Chương 34: Phát sinh vấn đề
Lý Lập Thành cười nửa miệng, tay mời Trương Gia Ngôn ngồi, Bình Nhi bên cạnh hơi ngỡ ngàng với biểu hiện của hai người họ.
Hắn cợt nhả: "Muốn gặp doanh nhân ngoại kiều Henry đây quả thật khó hơn lên trời."
"Louis, thằng chết tiệt này, đây là cái giá phải trả khi về nước mà không nói với tôi tiếng nào." – Trương Gia Ngôn vỗ vai Lý Lập Thành một cách thân thiết. Bình Nhi mỉm cười rót rượu vang ra ly, nhất thời không biết nói gì.
"Dạo này hai cụ thân sinh hối thúc kết hôn quá, công ty cậu có ai xinh đẹp giỏi dang, làm mai làm mối cho tôi một bé đi." – Trương Gia Ngôn nhấp một ngụm rượu mắt nhìn chằm chằm Bình Nhi nói.
Lý Lập Thành nhận thấy sự khác thường trong ánh mắt anh ta, nửa đùa nửa thật: "Người vừa đẹp vừa giỏi thì nhiều, quan trong cậu có đụng tới được hay không thôi."
Lý Lập Thành với Trương Gia Ngôn là bạn khi còn bên Mỹ, trước đây anh ta chỉ dùng tên Henry nên Lý Lập Thành không quen thuộc với tên thật của anh. Trương Gia Ngôn đặt ly rượu xuống bàn: "Thôi thôi không đùa với cậu nữa, bàn chuyện chính."
Anh nói tiếp: "Louis, cậu nói xem cậu học quản trị nhân sự điểm A mà bây giờ chi nhánh phát sinh vấn đề sao lại không biết chứ."
"Là sai sót của tôi." – Lý Lập Thành nhận lỗi, thái độ nhượng bộ.
Một lúc sau, hắn có điện thoại nên ra ngoài nghe một lúc. Trong phòng chỉ còn Trương Gia Ngôn và Bình Nhi, anh ta nhìn cô bằng ánh mắt đầy mê hoặc, Bình Nhi né tránh ánh mắt đó bằng cách nhìn vào ly rượu trên bàn. Cô vừa định bắt chuyện cho không khí đỡ gượng gạo thì anh ta đã lên tiếng trước: "Hoa đẹp chứ?"
Bình Nhi mắt chữ A mồm chữ O: "Là anh..."
Vừa lúc Lý Lập Thành bước vào, miệng cô cũng tự khắc ngậm lại, đơ như một người máy được lập trình sẵn. Sau đó cuộc trò chuyện của họ cô chỉ nắm được sáu mươi phần trăm nội dung.
Chi nhánh phía Tây do Đặng Văn phụ trách, trước đây từng tự ý quyết định mà chưa thông qua ý kiến của Lý Lập Thành. Hắn có kỷ luật nhưng ông ta có vẻ không phục, vì là người cũ gắn bó lâu dài với công ty, năng lực làm việc cũng không tệ nên hắn giữ lại, lần này lại xảy ra chuyện, Lý Lập Thành phải tra xét cho rõ ràng.
Trương Gia Ngôn phàn nàn: "Cậu cũng biết công ty tôi làm môi giới nhà đất mà. Bây giờ sản phẩm của bên cậu người ta ở chưa đầy nửa năm, tiền nhà chưa góp xong, tường đã nứt, đường dẫn nước có vấn đề. Cậu bảo tôi phải ăn nói làm sao."
Lý Lập Thành cau mày, hỏi Bình Nhi có phải dự án nhà giá rẻ chất lượng tốt cho người có thu nhập trung bình do Đặng Văn phụ trách đúng không. Cô gật đầu, đây là dự án được duyệt trước khi hắn về nước. Nên chuyện hắn không kiểm soát được cũng là dễ hiểu.
"Bên công ty cậu đã hỗ trợ bán ra rất nhiều sản phẩm bên tôi. Chúng ta là hai bên cùng có lợi, bây giờ cậu từ chối hợp tác. Cũng được thôi, nhưng mà cậu sẽ không tìm được đối tác nào tốt như công ty tôi đâu."
Trương Gia Ngôn cười lớn, mắt nheo lại: "Vậy cậu giải quyết chuyện này tôi đi, rõ ràng nhà có vấn đề cũng không phải lỗi của tôi. Louis, tôi nghĩ do cậu không theo sát dự án này, chứ người như cậu mà lại để xảy ra vấn đề thì thật không thể nào."
