Chương 9: Món Quà
Tiễn Thẩm Duyệt Thần xuống dưới nhà, đợi cậu ta rời khỏi Mộ Oản lập tức gọi điện cho Tang Hạ.
Bên kia đầu dây Tang Hạ húng hắng ho vài tiếng, sau đó mới chịu nói chuyện đàng hoàng.
[Thẩm Duyệt Thần cứ dính lấy tôi, đòi tôi đưa địa chỉ nhà của cô cho cậu ta. Túng quá tôi mới phải làm thế!]
"Tang Hạ? Hình như tôi còn chưa hỏi mà nhỉ?"
Tang Hạ chột dạ, không biết tiếp theo nên nói gì cho phải. Cô ấy suy nghĩ một lúc, sau đó chuyển chủ đề.
[Người hôm nay được đưa vào phẫu thuật là con gái của Phó Viện Trưởng Lê đó. Ông ta sau khi biết Thẩm Duyệt Thần là người phụ trách phẫu thuật thì không đồng ý. Trước cửa phòng phẫu thuật chửi mắng cậu ta rất nhiều.]
[Mọi người bu đông lại, nhiều bệnh nhân không biết gì cũng chửi hùa theo.]
Cô ấy thở dài ảo não, nói tiếp.
[Quả thật là tên nhóc đáng thương.]
Mộ Oản từ nãy giờ vẫn chưa lên nhà, cô tìm một cái ghế đá rồi ngồi xuống. Im lặng nghe Tang Hạ nói.
Mãi sau mới lên tiếng: "Cho nên người phụ trách phẫu thuật hôm nay không phải cậu ấy?"
[Ừm! Phó Viện Trưởng đích thân làm phẫu thuật. Rõ ràng ông ta biết bệnh viện không cho phép người nhà bệnh nhân là bác sĩ tham gia phẫu thuật, nhưng vẫn cố chấp.]
[Lý do là không tin tưởng tên lăng băm như Thẩm Duyệt Thần! Quá đáng.]
Câu sau Tang Hạ nói hơi lớn, dường như còn muốn hét vào điện thoại. Mộ Oản cau mày bịt ống nghe, thở dài một tiếng. "Hôm nay là ca trực của cô à?"
[Đúng thế! Tôi buồn ngủ chết đi được.]
"Vậy tiếp tục làm việc đi rồi nghỉ sớm!"
Tang Hạ ngáp ngắn ngáp dài, chào tạm biệt Mộ Oản xong thì lập tức cúp máy.
Cô ngẩn ngơ ngước lên nhìn bầu trời thoáng đãng trước mắt, không một gợn mây nào. Có thể nhìn rất rõ ánh sao rực rỡ treo cao nơi đỉnh đầu, lẫn vầng trăng màu vàng nhạt.
Gió lạnh thoáng qua làm vai Mộ Oản hơi run lên, cô ngáp dài một cái, đứng lên trở về nhà.
.........
"A Phong! Cậu có quà này!" Triệu Hâm bất ngờ nhìn món đồ trước cửa nhà, lớn tiếng gọi Mộ Đông Phong.
Mộ Đông Phong vừa tắm xong, trên người được phủ bởi một tầng nước mỏng. Mái tóc anh ướt đẫm, hạt nước lạnh lẽo đang không ngừng nhỏ tí tách xuống sàn nhà.
Trên người lúc này chỉ tùy tiện quấn một cái khăn tắm, cảnh tượng này nếu để người khác nhìn thấy không biết sẽ ngất lên ngất xuống bao nhiêu chập nữa.
Mộ Đông Phong nhướn mày, thản nhiên ngồi xuống ghế trong phòng khách. "Anh đem vào đi, có thể là của fan."
Triệu Hâm cầm lấy thứ đồ ở trước cửa đem đến đặt lên bàn.
Sau đó hào hứng mở ra xem.
Bên trong là chai nước hoa hãng Chanel mới ra mắt, vô cùng đắt đỏ.
Triệu Hâm khó hiểu: "Fan nào lắm tiền thế? Cái này so với những món quà trước đây phải đắt gấp năm lần."
Mộ Đông Phong không có hứng thú, thở dài đáp: "Kệ đi, anh đem cất đi là được."
Lúc này một vật nhỏ từ trong hộp quà làm Triệu Hâm phải chú ý, anh ta nhanh tay cầm lên xem.
Thứ đó vậy mà lại là thiệp viết tay, nét chữ bên trên nắn nót, phóng khoáng. Vô cùng bắt mắt.
Còn chưa kịp đọc đã bị Mộ Đông Phong nhoài người đoạt lấy. "Anh làm việc của mình đi, xem xem lịch trình tháng này của tôi thế nào!"
