Chương : 245
Cao Sơn tộc và Cự Nhân tộc là những thuộc hạ đắc lực của Thanh Châu, cho nên Yêu tộc đem toàn lực phản kích, muốn một lần đánh bại Thanh Châu.
Thật ra đây chỉ là một biện pháp che mắt của Thanh Châu, quân chủ lực chân chính ở phía sau đánh úp Yêu tộc.
Kế hoạch của Thanh Châu mặc dù rất chu đáo, nhưng trong quá trình thực hiện lại xảy ra sơ suất, đại quân đã đến chậm hơn một ngày so với kế hoạch.
Cha Uyên Liễm mang theo dũng sĩ của tộc Cao Sơn và tộc Cự Nhân khổ sở chống đỡ, hết đạn cạn lương, chờ đợi viện quân, bị đẩy đến núi Phượng Tê, muốn tìm sự bảo hộ của Phượng tộc.
Khi đó Phượng tộc đã sớm ngăn cách với đời cả ngàn năm.
Núi Phượng Tê chính là nơi sống của phượng hoàng thượng cổ, phía trên bố trí kết giới cường đại, cuộc sống bên trong của Phượng tộc, chính là cuộc sống thế ngoại đào viên.
Cho nên lúc cha Uyên Liễm đến cầu cứu, Phượng tộc trên núi Phượng Tê đã cự tuyệt bọn họ.
Lúc Thanh Châu mang theo đại quân ngày đêm tiến quân chạy đến, cha Uyên Liễm đã tử chiến ở dưới chân núi Phượng Tê, dũng sĩ còn sống cũng rất ít.
Bởi vì chuyện này, trong lòng Uyên Liễm thống hận Phượng tộc, bao gồm cả Phượng Quy.
Cha Phượng Quy là thủ lĩnh Phượng tộc, ban đầu cũng là ông ta cự tuyệt cha của Uyên Liễm.
Mặc dù Phượng tộc không có nghĩa vụ phải giúp tộc Cao Sơn, nhưng Uyên Liễm vô cùng sùng bái cha mình, hắn hận Phượng tộc lạnh lùng, cũng là có thể hiểu.
Chuyện này chỉ có một cái hố là, biết rõ mọi người đều không thích Phượng tộc, tại sao Thanh Châu còn muốn cưới Phượng Quy về?
Thiên hạ Cửu Châu là do rất nhiều bộ tộc dùng mạng đổi về, có rất nhiều bộ tộc nhỏ đã hoàn toàn diệt tộc trong cuộc chiến này.
Bọn họ dùng máu tươi trả giá, xua đuổi Yêu tộc tham lam độc ác, mà Phượng tộc không hề xuất lực, cuối cùng lại được chia sẻ thắng lợi chiến tranh.
Cho nên các bộ tộc tham gia chiến tranh đều không thích Phượng tộc, hơn nữa thủ hạ đắc lực nhất của Thanh Châu, đều chết dưới chân núi Phượng Tê, vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, khiến cho Thanh Châu dẹp hết mọi nghị luận của mọi người, cưới Phượng Quy về?
Vốn Tô Hòa muốn phân loại Uyên Liễm đến mục "có thể tin", vì ân oán của tộc Cao Sơn và Phượng tộc, khiến cho cô lại quyết định nhanh chóng đá Uyên Liễm ra khỏi danh sách.
Cha mình trung thành cẩn cẩn phục vụ người, cuối cùng lại cưới một trong những hung thủ hại chết cha mình, Uyên Liễm đối với Thanh Châu không có một chút oán hận nào sao?
Tô Hòa dựa vào cái chết của Cổ Phiến, chia ra dò xét phản ứng đại thần trong triều, Uyên Liễm, Kỵ Thần, còn có Phượng Quy.
Trong đó, nhất là đại thần trong triều, còn có phản ứng của Kỵ Thần khiến cho Tô Hòa không ngờ tới.
Sau khi ra khỏi Phượng Hoa cung, Tô Hòa liền xử lý những việc quan trọng ở vương triều Cửu Châu.
Tô Hòa xem qua các tấu chương một lần, đều là ca ngợi thanh bình, trăm họ an cư lạc nghiệp.
Trên chính sự có thể nói chuyện qua loa, lấy lệ, ngược lại quân tình của Yêu tộc lại nói rất cặn kẽ.
Từ sau khi đuổi Yêu tộc ra khỏi Cửu Châu, Thanh Châu thành lập Cửu Châu vương triều, dù qua trăm năm, ngàn năm, mọi người đối với chuyện diệt yêu vẫn duy trì một trạng thái hưng phấn, tích cực như cũ.
Mỗi lần Cửu Châu có đại yêu xuất hiện, hầu tước Cửu Châu, võ tướng, bách tính, đều giống như được tiêm máu gà, xông lên, không để cho Yêu tộc có chút cơ hội kéo nhau trở lại nào.
Tô Hòa nhìn trạng thái này rất là nhức đầu.
Toàn dân yêu thích diệt yêu là chuyện tốt, phàm là chuyện gì cũng phải tính thiệt hơn, diệt yêu quá độ như vậy, hậu quả chính là --- quốc khố trống không.
Không khí của một vương triều có liên quan rất lớn với vị Quân chủ thống trị, Thanh Châu là chiến thần, sở thích đánh giặc, cũng giỏi đánh giặc, khiến cho vương triều trọng võ khinh văn, hiện tượng này rất nghiêm trọng.
Chuyện chính sự qua loa lấy lệ, thời điểm đánh giặc ngược lại mỗi người đều rất tích cực, hiện tượng này vô cùng không tốt.
Thấy chuyện nhỏ nhưng nổi bật, từ những chi tiết này, Tô Hòa có thể cân nhắc được toàn cảnh của vương triều Cửu Châu.
Nhìn như vương triều đang đi vào thời kỳ hưng thịnh, thực tế nội bộ đã loạn thành một đoàn, tiếp tục như vậy nữa thì không cần Yêu tộc kéo đến gieo họa, chính bản thân mình cũng có thể tự tìm đường chết.
Thật ra đây chỉ là một biện pháp che mắt của Thanh Châu, quân chủ lực chân chính ở phía sau đánh úp Yêu tộc.
Kế hoạch của Thanh Châu mặc dù rất chu đáo, nhưng trong quá trình thực hiện lại xảy ra sơ suất, đại quân đã đến chậm hơn một ngày so với kế hoạch.
Cha Uyên Liễm mang theo dũng sĩ của tộc Cao Sơn và tộc Cự Nhân khổ sở chống đỡ, hết đạn cạn lương, chờ đợi viện quân, bị đẩy đến núi Phượng Tê, muốn tìm sự bảo hộ của Phượng tộc.
Khi đó Phượng tộc đã sớm ngăn cách với đời cả ngàn năm.
Núi Phượng Tê chính là nơi sống của phượng hoàng thượng cổ, phía trên bố trí kết giới cường đại, cuộc sống bên trong của Phượng tộc, chính là cuộc sống thế ngoại đào viên.
Cho nên lúc cha Uyên Liễm đến cầu cứu, Phượng tộc trên núi Phượng Tê đã cự tuyệt bọn họ.
Lúc Thanh Châu mang theo đại quân ngày đêm tiến quân chạy đến, cha Uyên Liễm đã tử chiến ở dưới chân núi Phượng Tê, dũng sĩ còn sống cũng rất ít.
Bởi vì chuyện này, trong lòng Uyên Liễm thống hận Phượng tộc, bao gồm cả Phượng Quy.
Cha Phượng Quy là thủ lĩnh Phượng tộc, ban đầu cũng là ông ta cự tuyệt cha của Uyên Liễm.
Mặc dù Phượng tộc không có nghĩa vụ phải giúp tộc Cao Sơn, nhưng Uyên Liễm vô cùng sùng bái cha mình, hắn hận Phượng tộc lạnh lùng, cũng là có thể hiểu.
