Chương 11: Trưởng quan đang yên đang lành lại chơi trò mất tích
***
Viện Nghiên cứu số 1 tọa lạc tại phía nam Sao Thủ Đô, vây quanh Viện Nghiên cứu chính là thành phố học thuật nổi tiếng gần xa được hình thành trên cơ sở gồm các trường đại học và cơ sở giáo dục bậc cao đứng đầu cả Liên Minh loài người —— Study. Bề ngoài Viện Nghiên cứu số 1 là một tòa tháp lớn màu trắng, càng lên tầng cao thì là phòng thí nghiệm cho nhân viên nghiên cứu càng thâm niên. Bất luận tuổi tác, thân phận hay kinh nghiệm, chỉ xét tiêu chuẩn dựa trên trình độ học vấn và thành quả nghiên cứu.
Giờ phút này, trên tầng cao nhất của tháp lớn màu trắng, tất cả các nhân viên nghiên cứu hàng đầu đang ngồi nghiêm chỉnh quanh bàn tròn, chủ trì hội nghị thoạt trông trẻ tuổi đến bất ngờ, song không ai dám coi nhẹ anh —— Thủ tịch Viện Nghiên cứu trẻ nhất từ trước tới nay, Alex Haint.
"Nội dung hội nghị này được bảo mật ở cấp tuyệt mật, khởi động dự án khẩn cấp bậc 1." Alex gõ ngón tay lên mặt bàn.
Tuyệt mật? Dự án khẩn cấp bậc 1? Đây là dự án khẩn cấp bậc cao đến thế đầu tiên được khởi động trong 200 năm qua. Có vài nhân viên nghiên cứu sở hữu đầu óc linh hoạt đã hơi đoán ra khả năng nào đó.
"Một tiếng trước, chúng ta nhận được nhiệm vụ cao tầng quân đội giao cho lần này." Alex chiếu lên một đoạn tài liệu bằng máy chiếu VR, chính là đoạn mà đám Hewitt đã liều chết ghi chép lại từ hành tinh Tộc Trùng, "Phân tích phần tài liệu này trên tất cả các mặt, yêu cầu cho ra một báo cáo phân tích kỹ càng, cụ thể nhất có thể, thời hạn là 3 ngày."
Kết thúc hội nghị đâu vào đấy, trở về phòng nghiên cứu, Alex gọi đến một dãy số liên lạc. Sau khi được nhận, hình ảnh hiện lên chính là thanh niên mặc trang phục quân đội với biểu cảm nghiêm túc, đúng là Lục Hằng.
"Anh."
"Reiner, anh vừa mới nhận được nhiệm vụ quân đội truyền xuống, về phần tài liệu mà các em ghi chép truyền về." Alex đi thẳng vào chủ đề chính.
"Vừa mới?" Lục Hằng nhíu mày, "Ba ngày trước chúng em đã báo cáo tài liệu lên quân đội."
Alex cười cười mỉa mai: "Bây giờ cái đám người cao tầng đó......"
"Anh, cẩn thận lời nói." Lục Hằng cắt ngang Alex, dù bọn họ đang dùng kênh mã hóa nhưng cũng không phải hoàn toàn an toàn.
Alex nhún vai: "Nói chính sự, anh cần em kể lại từ đầu tới cuối về từng chi tiết từ khi tiến vào Lỗ sâu cho đến khi rời đi, việc này sẽ giúp ích cho nghiên cứu của anh."
Khôi phục hoàn toàn cảnh tượng của một đoạn thời gian, với lực tinh thần 3S, cũng không phải chuyện khó gì. Chỉ cần Lục Hằng sẵn sàng thì ngay cả việc bọn họ giết chết bao nhiêu con Trùng Cận vệ, mỗi con có số liệu hình thể thế nào, cậu đều có thể nói ra chính xác.
Không bao lâu sau, Alex có được tình báo anh cần. Lục Hằng đang định ngắt liên lạc thì lại nghe Alex hỏi: "Em có từng hối hận không?"
"Dạ?" Lục Hằng hơi không hiểu ý của anh.