Trương Gia Ngôn đứng lên xoay người ra cửa: "Louis, nể tình cậu nên tôi quyết định tiếp tục hợp tác. Nhưng hy vọng không có trường hợp đáng tiếc nào xuất hiện nữa."
Hắn cợt nhả: "Muốn gặp doanh nhân ngoại kiều Henry đây quả thật khó hơn lên trời."
"Louis, thằng chết tiệt này, đây là cái giá phải trả khi về nước mà không nói với tôi tiếng nào." – Trương Gia Ngôn vỗ vai Lý Lập Thành một cách thân thiết. Bình Nhi mỉm cười rót rượu vang ra ly, nhất thời không biết nói gì.
"Dạo này hai cụ thân sinh hối thúc kết hôn quá, công ty cậu có ai xinh đẹp giỏi dang, làm mai làm mối cho tôi một bé đi." – Trương Gia Ngôn nhấp một ngụm rượu mắt nhìn chằm chằm Bình Nhi nói.
Lý Lập Thành nhận thấy sự khác thường trong ánh mắt anh ta, nửa đùa nửa thật: "Người vừa đẹp vừa giỏi thì nhiều, quan trong cậu có đụng tới được hay không thôi."
Lý Lập Thành với Trương Gia Ngôn là bạn khi còn bên Mỹ, trước đây anh ta chỉ dùng tên Henry nên Lý Lập Thành không quen thuộc với tên thật của anh. Trương Gia Ngôn đặt ly rượu xuống bàn: "Thôi thôi không đùa với cậu nữa, bàn chuyện chính."
Anh nói tiếp: "Louis, cậu nói xem cậu học quản trị nhân sự điểm A mà bây giờ chi nhánh phát sinh vấn đề sao lại không biết chứ."
"Là sai sót của tôi." – Lý Lập Thành nhận lỗi, thái độ nhượng bộ.
Một lúc sau, hắn có điện thoại nên ra ngoài nghe một lúc. Trong phòng chỉ còn Trương Gia Ngôn và Bình Nhi, anh ta nhìn cô bằng ánh mắt đầy mê hoặc, Bình Nhi né tránh ánh mắt đó bằng cách nhìn vào ly rượu trên bàn. Cô vừa định bắt chuyện cho không khí đỡ gượng gạo thì anh ta đã lên tiếng trước: "Hoa đẹp chứ?"
Bình Nhi mắt chữ A mồm chữ O: "Là anh..."
Vừa lúc Lý Lập Thành bước vào, miệng cô cũng tự khắc ngậm lại, đơ như một người máy được lập trình sẵn. Sau đó cuộc trò chuyện của họ cô chỉ nắm được sáu mươi phần trăm nội dung.
Chi nhánh phía Tây do Đặng Văn phụ trách, trước đây từng tự ý quyết định mà chưa thông qua ý kiến của Lý Lập Thành. Hắn có kỷ luật nhưng ông ta có vẻ không phục, vì là người cũ gắn bó lâu dài với công ty, năng lực làm việc cũng không tệ nên hắn giữ lại, lần này lại xảy ra chuyện, Lý Lập Thành phải tra xét cho rõ ràng.
Trương Gia Ngôn phàn nàn: "Cậu cũng biết công ty tôi làm môi giới nhà đất mà. Bây giờ sản phẩm của bên cậu người ta ở chưa đầy nửa năm, tiền nhà chưa góp xong, tường đã nứt, đường dẫn nước có vấn đề. Cậu bảo tôi phải ăn nói làm sao."
Lý Lập Thành cau mày, hỏi Bình Nhi có phải dự án nhà giá rẻ chất lượng tốt cho người có thu nhập trung bình do Đặng Văn phụ trách đúng không. Cô gật đầu, đây là dự án được duyệt trước khi hắn về nước. Nên chuyện hắn không kiểm soát được cũng là dễ hiểu.
"Bên công ty cậu đã hỗ trợ bán ra rất nhiều sản phẩm bên tôi. Chúng ta là hai bên cùng có lợi, bây giờ cậu từ chối hợp tác. Cũng được thôi, nhưng mà cậu sẽ không tìm được đối tác nào tốt như công ty tôi đâu."
Trương Gia Ngôn cười lớn, mắt nheo lại: "Vậy cậu giải quyết chuyện này tôi đi, rõ ràng nhà có vấn đề cũng không phải lỗi của tôi. Louis, tôi nghĩ do cậu không theo sát dự án này, chứ người như cậu mà lại để xảy ra vấn đề thì thật không thể nào."
Trương Gia Ngôn đứng lên xoay người ra cửa: "Louis, nể tình cậu nên tôi quyết định tiếp tục hợp tác. Nhưng hy vọng không có trường hợp đáng tiếc nào xuất hiện nữa."