Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến
  3. Chương 35: 35: Làm Việc Tốt

Chương 35: 35: Làm Việc Tốt

Sau khi tan tiệc, Cung Dịch Nguyên Cố nói vài lời gì đó với Cung Dịch Nam Dương rồi cũng trở về với cô.

- Ngài lúc nãy.....

Ngồi trên xe kiệu, Khả Nguyệt Lam muốn hỏi.

Ý cô là lúc nãy ngài đã nói Nhậm Anh rằng về trước chưa.

Nhưng không ngờ y lại vội trả lời:

- Ta chỉ là xin hoàng thượng qua Tết cho chúng ta thành thân.

Dù gì cũng cần một cái lễ hôn đàng hoàng để hỏi cưới nàng.

Cô ngạc nhiên, thiếu điều muốn nhảy dựng lên:

- Gì? Cưới? Ai cưới?

Y cũng ngơ ngác, níu tay cô lại:

- Không phải nàng hỏi ta vậy sao?

Cô lắc đầu, bất giác ngồi xích qua một bên, vẫn đang còn cà lơ phất phơ:

- Ta hỏi là ngài lúc nãy đã nói Nhậm Anh về trước chưa?

Cung Dịch Nguyên Cố " à" một tiếng rồi hơi khó xử, cúi đầu có chút ngượng:

- Ta tưởng nàng hỏi......

Nhìn gương mặt đỏ của y, e lệ nhẹ nhàng như nước suối.

Hai người im lặng, lúc sau y ngước lên:

- Qua Tết ta cưới nàng.

Nguyệt Lam thở dài.

Cô cũng không thể ở đây lâu được, đến cuối cùng cô cũng phải trở về mà thôi.

Tránh ánh mắt xinh đẹp kia, cô trả lời:

- Chuyện này nói sau đi.

Cung Dịch Nguyên Cố cũng hiểu ý cô, không nói gì thêm.

Nếu nàng không ở lại ta cũng chẳng muốn bắt ép.

- Tam hoàng huynh, dừng lại Tình Quân.

Ở ngoài truyền đến giọng lớn quen thuộc của Nhậm Anh, xe ngựa hai người vốn đi khá chậm.

Chưa kịp nhìn ra ngoài thì cửa kiệu mở, cậu chen vào, phủi tuyết trên người, có chút giận dỗi:

- Hừ! Hai người trở về làm đệ tìm, rốt cuộc chẳng ai coi đệ là cái cọng lông gì cả.

Nguyệt Lam hé tấm rèm nhìn ra, một con ngựa trống đang được Trương Lưu ghì lại, phỏng là do cậu cưỡi chạy theo.

Cô cười áy náy:

- Xin lỗi Nhậm Anh, ta tưởng đệ ở lại đó chơi nên về trước.

- Không phải lỗi của nàng, là nó ham chơi.

Cung Dịch Nguyên Cố lên tiếng, Nhậm Anh phụng phịu muốn cãi lại:

- Tại......

Tiếng la hét từ một góc phố truyền đến, tiếng khóc lóc cầu xin của nữ nhân.

Ba người ngưng cuộc hội thoại, lắng nghe.

Ở một góc chợ, một cô gái chừng mười lăm tuổi đầu tóc rũ rượi, y phục thô sơ trên người đã rách rưới nhiễm bẩn, còn có vài vết đỏ nâu chắc là máu.

Nhìn cô thống khổ, đang quỳ xuống cầu xin hai người đàn ông to lớn cầm roi đứng cười ha hả kia.

Giọng đã khàn, gương mặt lấm len bùn đất cùng nước mắt, ngồi trên tuyết lạnh cóng:

- Đại nhân, xin ngài đừng đánh bố mẹ ta nữa, ta đi với ngài, ta đi với ngài.

Mọi người cũng không dám bu quanh để coi, vì hai tên kia cũng có chút tiếng tăm.

Một tên là A Lĩnh, một tên là A Tửu, hai người họ là người quản lý khu chợ, suốt ngày đi thu tiền của người bán.

