Chương 42
Cảnh tượng dễ thấy nhất trên bãi cát là mấy đứa nhóc đang túm tụm xây lâu đài cát hoặc tinh hạm cát. Bây giờ xuất hiện thêm một nhóm người lớn tụ lại một chỗ không biết đang làm gì, thu hút sự chú ý của mọi người.
Có vài người tò mò qua xem thử, vừa thấy đã không dứt ra được.
Một cục bông nho nhỏ bị một đám người thú nào báo, nào thỏ vây chính giữa. Cục bông không chỉ không bị mấy ánh mắt nhìn chằm chằm ảnh hưởng mà còn có thể bình tĩnh dạy cho mấy người "không biết" đan len.
Yến Tháp cảm thấy mình đã hướng dẫn rất chi tiết, nhưng vẫn có người không làm được.
Cậu đau đầu, giải đấu cũng đã thắng mấy lần rồi. Cún con ngồi bên cạnh cậu đeo hai chiếc vương miện nhỏ trên đầu, báo tuyết đằng kia đầu một chiếc, đuôi to một chiếc khác, cả nhóc hồ ly lẫn nhóc Dragon Li cũng có.
Ba đứa nhóc đang xây một tòa lâu đài lớn. Bên ngoài lâu đài có hai chiếc tinh hạm đang đỗ, còn có một cái khinh khí cầu. Mấy nhóc con xung quanh ai cũng hâm mộ nhìn bộ ba.
Nhóc Dragon Li cảm thấy tinh hạm bay quá cao, độ cao của khinh khí cầu phù hợp với nhóc hơn.
Nhóc báo tuyết và nhóc hồ ly lại hào hứng sắm vai cướp vũ trụ xảo quyệt và Nguyên soái chính nghĩa. Hai nhóc con lăn lộn trên mặt cát, thỉnh thoảng đạp trúng lâu đài. Lúc này, nhóc Dragon Li trong vai Bộ trưởng Bộ tài chính sẽ tố cáo cả hai, phải kiện cả hai ra Tòa án Quân sự.
Nhóc báo tuyết có vẻ khinh thường khi nghe nhóc mèo bảo sẽ kiện mình ra tòa. Nó kêu vài tiếng, nhóc mèo bị nó chọc giận nhào qua, đạp đổ lâu đài đã lung lay. Trẻ con nói chuyện với nhau không nhất thiết phải nghe hiểu đối phương nói gì, chỉ cần xem biểu cảm và giọng điệu là đủ.
Hai đứa nhóc lập tức bị cuốn vào cuộc chiến bảo vệ lý tưởng của bản thân. Nhóc hồ ly đứng ngoài cuộc khuyên can bị đuôi nhóc báo tuyết đập trúng, thiếu chút nữa bị nhóc mèo quào trúng mặt. Nó tức giận gia nhập cuộc chiến.
Vương miện nhỏ trên đầu cả ba sáng lấp lánh theo từng động tác, giống như mấy tia sáng đang nhảy múa.
Đến khi bọn nhóc dừng lại vì quá mệt, chưa kịp định hình đã nghe tiếng tiếng vỗ tay vang lên.
"Đánh không tệ, có triển vọng làm Nguyên soái đó!" Có người khen.
Hồ ly lớn ngẩng đầu, không hề khiêm tốn nói: "Hiển nhiên."
Robert khiêm tốn hơn một chút, dù sao gã cũng biết tính thằng con mình. Sau này nó có nhập ngũ thì cũng làm "quan văn", nhìn nó bị hai nhóc kia đè ra đánh là biết.
Ba nhóc con phát hiện mình bị vây xem bèn ngại ngùng trốn ra sau lưng phụ huynh nhà mình.
Nhóc báo tuyết nhảy ra sau lưng Yến Tháp để trốn, đuôi to quơ quào giữa không trung.
Yến Tháp giơ chân xoa đầu nhóc. Vương miện trên đầu nhóc chỉ là hình ảnh ba chiều nên chân cậu xuyên qua vương miện, chạm vào đỉnh đầu xù lông của thằng bé.
