Chương 28
Cún con nằm trong lòng Yến Tháp, gương mặt toàn lông là lông đầy giễu cợt, cũng không thèm nhìn cừu con mới tỉnh lại đang tức đến mức giậm chân kia nữa. Nó chôn đầu vào cổ Yến Tháp, thuận tiện thè lưỡi liếm nhẹ cằm cậu.
Yến Tháp đang ngủ say xoa đầu cún con theo bản năng, ôm chặt bé con trong lòng hơn như đang ôm một túi sưởi ấm áp.
Cún con nhìn cừu con, cừu con lại nghe tiếng cười lạnh.
Cừu con:.....#&*;@:)" Muốn chửi nhau quá.
"Cậu là ai?"
Nó tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm cún con.
Cún con không quan tâm nó, vẫn vùi đầu vào ngực Yến Tháp, chóp mũi ngửi mùi hương như có như không trên người Yến Tháp, là mùi mằn mặn của biển, ngửi rất thích.
Đến tận khi cừu con nghĩ nó sẽ không nói gì, bỗng nhiên nghe một câu.
"Tôi biết cậu là ai."
Cừu con không tin lời nó, hắn cho rằng nó đang vờ biết vậy thôi.
Cún con liếm chân, gọi đích danh tên của cừu con: "Moore Simon."
Rất nhiều năm trước, liên tục có người thuộc gia tộc Simon ở hành tinh thủ độ đảm nhiệm chức Chủ tịch Quốc Hội, còn đào tạo ra được vài Nguyên soái, đáng tiếc vì chứng cuồng bạo nên những người này không ai sống lâu, tiếng thơm lẫy lừng nhưng không có một ai có thể gánh vác gia tộc, khiến gia tộc Simon biến thành gia tộc có danh tiếng nhưng không có địa vị trong giới.
Moore Simon là người có thiên phú nhất trong mười năm gần đây của gia tộc, mười năm trước vốn có cơ hội tỏa sáng trên chiến trường, không chừng còn có thể so tài với Nguyên soái Alvis, đáng tiếc chưa kịp tốt nghiệp đại học, Moore Simon đã nghỉ học vì vấn đề cơ thể.
Sau đó, biến mất hơn mười năm.
Alvis cứ tưởng hắn ta chết từ đời nào rồi, không ngờ hắn ta vẫn còn sống, đã vậy còn đến đây làm hắn ngứa mắt.
Nghĩ đến Yến Tháp lo sốt vó, cún con, cũng chính là Alvis khó chịu lấy chân đạp cậu mấy cái, lực đạp rất nhẹ, cứ như đang mát-xa cho người ta.
Thân phận của mình bị nhận ra, Moore cảnh giác nhìn cún con, trong đầu lướt qua tất cả những cái tên mình biết có hình thú là chó.
Nhưng gia tộc chó nổi danh nhất hành tinh thủ đô là Husky, con chó cỏ này là chó nhà ai đây?
Alvis nhìn bộ dạng kia của hắn, có nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết Moore đang làm gì, còn có thể là gì ngoại trừ thân phận của hắn nữa. Vì thế hắn nhắm mắt không thèm quan tâm, chui vào lòng Yến Tháp ngủ.
"Nhà cậu sắp đến rồi, đến lúc đó cút sớm." Đừng dọa Yến Tháp.
Moore biết ý của hắn, sống với nhau từng ấy thời gian, hắn có thể nhận ra Yến Tháp chỉ là người thú bình thường, chưa từng tiếp xúc với rất nhiều thứ, nếu người nhà của hắn tìm được Yến Tháp chắc chắn sẽ hỏi cậu mấy câu kì cục.
Nếu không muốn làm phiền đến cuộc sống yên bình của Yến Tháp, hắn chỉ có thể chủ động rời đi.
Hắn biết rõ, nhưng thấy cún con thế này, hắn cứ cảm thấy nó đang đắc ý vô cùng, khó chịu vặn lại: "Tại sao lại là tôi đi mà cậu ở lại?"
Cún con nghe hắn nói xong, mắt cũng lười mở - Nhiêu đó năm rồi mà sao cái tên Moore này vẫn thích nói nhảm vậy.
Ở bên cạnh cục tròn thoải mái đến thế, tại sao hắn phải đi, hắn không có người nhà nhất định phải tìm ra mình, chỉ có đám kẻ thù muốn ám sát hắn nhưng không dám tự làm, cũng không khiến Yến Tháp phiền phức gì.
Cho nên nuôi hắn đỡ mệt hơn nuôi Moore:)
Moore còn đang chờ hắn đáp lại, đến tận khi hai mí mắt sắp sụp xuống đến nơi mới bừng tỉnh, cái tên này cố tình ngó lơ hắn.
Tính tình kiểu gì vậy!
Moore chửi thầm con chó cỏ không biết tên họ kia trong lòng.
Ngày tiếp theo, Yến Tháp bị cừu con năn nỉ hết lòng nên đành mang hai bé con và Tiểu Thất về nhà.
Bé cừu con không sao, nhưng cơ thể còn rất yếu, Yến Tháp để nó nằm trên giường nghỉ ngơi, nhìn đôi mắt cứ trợn to vờ đáng thương nhìn mình kia của nó, Yến Tháp mềm lòng, nhỏ giọng hỏi: "Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?"
Bé cừu con: "..."
Mặt nó bàng hoàng, mắt mơ màng, hoàn toàn không hiểu tại sao Yến Tháp lại đột nhiên hỏi mình vấn đề này, nói chính xác, bình thuờng Yến Tháp chỉ hỏi bọn họ muốn ăn gì muốn chơi gì, nếu không sẽ không hỏi gì cả.
Bây giờ rõ ràng là dùng thái độ nói chuyện với người trưởng thành nói chuyện với nó.
Cừu con không biết mình lộ đuôi chỗ nào, nó nhìn cún con đang giả vờ ngoan ngoãn trong lòng Yến Tháp theo bản năng.
Cún con: "Ngu si, bác sĩ nói, bớt làm bộ lại."
Yến Tháp không chú ý đến giao tranh của hai đứa, thấy cừu con cứ im lặng không nói gì, cậu suy nghĩ một chút, bừng tỉnh: "Bây giờ cậu không nói chuyện được phải không?"
Có thể nói chuyện là phải thừa nhận thân phận, thừa nhận thân phận rồi sẽ phải rời khỏi.
Vì vậy cừu con nhanh chóng gật đầu, giả bộ yếu đuối nằm trên giường, yếu ớt be một tiếng.
Nó không phát hiện cún con trong lòng Yến Tháp cảnh giác ngẩng đầu nhìn nó, đặc biệt là sau khi ánh mắt của Yến Tháp thay đổi.
Bé cừu con chỉ chú ý đến ánh mắt trở nên dịu dàng của Yến Tháp, vội vàng be thêm mấy tiếng, mặt Yến Tháp dịu xuống hoàn toàn, cậu sờ tai nó: "Còn đau không?"
Cảm nhận được quan tâm của cậu, cừu con lắc đầu, nó tỉnh lại đã thấy bản thân khá hơn rất nhiều. Rõ ràng lần nào phát bệnh xong cũng khó chịu một khoảng thời gian rất dài, thậm chí còn có thể kéo dài đến tận lần phát bệnh tiếp theo.
Nhưng bây giờ nó không sao, thậm chí còn rất thoải mái.
Cún con: "Ha."
Cừu con: "....Chó cỏ, không biết thì ngậm mõm lại, nếu không tôi sẽ nói chuyện cậu cũng là người thú trưởng thành cho Tháp Tháp."
"Ha, thiên tài nào đó vừa bảo mình không nói chuyện được, vui lòng giả bộ cho tới."
Cừu con: A a a tức chết cừu rồi!
Vì Yến Tháp còn ở đây nên cừu con có tức đến mức nào cũng không thể thể hiện quá rõ, chỉ có thể đánh con chó cỏ chết tiệt này trong lòng vài trăm lần.
Tao tức lắm mà tao không làm gì được.JPG
Cún con nhìn cừu con nổi điên, ngày xưa ỷ Yến Tháp cưng mình nên giả vờ đáng thương làm nũng, bây giờ thấy cừu con nổi điên, tâm trạng khó chịu bỗng tốt hơn rất nhiều.
Trách hắn à?
Đều là người thú trưởng thành rồi, làm sao có thể bắt chước con nít làm nũng để người lớn vuốt ve cưng nựng được, vô liêm sỉ, cần bài trừ hành vi này.
Cho nên hắn không sai, cừu sai.
Yến Tháp thấy cừu con không sao, thậm chí còn tràn trề sức sống nên cũng yên tâm hơn: "Đói không, cậu có muốn ăn gì không? Tôi nấu cho."
Cừu con liếm tay cậu, Yến Tháp hiểu ý, cười: "Chỉ cần tôi nấu là được?"
Quả nhiên cừu con gật đầu.
Yến Tháp nhịn không được vuốt bộ lông mềm mại của nó một cái, mấy lọn lông xoăn tít, vuốt xong mới phát hiện làm vậy không nên, áy náy xin lỗi.
"Xin lỗi, tôi quên mất cậu không phải trẻ con."
Cừu con chỉ muốn cậu quên chuyện này cho rồi, vội vàng củng tay cậu, tỏ vẻ không quan tâm.
Quả là một bé cừu tốt tánh mà.
Yến Tháp xúc động nghĩ.
Sau khi cậu trưởng thành, mặc dù rất muốn người khác vuốt ve mình nhưng lại rất ít cơ hội, rái cá ở Trái Đất là động vật được bảo vệ, lúc sống trong vườn thú, du khách chỉ có thể nhìn cậu qua một lớp kính tủy tinh, nhiều lắm là lặn xuống nước với cậu, nhưng quy định rất nghiêm khắc, không được tự ý đụng vào người cậu trừ khi cậu chủ động lại gần.
Sau đó Yến Tháp trở thành thú được yêu thích nhất trong vườn thú.
Vì cậu chủ động cạ đầu cầu vuốt ve.
Suy nghĩ theo hướng này, có lẽ cừu cũng thích được người khác vuốt ve, hơn nữa tính của cừu khá hiền, cũng rất dịu dàng.
Cừu con đã bắt đầu chiến đấu với cún con.
Trận chiến đơn phương.
"Chó cỏ!"
"Tên lửa đảo!"
....mấy cái tên không có tí sức nặng này hoàn toàn không ảnh hưởng đến cún con, cún con đi ra từ nơi hỗn loạn nhất, có gì hắn chưa từng nghe.
Cũng không phải hắn không muốn cãi lại con cừu ngu si này, nhưng lâu lắm rồi hắn không nói chuyện với người khác.
Vì thế hắn khinh thường nói: "Thế này thôi?"
Cừu con: "Chó chết!!!!"
Đôi mắt của cừu con bỗng nhiên tràn đầy sức sống, không hề giống bệnh nhân đang bệnh nặng, Yến Tháp bên cạnh giơ tay xoa hai bé trong khi cảm thán cừu con hồi phục nhanh dễ sợ.
"Vậy anh đi nấu cơm, bé Al chơi với Miên Miên chút nhé."
"Hai đứa ngoan nha?"
Hai người đang dùng tinh thần lực chiến nhau lập tức dừng lại.
Cún con: "Gâu gâu gâu." Tôi không có nhu cầu chơi với con cừu ngu si này.
Cừu con: "Be ----" Chó cỏ chết tiệt!!!
Yến Tháp vui mừng nhìn cả hai: "Vậy anh đi nấu cơm đây, ngoan nha ~"
Tự cảm thấy mình đã an ủi hai cục bông xong, đúng lúc Tiểu Thất đến gõ cửa, Yến Tháp vừa ngân nga vừa vào bếp, phát hiện nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị xong xuôi bèn khom người ôm Tiểu Thấy một cái.
Khen ngợi: "Tiểu Thất, cậu giỏi thật á."
Trên mặt Tiểu Thất xuất hiện hai đốm hồng như hoa: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ đã khen, tôi sẽ tiếp tụp cố gắng."
Nó ngẩng đầu nhìn Yến Tháp, cố ý để lộ mặt của mình, ý đồ rất rõ, hiển nhiên Yến Tháp chú ý đến.
Cậu bất ngờ nói: 'Tiểu Thất, mạch trên mặt cậu bị chập hả?"
Tiểu Thất: "....Không có đâu, cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp ôm bụng cười phá lên.
"Mắc cười quá đi mất, Tiểu Thất ơi, cậu đỏ mặt đáng yêu thật đấy."
Tiểu Thất ngẩng đầu, học bộ dạng làm nũng của hai đứa nhỏ trong nhà, nó hừ một tiếng, mặt mày mong đợi nhìn Yến Tháp, có chút kiêu ngạo nói: "Tôi nâng cấp bản thân, bây giờ mặt có thể xuất hiện rất nhiều biểu cảm khác nhau."
Yến Tháp tò mò chọt mặt nó, lạnh băng, mong đợi hỏi Tiểu Thất.
"Đây là biểu cảm mắc cỡ à?"
Hai tay Tiểu Thất đan vào nhau, mặt đỏ hơn: "Đúng vậy, đẹp không, có....." Có kì lạ lắm không, có cảm thấy người máy không nên như vậy không?
Yến Tháp gật đầu, khẳng định chắc nịch: "Đẹp lắm, tôi thấy cực kì đáng yêu."
Tiểu Thất nháy mắt: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ."
Nói xong, Yến Tháp xoa đầu nó đứng dậy, có vẻ không có ý định hỏi tiếp, ngay lúc cậu nhấc chân muốn đi về phía nhà bếp, Tiểu Thất cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi: "Cậu chủ nhỏ, ngài không muốn xem thử những biểu cảm khác của tôi ư?"
Nghe nó nói vậy, Yến Tháp đứng dậy, buồn cười nhìn ánh mắt cố chấp của nó: "Tiểu Thất, chỉ khi nào cậu háo hức mới có biểu cảm khác thôi, bây giờ cậu đang không vui à? Chẳng lẽ cậu đang giận?"
Tiểu Thất bị cậu kéo sang chủ đề khác, ngây ngốc nói: "Không giận, tôi sẽ không bao giờ giận cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp khom người bế nó lên, biết nó không hiểu nên từ tốn nói với nó: "Vậy bây giờ cậu không giận, cũng không cần ép bản thân mình thể hiện biểu cảm gì khác."
"Tôi hy vọng cậu có thể làm điều mình thích."
Tiểu Thất bỗng nhiên đưa tay che mặt, đến khi Yến Tháp thả nó xuống đất nó mới thả tay xuống, để lộ mặt mày lạnh tanh đặc trưng của người máy: "Để tôi lấy đồ giúp ngài."
Yến Tháp nháy mắt: "Sao bây giờ không ngại nữa rồi?" Ngón tay trắng nõn của cậu đè lên đầu Tiểu Thất, lẩm bẩm như đang tự nghi ngờ bản thân: "Chẳng lẽ Tiểu Thất hư rồi?"
Lần này mặt Tiểu Thất không chỉ hồng hồng mà đỏ bừng như sắp nổ đến nơi.
Bên tai vang lên tiếng cười của Yến Tháp, lần đầu tiên nó có chút trách móc nhìn chủ nhân của mình: "Ngài ăn hiếp tôi."
Nếu như nó là một bé con lông xù, có thể mềm mại nằm trên chân của chủ nhân, dùng bàn chân với đệm thịt hồng hào đạp nhẹ lên người cậu, còn có thể để cậu chủ nhỏ bóp lỗ tai cậu thích nhất, nhất định phải lớn hơn con cừu kia, và chắc chắn phải mềm hơn nó.
Như vậy cậu chủ nhỏ sẽ thích mình nhất.
Đáng tiếc nó không phải, nó chỉ là một người máy cũ nát lẽ ra phải bị vứt bỏ từ lâu.
Ánh sáng trong mắt Tiểu Thất dần tắt, lúc cậu chủ nhỏ chưa xuất hiện, ngày nào nó cũng cầu xin rằng đừng ai đến nhà này, sau khi cậu chủ nhỏ đến, Tiểu Thất hy vọng có thể sống chung vói cậu chủ nhỏ cả đời.
Một chiếc khăn lành lạnh rơi xuống đầu nó, che kín khuôn mặt đỏ bừng của nó, đắp lên đầu nó, cắt đứt mớ cảm xúc không nên có của nó.
Tiểu Thất không lấy khăn ra mà lặng lẽ hít một hơi thật sâu như thể ngửi được mùi hương của cậu chủ nhò.
Mặc dù nó không có khứu giác.
Yến Tháp rửa tay, để nước rửa sạch bọt trên mu bàn tay: "Khi nãy nghĩ gì thế, tôi nhấn lên ót cậu tận hai cái mà cậu cũng không phát hiện."
Tiểu Thất suy nghĩ một chút, hỏi: "Cậu chủ nhỏ, Tiểu Thất có thể ở bên ngài cả đời không?"
"Hiển nhiên là được rồi." Yến Tháp không hiểu tại sao tự nhiên nó lại hỏi câu hỏi kì lạ đến vậy, cậu đến đây bao nhiêu lâu rồi, rất nhiều đồ là do Tiểu Thất dạy cậu cách dùng, đến giờ cậu vẫn chưa từng có suy nghĩ đi mua người máy mới.
Đối với Yến Tháp mà nói, Tiểu Thất là tốt nhất.
Tiểu Thất như có được một lời hứa đáng giá ngàn vàng, nó nghiêm túc gật đầu --- nếu ngó lơ cái mặt đỏ bừng như mặt trời của nó.
Yến Tháp lại muốn cười, không biết mạch điện nào của Tiểu Thất bị chập, lúc nó đỏ mặt thì cái đầu tròn tròn của nó cũng phát sáng ánh sáng đỏ, trông cứ như đèn lồng.
"Có thể lấy giúp tôi một đôi găng tay được không, cảm ơn Tiểu Thất."
"Được chứ cậu chủ nhỏ."
"Đèn lồng" đi cùng tay cùng chân, đội khăn lông ra khỏi bếp, đến khi Yến Tháp không thấy được mình nữa, cơ thể bỗng xì một cái, trên cái đầu hồng hồng bốc khói trắng
Tiểu Thất đỏ mặt, đầu bóc khói, chậm chạp lặp lại: "Không cần cảm ơn đâu, cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp không biết mấy chuyện sau đó, cậu đang chuẩn bị nấu gì đó cho Miên Miên ăn, sống chung với nhau khá lâu, cậu hiểu rất rõ khẩu vị của hai đứa.
Miên Miên thích ăn ngọt, có thể ăn thịt nhưng lại thích ăn chay hơn, thích nhất là thịt heo xắt sợi xào.
Ban đầu Alvis cho ăn gì cũng ăn, cái gì có thể bổ sung năng lượng cho cơ thể đều ăn, thường ăn đến mức bụng phình to, sau đó cũng để lộ vài thói quen ăn uống của mình --- thích ăn thịt, thịt gì cũng ăn được, ghét ăn, ghét đến mức chả ăn gì, hành xanh là phải lựa ra hết.
Làm Yến Tháp cứ sợ nó kén ăn quá ảnh hưởng đến cơ thể phát triển, nhưng cún con hoàn toàn không sao, thế giới tinh thần nhanh chóng khôi phục.
Có lẽ mấy đứa nhỏ người thú không giống con người.
Yến Tháp chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Yến Tháp định làm bánh thạch vải phô mai đã hứa nhưng vẫn chưa làm, cậu bỏ bánh quy mỏng vào bịch đập vỡ thành vụn mịn, sau đó bỏ vào khuôn, bỏ chút bơ vào trong, sau khi trộn đều thì bỏ vào tủ lạnh ướp lạnh.
