Chương 1
Hôm nay tôi bị đánh ghen.
- Bị thiệt hại bao nhiêu, tôi sẽ đền bù cho em xứng đáng.
Hà Xuyên tức giận đứng dậy hất thẳng cốc nước vào mặt của tên khốn trước mặt rồi nói.
- Anh còn mặt dày nói câu đó hả? Rõ ràng anh đã có vị hôn thê mà dám giấu tôi? An Tư Nhất, nhân cách của anh bị chó gặm rồi hả?
Bị mắng như vậy, An Tư Nhất chỉ hơi nhếch miệng, sau đó từ từ rút khăn lau từ trong túi áo ra lau đi những giọt nước trên mặt mình.
- Anh quen em là vì anh thích em. Còn vị hôn thê kia chỉ là sự sắp đặt của gia đình thôi, anh cũng chẳng còn cách nào khác cả.
Hà Xuyên nghe xong thì mặt không thể đen hơn nữa.
Cái tên khốn này nói như kiểu mọi chuyện đều là lẽ thường tình vậy.
Thế mà ban đầu cô mắt mù, bị sự dịu dàng mà quan tâm của tên cặn bã này lừa.
Hại hôm qua cô bị vị hôn thê của anh ta cho người chặn đường đánh 1 trận.
Cục tức lớn như thế này làm sao cô có thể nuốt trôi đây?
Ngay khi Hà Xuyên mất bình tĩnh, định lao vào dạy cho An Tư Nhất 1 bài học thì đột nhiên có 1 đám áo đen từ đâu xông ra giữ chặt, ấn mặt cô xuống bàn.
- An Tư Nhất, tên khốn nhà anh! Tại sao lại dám đối xử với tôi như vậy hả?
An Tư Nhất nghe xong thì cười đểu, sau đó cho tay vào túi quần từ tốn đứng dậy.
- Cô nên cảm ơn vì bổn thiếu gia để mắt đến 1 đứa con gái không gia thế như cô đi. Ngoại trừ cái gương mặt ra thì cô có gì chứ? Hà Xuyên, tại vì cô ngu thôi!
Sống đến từng tuổi này Hà xuyên chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Nhưng cô lại bất lực chẳng thể làm được gì.
Thế lực của An Gia không phải là nhỏ. Mà An Tư Nhất chính là con trai thứ của An Gia.
Cô muốn động cũng chẳng thể động nổi huống chi muốn trả thù.
Sau ngày hôm đó, cuộc sống của Hà Xuyên bị đảo lộn hoàn toàn.
Cô bị vị hôn thê của An Tư Nhất hãm hại tung tin đồn thất thiệt, trở thành “trà xanh”, "tiểu tam" mà người ta căm ghét.
Không những thế, công việc của cô cũng vì thế mà ảnh hưởng. Chỉ vì tin đồn mà cô bị sa thải không thương tiếc.
Sự nghiệp của cô đang trên đỉnh cao thì bị hủy, ước mơ thăng tiến cũng vì thế đã tan thành mây khói.
- Xuyên Xuyên, tao đã nói chuyện với anh trai tao rồi. Anh ấy bảo thế lực nhà họ An lớn quá, anh ấy cũng chẳng thể làm gì được…
- Thôi thì cố gắng nuốt xuống cục tức này đi. 1 thời gian sau mọi chuyện sẽ lắng xuống thôi.
Nghe đứa bạn thân khuyên vậy, Hà Xuyên vẫn không thể chấp nhận.
- Bây giờ tao vừa mang tiếng xấu lại vừa thất nghiệp. Nếu là mày thì mày sẽ để yên sao?
Chỉ biết cô cầm túi xách, lục lọi 1 hồi rồi lấy ra 1 bức hình gia đình của An Gia.
Đây là bức hình gia đình mà trước đây An Tư Nhất đưa cho cô để giới thiệu về các thành viên trong nhà của anh ta.
Sau khi nhìn kỹ 1 hồi, ánh mắt của Hà Xuyên chợt dừng lại ở 1 người đàn ông có ngoại hình rất nổi bật.
An Tư Nhất đã từng nói gì nhỉ, anh ta có 1 người ông trẻ.
Năm đó, ông trẻ ra đời vì 1 sự cố hy hữu nên An Thái Thái khi trước rất yêu quý và nuông chiều người ông trẻ này. Mặc dù chênh lệch về tuổi tác không nhiều với các hậu bối sau nhưng quyền hạn của người ông trẻ này luôn lớn nhất.
Từ nhỏ đến lớn, An Tư Nhất vênh váo không coi ai ra gì nhưng khi đối diện với ông trẻ này, anh ta lại rất lễ phép, không dám có chút bất kính.
An Tư Nhất nói rằng ông trẻ có hơn anh ta 13 tuổi, vậy thì cũng hơn cô tầm đấy. Người đàn ông đã 37 tuổi mà chưa lấy vợ, liệu có vấn đề gì không chứ?
Nghĩ đến đây, Hà Xuyên bất giác nở 1 nụ cười thâm hiểm.