"Lúc trước em không màng phản đối sự phản đối của gia đình mà nhất quyết thi vào Học viện quân sự, chẳng phải là do không thích những chuyện đấu đá trong giới chính trị sao. Nhưng hiện tại quân đội......"
Alex cũng không cần nói hết, Lục Hằng đã hiểu ý anh. Hiện tại cao tầng quân đội lục đục với nhau chỉ hơn chứ không kém so với giới chính trị, vì vị trí Nguyên soái, đủ kiểu thủ đoạn dơ bẩn ùn ùn không dứt.
"Bây giờ em vẫn đang đi trên con đường ngày trước, chưa từng lệch khỏi quỹ đạo."
"Đều tại thằng nhóc Hewitt khốn nạn kia lừa em chạy mất." Alex nói, "Cái năm em sinh nhật 3 tuổi, dẫn Hewitt về nhà tham gia tiệc sinh nhật của em là chuyện ngu xuẩn nhất trong đời anh."
"Anh à, đây là lần thứ 118 anh nói mấy lời này rồi." Lục Hằng hết biết nói gì.
"Chứng tỏ anh đã hối hận dường nào! Không nói cái này nữa, mẹ hỏi năm nay em về Sao Thủ Đô đón Tiết Tinh nguyên không, nhà mình không cùng ăn Tết với nhau gần 10 năm rồi."
Nói tới việc này, Lục Hằng có phần áy náy: "Em sẽ cố gắng, anh chào cha mẹ thay em nhé."
Viện Nghiên cứu số 1 rất nhanh đã cho ra một bản báo cáo phân tích chi tiết, Nữ vương đang tiến hóa. Đây là một tin xấu, lại cũng là một tin tốt.
Nói là tin xấu, vì một khi Nữ vương tiến hóa thành công thì Tộc Trùng tất nhiên sẽ bành trướng rất mạnh mẽ, dồn ép không gian sinh tồn của loài người; nói là tin tốt, là vì giai đoạn cuối cùng để Nữ vương tiến hóa chính là thời cơ tuyệt hảo để giết chết Nữ vương.
1000 năm trước, loài người từng có một lần thành công ám sát Nữ vương, chính là vào giai đoạn Nữ vương tiến hóa cuối cùng. Sau này Tộc Trùng phải tốn 200 năm để sinh ra một Nữ vương mới, mà trong 200 năm này, lãnh địa, khoa học kỹ thuật, quân sự và các mặt khác của loài người đều được phát triển rất vượt trội, cuối cùng cũng có thể không rơi vào thế bị động khi đối kháng với Tộc Trùng nữa. Nếu lại có thể giết chết Nữ vương lần nữa thì có lẽ loài người có thể bắt lấy cơ hội này tiêu diệt Tộc Trùng hoàn toàn trong 200 năm sau.
Bản báo cáo phân tích tuyệt mật vốn nên xuất hiện tại cuộc họp giữa cao tầng quân đội vào 3 ngày sau, lại xuất hiện trên bàn làm việc Đoàn trưởng Wayne của Quân đoàn số 5 trước tiên. Xem xong báo cáo thì đã qua 1 tiếng, Wayne không nói lời nào, ánh mắt thâm trầm, xì gà giữa ngón trỏ đã sắp đốt đến đoạn cuối. Sĩ quan phụ tá đứng một bên cũng không dám thở ra một hơi to, gã biết đây là động tác quen thuộc khi Wayne tự hỏi.
Chợt, Wayne bật ra một tiếng cười nhẹ, trông lại có phần âm u ủ mưu: "Lại có một cơ hội đối phó với Phong Lôi tốt thế này. ".
Phong Lôi vẫn luôn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt Wayne, ông ta và Ries là người cạnh tranh mạnh nhất cho vị trí Nguyên soái. Thực lực, danh vọng, lý lịch đều không chênh nhau là bao, thế nhưng, Ries có đứa con trai tên là Hewitt. Tuy nói Phong Lôi là đơn vị hành động đặc biệt độc lập với các Quân đoàn, nhưng trong mắt dân chúng, trong mắt các thế lực, cha và con chung quy vẫn có mối liên kết không thể tách rời. Mấy năm gần đây vị thế Phong Lôi ngày càng cao, xác suất Ries ngồi lên vị trí Nguyên soái cũng càng lớn hơn.
