Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Manh Thê Phúc Hắc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Manh Thê Phúc Hắc
  3. Chương 26: Lo chuyện bao đồng

Chương 26: Lo chuyện bao đồng

Lúc cô trở lại làm ở bệnh viện thì mấy ngày sau đó lại là kì nghỉ tết nên cô và Diệp Thiên đều được nghỉ. Tết đến nơi rồi nên cửa tiệm của cô rất đông khách, dù bình thường cửa hàng của cô những khi mở vốn rất nhộn nhịp rồi. Mấy ngày gần đây cô, Diệp Thiên và Tiểu An ngày nào cũng đến tiệm hết. Dù sao trước mùng một tết tầm một hai ngày là đóng không bán nữa, qua tết mới mở lại.

- Tiểu An, giúp chị tính tiền cho vị khách kia với.

Khách đông đến mức không kịp làm. Có một cô gái đứng rụt rè lép ở cửa. Tiểu An vừa nhìn qua đó thì cô ta liền lấp đi. Tiểu An thấy hơi lạ liền chỉ chỉ cho Cẩn Dao xem.

- Chị Cẩn Dao, nhìn đằng kia kìa.

Cẩn Dao quay theo hướng Tiểu An chỉ thì thấy cô gái ấy cũng tầm 20,21 tuổi. Cô gái ấy mặt mày lấm lem, tóc hơi xũ xượi, quần áo rách rưới. Cô gái ấy cứ nhìn chằm chằm vào cửa tiệm của cô. Cô quyết định đi đến gần để tiếp cận. Cẩn Dao vừa đi đến, cô gái vội vã chạy đi. Cẩn Dao đuổi theo cô ấy một đoạn đường dài, cuối cùng cũng bắt kịp. Cô giữ chặt tay cô gái ấy. Cô gái đó vội vàng giải thích.

- T...tôi không có ý đồ xấu, xin cô hãy tin tôi. Tôi thật sự không phải người xấu mà!

Cẩn Dao nhẹ nhàng thả cánh tay cô ấy ra. Cô nở một nụ cười tươi khiến ai cũng phải say đắm.

- Tôi biết, tôi có thể cảm nhận được mà! Giác quan của tôi khá nhạy bén đó.

Cô gái kia nhìn cô đến ngớ người luôn. Cô bị cuốn hút trước vẻ đẹp của Cẩn Dao. Một vẻ đẹp khó ai có được, muốn dễ thương có dễ thương, muốn quyến rũ có quyến rũ. Tuy không phải vẻ đẹp nghiêng nước nghiên thành gì nhưng vẻ đẹp của Cẩn Dao nhìn thế nào, khía cạnh nào cũng không hề có góc chết. Cô gái ấy nhìn Cẩn Dao một cách rụt rè, không dám nhìn trực tiếp vào mắt cô.

- Cảm ơn cô đã tin tôi! Đây là lần đầu tiên có người chịu tin tưởng tôi ngoài mẹ.

Cẩn Dao để ý thấy khoé mắt của cô ấy hơi ướt. Trên người cô ấy có nhiều vết bầm tím do bị đánh đập nhiều.

- Có chuyện gì xảy ra với cô à?

Cẩn Dao chỉ chỉ vào mấy vết bầm của cô. Cô ấy vội vàng che mấy vết thương đó lại, không nói gì. Cẩn Dao có hơi mất kiên nhẫn liền kéo cô về lại cửa tiệm của mình.

- Tiểu An đóng cửa tiệm lại.

Diệp Thiên từ bên trong nghe tiếng của Cẩn Dao liền nhận ra cô đang tức giận. Diệp Thiên bỏ lại việc đang làm dở để đi ra xem.

- Chị lại sao vậy? Ai chọc chị à?

Cẩn Dao không nói gì mà thay vào đó cô hất hất mặt về phía cô gái ngồi bên cạnh. Diệp Thiên đăm chiêu nhìn cô gái đó.

- Cô kể chuyện của cô cho tôi nghe. Tôi nghĩ bọn tôi giúp được cô đó.

Nhìn vẻ mặt kiên định của mọi người, cô ấy biết những điều mọi người nói đều là thật, họ nhất định sẽ giúp cô, họ cho cô một cảm giác an toàn mà trước đây chưa từng cảm nhận được. Cô quyết định lấy hết can đảm kể cho người mà đến tên còn không biết.

Thì ra cô là con gái duy nhất của một gia đình nghèo. Ba cô còn là một người nghiện rượu, cờ bạc. Mỗi khi thua là lại về đánh mẹ con cô. Mẹ vì bảo vệ cô mà phải chịu đòn thay cô nên lâu ngày sinh bệnh. Mẹ cô đã ở tình trạng rất yếu rồi. Mỗi ngày cô đều làm việc chăm chỉ để có tiền cho mẹ chữa bệnh, nhưng hôm qua tiền đã bị ba cô lấy đi hết rồi. Cô cầu xin ông ta đừng đem nó đi đánh bạc thì ông lại quay ra tức giận mà đánh cô. Vì hoàn cảnh gia đình, ai cũng nghĩ cô là hạng người ăn cắp nên không ai tin cô khi có người mất thứ gì đó. Sắp năm mới đến nơi rồi, cô muốn mẹ mình có quần áo mới để mặc nhưng lại không đủ tiền. Cô nghe nói quần áo của tiệm này có thể khiến người ta cảm thấy hạnh phúc nên cô cũng muốn mẹ mình được mặc. Nhưng đến rồi lại không biết mở miệng thế nào.