Nhóc báo tuyết ủn đầu vào tay cậu, đuôi to quấn lên cổ tay Yến Tháp.
Mấy người vây quanh Nắm Lông "nhờ giúp đỡ" từ nãy đến giờ túm tụm lại xin lỗi Yến Tháp. Còn việc bọn họ có nghiêm túc học hành hay không chỉ bọn họ biết. Tuy xin lỗi vì làm phiền Yến Tháp quá lâu nhưng ai cũng âm thầm tiếc nuối, bọn họ không còn cơ hội gặp mặt người thú đáng yêu này nữa.
Chỉ có con thỏ kia chộp được không ít thông tin trong lúc được Yến Tháp "kèm cặp". Hắn hỏi ngay: "Tháp Tháp, cậu đang livestream phải không?"
Yến Tháp cũng không muốn gạt bọn họ, mặc dù nói thẳng trước mặt mọi người rất ngại. Cậu đặt hai chân lên mặt định che mặt cho bớt ngại, nhưng chỉ đẩy thịt sang hai bên, làm gương mặt trở nên tròn ủm, nom sờ rất đã. Yến Tháp gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Thỏ hưng phấn đến mức lại bóp gãy que đan trong tay: "Cậu livestream chủ đề gì vậy?"
"Cậu hướng dẫn cách làm đồ thủ công hả?"
Yến Tháp hơi bất ngờ khi nghe thỏ hỏi mình như vậy, trên kênh livestream làm gì có ai hướng dẫn làm đồ thủ công? Đa số đều là livestream đánh nhau, thậm chí còn có rất nhiều livestream thi đấu. Nhưng những livestream đó không liên quan đến cậu, mấy cuộc thi này phải được mời mới có thể tham gia.
Yến Tháp chỉ là một streamer nuôi trẻ vuốt lông bình thường, bảo cậu đánh nhau..... lâu lắm rồi Yến Tháp không đánh nhau, cậu cảm thấy mình không đánh thắng nổi cơ giáp ở đây.
"Không, tôi chỉ livestream bình thường thôi. Thích gì livestream đó, không có nội dung cụ thể." Mấy cái như dạy fans cách xoa mặt không nói được.
Nghe cậu miêu tả, thỏ và quần chúng vây xem lập tức tưởng tượng ra hình ảnh một streamer cô đơn không fans vô cùng đáng thương. Nhất thời, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt trìu mến nhìn cậu.
Kẻ hèn này thương xót thay. Tại sao có người không biết thưởng thức sự đáng yêu của cục bông vậy. Xem nhiều livestream bạo lực đổ máu vậy rồi, lâu lâu đổi khẩu vị không được à.
Nếu người hôm nay nói mình thích gì livestream đó không phải Yến Tháp, chắc chắn sẽ bị đám người trước mặt bảo lười ngay lập tức. Nhưng đối mặt với cục bông nhỏ nhắn, cục bông mềm mại.....
Cậu ấy không nhận ra mình không nổi là vì nội dung livestream không hay. Cậu ấy không cố tình làm thế. Chờ thoát khỏi đây, bọn họ sẽ lập tức đi ủng hộ Tháp Tháp!
Sau đó sẽ từ từ nói cho cậu ấy biết phải livestream gì mới hot.
Quá trình này tuyệt biết bao nhiêu!
Rất nhiều người nghĩ như vậy. Robert đứng bên cạnh nhìn thấu tất cả suy nghĩ trên gương mặt toàn lông là lông kia.
Rober: "..."
Robert - người đã từng xém chút nữa đã dìm Yến Tháp xuống vì nghi ngờ cậu gian dối: "...."
Xem ra sau khi thoát khỏi game, hắn phải thông báo cho cấp dưới ngừng xóa mấy bình luận nói Yến Tháp làm giả lượt view.
Tháp Tháp chắc chắn sẽ ngồi vững cái ngai No1 mới giành được này! Tháp Tháp thực sự là thần!