"Chờ sau khi cao tầng quân đội họp xong thì tìm con đường thả cái tin này ra, sau đó tìm những kẻ này tạo thế trên mạng vũ trụ tâng bốc Phong Lôi."
"Tâng bốc?"
Wayne có tâm trạng sung sướng lại không ngại giải thích thắc mắc cho thân tín của mình: "Tâng càng cao, tự nhiên rơi càng thảm. Tìm cơ hội liên lạc với Andrew. "
Vài ngày sau, cuộc họp cấp cao được mở vì bản báo cáo nghiên cứu này ồn ào đến mức gà bay chó sủa. Mấy vị Quân đoàn trưởng hoàn toàn không màng hình tượng, cãi nhau đến nỗi đỏ mặt tía tai, chỉ thiếu điều dùng súng photon bắn nhau. Bàn họp đã bị Thượng tướng Ries đập nát một cái, cái bàn mới vừa được thay vào trông lại có vết rạn rồi.
"Nơi Quân đoàn số 3 trú đóng gần Lỗ sâu nhất, lẽ ra nên là các người phái binh chi viện Phong Lôi."
"Tuyến biên cảnh bên chúng tôi gần đây đang bị Tộc Trùng tập kích liên tiếp, vốn đã áp lực rất lớn, thật sự không thừa ra người nào được." Quân đoàn trưởng số 3 nheo mắt, nhìn về bên trái hắn, "Gần đây hình như Quân đoàn số 5 không có chiến sự gì nhỉ? Dù các người cách hơi xa, nhưng nếu lên đường bằng tốc độ nhanh nhất thì chắc có thể đuổi kịp đấy."
"Có thể làm nhiệm vụ cống hiến cho loài người như thế này, tất nhiên tôi không có dị nghị gì. Chỉ là nơi chúng tôi đóng quân thật sự cách quá xa, chỉ sợ chẳng may......" Ánh mắt Wayne kiên định, sau lại đôi chút tiếc nuối nói.
Thượng tướng Ries với cảm xúc kích động trước đó giờ lại im lặng. Ông nhìn điệu bộ ra vẻ đạo mạo của những Quân đoàn trưởng đó, cảm thấy có chút ghê tởm. Dù là về công hay về tư, ông đều có lòng phái binh tiếp viện Phong Lôi, chẳng qua chỗ trú của Quân đoàn số 2 so với vị trí Lỗ sâu là hoàn toàn nằm ở hai đầu lãnh thổ quốc gia loài người. Chờ quân của ông đuổi tới nơi thì Nữ vương đã tiến hóa thành công từ lâu rồi.
Bảo sao Hewitt lại lựa chọn rời xa Sao Thủ Đô, quyết định phiêu bạt ở bên ngoài năm này qua năm khác. Ries thầm thở hắt ra một hơi dài. Cái quân bộ này bị bệnh nặng lắm rồi, lần này dù có thể thuận lợi tiêu diệt Tộc Trùng thì cũng không biết con đường phía trước của Liên Minh con người có được bằng phẳng hay không nữa.
Trái với gió tanh mưa máu của Sao Thủ Đô, người của Phong Lôi lại được trải qua một đoạn tháng ngày thanh bình. Cao tầng quân đội còn đang tranh chấp chưa ra kết quả, thế là Phong Lôi cũng được hưởng mấy ngày nhàn nhã không có nhiệm vụ.
Khoảng thời gian nhàn nhã này bị đánh vỡ khi Hewitt mất tích vào một ngày nào đó. Suốt 2 ngày Lục Hằng chưa được Hewitt báo gọi, cũng không "tình cờ bắt gặp" hắn ở nhà ăn, điều này làm cậu cảm thấy có hơi kỳ lạ. Dù sao thì trong khoảng thời gian này, Hewitt đã chán tới mức một ngày ít nhất phải gọi cậu hẳn 3 cuộc.
