Chương 18: Đó Có Phải Là ....!
-Chị đại đợi em với ! -Anna xách đồ lỉnh kỉnh chạy theo sau Hạ Nhiên-Nếu không phải tại em ngủ quên thì chúng ta cũng không muộn như này -Hạ Nhiên hớt hải chạy đến nơi soát vé-Chị cũng ngủ quên mà sao trách mỗi em vậy. Ngang ngược gì đâu á!-Anna vừa nói vừa để hành lí lên máy kiểm tra-Mà buổi tối mới bắt đầu đấu giá đúng không nhỉ ? -Anna kiểm tra thiệp mời-Biết là thế nhưng em biết đảo Thiên đường nổi tiếng về gì không?-Hạ Nhiên chỉnh mũ , lấy lại vé nói-Không , em không để ý .Nhưng hình như là một trong những nơi pháp luật không có tác dụng , không chịu sự quản lí của bất cứ ai và là nơi có những sòng bài lớn nhất thế giới-Đúng nhưng chưa đủ . Đây cũng thiên đường của mỹ nữ và ẩm thực nữa em ơi-Hạ Nhiên hào hứng nói-À vâng cái đấy thì đối với chị là nhất rồi -Anna *ánh mắt kì thị* nói.-Đến đấy đi chơi tí cho vui đúng không? Mà em cũng là con bạc khét tiếng ở Roses mà-Tuỳ thôi nhưng nếu chị thích thì chơi tới bến-Không hổ là cánh tay trái đắc lực của chị-Chị là bạch tuộc rồi lắm cánh tay lắm-Em bảo gì cơ?-Á đánh người ...Á ..Á(*Tác giả : Xin hỏi Andrew sao lại buồn vậy ạ?Andrew:Tôi xót Anna của tôiTác giả:Còn Brian?Brian:Tôi thấy xót tay Hạ NhiênTác giả : Hai bố này hâm rồi *Bất lực day trán *)*****Cùng lúc đó tại sân bay riêng ở đảo Thiên Đường-Cậu tìm hiểu xem Hạ Nhiên đang làm gì ?-Brian vừa chỉnh đồng hồ vừa nói-Dạ vâng ạ. Thưa Boss, nếu tôi nói gặp tiểu thư Hạ Nhiên vào tối hôm xảy ra chuyện thì sao ạ?-Cái gì ? Sao giờ mới nói? Cô ấy có bị thương không? Cậu sao lại gặp cô ấy ?-Hình như cô gái tôi gặp ở sân bay là người quen của tiểu thư ạ-Cậu có đề cập gì đến tôi không?-Không ạ.-Lần sau nếu còn như vậy thì...-Tôi sẽ không để chuyện này xảy ra nữa đâu ạ-Không...khụ...ý tôi là cấp báo ngay cho tôi để tôi đến kịp.Lâu ngày chưa gặp lại nhớ cô ấy thêm rồi.-Dạ , vâng-Andrew cảm thấy Boss thay đổi chóng mặt mà ngao ngán lắc đầu.*****-Đồ ăn ta đến rồi đây-Hạ Nhiên chạy ra khỏi sân bay , mừng rỡ nói-Lại đây phụ em rồi đi đâu thì đi-Anna bĩu môi-Okela. Chuyện gì khó có chị lo nếu khó hơn nữa thì bỏ luôn- Đạo lí đẳng cấp quá. Có gì em học tập.Bây giờ mình chuyển đồ về khách sạn rồi đi ăn đồ Nhật đi.-Biết quán nào ngon không?-Em với chị đều đến lần đầu mà hỏi em-Ừ ở đây cũng không có gg map luôn.-Mình tự đi tìm là được mà . Em gọi dịch vụ chuyển đồ của khách sạn rồi-Thế đi thôi. Hình như ở kia có vụ cướp kìa.-Bà lão , khôn hồn thì đưa tiền đây!-Bà điếc à? Đại ca đang bảo bà kìa!-Để tao đánh cho bà ta biết thế nào là lễ độ.Mắt thấy bà lão sắp bị đánh , Hạ Nhiên cùng Anna chạy đến ngăn lại.-Này , mấy anh kia , dừng tay.-Á ! Ối !...-Đau quá ! Sao bà khỏe thế ?Hạ Nhiên cùng Anna đứng hình trước cảnh tượng 3 thanh niên cao m8 bị một bà lão đánh đến xin tha mạng .-Ahahaa. Có lẽ bà ấy không cần chúng ta giúp đâu ha? - Anna gượng gạo cười.-Ừ , cái đảo này chất quá. Chị kết rồi đấy. Chúng ta đi thôi.-Hạ Nhiên giơ ngón cái với bà lão , thấy nụ cười đáp lại rồi quay đi.Hai cô gái mất nửa tiếng để chọn một quán ăn giữa một dãy phố ẩm thực .-Không ngon thì sao.Em thấy quán này nó cứ cũ cũ kiểu gì á-Anna kéo cửa gỗ đi vào-Ăn thì biết chứ sao. Ông chủ ơi cho chúng tôi menu với ạ -Hạ Nhiên nhanh chóng kéo Anna vào bàn , nói-Ô, nhà hàng này chỉ có một nhân viên thôi ạ?-Hạ Nhiên nhận menu từ một người đàn ông trung niên mặc đồ đầu bếp nói-À , chủ tịc ... chủ nhà hàng mở vì muốn nấu cho mọi người ăn mà thôi.Nên quán chúng tôi cũng không cầu kì.Hai cô là vị khách đầu tiên của tháng đấy .-Đầu bếp vui vẻ nói-Thế thì để lấy may thì chú cho tôi món này , món này , món này x n...-Hai cô ăn hết không? -Đầu bếp lo lắng hỏi.Anna bật cười nói:-Chú cứ yên tâm với cái người được coi có 2 dạ dày như chị của tôi đây thì đây không tính là gì cả.Hạ Nhiên nhìn Anna đầy trìu mến ra hiệu *nói nữa liệu hồn *rồi trả lại menu cho chú đầu bếp.-Được được hôm nay các cô muốn ăn gì nhà hàng chúng tôi sẽ đều phục vụ . Coi như khuyến mãi giảm 50%.-Tới bến luôn chú ơi.-Hạ Nhiên vui vẻ đáp.Bầu không khí bắt đầu ngập tràn mùi hương khiến cơn đói của cô ngày càng dữ dội. Bỗng một nhóm người hừng hực khí thế đi vào, tất cả xếp thành một hàng để nhường một lối đi cho ai đó.Hạ Nhiên tò mò nhìn xem là nhân vậy nào mà thần bí đến vậy. Anna đang ngồi chơi điện thoại thì nghe Hạ Nhiên thốt lên-Ơ, đó có phải là....