Hỏi ID phòng livestream của Yến Tháp xong, đám người mới hài lòng rời đi.
Bọn họ đi nhưng con của bọn họ vẫn còn ở lại. Đã có rất nhiều bé con nhập bọn với đám nhóc báo tuyết.
Yến Tháp vỗ hai má đỏ ửng của mình, may mà mặt cậu khi ở dạng thú có lớp lông che lại, không ai nhìn thấy cậu đang đỏ mặt.
Trong mắt mọi người, cục bông trước mặt chỉ đơn giản là xoa gương mặt mập mạp của mình, dùng đôi mắt rất đáng yêu đẫm nước nhưng chủ nhân nó không nhận ra nhìn chằm chằm bọn họ...
À hú hú hú! Còn đáng yêu hơn cả nhóc con nhà bọn họ nữa!!! Bọn họ nuôi được không?!
Khác với mấy người được tiếp xúc gần với Tháp Tháp hơn một tiếng đồng hồ, fans xem livestream của cậu đang rất cay cú.
[Touvy: Tôi follow Tháp Tháp lâu như vậy còn chưa từng sờ cậu ấy lần nào đâu. Thế mà cái con thỏ mập thù lù hồi nãy dám sờ chân Tháp Tháp tận mấy lần. Mắt tôi sáng như gương nhé!]
[Vito là người lớn: Tôi mua cabin rồi, đang vận chuyển. Mong có thể đến trước khi livestream kết thúc, sau đó tôi có thể vào trong gặp Nắm Lông ha ha ha!]
[Một bé lười:!!! Bạn bên trên! Bớt vô sỉ lại nghen!]
Yến Tháp không thể nhìn thấy làn đạn khi đang chơi game, có thì cũng chỉ có cảm giác như đang quay phim. Thỉnh thoảng cậu sẽ lầm bầm gì đó xem như nhìn thấy làn đạn. Đa số thời gian cậu vẫn giữ im lặng, chỉ vuốt ve cún con chủ động nhảy vào lòng mình.
Vì Yến Tháp đang trong game nên người xem không thể mở chế độ góc nhìn bên. Từng đấy con người đấm ngực dậm chân, lần đầu tiên cảm thấy thằng nhóc trong ngực Yến Tháp rất đáng ghét.
Tuy nhiên, cho dù xem Yến Tháp vuốt ve người khác thì bọn họ cũng cảm thấy rất sướng.
. Thả một trăm chiếc tinh mạc ~ im lặng vung tiền cho bạn chính là minh chứng tình yêu mình dành cho bạn ~
[.: Sao streamer không sờ báo tuyết? Thằng bé không đủ đáng yêu hả?]
[Meo meo: Wow! Lại là một quý ngài có tiền! Bé báo tuyết rất đáng yêu! Nhưng bé báo tuyết đang chơi, quý ngài biết bé ấy hả?]
[Một bé lười: Không thể nào, có lẽ quý ngài dấu chấm thích bé báo tuyết. Người có tiền tự do với phóng khoáng lắm.]
[Ngũ Lục Thất: Đây là sở thích của nhà giàu à, yêu yêu.]
Trong lúc bọn họ thảo luận, Yến Tháp đột nhiên tự hỏi, không biết fans của cậu có chán hay không. Dù sao cậu ngồi đây đan áo, cậu thì vui nhưng fans thì chưa chắc.
Không thấy làm đạn, Yến Tháp tự suy đoán một chút, cảm thấy bản thân nên làm nội dung phong phú hơn.
Yến Tháp không biết làm nhiều thứ, nhưng cậu rất thích vuốt ve cưng nựng con nít.
Fans thích cậu chắc chắn cũng có sở thích giống cậu, vui vẻ hít lông xì xì.
Cậu nhìn mấy nhóc con lông xù đang tiếp cận mình ở khắp nơi. Hai chân cậu đặt lên cằm, có chút mong đợi. Lát nữa nên vuốt ve đứa nào trước đây?