Sau khi dò hỏi người có liên quan thì chỉ có được tin tức là 2 ngày trước hắn đã điều khiển Mecha rời đi, đi đâu thì không ai biết. Lục Hằng thử gọi vào số của Hewitt nhưng không kết nối được. Chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó, dù Hewitt có hơi bất cần đời nhưng trước giờ chưa từng như lần này, không nói lời nào đã chơi trò biến mất. Nhớ tới cuộc trò chuyện với anh trai mấy ngày trước, trong lòng Lục Hằng âm thầm có một suy đoán. Chỉ là phải đi đâu mới tìm ra Hewitt đây, không thể cứ kệ hắn như vậy được.
Đương khi Lục Hằng buồn rầu, quang não cậu lại nhận được một bức thư xác nhận nhiệm vụ từ Hiệp hội Lính đánh thuê. Thời niên thiếu, để rèn giũa kinh nghiệm thực chiến, Reiner và Hewitt từng hợp thành một Tiểu đội đánh thuê hai người. Nhiều năm qua đi, bọn họ cũng chưa từng cố ý bỏ Tiểu đội đánh thuê này.
"Sao Bit, săn giết một 100 con Tê giác giáp sắt, lấy hai mắt, thời hạn 3 ngày." Lục Hằng nhíu mày, "Liều lĩnh quá rồi."
Lục Hằng ngẫm nghĩ, vẫn quyết định đi tìm Hewitt. Tuy tính tình Hewitt không thích bị kiềm hãm, nhưng sau khi thành lập Phong Lôi, hắn đi đâu cũng sẽ báo cho Phụ tá của mình là Lục Hằng. Lại đúng lúc nhạy cảm khi cao tầng quân đội đang đánh cờ với nhau thế này, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.
Cả người Tê giác giáp sắt được bao trùm bởi một lớp vảy bảo vệ đến pháo photon cũng khó có thể gây ra xước xát, điểm yếu duy nhất chính là hai mắt, nhiệm vụ này lại yêu cầu lấy hai con mắt toàn vẹn của Tê giác giáp sắt. Hơn nữa Tê giác giáp sắt rất hung dữ, thích quần cư, một khi có một con bị tấn công thì cả đàn Tê giác giáp sắt sẽ điên cuồng đánh lại kẻ đã tung đòn. Bình thường loại nhiệm vụ này đều do một Tiểu đội phối hợp đặt bẫy từ từ mài chết Tê giác giáp sắt thì mới hoàn thành được, thế mà Hewitt lại đơn thương độc mã đi giết.
Lúc Lục Hằng tìm thấy Hewitt thì hắn đang bị mười mấy con Tê giác giáp sắt vây công. Lục Hằng tham gia đỡ cho hắn hơn không ít, hai người phối hợp vô cùng ăn ý, không lâu sau đã giải quyết hết đám Tê giác giáp sắt. Sau đó là xử lý nguyên vật liệu, rồi lại quay về Hiệp hội Lính đánh thuê trả nhiệm vụ, Hewitt đều không nói lời nào.
Sau khi xử lý xong công việc kế tiếp, Lục Hằng phát hiện Hewitt lại biến mất. Lục Hằng xoa thái dương, cảm thấy hơi đau đầu. Cậu loáng thoáng đoán ra một vài nguyên do, nhưng cậu chưa từng thấy Hewitt phản ứng thế này bao giờ, xem ra tình hình cũng không lạc quan.
Còn về Hewitt đang ở đâu thì Lục Hằng có biết. Sao Atlantis - nơi xây dựng Hiệp hội Lính đánh thuê - là một trong những hành tinh được con người định cư sớm nhất sau khi chuyển sang thời đại vũ trụ, trên tinh cầu còn lưu lại rất nhiều kiến trúc mang phong cách của thời kỳ Lam tinh. Căn cứ bí mật của Hewitt và Reiner ở ngay trên ngọn hải đăng bị bỏ hoang tại một bờ biển, năm đó, sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ của Hiệp hội Lính đánh thuê, bọn họ luôn tới đó ngắm biển rộng, thả lỏng một chút.