Trà xanh sao? Rồi cô sẽ cho đám người kia biết trà xanh là như thế nào!
***
Mấy tháng sau.
Hôm đó là ngày An Tư Nhất và vị hôn thê của anh ta tổ chức hôn lễ.
Vì đây lại đại hôn của gia tộc lớn nên được tổ chức vô cùng xa hoa và sang trọng.
Mặc dù An Tư Nhất không yêu gì vợ anh ta nhưng vì gia thế của vợ anh ta lớn nên anh ta mới miễn cưỡng chấp nhận cho cuộc hôn nhân này.
Ở ngoài anh ta dây dưa với biết bao cô gái. Nhưng sau cùng bị vị hôn thế phát hiện, anh ta liền thản nhiên để hậu quả cho vị hôn thê giải quyết.
Thật sự đúng chuẩn là 1 tên đàn ông cặn bã.
Trong khi buổi lễ vừa mới bắt đầu, quản gia từ ngoài chạy vào, nói nhỏ vào tai của An lão gia.
Sau khi nghe xong, An lão gia liền đứng dậy, sau đó triệu tập người nhà lại, bao gồm cả An Tư Nhất đi đến cổng chờ đợi.
- Ông nội, hôn lễ sắp bắt đầu rồi. Sao lại bắt cả nhà ra đây thế ạ?
- Tiểu Cửu trở về đột xuất! Ta dặn cháu đích thân mang thiệp mời sang Pháp mời ông trẻ, cháu đã làm chưa?
Sắc mặt của An Tư Nhất lập tức tái đi.
Vì chuyện của Hà Xuyên nên anh ta quên mất cái chuyện quan trọng này…
Chiếc xe đen dừng lại trước khách sạn lớn, rất nhanh có 1 dàn vệ sĩ từ bên trong đi ra.
Người đàn ông mặc bộ vest đen từ từ xuống xe trước, sau đó, 1 cô gái lạ cũng xuống theo sau, rất tự nhiên mà khoác lấy tay của người đàn ông.
- Tiểu Cửu, sao về không nói cho ta 1 tiếng để sai người đi đón?
An Cửu từ từ tháo mắt kính xuống.
Chẳng cần nói gì đã được 1 đám người cung kính cúi chào.
Lúc này, hắn nắm lấy tay của Hà Xuyên, hướng tới phía của An Tư Nhất và anh trai của anh ta.
- Cô ấy là Hà Xuyên, vợ sắp cưới của tôi. Tư Nhất, Bắc Lam mau chào bà trẻ đi.
- Bị thiệt hại bao nhiêu, tôi sẽ đền bù cho em xứng đáng.
Hà Xuyên tức giận đứng dậy hất thẳng cốc nước vào mặt của tên khốn trước mặt rồi nói.
- Anh còn mặt dày nói câu đó hả? Rõ ràng anh đã có vị hôn thê mà dám giấu tôi? An Tư Nhất, nhân cách của anh bị chó gặm rồi hả?
Bị mắng như vậy, An Tư Nhất chỉ hơi nhếch miệng, sau đó từ từ rút khăn lau từ trong túi áo ra lau đi những giọt nước trên mặt mình.
- Anh quen em là vì anh thích em. Còn vị hôn thê kia chỉ là sự sắp đặt của gia đình thôi, anh cũng chẳng còn cách nào khác cả.
Hà Xuyên nghe xong thì mặt không thể đen hơn nữa.
Cái tên khốn này nói như kiểu mọi chuyện đều là lẽ thường tình vậy.
Thế mà ban đầu cô mắt mù, bị sự dịu dàng mà quan tâm của tên cặn bã này lừa.
Hại hôm qua cô bị vị hôn thê của anh ta cho người chặn đường đánh 1 trận.
Cục tức lớn như thế này làm sao cô có thể nuốt trôi đây?
Ngay khi Hà Xuyên mất bình tĩnh, định lao vào dạy cho An Tư Nhất 1 bài học thì đột nhiên có 1 đám áo đen từ đâu xông ra giữ chặt, ấn mặt cô xuống bàn.
- An Tư Nhất, tên khốn nhà anh! Tại sao lại dám đối xử với tôi như vậy hả?
An Tư Nhất nghe xong thì cười đểu, sau đó cho tay vào túi quần từ tốn đứng dậy.
- Cô nên cảm ơn vì bổn thiếu gia để mắt đến 1 đứa con gái không gia thế như cô đi. Ngoại trừ cái gương mặt ra thì cô có gì chứ? Hà Xuyên, tại vì cô ngu thôi!
Sống đến từng tuổi này Hà xuyên chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Nhưng cô lại bất lực chẳng thể làm được gì.
Thế lực của An Gia không phải là nhỏ. Mà An Tư Nhất chính là con trai thứ của An Gia.
Cô muốn động cũng chẳng thể động nổi huống chi muốn trả thù.
Sau ngày hôm đó, cuộc sống của Hà Xuyên bị đảo lộn hoàn toàn.
