Chương 31: Trình Hải Yến
Ngày tháng trôi qua thật nhanh, mùa xuân càng đến gần thì áp lực càng lớn. Các dự án đều đẩy nhanh tiến độ, phía chăm sóc khách hàng làm việc rất tích cực.
Bình Nhi cũng bận rộn, cô đã quen với nhịp điệu làm việc kiểu này, công việc của cô là hỗ trợ dự án nên không cần tốn quá nhiều sức lực, chỉ cần kiểm tra các thủ tục là được nhưng sau khi xử lý vài lần thì có chút mệt mỏi.
Người từ phòng tài vụ đã đến bàn và yêu cầu Bình Nhi ký vào một bản thảo kế hoạch, nội dung hơn chục trang, cô không thể đọc ngay được nên yêu cầu người đó đợi một lúc.
Bình Nhi hỏi: "Bộ phận pháp lý xem qua chưa."
"Vâng, xem rồi. Luật sư không có ý kiến gì cả."
"Vậy em gửi chị một bản sau ý kiến chấp thuận của họ nhé."
Cô đồng nghiệp bất đắc dĩ nói: "Vậy chị phải đợi em, nhưng mà chị Bình Nhi, bản kế hoạch này đang làm vội để trình lên sếp Lý."
Phong cách làm việc của phòng tài vụ và thái độ của cô nhân viên ngụ ý như thể Bình Nhi rắc rối phiền hà, sau khi người nọ đi, Bình Nhi thở dài một cái. Trên bản thảo kế hoạch đã có chữ ký của trưởng phòng Trình Hải Yến. Thư ký giám đốc còn chưa xem qua mà cô ta đã dám ký vào.
Bình Nhi không hài lòng, từ chối bản kế hoạch: "Một số điều trong đây vẫn chưa thỏa đáng, bản thảo đã có chữ ký của người chưa có thẩm quyền. Đưa lại cho chị một bản mới."
Cô gái bên phòng tài vụ không vui trả lời: "Kế hoạch này chị Trình đã xem rồi, không có vấn đề gì đâu, chị kí tên lên là được rồi sao rắc rối quá vậy."
Trình Hải Yến mới vào công ty không lâu nhưng hống hách cực độ. Sau khi hồ sơ được trả về, Hải Yến gọi điện thoại di động trực tiếp cho Bình Nhi: "Kế hoạch tôi đã đọc qua, tôi cần trình lên anh Thành, cô muốn gây khó dễ hả?"
Bình Nhi giải thích: "Bản kế hoạch có một vài điều không đáp ứng được tiêu chuẩn của công ty, vì vậy tôi không thể ký ngay được.", vừa dứt lời Bình Nhi dập máy ngay lập tức. Cô gõ cửa phòng tổng giám đốc, giọng điệu bực bội: "Trình Hải Yến chuẩn bị trình lên anh một bản kế hoạch chưa được em ký thông qua. Bởi vì em thấy một số điều chưa hợp lý. Cô ấy... Cô ấy..."
Lý Lập Thành ngừng bút nhìn Bình Nhi: "Cô ấy... Ức hiếp em à."
Lý Lập Thành yêu cầu Thiệu Duy mang bản kế hoạch từ phòng tài vụ đến, Hải Yến ngồi đối diện hắn, nhìn bằng ánh mắt đầy quyến rũ.
"Em trước đây từng làm dự án nào chưa?"
Hải Yến lắc đầu, Lý Lập Thành cau mày, tay cầm bút gõ gõ lên bàn: "Vậy tại sao ý kiến của người có kinh nghiệm em lại không nghe, còn tự cho là mình biết rõ. Nếu em giỏi vậy thì em tự mình làm đi không cần thông qua tôi."
Hải Yến sợ hãi với thái độ của hắn, lấy lại sấp tài liệu trên bàn nhìn Bình Nhi. Ánh mắt đầy sự khó chịu, Lý Lập Thành cũng nhận thấy điều đó. Hắn nói: "Không còn việc gì thì về sửa đổi lại thông qua các quy trình rồi hãy đưa tôi.", tay làm động tác tiễn khách, Thiệu Duy và Hải Yến đi ra ngoài trước. Bình Nhi ở lại, đưa một văn bản khác, Lý Lập Thành không cần đọc đã ký tên ngay, niềm tin của hắn dành cho cô quả thật không nhỏ, cô thấp giọng: "Chuyện lúc nãy..."
"Giải quyết rồi thì cho qua đi." – Hắn ngắt lời một cách hờ hững.