Máy móc thời đại Tinh Tế tốt thật, rút ngắn thời gian của tất cả các bước.
Ngày xưa Yến Tháp cần làm lạnh đế bánh tận một tiếng, bây giờ chỉ cần hai phút là ổn.
Trong lúc chờ đợi, Yến Tháp nhớ ra một chuyện.
Hôm qua bé cừu con đột ngột phát bệnh nên cậu đành hủy hẹn với các fan, đảo mắt một cái cũng đã giữa trưa, Yến Tháp xem giờ, 11:45.
Đúng giờ ăn trưa, vậy mở livestream đi.
Nhận được thông báo livestream, rất nhiều người ùa vào phòng livestream, làm mạng hơi lag chút, Gordon phát hiện tại sao mình không vào được bèn tức đến mức chửi thề.
"Má nó, để tao vào coi!!"
Lời còn chưa dứt, gã đã vào được phòng livestream, người quen thuộc xuất hiện trước mặt, Gordon cũng lười quan tâm ba cái mạng mẽo rách nát kia nữa, liên tục có khán giả vào phòng livestream, còn chưa kịp thở chậm lại đã nhìn thấy một vị fan giàu sụ nào đó tặng tận một trăm chiếc tinh hạm.
Lộp Bộp Là Ông Mày tặng một trăm chiếc tinh hạm, tiền hoa rơi đầy đất, tim cậu có rạo rực vì tớ không ~~~~
Quà thưởng quá năm triệu sẽ đăng thông báo đầu trang, quá mười triệu sẽ có mưa tiền vàng, người xem livestream đều có thể cuớp đồng vàng, hơn nữa cướp rồi còn có thể đổi, đây là chuyện vui mình vui tất cả đều vui, hiển nhiên sẽ hấp dẫn người qua đường.
Càng nhiều người vào phòng hơn, vừa cướp vàng vừa xúc động.
[Không ăn bình nước: Má ơi má ơi! Đại gia! Giàu sụ!]
[Nói tiếng Anh nữa là chó: Ai vậy ai vậy, giàu vãi.....đại gia ơi cho mưa tiền phát nữa đi, không cướp được nhiêu hết á.]
[Không phân biệt được kem mắt và kem mặt: Phụ thân ơi, con chính là con gái thất lạc nhiều năm của người đây, người xem con với người giống nhau y chang luôn nè?]
[Touvy: Người tốt, tốt quá tốt.]
[Vito là người lớn:?? Sao tặng nhiều vậy, hôm nay là sinh nhật của streamer hả?]
Vito Là Người Lớn tặng sáu mươi chiếc tinh hạm, hy vọng bạn luôn vui vẻ yêu bạn nhất trên đời ~ nhiều tiền ~
Meg tặng hai trái bom chìm, streamer sinh nhật vui vẻ nhé.
Viện Trưởng Labor Ryan tặng một chiếc tinh hạm, bạn nhỏ đáng yêu sinh nhật vui vẻ, chúng ta gặp mặt được không, có chuyện muốn hỏi cậu [Tiếp theo là trả lời tự động, người rảnh rỗi xin đừng làm phiền]
Đúng lúc Yến Tháp cúi đầu xem làn đạn, cậu vẫn chưa kịp thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, làn đạn đã bị tinh hạm của mấy người khác càn quét, cậu chỉ nhớ người này hỏi có gặp mặt được hay không.
Chắc không được, cậu chỉ là streamer, ai lại muốn nói chuyện với cậu?
Cậu suy nghĩ một chút, quyết định bỏ qua chuyện này, cậu nhìn máy quay, khóe mắt cong cong, vẫy tay với các khán giả.
"Xin chào mọi người, tôi là streamer Tháp Tháp, hôm nay sẽ làm bánh ngọt với món kho hỗn hợp."
[Touvy: Mặc dù không biết món hầm hỗn hợp là món gì nhưng chắn chắn rất ngon! Cá luôn!!]
[Elizabeth nổi tiếng: Nắm lông tới luôn!!!]
[Lộp bộp là ông mày: A a a a Tháp Tháp cố lên! Cậu là streamer tôi thích nhất á!!]
Lúc Gordon gõ xong câu này, người đại diện lập tức gọi điện thoại đến, chưa đợi gã càu nhàu vì đang xem livestream mà bị làm phiền, giọng nói hốt hoảng của người đại diện đã vang lên, lớn đến mức như quát thẳng vào mặt gã.
"Gordon! Ông nội của tôi! Cậu lại xin nghỉ!"
"Cậu điên rồi hả! Nghỉ liên tục ba ngày rồi! Fans của cậu từ lo lắng sang đoán rằng tôi ép khô cậu kìa, cậu đi livestream ngay cho tôi!"
Gordon bình tĩnh ngoáy tai: "Thế thôi? Không sao, anh hoảng cái gì."
Người đại diện cầm một cuốn lịch được đánh dấu bằng mực đỏ ba ngày liên tục, Gordon nháy mắt mấy cái, không đành lòng đối mặt với sự thật yếu ớt nói: "....Mới ba ngày thôi."
Người đại diện cười lạnh: "Mới? Ba ngày rồi, có phải tính cúp luôn ngày mai hay không? Hửm?!"
Gordon: "....Không đâu, mai chắn chắn sẽ livestream."
Người đại diện: "Ha, đàn ông, cậu tốt nhất nên nói được làm được." Nếu không hắn vạch mặt tên này trên mạng! Để fans của gã ta biết thằng cún này bữa giờ đang làm gì!
Cúp máy, Gordon có chút áy náy, nhưng rất nhanh đã đắm chìm trong livestream.
Dove nói rồi đấy, thật ra muốn bồ câu là bồ câu ngay cũng là một loại không bồ câu.
Ngọc Thụy: Dove là bồ câu, mà bồ câu người khác là cho bùng hẹn đó.
Gordon tự giơ ngón cái cho bản thân, thuận tiện quăng thêm một cái tinh hạm cho streamer.
- -
Yến Tháp cũng không biết có người mê mẩn mình đến mức làm mấy ngàn người lo lắn, livestream của cậu chủ yếu là để kiếm tiền trả nợ và kiếm tiền nuôi mấy đứa nhỏ.
Không cần nhiều tiền, đủ nuôi mấy đứa nó là được rồi.
Nhưng bây giờ cậu cũng đã biết giá mấy thứ này, cho nên khi thấy người "Lộp Bộp Là Ông Mày" kia tính dùng tinh hạm càn quyét liền khuyên vài câu.
"Đại gia, ngài đừng tặng nữa, ngài còn phải nuôi ba mẹ già nữa mà."
Gordon bị điểm tên, đầu tiên là vui, sau đó là mừng như điên -- Cục tròn gã thích gọi tên gã, gọi trước mặt từng này người?!
Sau đó mới thấy kì kì.
[Lộp bộp là ông mày:.....khụ, tôi muốn đổi tên acc, cục tròn chờ tí hẵng gọi tên tôi được không?]
Sau đó là một dàn ha ha ha đầy thiện ý của các khán giả khác, Yến Tháp cũng nhìn thấy, cậu nhìn chằm chằm máy quay như đang đối mặt với gã mà nói: "Được."
[Lộp bộp là ông mày: Làm ngay đây! Chờ chút!]
Yến Tháp cúi đầu, nghiêm túc làm bánh thạch vải phô mai, phần đáy bằng bích quy và phần thân bằng phô mai sữa chua đã xong, trong bếp thơm lừng mùi sữa, làm những người mê ngọt sướng rơn.
[Touvy: Tôi ổn mà!]
[Than thở lại thở than: Tháp Tháp nhanh lên, muốn ăn quá hu hu hu, không được ăn thiệt luôn á hả, ăn một miếng được không!]
[Anh Gor: Tháp cục cưng ới, tôi quay lại rồi nè! Nhìn tôi nhìn tôi nhìn tôi đi (mắt lấp lánh ánh sao)]
Mọi người cũng rất thích vị fan giàu sụ này, nhất là khi thấy hắn tặng rất nhiều quà cho streamer mình thích, ai cũng hận không thể đẩy gã lên top.
Vì thế ai cũng rối rít hỗ trợ bằng cách @streamer + gửi.
Chuyện này chỉ xảy ra lúc streamer đang livestream và quyết định rút thăm trúng thưởng, khi này các fan và khán giả mới có thể @streamer + gửi cùng nhau, nếu số bình luận vượt quá mười ngàn sẽ được một huy chương vàng nhỏ.
Tích lũy được một số huy chương vàng nhất định sẽ có thể thăng cấp hợp đồng.
Yến Tháp không biết chuyện này, các fan gửi cho cậu cũng không nghĩ nhiều đến thế, cho nên khi @streamer + gửi này vượt quá năm trăm ngàn, Yến Tháp đột nhiên nhận được tin nhắn ngắn.
Tháp Tháp thân ái ~ ngài đã đủ điều kiện thăng cấp hợp đồng từ cấp E lên D, ngài muốn thăng cấp hay không? [Nhắc nhở thân thiện: Xin hãy cân nhắc thật kỹ, bút sa là gà chết đó nha ~]
Yến Tháp: "...."
Cậu nhìn một hồi mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Thì ra quá nhiều người @streamer + gửi, mới có nửa tiếng ngắn ngủi mà huy chương đã lên đến bảy mươi cái hơn, chỉ cần năm mươi cái là có thể thăng từ hợp đồng cấp E lên hợp đồng cấp D được rồi.
Cứ thế mà tính, năm trăm huy chương sẽ thăng từ D lên C, kênh livestream sẽ phát cho cậu một người đại diện, tiến hành hệ thống hóa quản lý.
Yến Tháp nhấn đồng ý, cậu lướt qua số huy chương, đã hơn một trăm cái.
Cậu nghĩ thầm, còn nhiều lắm mới đủ năm trăm.
[Anh Gor: Nắm lông nhìn tôi đi hu hu hu, tôi là người đổi tên nè, Nắm yêu tôi lần nữa được không?]
Yến Tháp bị gã thu hút sự chú ý, thấy câu này mà buồn cười vô cùng, cũng không hiểu sao fan của mình lại hưng phấn đến thế chỉ vì được mình gọi tên.
Nhưng gọi một cái cho fan vui cũng được.
Yến Tháp: "Anh......Gor" cái tên này hơi lẹo lưỡi một chút, Yến Tháp cẩn thận đọc lại lần nữa rồi lại thêm lần nữa.
"Anh Gor, xin chào."
Gordon:!!!
Gã đang gãi mông mình, nghe Yến Tháp nói xong thì lông trên người dựng đứng hết cả lên, biến thành một con husky nhím chính hiệu, gã thè lưỡi ngẩng đầu, tru tréo ầm ĩ với cái nóc nhà.
Hàng xóm cách hai trăm mét gửi tin nhắn chúc mừng: "----Con chó ngu bên cạnh! Thằng ngu này! Mày nín coi! Chó chứ không phải sói!!"
Gor - Husky - Don: "À hú hú ~ hú ----- áu!"
Anh Gor tặng 66 trái bom chìm, bạn là hoa hồng, tôi là kỵ sĩ của bạn ~
Anh Gor thả 66 chiếc tinh hạm, yêu em hàng trăm ngàn lần.
[Chúc mừng người sử dụng Anh Gor đã trở thành No1 bảng donate của streamer Tháp Tháp ~ hy vọng tình bạn của cả hai sẽ bền lâu ~]
Yến Tháp nhìn No1 bảng từ Touvy thành Vito, sau đó biến thành Elizabeth, công chúa Elizabeth này là người hít rái cá nhiệt tình nhất, bỏ tiền vì cục cưng không nói nhiều, chỉ thích đứng đầu bảng donate của Tháp Tháp.
Cô còn đang xem livestream thì đột nhiên thấy làn đạn trống không, sau đó là thông báo bảng donate thay đổi chạy trên làn đạn.
Elizabeth: "?"
Chế mới đi có chút mà đã có bitch đẩy chế xuống? Ha.
Đừng nói tới cái tên quen mặt này.
Elizabeth híp mắt, cho người mua hotsearch, mua luôn hạng nhất, để ai đó ý thức được thế nào là sức mạnh của tư bản.
Vì thế dân cắm cọc trên bảng hotsearch phát hiện, đầu bảng đột nhiên thay đổi, biến thành #No1 bảng donate livestream của Tháp Tháp là ai#
Tháp Tháp là ai? Hạng nhất bảng donate của cậu ta liên quan gì đến bọn tôi??
Vì thế khu bình luận bắt đầu nổi gió.
[Thua làm vua: Quái gì đây, hạng vô danh tiểu tốt mà cũng dám mua hạng nhất hotsearch à (xem thường.JPG)]
[Chuyên gia thể hình: Haizzzz, chỉ có thể nói là quá khó xử]
[Bánh xe:??? Mạng Tinh Tế bị gì thế, tiền này cũng lấy hả??]
[Này: Streamer này không phải streamer khá hot gần đây à, mấy người chưa thấy không có nghĩa người khác chưa thấy, bây giờ người ta có hơn một triệu fans đấy được không hả.....Vân vân, No1 bảng này hình như tên Anh Gor.]
[Ngũ Lục Thất: Gần đây có người thả bồ câu hơi nhiều, ăn trưa cũng không ngon nữa, vừa thấy đã muốn tag cậu @Gordon mau đi livestream đi, fans cậu sắp chết đói rồi!]
[Một bé lười: Có lẽ do tôi hơi nhạy cảm, nhưng bạn Anh Gor này, cái nết không hợp là đập tiền này hình như hơi giống @Gordon đó, là cậu à?]
[Bánh xe: Không phải....mấy người nghĩ gì vậy, sao có thể là Gordon, không phải cậu ấy bệnh à, sao có thời gian bão donate cho streamer?!]
[Ngũ Lục Thất: Sao không thể....đột nhiên nhớ đến mấy streamer cũng đang thả bồ câu (Hổ rúng động.JPG)]
Ngọc Thụy: Hổ Rúng Động là thành ngữ chỉ sự ngạc nhiên của Trung Quốc.
[Này: Đừng có dọa tôi mà hu hu hu, streamer tôi thích thả bồ câu tôi đi bão donate cho tiểu yêu tinh, bão đến mức No1 bảng donate luôn? Viết tiểu thuyết hay gì?!]
[Không đợi mày thả bồ câu tao:!! Mọi người đi xem nhanh lên! Bị mò ra rồi! Anh Gor là Gordon!! Tên chết tiệt này! Thả bồ câu chúng ta đi bão tinh hạm người khác!]
[Ngũ Lục Thất:??? Mỉm cười:)]
----
Gordon vẫn chưa biết mình đã lòi đuôi, sau khi Yến Tháp gọi tên gã, gã như hít ke, hưng phấn vô cùng.
Tru tréo gần mười phút mới sực nhớ mình chưa xem livestream xong, vội vàng ngậm mỏ cúi đầu. Lúc này Yến Tháp đã làm xong bánh thạch vải phô mai, ngon đến mức nước miếng gã muốn rớt luôn xuống đất.
Cái bánh này khoảng sáu tấc, đáy bánh là bánh quy nén chặt, sau đó là nhân được làm bằng sữa chua và phô mai với trái cây, trên cùng là mứt, vải thiều đã được lột vỏ và dâu tây xắt lát, lẽ ra phải là nam việt quất mới đúng, nhưng Yến Tháp sợ nó không ngon nên đổi thành dâu.
Dâu tây của Tinh Tế to bằng một nắm tay, to tròn mọng nước, cắn một miếng có thể cảm nhận được cảm giác nước bắn vào miệng.
Cắt thành miếng còn có thể thấy nước quả trào ra.
Yến Tháp lấy cái bánh ra một cách hoàn hảo, lòng ham chơi nổi lên, cầm muỗng vỗ bánh một cái, lớp mứt đỏ bên trên bị tác động nên rung nhẹ.
Mùi hương ngọt ngào trong bếp tản đi, chỉ còn lại mùi bánh, chân Yến Tháp bỗng nhiên nằng nặng, cậu cúi đầu, phát hiện cún con đang ngồi trên mu bàn chân cậu, thấy cậu nhìn mình còn giơ chân túm ống quần cậu, leo thẳng lên bả vai.
Đầu chó chúi về phía trước, mém nữa đã đụng phải cái bánh trên bàn.
Yến Tháp vội vàng đè nó lại, nắm gáy nó cảnh báo: "Đừng có cọ loạn, cọ một hồi không có cái ăn thì làm sao."
Cún con chẳng có hứng gì với bánh ngọt, chỉ ngửi chút theo bản năng mà thôi, nghe cậu nói thế hai tai cảnh giác dựng thẳng, đuôi nhỏ nịnh nọt quấn ngón tay Yến Tháp.
Lần nào Yến Tháp bóp chóp đuôi bị gãy của nó Yến Tháp cũng đau lòng, bàn tay thả lỏng theo bản năng, cún con nhân cơ hội tỏ vẻ mình đã biết lỗi, nằm xuống vai Yến Tháp lại, nhìn chằm chằm cái bánh kia, nó không thích ăn nhưng Miên Miên thích.
- -- chỉ được cái mã thôi, cái sở thích ngây thơ như thích ăn ngọt này có quỷ mới có.
Cún con khinh thường hừ một tiếng.
Yến Tháp chỉ nghĩ mũi nó không khỏe, cún con không thích đồ ngọt, ngửi không quen mùi cũng rất bình thường: "Không thì em vào phòng ngủ chơi với Miên Miên đi, anh sắp nấu món kho hỗn hợp rồi."
Kho hỗn hợp? Món gì đây?
Cún con vừa nghe đã thấy mình có thể ăn, nó thè lưỡi liếm răng nanh nhọn của mình, mặt mày vẫn vậy nhưng đuôi lắc mạnh hơn.
Yến Tháp thấy nó biết điều nằm ngoan không làm phiền nên không đuổi nó đi nữa, cậu nói với người xem một tiếng.
"Bé Al không rụng lông nên mọi người không cần lo trong món ăn sẽ có lông hay gì đó.....mong mọi người bỏ qua."
[Touvy: Bọn tôi không ngại!! Cậu nhất định phải để bé lại đó!]
Từ lúc livestream phát triển đến giờ, chưa có ai nghĩ thứ này có thể dùng để ăn thử món mới gì gì đó, mọi người đều xem biểu diễn võ thuật, không có ai rảnh đi chú ý đồ ăn đồ uống.
Cho nên ngoại trừ chế độ xem, những chế độ khác chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn!
Để một bé con lại, chỉ cần bé con làm nũng là sẽ được ăn, vậy bọn họ có thể hưởng thụ món ngon! Ý định đẹp như vậy, không cho phép có người phản đối!
[Anh Gor: Xông lên!!!]
Đáng tiếc cún con rất ngoan, cho dù Yến Tháp không thấy nó nó cũng ngoan ngoãn nằm trên vai cậu, nhìn cậu đi tới đi lui bận rộng.
Trước khi gặp được Yến Tháp, cún con chưa thấy cảnh tượng này bao giờ.
Nó đã có bệnh từ khi sinh ra, triệu chứng bệnh cuồng bạo trên người nó rất nghiệm trọng, ba mẹ nó cũng do không lo nổi tiền điều trị, lại không nỡ thấy nó chết nên lén vứt nó bên ngoài, khi ấy trời đổ tuyết lớn, lúc sắp chết rét đến nơi thì được một quân nhân về hưu nhặt về.
Ba nuôi nó không giỏi nói chuyện, chỉ cho nó ăn một bữa trong ngày, thời gian còn lại chỉ uống rượu, bữa ăn kia cũng là nước dinh dưỡng, nó còn nhớ nước dinh dưỡng này cuối tháng sẽ hết, lúc này ba nuôi sẽ mua thêm một thùng, xem như là đồ ăn tháng sau cho nó.
