Chương 38: Chấm dứt đi
Bàn tay anh nắm chặt lại để giữ bình tĩnh, trong lòng có cảm giác rất nhói. Cô nào hay anh đang ở ngay phía sau mình nên thoải mái đáp lời:
- Đúng như vậy, nhưng mình thật lòng muốn ở cạnh anh ấy, dù ngay từ đầu mình tiếp cận Chu Thần là vì anh ấy trong rất giống Nghiên Vũ.
Lòng anh lúc này đau như cắt, một người cao ngạo, vốn dĩ không tin vào tình yêu như anh lại càng khó chấp nhận khi nghĩ bản thân chỉ là một thế thân của người khác. Anh cứ ngỡ đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình, nhưng nào ngờ người anh yêu chỉ xem anh là bản sao của người yêu cũ.
Những suy nghĩ tiêu cực liên tục bủa vây lấy anh. Chu Thần lẳng lặng đứng dậy rồi rời khỏi quán, đến cả nước vừa order anh cũng chẳng lấy. Khi nhân viên mang nước ra bàn đã không khỏi hoang mang vì chẳng còn thấy khách hàng đâu cả.
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, cũng đã đến giờ hẹn nhưng vẫn chưa thấy anh đâu cả. Lúc này Y Hiểu cũng nhìn giờ trên điện thoại rồi nói với cô:
- Đến giờ mình phải đi rồi, cậu hẹn hò vui vẻ, gặp lại cậu sau.
Cô ấy cầm túi xách và đứng dậy vì hôm nay Y Hiểu còn phải đi dự đám cưới của đồng nghiệp. Song Kê nở nụ cười rồi vẫy tay với bạn thân:
- Được, tạm biệt cậu, đi cẩn thận đấy.
Sau khi Y Hiểu rời đi, cô nhanh chóng gọi điện cho anh, Chu Thần bắt máy, nhưng cô vẫn chưa kịp cất lời thì anh đã lên tiếng trước, giọng nói lạnh lùng khác hẳn mọi khi:
- Anh có việc bận nên không đi với em được.
Cô không khỏi hụt hẫng nhưng vẫn dịu dàng đáp:
- Vậy khi nào anh xong việc? Em có thể chờ anh.
Câu trả của Chu Thần khiến cô thất vọng tràn trề:
- Anh chưa biết, đừng chờ anh.
Nói xong anh liền cúp máy, cô hoang mang không hiểu vì sao anh lại đột ngột lạnh lùng, hờ hững với cô như vậy. Chỉ mới sáng nay thôi cả hai vẫn còn vui vẻ, hạnh phúc.
- Anh ấy… sao vậy chứ?
Cô không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà thái độ của Chu Thần lại đột ngột thay đổi như vậy. Song Kê không tin anh đã chán cô, cô chắc chắn anh không phải người vô tình như thế.
…
Cô trở về nhà trong sự buồn bã, những tưởng hôm nay sẽ có một buổi hẹn hò lãng mạn với anh, không ngờ chỉ nhận lại toàn hụt hẫng. Ngồi xuống ghế sofa, cô rầu rĩ nghĩ suy về nguyên do khiến anh đột ngột trở nên như vậy.
Nửa tiếng sau, cô nghe thấy tiếng mở cửa nhà, Song Kê mừng rỡ đứng dậy. Chu Thần đã về, anh nhìn thấy cô đang chờ nhưng thái độ lại lạnh nhạt thấu tâm can.
- Anh về rồi.
Cô đi đến gần anh nhưng Chu Thần lại cư xử rất hờ hững, anh không dang tay ôm cô như mọi ngày.
- Anh sao vậy? Có chuyện gì không vui sao? Anh nói em biết đi.
Chu Thần vẫn im lặng không đáp lời, anh phớt lờ cô rồi đi thẳng vào phòng, lúc này Song Kê cảm giác lòng ngực rất nhói. Rõ ràng sáng sớm hôm nay cả hai vẫn hạnh phúc yêu thương nhau, sao bây giờ anh lại đột ngột trở nên vô tâm với cô.
Cô vội đi theo anh, nhỏ nhẹ nói:
- Anh giận em sao? Nếu em làm gì sai thì anh cứ nói em biết đi.
Chu Thần nhìn cô, ánh mắt anh không giấu được tâm tư buồn bã:
- Em không làm gì sai, mà tôi sai vì đã làm người thay thế.
Ban đầu cô không hiểu lời anh nói, nhưng ngẫm lại vài giây, cô chợt có linh cảm chẳng lành. Song Kê đang nghĩ phải chăng anh đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và bạn thân ở quán coffee.