Viện Nghiên cứu số 1 tọa lạc tại phía nam Sao Thủ Đô, vây quanh Viện Nghiên cứu chính là thành phố học thuật nổi tiếng gần xa được hình thành trên cơ sở gồm các trường đại học và cơ sở giáo dục bậc cao đứng đầu cả Liên Minh loài người —— Study. Bề ngoài Viện Nghiên cứu số 1 là một tòa tháp lớn màu trắng, càng lên tầng cao thì là phòng thí nghiệm cho nhân viên nghiên cứu càng thâm niên. Bất luận tuổi tác, thân phận hay kinh nghiệm, chỉ xét tiêu chuẩn dựa trên trình độ học vấn và thành quả nghiên cứu.
Giờ phút này, trên tầng cao nhất của tháp lớn màu trắng, tất cả các nhân viên nghiên cứu hàng đầu đang ngồi nghiêm chỉnh quanh bàn tròn, chủ trì hội nghị thoạt trông trẻ tuổi đến bất ngờ, song không ai dám coi nhẹ anh —— Thủ tịch Viện Nghiên cứu trẻ nhất từ trước tới nay, Alex Haint.
"Nội dung hội nghị này được bảo mật ở cấp tuyệt mật, khởi động dự án khẩn cấp bậc 1." Alex gõ ngón tay lên mặt bàn.
Tuyệt mật? Dự án khẩn cấp bậc 1? Đây là dự án khẩn cấp bậc cao đến thế đầu tiên được khởi động trong 200 năm qua. Có vài nhân viên nghiên cứu sở hữu đầu óc linh hoạt đã hơi đoán ra khả năng nào đó.
"Một tiếng trước, chúng ta nhận được nhiệm vụ cao tầng quân đội giao cho lần này." Alex chiếu lên một đoạn tài liệu bằng máy chiếu VR, chính là đoạn mà đám Hewitt đã liều chết ghi chép lại từ hành tinh Tộc Trùng, "Phân tích phần tài liệu này trên tất cả các mặt, yêu cầu cho ra một báo cáo phân tích kỹ càng, cụ thể nhất có thể, thời hạn là 3 ngày."
Kết thúc hội nghị đâu vào đấy, trở về phòng nghiên cứu, Alex gọi đến một dãy số liên lạc. Sau khi được nhận, hình ảnh hiện lên chính là thanh niên mặc trang phục quân đội với biểu cảm nghiêm túc, đúng là Lục Hằng.
"Anh."
"Reiner, anh vừa mới nhận được nhiệm vụ quân đội truyền xuống, về phần tài liệu mà các em ghi chép truyền về." Alex đi thẳng vào chủ đề chính.
"Vừa mới?" Lục Hằng nhíu mày, "Ba ngày trước chúng em đã báo cáo tài liệu lên quân đội."
Alex cười cười mỉa mai: "Bây giờ cái đám người cao tầng đó......"
"Anh, cẩn thận lời nói." Lục Hằng cắt ngang Alex, dù bọn họ đang dùng kênh mã hóa nhưng cũng không phải hoàn toàn an toàn.
Alex nhún vai: "Nói chính sự, anh cần em kể lại từ đầu tới cuối về từng chi tiết từ khi tiến vào Lỗ sâu cho đến khi rời đi, việc này sẽ giúp ích cho nghiên cứu của anh."
Khôi phục hoàn toàn cảnh tượng của một đoạn thời gian, với lực tinh thần 3S, cũng không phải chuyện khó gì. Chỉ cần Lục Hằng sẵn sàng thì ngay cả việc bọn họ giết chết bao nhiêu con Trùng Cận vệ, mỗi con có số liệu hình thể thế nào, cậu đều có thể nói ra chính xác.
Không bao lâu sau, Alex có được tình báo anh cần. Lục Hằng đang định ngắt liên lạc thì lại nghe Alex hỏi: "Em có từng hối hận không?"
"Dạ?" Lục Hằng hơi không hiểu ý của anh.