Mấy nhóc con chạy đến không biết có người muốn vuốt lông mình. Suy nghĩ bọn nhóc đơn giản, trực giác nhạy bén. Bọn nó có thể tìm được chính xác người có thể làm mình thoải mái. Một con gấu mèo đứng cách đó không xa ôm vương miện trên đỉnh đầu, đứng bên cạnh một đứa nhỏ khác cũng do dự giống nó.
Gấu mèo cảm nhận được hơi thở khiến nó thoải mái tỏa ra từ cơ thể của Yến Tháp, nhưng tính cảnh giác nhạy bén trời phú khiến đó dừng lại sau lưng Yến Tháp khoảng một mét hơn. ?hách thá?h tìm được ( t?ùmt?u?ệ?.VN )
Nó lặng lẽ đội vương miện lên đầu. Lúc nghiêng đầu, vương miện ảo tuột sang một bên, treo trên tai nó, lảo đảo lắc lư hệt như trái tim mãi không quyết định được của nó.
Nhưng người trước mắt nó thật sự như đang phát sáng, đặc biệt là khi cậu vuốt ve bé con trong lòng, ánh sáng trên tay cậu càng rõ ràng hơn nữa. Nó phát ra thứ ánh sáng sáng ngời nhưng không chói mắt, ngoài ra còn khiến người khác rất thoải mái.
Gấu mèo lại nhịn không được tiến lên một bước. Nó đỡ vương miện trên đầu, đơn thuần nghĩ: Nó chỉ cho người này sờ một cái thôi, ba nói không được để người lạ chạm vào mình, cho nên nó chỉ cho người này sờ một cái duy nhất.
Một cái mà thôi.
Lúc Yến Tháp giương mắt nhìn mấy bé con kia, trước mặt cậu đột nhiên xuất hiện một con gấu mèo màu nâu.
Gấu mèo có gương mặt tròn trịa trông có vẻ bóp rất đã, trên mặt là hai đốm tròn màu trắng, chiếc đuôi lớn xù lông rũ bên cạnh, bên trên là những chiếc vòng đỏ thẫm bắt mắt.
Yến Tháp nhớ khi nãy có một con gấu mèo y hệt bé con này nhưng lại lớn gấp mấy lần nó nhờ cậu dạy đan len.
Cậu nhìn về phía đám người, phát hiện con gấu mèo kia đang hớn hở nhìn bên này. Thấy cậu nhìn mình, hắn bèn phất tay.
Tỏ vẻ hắn cho phép.
Hai mắt Yến Tháp sáng lên.
Đây là lông xù tự dâng mình lên cửa.
Yến Tháp còn chưa sờ gấu mèo bao giờ. Cậu không dám hành động thiếu suy nghĩ. Yến Tháp cẩn thật giơ chân ra, bàn chân ngửa lên. Trên thực tế, cậu đang ngoắc tay.
Gấu mèo lại không nhịn được bước thêm vài bước về phía cậu. Đuôi dài của nó kéo lê sau lưng, đung đưa theo cơ thể mũm mĩm.
Yến Tháp sợ nó té bèn giơ chân dài một chút. Gấu mèo không bị động tác của cậu dọa, ngược lại còn hơi vui, người này chủ động đến gần nó.
Nó đến gần, phát hiện ánh sáng trắng kia do rất nhiều đốm sáng trắng tạo thành. Chúng nó lơ lửng khắp không trung như pháo hoa, những đốm cách quá xa Yến Tháp sẽ từ từ biến mất.
Nhóc gấu mèo đặt chân lên chân Yến Tháp.
Hai đệm thịt lành lạnh chồng lên nhau. Yến Tháp nhéo nhẹ chân của gấu mèo. Chân nó không nhỏ hơn chân cậu bao nhiêu, bởi vì vẫn là con nít nên móng vuốt có màu hồng phấn, đệm thịt cũng mềm nhũn.