Im lặng một lúc, Lý Lập Thành tiếp tục làm việc, tập trung như thể Bình Nhi không có mặt ở đây, văn phòng chỉ nghe tiếng bàn phím, tập trung vào máy tính không rời: "Còn chuyện gì sao?"
Bình Nhi cũng bận rộn, cô đã quen với nhịp điệu làm việc kiểu này, công việc của cô là hỗ trợ dự án nên không cần tốn quá nhiều sức lực, chỉ cần kiểm tra các thủ tục là được nhưng sau khi xử lý vài lần thì có chút mệt mỏi.
Người từ phòng tài vụ đã đến bàn và yêu cầu Bình Nhi ký vào một bản thảo kế hoạch, nội dung hơn chục trang, cô không thể đọc ngay được nên yêu cầu người đó đợi một lúc.
Bình Nhi hỏi: "Bộ phận pháp lý xem qua chưa."
"Vâng, xem rồi. Luật sư không có ý kiến gì cả."
"Vậy em gửi chị một bản sau ý kiến chấp thuận của họ nhé."
Cô đồng nghiệp bất đắc dĩ nói: "Vậy chị phải đợi em, nhưng mà chị Bình Nhi, bản kế hoạch này đang làm vội để trình lên sếp Lý."
Phong cách làm việc của phòng tài vụ và thái độ của cô nhân viên ngụ ý như thể Bình Nhi rắc rối phiền hà, sau khi người nọ đi, Bình Nhi thở dài một cái. Trên bản thảo kế hoạch đã có chữ ký của trưởng phòng Trình Hải Yến. Thư ký giám đốc còn chưa xem qua mà cô ta đã dám ký vào.
Bình Nhi không hài lòng, từ chối bản kế hoạch: "Một số điều trong đây vẫn chưa thỏa đáng, bản thảo đã có chữ ký của người chưa có thẩm quyền. Đưa lại cho chị một bản mới."
Cô gái bên phòng tài vụ không vui trả lời: "Kế hoạch này chị Trình đã xem rồi, không có vấn đề gì đâu, chị kí tên lên là được rồi sao rắc rối quá vậy."
Trình Hải Yến mới vào công ty không lâu nhưng hống hách cực độ. Sau khi hồ sơ được trả về, Hải Yến gọi điện thoại di động trực tiếp cho Bình Nhi: "Kế hoạch tôi đã đọc qua, tôi cần trình lên anh Thành, cô muốn gây khó dễ hả?"
Bình Nhi giải thích: "Bản kế hoạch có một vài điều không đáp ứng được tiêu chuẩn của công ty, vì vậy tôi không thể ký ngay được.", vừa dứt lời Bình Nhi dập máy ngay lập tức. Cô gõ cửa phòng tổng giám đốc, giọng điệu bực bội: "Trình Hải Yến chuẩn bị trình lên anh một bản kế hoạch chưa được em ký thông qua. Bởi vì em thấy một số điều chưa hợp lý. Cô ấy... Cô ấy..."
Lý Lập Thành ngừng bút nhìn Bình Nhi: "Cô ấy... Ức hiếp em à."
Lý Lập Thành yêu cầu Thiệu Duy mang bản kế hoạch từ phòng tài vụ đến, Hải Yến ngồi đối diện hắn, nhìn bằng ánh mắt đầy quyến rũ.
"Em trước đây từng làm dự án nào chưa?"
Hải Yến lắc đầu, Lý Lập Thành cau mày, tay cầm bút gõ gõ lên bàn: "Vậy tại sao ý kiến của người có kinh nghiệm em lại không nghe, còn tự cho là mình biết rõ. Nếu em giỏi vậy thì em tự mình làm đi không cần thông qua tôi."
Hải Yến sợ hãi với thái độ của hắn, lấy lại sấp tài liệu trên bàn nhìn Bình Nhi. Ánh mắt đầy sự khó chịu, Lý Lập Thành cũng nhận thấy điều đó. Hắn nói: "Không còn việc gì thì về sửa đổi lại thông qua các quy trình rồi hãy đưa tôi.", tay làm động tác tiễn khách, Thiệu Duy và Hải Yến đi ra ngoài trước. Bình Nhi ở lại, đưa một văn bản khác, Lý Lập Thành không cần đọc đã ký tên ngay, niềm tin của hắn dành cho cô quả thật không nhỏ, cô thấp giọng: "Chuyện lúc nãy..."
"Giải quyết rồi thì cho qua đi." – Hắn ngắt lời một cách hờ hững.
Im lặng một lúc, Lý Lập Thành tiếp tục làm việc, tập trung như thể Bình Nhi không có mặt ở đây, văn phòng chỉ nghe tiếng bàn phím, tập trung vào máy tính không rời: "Còn chuyện gì sao?"