Chương : 11
Lâu lan giai nhân_C2.2
Băng Nhi chau đôi mi thanh tú bởi vì bị đập mà trong miệng nếm có mùi vị của máu tươi.Đại khái là một chưởng này, đem môi của nàng xé rách gây tổn thương. Nàng vẫn là nhìn Cừu kha, vẻ mặt kia không giống như là sợ hãi kinh hoảng cànggiống như là khinh bỉ.
“Trung Nguyên nhân vật gọi là danh môn chính phái chính là làm những thứ này để khi dễ nữ tử sao? Tương đối, chỉ sợ còn không bằng Hàn Chấn Dạ.”Nếu như đây mới là chân diện nhân sĩ chính phái nàng thật đúng là mở rộng tầm mắt.
Cừu kha sắc mặt đột nhiên đỏ lên, càng thêm nổi giận. Không ngờ rằng bộ dáng nữ nhân nhu nhược kia nói chuyện nhưng lại sắc bén như thế.Chẳng qua hắn là có tiếng không có miếng, hiệp khách thậm chí so ra kém Hàn Chấn Dạ nhiều.
“Còn dám nói hưu nói vượn? Nhìn đây — “Hắn lần nữa giơ tay lêntức giận mà đánh mất đi lý trí, cơ hồ muốn giết chết Băng Nhi.
“Hừ! Tay ngươi giơ cao như vậy, là muốn đối vớiBăng Nhi làm gì?”Đình viện một nơi khác truyền đến giọng nữ thanh thúy, ngữ điệu trung tràn đầy cảnh cáo cùng vẻkhông vui.
Một thân thể xinh xắn rất nhanh mà chạy tới,y phục tơ lụa tỉ mỉ mặc ở trên người nàng có mấy phần tán loạn khoác lên trên thân thể mềm mại.
“Dã Hỏa cô nương.”Băng Nhi quỳ gối vén áo thi lễ.
“Băng Nhi có sao không? Người này khi dễ ngươi sao?” Dã Hỏa Chú ý nhìn chằm chằm Cừu kha, nàng đối vớinhững danh môn chánh phái này không có cảm tình gì, hận không được muốn những người này thật sớm mà rời đi, nói chuyện khẩu khí tự nhiên không chút hiền hòa.
Cừu kha vẻ mặt trở nên cứng ngắc đem lửa giận nuốt về trong bụng, không có phát tác.”Dã Hỏa cô nương, hết thảy chẳng qua là hiểu lầm thôi.”Hắn nhìn Băng Nhi một cái, thầm hận Băng Nhi vận khí quá tốt. Dã Hỏa Thiết thành là vị hôn thê thành chủ, Trầm Khoan lúc trước từng dặn dò quá, muốn lưu ý nhiều hơn.
“À chẳng qua là hiểu lầm.”Băng Nhi nhàn nhạt nói, không muốn mở rộng sự việc.
Dã Hỏa gật đầu, vẫn là nhìn chằm chằm Cừu kha.”Tốt nhất là hiểu lầm, nếu là có ai đó khi dễ ngươi, nhớ tớinói với ta một tiếng, ta cũng sẽ không bỏ qua.”Nàng rõ ràng cảm giác không khí rất quỷ dị, xa xa đã nhìn thấy Cừu kha khi dễ Băng Nhi, mà Băng Nhi khóe miệng cũng có tổn thương, bộ dáng xem ra giống là bị đánh. Tại sao Băng Nhi còn muốn thay Cừu kha giấu diếm?
“Nha hoàn này có Cố cô nương chỗ dựa, có ai dám khi dễ nàng chứ? Ta tạm thời nhớ tới có việc, xin cho ta rời đi trước.”Cừu kha cười khan mấy tiếng, hai tay chắp lại,không tình nguyện xoay người rời đi. Đi qua bên cạnh Băng Nhi, thanh âm của hắn nhỏ đến thấp nhất, trong giọng nói tràn đầy ác độc.”Cũng nhanh thôi sẽ thay đổi triều đại, ngươi cho rằng Dã Hỏa có thể che chở ngươi bao lâu? Hôm nay ban đêm một khi Trầm trang chủ hành động, nàng cũng phải chết. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi lo mà lấy lòng Hàn Chấn Dạ, hành sự tùy theo hoàn cảnh. Chờ đám tạp nhân đều chết hết ta quay lại trị ngươi.”Hắn cười lạnh, chậm rãi rời đi.