Chưa để Yến Tháp làm gì, gấu mèo đã chủ động bước lên một bước, đặt vương miện của mình lên đỉnh đầu Yến Tháp.
Nó nghiêng đầu như đang nói: Cho anh vương miện của em nè.
Có vài người tò mò qua xem thử, vừa thấy đã không dứt ra được.
Một cục bông nho nhỏ bị một đám người thú nào báo, nào thỏ vây chính giữa. Cục bông không chỉ không bị mấy ánh mắt nhìn chằm chằm ảnh hưởng mà còn có thể bình tĩnh dạy cho mấy người "không biết" đan len.
Yến Tháp cảm thấy mình đã hướng dẫn rất chi tiết, nhưng vẫn có người không làm được.
Cậu đau đầu, giải đấu cũng đã thắng mấy lần rồi. Cún con ngồi bên cạnh cậu đeo hai chiếc vương miện nhỏ trên đầu, báo tuyết đằng kia đầu một chiếc, đuôi to một chiếc khác, cả nhóc hồ ly lẫn nhóc Dragon Li cũng có.
Ba đứa nhóc đang xây một tòa lâu đài lớn. Bên ngoài lâu đài có hai chiếc tinh hạm đang đỗ, còn có một cái khinh khí cầu. Mấy nhóc con xung quanh ai cũng hâm mộ nhìn bộ ba.
Nhóc Dragon Li cảm thấy tinh hạm bay quá cao, độ cao của khinh khí cầu phù hợp với nhóc hơn.
Nhóc báo tuyết và nhóc hồ ly lại hào hứng sắm vai cướp vũ trụ xảo quyệt và Nguyên soái chính nghĩa. Hai nhóc con lăn lộn trên mặt cát, thỉnh thoảng đạp trúng lâu đài. Lúc này, nhóc Dragon Li trong vai Bộ trưởng Bộ tài chính sẽ tố cáo cả hai, phải kiện cả hai ra Tòa án Quân sự.
Nhóc báo tuyết có vẻ khinh thường khi nghe nhóc mèo bảo sẽ kiện mình ra tòa. Nó kêu vài tiếng, nhóc mèo bị nó chọc giận nhào qua, đạp đổ lâu đài đã lung lay. Trẻ con nói chuyện với nhau không nhất thiết phải nghe hiểu đối phương nói gì, chỉ cần xem biểu cảm và giọng điệu là đủ.
Hai đứa nhóc lập tức bị cuốn vào cuộc chiến bảo vệ lý tưởng của bản thân. Nhóc hồ ly đứng ngoài cuộc khuyên can bị đuôi nhóc báo tuyết đập trúng, thiếu chút nữa bị nhóc mèo quào trúng mặt. Nó tức giận gia nhập cuộc chiến.
Vương miện nhỏ trên đầu cả ba sáng lấp lánh theo từng động tác, giống như mấy tia sáng đang nhảy múa.
Đến khi bọn nhóc dừng lại vì quá mệt, chưa kịp định hình đã nghe tiếng tiếng vỗ tay vang lên.
"Đánh không tệ, có triển vọng làm Nguyên soái đó!" Có người khen.
Hồ ly lớn ngẩng đầu, không hề khiêm tốn nói: "Hiển nhiên."
Robert khiêm tốn hơn một chút, dù sao gã cũng biết tính thằng con mình. Sau này nó có nhập ngũ thì cũng làm "quan văn", nhìn nó bị hai nhóc kia đè ra đánh là biết.
Ba nhóc con phát hiện mình bị vây xem bèn ngại ngùng trốn ra sau lưng phụ huynh nhà mình.
Nhóc báo tuyết nhảy ra sau lưng Yến Tháp để trốn, đuôi to quơ quào giữa không trung.
Yến Tháp giơ chân xoa đầu nhóc. Vương miện trên đầu nhóc chỉ là hình ảnh ba chiều nên chân cậu xuyên qua vương miện, chạm vào đỉnh đầu xù lông của thằng bé.
Nhóc báo tuyết ủn đầu vào tay cậu, đuôi to quấn lên cổ tay Yến Tháp.