Cô bị vị hôn thê của An Tư Nhất hãm hại tung tin đồn thất thiệt, trở thành “trà xanh”, "tiểu tam" mà người ta căm ghét.
Không những thế, công việc của cô cũng vì thế mà ảnh hưởng. Chỉ vì tin đồn mà cô bị sa thải không thương tiếc.
Sự nghiệp của cô đang trên đỉnh cao thì bị hủy, ước mơ thăng tiến cũng vì thế đã tan thành mây khói.
- Xuyên Xuyên, tao đã nói chuyện với anh trai tao rồi. Anh ấy bảo thế lực nhà họ An lớn quá, anh ấy cũng chẳng thể làm gì được…
- Thôi thì cố gắng nuốt xuống cục tức này đi. 1 thời gian sau mọi chuyện sẽ lắng xuống thôi.
Nghe đứa bạn thân khuyên vậy, Hà Xuyên vẫn không thể chấp nhận.
- Bây giờ tao vừa mang tiếng xấu lại vừa thất nghiệp. Nếu là mày thì mày sẽ để yên sao?
Chỉ biết cô cầm túi xách, lục lọi 1 hồi rồi lấy ra 1 bức hình gia đình của An Gia.
Đây là bức hình gia đình mà trước đây An Tư Nhất đưa cho cô để giới thiệu về các thành viên trong nhà của anh ta.
Sau khi nhìn kỹ 1 hồi, ánh mắt của Hà Xuyên chợt dừng lại ở 1 người đàn ông có ngoại hình rất nổi bật.
An Tư Nhất đã từng nói gì nhỉ, anh ta có 1 người ông trẻ.
Năm đó, ông trẻ ra đời vì 1 sự cố hy hữu nên An Thái Thái khi trước rất yêu quý và nuông chiều người ông trẻ này. Mặc dù chênh lệch về tuổi tác không nhiều với các hậu bối sau nhưng quyền hạn của người ông trẻ này luôn lớn nhất.
Từ nhỏ đến lớn, An Tư Nhất vênh váo không coi ai ra gì nhưng khi đối diện với ông trẻ này, anh ta lại rất lễ phép, không dám có chút bất kính.
An Tư Nhất nói rằng ông trẻ có hơn anh ta 13 tuổi, vậy thì cũng hơn cô tầm đấy. Người đàn ông đã 37 tuổi mà chưa lấy vợ, liệu có vấn đề gì không chứ?
Nghĩ đến đây, Hà Xuyên bất giác nở 1 nụ cười thâm hiểm.
Trà xanh sao? Rồi cô sẽ cho đám người kia biết trà xanh là như thế nào!
***
Mấy tháng sau.
Hôm đó là ngày An Tư Nhất và vị hôn thê của anh ta tổ chức hôn lễ.
Vì đây lại đại hôn của gia tộc lớn nên được tổ chức vô cùng xa hoa và sang trọng.
Mặc dù An Tư Nhất không yêu gì vợ anh ta nhưng vì gia thế của vợ anh ta lớn nên anh ta mới miễn cưỡng chấp nhận cho cuộc hôn nhân này.
Ở ngoài anh ta dây dưa với biết bao cô gái. Nhưng sau cùng bị vị hôn thế phát hiện, anh ta liền thản nhiên để hậu quả cho vị hôn thê giải quyết.
Thật sự đúng chuẩn là 1 tên đàn ông cặn bã.
Trong khi buổi lễ vừa mới bắt đầu, quản gia từ ngoài chạy vào, nói nhỏ vào tai của An lão gia.
Sau khi nghe xong, An lão gia liền đứng dậy, sau đó triệu tập người nhà lại, bao gồm cả An Tư Nhất đi đến cổng chờ đợi.
- Ông nội, hôn lễ sắp bắt đầu rồi. Sao lại bắt cả nhà ra đây thế ạ?
- Tiểu Cửu trở về đột xuất! Ta dặn cháu đích thân mang thiệp mời sang Pháp mời ông trẻ, cháu đã làm chưa?
Sắc mặt của An Tư Nhất lập tức tái đi.
Vì chuyện của Hà Xuyên nên anh ta quên mất cái chuyện quan trọng này…
Chiếc xe đen dừng lại trước khách sạn lớn, rất nhanh có 1 dàn vệ sĩ từ bên trong đi ra.
Người đàn ông mặc bộ vest đen từ từ xuống xe trước, sau đó, 1 cô gái lạ cũng xuống theo sau, rất tự nhiên mà khoác lấy tay của người đàn ông.
- Tiểu Cửu, sao về không nói cho ta 1 tiếng để sai người đi đón?
An Cửu từ từ tháo mắt kính xuống.
Chẳng cần nói gì đã được 1 đám người cung kính cúi chào.
Lúc này, hắn nắm lấy tay của Hà Xuyên, hướng tới phía của An Tư Nhất và anh trai của anh ta.
- Cô ấy là Hà Xuyên, vợ sắp cưới của tôi. Tư Nhất, Bắc Lam mau chào bà trẻ đi.