Nó lớn lên như một cọng cỏ dại, may mắn không bệnh chết, sau đó vào trường quân đội rồi ra chiến trường....
Làm gì có thể thấy được cảnh tượng này.
Cún con chưa thấy bao giờ, Alvis cũng thế.
Nhưng rất sung sướng, giống như có người nhà luôn ở nhà chờ mình về.
Cún con gầm gừ vài tiếng nhỏ, nó híp mắt, không ngủ mà im lặng hưởng thụ cảm giác hiếm hoi này.
Đây cũng chính là lý do nó ở lại đây lâu đến vậy.
Yến Tháp đang nấu món hầm hỗn hộp, gà và tôm đã được Tiểu Thất ướp từ sớm, cậu bỏ bơ vào nồi, sau khi tan ra hết thì cho thêm gừng xắt lát và vài tép tỏi, xào một hồi đã bốc mùi thơm nức, khiến người khác hít một cái lại hít thêm vài cái, cố gắng hít càng nhiều càng tốt.
Cún con cũng bị thu hút sự chú ý, trong lúc nó đang hưởng thụ mùi thơm từ món Yến Tháp đang nấu, fans và người xem đang xem livestream cũng nuốt nước miếng ừng ực.
[Vito là người lớn: Tôi đầu hàng! Mau cho tôi ăn!!]
[Anh Gor: Nắm lông ơi nắm lông à tôi yêu cậu nhiều lắm, cậu là người tôi yêu nhất trên đời! Cho bé con ăn một miếng đi được không, sắp chết đói òi.]
Vốn cũng sắp nấu xong, Yến Tháp nhìn làn đạn mà buồn cười không thôi. Cậu mở nắp, cánh gà và tôm đã chuyển sang màu nâu đậm vì kho, rắc thêm chút rau thơm -- hai bé con không thích món này chút nào, Yến Tháp định lát nữa gắp hết mấy miếng dính rau thơm vào chén mình.
Yến Tháp nhờ Tiểu Thất bế Miên Miên ra ngoài, cả nhà vây quanh chiếc bàn tròn không lớn để dùng bữa, lúc Miên Miên thấy bánh thạch vải phô mai thì hai mắt sáng trưng.
Yến Tháp mím môi cười, cầm muỗng múc một miếng đút cho nó, cừu con be một tiếng, muốn cho Yến Tháp ăn trước.
"Cậu ăn đi, cả cái bánh này đều là của cậu."
Cậu vừa nói vừa đẩy muỗng một chút, cừu con nhanh chóng há miệng ăn, bánh vừa vào miệng đã cảm nhận được lớp nhân mềm mại và quả vải lành lạnh, ngọt nhưng không ngấy, không chỉ có cừu con be be liên tục mà fans đang xem livestream cũng muốn bay lên trời.
[Than thở lại thở than: Tuyệt vời! Đây là món bánh ngon nhất tôi từng ăn!!! Cầu Nắm Lông ghi rõ các bước ra! Tui muốn học!]
[Touvy: Chúng ta thiếu cách làm à? Thiếu đôi tay kia thôi. Mỉm cười:)]
Thấy người khác thích cái bánh mình làm, vừa ăn vừa cười rất hạnh phúc, Yến Tháp cũng thấy rất vui, cậu cũng không quên bé con còn lại. Cậu cầm một trái vải lên đưa lại bên mép cún con, dụ: "Bé Al, ăn một miếng cho biết?"
Cún con không thích ăn trái cây, nhưng Yến Tháp đút nên cũng miễn cưỡng ăn một miếng.
Nó há miệng ngậm trái vải kia vào miệng, hạt bên trong đã bị Yến Tháp lấy, cắn xuống một cái, nước quả ngọt ứa ra, vừa mềm vừa ngon.
Nó híp mắt hưởng thụ, bên mép lại thêm một miếng, nó há miệng theo bản năng, một chốc thôi đã bị đút tận mấy trái, cún con tố cáo vỗ mu bàn tay của Yến Tháp, ngước đầu tỏ vẻ nhanh chóng ăn món kho hỗn hợp kia đi.
Mở nắp, mùi thơm của gà và tôm bị giam cầm ùa ra, không ai có thể chống cự lại, cún con nằm bên cạnh bàn, đuôi nhỏ vẫy mạnh, há miệng để lộ chút xíu lưỡi, trông có vẻ rất gấp.
Cừu con đang ăn bánh cũng ngừng lại, cẩn thận be be vài tiếng.
Fans và khán giả đang xem livestream chỉ hận không thể leo lên ngồi chung bàn với hai đứa nhỏ, quang minh chính đại, nuốt được đồ thật vào bụng.
Đáng tiếc rằng thực tế đã vả cho họ tỉnh, ai cũng chỉ có thể hít một hơi thật sâu với biểu cảm thèm thuồng.
Yến Tháp gắp một cái cánh gà lên rồi tách xương, để lộ thịt thấm đẫm sốt bên trong, mùi thịt và sốt không tha cho bất kì ai, đua nhau chạy vào mũi của tất cả, làm tay mọi người run rẩy.
Cắn xuống một cái, fans và người xem livestream thấy mình sắp thăng thiên đến nơi.
[Touvy: Hu hu hu tay nghề Nắm Lông tiến bộ rồi hu hu hu, cục lông biết nấu ăn này cuối cùng sẽ về tay ai đây!]
[Anh Gor: Tháp Tháp, tôi nè tôi nè, năm nay hai mốt, chưa yêu ai bao giờ, không có anh chị em gì, không phải tồi cũng không lăng nhăng, hoàn cảnh bình thường nhưng có hai ba hành tinh gì đó, mặc dù không phải giàu nhất nhưng chắc chắn có thể cho cậu cuộc sống hạnh phúc ấm no!]
[Elizabeth nổi tiếng: Trên kia, lửa cháy đến mông rồi còn ở đây xem livestream à (hóng chuyện.JPG)]
Gordon đọc bình luận của Elizabeth mà coi thường trong lòng. Vớ vẩn, gã đã sớm xin nghỉ, chắc chắn sẽ không có ai phát hiện Anh Gor chính là Gordon.
Gã chắc chắn Elizabeth không muốn gã được ăn cơm Yến Tháp nấu nên mới nói thế, Gordon đắc ý gật gù, mưu hèn kế bẩn này đã bị gã đoán ra từ lâu!
Chưa đắc ý được bao lâu, Gordon lại nhận được điện thoại của người đại diện.
"Không phải tôi xin nghỉ rồi à, đừng có làm phiền tôi xem livestream ---"
"Đại ca, anh đi xem khu bình luận của mình hộ tôi cái, cậu bị lột đến cái quần lót cũng sắp bay màu rồi mà còn ở đây xem livestream?"
Gordon thấy hắn ta có vẻ rất gấp gáp, đọc một hồi bèn quyết định thoát livestream ra vào kênh của mình xem thử, nhìn bình luận dưới bài đăng xin nghỉ của mình.
[Ngũ Lục Thất:....Gordon cậu giải thích rõ ràng cho tôi, Anh Gor kia có phải cậu hay không?!]
[Một bé lười: Tên đàn ông xấu xa này, đồ không có tim! Dám thả bồ câu bọn tôi để đi xem livestream của người khác!]
[Bánh xe: Tôi vỡ tan!!! Cậu nhanh về đây livestream cho ông aaa!]
[Đầu lâu: Các anh chị em, có lẽ cậu bé của chúng ta còn đang xem livestream đó, căn bản không có thấy được chúng ta đâu, mau, chúng ta đi tìm cậu ta:)]
[Ngũ Lục Thất: Ha ha, tốt, để tôi xem xem rốt cuộc tiểu yêu tinh nào dụ dỗ con trai mình.]
Vì thế hoạt động tìm con được triển khai một cách oanh liệt thế đấy, hay hơn chính là, việc Gordon xem livestream của ai được treo chình ình trên bảng hotsearch, muốn tìm gã dễ vô cùng.
Gordon: "...."
Hèn gì gã thấy mấy bình luận tìm con rồi tag tên các thứ xẹt qua làn đạn, còn đang thắc mắc nhà ai tìm con mà lên livestream tìm.
Thì ra là fans gã tìm gã.
Mặt lạnh.
Gordon nói với người đại diện: "Dùng tiền rút hotsearch này xuống, hỏi xem ai đứng trong tối hại tôi." Thật ra gã đã sớm nghi ngờ Elizabeth hóng hớt kia, với sự hiểu biết của gã về cô, người phụ nữ này hoàn toàn có thể làm ra hành động ngu si này.
Người đại diện nghe ngóng xong cũng không muốn gạt gã nên nói thẳng, quả nhiên là Elizabeth.
Elizabeth đích thân gọi cho gã.
Dừng một chút để cười trên nỗi đau của người khác: "Wow, con trai ơi, con để ba con tìm cực khổ quá, con nên xin lỗi ba mình đi!"
Gordon giơ ngón giữa: "Ba ba cái đầu bà."
Elizabeth: "Hì hì, mày nên giải thích với fans đi." Cô đá bay cái váy dài của mình như đang tung hoa.
Gordon lại cười: "Em biết sao chị lại làm thế, ghen tị chứ gì, a ha, bị em đạp xuống bảng donate chắc khó chịu lắm."
"A, trước khi mày trở thành No1 bảng donate, hình như Tháp Tháp chả biết mày là ai thì phải."
Gordon nhíu mày, khóe miệng không nhịn được giương lên: "Hôm nay Tháp Tháp gọi em là anh." Trong phòng vang lên tiếng cười hô hố.
Elizabeth: Cố gắng giữ vững nụ cười trên môi:)
Hai người biến chị em thành thù chỉ vì một streamer nhỏ bé, mạng mẽo mà biết thể nào cũng bị cười cho thối mũi.
Khịa kháy Elizabeth xong, Gordon thấy khỏe cả người, gã xóa lá đơn xin nghỉ của mình trên trang chủ đi làm fans của gã nghĩ gã chuẩn bị trở lại livestream như xưa thì Gordon lại sửa giới thiệu của mình lại.
[Gordon: Vì phải xem livestream của Tháp Tháp nên sau này sẽ đổi thời gian livestream, đã tắt ib, mọi người đừng cãi nhau dưới khung bình luận của người khác nhé, thanh kìu ~]
Sau đó lại đăng thông báo xin lỗi, bảo là xin lỗi vì đã viện cớ bệnh để đi xem livestream, gã thật lòng xin lỗi, sau này sẽ không viện cớ nghỉ bệnh chỉ vì lý do này nữa (vì gã dùng hết số ngày phép trong nửa năm rồi), nhưng vẫn sẽ đu streamer tiếp.
Vừa đăng thông báo lên, một mớ fan không tin được.
[Ngũ Lục Thất: Đồ tồi!! Tiểu yêu tinh bên ngòai tốt chỗ nào hả?!]
[Một bé lười: Lập nhóm xem livestream của Tháp Tháp, ai có hứng thú thì bình luận, để tôi xem xem bao nhiêu anh chị em bị hại rồi.]. truyện tiên hiệp hay
Bình luận này lập tức trở thành bình luận hot nhất.
Sau đó bọn họ thật sự chạy đi xem livestream của Yến Tháp, đáng tiếc livestream trưa của Yến Tháp đã kết thúc, bọn họ chỉ có thể xem bản ghi lại.
Rất nhiều người không thích xem cái bản này, bọn họ cảm thấy rất phí thời gian, huống chi bọn họ cũng không biết streamer này làm cái gì, mắc chứng gì phải tự làm khó bản thân bằng cách xem thứ này.
Cho nên fans của Gordon tổ chức một buổi xem livestream chung vào lần livestream tiếp theo của cậu.
[Gordon: Tháp Tháp mau xem nè! Tôi mang anh chị em sang xem cậu đây! @Tháp Tháp]
[Tháp Tháp: Chào mừng mọi người nha ~ thả tim thả tim]
----
Tắt livestream, chiều, Yến Tháp dắt hai bé con đi dạo trong sân, cừu con vừa đi vừa nhảy chân sáo, cún con ở bên cạnh hóng hớt, thỉnh thoảng lau nụ cười giễu cợt trên mặt cún của mình đi.
Ngây thơ.
Yến Tháp ném một trái banh màu đỏ ra, nó phóng vèo ra, tha trái banh quay lại, đuôi cún con vẫy mạnh, hai mắt lấp lánh nhìn Yến Tháp.
Mặc dù nó không phải chó nhưng đang đội lốt chó, chắc chắn phải bị ảnh hưởng.
Đây là bản năng của chó, không liên quan đến nó.
Cún con ngậm nhánh cây chạy đến để Yến Tháp ném. Nhìn cún con chơi vui như vậy, cừu con cũng vọt lại chơi chung.
Bọn họ chơi cả buổi chiều, Yến Tháp còn biến thành hình thú chơi với hai đứa. Chơi mệt, cún con và cừu con nằm vật ra trên bụng mềm của cậu, tứ chi giang rộng, mặt chôn vào bụng hít một hơi thật sâu.
Bọn họ đang hít Yến Tháp, Yến Tháp thì hưởng thụ cảm giác trái một em phải một em, ư ư ư, sau này có thể nhặt thêm bé con lông xù nữa thật tốt.
Bên trái cậu ôm cún con, phải cậu ôm cừu con, trong lòng nghĩ đến bé con sau này, trên mặt là biểu cảm mê say.
Cún con được cậu vuốt ve rất sướng, họng cứ grừ grừ, bé cừu con nghiêng đầu nhìn nó, lập tức be be mấy tiếng.
Tiếng grừ grừ biến mất, chuyển sang gâu gâu gâu.
Cừu con không cam lòng yếu thế, be be lớn.
Yến Tháp bị be với gâu càng ngày càng cao làm cho nhức đầu. Cậu cúi đầu nhìn hai bé trong lòng, không rõ tụi nó đang chơi trò gì.
Thi ai kêu lớn hơn à?
Cún con ngây thơ vậy cũng miễn cưỡng đi, sao Miên Miên cũng trẻ con vậy chứ. Yến Tháp xoa đầu hai đứa, cả hai lập tức đình chiến, liên tục dụi đầu vào chân cậu.
Đệm thịt của rái cá rất dày, cũng không cứng, sờ lên lông cứ như lược chải lông cao cấp, hai đứa sướng đến mức tứ chi duỗi thẳng.
Tiểu Thất ở bên cạnh chuẩn bị đồ uống cho tất cả, thỉnh thoảng đi ngang qua Yến Tháp còn được một cái hôn ươn ướt.
Hai bé con trong lòng Yến Tháp hoàn toàn không nhận ra có "người" tranh thủ lúc bọn họ đang hưởng thụ để lén lút làm chuyện này.
Đến tối, hai bé một trái một phải bên cạnh Yến Tháp như cũ, giường cũng không phải lớn lắm, lần nào Yến Tháp cũng sợ mình đẩy hai đứa rớt xuống giường, nhưng nếu để tụi nó ngủ trong phòng còn cậu ra phòng khách ngủ thì y như rằng ga giường cậu rách bươm.
Hình như hai đứa này trời sinh không hợp nhau.
Yến Tháp ý thức được chuyện này vô số lần.
Không còn cách nào khác, cậu chỉ có thể để hai đứa ngủ với mình, còn phải một đứa trái một đứa phải, tránh chuyện cậu ngủ rồi thì thảm án rụng lông xảy ra.
Trước khi Yến Tháp ngủ, vì phòng ngừa quá nhiều năng lượng khiến hai đứa không ngủ được nên sẽ chải chuốt tinh thần lực của hai đứa, tinh thần lực đang bừa bộn ngăn nắp tức thì, hai đứa mơ màng buồn ngủ, rất nhanh cũng chìm vào giấc ngủ.
Ánh trăng lành lặng xuyên qua tấm rèm cửa sổ bò vào phòng, trong không gian tĩnh lặng chỉ có ba tiếng thở chậm rãi.
Có một thứ dần trở nên khó tin.
Cứ như đang biến mất.
Cún con trong lòng Yến Tháp đột nhiên mở mắt, để lộ con ngươi thẳng tắm lạnh băng, giây tiếp theo, cún con biến mất, một chiếc đuôi rắn lòi ra ngoài chăn.
Một con rắn to bằng ngón cái bò từ trong chăn ra, cả cơ thể nó một màu đen tuyền, đường viền vảy có màu vàng, bụng rắn lạnh lẽo dán lên cổ tay ấm áp của Yến Tháp, con rắn bé nhỏ hưng phấn thè lưỡi rắn đỏ tươi của mình ra, thăm dò nhiệt độ cơ thể trước mặt.
Là nhiệt độ nó thích nhất.
Rắn nhỏ hưng phấn quơ quơ đuôi, nó quấn quanh cổ tay cậu, đầu ngã vào bàn tay ấm áp của Yến Tháp, không biết ngủ hay chưa, chỉ thấy chóp đuôi liên tục vẽ vòng tròn trên cổ tay người ta.
Alvis vùi đầu hít Yến Tháp một hồi, nhiệt độ trên lòng bàn tay truyền vào cơ thể hắn, làm hắn nóng đến mức chuyển hướng, hắn xoay người trườn xuống chăn, xì một tiếng nhỏ.
Trên chăn có một con rắn nhỏ ngơ ngác, trông không thông minh chút nào.
Lát sau nó mới bò dậy, trườn lên chiếc bụng phơi ngoài không khí của Yến Tháp.
Bây giờ hắn còn không lớn bằng một phần trăm so với bản thể thật sự của mình, nhỏ nhắn đáng yêu, ngay cả vết sẹo dài ngoằn dữ tợn kia cũng không đáng sợ đến thế.
Tư thế ngủ của Yến Tháp rất ngoan, một đêm cũng không lăn lộn nhiều, nhiều lắm chỉ làm lật áo lên mà thôi, bây giờ lại tiện cho con rắn Alvis này.
Alvis đợi một hồi, tai nghe hai tiếng thở, nó bất mãn thò đầu ra, nhìn chằm chằm cừu con bên tay phải của Yến Tháp, đôi mắt trông hết sức đáng sợ dưới ánh trăng.
Lát sau, rắn nhỏ trên giường vẫy chóp đuôi, thè lưỡi khó chịu vỗ chăn.
Hắn nghĩ, nếu sáng hôm sau Yến Tháp phát hiện con cừu này rơi xuống đất thể nào cũng nghĩ mình vô tình đẩy nó xuống giường trong lúc ngủ, sau đó sẽ rất áy náy.
Alvis chưa bao giờ nghĩ cho người khác nhưng nghĩ đến cảnh tượng Yến Tháp buồn bã tự hoài nghi bản thân, hắn cất cái đuôi ngu si của mình lại.
Chưa cất được một giây, cái đuôi kia lại thò ra, lén lút vượt qua Yến Tháp đang ngủ say để chạm vào con cừu không biết mơ cái gì mà be be vài tiếng.
Đuôi rắn ngừng một chốc, nhanh như chớp đẩy đuôi, đẩy cừu con xuống.
Thực ra, Yến Tháp là một con rái cá ngủ say đến mức sóng biển có đánh cũng không biết, cậu sợ hai bé rơi xuống đất nên đã đặt hai cái giường be bé cao gần bằng giường chính ở hai bên giường.
Bây giờ, cừu con ngủ say không biết trời trăng mây gió gì rơi xuống dưới.
Alvis đã cất đuôi lại một cách từ từ chậm rãi, không hề giống con rắn mới làm việc xấu xong, hắn ghét con cừu vô liêm sỉ chỉ biết be be suốt ngày này.