Mấy người vây quanh Nắm Lông "nhờ giúp đỡ" từ nãy đến giờ túm tụm lại xin lỗi Yến Tháp. Còn việc bọn họ có nghiêm túc học hành hay không chỉ bọn họ biết. Tuy xin lỗi vì làm phiền Yến Tháp quá lâu nhưng ai cũng âm thầm tiếc nuối, bọn họ không còn cơ hội gặp mặt người thú đáng yêu này nữa.
Chỉ có con thỏ kia chộp được không ít thông tin trong lúc được Yến Tháp "kèm cặp". Hắn hỏi ngay: "Tháp Tháp, cậu đang livestream phải không?"
Yến Tháp cũng không muốn gạt bọn họ, mặc dù nói thẳng trước mặt mọi người rất ngại. Cậu đặt hai chân lên mặt định che mặt cho bớt ngại, nhưng chỉ đẩy thịt sang hai bên, làm gương mặt trở nên tròn ủm, nom sờ rất đã. Yến Tháp gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Thỏ hưng phấn đến mức lại bóp gãy que đan trong tay: "Cậu livestream chủ đề gì vậy?"
"Cậu hướng dẫn cách làm đồ thủ công hả?"
Yến Tháp hơi bất ngờ khi nghe thỏ hỏi mình như vậy, trên kênh livestream làm gì có ai hướng dẫn làm đồ thủ công? Đa số đều là livestream đánh nhau, thậm chí còn có rất nhiều livestream thi đấu. Nhưng những livestream đó không liên quan đến cậu, mấy cuộc thi này phải được mời mới có thể tham gia.
Yến Tháp chỉ là một streamer nuôi trẻ vuốt lông bình thường, bảo cậu đánh nhau..... lâu lắm rồi Yến Tháp không đánh nhau, cậu cảm thấy mình không đánh thắng nổi cơ giáp ở đây.
"Không, tôi chỉ livestream bình thường thôi. Thích gì livestream đó, không có nội dung cụ thể." Mấy cái như dạy fans cách xoa mặt không nói được.
Nghe cậu miêu tả, thỏ và quần chúng vây xem lập tức tưởng tượng ra hình ảnh một streamer cô đơn không fans vô cùng đáng thương. Nhất thời, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt trìu mến nhìn cậu.
Kẻ hèn này thương xót thay. Tại sao có người không biết thưởng thức sự đáng yêu của cục bông vậy. Xem nhiều livestream bạo lực đổ máu vậy rồi, lâu lâu đổi khẩu vị không được à.
Nếu người hôm nay nói mình thích gì livestream đó không phải Yến Tháp, chắc chắn sẽ bị đám người trước mặt bảo lười ngay lập tức. Nhưng đối mặt với cục bông nhỏ nhắn, cục bông mềm mại.....
Cậu ấy không nhận ra mình không nổi là vì nội dung livestream không hay. Cậu ấy không cố tình làm thế. Chờ thoát khỏi đây, bọn họ sẽ lập tức đi ủng hộ Tháp Tháp!
Sau đó sẽ từ từ nói cho cậu ấy biết phải livestream gì mới hot.
Quá trình này tuyệt biết bao nhiêu!
Rất nhiều người nghĩ như vậy. Robert đứng bên cạnh nhìn thấu tất cả suy nghĩ trên gương mặt toàn lông là lông kia.
Rober: "..."
Robert - người đã từng xém chút nữa đã dìm Yến Tháp xuống vì nghi ngờ cậu gian dối: "...."
Xem ra sau khi thoát khỏi game, hắn phải thông báo cho cấp dưới ngừng xóa mấy bình luận nói Yến Tháp làm giả lượt view.
Tháp Tháp chắc chắn sẽ ngồi vững cái ngai No1 mới giành được này! Tháp Tháp thực sự là thần!
Hỏi ID phòng livestream của Yến Tháp xong, đám người mới hài lòng rời đi.