Chuyện này chỉ có một cái hố là, biết rõ mọi người đều không thích Phượng tộc, tại sao Thanh Châu còn muốn cưới Phượng Quy về?
Thiên hạ Cửu Châu là do rất nhiều bộ tộc dùng mạng đổi về, có rất nhiều bộ tộc nhỏ đã hoàn toàn diệt tộc trong cuộc chiến này.
Bọn họ dùng máu tươi trả giá, xua đuổi Yêu tộc tham lam độc ác, mà Phượng tộc không hề xuất lực, cuối cùng lại được chia sẻ thắng lợi chiến tranh.
Cho nên các bộ tộc tham gia chiến tranh đều không thích Phượng tộc, hơn nữa thủ hạ đắc lực nhất của Thanh Châu, đều chết dưới chân núi Phượng Tê, vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, khiến cho Thanh Châu dẹp hết mọi nghị luận của mọi người, cưới Phượng Quy về?
Vốn Tô Hòa muốn phân loại Uyên Liễm đến mục "có thể tin", vì ân oán của tộc Cao Sơn và Phượng tộc, khiến cho cô lại quyết định nhanh chóng đá Uyên Liễm ra khỏi danh sách.
Cha mình trung thành cẩn cẩn phục vụ người, cuối cùng lại cưới một trong những hung thủ hại chết cha mình, Uyên Liễm đối với Thanh Châu không có một chút oán hận nào sao?
Tô Hòa dựa vào cái chết của Cổ Phiến, chia ra dò xét phản ứng đại thần trong triều, Uyên Liễm, Kỵ Thần, còn có Phượng Quy.
Trong đó, nhất là đại thần trong triều, còn có phản ứng của Kỵ Thần khiến cho Tô Hòa không ngờ tới.
Sau khi ra khỏi Phượng Hoa cung, Tô Hòa liền xử lý những việc quan trọng ở vương triều Cửu Châu.
Tô Hòa xem qua các tấu chương một lần, đều là ca ngợi thanh bình, trăm họ an cư lạc nghiệp.
Trên chính sự có thể nói chuyện qua loa, lấy lệ, ngược lại quân tình của Yêu tộc lại nói rất cặn kẽ.
Từ sau khi đuổi Yêu tộc ra khỏi Cửu Châu, Thanh Châu thành lập Cửu Châu vương triều, dù qua trăm năm, ngàn năm, mọi người đối với chuyện diệt yêu vẫn duy trì một trạng thái hưng phấn, tích cực như cũ.
Mỗi lần Cửu Châu có đại yêu xuất hiện, hầu tước Cửu Châu, võ tướng, bách tính, đều giống như được tiêm máu gà, xông lên, không để cho Yêu tộc có chút cơ hội kéo nhau trở lại nào.
Tô Hòa nhìn trạng thái này rất là nhức đầu.
Toàn dân yêu thích diệt yêu là chuyện tốt, phàm là chuyện gì cũng phải tính thiệt hơn, diệt yêu quá độ như vậy, hậu quả chính là --- quốc khố trống không.
Không khí của một vương triều có liên quan rất lớn với vị Quân chủ thống trị, Thanh Châu là chiến thần, sở thích đánh giặc, cũng giỏi đánh giặc, khiến cho vương triều trọng võ khinh văn, hiện tượng này rất nghiêm trọng.
Chuyện chính sự qua loa lấy lệ, thời điểm đánh giặc ngược lại mỗi người đều rất tích cực, hiện tượng này vô cùng không tốt.
Thấy chuyện nhỏ nhưng nổi bật, từ những chi tiết này, Tô Hòa có thể cân nhắc được toàn cảnh của vương triều Cửu Châu.
Nhìn như vương triều đang đi vào thời kỳ hưng thịnh, thực tế nội bộ đã loạn thành một đoàn, tiếp tục như vậy nữa thì không cần Yêu tộc kéo đến gieo họa, chính bản thân mình cũng có thể tự tìm đường chết.