Băng Nhi đứng nguyên tại chỗ cũng không nhúc nhích gì, hai tay cầm cái khay thật chặt, toàn thân cảm giác lạnh như băng tâm tình sợ hãi bất an nắm chặc lòng của nàng.
Tối nay sao? Trầm Khoan sẽ phải hành động? Nếu là tối nay hành động thành công, chỉ sợ Thiết gia mọi người bao gồm Hàn Chấn Dạ trong địa lao cũng sẽ chết thảm.
“Ngươi thật không có chuyện gì sao? Sắc mặt của ngươi thật tái nhợt a!” Dã Hỏa dò hỏi cầm tay Băng Nhi.”Ta sớm nói cho Thiết Ưng, nên đem những tạp nhân này toàn bộ đuổi đi đỡ phải thấy những ngụy quân tử này cả ngày Thiết gia ra oai, tính toán muốn làm sao giết Hàn Chấn Dạ, ta nghe mà cảm thấy phiền lòng. So với Hàn Chấn Dạ, bọn họ mới đáng chết.”
“Dã Hỏa cô nương xin đừng lo lắng, ta không sao.”Nàng khẽ cắn môi đỏ mọng làm vết thương ở cánh môi lần nữa tràn ra, trong miệng cũng là ngai ngái mùi máu. Dã Hỏa càng quan tâm nàng tội ác của nàng cảm lại càng nặng.
Nàng chỉ là muốn muốn cứu vớt người trong tộc, mới chịu đáp ứng Trầm Khoan tiếp tục ở tại Thiết gia, thừa cơ đến gần Hàn Chấn Dạ. Chẳng qua là, nàng càng hiểu rõ kế hoạch Trầm Khoan, nàng lại càngsợ hãi. Nàng cảm thấy mình tựa hồ là trong lúc vô tình đã bị cuốn vào một cuộc âm mưu đáng sợ.
Tiếp xúc đến ánh mắt quan tâm Dã Hỏa, lòng của nàng chợt thấy đau xót. Qua mấy canh giờ nữa, nàng nhất định phải phản bội đôi ánh mắt quan tâm thuần túy này, nghĩ đến Dã Hỏa đã ở trên danh sách tàn sát của Trầm Khoan, lồng ngực của nàng lại có trận đau đớn.
Nàng không dám đi suy nghĩ nữa trận âm mưu này sau khi kết thúc, nàng có cái gì lạ thường.
Băng Nhi chau đôi mi thanh tú bởi vì bị đập mà trong miệng nếm có mùi vị của máu tươi.Đại khái là một chưởng này, đem môi của nàng xé rách gây tổn thương. Nàng vẫn là nhìn Cừu kha, vẻ mặt kia không giống như là sợ hãi kinh hoảng cànggiống như là khinh bỉ.
“Trung Nguyên nhân vật gọi là danh môn chính phái chính là làm những thứ này để khi dễ nữ tử sao? Tương đối, chỉ sợ còn không bằng Hàn Chấn Dạ.”Nếu như đây mới là chân diện nhân sĩ chính phái nàng thật đúng là mở rộng tầm mắt.
Cừu kha sắc mặt đột nhiên đỏ lên, càng thêm nổi giận. Không ngờ rằng bộ dáng nữ nhân nhu nhược kia nói chuyện nhưng lại sắc bén như thế.Chẳng qua hắn là có tiếng không có miếng, hiệp khách thậm chí so ra kém Hàn Chấn Dạ nhiều.
“Còn dám nói hưu nói vượn? Nhìn đây — “Hắn lần nữa giơ tay lêntức giận mà đánh mất đi lý trí, cơ hồ muốn giết chết Băng Nhi.
“Hừ! Tay ngươi giơ cao như vậy, là muốn đối vớiBăng Nhi làm gì?”Đình viện một nơi khác truyền đến giọng nữ thanh thúy, ngữ điệu trung tràn đầy cảnh cáo cùng vẻkhông vui.
Một thân thể xinh xắn rất nhanh mà chạy tới,y phục tơ lụa tỉ mỉ mặc ở trên người nàng có mấy phần tán loạn khoác lên trên thân thể mềm mại.
“Dã Hỏa cô nương.”Băng Nhi quỳ gối vén áo thi lễ.
“Băng Nhi có sao không? Người này khi dễ ngươi sao?” Dã Hỏa Chú ý nhìn chằm chằm Cừu kha, nàng đối vớinhững danh môn chánh phái này không có cảm tình gì, hận không được muốn những người này thật sớm mà rời đi, nói chuyện khẩu khí tự nhiên không chút hiền hòa.