Bọn họ đi nhưng con của bọn họ vẫn còn ở lại. Đã có rất nhiều bé con nhập bọn với đám nhóc báo tuyết.
Yến Tháp vỗ hai má đỏ ửng của mình, may mà mặt cậu khi ở dạng thú có lớp lông che lại, không ai nhìn thấy cậu đang đỏ mặt.
Trong mắt mọi người, cục bông trước mặt chỉ đơn giản là xoa gương mặt mập mạp của mình, dùng đôi mắt rất đáng yêu đẫm nước nhưng chủ nhân nó không nhận ra nhìn chằm chằm bọn họ...
À hú hú hú! Còn đáng yêu hơn cả nhóc con nhà bọn họ nữa!!! Bọn họ nuôi được không?!
Khác với mấy người được tiếp xúc gần với Tháp Tháp hơn một tiếng đồng hồ, fans xem livestream của cậu đang rất cay cú.
[Touvy: Tôi follow Tháp Tháp lâu như vậy còn chưa từng sờ cậu ấy lần nào đâu. Thế mà cái con thỏ mập thù lù hồi nãy dám sờ chân Tháp Tháp tận mấy lần. Mắt tôi sáng như gương nhé!]
[Vito là người lớn: Tôi mua cabin rồi, đang vận chuyển. Mong có thể đến trước khi livestream kết thúc, sau đó tôi có thể vào trong gặp Nắm Lông ha ha ha!]
[Một bé lười:!!! Bạn bên trên! Bớt vô sỉ lại nghen!]
Yến Tháp không thể nhìn thấy làn đạn khi đang chơi game, có thì cũng chỉ có cảm giác như đang quay phim. Thỉnh thoảng cậu sẽ lầm bầm gì đó xem như nhìn thấy làn đạn. Đa số thời gian cậu vẫn giữ im lặng, chỉ vuốt ve cún con chủ động nhảy vào lòng mình.
Vì Yến Tháp đang trong game nên người xem không thể mở chế độ góc nhìn bên. Từng đấy con người đấm ngực dậm chân, lần đầu tiên cảm thấy thằng nhóc trong ngực Yến Tháp rất đáng ghét.
Tuy nhiên, cho dù xem Yến Tháp vuốt ve người khác thì bọn họ cũng cảm thấy rất sướng.
. Thả một trăm chiếc tinh mạc ~ im lặng vung tiền cho bạn chính là minh chứng tình yêu mình dành cho bạn ~
[.: Sao streamer không sờ báo tuyết? Thằng bé không đủ đáng yêu hả?]
[Meo meo: Wow! Lại là một quý ngài có tiền! Bé báo tuyết rất đáng yêu! Nhưng bé báo tuyết đang chơi, quý ngài biết bé ấy hả?]
[Một bé lười: Không thể nào, có lẽ quý ngài dấu chấm thích bé báo tuyết. Người có tiền tự do với phóng khoáng lắm.]
[Ngũ Lục Thất: Đây là sở thích của nhà giàu à, yêu yêu.]
Trong lúc bọn họ thảo luận, Yến Tháp đột nhiên tự hỏi, không biết fans của cậu có chán hay không. Dù sao cậu ngồi đây đan áo, cậu thì vui nhưng fans thì chưa chắc.
Không thấy làm đạn, Yến Tháp tự suy đoán một chút, cảm thấy bản thân nên làm nội dung phong phú hơn.
Yến Tháp không biết làm nhiều thứ, nhưng cậu rất thích vuốt ve cưng nựng con nít.
Fans thích cậu chắc chắn cũng có sở thích giống cậu, vui vẻ hít lông xì xì.
Cậu nhìn mấy nhóc con lông xù đang tiếp cận mình ở khắp nơi. Hai chân cậu đặt lên cằm, có chút mong đợi. Lát nữa nên vuốt ve đứa nào trước đây?
