Chương 44: Bám theo xe
Hiện tại phó giám đốc và trưởng phòng giao dịch của ngân hàng IDC đã bị bắt. Nội bộ công ty khá rối ren phải chuẩn bị bầu cử người mới thay thế chức vụ. Bên cạnh đó, CEO Bạch Chu Thần cùng những nhân viên có liên quan đến hai người phạm tội kia cần tích cực phối với cơ quan chức năng để điều tra, thu thập bằng chứng về quá trình phạm tội của họ.
Nghe tin ngân hàng IDC gặp nạn, Bạch Tiêu Phong cảm thấy rất hả dạ. Hắn vui vì anh trai đang đứng trước cơn sóng lớn.
Trong phòng giám đốc tại công ty bất động sản, Bạch Tiêu Phong ngồi trên ghế sofa, ánh mắt sắc lạnh đầy toan tính nói với tên thuộc hạ đang đứng phía sau:
- Tên Bạch Chu Thần thật tốt số, năm đó bị thương nặng như vậy mà vẫn không chết. Dù tàn phế hai chân vẫn hiên ngang giữ được chức vị CEO của IDC.
Tên thuộc hạ kia đã theo hắn nhiều năm, nghe tên Bạch Tiêu Phong nói vậy, hắn cất lời:
- Bây giờ tình hình hoạt động của IDC đang gặp khó khăn, nếu Bạch Chu Thần đột nhiên gặp chuyện thì toàn bộ hệ thống ngân hàng IDC sẽ gặp cơn bão lớn và đứng trên bờ vực…
Nghe thuộc hạ nói đến đây, Bạch Tiêu Phong liền thích thú vì rất đúng ý hắn, hắn nâng tách trà trên tay, nụ cười gian tà rồi tiếp lời:
- Bọn chúng sẽ đứng trên bờ vực giải thể!
…
Tuy phải đối mặt với làn sóng truyền thông và biến cố lớn đang xảy ra của IDC nhưng Chu Thần vẫn không quên dành trọn thời gian cuối tuần để ở cạnh cô.
Ngoài căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố mà anh đang sinh sống, Chu Thần còn vài căn nhà khác nằm rải rác trong nước. Đặc biệt là căn biệt thự rộng lớn ở thành phố bên cạnh. Vào mỗi cuối tuần, anh thường lui đến căn biệt thự để thư giãn, chăm sóc khu vườn rộng lớn, vừa hòa mình với thiên nhiên, vừa có thể tạm tránh xa nơi phố thị ồn ã lẫn những áp lực từ công việc.
Hôm nay anh muốn đưa cô đến căn biệt thự, nơi yêu thích của anh, giúp anh cân bằng lại cuộc sống khi mệt mỏi. Chu Thần muốn từng chút một đưa cô bước vào cuộc sống của anh, quen thuộc và hiểu rõ mọi thứ thuộc về anh.
Trên đường đi, cả hai chuyện trò vui vẻ, Song Kê thích thú ngắm nhìn cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp dọc đường đi, nào là đồng cỏ, ruộng vàng đầy ấp ánh nắng rực rỡ, vẻ đẹp của những người lao động đang gặt lúa tạo nên một bức tranh bình dị, mộc mạc và yên bình.
Cô vừa định nói anh hạ cửa kính xe xuống để có thể tận hưởng làn gió mát trong lành tự nhiên thì Chu Thần lại cất lời:
- Hình như chiếc xe phía sau đang bám theo chúng ta.
Anh vừa quan sát qua kính chiếu hậu và đã phát hiện điểm bất thường. Nghe anh nói, cô cũng vội nhìn vào gương chiếu hậu:
- Em nhớ ban đầu chúng ta vừa khởi hành, chiếc xe đó cũng đã bám theo.
Linh cảm của anh mách bảo đang có chuyện chẳng lành sắp ập đến:
- Anh nghĩ chúng ta đang bị theo dõi.
Cô cũng có cảm giác giống như anh, bọn chúng đã bám đuôi theo xe của anh một đoạn đường khá dài, chắc chắn không chỉ đơn thuần là sự trùng hợp đi cùng đường.
Xung quanh đoạn đường này khá vắng vẻ, chỉ có vài ba phương tiện lưu thông vì chạy đến cuối đường là khu biệt thự dành cho giới siêu giàu. Ngoài chủ nhân của các căn hộ ra thì rất ít khi có người ngoài lui tới.