Cừu kha vẻ mặt trở nên cứng ngắc đem lửa giận nuốt về trong bụng, không có phát tác.”Dã Hỏa cô nương, hết thảy chẳng qua là hiểu lầm thôi.”Hắn nhìn Băng Nhi một cái, thầm hận Băng Nhi vận khí quá tốt. Dã Hỏa Thiết thành là vị hôn thê thành chủ, Trầm Khoan lúc trước từng dặn dò quá, muốn lưu ý nhiều hơn.
“À chẳng qua là hiểu lầm.”Băng Nhi nhàn nhạt nói, không muốn mở rộng sự việc.
Dã Hỏa gật đầu, vẫn là nhìn chằm chằm Cừu kha.”Tốt nhất là hiểu lầm, nếu là có ai đó khi dễ ngươi, nhớ tớinói với ta một tiếng, ta cũng sẽ không bỏ qua.”Nàng rõ ràng cảm giác không khí rất quỷ dị, xa xa đã nhìn thấy Cừu kha khi dễ Băng Nhi, mà Băng Nhi khóe miệng cũng có tổn thương, bộ dáng xem ra giống là bị đánh. Tại sao Băng Nhi còn muốn thay Cừu kha giấu diếm?
“Nha hoàn này có Cố cô nương chỗ dựa, có ai dám khi dễ nàng chứ? Ta tạm thời nhớ tới có việc, xin cho ta rời đi trước.”Cừu kha cười khan mấy tiếng, hai tay chắp lại,không tình nguyện xoay người rời đi. Đi qua bên cạnh Băng Nhi, thanh âm của hắn nhỏ đến thấp nhất, trong giọng nói tràn đầy ác độc.”Cũng nhanh thôi sẽ thay đổi triều đại, ngươi cho rằng Dã Hỏa có thể che chở ngươi bao lâu? Hôm nay ban đêm một khi Trầm trang chủ hành động, nàng cũng phải chết. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi lo mà lấy lòng Hàn Chấn Dạ, hành sự tùy theo hoàn cảnh. Chờ đám tạp nhân đều chết hết ta quay lại trị ngươi.”Hắn cười lạnh, chậm rãi rời đi.
Băng Nhi đứng nguyên tại chỗ cũng không nhúc nhích gì, hai tay cầm cái khay thật chặt, toàn thân cảm giác lạnh như băng tâm tình sợ hãi bất an nắm chặc lòng của nàng.
Tối nay sao? Trầm Khoan sẽ phải hành động? Nếu là tối nay hành động thành công, chỉ sợ Thiết gia mọi người bao gồm Hàn Chấn Dạ trong địa lao cũng sẽ chết thảm.
“Ngươi thật không có chuyện gì sao? Sắc mặt của ngươi thật tái nhợt a!” Dã Hỏa dò hỏi cầm tay Băng Nhi.”Ta sớm nói cho Thiết Ưng, nên đem những tạp nhân này toàn bộ đuổi đi đỡ phải thấy những ngụy quân tử này cả ngày Thiết gia ra oai, tính toán muốn làm sao giết Hàn Chấn Dạ, ta nghe mà cảm thấy phiền lòng. So với Hàn Chấn Dạ, bọn họ mới đáng chết.”
“Dã Hỏa cô nương xin đừng lo lắng, ta không sao.”Nàng khẽ cắn môi đỏ mọng làm vết thương ở cánh môi lần nữa tràn ra, trong miệng cũng là ngai ngái mùi máu. Dã Hỏa càng quan tâm nàng tội ác của nàng cảm lại càng nặng.
Nàng chỉ là muốn muốn cứu vớt người trong tộc, mới chịu đáp ứng Trầm Khoan tiếp tục ở tại Thiết gia, thừa cơ đến gần Hàn Chấn Dạ. Chẳng qua là, nàng càng hiểu rõ kế hoạch Trầm Khoan, nàng lại càngsợ hãi. Nàng cảm thấy mình tựa hồ là trong lúc vô tình đã bị cuốn vào một cuộc âm mưu đáng sợ.
Tiếp xúc đến ánh mắt quan tâm Dã Hỏa, lòng của nàng chợt thấy đau xót. Qua mấy canh giờ nữa, nàng nhất định phải phản bội đôi ánh mắt quan tâm thuần túy này, nghĩ đến Dã Hỏa đã ở trên danh sách tàn sát của Trầm Khoan, lồng ngực của nàng lại có trận đau đớn.
Nàng không dám đi suy nghĩ nữa trận âm mưu này sau khi kết thúc, nàng có cái gì lạ thường.