"Lúc trước em không màng phản đối sự phản đối của gia đình mà nhất quyết thi vào Học viện quân sự, chẳng phải là do không thích những chuyện đấu đá trong giới chính trị sao. Nhưng hiện tại quân đội......"
Alex cũng không cần nói hết, Lục Hằng đã hiểu ý anh. Hiện tại cao tầng quân đội lục đục với nhau chỉ hơn chứ không kém so với giới chính trị, vì vị trí Nguyên soái, đủ kiểu thủ đoạn dơ bẩn ùn ùn không dứt.
"Bây giờ em vẫn đang đi trên con đường ngày trước, chưa từng lệch khỏi quỹ đạo."
"Đều tại thằng nhóc Hewitt khốn nạn kia lừa em chạy mất." Alex nói, "Cái năm em sinh nhật 3 tuổi, dẫn Hewitt về nhà tham gia tiệc sinh nhật của em là chuyện ngu xuẩn nhất trong đời anh."
"Anh à, đây là lần thứ 118 anh nói mấy lời này rồi." Lục Hằng hết biết nói gì.
"Chứng tỏ anh đã hối hận dường nào! Không nói cái này nữa, mẹ hỏi năm nay em về Sao Thủ Đô đón Tiết Tinh nguyên không, nhà mình không cùng ăn Tết với nhau gần 10 năm rồi."
Nói tới việc này, Lục Hằng có phần áy náy: "Em sẽ cố gắng, anh chào cha mẹ thay em nhé."
Viện Nghiên cứu số 1 rất nhanh đã cho ra một bản báo cáo phân tích chi tiết, Nữ vương đang tiến hóa. Đây là một tin xấu, lại cũng là một tin tốt.
Nói là tin xấu, vì một khi Nữ vương tiến hóa thành công thì Tộc Trùng tất nhiên sẽ bành trướng rất mạnh mẽ, dồn ép không gian sinh tồn của loài người; nói là tin tốt, là vì giai đoạn cuối cùng để Nữ vương tiến hóa chính là thời cơ tuyệt hảo để giết chết Nữ vương.
1000 năm trước, loài người từng có một lần thành công ám sát Nữ vương, chính là vào giai đoạn Nữ vương tiến hóa cuối cùng. Sau này Tộc Trùng phải tốn 200 năm để sinh ra một Nữ vương mới, mà trong 200 năm này, lãnh địa, khoa học kỹ thuật, quân sự và các mặt khác của loài người đều được phát triển rất vượt trội, cuối cùng cũng có thể không rơi vào thế bị động khi đối kháng với Tộc Trùng nữa. Nếu lại có thể giết chết Nữ vương lần nữa thì có lẽ loài người có thể bắt lấy cơ hội này tiêu diệt Tộc Trùng hoàn toàn trong 200 năm sau.
Bản báo cáo phân tích tuyệt mật vốn nên xuất hiện tại cuộc họp giữa cao tầng quân đội vào 3 ngày sau, lại xuất hiện trên bàn làm việc Đoàn trưởng Wayne của Quân đoàn số 5 trước tiên. Xem xong báo cáo thì đã qua 1 tiếng, Wayne không nói lời nào, ánh mắt thâm trầm, xì gà giữa ngón trỏ đã sắp đốt đến đoạn cuối. Sĩ quan phụ tá đứng một bên cũng không dám thở ra một hơi to, gã biết đây là động tác quen thuộc khi Wayne tự hỏi.
Chợt, Wayne bật ra một tiếng cười nhẹ, trông lại có phần âm u ủ mưu: "Lại có một cơ hội đối phó với Phong Lôi tốt thế này. ".
Phong Lôi vẫn luôn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt Wayne, ông ta và Ries là người cạnh tranh mạnh nhất cho vị trí Nguyên soái. Thực lực, danh vọng, lý lịch đều không chênh nhau là bao, thế nhưng, Ries có đứa con trai tên là Hewitt. Tuy nói Phong Lôi là đơn vị hành động đặc biệt độc lập với các Quân đoàn, nhưng trong mắt dân chúng, trong mắt các thế lực, cha và con chung quy vẫn có mối liên kết không thể tách rời. Mấy năm gần đây vị thế Phong Lôi ngày càng cao, xác suất Ries ngồi lên vị trí Nguyên soái cũng càng lớn hơn.