Ha, không có ghen tị vì nó có lông đâu đấy.
Bây giờ trên giường chỉ có một người một rắn, Alvis hài lòng gật đầu, ngoan ngoãn nằm trên bụng Yến Tháp, bây giờ hắn có chút mất kiểm soát, đôi khi sẽ vô tình chui ra khỏi ảo ảnh trở về nguyên hình, hơn nữa nguyên hình bây giờ của hắn cũng không lớn, có lẽ chỉ lớn hơn lúc hắn vừa chào đời một chút.
Nhưng hắn không nhất định phải ở lại bên cạnh bé mềm mại này.
Con rắn trên bụng lấy đuôi chọt người dưới thân, sau đó lại không nhịn được dán cả người lên. không hổ là người thú ngay cả nguyên hình cũng mềm mại hít rất sướng, hình người cũng rất mềm, Alvis nhập ngũ đã lâu, còn tưởng rằng cơ thể thú nào cũng cứng ngắc.
Kết quả Yến Tháp mềm đến vậy!
Rắn nhỏ trở mình, xoay vòng vòng một hồi vô tình đi lên càng ngày càng cao, cơ thể rắn như biến thành một luồng gió lạnh, vì thế nên trườn đến trên cổ Yến Tháp cũng chỉ để Yến Tháp giơ tay sờ thử.
Đầu ngón tay ấm áp đụng vào phần cổ kế bên chóp đuôi rắn, làm rắn nhỏ run lên, không dám lộn xộn.
Yến Tháp chỉ sờ một chút rồi thôi.
Alvis không biết mình đang vui mừng hay buồn bã.
Trong lúc rắn nhỏ suy nghĩ, đuôi lại không tự chủ treo trên xương quai xanh của cậu, vẽ vòng tròn.
Đôi mắt lạnh như băng vẫn nhìn chằm chằm Yến Tháp, lưỡi rắn liên tục lè ra thỉnh thoảng sẽ chạm phải yết hầu của Yến Tháp, Alvis nhìn chằm chằm mặt của Yến Tháp, ánh mắt như đang nhìn con mồi của hắn là Yến Tháp cảnh giác trong giấc mơ.
- --
Yến Tháp ngủ đến nửa đêm đột nhiên nằm mơ.
Cậu mơ về những ngày lâu thật lâu trước đây khi cậu chưa biến thành yêu quái cũng như không thể biến thành người, Yến Tháp trong đàn rái cá cũng chỉ là một bé rái cá con theo mẹ đi tìm thức ăn.
Mẹ cậu đặt cậu trên bờ, cậu tròn mắt, đôi mắt mê mang nhìn ngó khắp nơi, mọi thứ đều vô cùng mới mẻ với cậu.
Mắt cậu rơi xuống mặt nước tắm mình trong ánh nắng, rồi cậu chợt nghe một tiếng gì đó thật nhỏ, tất cả rái cá đang bơi trong nước vội vàng bơi về phía cậu.
Mặc dù chỉ là rái cá con nhưng Yến Tháp vẫn nhạy cảm nhận ra có gì đó nguy hiểm đang lại gần, cậu vội vàng tìm chỗ trốn, nhưng cậu chỉ là một bé con, bình thường được mẹ gặm qua gặm lại, bất động trong nước bất động trên bờ.
Chưa để cậu xoay người, mặt nước đầy nắng đã phản chiếu một con rái cá biển đực vô cùng giận dữ.
Rái cá biển đực đến phát hiện trong biển của mình hoặc khu vực xung quanh xuất hiện rái cá không phải con mình, vì có thể được giao phối với rái cá cái, nó sẽ cắn chết rái cá con.
Lần nguy hiểm đó được Yến Tháp nhớ thật kỹ, sau đó rái cá đực kia bị mẹ cậu đuổi đi mà cậu trở thành một con rái cá đực thích chăm sóc rái cá con hiếm thấy trong loài.
Rái cá bình thường rất phật, chỉ khi nào nhóc con trong lòng bị uy hiếp mới hung dữ.
Yến Tháp không thở nổi, giống như cảm giác chết chìm khi bị kéo xuống nước hồi bé, mặt cậu đỏ bừng, vừa mở mắt đã thấy một cái mông xù lông trên mặt mình.
"..."
Vì để không ngạt thở chết, cậu dở khóc dở cười ôm cún con không biết leo lên mặt cậu hồi nào xuống.
Cún con ư ử vài tiếng, không hề biết mình mém ép rái cái mình thích hít chết.
Yến Tháp tức giận vỗ nhẹ vào đầu nó một cái.
Xử cún con xong, cậu phát hiện Miên Miên nằm bên tay phải của cậu lăn xuống giường nhỏ bên cạnh.
Bình thường có thấy Miên Miên lăn được xa đến vậy đâu?
Cậu vừa nghĩ vừa bế cừu con lên, cừu con vừa tỉnh ngủ hai mắt mơ màng, không hề phát hiện chuyện mình tự lăn đi, nó tức giận be be hai cái với Yến Tháp.
Be xong, cừu con mới cảm nhận được một ánh mắt hết sức mãnh liệt nên không thể không mở mắt ra, thấy cún con trên giường đang nhìn chằm chằm nó, lúc hai đứa nhìn nhau còn nhe răng uy hiếp.
Cún con: "Gừ."
Cừu con Moore: "...." Hắn thật sự rất khó hiểu, thậm chí không nhịn được nghi ngờ phán đoán của mình, con chó cỏ này là người thú trưởng thành thật à, tại sao luôn tỏ ra IQ thấp vậy, lần nào cũng nghĩ cách khiêu khích hắn, xin hỏi hành động này có ý nghĩa thực tế gì không?
Chân cún con đạp đạp trên chăn mền mềm mại, bỗng nhiên ngoan ngoãn ngồi xuống, miệng kêu vài tiếng, lúc Yến Tháp nhìn sang thì hai mắt vô cùng đáng thương, yếu ớt không có ác ý.
"Sao vậy?"
Yến Tháp lập tức bỏ cừu con xuống, lo lắng đứng trước giường, cậu không biết nó đau ở đâu nên chỉ có thể lo lắng hỏi han.
Cún con ư ử vài cái, giấu đuôi mình xuống mông, giả vờ như không cho Yến Tháp thấy, cũng không nói gì, đầu dụi vào má Yến Tháp như đang an ủi
Lớp lông mềm mại của bé con cạ vào má mình, cơ thể còn run nhẹ, tim Yến Tháp mềm nhũn, bế nó lên, nhẹ nhàng cần chiếc đuôi nhỏ của nó.
"Lại bắt đầu đau sau? Không sao, anh ở đây." Yến Tháp vừa cúi đầu dụ dỗ nó, vừa dùng tinh thần lực dò xét đuôi nhỏ trong lòng bàn tay.
Không phát hiện gì cả, nhưng trải qua chuyện của Miên Miên, Yến Tháp sẽ không tin tưởng phán đoán 100% của mình nữa, ít nhất còn phải nghiên cứu lại thêm một khoảng thời gian.
Cậu cuống lên, nói: "Không thì chiều này chúng ta đến bệnh viện khám nhé."
Cún con hiểu chuyện cắn đầu ngón tay cậu, đầu lưỡi hồng hào liếm nhẹ, tỏ vẻ mình không sao.
Yến Tháp đau lòng lấy tay cọ răng của nó. Cún con trong lòng ngừng một chút, mắt cún ướt nhẹp nhìn cậu.
Mặc dù bây giờ hắn đang ở hình cún nhưng vẫn có vài thứ không đổi, răng của cún con chính là răng độc, người khác sờ sẽ bị răng độc cắn. Bây giờ trong tay Yến Tháp, bị đầu ngón tay mềm mại chà qua, răng độc nhạy cảm giương ra, nó phải vận hết sức bình sinh mới có thể khống chế bản thân mình không cắn cậu.
Răng độc của rắn không phải lúc nào cũng tiết độc, còn có một thứ khác.
Nhưng nó không thể cắn, mặc dù.....trông có vẻ rất ngon.
Đang vuốt ve cún con, Yến Tháp bị Tiểu Thất gọi, để lại cún con đang nằm ngửa bụng và cừu con đang nghi ngờ cuộc sống.
Người vừa rời đi, biểu cảm vui vẻ của cún con biến mất ngay, nó xoay người đứng dậy, lắc lắc bộ lông được vuốt thẳng thóm, miệt thị nhìn cừu con.
Cừu con lại nghe giọng của nó.
"Ha."
"...."
Má! Thằng ngu nào bảo khiêu khích này vô nghĩa, hắn sắp bị con chó cỏ này chọc cho tức chết rồi!
Nắm giữ mật mã hít rái cá thành công, lại khiến đối thủ cạnh tranh tức đến mức xù lông, cún con đắc ý, nhảy xuống giường đi tìm Yến Tháp.
Nhưng lại phát hiện Yến Tháp đang đứng trong sân, ôm Tiểu Thất, giây tiếp theo đã cúi đầu hôn cái chóc lên cái đầu bóng lưỡng của nó.
Yến Tháp: "Tiểu Thất, cậu giỏi quá!"
Yến Tháp nhìn vườn rau nhỏ trong sân, tuy nhỏ nhưng lại được bố trí ngay ngắn, hôm qua lúc cậu và Tiểu Thất tán dóc, cậu đã nói mình muốn trồng ít rau củ, mặc dù Yến Tháp có thiên phú tuyệt đối trong mảng nấu ăn nhưng với mảng làm ruộng lại dốt đặc cán mai, có cố học mấy cũng không học được.
Là một con rái cá trồng xương rồng còn chết, đừng nói đến các loại rau củ.
Yến Tháp vẫn cho rằng chỉ có người Trái Đất chảy trong mình dòng máu Thần Nông mới có kỹ năng làm ruộng thượng thừa.
Cho nên cậu chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Không ngờ vừa ra khỏi cửa đã thấy vườn rau ngay ngắn.
Tiểu Thất sờ ót, nói: "Không biết cậu chủ nhỏ thích gì nên chưa trồng gì."
Có đất là được.
Yến Tháp vung tay: "Lát nữa chúng ta đi mua hạt giống, muốn gì mua đó.''
Tiểu Thất: "Chúng ta đi chung?"
"Đúng vậy, chắc chắn rồi."
Mặt người máy đỏ ửng: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ." Thành tựu đi chung với nhau đã đạt thành.
Người máy vốn vô cảm xuất hiện biểu cảm này rất khiến người khác thích thú, Yến Tháp nhịn không được, hôn một cái.
Mặt Tiểu Thất còn đỏ hơn, còn giơ tay che mặt, len lén nhìn cậu qua kẽ ngón tay làm Yến Tháp cười phì.
Một người một người máy đằng kia tươi cười vui vẻ, cún con đứng trước cửa thấy tim mình như vườn thu gió thổi, hơn nữa cảnh tượng này quen mắt lắm.
Cừu con giải quyết mớ cảm xúc của mình xong theo sau, không biết chuyện gì xảy ra. Nó nhận ra tâm trạng cún con đang không tốt nên đi đến trước mặt nó.
"Ha."
Vườn rau khiến người khác hài lòng này làm Yến Tháp nôn nóng muốn chia sẻ với fans, cậu mở livestream, chỉa máy quay về phía vườn rau nhiệt tình giới thiệu, còn giới thiệu rằng vườn rau do người máy nhà mình sắp xếp. Tiểu Thất trước máy quay vẫn giữ cái mặt lạnh, biểu hiện y như một người máy bình thường.
[Touvy: Hôm nay Nắm lông cũng đáng yêu quá đi, chuẩn bị trồng gì đó à?"
Yến Tháp thấy ID quen thuộc này bèn mỉm cười trả lời: "Tôi không giỏi trồng trọt lắm nhưng có thể thử, dù sao cũng do Tiểu Thất bận rộn sắp xếp cả ngày trời."
Chỉ cần ra lệnh cho người máy, người máy sẽ hoàn thành tất cả, nhưng những câu cậu nói rất hay, fans đang xem livestream rối rít phụ hoạ.
[Than thở lại thở than: Đúng quá đúng luôn, Tiểu Thất lợi hại nhất (vỗ tay)]
[Vito là người lớn: Không hổ là người máy của Yến Tháp, thông minh quá!]
Yến Tháp đưa làn đạn cho Tiểu Thất xem, Tiểu Thất chỉ liếc một cái, biểu hiện lạnh lùng kiêu ngạo cực kì.
Yến Tháp cứ nghĩ nó không thích máy quay nên cũng không ép nó, vừa chuẩn bị nói gì, sau lưng đã vang lên mấy tiếng rầm rầm.
Quay đầu nhìn, cún con và cừu con lại đánh nhau.
Cuộc chiến của cả hai chưa bao giờ kịch liệt đến vậy, mặc dù cún con lúc nào cũng đè cừu con đánh, móng của cừu con không thuận tiện lắm, tứ chi hơi dài, cún con vừa ủn một cái đã té ngã, cún con cứ thế ngồi lên người nó.
Lông cừu xoăn tít đã rụng vài sợi, nhưng lông của cún con không đủ dài, cừu con không quào rớt được, chỉ có thể bị bứt lông.
Nó cảm thấy đây là cuộc chiến giữa hai người thú trưởng thành nên cắn răng không lên tiếng, chờ lúc chó cỏ sơ hở là lập tức tấn công.
Nó không chú ý đến tiếng bước chân sau lưng, chỉ thấy con chó cỏ trước mắt nó đột nhiên nằm ra đất, cừu con chớp lấy cơ hội lập tức xoay người phản kích, cún con bị nó đè há miệng kêu vô cùng thê thảm.
Động tác của cừu con ngừng lại.
Nó đánh mạnh đến thế à?
Nhưng nó cũng dừng rồi mà con này vẫn đang kêu, chỉ là bây giờ nhỏ tiếng lại mà thôi.
Chưa đợi cừu con nói gì, trước mặt nó xuất hiện một đôi tay quen thuộc, đôi tay này vòng qua người nó bế cún con lên, sau đó gương mặt nghiêm túc của Yến Tháp xuất hiện.
"Miên Miên, không phải đã hứa là không đánh nhau rồi à."
Cừu con: "...." Bông tuyết rơi, gió Bắc thổi.
Trong lòng Yến Tháp, cừu con là người thú trưởng thành, nhưng cún con lại là bé con, tình huống của hai đứa nhìn là biết ai thua ai hơn.
Yến Tháp cảm thấy mình không thể tha thứ cho trường hợp ỷ mạnh hiếp yếu này được.
Mắt của Tiểu Thất được dưới đất sáng lên, im lặng.
Yến Tháp ôm cún con, chậm rãi nói phải trái với cừu con, mấy người xem livestream ngu người một hồi mới có người lên tiếng.
[Meo meo:....Tôi nhìn nhầm à, không phải nãy cún con đè cừu con đánh hả?]
[Touvy: Không dám giấu giếm, tôi cũng thấy thế.]
[Elizabeth nổi tiếng: Tôi không chỉ thấy cái này, còn thấy thằng nhóc kia đột nhiên nằm vật ra đấy....]
[Anh Gor: Sau đó kêu rên đầy đau đớn....]
[Ong mật: Sau đó thu hút sự chú ý của Yến Tháp....]
Fans:????
Từ khi xem livestream đến bây giờ, mặc dù Yến Tháp toàn livestream quá trình vuốt ve mấy đứa nhóc của mình, nhưng fans của cậu không ai đi vuốt ve tụi nhỏ chung mà lại tranh thủ cơ hội hít cậu.
Cho nên fans của Yến Tháp với hai đứa này chính là kiểu đây là cháu mình.
Thằng bé nó ngoan lắm.
Mà bây giờ, họ mới thấy gì??
Trẻ nít giờ đáng sợ thế à QAQ
[Vito là người lớn: Thật ra thì, nếu được Yến Tháp sủng ái, tôi chắc chắn sẽ làm thế, he he he.]
[Touvy: Có lý, cho nên đây chính là cơ hội để chúng ta tranh được cưng!]
Yến Tháp nói rõ với cừu con xong đối phương cũng xìu xuống, giọng Yến Tháp không dữ, thậm chí còn rất dịu dàng, nhưng cừu con lại thấy áy náy.
Đúng vậy, tại sao nó lại đánh nhau với con chó cỏ kia trước mặt Yến Tháp vậy, lần sau tìm chỗ tối giải quyết tên kia:)
Yến Tháp thấy nó cúi đầu ủ rủ, nghĩ là nó đã thông bèn thương tình giơ tay xoa đầu đó: "Lần sau không được vậy nữa, đuôi của Bé Al vẫn còn đau, em cũng mới khỏe lên, đừng đánh nhau."
Cừu con ngoan ngoãn gật đầu.
Lần sau nhất định nhè đuôi con chó cỏ kia để đạp.
Giáo dục bé con thành công, Yến Tháp thở phào một hơi, nói với các fans: "Để mọi người đợi lâu rồi, bởi vì gần đây cơ thể hai bé không khỏe nên hôm nay livestream xoa bóp cho hai đứa."
[Touvy: Tôi có thể!!]
[Vito là người lớn: Hai bé thế nào, nghiêm trọng không?]
Yến Tháp không muốn bọn họ lo lắng: "Bây giờ không sao rồi, mọi người nhớ theo dõi bọn tôi nhé."
Cậu ôm hai bé, chuẩn bị vào nhà.
Làn đạn đột nhiên xuất hiện vài ID lạ hoắc.
[Không ăn hamburger: Đây là streamer Gordon cũng phải đu á? Có gì đặc biệt đâu.]
[Một bé lười: Một chó một cừu đang thoi thóp, có gì hay mà xem.....nãy còn biểu diễn một màn ăn vạ công khai mà, cười ẻ.]
[Bái bai: Nói thật, thất vọng với Gordon thật, mắt mũi ngày càng kém, thế này thôi à?]
Với mấy người vừa mới xuất hiện này, bọn họ đóng góp hòa bình thì thôi, kết quả còn móc mỉa.
Chưa để Yến Tháp nói gì, fans cậu đã bùng nổ trước.
[Touvy: Khinh bỉ nè.JPG ngu si đâu ra đây, tự tin gớm, bị bắt lâu lắm rồi mới được thả đúng không.]
[Vito là người lớn: Miệng há ra được tức là biết nói chuyện nhỉ, sao thấy trưng với dùng để ăn chứ không thấy nói năng tử tế vậy?]
Người im lặng nhất là Gordon.
Bây giờ ai cũng biết Anh Gor chính là gã, fans của gã lại chạy đi kiếm chuyện với streamer mình thích, dù người đại diện đã khổ sở ngăn cản nhưng gã vẫn nổi điên ngay tại chỗ.
[Anh Gor: Ừ đấy thì sao? Yến Tháp ở đâu tôi dọn đồ sang đó ở! Hơn nữa thất vọng với tôi thì đừng nói cho tôi nghe, tôi không cần thể loại fans như mấy người!]
—
Chú thích
Bánh thạch vải phô mai:
Nam việt quất: Mạn việt quất hay Nam việt quất, là một loài cây bụi thấp xanh quanh năm, cũng có thể mọc theo dạng dây bò trên đất, thuộc chi Việt quất, phân chi Oxycoccos, đôi khi cũng được xem theo một chi riêng là Oxycoccos. nam việt quất thường mọc dại ở các vùng đầm lầy phân hóa ở miền ôn đới Bắc bán cầu.
Món kho hỗn hợp: Món này mình nhìn cách làm đoán tên nhe, chứ mình cũng không biết nó là món gì nữa.
–---
Ngọc Thụy: Nói thế thôi chứ đừng ai bắt chước Gordon nhé, đây gọi là vô trách nhiệm trong công việc đó. Tui đã lên mạng tìm tiếng rái cá kêu thử và ừm....không biết nên miêu tả thế nào.