- Bây giờ chúng ta phải làm sao?
Cô lo lắng hỏi anh, Chu Thần bình tĩnh đáp:
- Để anh thử rẽ hướng xem.
Đến ngã ba, thay vì đi thẳng đến cuối đường, anh xoay vô lăng, đột ngột chuyển hướng rẽ trái. Quả đúng như những gì anh dự đoán, chiếc xe kia ngay lập tức bẻ lái gấp, rẽ hướng bám sát theo anh. Bây giờ không còn nghi ngờ gì nữa, cả hai đang thật sự bị kẻ gian bám đuôi.
- Chúng ta thật sự đang bị theo dõi.
Cô lo lắng nắm chặt lòng bàn tay, ở cạnh Chu Thần, phép thuật của cô bị vô hiệu, vậy nên Song Kê không thể đối phó với bọn chúng để bảo vệ anh.
- Anh sẽ tăng tốc để cố cắt đuôi bọn chúng.
Đoạn đường này rất vắng vẻ, Chu Thần dứt khoát đạp mạnh chân ga, chiếc xe tức khắc lao đi nhanh vùn vụt. Cô đưa tay nắm chặt lấy dây an toàn đang thắt chéo trước ngực. Chu Thần tập trung cao độ, anh muốn cắt đuôi bọn chúng, sau đó sẽ vòng sang đường khác để đến khu biệt thự.
Tuy nhiên bọn giao xảo kia nào dễ dàng để anh và cô thoát được. Chúng cũng tăng tốc, lao xe đi nhanh như cơn gió, bất chấp nguy hiểm đuổi theo, thoáng chốc đã không còn ở phía sau mà chạy song song với xe của anh như một lời thách thức.
Đôi mắt anh chau lại, tay siết chặt vô lăng đầy tức giận trước những kẻ khốn bám theo dai dẳng. Cô hồi hộp nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt rồi cất lời:
- Bọn chúng…
Chu Thần tiếp tục tăng tốc chạy về phía trước nhưng lúc này chuyện kinh khủng đã xảy ra… bọn chúng muốn ép xe của anh!
- Chết tiệt.
Anh buộc miệng thốt lên vì quá bức xúc, chúng từ phía sau chạy vượt lên rồi ép xe anh, bây giờ Chu Thần bất đắc dĩ nằm ở thế bị động, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.
Nghe tin ngân hàng IDC gặp nạn, Bạch Tiêu Phong cảm thấy rất hả dạ. Hắn vui vì anh trai đang đứng trước cơn sóng lớn.
Trong phòng giám đốc tại công ty bất động sản, Bạch Tiêu Phong ngồi trên ghế sofa, ánh mắt sắc lạnh đầy toan tính nói với tên thuộc hạ đang đứng phía sau:
- Tên Bạch Chu Thần thật tốt số, năm đó bị thương nặng như vậy mà vẫn không chết. Dù tàn phế hai chân vẫn hiên ngang giữ được chức vị CEO của IDC.
Tên thuộc hạ kia đã theo hắn nhiều năm, nghe tên Bạch Tiêu Phong nói vậy, hắn cất lời:
- Bây giờ tình hình hoạt động của IDC đang gặp khó khăn, nếu Bạch Chu Thần đột nhiên gặp chuyện thì toàn bộ hệ thống ngân hàng IDC sẽ gặp cơn bão lớn và đứng trên bờ vực…
Nghe thuộc hạ nói đến đây, Bạch Tiêu Phong liền thích thú vì rất đúng ý hắn, hắn nâng tách trà trên tay, nụ cười gian tà rồi tiếp lời:
- Bọn chúng sẽ đứng trên bờ vực giải thể!
…
Tuy phải đối mặt với làn sóng truyền thông và biến cố lớn đang xảy ra của IDC nhưng Chu Thần vẫn không quên dành trọn thời gian cuối tuần để ở cạnh cô.
Ngoài căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố mà anh đang sinh sống, Chu Thần còn vài căn nhà khác nằm rải rác trong nước. Đặc biệt là căn biệt thự rộng lớn ở thành phố bên cạnh. Vào mỗi cuối tuần, anh thường lui đến căn biệt thự để thư giãn, chăm sóc khu vườn rộng lớn, vừa hòa mình với thiên nhiên, vừa có thể tạm tránh xa nơi phố thị ồn ã lẫn những áp lực từ công việc.