Ác bá, chính xác là ác bá! Chúng hống hách ngang ngược, ăn không trả tiền, lấy hoa hồng cắt cổ, ai không trả nổi thì đập phá sạp quán.

Sáng hôm nay ông cụ bán dưa ở cuối chợ vì thiếu chúng hai quan tiền mà đã đập hết dưa, phá quán.

A Lĩnh là người đàn ông vạm vỡ, râu quai nón rậm rạp, mặc quần áo dân thường màu nâu đã sờn cũ, tóc rễ tre được búi lên, thêm một cái đai bằng vải thô.

Hắn khinh khỉnh kệ cô quỳ rạp dưới chân van xin:

- Hừ! Nếu đi sớm có phải hay không? Đưa nó đi.

A Tửu thì béo múp míp, cả người phệ ra, hắn chỉ mặc cái áo cộc khoe bụng tròn như trống và một cái quần, đầu nhẵn bóng không có cọng tóc nào, đúng là béo khônv sợ lạnh.

Híp đôi mắt lươn, nhe miệng cười lộ mấy răng sún:

- Hề hề, đi theo gia gia nào.

Đôi phu phụ già gầy gộc, vội vã níu tay hắn, người run lẩy bẩy xin tha:

- Đại nhân, đừng mang con gái tôi đi.

Chúng tôi chỉ có mỗi nó trong nhà, ông mang đi thì sao chúng tôi sống được.

A Tửu hất chân làm ông ngã ra, quát lên:

- Không sống được thì đừng có sống, các người ăn nhờ ở đậu khu chợ này hai tháng mà không trả tiền.

Bây giờ chỉ có con gái ông bà mới đủ thôi.

Nói rồi hắn mạnh bạo nắm áo cô nương nhỏ kia lên toan lôi đi.

Phụ tử thấy thế thì liền cầm đòn gánh bên cạnh lao lên:

- Ta liều chết với các ngươi.

A Lĩnh to cao giật lại đòn gánh đánh bà một cái vào lưng.

Người khoẻ mạnh có khi cũng chết chứ nói gì là ốm yếu, bà ngay lập tức ngã xuống đất, hộc ra một ngụm máu lớn, máu đỏ tươi trên nền tuyết trắng.

Cô nương kia thấy mẹ bất động thì vùng vẫy muốn thoát khỏi hắn:

- Mẹ, mẹ ơi! Mẹ!

Người chồng cũng bị đả kích, cả người giận dữ chỉ vào hắn:

- Ngươi.....!ngươi.......!trời ơi giết người.

Ngó xuống mà xem giết người, đồ ác bá, các người muốn ép chúng ta vào đường chết mà.

Ông ôm lấy ngực, th ở dốc một cái rồi cũng ngã xuống bên cạnh vợ.

Cái nhìn cuối cùng của ông hướng về đứa con gái:

- Anh nhi......

Hồng Anh đau lòng, cố gắng thoát khỏi hắn, cô la hét:

- Thả ra, thả ta ra.

Con phố xập xệ phía sau con đường thành vốn có nhiều người.

Nhưng họ không dám quản chuyện bao đồng, họ còn muốn tên ổn làm ăn.

Cho dù rất tội nghiệp nhưng không thể xía vào mà nhắm mắt cho qua.

- Dừng lại.

Giọng nói cứng rắn uy lực của nữ nhân vang lên.

A Lĩnh quay lại, nhổ một bãi nước bọt lên đất:

- Con mẹ nó ai lại đi lo chuyện của ông?

Khả Nguyệt Lam y phục xanh sẫm khoác áo lông cừu tiến lại phía hắn, không sợ hãi mà lên tiếng:

- Này, các người giữa thanh thiên bạch nhật mà đánh người.

Các ngươi chán sống rồi à?

Hắn không có biết chữ nghĩa gì, nhưng gần ba mươi năm sống trên đời thì vẫn biết trên biết dưới.

Nhìn người trước mặt sang trọng quý phái, xinh đẹp rạng ngời hẳn là người có tiền.