Cẩn Dao ngồi suy nghĩ gì đó.

- Cô có ảnh mẹ mình không?

Cô gái lấy trong túi ra một tấm ảnh rồi đưa cho cô. Cẩn Dao nhận lấy ảnh, rồi xem đi xem lại.

- Cho tôi mượn một lát. Diệp Thiên chuyện còn lại em xử lí đi.

Diệp Thiên quay sang nhìn Tiểu An.

- Tiểu An, để chị gọi Diệp Minh đến đón em về nhá. Chuyện tiếp theo em ngồi nghe cũng không hiểu đâu.

Vừa nhắc đến Diệp Minh, mặt Tiểu An liền đỏ như hai trái cà chua. Cô vội vàng lắc đầu. Diệp Thiên nhìn Tiểu An liền cười cười.

- Nhưng chị lỡ nhắn cho nó rồi. Nó bảo nó qua liền. Em không cần sợ phiền đâu!

Tiểu An lặng lẽ chấp nhận. Ngồi đợi một lúc thì Diệp Minh cuối cùng cũng đến. Lúc mở cửa ngoài Diệp Minh ra còn có Lãnh Nam vì trong lúc ngồi đợi Diệp Thiên có gọi cho Lãnh Nam. Diệp Minh vừa hộ tống Tiểu An về, Lãnh Nam liền đóng cửa lại rồi đến ngồi cạnh Diệp Thiên.

- Gọi anh đến đây có chuyện gì?

Diệp Thiên kể chi tiết mọi chuyện cần kể cho Lãnh Nam nghe. Ba người bọn họ liền ngồi bàn đối sách giải quyết việc. Trong khi đó Cẩn Dao vừa nhìn ảnh vừa vẽ vẽ phác hoạ bộ quần áo hợp với người trong đó. Cô vẽ đi vẽ lại cộng thêm phối màu, mất rất nhiều thời gian.

Khi nhóm người kia bàn xong mọi chuyện cũng là lúc cô hoàn thành xong thứ cô cần. Cô cho đồ vào trong túi của cửa hiệu rồi cầm ra cho cô gái kia. Cô gái ấy nhìn vào trong túi xong liền cúi đầu cảm ơn cô.

Mọi chuyện đã xong xuôi, Cẩn Dao rủ Lãnh Nam và Diệp Thiên đi ăn. Họ đến một quán ăn nhỏ nhưng khách rất đông. Họ tự nhiên gọi món, ông chủ cũng iu ái làm đồ ăn cho bọn họ trước. Bàn đồ ăn nóng hổi bê đến trước mặt làm cái bụng không ngừng biểu tình. Ông chủ tiệm liền cười lớn.

- Cháu vẫn thích ăn như vậy nhỉ? Mà sao hôm nay chỉ có ba đứa thôi vậy?

Cẩn Dao vừa gắp thức ăn vừa trả lời.

- Bọn cháu đi ăn mảnh đó ạ! Anh ấy không biết gì về việc này nên bác phải giữ bí mật đó.

Cẩn Dao và Diệp Thiên là khách quen ở đây. Hồi cô lên cao trung Diệp Thiên nhảy lớp từ trung học lên cao trung với cô. Vì thế nên Diệp Thiên học chung lớp với cô. Mỗi khi rảnh là hai người lại cùng đến đây ăn. Cô quyết định ăn ở đây là vì ông chủ là người quen của gia đình cô. Lần đầu ăn liền cảm thấy ngon nên mấy lần sau liền đến tiếp. Khi quen Đường Dạ thì lại dẫn anh theo cùng, không bao lâu sau quen Lãnh Nam cũng dẫn anh đi. Dần dần bốn người cứ thế trở thành khách quen ở đây. Ông chủ ở đây rất tốt bụng, thường cho cô thêm đồ ăn. Bình thường khi vắng khách ông sẽ nghe hoặc kể chuyện cho tụi cô. Ông ấy giống như một cái radio di động vậy, nắm bắt thông tin rất nhanh. Thật ra ông là cảnh sát đã về hưu và cũng là ba của Minh ca ca nên nắm bắt được thông tin là chuyện bình thường.

- Bọn cháu nghe tin gì chưa?

Cẩn Dao tò mò, dừng hẳn việc ăn lại để nghe ông kể. Ông phấn khởi kể lại câu chuyện mình biết.