Mấy nhóc con chạy đến không biết có người muốn vuốt lông mình. Suy nghĩ bọn nhóc đơn giản, trực giác nhạy bén. Bọn nó có thể tìm được chính xác người có thể làm mình thoải mái. Một con gấu mèo đứng cách đó không xa ôm vương miện trên đỉnh đầu, đứng bên cạnh một đứa nhỏ khác cũng do dự giống nó.
Gấu mèo cảm nhận được hơi thở khiến nó thoải mái tỏa ra từ cơ thể của Yến Tháp, nhưng tính cảnh giác nhạy bén trời phú khiến đó dừng lại sau lưng Yến Tháp khoảng một mét hơn. ?hách thá?h tìm được ( t?ùmt?u?ệ?.VN )
Nó lặng lẽ đội vương miện lên đầu. Lúc nghiêng đầu, vương miện ảo tuột sang một bên, treo trên tai nó, lảo đảo lắc lư hệt như trái tim mãi không quyết định được của nó.
Nhưng người trước mắt nó thật sự như đang phát sáng, đặc biệt là khi cậu vuốt ve bé con trong lòng, ánh sáng trên tay cậu càng rõ ràng hơn nữa. Nó phát ra thứ ánh sáng sáng ngời nhưng không chói mắt, ngoài ra còn khiến người khác rất thoải mái.
Gấu mèo lại nhịn không được tiến lên một bước. Nó đỡ vương miện trên đầu, đơn thuần nghĩ: Nó chỉ cho người này sờ một cái thôi, ba nói không được để người lạ chạm vào mình, cho nên nó chỉ cho người này sờ một cái duy nhất.
Một cái mà thôi.
Lúc Yến Tháp giương mắt nhìn mấy bé con kia, trước mặt cậu đột nhiên xuất hiện một con gấu mèo màu nâu.
Gấu mèo có gương mặt tròn trịa trông có vẻ bóp rất đã, trên mặt là hai đốm tròn màu trắng, chiếc đuôi lớn xù lông rũ bên cạnh, bên trên là những chiếc vòng đỏ thẫm bắt mắt.
Yến Tháp nhớ khi nãy có một con gấu mèo y hệt bé con này nhưng lại lớn gấp mấy lần nó nhờ cậu dạy đan len.
Cậu nhìn về phía đám người, phát hiện con gấu mèo kia đang hớn hở nhìn bên này. Thấy cậu nhìn mình, hắn bèn phất tay.
Tỏ vẻ hắn cho phép.
Hai mắt Yến Tháp sáng lên.
Đây là lông xù tự dâng mình lên cửa.
Yến Tháp còn chưa sờ gấu mèo bao giờ. Cậu không dám hành động thiếu suy nghĩ. Yến Tháp cẩn thật giơ chân ra, bàn chân ngửa lên. Trên thực tế, cậu đang ngoắc tay.
Gấu mèo lại không nhịn được bước thêm vài bước về phía cậu. Đuôi dài của nó kéo lê sau lưng, đung đưa theo cơ thể mũm mĩm.
Yến Tháp sợ nó té bèn giơ chân dài một chút. Gấu mèo không bị động tác của cậu dọa, ngược lại còn hơi vui, người này chủ động đến gần nó.
Nó đến gần, phát hiện ánh sáng trắng kia do rất nhiều đốm sáng trắng tạo thành. Chúng nó lơ lửng khắp không trung như pháo hoa, những đốm cách quá xa Yến Tháp sẽ từ từ biến mất.
Nhóc gấu mèo đặt chân lên chân Yến Tháp.
Hai đệm thịt lành lạnh chồng lên nhau. Yến Tháp nhéo nhẹ chân của gấu mèo. Chân nó không nhỏ hơn chân cậu bao nhiêu, bởi vì vẫn là con nít nên móng vuốt có màu hồng phấn, đệm thịt cũng mềm nhũn.
Chưa để Yến Tháp làm gì, gấu mèo đã chủ động bước lên một bước, đặt vương miện của mình lên đỉnh đầu Yến Tháp.
Nó nghiêng đầu như đang nói: Cho anh vương miện của em nè.