- Chu Thần à, anh đã hiểu lầm rồi…
Thật khó để trách anh suy nghĩ nhiều vì chính tai anh đã nghe thấy, bất kỳ ai khi nghe được cuộc trò giữa cô và Y Hiểu đều sẽ nghĩ cô yêu anh vì anh giống người yêu cũ của cô.
- Hiểu lầm sao? Vậy em nói đi, Lý Nghiên Vũ là ai?
Anh đã nhớ ra, lần đầu tiên cả hai gặp nhau ở khách sạn, khi Song Kê tỉnh giấc và nhìn thấy anh, cô đã gọi anh là Nghiên Vũ. Giờ thì anh đã biết, đó chính là người cô yêu, còn anh, chỉ là một thế thân của người khác.
Thông qua câu hỏi của anh, cô khẳng định chắc chắn anh đã nghe thấy cô và Y Hiểu nói chuyện với nhau. Song Kê nhẹ giọng thừa nhận vì không muốn giấu giếm anh:
- Nghiên Vũ là… người em yêu… nhưng mà…
Cô không biết phải giải thích thế nào để anh hiểu. Nếu nói ra sự thật cô chính là phù thủy thuộc về thế giới khác thì liệu anh có chấp nhận? Cô rất sợ anh sẽ thấy sợ hãi bởi những điều kỳ dị và ghét bỏ, xa cách cô.
- Nhưng mà… em thật sự rất yêu anh…Chu Thần à, em…
Lời cô nói khiến anh vô cùng đau lòng, cảm giác bản thân chỉ là một người thay thế kỳ thực rất chua xót.
- Em đừng nói nữa, tôi không muốn nghe. Em nói em yêu tôi sao? Không phải, từ trước đến giờ, người em yêu chỉ có Lý Nghiên Vũ. Thạch Song Kê, chúng ta… chấm dứt đi.
Cô ngây người nhìn anh, Song Kê đang mong bản thân mình nghe lầm.
- Anh nói gì vậy? Chu Thần…
Anh gằn giọng lặp lại một lần nữa, lúc này cảm xúc trong lòng anh rất hỗn loạn, tâm trí bức bối chẳng cách nào trút bỏ.
- Tôi nói chúng ta kết thúc đi, nếu chỉ là một người thay thế, thì tôi thà không là gì cả.
- Đúng như vậy, nhưng mình thật lòng muốn ở cạnh anh ấy, dù ngay từ đầu mình tiếp cận Chu Thần là vì anh ấy trong rất giống Nghiên Vũ.
Lòng anh lúc này đau như cắt, một người cao ngạo, vốn dĩ không tin vào tình yêu như anh lại càng khó chấp nhận khi nghĩ bản thân chỉ là một thế thân của người khác. Anh cứ ngỡ đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình, nhưng nào ngờ người anh yêu chỉ xem anh là bản sao của người yêu cũ.
Những suy nghĩ tiêu cực liên tục bủa vây lấy anh. Chu Thần lẳng lặng đứng dậy rồi rời khỏi quán, đến cả nước vừa order anh cũng chẳng lấy. Khi nhân viên mang nước ra bàn đã không khỏi hoang mang vì chẳng còn thấy khách hàng đâu cả.
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, cũng đã đến giờ hẹn nhưng vẫn chưa thấy anh đâu cả. Lúc này Y Hiểu cũng nhìn giờ trên điện thoại rồi nói với cô:
- Đến giờ mình phải đi rồi, cậu hẹn hò vui vẻ, gặp lại cậu sau.
Cô ấy cầm túi xách và đứng dậy vì hôm nay Y Hiểu còn phải đi dự đám cưới của đồng nghiệp. Song Kê nở nụ cười rồi vẫy tay với bạn thân:
- Được, tạm biệt cậu, đi cẩn thận đấy.
Sau khi Y Hiểu rời đi, cô nhanh chóng gọi điện cho anh, Chu Thần bắt máy, nhưng cô vẫn chưa kịp cất lời thì anh đã lên tiếng trước, giọng nói lạnh lùng khác hẳn mọi khi:
- Anh có việc bận nên không đi với em được.
Cô không khỏi hụt hẫng nhưng vẫn dịu dàng đáp:
- Vậy khi nào anh xong việc? Em có thể chờ anh.
Câu trả của Chu Thần khiến cô thất vọng tràn trề:
- Anh chưa biết, đừng chờ anh.