"Chờ sau khi cao tầng quân đội họp xong thì tìm con đường thả cái tin này ra, sau đó tìm những kẻ này tạo thế trên mạng vũ trụ tâng bốc Phong Lôi."
"Tâng bốc?"
Wayne có tâm trạng sung sướng lại không ngại giải thích thắc mắc cho thân tín của mình: "Tâng càng cao, tự nhiên rơi càng thảm. Tìm cơ hội liên lạc với Andrew. "
Vài ngày sau, cuộc họp cấp cao được mở vì bản báo cáo nghiên cứu này ồn ào đến mức gà bay chó sủa. Mấy vị Quân đoàn trưởng hoàn toàn không màng hình tượng, cãi nhau đến nỗi đỏ mặt tía tai, chỉ thiếu điều dùng súng photon bắn nhau. Bàn họp đã bị Thượng tướng Ries đập nát một cái, cái bàn mới vừa được thay vào trông lại có vết rạn rồi.
"Nơi Quân đoàn số 3 trú đóng gần Lỗ sâu nhất, lẽ ra nên là các người phái binh chi viện Phong Lôi."
"Tuyến biên cảnh bên chúng tôi gần đây đang bị Tộc Trùng tập kích liên tiếp, vốn đã áp lực rất lớn, thật sự không thừa ra người nào được." Quân đoàn trưởng số 3 nheo mắt, nhìn về bên trái hắn, "Gần đây hình như Quân đoàn số 5 không có chiến sự gì nhỉ? Dù các người cách hơi xa, nhưng nếu lên đường bằng tốc độ nhanh nhất thì chắc có thể đuổi kịp đấy."
"Có thể làm nhiệm vụ cống hiến cho loài người như thế này, tất nhiên tôi không có dị nghị gì. Chỉ là nơi chúng tôi đóng quân thật sự cách quá xa, chỉ sợ chẳng may......" Ánh mắt Wayne kiên định, sau lại đôi chút tiếc nuối nói.
Thượng tướng Ries với cảm xúc kích động trước đó giờ lại im lặng. Ông nhìn điệu bộ ra vẻ đạo mạo của những Quân đoàn trưởng đó, cảm thấy có chút ghê tởm. Dù là về công hay về tư, ông đều có lòng phái binh tiếp viện Phong Lôi, chẳng qua chỗ trú của Quân đoàn số 2 so với vị trí Lỗ sâu là hoàn toàn nằm ở hai đầu lãnh thổ quốc gia loài người. Chờ quân của ông đuổi tới nơi thì Nữ vương đã tiến hóa thành công từ lâu rồi.
Bảo sao Hewitt lại lựa chọn rời xa Sao Thủ Đô, quyết định phiêu bạt ở bên ngoài năm này qua năm khác. Ries thầm thở hắt ra một hơi dài. Cái quân bộ này bị bệnh nặng lắm rồi, lần này dù có thể thuận lợi tiêu diệt Tộc Trùng thì cũng không biết con đường phía trước của Liên Minh con người có được bằng phẳng hay không nữa.
Trái với gió tanh mưa máu của Sao Thủ Đô, người của Phong Lôi lại được trải qua một đoạn tháng ngày thanh bình. Cao tầng quân đội còn đang tranh chấp chưa ra kết quả, thế là Phong Lôi cũng được hưởng mấy ngày nhàn nhã không có nhiệm vụ.
Khoảng thời gian nhàn nhã này bị đánh vỡ khi Hewitt mất tích vào một ngày nào đó. Suốt 2 ngày Lục Hằng chưa được Hewitt báo gọi, cũng không "tình cờ bắt gặp" hắn ở nhà ăn, điều này làm cậu cảm thấy có hơi kỳ lạ. Dù sao thì trong khoảng thời gian này, Hewitt đã chán tới mức một ngày ít nhất phải gọi cậu hẳn 3 cuộc.
