Chương 15: Một chiếc xẻng Lạc Dương
*Xẻng Lạc Dương là xẻng chuyên được dùng để đào cổ mộ.
Giang Tầm: "..."
Giang Ảnh: "..."
"Mày gọi đối thủ của mình là tiểu bảo bối?" Giang Tầm chỉ vào màn hình hỏi.
"Không phải em." Giang Ảnh vội vàng phủ nhận, "Là app đó gọi mà."
Giang Ảnh: "Em cũng chỉ mới tải thôi, còn chưa nghiên cứu hết tính năng của nó nữa."
"Mày đúng là từng giây từng phút theo dõi nhất cử nhất động của đối thủ ha." Giang Tầm thán phục nói.
So với việc trở thành thần tượng, việc xé nhau với đối thủ Giang Ảnh còn làm nghiêm túc hơn.
Nếu để "Tiễn Ảnh"* thấy được bộ mặt này của cậu, không biết họ sẽ nghĩ thế nào nữa.
(*Cắt Ảnh – tên fandom của Giang Ảnh)
"Này gọi là kính nghiệp nha." Giang Ảnh nói, "Lúc nào cũng chú ý đến đối thủ, lúc nào cũng nắm rõ tình hình chiến đấu, dù sao thì đối thủ cũng giúp em tiến bộ hơn."
Sau đó đột nhiên tay Giang Ảnh ngưng lại giữa không trung, khuôn mặt mang biểu cảm kỳ quái, vừa như giận lại vừa như đang cười, nếu buộc phải miêu tả biểu cảm này, thì đó chính là khuôn mặt mang một nụ cười tức sùi bọt mép.
Giang Tầm: "?"
Giang Tầm: "Biểu cảm gì đấy?"
Rốt cuộc Cố Vị like cái gì mà làm cho Giang Ảnh không kiểm soát nổi biểu cảm khuôn mặt thế chứ?
Giang Ảnh khó khăn mở miệng, đem điện thoại đưa cho Giang Tầm: "Anh, gần đây anh đắc tội gì với cậu ta à?"
Giang Tầm: "?"
Giang Ảnh: "Em bảo rồi, nhìn cậu ta ngoan ngoãn vậy thôi, chứ thật ra xấu tính lắm đó."
Giang Tầm: "?"
Giang Ảnh: "Không được rồi, xin lỗi anh, em muốn cười quá ha ha ha ha ha."
Giang Ảnh: "Ha ha ha ha ha phong cách trước kia của anh lại là kiểu này ha ha ha ha."
Giang Tầm cầm di động.
Giang Tầm bấm sáng màn hình.
Giang Tầm tập trung nhìn vào màn hình.
Giang Tầm: "..."
App kia nhảy tới giao diện weibo, hiển thị Cố Vị vừa like một post weibo, post này nội dung rất lạ, nhưng ID weibo này nhìn có vẻ quen quen——
Đó chẳng phải là Weibo của anh sao.
Nhìn kỹ lại, lúc post weibo này là lúc anh mới mười ba tuổi.
Mười năm trước, bạn học sinh trung học Giang Tầm đăng một chiếc weibo "so so deep", bây giờ lại bị người nào đó dùng một cái xẻng Lạc Dương hung hăng đào ra, nhấn một quả like sáng chói lọi.
Chiếc post lại có cơ hội thấy ánh mặt trời.
Phơi thân ra trước mặt mọi người tùy ý quất xác.
@TMW-Xun: Đêm cô đơn, mưa cô đơn, Tầm cô đơn, chờ đợi một người cô đơn. [ Châm thuốc ]
*Các bạn qua manhua đọc chương 16 tại nimicorner.wordpress.com để xem ảnh full HD không che chiếc post cu đơn siêu deep của bạn học Tầm nhaa
Vì truyện bị reup bằng bản trên wattpad nên tụi mình buồn dữ lắm (ŏ﹏ŏ) các bạn vui lòng vào wordpress NiMi's Corner đọc tiếp các chương mới nha, tụi mình vẫn update đều. Khi nào bên wordpress đến chương 45 chúng mình mới up 1 lượt lên wattpad. Lò vé ( ˘ ³˘) ❤
Giang Tầm: "..."