Mà phía đầu con hẻm có một chiếc xe ngựa lớn cùng binh mã càng chắc chắn nữ nhi nhà quan lớn.

Hắn hừ một tiếng:

- Vị tiểu thư này làm phiền cô đừng quản chuyện của ta.

Nguyệt Lam chúa ghét kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, trong lòng đã giận dữ nhưng vẫn bình tĩnh:

- Các ngươi đánh người, nhỡ họ chết thì làm sao?

A Tửu béo liền thả Hồng Anh ra, đi lại:

- Á à! Họ thiếu tiền ta, mạng họ tất nhiên là của ta.

Hồng Anh vội vàng chạy lại xem cha mẹ, cô nước nở gọi:

- Cha, mẹ! Dậy đi, cha, mẹ.

Ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, cô ngước lên nhìn hai tên kia, hét lên:

- Tên khốn, ngươi giết họ rồi.

Nguyệt Lam khẽ rùng mình một cái, nắm chắc tay lại kêu lên:

- Tình Quân, bắt hai người bọn họ lại.

Tình Quân ở ngoài nghe giọng cô truyền ra thì mang theo năm sáu binh lính chạy vào chế ngự hai tên đó.

A Lĩnh xoảng hồn gặp binh lính quân đội, hắn lắp bắp:

- Ngươi....!ngươi...!cô....!là ai?

Tình Quân đứng bên cạnh gằn giọng:

- Hỗn láo, đứng trước tam vương phi mà không khấu đầu bái kiến?

Ba chữ " tam vương phi" như ngọn giáo đâm vào tim hai bọn hắn, vội vã quỳ xuống dập đầu:

- Xin tam vương phi tha mạng, là ta không có mắt, ta không thấy người, tam vương phi tha mạng.

Nguyệt Lam không để ý chúng, bước ngang qua đến chỗ cô nương kia ngồi xuống.

Một tên lính toan ngăn lại:

- Tam vương phi, chỗ này ô.......

Bị ném cho một ánh mắt sắc lạnh của cô, hắn im lặng.

Hồng Anh vẫn đang ôm xác bố mẹ mà khóc, không kìm được cô đặt tay lên xoa đầu cô bé:

- Tiểu muội, hai người họ là phụ mẫu của muội sao?

Hồng Anh ngước đầu lên, né tránh bàn tay của cô, gật đầu:

- Họ....!là thân sinh của muội.

Người là......

Không phải sợ, mà là người trước mắt đây quá ư chi là băng thanh ngọc khiết.

Sạch sẽ mỹ miều, cho dù có xuất hiện ở nơi lụp xụp thế này cũng toả sáng.

Cô không muốn vấy bẩn một tiên tử như vậy.

Nguyệt Lam lấy khăn tay ra đưa cho cô lau mặt:

- Muội tên gì?

Hồng Anh nhìn cô, thầm đánh giá, chắc chắn không phải người xấu rồi mới trả lời:

- Hồng Anh, Nguyên Hồng Anh.

Thấy cô bé không nhận khăn, cô rút tay lại:

- Họ mất rồi, nên làm lễ tang cho họ an nghỉ.

Nhà muội ở đâu?

Hồng Anh tội nghiệp chỉ vào một căn nhà nhỏ xíu cuối hẻm.

À không, là một túp lều dựng tạm bởi những miếng vải cũ, nhìn bẩn thỉu, là một mớ hỗn độn dưới trời rét buốt như vậy.

Nghĩ rằng không thể để một tiểu cô nương này ở lại một mình, Nguyệt Lam liền nói:

- Muội còn ai khác ngoài họ không?

Nguyệt Anh vẫn khóc, lắc đầu:

- Ta có một ca ca, nhưng mà năm trước ở quê ta cháy rừng, huynh ấy mất rồi.

Nhà cửa không còn, ba người bọn ta lên đây mưu sinh.

Nhưng mà....!nhưng mà bây giờ.......

Cô đau lòng ôm mặt khóc to hơn.