Nói xong anh liền cúp máy, cô hoang mang không hiểu vì sao anh lại đột ngột lạnh lùng, hờ hững với cô như vậy. Chỉ mới sáng nay thôi cả hai vẫn còn vui vẻ, hạnh phúc.
- Anh ấy… sao vậy chứ?
Cô không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà thái độ của Chu Thần lại đột ngột thay đổi như vậy. Song Kê không tin anh đã chán cô, cô chắc chắn anh không phải người vô tình như thế.
…
Cô trở về nhà trong sự buồn bã, những tưởng hôm nay sẽ có một buổi hẹn hò lãng mạn với anh, không ngờ chỉ nhận lại toàn hụt hẫng. Ngồi xuống ghế sofa, cô rầu rĩ nghĩ suy về nguyên do khiến anh đột ngột trở nên như vậy.
Nửa tiếng sau, cô nghe thấy tiếng mở cửa nhà, Song Kê mừng rỡ đứng dậy. Chu Thần đã về, anh nhìn thấy cô đang chờ nhưng thái độ lại lạnh nhạt thấu tâm can.
- Anh về rồi.
Cô đi đến gần anh nhưng Chu Thần lại cư xử rất hờ hững, anh không dang tay ôm cô như mọi ngày.
- Anh sao vậy? Có chuyện gì không vui sao? Anh nói em biết đi.
Chu Thần vẫn im lặng không đáp lời, anh phớt lờ cô rồi đi thẳng vào phòng, lúc này Song Kê cảm giác lòng ngực rất nhói. Rõ ràng sáng sớm hôm nay cả hai vẫn hạnh phúc yêu thương nhau, sao bây giờ anh lại đột ngột trở nên vô tâm với cô.
Cô vội đi theo anh, nhỏ nhẹ nói:
- Anh giận em sao? Nếu em làm gì sai thì anh cứ nói em biết đi.
Chu Thần nhìn cô, ánh mắt anh không giấu được tâm tư buồn bã:
- Em không làm gì sai, mà tôi sai vì đã làm người thay thế.
Ban đầu cô không hiểu lời anh nói, nhưng ngẫm lại vài giây, cô chợt có linh cảm chẳng lành. Song Kê đang nghĩ phải chăng anh đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và bạn thân ở quán coffee.
- Chu Thần à, anh đã hiểu lầm rồi…
Thật khó để trách anh suy nghĩ nhiều vì chính tai anh đã nghe thấy, bất kỳ ai khi nghe được cuộc trò giữa cô và Y Hiểu đều sẽ nghĩ cô yêu anh vì anh giống người yêu cũ của cô.
- Hiểu lầm sao? Vậy em nói đi, Lý Nghiên Vũ là ai?
Anh đã nhớ ra, lần đầu tiên cả hai gặp nhau ở khách sạn, khi Song Kê tỉnh giấc và nhìn thấy anh, cô đã gọi anh là Nghiên Vũ. Giờ thì anh đã biết, đó chính là người cô yêu, còn anh, chỉ là một thế thân của người khác.
Thông qua câu hỏi của anh, cô khẳng định chắc chắn anh đã nghe thấy cô và Y Hiểu nói chuyện với nhau. Song Kê nhẹ giọng thừa nhận vì không muốn giấu giếm anh:
- Nghiên Vũ là… người em yêu… nhưng mà…
Cô không biết phải giải thích thế nào để anh hiểu. Nếu nói ra sự thật cô chính là phù thủy thuộc về thế giới khác thì liệu anh có chấp nhận? Cô rất sợ anh sẽ thấy sợ hãi bởi những điều kỳ dị và ghét bỏ, xa cách cô.
- Nhưng mà… em thật sự rất yêu anh…Chu Thần à, em…
Lời cô nói khiến anh vô cùng đau lòng, cảm giác bản thân chỉ là một người thay thế kỳ thực rất chua xót.
- Em đừng nói nữa, tôi không muốn nghe. Em nói em yêu tôi sao? Không phải, từ trước đến giờ, người em yêu chỉ có Lý Nghiên Vũ. Thạch Song Kê, chúng ta… chấm dứt đi.
Cô ngây người nhìn anh, Song Kê đang mong bản thân mình nghe lầm.
- Anh nói gì vậy? Chu Thần…
Anh gằn giọng lặp lại một lần nữa, lúc này cảm xúc trong lòng anh rất hỗn loạn, tâm trí bức bối chẳng cách nào trút bỏ.
- Tôi nói chúng ta kết thúc đi, nếu chỉ là một người thay thế, thì tôi thà không là gì cả.