Giang Ảnh: "..."
"Mày gọi đối thủ của mình là tiểu bảo bối?" Giang Tầm chỉ vào màn hình hỏi.
"Không phải em." Giang Ảnh vội vàng phủ nhận, "Là app đó gọi mà."
Giang Ảnh: "Em cũng chỉ mới tải thôi, còn chưa nghiên cứu hết tính năng của nó nữa."
"Mày đúng là từng giây từng phút theo dõi nhất cử nhất động của đối thủ ha." Giang Tầm thán phục nói.
So với việc trở thành thần tượng, việc xé nhau với đối thủ Giang Ảnh còn làm nghiêm túc hơn.
Nếu để "Tiễn Ảnh"* thấy được bộ mặt này của cậu, không biết họ sẽ nghĩ thế nào nữa.
(*Cắt Ảnh – tên fandom của Giang Ảnh)
"Này gọi là kính nghiệp nha." Giang Ảnh nói, "Lúc nào cũng chú ý đến đối thủ, lúc nào cũng nắm rõ tình hình chiến đấu, dù sao thì đối thủ cũng giúp em tiến bộ hơn."
Sau đó đột nhiên tay Giang Ảnh ngưng lại giữa không trung, khuôn mặt mang biểu cảm kỳ quái, vừa như giận lại vừa như đang cười, nếu buộc phải miêu tả biểu cảm này, thì đó chính là khuôn mặt mang một nụ cười tức sùi bọt mép.
Giang Tầm: "?"
Giang Tầm: "Biểu cảm gì đấy?"
Rốt cuộc Cố Vị like cái gì mà làm cho Giang Ảnh không kiểm soát nổi biểu cảm khuôn mặt thế chứ?
Giang Ảnh khó khăn mở miệng, đem điện thoại đưa cho Giang Tầm: "Anh, gần đây anh đắc tội gì với cậu ta à?"
Giang Tầm: "?"
Giang Ảnh: "Em bảo rồi, nhìn cậu ta ngoan ngoãn vậy thôi, chứ thật ra xấu tính lắm đó."
Giang Tầm: "?"
Giang Ảnh: "Không được rồi, xin lỗi anh, em muốn cười quá ha ha ha ha ha."
Giang Ảnh: "Ha ha ha ha ha phong cách trước kia của anh lại là kiểu này ha ha ha ha."
Giang Tầm cầm di động.
Giang Tầm bấm sáng màn hình.
Giang Tầm tập trung nhìn vào màn hình.
Giang Tầm: "..."
App kia nhảy tới giao diện weibo, hiển thị Cố Vị vừa like một post weibo, post này nội dung rất lạ, nhưng ID weibo này nhìn có vẻ quen quen——
Đó chẳng phải là Weibo của anh sao.
Nhìn kỹ lại, lúc post weibo này là lúc anh mới mười ba tuổi.
Mười năm trước, bạn học sinh trung học Giang Tầm đăng một chiếc weibo "so so deep", bây giờ lại bị người nào đó dùng một cái xẻng Lạc Dương hung hăng đào ra, nhấn một quả like sáng chói lọi.
Chiếc post lại có cơ hội thấy ánh mặt trời.
Phơi thân ra trước mặt mọi người tùy ý quất xác.
@TMW-Xun: Đêm cô đơn, mưa cô đơn, Tầm cô đơn, chờ đợi một người cô đơn. [ Châm thuốc ]
*Các bạn qua manhua đọc chương 16 tại nimicorner.wordpress.com để xem ảnh full HD không che chiếc post cu đơn siêu deep của bạn học Tầm nhaa
Vì truyện bị reup bằng bản trên wattpad nên tụi mình buồn dữ lắm (ŏ﹏ŏ) các bạn vui lòng vào wordpress NiMi's Corner đọc tiếp các chương mới nha, tụi mình vẫn update đều. Khi nào bên wordpress đến chương 45 chúng mình mới up 1 lượt lên wattpad. Lò vé ( ˘ ³˘) ❤