Chương : 30
Sáng hôm sau khi tỉnh lại, nhỏ mơ màng mở mắt ra thì mùi hương thơm thoang thoảng xộc vào mũi nhỏ. Mùi thơm này rất dễ chịu nhưng sau khi tỉnh hoàn toàn thì nhỏ mới nhớ, cơ thể nhỏ đâu có mùi này. Mà trong hang động thì càng không có, xoay sang thì đập vào mắt nhỏ là khuôn mặt điển trai của anh. Nhỏ nghĩ chẳng lẽ hôm qua nhỏ tựa vào vai anh ngủ sao? Sau đó nhỏ lắc đầu liên tục, rõ ràng hôm qua nhỏ tựa vào bức tường ngủ mà. Vừa ngại vừa bực nhỏ dùng chân đá anh, không may đầu anh đập vào cục đá gần đó rồi nhỏ la lên
- Á á á á á á á á á á á _ Nhỏ la rất lớn, lớn đến nỗi chim bay loạn xạ ( -.-)
- Mới sáng sớm, ai la dữ vậy trời _ Vì bị đập đầu vô cục đá nên anh rất bực bội
- Anh đúng là đồ biến thái _ Nhỏ nhìn anh bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống
- Tôi đã làm gì cô đâu?
- Hừ, thế sao tôi lại tựa vào vai anh mà ngủ vậy hả? _ Nhỏ nói mà khuôn mặt ngày càng đỏ
- Ừ thì tôi sợ cô sẽ mỏi cổ nên mới cho cô tựa vào vai cô thôi _ Khuôn mặt anh cũng đỏ không kém gì nhỏ
- Hừ! Dậy đi tìm Băng với Bảo thôi _ Không muốn truy cứu chuyện này nữa nên nhỏ đánh trống lãng sang chuyện khác
- Ừ
Khi nhỏ la lên thì nhỏ lại không biết rằng âm lượng của mình lớn đến mức mà đã lọt vào tai của nó và hắn. Tai hắn và nó rất thính nên có thể nghe được, nó thì nhận ra đây là giọng của nhỏ nên lập tức chạy đến chỗ phát ra giọng la đó, hắn cũng nhanh nhẹn đi theo nó. Chẳng bao lâu thì nó đã đến được chỗ có tiếng la...
- Ơ, Băng kìa _ Nhỏ vui mừng chạy lại ôm nó
- Hai người đi đâu thế hả? _ Anh nhìn nó rồi lại nhìn hắn hỏi
- Tại mày đi nhanh quá thôi _ Hắn nhún vai nói
- Hừ, vậy bây giờ phải tìm cách đi về chỗ cắm trại thôi _ Anh lắc đầu nói
- Đúng rồi, lúc đi cắm trại tôi tìm được bản đồ ở nơi này nè nên tụi mình chỉ cần biết xem bản đồ thì chắc chắn tìm được chỗ cũ _ Nhỏ lấy cái bản đồ ra và đưa cho nó
- Sao bây giờ cô mới nói? _ Anh khó hiểu nhìn nhỏ hỏi? Tại sao lúc bị lạc nhỏ lại không lấy ra nhỉ?
- Tôi chỉ biết Băng xem bản đồ rất giỏi với lại ai mà biết được người như anh biết xem bản đồ chứ _ Nhỏ nhún vai nói
- Hừ _ Anh bực bội nhìn nhỏ
- Băng, mày xem đi nè _ Nhỏ đưa nó bản đồ
- Ừ
Sau khi xem xong, nó dẫn đầu đi trước. 3 người còn lại đi theo sau, đi một hồi cuối cùng bọn họ cũng tìm được chỗ cắm trại.
- Cuối cùng cũng về lại chỗ cũ _ Nhỏ vui vẻ nói
- Mai là về lại nhà rồi _ Anh nói
Sau khi về lại chỗ cắm trại thì trời cũng bắt đầu tối nên mọi người đều chuẩn bị đi ngủ. Nó và hắn thì chung một lều, anh và nhỏ thì cùng một lều
Nó vẫn im lặng, nằm đưa lưng về phía hắn. Còn hắn thì lại nhìn chằm chằm cái lưng của nó. Hắn cảm thấy lần đi lạc này cũng không phải không có thu hoạch gì, ít ra hắn có thể cõng nó. Và hắn lại càng khẳng định rằng người con gái này rất quan trọng với hắn, khi nó trượt chân té xuống vách đá hắn đã rất sợ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn cảm thấy sợ hãi đến như thế. Bất giác hắn mỉm cười hạnh phúc rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Còn bên anh và nhỏ thì cả 2 đều cãi lộn um xùm chỉ vì nhỏ không muốn ngủ cùng anh. Nhỏ và anh cãi nhau miết cho đến khi đôi mắt nhỏ chịu không nỗi nữa nên nhỏ đành im lặng rồi tiến vào giấc ngủ, mặc kệ anh. Còn anh thì sau khi thấy nhỏ đi ngủ mà không cãi với mình nữa thì anh cũng im lặng và đi ngủ luôn, ai mà biết rằng đây là lần đầu tiên anh ngủ chung với con gái chứ? Mà có thể là lần thứ 2 vì lúc ở trong hang thì đã là lần thứ 1 rồi nhỉ?