Nguyệt Lam vỗ vai an ủi, cảm thấy tiểu cô nương này quả thật đáng thương, liền nói:

- Họ bây giờ cần chôn cất, ta đang thiếu một nô tỳ, nếu em không chê cứ theo hàu hạ ta.

Hồng Anh giương đôi mắt đỏ hoe nhìn cô rồi nhìn qua mấy binh lính, hai tên A Lĩnh và A Tửu đang sợ run như cầy sấy kia.

Cô hỏi:

- Thật là người nhận ta?

Nguyệt Lam gật đầu, cô bé lại khóc tiếp.

Tình Quân nghe oang oang bên tai cũng không nhịn được nữa mà nói:

- Không mau cảm tạ.

Hồng Anh cúi đầu, kích động:

- Cảm tạ tiểu thư.

Nguyệt Lam đỡ cô bé đứng dậy, nói với Tình Quân:

- Huynh thu giọn ở đây một chút, mua hòm cho phu phụ họ.

Còn chuyện cúng cáp thì......

Cô nhìn qua hai người nằm dưới đất, trong lòng dấy lên đau xót:

- Mang đến Đinh vương phủ.

Tình Quân gật đầu.

Lúc trước Tam vương gia có nói, nàng làm gì thì kệ nàng, có muốn cả Chỉ An cũng chỉ cần ngỏ lời chắc chắn hôm sau sẽ có.

Hắn lại hỏi:

- Vậy hai tên này.......

Nguyệt Lam dùng ánh mắt chán ghét nhìn họ, thả lại một câu:

- Quen tay như thế chắc chắn không làm một lần.

Cho ăn cơm ngục cho đến già đi.

Nói xong cô dẫn Hồng Anh đi ra đầu hẻm.

Cung Dịch Nguyên Cố và Nhậm Anh nãy giờ ngồi trên xe ngựa nhìn vào cũng bái phục.

Thân phận bọn họ không tiện ra mặt giúp đỡ, nào ngờ chưa gì cô đã đùng đùng xuống ngựa, hiên ngang đi vào xử trí.

Nhậm Anh nhìn theo cô, tấm tắc:

- Tam tẩu thật bản lĩnh.

Cung Dịch Nguyên Cố nhếch miệng cười:

- Sao lại không.

Phu thê phải giống nhau như thế cơ chứ.

Mọi chuyện chuyển biến quá nhanh, sau khi cô đi ra tự nhiên dắt thêm một con mèo hoang.

Nhậm Anh mới ló đầu ra cửa kêu ca:

- Tam tẩu, đám con nít ở Thục viện hôm nào cũng đến làm ồn chưa đủ hay sao mà tẩu còn mang thêm con mèo hoang này về.

Nguyệt Lam đứng phía dưới nhún chân lên cửa sổ của kiệu, vén màn ra:

- Hạo Lâm, chàng về trước đi, ta đến Tửu Thanh lầu thay y phục cho Yến Thư bảo quản rồi về sau.

Cung Dịch Nguyên Cố nhéo nhéo má của nàng:

- Ta đi cùng.

Cô nhìn qua Hồng Anh bên cạnh, y hiểu ý liền nói:

- Để Nhậm Anh dẫn đi.

Nhậm Anh ngồi bên cạnh giãy nảy lên:

- Không được, con mèo hoang đó không được lên đây, bẩn kiệu.

Huynh bảo Tình Quân hay Trương Lưu đi đi.

Y nhìn hắn:

- Đệ xuống dưới đi.

Nhậm Anh phụng phịu bị đẩy xuống ngựa.

Nguyệt Lam liền nói với Hồng Anh:

- Vị ca ca này dẫn muội đi mua ít quần áo rồi về nhà.

Đợi ta đi công chuyện một chút rồi về sau.

Hồng Anh chỉ ngoan ngoãn gật đầu.

Cô biết cô bé này vừa mất cha vừa mất mẹ quả thật đang rất buồn nên không nói nhiều, chỉ bảo cửu đệ quan tâm một chút rồi lên xe ngựa đến Tửu Thanh lầu..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5786 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5307 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5035 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4611 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4542 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4504 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter