Chương : 205
Tô Hòa chưa ly hôn xong, nhưng cô đã hẹn xong thời gian đến cục dân chính với Cố Thời Diễn.
Mấy ngày nay Tô Hòa dọn khỏi Cố gia, trong lòng Cố Thời Diễn nén một ngọn lửa giận, điều này khiến cho người hầu và nhân viên của Cố thị run sợ trong lòng.
Cho dù là ai thì cũng có thể nhìn ra mấy ngày nay, tâm tình của Cố Thời Diễn không tốt, cho nên không ai dám vào lúc này chọc ghẹo hắn.
Lâm Thiển cũng làm việc ở Cố thị, nhưng bởi vì trình độ học vấn không cao, chức vị rất thấp, cô chính là một em gái giúp việc vặt trong phòng, giúp người ta sửa sang tài liệu, sao chép (photochopy), mua cà phê, mỗi tháng cầm được năm ngàn tiền lương.
Dựa theo tiêu chuẩn tiêu xài của thành thị ngày nay, tiền lương năm ngàn này không hề cao.
Tô Hòa cũng cảm thấy công việc này không có tương lai, hơn nữa còn phải ở dưới mi mắt của Cố Thời Diễn, cho nên thời điểm muốn ly hôn với Cố Thời Diễn, cô cũng nộp đơn từ chức.
Sau khi Cố Thời Diễn biết chuyện này, nghẹn lại trong họng.
Lâm Thiển thật sự là muốn cắt đứt triệt để với hắn, rời khỏi Cố gia, từ chức, còn muốn ly hôn, cô một chút cũng không muốn tiếp tục dây dưa với hắn nữa.
Mặc dù trong lòng Cố Thời Diễn vô cùng buồn phiền, nhưng hắn lại là một người rất kiêu ngạo.
Ở lần thứ hai Tô Hòa gọi điện thoại thúc giục hắn đến cục dân chính, dù là trong lòng lại tức giận, Cố Thời Diễn vẫn đè nén lửa giận xuống, nói một khoảng thời gian cho Tô Hòa.
Tô Hòa và Cố Thời Diễn hẹn nhau thứ tư gặp mặt ở cục dân chính, sau đó cùng nhau vào làm thủ tục ly hôn.
Đến ngày thứ tư đó, Tô Hòa còn nói lời giữ lời, dẫn theo Cảnh Miên Miên.
Trước đó Cảnh Miên Miên nói muốn tìm một anh đẹp trai đến chọc tức Cố Thời Diễn, Tô Hòa còn tưởng rằng cô ấy nói đùa, không ngờ Cảnh Miên Miên thật sự cố ý tìm được một người.
Người này là anh họ của Cảnh Miên Miên, mới vừa trở về từ nước ngoài được mấy ngày, sau đó liền bị Cảnh Miên Miên lôi tới.
"Tớ vốn muốn tìm anh ruột của tớ, nhưng tớ không dám, hơn nữa anh ấy còn phải làm việc, anh họ tớ dáng vẻ cũng không tệ, cũng thích hợp cho chúng ta dùng, ưu điểm lớn nhất của anh ta chính là gương mặt lạ."
Cảnh Miên Miên vỗ bả vai Nghiêm Minh một cái, "Mang theo anh ta, bảo đảm Cố đại móng heo không nhận ra."
"..." Nghiêm Minh nhếch mép một cái, "Thật xin lỗi, tôi chỉ có dáng vẻ không tệ."1
"Anh họ, mới vừa rồi em lỡ lời, lúc anh cho em tiền tiêu vặt chính là một kẻ gà đẹp trai." Cảnh Miên Miên chân chó khen Nghiêm Minh một câu.
"Ha ha." Nghiêm Minh.
"Xin lỗi, hôm nay làm phiền anh một chuyến." Tô Hòa đưa tay ra, đơn giản tự giới thiệu mình một chút, "Lâm Thiển."
"Quá khách sáo." Nghiêm Minh bắt tay Tô Hòa một cái, "Tôi tên Nghiêm Minh.2
Nhìn thấy hình ảnh Tô Hòa và Nghiêm Minh ở cùng nhau, Cảnh Miên Miên ôm mặt xúc động, "Thiển Thiển, anh họ, hai người đứng cùng một chỗ rất xứng đôi, tuấn nam mỹ nữ rất bổ mắt, không được..."
Câu nói tiếp theo Cảnh Miên Miên vẫn chưa nói xong, Tô Hòa và Nghiêm Minh cùng lúc nhìn sang.
Cảnh Miên Miên giống như bị hai ngọn núi đè xuống, cô nuốt nước miếng một cái, sau đó rất kinh sợ sửa lời.
"Không được, chúng ta nên đến cục dân chính sớm một chút đi." Cảnh Miên Miên lấy lòng nói.
Tô Hòa và Cố Thời Diễn hẹn mười giờ sáng, bây giờ đã chín giờ hai mươi, cũng nên lên đường đến cục dân chính rồi.
Nghiêm Minh lái xe chở Tô Hòa và Cảnh Miên Miên.
Thời gian này đã qua giờ cao điểm đi làm, cho nên cũng không quá kẹt xe, hai mươi phút sau bọn họ đã đến cửa cục dân chính đúng giờ.
Tô Hòa bọn họ vừa mới xuống xe, Cố Thời Diễn giống như hẹn giờ, hắn lái một chiếc xe BMW màu đen chậm rãi đi tới.
Một khắc nhìn thấy Cố Thời Diễn kia, Cảnh Miên Miên dùng chân đá Nghiêm Minh một cái, "Mau, dựa vào Thiển Thiển một chút, để cho họ Cố kia biết, nhà chúng ta đã cướp Thiển Thiển khỏi tay hắn!"
"..." Nghiêm Minh.
-
Trả lời một chủ đề mà mọi người rất hứng thú, là truyện này có nam chính hay không?
Có nha, nhưng lúc xuất hiện nam chính, không ảnh hưởng đến tình huống ngược đống cặn bả, anh ta chỉ đến cà mặt soát sự tồn tại thôi.
Đây là một truyện mau xuyên ngược cặn bã, thích xem truyện ngọt ngào tình cảm, phiền tìm truyện công lược.
Ở lại đây mọi người nhất định phải biết, đây là một truyện ngược cặn bã thoải mái.
Tình yêu nếu cản trở bước chân ngược cặn bã của nữ chính, xin lỗi, chúng tôi không cần tình cảm.8
Cho nên không thể để cho tình cảm quá mức lộ liễu, tôi đối với việc bỏ nam chính vào trong truyện, chờ kịch tình nước chảy thành sông, bọn họ sẽ ở cùng một chỗ.
Có thể chấp nhận thì đọc tiếp, không thể tiếp nhận thì sau này chúng ta lại gặp nhau trên giang hồ.
Tôi không thõa mãn được tất cả mọi người, tôi chỉ viết được câu chuyện sở trường của mình, những độc giả thích thể loại này, đương nhiên sẽ tìm đến tôi, không thích mời yên lặng rời đi, cảm ơn.
- +
Thật sự nôn nao ngóng chờ nam chính.
Mấy ngày nay Tô Hòa dọn khỏi Cố gia, trong lòng Cố Thời Diễn nén một ngọn lửa giận, điều này khiến cho người hầu và nhân viên của Cố thị run sợ trong lòng.
Cho dù là ai thì cũng có thể nhìn ra mấy ngày nay, tâm tình của Cố Thời Diễn không tốt, cho nên không ai dám vào lúc này chọc ghẹo hắn.
Lâm Thiển cũng làm việc ở Cố thị, nhưng bởi vì trình độ học vấn không cao, chức vị rất thấp, cô chính là một em gái giúp việc vặt trong phòng, giúp người ta sửa sang tài liệu, sao chép (photochopy), mua cà phê, mỗi tháng cầm được năm ngàn tiền lương.
Dựa theo tiêu chuẩn tiêu xài của thành thị ngày nay, tiền lương năm ngàn này không hề cao.
Tô Hòa cũng cảm thấy công việc này không có tương lai, hơn nữa còn phải ở dưới mi mắt của Cố Thời Diễn, cho nên thời điểm muốn ly hôn với Cố Thời Diễn, cô cũng nộp đơn từ chức.
Sau khi Cố Thời Diễn biết chuyện này, nghẹn lại trong họng.
Lâm Thiển thật sự là muốn cắt đứt triệt để với hắn, rời khỏi Cố gia, từ chức, còn muốn ly hôn, cô một chút cũng không muốn tiếp tục dây dưa với hắn nữa.
Mặc dù trong lòng Cố Thời Diễn vô cùng buồn phiền, nhưng hắn lại là một người rất kiêu ngạo.
Ở lần thứ hai Tô Hòa gọi điện thoại thúc giục hắn đến cục dân chính, dù là trong lòng lại tức giận, Cố Thời Diễn vẫn đè nén lửa giận xuống, nói một khoảng thời gian cho Tô Hòa.
Tô Hòa và Cố Thời Diễn hẹn nhau thứ tư gặp mặt ở cục dân chính, sau đó cùng nhau vào làm thủ tục ly hôn.
Đến ngày thứ tư đó, Tô Hòa còn nói lời giữ lời, dẫn theo Cảnh Miên Miên.