Yến Tháp đang ngủ say xoa đầu cún con theo bản năng, ôm chặt bé con trong lòng hơn như đang ôm một túi sưởi ấm áp.
Cún con nhìn cừu con, cừu con lại nghe tiếng cười lạnh.
Cừu con:.....#&*;@:)" Muốn chửi nhau quá.
"Cậu là ai?"
Nó tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm cún con.
Cún con không quan tâm nó, vẫn vùi đầu vào ngực Yến Tháp, chóp mũi ngửi mùi hương như có như không trên người Yến Tháp, là mùi mằn mặn của biển, ngửi rất thích.
Đến tận khi cừu con nghĩ nó sẽ không nói gì, bỗng nhiên nghe một câu.
"Tôi biết cậu là ai."
Cừu con không tin lời nó, hắn cho rằng nó đang vờ biết vậy thôi.
Cún con liếm chân, gọi đích danh tên của cừu con: "Moore Simon."
Rất nhiều năm trước, liên tục có người thuộc gia tộc Simon ở hành tinh thủ độ đảm nhiệm chức Chủ tịch Quốc Hội, còn đào tạo ra được vài Nguyên soái, đáng tiếc vì chứng cuồng bạo nên những người này không ai sống lâu, tiếng thơm lẫy lừng nhưng không có một ai có thể gánh vác gia tộc, khiến gia tộc Simon biến thành gia tộc có danh tiếng nhưng không có địa vị trong giới.
Moore Simon là người có thiên phú nhất trong mười năm gần đây của gia tộc, mười năm trước vốn có cơ hội tỏa sáng trên chiến trường, không chừng còn có thể so tài với Nguyên soái Alvis, đáng tiếc chưa kịp tốt nghiệp đại học, Moore Simon đã nghỉ học vì vấn đề cơ thể.
Sau đó, biến mất hơn mười năm.
Alvis cứ tưởng hắn ta chết từ đời nào rồi, không ngờ hắn ta vẫn còn sống, đã vậy còn đến đây làm hắn ngứa mắt.
Nghĩ đến Yến Tháp lo sốt vó, cún con, cũng chính là Alvis khó chịu lấy chân đạp cậu mấy cái, lực đạp rất nhẹ, cứ như đang mát-xa cho người ta.
Thân phận của mình bị nhận ra, Moore cảnh giác nhìn cún con, trong đầu lướt qua tất cả những cái tên mình biết có hình thú là chó.
Nhưng gia tộc chó nổi danh nhất hành tinh thủ đô là Husky, con chó cỏ này là chó nhà ai đây?
Alvis nhìn bộ dạng kia của hắn, có nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết Moore đang làm gì, còn có thể là gì ngoại trừ thân phận của hắn nữa. Vì thế hắn nhắm mắt không thèm quan tâm, chui vào lòng Yến Tháp ngủ.
"Nhà cậu sắp đến rồi, đến lúc đó cút sớm." Đừng dọa Yến Tháp.
Moore biết ý của hắn, sống với nhau từng ấy thời gian, hắn có thể nhận ra Yến Tháp chỉ là người thú bình thường, chưa từng tiếp xúc với rất nhiều thứ, nếu người nhà của hắn tìm được Yến Tháp chắc chắn sẽ hỏi cậu mấy câu kì cục.
Nếu không muốn làm phiền đến cuộc sống yên bình của Yến Tháp, hắn chỉ có thể chủ động rời đi.
Hắn biết rõ, nhưng thấy cún con thế này, hắn cứ cảm thấy nó đang đắc ý vô cùng, khó chịu vặn lại: "Tại sao lại là tôi đi mà cậu ở lại?"
Cún con nghe hắn nói xong, mắt cũng lười mở - Nhiêu đó năm rồi mà sao cái tên Moore này vẫn thích nói nhảm vậy.
Ở bên cạnh cục tròn thoải mái đến thế, tại sao hắn phải đi, hắn không có người nhà nhất định phải tìm ra mình, chỉ có đám kẻ thù muốn ám sát hắn nhưng không dám tự làm, cũng không khiến Yến Tháp phiền phức gì.
Cho nên nuôi hắn đỡ mệt hơn nuôi Moore:)
Moore còn đang chờ hắn đáp lại, đến tận khi hai mí mắt sắp sụp xuống đến nơi mới bừng tỉnh, cái tên này cố tình ngó lơ hắn.
Tính tình kiểu gì vậy!
Moore chửi thầm con chó cỏ không biết tên họ kia trong lòng.
Ngày tiếp theo, Yến Tháp bị cừu con năn nỉ hết lòng nên đành mang hai bé con và Tiểu Thất về nhà.
Bé cừu con không sao, nhưng cơ thể còn rất yếu, Yến Tháp để nó nằm trên giường nghỉ ngơi, nhìn đôi mắt cứ trợn to vờ đáng thương nhìn mình kia của nó, Yến Tháp mềm lòng, nhỏ giọng hỏi: "Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?"
Bé cừu con: "..."
Mặt nó bàng hoàng, mắt mơ màng, hoàn toàn không hiểu tại sao Yến Tháp lại đột nhiên hỏi mình vấn đề này, nói chính xác, bình thuờng Yến Tháp chỉ hỏi bọn họ muốn ăn gì muốn chơi gì, nếu không sẽ không hỏi gì cả.
Bây giờ rõ ràng là dùng thái độ nói chuyện với người trưởng thành nói chuyện với nó.
Cừu con không biết mình lộ đuôi chỗ nào, nó nhìn cún con đang giả vờ ngoan ngoãn trong lòng Yến Tháp theo bản năng.
Cún con: "Ngu si, bác sĩ nói, bớt làm bộ lại."
Yến Tháp không chú ý đến giao tranh của hai đứa, thấy cừu con cứ im lặng không nói gì, cậu suy nghĩ một chút, bừng tỉnh: "Bây giờ cậu không nói chuyện được phải không?"
Có thể nói chuyện là phải thừa nhận thân phận, thừa nhận thân phận rồi sẽ phải rời khỏi.
Vì vậy cừu con nhanh chóng gật đầu, giả bộ yếu đuối nằm trên giường, yếu ớt be một tiếng.
Nó không phát hiện cún con trong lòng Yến Tháp cảnh giác ngẩng đầu nhìn nó, đặc biệt là sau khi ánh mắt của Yến Tháp thay đổi.
Bé cừu con chỉ chú ý đến ánh mắt trở nên dịu dàng của Yến Tháp, vội vàng be thêm mấy tiếng, mặt Yến Tháp dịu xuống hoàn toàn, cậu sờ tai nó: "Còn đau không?"
Cảm nhận được quan tâm của cậu, cừu con lắc đầu, nó tỉnh lại đã thấy bản thân khá hơn rất nhiều. Rõ ràng lần nào phát bệnh xong cũng khó chịu một khoảng thời gian rất dài, thậm chí còn có thể kéo dài đến tận lần phát bệnh tiếp theo.
Nhưng bây giờ nó không sao, thậm chí còn rất thoải mái.
Cún con: "Ha."
Cừu con: "....Chó cỏ, không biết thì ngậm mõm lại, nếu không tôi sẽ nói chuyện cậu cũng là người thú trưởng thành cho Tháp Tháp."
"Ha, thiên tài nào đó vừa bảo mình không nói chuyện được, vui lòng giả bộ cho tới."
Cừu con: A a a tức chết cừu rồi!
Vì Yến Tháp còn ở đây nên cừu con có tức đến mức nào cũng không thể thể hiện quá rõ, chỉ có thể đánh con chó cỏ chết tiệt này trong lòng vài trăm lần.
Tao tức lắm mà tao không làm gì được.JPG
Cún con nhìn cừu con nổi điên, ngày xưa ỷ Yến Tháp cưng mình nên giả vờ đáng thương làm nũng, bây giờ thấy cừu con nổi điên, tâm trạng khó chịu bỗng tốt hơn rất nhiều.
Trách hắn à?
Đều là người thú trưởng thành rồi, làm sao có thể bắt chước con nít làm nũng để người lớn vuốt ve cưng nựng được, vô liêm sỉ, cần bài trừ hành vi này.
Cho nên hắn không sai, cừu sai.
Yến Tháp thấy cừu con không sao, thậm chí còn tràn trề sức sống nên cũng yên tâm hơn: "Đói không, cậu có muốn ăn gì không? Tôi nấu cho."
Cừu con liếm tay cậu, Yến Tháp hiểu ý, cười: "Chỉ cần tôi nấu là được?"
Quả nhiên cừu con gật đầu.
Yến Tháp nhịn không được vuốt bộ lông mềm mại của nó một cái, mấy lọn lông xoăn tít, vuốt xong mới phát hiện làm vậy không nên, áy náy xin lỗi.
"Xin lỗi, tôi quên mất cậu không phải trẻ con."
Cừu con chỉ muốn cậu quên chuyện này cho rồi, vội vàng củng tay cậu, tỏ vẻ không quan tâm.
Quả là một bé cừu tốt tánh mà.
Yến Tháp xúc động nghĩ.
Sau khi cậu trưởng thành, mặc dù rất muốn người khác vuốt ve mình nhưng lại rất ít cơ hội, rái cá ở Trái Đất là động vật được bảo vệ, lúc sống trong vườn thú, du khách chỉ có thể nhìn cậu qua một lớp kính tủy tinh, nhiều lắm là lặn xuống nước với cậu, nhưng quy định rất nghiêm khắc, không được tự ý đụng vào người cậu trừ khi cậu chủ động lại gần.
Sau đó Yến Tháp trở thành thú được yêu thích nhất trong vườn thú.
Vì cậu chủ động cạ đầu cầu vuốt ve.
Suy nghĩ theo hướng này, có lẽ cừu cũng thích được người khác vuốt ve, hơn nữa tính của cừu khá hiền, cũng rất dịu dàng.
Cừu con đã bắt đầu chiến đấu với cún con.
Trận chiến đơn phương.
"Chó cỏ!"
"Tên lửa đảo!"
....mấy cái tên không có tí sức nặng này hoàn toàn không ảnh hưởng đến cún con, cún con đi ra từ nơi hỗn loạn nhất, có gì hắn chưa từng nghe.
Cũng không phải hắn không muốn cãi lại con cừu ngu si này, nhưng lâu lắm rồi hắn không nói chuyện với người khác.
Vì thế hắn khinh thường nói: "Thế này thôi?"
Cừu con: "Chó chết!!!!"
Đôi mắt của cừu con bỗng nhiên tràn đầy sức sống, không hề giống bệnh nhân đang bệnh nặng, Yến Tháp bên cạnh giơ tay xoa hai bé trong khi cảm thán cừu con hồi phục nhanh dễ sợ.
"Vậy anh đi nấu cơm, bé Al chơi với Miên Miên chút nhé."
"Hai đứa ngoan nha?"
Hai người đang dùng tinh thần lực chiến nhau lập tức dừng lại.
Cún con: "Gâu gâu gâu." Tôi không có nhu cầu chơi với con cừu ngu si này.
Cừu con: "Be ----" Chó cỏ chết tiệt!!!
Yến Tháp vui mừng nhìn cả hai: "Vậy anh đi nấu cơm đây, ngoan nha ~"
Tự cảm thấy mình đã an ủi hai cục bông xong, đúng lúc Tiểu Thất đến gõ cửa, Yến Tháp vừa ngân nga vừa vào bếp, phát hiện nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị xong xuôi bèn khom người ôm Tiểu Thấy một cái.
Khen ngợi: "Tiểu Thất, cậu giỏi thật á."
Trên mặt Tiểu Thất xuất hiện hai đốm hồng như hoa: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ đã khen, tôi sẽ tiếp tụp cố gắng."
Nó ngẩng đầu nhìn Yến Tháp, cố ý để lộ mặt của mình, ý đồ rất rõ, hiển nhiên Yến Tháp chú ý đến.
Cậu bất ngờ nói: 'Tiểu Thất, mạch trên mặt cậu bị chập hả?"
Tiểu Thất: "....Không có đâu, cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp ôm bụng cười phá lên.
"Mắc cười quá đi mất, Tiểu Thất ơi, cậu đỏ mặt đáng yêu thật đấy."
Tiểu Thất ngẩng đầu, học bộ dạng làm nũng của hai đứa nhỏ trong nhà, nó hừ một tiếng, mặt mày mong đợi nhìn Yến Tháp, có chút kiêu ngạo nói: "Tôi nâng cấp bản thân, bây giờ mặt có thể xuất hiện rất nhiều biểu cảm khác nhau."
Yến Tháp tò mò chọt mặt nó, lạnh băng, mong đợi hỏi Tiểu Thất.
"Đây là biểu cảm mắc cỡ à?"
Hai tay Tiểu Thất đan vào nhau, mặt đỏ hơn: "Đúng vậy, đẹp không, có....." Có kì lạ lắm không, có cảm thấy người máy không nên như vậy không?
Yến Tháp gật đầu, khẳng định chắc nịch: "Đẹp lắm, tôi thấy cực kì đáng yêu."
Tiểu Thất nháy mắt: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ."
Nói xong, Yến Tháp xoa đầu nó đứng dậy, có vẻ không có ý định hỏi tiếp, ngay lúc cậu nhấc chân muốn đi về phía nhà bếp, Tiểu Thất cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi: "Cậu chủ nhỏ, ngài không muốn xem thử những biểu cảm khác của tôi ư?"
Nghe nó nói vậy, Yến Tháp đứng dậy, buồn cười nhìn ánh mắt cố chấp của nó: "Tiểu Thất, chỉ khi nào cậu háo hức mới có biểu cảm khác thôi, bây giờ cậu đang không vui à? Chẳng lẽ cậu đang giận?"
Tiểu Thất bị cậu kéo sang chủ đề khác, ngây ngốc nói: "Không giận, tôi sẽ không bao giờ giận cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp khom người bế nó lên, biết nó không hiểu nên từ tốn nói với nó: "Vậy bây giờ cậu không giận, cũng không cần ép bản thân mình thể hiện biểu cảm gì khác."
"Tôi hy vọng cậu có thể làm điều mình thích."
Tiểu Thất bỗng nhiên đưa tay che mặt, đến khi Yến Tháp thả nó xuống đất nó mới thả tay xuống, để lộ mặt mày lạnh tanh đặc trưng của người máy: "Để tôi lấy đồ giúp ngài."
Yến Tháp nháy mắt: "Sao bây giờ không ngại nữa rồi?" Ngón tay trắng nõn của cậu đè lên đầu Tiểu Thất, lẩm bẩm như đang tự nghi ngờ bản thân: "Chẳng lẽ Tiểu Thất hư rồi?"
Lần này mặt Tiểu Thất không chỉ hồng hồng mà đỏ bừng như sắp nổ đến nơi.
Bên tai vang lên tiếng cười của Yến Tháp, lần đầu tiên nó có chút trách móc nhìn chủ nhân của mình: "Ngài ăn hiếp tôi."
Nếu như nó là một bé con lông xù, có thể mềm mại nằm trên chân của chủ nhân, dùng bàn chân với đệm thịt hồng hào đạp nhẹ lên người cậu, còn có thể để cậu chủ nhỏ bóp lỗ tai cậu thích nhất, nhất định phải lớn hơn con cừu kia, và chắc chắn phải mềm hơn nó.
Như vậy cậu chủ nhỏ sẽ thích mình nhất.
Đáng tiếc nó không phải, nó chỉ là một người máy cũ nát lẽ ra phải bị vứt bỏ từ lâu.
Ánh sáng trong mắt Tiểu Thất dần tắt, lúc cậu chủ nhỏ chưa xuất hiện, ngày nào nó cũng cầu xin rằng đừng ai đến nhà này, sau khi cậu chủ nhỏ đến, Tiểu Thất hy vọng có thể sống chung vói cậu chủ nhỏ cả đời.
Một chiếc khăn lành lạnh rơi xuống đầu nó, che kín khuôn mặt đỏ bừng của nó, đắp lên đầu nó, cắt đứt mớ cảm xúc không nên có của nó.
Tiểu Thất không lấy khăn ra mà lặng lẽ hít một hơi thật sâu như thể ngửi được mùi hương của cậu chủ nhò.
Mặc dù nó không có khứu giác.
Yến Tháp rửa tay, để nước rửa sạch bọt trên mu bàn tay: "Khi nãy nghĩ gì thế, tôi nhấn lên ót cậu tận hai cái mà cậu cũng không phát hiện."
Tiểu Thất suy nghĩ một chút, hỏi: "Cậu chủ nhỏ, Tiểu Thất có thể ở bên ngài cả đời không?"
"Hiển nhiên là được rồi." Yến Tháp không hiểu tại sao tự nhiên nó lại hỏi câu hỏi kì lạ đến vậy, cậu đến đây bao nhiêu lâu rồi, rất nhiều đồ là do Tiểu Thất dạy cậu cách dùng, đến giờ cậu vẫn chưa từng có suy nghĩ đi mua người máy mới.
Đối với Yến Tháp mà nói, Tiểu Thất là tốt nhất.
Tiểu Thất như có được một lời hứa đáng giá ngàn vàng, nó nghiêm túc gật đầu --- nếu ngó lơ cái mặt đỏ bừng như mặt trời của nó.
Yến Tháp lại muốn cười, không biết mạch điện nào của Tiểu Thất bị chập, lúc nó đỏ mặt thì cái đầu tròn tròn của nó cũng phát sáng ánh sáng đỏ, trông cứ như đèn lồng.
"Có thể lấy giúp tôi một đôi găng tay được không, cảm ơn Tiểu Thất."
"Được chứ cậu chủ nhỏ."
"Đèn lồng" đi cùng tay cùng chân, đội khăn lông ra khỏi bếp, đến khi Yến Tháp không thấy được mình nữa, cơ thể bỗng xì một cái, trên cái đầu hồng hồng bốc khói trắng
Tiểu Thất đỏ mặt, đầu bóc khói, chậm chạp lặp lại: "Không cần cảm ơn đâu, cậu chủ nhỏ."
Yến Tháp không biết mấy chuyện sau đó, cậu đang chuẩn bị nấu gì đó cho Miên Miên ăn, sống chung với nhau khá lâu, cậu hiểu rất rõ khẩu vị của hai đứa.
Miên Miên thích ăn ngọt, có thể ăn thịt nhưng lại thích ăn chay hơn, thích nhất là thịt heo xắt sợi xào.
Ban đầu Alvis cho ăn gì cũng ăn, cái gì có thể bổ sung năng lượng cho cơ thể đều ăn, thường ăn đến mức bụng phình to, sau đó cũng để lộ vài thói quen ăn uống của mình --- thích ăn thịt, thịt gì cũng ăn được, ghét ăn, ghét đến mức chả ăn gì, hành xanh là phải lựa ra hết.
Làm Yến Tháp cứ sợ nó kén ăn quá ảnh hưởng đến cơ thể phát triển, nhưng cún con hoàn toàn không sao, thế giới tinh thần nhanh chóng khôi phục.
Có lẽ mấy đứa nhỏ người thú không giống con người.
Yến Tháp chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Yến Tháp định làm bánh thạch vải phô mai đã hứa nhưng vẫn chưa làm, cậu bỏ bánh quy mỏng vào bịch đập vỡ thành vụn mịn, sau đó bỏ vào khuôn, bỏ chút bơ vào trong, sau khi trộn đều thì bỏ vào tủ lạnh ướp lạnh.
Máy móc thời đại Tinh Tế tốt thật, rút ngắn thời gian của tất cả các bước.