Sau khi dò hỏi người có liên quan thì chỉ có được tin tức là 2 ngày trước hắn đã điều khiển Mecha rời đi, đi đâu thì không ai biết. Lục Hằng thử gọi vào số của Hewitt nhưng không kết nối được. Chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó, dù Hewitt có hơi bất cần đời nhưng trước giờ chưa từng như lần này, không nói lời nào đã chơi trò biến mất. Nhớ tới cuộc trò chuyện với anh trai mấy ngày trước, trong lòng Lục Hằng âm thầm có một suy đoán. Chỉ là phải đi đâu mới tìm ra Hewitt đây, không thể cứ kệ hắn như vậy được.
Đương khi Lục Hằng buồn rầu, quang não cậu lại nhận được một bức thư xác nhận nhiệm vụ từ Hiệp hội Lính đánh thuê. Thời niên thiếu, để rèn giũa kinh nghiệm thực chiến, Reiner và Hewitt từng hợp thành một Tiểu đội đánh thuê hai người. Nhiều năm qua đi, bọn họ cũng chưa từng cố ý bỏ Tiểu đội đánh thuê này.
"Sao Bit, săn giết một 100 con Tê giác giáp sắt, lấy hai mắt, thời hạn 3 ngày." Lục Hằng nhíu mày, "Liều lĩnh quá rồi."
Lục Hằng ngẫm nghĩ, vẫn quyết định đi tìm Hewitt. Tuy tính tình Hewitt không thích bị kiềm hãm, nhưng sau khi thành lập Phong Lôi, hắn đi đâu cũng sẽ báo cho Phụ tá của mình là Lục Hằng. Lại đúng lúc nhạy cảm khi cao tầng quân đội đang đánh cờ với nhau thế này, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.
Cả người Tê giác giáp sắt được bao trùm bởi một lớp vảy bảo vệ đến pháo photon cũng khó có thể gây ra xước xát, điểm yếu duy nhất chính là hai mắt, nhiệm vụ này lại yêu cầu lấy hai con mắt toàn vẹn của Tê giác giáp sắt. Hơn nữa Tê giác giáp sắt rất hung dữ, thích quần cư, một khi có một con bị tấn công thì cả đàn Tê giác giáp sắt sẽ điên cuồng đánh lại kẻ đã tung đòn. Bình thường loại nhiệm vụ này đều do một Tiểu đội phối hợp đặt bẫy từ từ mài chết Tê giác giáp sắt thì mới hoàn thành được, thế mà Hewitt lại đơn thương độc mã đi giết.
Lúc Lục Hằng tìm thấy Hewitt thì hắn đang bị mười mấy con Tê giác giáp sắt vây công. Lục Hằng tham gia đỡ cho hắn hơn không ít, hai người phối hợp vô cùng ăn ý, không lâu sau đã giải quyết hết đám Tê giác giáp sắt. Sau đó là xử lý nguyên vật liệu, rồi lại quay về Hiệp hội Lính đánh thuê trả nhiệm vụ, Hewitt đều không nói lời nào.
Sau khi xử lý xong công việc kế tiếp, Lục Hằng phát hiện Hewitt lại biến mất. Lục Hằng xoa thái dương, cảm thấy hơi đau đầu. Cậu loáng thoáng đoán ra một vài nguyên do, nhưng cậu chưa từng thấy Hewitt phản ứng thế này bao giờ, xem ra tình hình cũng không lạc quan.
Còn về Hewitt đang ở đâu thì Lục Hằng có biết. Sao Atlantis - nơi xây dựng Hiệp hội Lính đánh thuê - là một trong những hành tinh được con người định cư sớm nhất sau khi chuyển sang thời đại vũ trụ, trên tinh cầu còn lưu lại rất nhiều kiến trúc mang phong cách của thời kỳ Lam tinh. Căn cứ bí mật của Hewitt và Reiner ở ngay trên ngọn hải đăng bị bỏ hoang tại một bờ biển, năm đó, sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ của Hiệp hội Lính đánh thuê, bọn họ luôn tới đó ngắm biển rộng, thả lỏng một chút.