End chap 30
- Á á á á á á á á á á á _ Nhỏ la rất lớn, lớn đến nỗi chim bay loạn xạ ( -.-)
- Mới sáng sớm, ai la dữ vậy trời _ Vì bị đập đầu vô cục đá nên anh rất bực bội
- Anh đúng là đồ biến thái _ Nhỏ nhìn anh bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống
- Tôi đã làm gì cô đâu?
- Hừ, thế sao tôi lại tựa vào vai anh mà ngủ vậy hả? _ Nhỏ nói mà khuôn mặt ngày càng đỏ
- Ừ thì tôi sợ cô sẽ mỏi cổ nên mới cho cô tựa vào vai cô thôi _ Khuôn mặt anh cũng đỏ không kém gì nhỏ
- Hừ! Dậy đi tìm Băng với Bảo thôi _ Không muốn truy cứu chuyện này nữa nên nhỏ đánh trống lãng sang chuyện khác
- Ừ
Khi nhỏ la lên thì nhỏ lại không biết rằng âm lượng của mình lớn đến mức mà đã lọt vào tai của nó và hắn. Tai hắn và nó rất thính nên có thể nghe được, nó thì nhận ra đây là giọng của nhỏ nên lập tức chạy đến chỗ phát ra giọng la đó, hắn cũng nhanh nhẹn đi theo nó. Chẳng bao lâu thì nó đã đến được chỗ có tiếng la...
- Ơ, Băng kìa _ Nhỏ vui mừng chạy lại ôm nó
- Hai người đi đâu thế hả? _ Anh nhìn nó rồi lại nhìn hắn hỏi
- Tại mày đi nhanh quá thôi _ Hắn nhún vai nói
- Hừ, vậy bây giờ phải tìm cách đi về chỗ cắm trại thôi _ Anh lắc đầu nói
- Đúng rồi, lúc đi cắm trại tôi tìm được bản đồ ở nơi này nè nên tụi mình chỉ cần biết xem bản đồ thì chắc chắn tìm được chỗ cũ _ Nhỏ lấy cái bản đồ ra và đưa cho nó
- Sao bây giờ cô mới nói? _ Anh khó hiểu nhìn nhỏ hỏi? Tại sao lúc bị lạc nhỏ lại không lấy ra nhỉ?
- Tôi chỉ biết Băng xem bản đồ rất giỏi với lại ai mà biết được người như anh biết xem bản đồ chứ _ Nhỏ nhún vai nói
- Hừ _ Anh bực bội nhìn nhỏ
- Băng, mày xem đi nè _ Nhỏ đưa nó bản đồ
- Ừ
Sau khi xem xong, nó dẫn đầu đi trước. 3 người còn lại đi theo sau, đi một hồi cuối cùng bọn họ cũng tìm được chỗ cắm trại.
- Cuối cùng cũng về lại chỗ cũ _ Nhỏ vui vẻ nói
- Mai là về lại nhà rồi _ Anh nói
Sau khi về lại chỗ cắm trại thì trời cũng bắt đầu tối nên mọi người đều chuẩn bị đi ngủ. Nó và hắn thì chung một lều, anh và nhỏ thì cùng một lều
Nó vẫn im lặng, nằm đưa lưng về phía hắn. Còn hắn thì lại nhìn chằm chằm cái lưng của nó. Hắn cảm thấy lần đi lạc này cũng không phải không có thu hoạch gì, ít ra hắn có thể cõng nó. Và hắn lại càng khẳng định rằng người con gái này rất quan trọng với hắn, khi nó trượt chân té xuống vách đá hắn đã rất sợ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn cảm thấy sợ hãi đến như thế. Bất giác hắn mỉm cười hạnh phúc rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Còn bên anh và nhỏ thì cả 2 đều cãi lộn um xùm chỉ vì nhỏ không muốn ngủ cùng anh. Nhỏ và anh cãi nhau miết cho đến khi đôi mắt nhỏ chịu không nỗi nữa nên nhỏ đành im lặng rồi tiến vào giấc ngủ, mặc kệ anh. Còn anh thì sau khi thấy nhỏ đi ngủ mà không cãi với mình nữa thì anh cũng im lặng và đi ngủ luôn, ai mà biết rằng đây là lần đầu tiên anh ngủ chung với con gái chứ? Mà có thể là lần thứ 2 vì lúc ở trong hang thì đã là lần thứ 1 rồi nhỉ?
End chap 30