Trước đó Cảnh Miên Miên nói muốn tìm một anh đẹp trai đến chọc tức Cố Thời Diễn, Tô Hòa còn tưởng rằng cô ấy nói đùa, không ngờ Cảnh Miên Miên thật sự cố ý tìm được một người.
Người này là anh họ của Cảnh Miên Miên, mới vừa trở về từ nước ngoài được mấy ngày, sau đó liền bị Cảnh Miên Miên lôi tới.
"Tớ vốn muốn tìm anh ruột của tớ, nhưng tớ không dám, hơn nữa anh ấy còn phải làm việc, anh họ tớ dáng vẻ cũng không tệ, cũng thích hợp cho chúng ta dùng, ưu điểm lớn nhất của anh ta chính là gương mặt lạ."
Cảnh Miên Miên vỗ bả vai Nghiêm Minh một cái, "Mang theo anh ta, bảo đảm Cố đại móng heo không nhận ra."
"..." Nghiêm Minh nhếch mép một cái, "Thật xin lỗi, tôi chỉ có dáng vẻ không tệ."1
"Anh họ, mới vừa rồi em lỡ lời, lúc anh cho em tiền tiêu vặt chính là một kẻ gà đẹp trai." Cảnh Miên Miên chân chó khen Nghiêm Minh một câu.
"Ha ha." Nghiêm Minh.
"Xin lỗi, hôm nay làm phiền anh một chuyến." Tô Hòa đưa tay ra, đơn giản tự giới thiệu mình một chút, "Lâm Thiển."
"Quá khách sáo." Nghiêm Minh bắt tay Tô Hòa một cái, "Tôi tên Nghiêm Minh.2
Nhìn thấy hình ảnh Tô Hòa và Nghiêm Minh ở cùng nhau, Cảnh Miên Miên ôm mặt xúc động, "Thiển Thiển, anh họ, hai người đứng cùng một chỗ rất xứng đôi, tuấn nam mỹ nữ rất bổ mắt, không được..."
Câu nói tiếp theo Cảnh Miên Miên vẫn chưa nói xong, Tô Hòa và Nghiêm Minh cùng lúc nhìn sang.
Cảnh Miên Miên giống như bị hai ngọn núi đè xuống, cô nuốt nước miếng một cái, sau đó rất kinh sợ sửa lời.
"Không được, chúng ta nên đến cục dân chính sớm một chút đi." Cảnh Miên Miên lấy lòng nói.
Tô Hòa và Cố Thời Diễn hẹn mười giờ sáng, bây giờ đã chín giờ hai mươi, cũng nên lên đường đến cục dân chính rồi.
Nghiêm Minh lái xe chở Tô Hòa và Cảnh Miên Miên.
Thời gian này đã qua giờ cao điểm đi làm, cho nên cũng không quá kẹt xe, hai mươi phút sau bọn họ đã đến cửa cục dân chính đúng giờ.
Tô Hòa bọn họ vừa mới xuống xe, Cố Thời Diễn giống như hẹn giờ, hắn lái một chiếc xe BMW màu đen chậm rãi đi tới.
Một khắc nhìn thấy Cố Thời Diễn kia, Cảnh Miên Miên dùng chân đá Nghiêm Minh một cái, "Mau, dựa vào Thiển Thiển một chút, để cho họ Cố kia biết, nhà chúng ta đã cướp Thiển Thiển khỏi tay hắn!"
"..." Nghiêm Minh.
-
Trả lời một chủ đề mà mọi người rất hứng thú, là truyện này có nam chính hay không?
Có nha, nhưng lúc xuất hiện nam chính, không ảnh hưởng đến tình huống ngược đống cặn bả, anh ta chỉ đến cà mặt soát sự tồn tại thôi.
Đây là một truyện mau xuyên ngược cặn bã, thích xem truyện ngọt ngào tình cảm, phiền tìm truyện công lược.
Ở lại đây mọi người nhất định phải biết, đây là một truyện ngược cặn bã thoải mái.
Tình yêu nếu cản trở bước chân ngược cặn bã của nữ chính, xin lỗi, chúng tôi không cần tình cảm.8
Cho nên không thể để cho tình cảm quá mức lộ liễu, tôi đối với việc bỏ nam chính vào trong truyện, chờ kịch tình nước chảy thành sông, bọn họ sẽ ở cùng một chỗ.
Có thể chấp nhận thì đọc tiếp, không thể tiếp nhận thì sau này chúng ta lại gặp nhau trên giang hồ.
Tôi không thõa mãn được tất cả mọi người, tôi chỉ viết được câu chuyện sở trường của mình, những độc giả thích thể loại này, đương nhiên sẽ tìm đến tôi, không thích mời yên lặng rời đi, cảm ơn.
- +
Thật sự nôn nao ngóng chờ nam chính.