Ngày xưa Yến Tháp cần làm lạnh đế bánh tận một tiếng, bây giờ chỉ cần hai phút là ổn.
Trong lúc chờ đợi, Yến Tháp nhớ ra một chuyện.
Hôm qua bé cừu con đột ngột phát bệnh nên cậu đành hủy hẹn với các fan, đảo mắt một cái cũng đã giữa trưa, Yến Tháp xem giờ, 11:45.
Đúng giờ ăn trưa, vậy mở livestream đi.
Nhận được thông báo livestream, rất nhiều người ùa vào phòng livestream, làm mạng hơi lag chút, Gordon phát hiện tại sao mình không vào được bèn tức đến mức chửi thề.
"Má nó, để tao vào coi!!"
Lời còn chưa dứt, gã đã vào được phòng livestream, người quen thuộc xuất hiện trước mặt, Gordon cũng lười quan tâm ba cái mạng mẽo rách nát kia nữa, liên tục có khán giả vào phòng livestream, còn chưa kịp thở chậm lại đã nhìn thấy một vị fan giàu sụ nào đó tặng tận một trăm chiếc tinh hạm.
Lộp Bộp Là Ông Mày tặng một trăm chiếc tinh hạm, tiền hoa rơi đầy đất, tim cậu có rạo rực vì tớ không ~~~~
Quà thưởng quá năm triệu sẽ đăng thông báo đầu trang, quá mười triệu sẽ có mưa tiền vàng, người xem livestream đều có thể cuớp đồng vàng, hơn nữa cướp rồi còn có thể đổi, đây là chuyện vui mình vui tất cả đều vui, hiển nhiên sẽ hấp dẫn người qua đường.
Càng nhiều người vào phòng hơn, vừa cướp vàng vừa xúc động.
[Không ăn bình nước: Má ơi má ơi! Đại gia! Giàu sụ!]
[Nói tiếng Anh nữa là chó: Ai vậy ai vậy, giàu vãi.....đại gia ơi cho mưa tiền phát nữa đi, không cướp được nhiêu hết á.]
[Không phân biệt được kem mắt và kem mặt: Phụ thân ơi, con chính là con gái thất lạc nhiều năm của người đây, người xem con với người giống nhau y chang luôn nè?]
[Touvy: Người tốt, tốt quá tốt.]
[Vito là người lớn:?? Sao tặng nhiều vậy, hôm nay là sinh nhật của streamer hả?]
Vito Là Người Lớn tặng sáu mươi chiếc tinh hạm, hy vọng bạn luôn vui vẻ yêu bạn nhất trên đời ~ nhiều tiền ~
Meg tặng hai trái bom chìm, streamer sinh nhật vui vẻ nhé.
Viện Trưởng Labor Ryan tặng một chiếc tinh hạm, bạn nhỏ đáng yêu sinh nhật vui vẻ, chúng ta gặp mặt được không, có chuyện muốn hỏi cậu [Tiếp theo là trả lời tự động, người rảnh rỗi xin đừng làm phiền]
Đúng lúc Yến Tháp cúi đầu xem làn đạn, cậu vẫn chưa kịp thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, làn đạn đã bị tinh hạm của mấy người khác càn quét, cậu chỉ nhớ người này hỏi có gặp mặt được hay không.
Chắc không được, cậu chỉ là streamer, ai lại muốn nói chuyện với cậu?
Cậu suy nghĩ một chút, quyết định bỏ qua chuyện này, cậu nhìn máy quay, khóe mắt cong cong, vẫy tay với các khán giả.
"Xin chào mọi người, tôi là streamer Tháp Tháp, hôm nay sẽ làm bánh ngọt với món kho hỗn hợp."
[Touvy: Mặc dù không biết món hầm hỗn hợp là món gì nhưng chắn chắn rất ngon! Cá luôn!!]
[Elizabeth nổi tiếng: Nắm lông tới luôn!!!]
[Lộp bộp là ông mày: A a a a Tháp Tháp cố lên! Cậu là streamer tôi thích nhất á!!]
Lúc Gordon gõ xong câu này, người đại diện lập tức gọi điện thoại đến, chưa đợi gã càu nhàu vì đang xem livestream mà bị làm phiền, giọng nói hốt hoảng của người đại diện đã vang lên, lớn đến mức như quát thẳng vào mặt gã.
"Gordon! Ông nội của tôi! Cậu lại xin nghỉ!"
"Cậu điên rồi hả! Nghỉ liên tục ba ngày rồi! Fans của cậu từ lo lắng sang đoán rằng tôi ép khô cậu kìa, cậu đi livestream ngay cho tôi!"
Gordon bình tĩnh ngoáy tai: "Thế thôi? Không sao, anh hoảng cái gì."
Người đại diện cầm một cuốn lịch được đánh dấu bằng mực đỏ ba ngày liên tục, Gordon nháy mắt mấy cái, không đành lòng đối mặt với sự thật yếu ớt nói: "....Mới ba ngày thôi."
Người đại diện cười lạnh: "Mới? Ba ngày rồi, có phải tính cúp luôn ngày mai hay không? Hửm?!"
Gordon: "....Không đâu, mai chắn chắn sẽ livestream."
Người đại diện: "Ha, đàn ông, cậu tốt nhất nên nói được làm được." Nếu không hắn vạch mặt tên này trên mạng! Để fans của gã ta biết thằng cún này bữa giờ đang làm gì!
Cúp máy, Gordon có chút áy náy, nhưng rất nhanh đã đắm chìm trong livestream.
Dove nói rồi đấy, thật ra muốn bồ câu là bồ câu ngay cũng là một loại không bồ câu.
Ngọc Thụy: Dove là bồ câu, mà bồ câu người khác là cho bùng hẹn đó.
Gordon tự giơ ngón cái cho bản thân, thuận tiện quăng thêm một cái tinh hạm cho streamer.
- -
Yến Tháp cũng không biết có người mê mẩn mình đến mức làm mấy ngàn người lo lắn, livestream của cậu chủ yếu là để kiếm tiền trả nợ và kiếm tiền nuôi mấy đứa nhỏ.
Không cần nhiều tiền, đủ nuôi mấy đứa nó là được rồi.
Nhưng bây giờ cậu cũng đã biết giá mấy thứ này, cho nên khi thấy người "Lộp Bộp Là Ông Mày" kia tính dùng tinh hạm càn quyét liền khuyên vài câu.
"Đại gia, ngài đừng tặng nữa, ngài còn phải nuôi ba mẹ già nữa mà."
Gordon bị điểm tên, đầu tiên là vui, sau đó là mừng như điên -- Cục tròn gã thích gọi tên gã, gọi trước mặt từng này người?!
Sau đó mới thấy kì kì.
[Lộp bộp là ông mày:.....khụ, tôi muốn đổi tên acc, cục tròn chờ tí hẵng gọi tên tôi được không?]
Sau đó là một dàn ha ha ha đầy thiện ý của các khán giả khác, Yến Tháp cũng nhìn thấy, cậu nhìn chằm chằm máy quay như đang đối mặt với gã mà nói: "Được."
[Lộp bộp là ông mày: Làm ngay đây! Chờ chút!]
Yến Tháp cúi đầu, nghiêm túc làm bánh thạch vải phô mai, phần đáy bằng bích quy và phần thân bằng phô mai sữa chua đã xong, trong bếp thơm lừng mùi sữa, làm những người mê ngọt sướng rơn.
[Touvy: Tôi ổn mà!]
[Than thở lại thở than: Tháp Tháp nhanh lên, muốn ăn quá hu hu hu, không được ăn thiệt luôn á hả, ăn một miếng được không!]
[Anh Gor: Tháp cục cưng ới, tôi quay lại rồi nè! Nhìn tôi nhìn tôi nhìn tôi đi (mắt lấp lánh ánh sao)]
Mọi người cũng rất thích vị fan giàu sụ này, nhất là khi thấy hắn tặng rất nhiều quà cho streamer mình thích, ai cũng hận không thể đẩy gã lên top.
Vì thế ai cũng rối rít hỗ trợ bằng cách @streamer + gửi.
Chuyện này chỉ xảy ra lúc streamer đang livestream và quyết định rút thăm trúng thưởng, khi này các fan và khán giả mới có thể @streamer + gửi cùng nhau, nếu số bình luận vượt quá mười ngàn sẽ được một huy chương vàng nhỏ.
Tích lũy được một số huy chương vàng nhất định sẽ có thể thăng cấp hợp đồng.
Yến Tháp không biết chuyện này, các fan gửi cho cậu cũng không nghĩ nhiều đến thế, cho nên khi @streamer + gửi này vượt quá năm trăm ngàn, Yến Tháp đột nhiên nhận được tin nhắn ngắn.
Tháp Tháp thân ái ~ ngài đã đủ điều kiện thăng cấp hợp đồng từ cấp E lên D, ngài muốn thăng cấp hay không? [Nhắc nhở thân thiện: Xin hãy cân nhắc thật kỹ, bút sa là gà chết đó nha ~]
Yến Tháp: "...."
Cậu nhìn một hồi mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Thì ra quá nhiều người @streamer + gửi, mới có nửa tiếng ngắn ngủi mà huy chương đã lên đến bảy mươi cái hơn, chỉ cần năm mươi cái là có thể thăng từ hợp đồng cấp E lên hợp đồng cấp D được rồi.
Cứ thế mà tính, năm trăm huy chương sẽ thăng từ D lên C, kênh livestream sẽ phát cho cậu một người đại diện, tiến hành hệ thống hóa quản lý.
Yến Tháp nhấn đồng ý, cậu lướt qua số huy chương, đã hơn một trăm cái.
Cậu nghĩ thầm, còn nhiều lắm mới đủ năm trăm.
[Anh Gor: Nắm lông nhìn tôi đi hu hu hu, tôi là người đổi tên nè, Nắm yêu tôi lần nữa được không?]
Yến Tháp bị gã thu hút sự chú ý, thấy câu này mà buồn cười vô cùng, cũng không hiểu sao fan của mình lại hưng phấn đến thế chỉ vì được mình gọi tên.
Nhưng gọi một cái cho fan vui cũng được.
Yến Tháp: "Anh......Gor" cái tên này hơi lẹo lưỡi một chút, Yến Tháp cẩn thận đọc lại lần nữa rồi lại thêm lần nữa.
"Anh Gor, xin chào."
Gordon:!!!
Gã đang gãi mông mình, nghe Yến Tháp nói xong thì lông trên người dựng đứng hết cả lên, biến thành một con husky nhím chính hiệu, gã thè lưỡi ngẩng đầu, tru tréo ầm ĩ với cái nóc nhà.
Hàng xóm cách hai trăm mét gửi tin nhắn chúc mừng: "----Con chó ngu bên cạnh! Thằng ngu này! Mày nín coi! Chó chứ không phải sói!!"
Gor - Husky - Don: "À hú hú ~ hú ----- áu!"
Anh Gor tặng 66 trái bom chìm, bạn là hoa hồng, tôi là kỵ sĩ của bạn ~
Anh Gor thả 66 chiếc tinh hạm, yêu em hàng trăm ngàn lần.
[Chúc mừng người sử dụng Anh Gor đã trở thành No1 bảng donate của streamer Tháp Tháp ~ hy vọng tình bạn của cả hai sẽ bền lâu ~]
Yến Tháp nhìn No1 bảng từ Touvy thành Vito, sau đó biến thành Elizabeth, công chúa Elizabeth này là người hít rái cá nhiệt tình nhất, bỏ tiền vì cục cưng không nói nhiều, chỉ thích đứng đầu bảng donate của Tháp Tháp.
Cô còn đang xem livestream thì đột nhiên thấy làn đạn trống không, sau đó là thông báo bảng donate thay đổi chạy trên làn đạn.
Elizabeth: "?"
Chế mới đi có chút mà đã có bitch đẩy chế xuống? Ha.
Đừng nói tới cái tên quen mặt này.
Elizabeth híp mắt, cho người mua hotsearch, mua luôn hạng nhất, để ai đó ý thức được thế nào là sức mạnh của tư bản.
Vì thế dân cắm cọc trên bảng hotsearch phát hiện, đầu bảng đột nhiên thay đổi, biến thành #No1 bảng donate livestream của Tháp Tháp là ai#
Tháp Tháp là ai? Hạng nhất bảng donate của cậu ta liên quan gì đến bọn tôi??
Vì thế khu bình luận bắt đầu nổi gió.
[Thua làm vua: Quái gì đây, hạng vô danh tiểu tốt mà cũng dám mua hạng nhất hotsearch à (xem thường.JPG)]
[Chuyên gia thể hình: Haizzzz, chỉ có thể nói là quá khó xử]
[Bánh xe:??? Mạng Tinh Tế bị gì thế, tiền này cũng lấy hả??]
[Này: Streamer này không phải streamer khá hot gần đây à, mấy người chưa thấy không có nghĩa người khác chưa thấy, bây giờ người ta có hơn một triệu fans đấy được không hả.....Vân vân, No1 bảng này hình như tên Anh Gor.]
[Ngũ Lục Thất: Gần đây có người thả bồ câu hơi nhiều, ăn trưa cũng không ngon nữa, vừa thấy đã muốn tag cậu @Gordon mau đi livestream đi, fans cậu sắp chết đói rồi!]
[Một bé lười: Có lẽ do tôi hơi nhạy cảm, nhưng bạn Anh Gor này, cái nết không hợp là đập tiền này hình như hơi giống @Gordon đó, là cậu à?]
[Bánh xe: Không phải....mấy người nghĩ gì vậy, sao có thể là Gordon, không phải cậu ấy bệnh à, sao có thời gian bão donate cho streamer?!]
[Ngũ Lục Thất: Sao không thể....đột nhiên nhớ đến mấy streamer cũng đang thả bồ câu (Hổ rúng động.JPG)]
Ngọc Thụy: Hổ Rúng Động là thành ngữ chỉ sự ngạc nhiên của Trung Quốc.
[Này: Đừng có dọa tôi mà hu hu hu, streamer tôi thích thả bồ câu tôi đi bão donate cho tiểu yêu tinh, bão đến mức No1 bảng donate luôn? Viết tiểu thuyết hay gì?!]
[Không đợi mày thả bồ câu tao:!! Mọi người đi xem nhanh lên! Bị mò ra rồi! Anh Gor là Gordon!! Tên chết tiệt này! Thả bồ câu chúng ta đi bão tinh hạm người khác!]
[Ngũ Lục Thất:??? Mỉm cười:)]
----
Gordon vẫn chưa biết mình đã lòi đuôi, sau khi Yến Tháp gọi tên gã, gã như hít ke, hưng phấn vô cùng.
Tru tréo gần mười phút mới sực nhớ mình chưa xem livestream xong, vội vàng ngậm mỏ cúi đầu. Lúc này Yến Tháp đã làm xong bánh thạch vải phô mai, ngon đến mức nước miếng gã muốn rớt luôn xuống đất.
Cái bánh này khoảng sáu tấc, đáy bánh là bánh quy nén chặt, sau đó là nhân được làm bằng sữa chua và phô mai với trái cây, trên cùng là mứt, vải thiều đã được lột vỏ và dâu tây xắt lát, lẽ ra phải là nam việt quất mới đúng, nhưng Yến Tháp sợ nó không ngon nên đổi thành dâu.
Dâu tây của Tinh Tế to bằng một nắm tay, to tròn mọng nước, cắn một miếng có thể cảm nhận được cảm giác nước bắn vào miệng.
Cắt thành miếng còn có thể thấy nước quả trào ra.
Yến Tháp lấy cái bánh ra một cách hoàn hảo, lòng ham chơi nổi lên, cầm muỗng vỗ bánh một cái, lớp mứt đỏ bên trên bị tác động nên rung nhẹ.
Mùi hương ngọt ngào trong bếp tản đi, chỉ còn lại mùi bánh, chân Yến Tháp bỗng nhiên nằng nặng, cậu cúi đầu, phát hiện cún con đang ngồi trên mu bàn chân cậu, thấy cậu nhìn mình còn giơ chân túm ống quần cậu, leo thẳng lên bả vai.
Đầu chó chúi về phía trước, mém nữa đã đụng phải cái bánh trên bàn.
Yến Tháp vội vàng đè nó lại, nắm gáy nó cảnh báo: "Đừng có cọ loạn, cọ một hồi không có cái ăn thì làm sao."
Cún con chẳng có hứng gì với bánh ngọt, chỉ ngửi chút theo bản năng mà thôi, nghe cậu nói thế hai tai cảnh giác dựng thẳng, đuôi nhỏ nịnh nọt quấn ngón tay Yến Tháp.
Lần nào Yến Tháp bóp chóp đuôi bị gãy của nó Yến Tháp cũng đau lòng, bàn tay thả lỏng theo bản năng, cún con nhân cơ hội tỏ vẻ mình đã biết lỗi, nằm xuống vai Yến Tháp lại, nhìn chằm chằm cái bánh kia, nó không thích ăn nhưng Miên Miên thích.
- -- chỉ được cái mã thôi, cái sở thích ngây thơ như thích ăn ngọt này có quỷ mới có.
Cún con khinh thường hừ một tiếng.
Yến Tháp chỉ nghĩ mũi nó không khỏe, cún con không thích đồ ngọt, ngửi không quen mùi cũng rất bình thường: "Không thì em vào phòng ngủ chơi với Miên Miên đi, anh sắp nấu món kho hỗn hợp rồi."
Kho hỗn hợp? Món gì đây?
Cún con vừa nghe đã thấy mình có thể ăn, nó thè lưỡi liếm răng nanh nhọn của mình, mặt mày vẫn vậy nhưng đuôi lắc mạnh hơn.
Yến Tháp thấy nó biết điều nằm ngoan không làm phiền nên không đuổi nó đi nữa, cậu nói với người xem một tiếng.
"Bé Al không rụng lông nên mọi người không cần lo trong món ăn sẽ có lông hay gì đó.....mong mọi người bỏ qua."
[Touvy: Bọn tôi không ngại!! Cậu nhất định phải để bé lại đó!]
Từ lúc livestream phát triển đến giờ, chưa có ai nghĩ thứ này có thể dùng để ăn thử món mới gì gì đó, mọi người đều xem biểu diễn võ thuật, không có ai rảnh đi chú ý đồ ăn đồ uống.
Cho nên ngoại trừ chế độ xem, những chế độ khác chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn!
Để một bé con lại, chỉ cần bé con làm nũng là sẽ được ăn, vậy bọn họ có thể hưởng thụ món ngon! Ý định đẹp như vậy, không cho phép có người phản đối!
[Anh Gor: Xông lên!!!]
Đáng tiếc cún con rất ngoan, cho dù Yến Tháp không thấy nó nó cũng ngoan ngoãn nằm trên vai cậu, nhìn cậu đi tới đi lui bận rộng.
Trước khi gặp được Yến Tháp, cún con chưa thấy cảnh tượng này bao giờ.
Nó đã có bệnh từ khi sinh ra, triệu chứng bệnh cuồng bạo trên người nó rất nghiệm trọng, ba mẹ nó cũng do không lo nổi tiền điều trị, lại không nỡ thấy nó chết nên lén vứt nó bên ngoài, khi ấy trời đổ tuyết lớn, lúc sắp chết rét đến nơi thì được một quân nhân về hưu nhặt về.
Ba nuôi nó không giỏi nói chuyện, chỉ cho nó ăn một bữa trong ngày, thời gian còn lại chỉ uống rượu, bữa ăn kia cũng là nước dinh dưỡng, nó còn nhớ nước dinh dưỡng này cuối tháng sẽ hết, lúc này ba nuôi sẽ mua thêm một thùng, xem như là đồ ăn tháng sau cho nó.