- Nghe nói chủ tịch của công ty xx, cái công ty mà nổi tiếng thứ ba trong nước đó. Ông ta vừa được bầu lên làm thị trưởng đó.

Cả nhóm nghe xong sốc đến mức rơi cả đồ ăn đang gắp xuống dưới đất. Bình thường Cẩn Dao không để ý tin tức thời sự lắm vì cô ghét phải ngồi xem nó. Trong khi Cẩn Dao vẫn đang trong tình trạng sốc nặng thì Diệp Thiên và Lãnh Nam đã nhanh chóng nghe ngóng thêm về câu chuyện.

- Sao lại thế được, ông ta có liên quan gì đến chính trị đâu mà được bầu???

Ông nhún vai, lắc lắc đầu. Bởi chính ông cũng không biết.

- Bác cũng không biết nữa. Nhưng nghe Minh nhi nói nửa năm trước bỗng nhiên ông ta tham gia vào chính trị nhà nước. Nửa năm này ông ta tổ chức rất nhiều buổi đấu giá từ thiện, tổ chức rất nhiều hoạt động để có được lòng dân chúng....

Ai cũng ngồi chăm chú nghe ông kể chuyện, đến cả mấy người ngồi gần đó cũng hóng hớt ké.

- Mọi người lại dám đi ăn riêng sau lưng anh à!

Một tiếng nói quen thuộc phát ra từ phía sau lưng. Nghe giọng nói đó ai lấy đều quay người về phía sau, Đường Dạ tức giận đùng đùng đến mức độ đứng bên cạnh là bị nướng chín luôn đó. Ông chủ nhìn Đường Dạ rồi lại quay ra nhìn đám nhóc trước mặt liền cười lớn.

- Vậy là kế hoạch ăn mảnh của mấy đứa thất bại rồi! Đường Dạ cũng mau qua đây ngồi đi, để bác làm thêm đồ ăn cho.

Đường Dạ lắc lắc đầu.

- Dạ không cần đâu, cháu ăn rồi!

Anh quay sang nhìn đám người đang mải mê ăn kia, cả người y như toả ra sát khí chết chóc.

- Ăn xong chưa! Có về không? Anh có chuyện cần nói.

Tất cả lập tức đứng bật dậy, nhanh chóng tính tiền rồi lẽo đẽo theo sau Đường Dạ. Trên đường không ai dám nói lấy một câu, đến Đường Dạ bảo có chuyện cần nói mà vẫn chưa nói gì. Có vẻ anh giận thật rồi. Ngồi một lúc bỗng nhiên Diệp Thiên và Lãnh Nam đùn đẩy trách nhiệm bắt chuyện với Đường Dạ cho Cẩn Dao. Vì ai cũng biết trước giờ Đường Dạ giận thì chỉ cần Cẩn Dao ra tay là anh cũng nguôi ngay. Cẩn Dao dè dặt bắt chuyện.

- Chin nhỗi! Sẽ không có lần sau đâu mà. Với lại tui em có ăn không đâu, tụi em còn nghe ngóng được vài chuyện nữa mà.

Cẩn Dao đem hết tất cả những chuyện mà ông chủ quán kể cho kể lại hết cho anh nghe. Cô bày ra dáng vẻ đáng thương nhất để nhìn thẳng vào mặt Đường Dạ.

- Lần này thất trách quá rồi!

Nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, tất cả giận dỗi của anh đều được xua tan. Mà vốn dĩ anh cũng có giận đâu, anh chỉ muốn cô dỗ dành anh một tí nên mới làm vậy. Anh với tay ra xoa đầu cô.

- Không có thất trách. Anh cũng vừa mới nhận được tin từ chỗ họ nên định đến nói với bọn em đây nè. Họ cũng có đủ những thứ cần thiết rồi. Chuyện nhỏ này cứ để bọn họ giải quyết đi.

Anh vừa nhìn Cẩn Dao bằng ánh mắt dịu dàng, quay sang nhìn Lãnh Nam thì ánh mắt đổi thành sát khí đùng đùng.

- Em dạo này rảnh quá ha?

Lãnh Nam vội vàng lắc đầu trối triết.

- Không hề, không hề! Em bị bọn nhóc này lôi đến để giải quyết chuyện bao đồng thôi.

Lãnh Nam vừa dứt lời, một cảm giác đau truyền đến từ cạnh sườn ập tới. Anh quay sang bên cạnh thì trước mắt y là Diệp Thiên khuôn mặt như thể không liên quan đén mình dù tay vẫn đang bấu cạnh sườn anh. Anh nhận ra trong câu nói của mình đã đắc tội cô chỗ nào liền vội vàng xin tha.

- Tha cho anh đi, sẽ không có lần sau đâu!

Diệp Thiên hừ lạnh một cái rồi thả tay ra.

- Tốt nhất là vậy! Lần sau anh còn gọi em là nhóc con nữa là không đơn giản như vậy đâu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5755 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5282 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5014 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4590 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4515 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4468 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter