã gây ra vụ tai nạn của ba mẹ cô năm xưa muốn bù đắp lại một phần tinh thần cho cô nên đã chuyển nhượng căn hộ này lại cho cô.”
Sơ Tình nghe vậy thì hậm hực bỏ đi một nước, luật sư La liền đuổi theo “Sơ Tình à, cô làm sao vậy, đột nhiên cô lại bỏ đi.”
“Tôi không nhận tài sản này đâu, cái tôi cần là ba mẹ tôi có thể sống lại bên cạnh tôi chứ tôi không cần căn nhà này, năm đó bọn tông xe chết người sau đó bỏ trốn biền biệt bao nhiêu năm chưa từng chịu hình phạt thích đáng, mặc dù đã qua thời gian lật lại vụ án nhưng tôi mãi mãi không tha thứ cho bọn họ.”
Luật sư La nghe vậy liền lên tiếng an ủi Sơ Tình “Tôi biết là chuyện năm đó họ gây ra cho cô mất mát rất lớn nhưng mà hiện tại cuộc sống của cô cũng không tốt, tôi thấy bọn họ có lòng muốn bù đắp cho cô thì cũng một phần ăn năn hối hận, dù cô không nhận phần tài sản này thì họ cũng chẳng mất mát gì hết nhưng nếu cô nhận cuộc sống của cô ổn định hơn thì ba mẹ cô nơi chín suối cũng sẽ an tâm hơn.”
Sau khi nghe luật sư La phân tích thiệt hơn trong vụ việc này thì Sơ Tình đành hòa hoãn nhận phần tài sản không để cái chết của ba mẹ năm đó là uổng phí được, dù sau này không sống ở đây thì vẫn có thể bán đi lấy tiền làm từ thiện giúp ít cho đời vẫn được.
Trên cửa sổ gác mái của căn biệt thự có một đôi mắt màu đỏ trên gương mặt người đàn ông mang nét đẹp yêu nghiệt đang nhìn chằm chằm vào Sơ Tình, anh khẽ cong môi lên mỉm cười hài lòng thầm nghĩ [Để xem lần này nàng chạy trốn ta kiểu gì đây Sơ Tình?]
Sơ Tình vừa mới làm thủ tục nhận căn biệt thự ven sông xong thì đột nhiên thầy quản lý ký túc xá thông báo là ký túc xá sẽ sửa chữa trong vòng ba tháng đề nghị tất cả sinh viên sắp xếp chỗ ở bên ngoài tạm một thời gian nên Sơ Tình dọn đến căn biệt thự kia sống tạm.
Ngày đầu tiên, Sơ Tình ngủ lại căn biệt thự của mình thì cứ có cảm giác là có ai đó nhìn chằm chằm vào cô, cảm giác rất kỳ lạ nhưng lúc cô mở mắt ra thì không có ai hết.
Sơ Tình đưa mắt nhìn xung quanh rồi thầm nghĩ [Có khi nào căn nhà này có ma mấy người kia không dám ở nên mới đá qua cho mình không trời, sao cứ cảm giác là ai đó đang theo dõi mình vậy.]
Một mình trong căn phòng lớn còn tự hù mình nữa nên Sơ Tình quyết định lấy thần khí Tỏa mở ô ra tung lên nó đứng yên trong không trung tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng nhạt bao quanh hết cái giường cô nằm.
Sơ Tình yên tâm nằm xuống giường ngủ nếu yêu ma nào mà dám đến gần thì sẽ bị Tỏa đánh văng ra xa như vậy cô sẽ được an toàn.
Yên Cảnh xuất hiện trước giường ngủ của Sơ Tình anh nhìn thần khí Tỏa đang bảo vệ cho Sơ Tình thì bất giác nhếch môi thầm nghĩ [Tỏa chỉ có tác dụng với yêu ma không hề có tác dụng với thần tiên cho nên nàng đừng kháng cự vô ích nữa, sớm thôi ta sẽ chính thức bước chân vào cuộc sống của nàng Sơ Tình à.]
Nhìn người đàn ông lạ lẫm Sơ Tình nhíu mày lên tiếng hỏi “Chú à, hình như cháu không có quen với chú thì phải.”
Ông chú kia tháo mắt kính xuống rồi mỉm cười thân thiện lên tiếng “Thưa cô Sơ Tình, tôi tên luật sư La lần này tôi đến tìm cô là vì có người ủy thác nhờ tôi đưa cô đi nhận tài sản được trao tặng ạ.”
Sơ Tình vừa nghe nói vậy thì liền hừ mũi “Này ông kia ông là dân lừa đảo có phải không hả? Tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát bắt ông ngay đó, khôn hồn thì mau chóng rời khỏi đây đừng làm phiền tôi nữa.”
Luật sư La nghe vậy thì trợn mắt lên tam quan sụp đổ, ông ta là người nổi tiếng trong giới luật sư ai cũng biết vậy mà hôm nay bị một cô gái gắn cho cái mác lừa đảo làm sao mà cam tâm được chứ.
Luật sư La rút danh thiếp ra đưa cho Sơ Tình và lên tiếng biện minh “Tôi là luật sư thiệt đó không phải lừa đảo đâu, tôi được ủy thác đưa cô đi nhận tài sản thật mà.”
Lúc đó có mấy bạn học đi ngang qua chỗ Sơ Tình và luật sư La đang đứng, có người biết luật sư La nên lên tiếng “U là trời chú có phải là luật La nổi tiếng ở Nam Giang này về khoản kế thừa tài sản không hả?”
Luật sư La thấy có người biết đến mình liền lấy làm đắc ý “Phải chính là tôi đây.”
Luật sư La liền quay sang Sơ Tình rồi lên tiếng “Sơ Tình à, cô tin tôi nhé, tôi được ủy thác thật sự mà, cô được thừa hưởng một phần tài sản rất lớn cô đi cùng tôi xem nhé.”
Sau đó Sơ Tình đi theo luật sư La đến dự án biệt thự khu vực ven sông đây là dự án của tập đoàn Tịch Thị vô cùng hoành tráng, đến một căn biệt thự có tông màu trắng kiểu Âu thì luật sư La mở cửa đi vào.
“Mời cô vào.”
Sơ Tình đi vào nhìn ngôi nhà thật sự rộng lớn bên trong đầy đủ nội thất vô cùng sang trọng thì cảm thấy sai sai rồi “Luật sư La à, chú có lộn không vậy? Ai lại đi tặng tôi căn nhà to lớn thế này chứ?”
“Là người đã gây ra vụ tai nạn của ba mẹ cô năm xưa muốn bù đắp lại một phần tinh thần cho cô nên đã chuyển nhượng căn hộ này lại cho cô.”
Sơ Tình nghe vậy thì hậm hực bỏ đi một nước, luật sư La liền đuổi theo “Sơ Tình à, cô làm sao vậy, đột nhiên cô lại bỏ đi.”
“Tôi không nhận tài sản này đâu, cái tôi cần là ba mẹ tôi có thể sống lại bên cạnh tôi chứ tôi không cần căn nhà này, năm đó bọn tông xe chết người sau đó bỏ trốn biền biệt bao nhiêu năm chưa từng chịu hình phạt thích đáng, mặc dù đã qua thời gian lật lại vụ án nhưng tôi mãi mãi không tha thứ cho bọn họ.”
Luật sư La nghe vậy liền lên tiếng an ủi Sơ Tình “Tôi biết là chuyện năm đó họ gây ra cho cô mất mát rất lớn nhưng mà hiện tại cuộc sống của cô cũng không tốt, tôi thấy bọn họ có lòng muốn bù đắp cho cô thì cũng một phần ăn năn hối hận, dù cô không nhận phần tài sản này thì họ cũng chẳng mất mát gì hết nhưng nếu cô nhận cuộc sống của cô ổn định hơn thì ba mẹ cô nơi chín suối cũng sẽ an tâm hơn.”
Sau khi nghe luật sư La phân tích thiệt hơn trong vụ việc này thì Sơ Tình đành hòa hoãn nhận phần tài sản không để cái chết của ba mẹ năm đó là uổng phí được, dù sau này không sống ở đây thì vẫn có thể bán đi lấy tiền làm từ thiện giúp ít cho đời vẫn được.
Trên cửa sổ gác mái của căn biệt thự có một đôi mắt màu đỏ trên gương mặt người đàn ông mang nét đẹp yêu nghiệt đang nhìn chằm chằm vào Sơ Tình, anh khẽ cong môi lên mỉm cười hài lòng thầm nghĩ [Để xem lần này nàng chạy trốn ta kiểu gì đây Sơ Tình?]
Sơ Tình vừa mới làm thủ tục nhận căn biệt thự ven sông xong thì đột nhiên thầy quản lý ký túc xá thông báo là ký túc xá sẽ sửa chữa trong vòng ba tháng đề nghị tất cả sinh viên sắp xếp chỗ ở bên ngoài tạm một thời gian nên Sơ Tình dọn đến căn biệt thự kia sống tạm.
Ngày đầu tiên, Sơ Tình ngủ lại căn biệt thự của mình thì cứ có cảm giác là có ai đó nhìn chằm chằm vào cô, cảm giác rất kỳ lạ nhưng lúc cô mở mắt ra thì không có ai hết.
Sơ Tình đưa mắt nhìn xung quanh rồi thầm nghĩ [Có khi nào căn nhà này có ma mấy người kia không dám ở nên mới đá qua cho mình không trời, sao cứ cảm giác là ai đó đang theo dõi mình vậy.]
Một mình trong căn phòng lớn còn tự hù mình nữa nên Sơ Tình quyết định lấy thần khí Tỏa mở ô ra tung lên nó đứng yên trong không trung tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng nhạt bao quanh hết cái giường cô nằm.
Sơ Tình yên tâm nằm xuống giường ngủ nếu yêu ma nào mà dám đến gần thì sẽ bị Tỏa đánh văng ra xa như vậy cô sẽ được an toàn.
Yên Cảnh xuất hiện trước giường ngủ của Sơ Tình anh nhìn thần khí Tỏa đang bảo vệ cho Sơ Tình thì bất giác nhếch môi thầm nghĩ [Tỏa chỉ có tác dụng với yêu ma không hề có tác dụng với thần tiên cho nên nàng đừng kháng cự vô ích nữa, sớm thôi ta sẽ chính thức bước chân vào cuộc sống của nàng Sơ Tình à.]