Nó lớn lên như một cọng cỏ dại, may mắn không bệnh chết, sau đó vào trường quân đội rồi ra chiến trường....
Làm gì có thể thấy được cảnh tượng này.
Cún con chưa thấy bao giờ, Alvis cũng thế.
Nhưng rất sung sướng, giống như có người nhà luôn ở nhà chờ mình về.
Cún con gầm gừ vài tiếng nhỏ, nó híp mắt, không ngủ mà im lặng hưởng thụ cảm giác hiếm hoi này.
Đây cũng chính là lý do nó ở lại đây lâu đến vậy.
Yến Tháp đang nấu món hầm hỗn hộp, gà và tôm đã được Tiểu Thất ướp từ sớm, cậu bỏ bơ vào nồi, sau khi tan ra hết thì cho thêm gừng xắt lát và vài tép tỏi, xào một hồi đã bốc mùi thơm nức, khiến người khác hít một cái lại hít thêm vài cái, cố gắng hít càng nhiều càng tốt.
Cún con cũng bị thu hút sự chú ý, trong lúc nó đang hưởng thụ mùi thơm từ món Yến Tháp đang nấu, fans và người xem đang xem livestream cũng nuốt nước miếng ừng ực.
[Vito là người lớn: Tôi đầu hàng! Mau cho tôi ăn!!]
[Anh Gor: Nắm lông ơi nắm lông à tôi yêu cậu nhiều lắm, cậu là người tôi yêu nhất trên đời! Cho bé con ăn một miếng đi được không, sắp chết đói òi.]
Vốn cũng sắp nấu xong, Yến Tháp nhìn làn đạn mà buồn cười không thôi. Cậu mở nắp, cánh gà và tôm đã chuyển sang màu nâu đậm vì kho, rắc thêm chút rau thơm -- hai bé con không thích món này chút nào, Yến Tháp định lát nữa gắp hết mấy miếng dính rau thơm vào chén mình.
Yến Tháp nhờ Tiểu Thất bế Miên Miên ra ngoài, cả nhà vây quanh chiếc bàn tròn không lớn để dùng bữa, lúc Miên Miên thấy bánh thạch vải phô mai thì hai mắt sáng trưng.
Yến Tháp mím môi cười, cầm muỗng múc một miếng đút cho nó, cừu con be một tiếng, muốn cho Yến Tháp ăn trước.
"Cậu ăn đi, cả cái bánh này đều là của cậu."
Cậu vừa nói vừa đẩy muỗng một chút, cừu con nhanh chóng há miệng ăn, bánh vừa vào miệng đã cảm nhận được lớp nhân mềm mại và quả vải lành lạnh, ngọt nhưng không ngấy, không chỉ có cừu con be be liên tục mà fans đang xem livestream cũng muốn bay lên trời.
[Than thở lại thở than: Tuyệt vời! Đây là món bánh ngon nhất tôi từng ăn!!! Cầu Nắm Lông ghi rõ các bước ra! Tui muốn học!]
[Touvy: Chúng ta thiếu cách làm à? Thiếu đôi tay kia thôi. Mỉm cười:)]
Thấy người khác thích cái bánh mình làm, vừa ăn vừa cười rất hạnh phúc, Yến Tháp cũng thấy rất vui, cậu cũng không quên bé con còn lại. Cậu cầm một trái vải lên đưa lại bên mép cún con, dụ: "Bé Al, ăn một miếng cho biết?"
Cún con không thích ăn trái cây, nhưng Yến Tháp đút nên cũng miễn cưỡng ăn một miếng.
Nó há miệng ngậm trái vải kia vào miệng, hạt bên trong đã bị Yến Tháp lấy, cắn xuống một cái, nước quả ngọt ứa ra, vừa mềm vừa ngon.
Nó híp mắt hưởng thụ, bên mép lại thêm một miếng, nó há miệng theo bản năng, một chốc thôi đã bị đút tận mấy trái, cún con tố cáo vỗ mu bàn tay của Yến Tháp, ngước đầu tỏ vẻ nhanh chóng ăn món kho hỗn hợp kia đi.
Mở nắp, mùi thơm của gà và tôm bị giam cầm ùa ra, không ai có thể chống cự lại, cún con nằm bên cạnh bàn, đuôi nhỏ vẫy mạnh, há miệng để lộ chút xíu lưỡi, trông có vẻ rất gấp.
Cừu con đang ăn bánh cũng ngừng lại, cẩn thận be be vài tiếng.
Fans và khán giả đang xem livestream chỉ hận không thể leo lên ngồi chung bàn với hai đứa nhỏ, quang minh chính đại, nuốt được đồ thật vào bụng.
Đáng tiếc rằng thực tế đã vả cho họ tỉnh, ai cũng chỉ có thể hít một hơi thật sâu với biểu cảm thèm thuồng.
Yến Tháp gắp một cái cánh gà lên rồi tách xương, để lộ thịt thấm đẫm sốt bên trong, mùi thịt và sốt không tha cho bất kì ai, đua nhau chạy vào mũi của tất cả, làm tay mọi người run rẩy.
Cắn xuống một cái, fans và người xem livestream thấy mình sắp thăng thiên đến nơi.
[Touvy: Hu hu hu tay nghề Nắm Lông tiến bộ rồi hu hu hu, cục lông biết nấu ăn này cuối cùng sẽ về tay ai đây!]
[Anh Gor: Tháp Tháp, tôi nè tôi nè, năm nay hai mốt, chưa yêu ai bao giờ, không có anh chị em gì, không phải tồi cũng không lăng nhăng, hoàn cảnh bình thường nhưng có hai ba hành tinh gì đó, mặc dù không phải giàu nhất nhưng chắc chắn có thể cho cậu cuộc sống hạnh phúc ấm no!]
[Elizabeth nổi tiếng: Trên kia, lửa cháy đến mông rồi còn ở đây xem livestream à (hóng chuyện.JPG)]
Gordon đọc bình luận của Elizabeth mà coi thường trong lòng. Vớ vẩn, gã đã sớm xin nghỉ, chắc chắn sẽ không có ai phát hiện Anh Gor chính là Gordon.
Gã chắc chắn Elizabeth không muốn gã được ăn cơm Yến Tháp nấu nên mới nói thế, Gordon đắc ý gật gù, mưu hèn kế bẩn này đã bị gã đoán ra từ lâu!
Chưa đắc ý được bao lâu, Gordon lại nhận được điện thoại của người đại diện.
"Không phải tôi xin nghỉ rồi à, đừng có làm phiền tôi xem livestream ---"
"Đại ca, anh đi xem khu bình luận của mình hộ tôi cái, cậu bị lột đến cái quần lót cũng sắp bay màu rồi mà còn ở đây xem livestream?"
Gordon thấy hắn ta có vẻ rất gấp gáp, đọc một hồi bèn quyết định thoát livestream ra vào kênh của mình xem thử, nhìn bình luận dưới bài đăng xin nghỉ của mình.
[Ngũ Lục Thất:....Gordon cậu giải thích rõ ràng cho tôi, Anh Gor kia có phải cậu hay không?!]
[Một bé lười: Tên đàn ông xấu xa này, đồ không có tim! Dám thả bồ câu bọn tôi để đi xem livestream của người khác!]
[Bánh xe: Tôi vỡ tan!!! Cậu nhanh về đây livestream cho ông aaa!]
[Đầu lâu: Các anh chị em, có lẽ cậu bé của chúng ta còn đang xem livestream đó, căn bản không có thấy được chúng ta đâu, mau, chúng ta đi tìm cậu ta:)]
[Ngũ Lục Thất: Ha ha, tốt, để tôi xem xem rốt cuộc tiểu yêu tinh nào dụ dỗ con trai mình.]
Vì thế hoạt động tìm con được triển khai một cách oanh liệt thế đấy, hay hơn chính là, việc Gordon xem livestream của ai được treo chình ình trên bảng hotsearch, muốn tìm gã dễ vô cùng.
Gordon: "...."
Hèn gì gã thấy mấy bình luận tìm con rồi tag tên các thứ xẹt qua làn đạn, còn đang thắc mắc nhà ai tìm con mà lên livestream tìm.
Thì ra là fans gã tìm gã.
Mặt lạnh.
Gordon nói với người đại diện: "Dùng tiền rút hotsearch này xuống, hỏi xem ai đứng trong tối hại tôi." Thật ra gã đã sớm nghi ngờ Elizabeth hóng hớt kia, với sự hiểu biết của gã về cô, người phụ nữ này hoàn toàn có thể làm ra hành động ngu si này.
Người đại diện nghe ngóng xong cũng không muốn gạt gã nên nói thẳng, quả nhiên là Elizabeth.
Elizabeth đích thân gọi cho gã.
Dừng một chút để cười trên nỗi đau của người khác: "Wow, con trai ơi, con để ba con tìm cực khổ quá, con nên xin lỗi ba mình đi!"
Gordon giơ ngón giữa: "Ba ba cái đầu bà."
Elizabeth: "Hì hì, mày nên giải thích với fans đi." Cô đá bay cái váy dài của mình như đang tung hoa.
Gordon lại cười: "Em biết sao chị lại làm thế, ghen tị chứ gì, a ha, bị em đạp xuống bảng donate chắc khó chịu lắm."
"A, trước khi mày trở thành No1 bảng donate, hình như Tháp Tháp chả biết mày là ai thì phải."
Gordon nhíu mày, khóe miệng không nhịn được giương lên: "Hôm nay Tháp Tháp gọi em là anh." Trong phòng vang lên tiếng cười hô hố.
Elizabeth: Cố gắng giữ vững nụ cười trên môi:)
Hai người biến chị em thành thù chỉ vì một streamer nhỏ bé, mạng mẽo mà biết thể nào cũng bị cười cho thối mũi.
Khịa kháy Elizabeth xong, Gordon thấy khỏe cả người, gã xóa lá đơn xin nghỉ của mình trên trang chủ đi làm fans của gã nghĩ gã chuẩn bị trở lại livestream như xưa thì Gordon lại sửa giới thiệu của mình lại.
[Gordon: Vì phải xem livestream của Tháp Tháp nên sau này sẽ đổi thời gian livestream, đã tắt ib, mọi người đừng cãi nhau dưới khung bình luận của người khác nhé, thanh kìu ~]
Sau đó lại đăng thông báo xin lỗi, bảo là xin lỗi vì đã viện cớ bệnh để đi xem livestream, gã thật lòng xin lỗi, sau này sẽ không viện cớ nghỉ bệnh chỉ vì lý do này nữa (vì gã dùng hết số ngày phép trong nửa năm rồi), nhưng vẫn sẽ đu streamer tiếp.
Vừa đăng thông báo lên, một mớ fan không tin được.
[Ngũ Lục Thất: Đồ tồi!! Tiểu yêu tinh bên ngòai tốt chỗ nào hả?!]
[Một bé lười: Lập nhóm xem livestream của Tháp Tháp, ai có hứng thú thì bình luận, để tôi xem xem bao nhiêu anh chị em bị hại rồi.]. truyện tiên hiệp hay
Bình luận này lập tức trở thành bình luận hot nhất.
Sau đó bọn họ thật sự chạy đi xem livestream của Yến Tháp, đáng tiếc livestream trưa của Yến Tháp đã kết thúc, bọn họ chỉ có thể xem bản ghi lại.
Rất nhiều người không thích xem cái bản này, bọn họ cảm thấy rất phí thời gian, huống chi bọn họ cũng không biết streamer này làm cái gì, mắc chứng gì phải tự làm khó bản thân bằng cách xem thứ này.
Cho nên fans của Gordon tổ chức một buổi xem livestream chung vào lần livestream tiếp theo của cậu.
[Gordon: Tháp Tháp mau xem nè! Tôi mang anh chị em sang xem cậu đây! @Tháp Tháp]
[Tháp Tháp: Chào mừng mọi người nha ~ thả tim thả tim]
----
Tắt livestream, chiều, Yến Tháp dắt hai bé con đi dạo trong sân, cừu con vừa đi vừa nhảy chân sáo, cún con ở bên cạnh hóng hớt, thỉnh thoảng lau nụ cười giễu cợt trên mặt cún của mình đi.
Ngây thơ.
Yến Tháp ném một trái banh màu đỏ ra, nó phóng vèo ra, tha trái banh quay lại, đuôi cún con vẫy mạnh, hai mắt lấp lánh nhìn Yến Tháp.
Mặc dù nó không phải chó nhưng đang đội lốt chó, chắc chắn phải bị ảnh hưởng.
Đây là bản năng của chó, không liên quan đến nó.
Cún con ngậm nhánh cây chạy đến để Yến Tháp ném. Nhìn cún con chơi vui như vậy, cừu con cũng vọt lại chơi chung.
Bọn họ chơi cả buổi chiều, Yến Tháp còn biến thành hình thú chơi với hai đứa. Chơi mệt, cún con và cừu con nằm vật ra trên bụng mềm của cậu, tứ chi giang rộng, mặt chôn vào bụng hít một hơi thật sâu.
Bọn họ đang hít Yến Tháp, Yến Tháp thì hưởng thụ cảm giác trái một em phải một em, ư ư ư, sau này có thể nhặt thêm bé con lông xù nữa thật tốt.
Bên trái cậu ôm cún con, phải cậu ôm cừu con, trong lòng nghĩ đến bé con sau này, trên mặt là biểu cảm mê say.
Cún con được cậu vuốt ve rất sướng, họng cứ grừ grừ, bé cừu con nghiêng đầu nhìn nó, lập tức be be mấy tiếng.
Tiếng grừ grừ biến mất, chuyển sang gâu gâu gâu.
Cừu con không cam lòng yếu thế, be be lớn.
Yến Tháp bị be với gâu càng ngày càng cao làm cho nhức đầu. Cậu cúi đầu nhìn hai bé trong lòng, không rõ tụi nó đang chơi trò gì.
Thi ai kêu lớn hơn à?
Cún con ngây thơ vậy cũng miễn cưỡng đi, sao Miên Miên cũng trẻ con vậy chứ. Yến Tháp xoa đầu hai đứa, cả hai lập tức đình chiến, liên tục dụi đầu vào chân cậu.
Đệm thịt của rái cá rất dày, cũng không cứng, sờ lên lông cứ như lược chải lông cao cấp, hai đứa sướng đến mức tứ chi duỗi thẳng.
Tiểu Thất ở bên cạnh chuẩn bị đồ uống cho tất cả, thỉnh thoảng đi ngang qua Yến Tháp còn được một cái hôn ươn ướt.
Hai bé con trong lòng Yến Tháp hoàn toàn không nhận ra có "người" tranh thủ lúc bọn họ đang hưởng thụ để lén lút làm chuyện này.
Đến tối, hai bé một trái một phải bên cạnh Yến Tháp như cũ, giường cũng không phải lớn lắm, lần nào Yến Tháp cũng sợ mình đẩy hai đứa rớt xuống giường, nhưng nếu để tụi nó ngủ trong phòng còn cậu ra phòng khách ngủ thì y như rằng ga giường cậu rách bươm.
Hình như hai đứa này trời sinh không hợp nhau.
Yến Tháp ý thức được chuyện này vô số lần.
Không còn cách nào khác, cậu chỉ có thể để hai đứa ngủ với mình, còn phải một đứa trái một đứa phải, tránh chuyện cậu ngủ rồi thì thảm án rụng lông xảy ra.
Trước khi Yến Tháp ngủ, vì phòng ngừa quá nhiều năng lượng khiến hai đứa không ngủ được nên sẽ chải chuốt tinh thần lực của hai đứa, tinh thần lực đang bừa bộn ngăn nắp tức thì, hai đứa mơ màng buồn ngủ, rất nhanh cũng chìm vào giấc ngủ.
Ánh trăng lành lặng xuyên qua tấm rèm cửa sổ bò vào phòng, trong không gian tĩnh lặng chỉ có ba tiếng thở chậm rãi.
Có một thứ dần trở nên khó tin.
Cứ như đang biến mất.
Cún con trong lòng Yến Tháp đột nhiên mở mắt, để lộ con ngươi thẳng tắm lạnh băng, giây tiếp theo, cún con biến mất, một chiếc đuôi rắn lòi ra ngoài chăn.
Một con rắn to bằng ngón cái bò từ trong chăn ra, cả cơ thể nó một màu đen tuyền, đường viền vảy có màu vàng, bụng rắn lạnh lẽo dán lên cổ tay ấm áp của Yến Tháp, con rắn bé nhỏ hưng phấn thè lưỡi rắn đỏ tươi của mình ra, thăm dò nhiệt độ cơ thể trước mặt.
Là nhiệt độ nó thích nhất.
Rắn nhỏ hưng phấn quơ quơ đuôi, nó quấn quanh cổ tay cậu, đầu ngã vào bàn tay ấm áp của Yến Tháp, không biết ngủ hay chưa, chỉ thấy chóp đuôi liên tục vẽ vòng tròn trên cổ tay người ta.
Alvis vùi đầu hít Yến Tháp một hồi, nhiệt độ trên lòng bàn tay truyền vào cơ thể hắn, làm hắn nóng đến mức chuyển hướng, hắn xoay người trườn xuống chăn, xì một tiếng nhỏ.
Trên chăn có một con rắn nhỏ ngơ ngác, trông không thông minh chút nào.
Lát sau nó mới bò dậy, trườn lên chiếc bụng phơi ngoài không khí của Yến Tháp.
Bây giờ hắn còn không lớn bằng một phần trăm so với bản thể thật sự của mình, nhỏ nhắn đáng yêu, ngay cả vết sẹo dài ngoằn dữ tợn kia cũng không đáng sợ đến thế.
Tư thế ngủ của Yến Tháp rất ngoan, một đêm cũng không lăn lộn nhiều, nhiều lắm chỉ làm lật áo lên mà thôi, bây giờ lại tiện cho con rắn Alvis này.
Alvis đợi một hồi, tai nghe hai tiếng thở, nó bất mãn thò đầu ra, nhìn chằm chằm cừu con bên tay phải của Yến Tháp, đôi mắt trông hết sức đáng sợ dưới ánh trăng.
Lát sau, rắn nhỏ trên giường vẫy chóp đuôi, thè lưỡi khó chịu vỗ chăn.
Hắn nghĩ, nếu sáng hôm sau Yến Tháp phát hiện con cừu này rơi xuống đất thể nào cũng nghĩ mình vô tình đẩy nó xuống giường trong lúc ngủ, sau đó sẽ rất áy náy.
Alvis chưa bao giờ nghĩ cho người khác nhưng nghĩ đến cảnh tượng Yến Tháp buồn bã tự hoài nghi bản thân, hắn cất cái đuôi ngu si của mình lại.
Chưa cất được một giây, cái đuôi kia lại thò ra, lén lút vượt qua Yến Tháp đang ngủ say để chạm vào con cừu không biết mơ cái gì mà be be vài tiếng.
Đuôi rắn ngừng một chốc, nhanh như chớp đẩy đuôi, đẩy cừu con xuống.
Thực ra, Yến Tháp là một con rái cá ngủ say đến mức sóng biển có đánh cũng không biết, cậu sợ hai bé rơi xuống đất nên đã đặt hai cái giường be bé cao gần bằng giường chính ở hai bên giường.
Bây giờ, cừu con ngủ say không biết trời trăng mây gió gì rơi xuống dưới.
Alvis đã cất đuôi lại một cách từ từ chậm rãi, không hề giống con rắn mới làm việc xấu xong, hắn ghét con cừu vô liêm sỉ chỉ biết be be suốt ngày này.
Ha, không có ghen tị vì nó có lông đâu đấy.