Triệu Hâm bĩu môi, thật ra cũng rất muốn biết trong thư viết gì. Nhưng cuối cùng vẫn phải rời đi.
Triệu Hâm cầm theo chút đồ, ngay lập tức đóng cửa rời khỏi, trước khi đi còn không quên dặn dò Mộ Đông Phong chiều sẽ có buổi họp báo phim mới, nhắc anh ngủ thêm một chút.
Hôm qua về muộn thì thôi đi, trên người còn nồng nặc mùi rượu.
Chuyện này mà đồn ra bên ngoài, để người khác biết thì hình tượng cao lãnh gây dựng biết bao lâu nay nhất định sẽ bị phá hủy.
Mộ Đông Phong ậm ờ vài tiếng tỏ vẻ đã hiểu. Đợi Triệu Hâm đi khỏi mới xem đến lá thư trên tay.
Anh nhìn lướt qua, liền biết là của ai gửi đến.
Gần đây nhận được dự án phim mới, Mộ Đông Phong luôn giữ vững hình tượng nam thần cao ngạo lãnh đạm. Vừa vặn chiếm được vai nam chính của một bộ phim cổ trang, cũng là nhân vật có tính tình không khác anh là bao, nét tương đồng rất cao.
Khi vừa công bố tin này, cư dân mạng đã điên cuồng hò hét. Cảm thấy cuối cùng cũng tìm được chân mệnh thiên tử rồi. Nếu vai diễn này không để cho Mộ Đông Phong thì nhất định người khác cũng đừng mơ tưởng chạm đến.
Nhận được sự yêu thích của nhiều người, danh tiếng Mộ Đông Phong ngày một đi lên. Đoàn làm phim cũng vì thế mà đẩy nhanh tiến độ muốn hợp tác với anh.
Tốt nhất là nên khai máy quay phim trong tháng này.
Bộ phim cổ trang kia là phim dài tập, quay chắc chắn phải mất thời gian cả năm.
Có thể ảnh hưởng không ít đến những hợp đồng hợp tác trước đó của Mộ Đông Phong với nhiều nhãn hàng quảng cáo khác.
Nếu không sắp xếp được thời gian phù hợp, nhất định sẽ rất bận. Nhưng Mộ Đông Phong không chút lưỡng lự, lập tức đồng ý.
Và đương nhiên, nam chính đã định. Nhất định cũng phải có nữ chính.
Có điều cô gái này, lại tên là Thanh Mai.
Làm Mộ Đông Phong vô cùng khó chịu!
Bên kia đầu dây Tang Hạ húng hắng ho vài tiếng, sau đó mới chịu nói chuyện đàng hoàng.
[Thẩm Duyệt Thần cứ dính lấy tôi, đòi tôi đưa địa chỉ nhà của cô cho cậu ta. Túng quá tôi mới phải làm thế!]
"Tang Hạ? Hình như tôi còn chưa hỏi mà nhỉ?"
Tang Hạ chột dạ, không biết tiếp theo nên nói gì cho phải. Cô ấy suy nghĩ một lúc, sau đó chuyển chủ đề.
[Người hôm nay được đưa vào phẫu thuật là con gái của Phó Viện Trưởng Lê đó. Ông ta sau khi biết Thẩm Duyệt Thần là người phụ trách phẫu thuật thì không đồng ý. Trước cửa phòng phẫu thuật chửi mắng cậu ta rất nhiều.]
[Mọi người bu đông lại, nhiều bệnh nhân không biết gì cũng chửi hùa theo.]
Cô ấy thở dài ảo não, nói tiếp.
[Quả thật là tên nhóc đáng thương.]
Mộ Oản từ nãy giờ vẫn chưa lên nhà, cô tìm một cái ghế đá rồi ngồi xuống. Im lặng nghe Tang Hạ nói.
Mãi sau mới lên tiếng: "Cho nên người phụ trách phẫu thuật hôm nay không phải cậu ấy?"
[Ừm! Phó Viện Trưởng đích thân làm phẫu thuật. Rõ ràng ông ta biết bệnh viện không cho phép người nhà bệnh nhân là bác sĩ tham gia phẫu thuật, nhưng vẫn cố chấp.]
[Lý do là không tin tưởng tên lăng băm như Thẩm Duyệt Thần! Quá đáng.]
Câu sau Tang Hạ nói hơi lớn, dường như còn muốn hét vào điện thoại. Mộ Oản cau mày bịt ống nghe, thở dài một tiếng. "Hôm nay là ca trực của cô à?"
[Đúng thế! Tôi buồn ngủ chết đi được.]
"Vậy tiếp tục làm việc đi rồi nghỉ sớm!"
Tang Hạ ngáp ngắn ngáp dài, chào tạm biệt Mộ Oản xong thì lập tức cúp máy.