Hôm nay anh muốn đưa cô đến căn biệt thự, nơi yêu thích của anh, giúp anh cân bằng lại cuộc sống khi mệt mỏi. Chu Thần muốn từng chút một đưa cô bước vào cuộc sống của anh, quen thuộc và hiểu rõ mọi thứ thuộc về anh.
Trên đường đi, cả hai chuyện trò vui vẻ, Song Kê thích thú ngắm nhìn cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp dọc đường đi, nào là đồng cỏ, ruộng vàng đầy ấp ánh nắng rực rỡ, vẻ đẹp của những người lao động đang gặt lúa tạo nên một bức tranh bình dị, mộc mạc và yên bình.
Cô vừa định nói anh hạ cửa kính xe xuống để có thể tận hưởng làn gió mát trong lành tự nhiên thì Chu Thần lại cất lời:
- Hình như chiếc xe phía sau đang bám theo chúng ta.
Anh vừa quan sát qua kính chiếu hậu và đã phát hiện điểm bất thường. Nghe anh nói, cô cũng vội nhìn vào gương chiếu hậu:
- Em nhớ ban đầu chúng ta vừa khởi hành, chiếc xe đó cũng đã bám theo.
Linh cảm của anh mách bảo đang có chuyện chẳng lành sắp ập đến:
- Anh nghĩ chúng ta đang bị theo dõi.
Cô cũng có cảm giác giống như anh, bọn chúng đã bám đuôi theo xe của anh một đoạn đường khá dài, chắc chắn không chỉ đơn thuần là sự trùng hợp đi cùng đường.
Xung quanh đoạn đường này khá vắng vẻ, chỉ có vài ba phương tiện lưu thông vì chạy đến cuối đường là khu biệt thự dành cho giới siêu giàu. Ngoài chủ nhân của các căn hộ ra thì rất ít khi có người ngoài lui tới.
- Bây giờ chúng ta phải làm sao?
Cô lo lắng hỏi anh, Chu Thần bình tĩnh đáp:
- Để anh thử rẽ hướng xem.
Đến ngã ba, thay vì đi thẳng đến cuối đường, anh xoay vô lăng, đột ngột chuyển hướng rẽ trái. Quả đúng như những gì anh dự đoán, chiếc xe kia ngay lập tức bẻ lái gấp, rẽ hướng bám sát theo anh. Bây giờ không còn nghi ngờ gì nữa, cả hai đang thật sự bị kẻ gian bám đuôi.
- Chúng ta thật sự đang bị theo dõi.
Cô lo lắng nắm chặt lòng bàn tay, ở cạnh Chu Thần, phép thuật của cô bị vô hiệu, vậy nên Song Kê không thể đối phó với bọn chúng để bảo vệ anh.
- Anh sẽ tăng tốc để cố cắt đuôi bọn chúng.
Đoạn đường này rất vắng vẻ, Chu Thần dứt khoát đạp mạnh chân ga, chiếc xe tức khắc lao đi nhanh vùn vụt. Cô đưa tay nắm chặt lấy dây an toàn đang thắt chéo trước ngực. Chu Thần tập trung cao độ, anh muốn cắt đuôi bọn chúng, sau đó sẽ vòng sang đường khác để đến khu biệt thự.
Tuy nhiên bọn giao xảo kia nào dễ dàng để anh và cô thoát được. Chúng cũng tăng tốc, lao xe đi nhanh như cơn gió, bất chấp nguy hiểm đuổi theo, thoáng chốc đã không còn ở phía sau mà chạy song song với xe của anh như một lời thách thức.
Đôi mắt anh chau lại, tay siết chặt vô lăng đầy tức giận trước những kẻ khốn bám theo dai dẳng. Cô hồi hộp nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt rồi cất lời:
- Bọn chúng…
Chu Thần tiếp tục tăng tốc chạy về phía trước nhưng lúc này chuyện kinh khủng đã xảy ra… bọn chúng muốn ép xe của anh!
- Chết tiệt.
Anh buộc miệng thốt lên vì quá bức xúc, chúng từ phía sau chạy vượt lên rồi ép xe anh, bây giờ Chu Thần bất đắc dĩ nằm ở thế bị động, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.