Bây giờ trên giường chỉ có một người một rắn, Alvis hài lòng gật đầu, ngoan ngoãn nằm trên bụng Yến Tháp, bây giờ hắn có chút mất kiểm soát, đôi khi sẽ vô tình chui ra khỏi ảo ảnh trở về nguyên hình, hơn nữa nguyên hình bây giờ của hắn cũng không lớn, có lẽ chỉ lớn hơn lúc hắn vừa chào đời một chút.
Nhưng hắn không nhất định phải ở lại bên cạnh bé mềm mại này.
Con rắn trên bụng lấy đuôi chọt người dưới thân, sau đó lại không nhịn được dán cả người lên. không hổ là người thú ngay cả nguyên hình cũng mềm mại hít rất sướng, hình người cũng rất mềm, Alvis nhập ngũ đã lâu, còn tưởng rằng cơ thể thú nào cũng cứng ngắc.
Kết quả Yến Tháp mềm đến vậy!
Rắn nhỏ trở mình, xoay vòng vòng một hồi vô tình đi lên càng ngày càng cao, cơ thể rắn như biến thành một luồng gió lạnh, vì thế nên trườn đến trên cổ Yến Tháp cũng chỉ để Yến Tháp giơ tay sờ thử.
Đầu ngón tay ấm áp đụng vào phần cổ kế bên chóp đuôi rắn, làm rắn nhỏ run lên, không dám lộn xộn.
Yến Tháp chỉ sờ một chút rồi thôi.
Alvis không biết mình đang vui mừng hay buồn bã.
Trong lúc rắn nhỏ suy nghĩ, đuôi lại không tự chủ treo trên xương quai xanh của cậu, vẽ vòng tròn.
Đôi mắt lạnh như băng vẫn nhìn chằm chằm Yến Tháp, lưỡi rắn liên tục lè ra thỉnh thoảng sẽ chạm phải yết hầu của Yến Tháp, Alvis nhìn chằm chằm mặt của Yến Tháp, ánh mắt như đang nhìn con mồi của hắn là Yến Tháp cảnh giác trong giấc mơ.
- --
Yến Tháp ngủ đến nửa đêm đột nhiên nằm mơ.
Cậu mơ về những ngày lâu thật lâu trước đây khi cậu chưa biến thành yêu quái cũng như không thể biến thành người, Yến Tháp trong đàn rái cá cũng chỉ là một bé rái cá con theo mẹ đi tìm thức ăn.
Mẹ cậu đặt cậu trên bờ, cậu tròn mắt, đôi mắt mê mang nhìn ngó khắp nơi, mọi thứ đều vô cùng mới mẻ với cậu.
Mắt cậu rơi xuống mặt nước tắm mình trong ánh nắng, rồi cậu chợt nghe một tiếng gì đó thật nhỏ, tất cả rái cá đang bơi trong nước vội vàng bơi về phía cậu.
Mặc dù chỉ là rái cá con nhưng Yến Tháp vẫn nhạy cảm nhận ra có gì đó nguy hiểm đang lại gần, cậu vội vàng tìm chỗ trốn, nhưng cậu chỉ là một bé con, bình thường được mẹ gặm qua gặm lại, bất động trong nước bất động trên bờ.
Chưa để cậu xoay người, mặt nước đầy nắng đã phản chiếu một con rái cá biển đực vô cùng giận dữ.
Rái cá biển đực đến phát hiện trong biển của mình hoặc khu vực xung quanh xuất hiện rái cá không phải con mình, vì có thể được giao phối với rái cá cái, nó sẽ cắn chết rái cá con.
Lần nguy hiểm đó được Yến Tháp nhớ thật kỹ, sau đó rái cá đực kia bị mẹ cậu đuổi đi mà cậu trở thành một con rái cá đực thích chăm sóc rái cá con hiếm thấy trong loài.
Rái cá bình thường rất phật, chỉ khi nào nhóc con trong lòng bị uy hiếp mới hung dữ.
Yến Tháp không thở nổi, giống như cảm giác chết chìm khi bị kéo xuống nước hồi bé, mặt cậu đỏ bừng, vừa mở mắt đã thấy một cái mông xù lông trên mặt mình.
"..."
Vì để không ngạt thở chết, cậu dở khóc dở cười ôm cún con không biết leo lên mặt cậu hồi nào xuống.
Cún con ư ử vài tiếng, không hề biết mình mém ép rái cái mình thích hít chết.
Yến Tháp tức giận vỗ nhẹ vào đầu nó một cái.
Xử cún con xong, cậu phát hiện Miên Miên nằm bên tay phải của cậu lăn xuống giường nhỏ bên cạnh.
Bình thường có thấy Miên Miên lăn được xa đến vậy đâu?
Cậu vừa nghĩ vừa bế cừu con lên, cừu con vừa tỉnh ngủ hai mắt mơ màng, không hề phát hiện chuyện mình tự lăn đi, nó tức giận be be hai cái với Yến Tháp.
Be xong, cừu con mới cảm nhận được một ánh mắt hết sức mãnh liệt nên không thể không mở mắt ra, thấy cún con trên giường đang nhìn chằm chằm nó, lúc hai đứa nhìn nhau còn nhe răng uy hiếp.
Cún con: "Gừ."
Cừu con Moore: "...." Hắn thật sự rất khó hiểu, thậm chí không nhịn được nghi ngờ phán đoán của mình, con chó cỏ này là người thú trưởng thành thật à, tại sao luôn tỏ ra IQ thấp vậy, lần nào cũng nghĩ cách khiêu khích hắn, xin hỏi hành động này có ý nghĩa thực tế gì không?
Chân cún con đạp đạp trên chăn mền mềm mại, bỗng nhiên ngoan ngoãn ngồi xuống, miệng kêu vài tiếng, lúc Yến Tháp nhìn sang thì hai mắt vô cùng đáng thương, yếu ớt không có ác ý.
"Sao vậy?"
Yến Tháp lập tức bỏ cừu con xuống, lo lắng đứng trước giường, cậu không biết nó đau ở đâu nên chỉ có thể lo lắng hỏi han.
Cún con ư ử vài cái, giấu đuôi mình xuống mông, giả vờ như không cho Yến Tháp thấy, cũng không nói gì, đầu dụi vào má Yến Tháp như đang an ủi
Lớp lông mềm mại của bé con cạ vào má mình, cơ thể còn run nhẹ, tim Yến Tháp mềm nhũn, bế nó lên, nhẹ nhàng cần chiếc đuôi nhỏ của nó.
"Lại bắt đầu đau sau? Không sao, anh ở đây." Yến Tháp vừa cúi đầu dụ dỗ nó, vừa dùng tinh thần lực dò xét đuôi nhỏ trong lòng bàn tay.
Không phát hiện gì cả, nhưng trải qua chuyện của Miên Miên, Yến Tháp sẽ không tin tưởng phán đoán 100% của mình nữa, ít nhất còn phải nghiên cứu lại thêm một khoảng thời gian.
Cậu cuống lên, nói: "Không thì chiều này chúng ta đến bệnh viện khám nhé."
Cún con hiểu chuyện cắn đầu ngón tay cậu, đầu lưỡi hồng hào liếm nhẹ, tỏ vẻ mình không sao.
Yến Tháp đau lòng lấy tay cọ răng của nó. Cún con trong lòng ngừng một chút, mắt cún ướt nhẹp nhìn cậu.
Mặc dù bây giờ hắn đang ở hình cún nhưng vẫn có vài thứ không đổi, răng của cún con chính là răng độc, người khác sờ sẽ bị răng độc cắn. Bây giờ trong tay Yến Tháp, bị đầu ngón tay mềm mại chà qua, răng độc nhạy cảm giương ra, nó phải vận hết sức bình sinh mới có thể khống chế bản thân mình không cắn cậu.
Răng độc của rắn không phải lúc nào cũng tiết độc, còn có một thứ khác.
Nhưng nó không thể cắn, mặc dù.....trông có vẻ rất ngon.
Đang vuốt ve cún con, Yến Tháp bị Tiểu Thất gọi, để lại cún con đang nằm ngửa bụng và cừu con đang nghi ngờ cuộc sống.
Người vừa rời đi, biểu cảm vui vẻ của cún con biến mất ngay, nó xoay người đứng dậy, lắc lắc bộ lông được vuốt thẳng thóm, miệt thị nhìn cừu con.
Cừu con lại nghe giọng của nó.
"Ha."
"...."
Má! Thằng ngu nào bảo khiêu khích này vô nghĩa, hắn sắp bị con chó cỏ này chọc cho tức chết rồi!
Nắm giữ mật mã hít rái cá thành công, lại khiến đối thủ cạnh tranh tức đến mức xù lông, cún con đắc ý, nhảy xuống giường đi tìm Yến Tháp.
Nhưng lại phát hiện Yến Tháp đang đứng trong sân, ôm Tiểu Thất, giây tiếp theo đã cúi đầu hôn cái chóc lên cái đầu bóng lưỡng của nó.
Yến Tháp: "Tiểu Thất, cậu giỏi quá!"
Yến Tháp nhìn vườn rau nhỏ trong sân, tuy nhỏ nhưng lại được bố trí ngay ngắn, hôm qua lúc cậu và Tiểu Thất tán dóc, cậu đã nói mình muốn trồng ít rau củ, mặc dù Yến Tháp có thiên phú tuyệt đối trong mảng nấu ăn nhưng với mảng làm ruộng lại dốt đặc cán mai, có cố học mấy cũng không học được.
Là một con rái cá trồng xương rồng còn chết, đừng nói đến các loại rau củ.
Yến Tháp vẫn cho rằng chỉ có người Trái Đất chảy trong mình dòng máu Thần Nông mới có kỹ năng làm ruộng thượng thừa.
Cho nên cậu chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Không ngờ vừa ra khỏi cửa đã thấy vườn rau ngay ngắn.
Tiểu Thất sờ ót, nói: "Không biết cậu chủ nhỏ thích gì nên chưa trồng gì."
Có đất là được.
Yến Tháp vung tay: "Lát nữa chúng ta đi mua hạt giống, muốn gì mua đó.''
Tiểu Thất: "Chúng ta đi chung?"
"Đúng vậy, chắc chắn rồi."
Mặt người máy đỏ ửng: "Cảm ơn cậu chủ nhỏ." Thành tựu đi chung với nhau đã đạt thành.
Người máy vốn vô cảm xuất hiện biểu cảm này rất khiến người khác thích thú, Yến Tháp nhịn không được, hôn một cái.
Mặt Tiểu Thất còn đỏ hơn, còn giơ tay che mặt, len lén nhìn cậu qua kẽ ngón tay làm Yến Tháp cười phì.
Một người một người máy đằng kia tươi cười vui vẻ, cún con đứng trước cửa thấy tim mình như vườn thu gió thổi, hơn nữa cảnh tượng này quen mắt lắm.
Cừu con giải quyết mớ cảm xúc của mình xong theo sau, không biết chuyện gì xảy ra. Nó nhận ra tâm trạng cún con đang không tốt nên đi đến trước mặt nó.
"Ha."
Vườn rau khiến người khác hài lòng này làm Yến Tháp nôn nóng muốn chia sẻ với fans, cậu mở livestream, chỉa máy quay về phía vườn rau nhiệt tình giới thiệu, còn giới thiệu rằng vườn rau do người máy nhà mình sắp xếp. Tiểu Thất trước máy quay vẫn giữ cái mặt lạnh, biểu hiện y như một người máy bình thường.
[Touvy: Hôm nay Nắm lông cũng đáng yêu quá đi, chuẩn bị trồng gì đó à?"
Yến Tháp thấy ID quen thuộc này bèn mỉm cười trả lời: "Tôi không giỏi trồng trọt lắm nhưng có thể thử, dù sao cũng do Tiểu Thất bận rộn sắp xếp cả ngày trời."
Chỉ cần ra lệnh cho người máy, người máy sẽ hoàn thành tất cả, nhưng những câu cậu nói rất hay, fans đang xem livestream rối rít phụ hoạ.
[Than thở lại thở than: Đúng quá đúng luôn, Tiểu Thất lợi hại nhất (vỗ tay)]
[Vito là người lớn: Không hổ là người máy của Yến Tháp, thông minh quá!]
Yến Tháp đưa làn đạn cho Tiểu Thất xem, Tiểu Thất chỉ liếc một cái, biểu hiện lạnh lùng kiêu ngạo cực kì.
Yến Tháp cứ nghĩ nó không thích máy quay nên cũng không ép nó, vừa chuẩn bị nói gì, sau lưng đã vang lên mấy tiếng rầm rầm.
Quay đầu nhìn, cún con và cừu con lại đánh nhau.
Cuộc chiến của cả hai chưa bao giờ kịch liệt đến vậy, mặc dù cún con lúc nào cũng đè cừu con đánh, móng của cừu con không thuận tiện lắm, tứ chi hơi dài, cún con vừa ủn một cái đã té ngã, cún con cứ thế ngồi lên người nó.
Lông cừu xoăn tít đã rụng vài sợi, nhưng lông của cún con không đủ dài, cừu con không quào rớt được, chỉ có thể bị bứt lông.
Nó cảm thấy đây là cuộc chiến giữa hai người thú trưởng thành nên cắn răng không lên tiếng, chờ lúc chó cỏ sơ hở là lập tức tấn công.
Nó không chú ý đến tiếng bước chân sau lưng, chỉ thấy con chó cỏ trước mắt nó đột nhiên nằm ra đất, cừu con chớp lấy cơ hội lập tức xoay người phản kích, cún con bị nó đè há miệng kêu vô cùng thê thảm.
Động tác của cừu con ngừng lại.
Nó đánh mạnh đến thế à?
Nhưng nó cũng dừng rồi mà con này vẫn đang kêu, chỉ là bây giờ nhỏ tiếng lại mà thôi.
Chưa đợi cừu con nói gì, trước mặt nó xuất hiện một đôi tay quen thuộc, đôi tay này vòng qua người nó bế cún con lên, sau đó gương mặt nghiêm túc của Yến Tháp xuất hiện.
"Miên Miên, không phải đã hứa là không đánh nhau rồi à."
Cừu con: "...." Bông tuyết rơi, gió Bắc thổi.
Trong lòng Yến Tháp, cừu con là người thú trưởng thành, nhưng cún con lại là bé con, tình huống của hai đứa nhìn là biết ai thua ai hơn.
Yến Tháp cảm thấy mình không thể tha thứ cho trường hợp ỷ mạnh hiếp yếu này được.
Mắt của Tiểu Thất được dưới đất sáng lên, im lặng.
Yến Tháp ôm cún con, chậm rãi nói phải trái với cừu con, mấy người xem livestream ngu người một hồi mới có người lên tiếng.
[Meo meo:....Tôi nhìn nhầm à, không phải nãy cún con đè cừu con đánh hả?]
[Touvy: Không dám giấu giếm, tôi cũng thấy thế.]
[Elizabeth nổi tiếng: Tôi không chỉ thấy cái này, còn thấy thằng nhóc kia đột nhiên nằm vật ra đấy....]
[Anh Gor: Sau đó kêu rên đầy đau đớn....]
[Ong mật: Sau đó thu hút sự chú ý của Yến Tháp....]
Fans:????
Từ khi xem livestream đến bây giờ, mặc dù Yến Tháp toàn livestream quá trình vuốt ve mấy đứa nhóc của mình, nhưng fans của cậu không ai đi vuốt ve tụi nhỏ chung mà lại tranh thủ cơ hội hít cậu.
Cho nên fans của Yến Tháp với hai đứa này chính là kiểu đây là cháu mình.
Thằng bé nó ngoan lắm.
Mà bây giờ, họ mới thấy gì??
Trẻ nít giờ đáng sợ thế à QAQ
[Vito là người lớn: Thật ra thì, nếu được Yến Tháp sủng ái, tôi chắc chắn sẽ làm thế, he he he.]
[Touvy: Có lý, cho nên đây chính là cơ hội để chúng ta tranh được cưng!]
Yến Tháp nói rõ với cừu con xong đối phương cũng xìu xuống, giọng Yến Tháp không dữ, thậm chí còn rất dịu dàng, nhưng cừu con lại thấy áy náy.
Đúng vậy, tại sao nó lại đánh nhau với con chó cỏ kia trước mặt Yến Tháp vậy, lần sau tìm chỗ tối giải quyết tên kia:)
Yến Tháp thấy nó cúi đầu ủ rủ, nghĩ là nó đã thông bèn thương tình giơ tay xoa đầu đó: "Lần sau không được vậy nữa, đuôi của Bé Al vẫn còn đau, em cũng mới khỏe lên, đừng đánh nhau."
Cừu con ngoan ngoãn gật đầu.
Lần sau nhất định nhè đuôi con chó cỏ kia để đạp.
Giáo dục bé con thành công, Yến Tháp thở phào một hơi, nói với các fans: "Để mọi người đợi lâu rồi, bởi vì gần đây cơ thể hai bé không khỏe nên hôm nay livestream xoa bóp cho hai đứa."
[Touvy: Tôi có thể!!]
[Vito là người lớn: Hai bé thế nào, nghiêm trọng không?]
Yến Tháp không muốn bọn họ lo lắng: "Bây giờ không sao rồi, mọi người nhớ theo dõi bọn tôi nhé."
Cậu ôm hai bé, chuẩn bị vào nhà.
Làn đạn đột nhiên xuất hiện vài ID lạ hoắc.
[Không ăn hamburger: Đây là streamer Gordon cũng phải đu á? Có gì đặc biệt đâu.]
[Một bé lười: Một chó một cừu đang thoi thóp, có gì hay mà xem.....nãy còn biểu diễn một màn ăn vạ công khai mà, cười ẻ.]
[Bái bai: Nói thật, thất vọng với Gordon thật, mắt mũi ngày càng kém, thế này thôi à?]
Với mấy người vừa mới xuất hiện này, bọn họ đóng góp hòa bình thì thôi, kết quả còn móc mỉa.
Chưa để Yến Tháp nói gì, fans cậu đã bùng nổ trước.
[Touvy: Khinh bỉ nè.JPG ngu si đâu ra đây, tự tin gớm, bị bắt lâu lắm rồi mới được thả đúng không.]
[Vito là người lớn: Miệng há ra được tức là biết nói chuyện nhỉ, sao thấy trưng với dùng để ăn chứ không thấy nói năng tử tế vậy?]
Người im lặng nhất là Gordon.
Bây giờ ai cũng biết Anh Gor chính là gã, fans của gã lại chạy đi kiếm chuyện với streamer mình thích, dù người đại diện đã khổ sở ngăn cản nhưng gã vẫn nổi điên ngay tại chỗ.
[Anh Gor: Ừ đấy thì sao? Yến Tháp ở đâu tôi dọn đồ sang đó ở! Hơn nữa thất vọng với tôi thì đừng nói cho tôi nghe, tôi không cần thể loại fans như mấy người!]
—
Chú thích
Bánh thạch vải phô mai:
Nam việt quất: Mạn việt quất hay Nam việt quất, là một loài cây bụi thấp xanh quanh năm, cũng có thể mọc theo dạng dây bò trên đất, thuộc chi Việt quất, phân chi Oxycoccos, đôi khi cũng được xem theo một chi riêng là Oxycoccos. nam việt quất thường mọc dại ở các vùng đầm lầy phân hóa ở miền ôn đới Bắc bán cầu.
Món kho hỗn hợp: Món này mình nhìn cách làm đoán tên nhe, chứ mình cũng không biết nó là món gì nữa.
–---
Ngọc Thụy: Nói thế thôi chứ đừng ai bắt chước Gordon nhé, đây gọi là vô trách nhiệm trong công việc đó. Tui đã lên mạng tìm tiếng rái cá kêu thử và ừm....không biết nên miêu tả thế nào.