Cô ngẩn ngơ ngước lên nhìn bầu trời thoáng đãng trước mắt, không một gợn mây nào. Có thể nhìn rất rõ ánh sao rực rỡ treo cao nơi đỉnh đầu, lẫn vầng trăng màu vàng nhạt.
Gió lạnh thoáng qua làm vai Mộ Oản hơi run lên, cô ngáp dài một cái, đứng lên trở về nhà.
.........
"A Phong! Cậu có quà này!" Triệu Hâm bất ngờ nhìn món đồ trước cửa nhà, lớn tiếng gọi Mộ Đông Phong.
Mộ Đông Phong vừa tắm xong, trên người được phủ bởi một tầng nước mỏng. Mái tóc anh ướt đẫm, hạt nước lạnh lẽo đang không ngừng nhỏ tí tách xuống sàn nhà.
Trên người lúc này chỉ tùy tiện quấn một cái khăn tắm, cảnh tượng này nếu để người khác nhìn thấy không biết sẽ ngất lên ngất xuống bao nhiêu chập nữa.
Mộ Đông Phong nhướn mày, thản nhiên ngồi xuống ghế trong phòng khách. "Anh đem vào đi, có thể là của fan."
Triệu Hâm cầm lấy thứ đồ ở trước cửa đem đến đặt lên bàn.
Sau đó hào hứng mở ra xem.
Bên trong là chai nước hoa hãng Chanel mới ra mắt, vô cùng đắt đỏ.
Triệu Hâm khó hiểu: "Fan nào lắm tiền thế? Cái này so với những món quà trước đây phải đắt gấp năm lần."
Mộ Đông Phong không có hứng thú, thở dài đáp: "Kệ đi, anh đem cất đi là được."
Lúc này một vật nhỏ từ trong hộp quà làm Triệu Hâm phải chú ý, anh ta nhanh tay cầm lên xem.
Thứ đó vậy mà lại là thiệp viết tay, nét chữ bên trên nắn nót, phóng khoáng. Vô cùng bắt mắt.
Còn chưa kịp đọc đã bị Mộ Đông Phong nhoài người đoạt lấy. "Anh làm việc của mình đi, xem xem lịch trình tháng này của tôi thế nào!"
Triệu Hâm bĩu môi, thật ra cũng rất muốn biết trong thư viết gì. Nhưng cuối cùng vẫn phải rời đi.
Triệu Hâm cầm theo chút đồ, ngay lập tức đóng cửa rời khỏi, trước khi đi còn không quên dặn dò Mộ Đông Phong chiều sẽ có buổi họp báo phim mới, nhắc anh ngủ thêm một chút.
Hôm qua về muộn thì thôi đi, trên người còn nồng nặc mùi rượu.
Chuyện này mà đồn ra bên ngoài, để người khác biết thì hình tượng cao lãnh gây dựng biết bao lâu nay nhất định sẽ bị phá hủy.
Mộ Đông Phong ậm ờ vài tiếng tỏ vẻ đã hiểu. Đợi Triệu Hâm đi khỏi mới xem đến lá thư trên tay.
Anh nhìn lướt qua, liền biết là của ai gửi đến.
Gần đây nhận được dự án phim mới, Mộ Đông Phong luôn giữ vững hình tượng nam thần cao ngạo lãnh đạm. Vừa vặn chiếm được vai nam chính của một bộ phim cổ trang, cũng là nhân vật có tính tình không khác anh là bao, nét tương đồng rất cao.
Khi vừa công bố tin này, cư dân mạng đã điên cuồng hò hét. Cảm thấy cuối cùng cũng tìm được chân mệnh thiên tử rồi. Nếu vai diễn này không để cho Mộ Đông Phong thì nhất định người khác cũng đừng mơ tưởng chạm đến.
Nhận được sự yêu thích của nhiều người, danh tiếng Mộ Đông Phong ngày một đi lên. Đoàn làm phim cũng vì thế mà đẩy nhanh tiến độ muốn hợp tác với anh.
Tốt nhất là nên khai máy quay phim trong tháng này.
Bộ phim cổ trang kia là phim dài tập, quay chắc chắn phải mất thời gian cả năm.
Có thể ảnh hưởng không ít đến những hợp đồng hợp tác trước đó của Mộ Đông Phong với nhiều nhãn hàng quảng cáo khác.
Nếu không sắp xếp được thời gian phù hợp, nhất định sẽ rất bận. Nhưng Mộ Đông Phong không chút lưỡng lự, lập tức đồng ý.
Và đương nhiên, nam chính đã định. Nhất định cũng phải có nữ chính.
Có điều cô gái này, lại tên là Thanh Mai.
Làm Mộ Đông Phong vô cùng khó chịu!