Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mộ Hàn Trọng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mộ Hàn Trọng
  3. Chương : 38

Chương : 38

Ti Hoàng Hàn Vũ vẫn yên lặng lắng nghe, nghe đến đó, đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt xuất hiện vài phần thất thố: “Nguy rồi! Vậy hắn hiện tại khẳng định biết độc kia là do ta hạ… Làm sao bây giờ, Hàn Luyện?”

“Sợ cái gì? ‘Di Tình’ không phải chỉ một mình Hoàng hậu nương nương có, hắn sống trong giang hồ, bị người âm thầm hạ độc thủ là chuyện thường thấy, lại không chứng cớ, cho dù trong lòng hoài nghi ngươi, cũng không thể ra mặt bắt người.”

“Ngược lại là..” Lông mi dài rủ xuống, Ti Hoàng Hàn Luyện nhìn chằm chằm những cánh bướm bay lượn xung quanh, lâm vào trầm tư: “Thập Nhất ca bên kia, sau khi trúng độc, nhưng lại không hề có động thái lớn gì…. Có lẽ, là đã tìm được phương pháp giải độc…”

Thanh âm thiếu niên càng lúc càng nhỏ, đến câu cuối cùng dường như là độc thoại, đột nhiên, trong đầu bừng tỉnh, Ti Hoàng Hàn Luyện nhìn qua phía Ti Hoàng Hàn Vũ, “Đại ca, phương pháp giải độc ‘Di Tình’ kia, ngươi cũng biết?”

Người vừa mới nhẹ nhàng thở ra, lại vì câu hỏi này, lần nữa bắt đầu lo lắng. Hồi tưởng lại những lời dặn dò khi mẫu thân đem ‘Di Tình’ giao cho mình… Ti Hoàng Hàn Vũ gật gật đầu, đem phương pháp giải độc nói cho Ti Hoàng Hàn Luyện biết, cuối cùng, lại bổ sung vài câu phán đoán của chính mình: “Phương pháp này quỷ dị như thế, hắn chắc hẳn sẽ không biết. Nghe nói bên cạnh hắn có Tây hộ pháp, am hiểu y độc… Không chừng đã tìm ra phương pháp giải độc khác…”

“Không đúng.” Ti Hoàng Hàn Luyện cắt lời hắn, theo ghế đứng dậy, khoanh hai tay đi vài bước trong phòng, nhớ lại những tin tức mình thu được, cắn môi suy nghĩ một hồi, mới mở miệng tiếp tục: “Một trong bảy độc dược đứng đầu thiên hạ, những dược liệu bình thường căn bản không giải được nó… Tây Ỷ Lôi kia cho dù có năng lực, nhưng cũng không lớn đến vậy. Nếu nói là Ngũ Hoàng Thúc, ta còn có thể tin vài phần.”

“Xem ra… Còn phải tiếp tục quan sát.” Ti Hoàng Hàn Luyện lẩm bẩm nói, bỗng nhiên nhãn tình sáng lên, trên mặt hiện ra tươi cười hồn nhiên, “Ta nghĩ đến một biện pháp.”

“Biện pháp gì?!” Chỉ cần người bên cạnh cười như vậy, liền không có vấn đề gì hắn không giải quyết được, nhiều lần nhìn đã thành kinh nghiệm, khiến cho Ti Hoàng Hàn Vũ không khỏi vui mừng.

Ti Hoàng Hàn Luyện không trả lời, nhìn Ti Hoàng Hàn Vũ, cười không nói.

Mặt trời ngã về phía Tây, nắng chiều nhiễm đỏ cả bầu trời. Trong thành Huyền Chu, hàng cây liễu hai bên đường theo gió nhẹ nhàng lay động, xen lẫn giữa hàng liễu là đủ loại hoa cỏ tranh nhau khoe sắc, xa xa nhìn lại, tựa như một bức tranh tuyệt đẹp.

Trên tấm bảng đỏ thẩm, là bốn chữ Ung Thân Vương Phủ màu vàng to lớn, dưới nắng chiều phản xạ ra ánh sáng chói lọi. Một nam tử cao lớn đứng ở trước cửa, thân thể cường tráng chỉnh tề, trên gương mặt lại không dấu nổi vẻ nóng lòng. Người đi đường qua lại đều ghé mắt liếc nhìn nam tử, nhưng nam tử kia lại giống như không hề phát hiện, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm một phương hướng.

Rốt cục, biểu tình trên mặt y cũng có chuyển biến, trong mắt hiện lên kinh hỉ: “Chủ tử.”

Xa xa một người đi tới, trường bào nguyệt sắc ở trong gió vũ động, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc mang theo vài tia uể oải biếng nhác. Hắn đi tới bên cạnh nam tử, nhẹ gật đầu một cái, sau đó cũng không thèm để ý xoay người đi vào Ung Thân Vương phủ.

“Chủ tử…” An Vô vội vàng đi theo phía sau Mộ Vân Tiêu, qua tiền viện, lại bước nhanh lên hành lang, rẽ trái rẽ phải, cuối cùng đi vào một tiểu viện u tĩnh, Mộ Vân Tiêu ‘Xoát’ một tiếng đẩy ra đại môn, đi vào phòng trong, ngã xuống giường.

An Vô theo vào, đóng cửa lại, đứng ở trước giường, do dự một lúc lâu, mới cúi đầu mở miệng: “Chủ tử, lần sau ra ngoài, xin hãy cho phép thuộc hạ theo cùng… Huyền Kinh tranh đấu gay gắt, tình thế thập phần phức tạp, chủ tử một mình ra ngoài, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất…”

Đã nhiều ngày Mộ Vân Tiêu đều là sáng sớm xuất môn, chạng vạng hồi phủ, lúc trở về ngã đầu xuống giường liền ngủ, không người nào biết hắn đi đâu, mà ngay cả tùy thân An Vô, mỗi ngày khi tỉnh dậy, đối mặt cũng chỉ là khoảng giường trống trơn. Y biết Mộ Vân Tiêu làm việc không muốn có ai vướng tay vướng chân, toàn bộ làm theo ý thích, hắn không muốn nói cho y biết, y cũng sẽ không hỏi, nhưng mà… An toàn của hắn, thân làm thuộc hạ như y, lại không thể không quan tâm.

Mộ Vân Tiêu ở trên giường trở mình một cái, cũng không đáp lời. Trong phòng một mảnh im lặng, An Vô âm thầm thở dài, ở mép giường ngồi xuống, vừa định mở miệng lần nữa, môi đã bị hôn phủ xuống.

Hơi thở nóng cháy giao hòa, đầu lưỡi ở trong khoang miệng tùy ý dạo chơi… Đợi nụ hôn sâu chấm dứt, An Vô không khỏi liên tục thở dốc, khuôn mặt anh tuấn đỏ như tôm luộc, khiến người trên thân nhìn thấy miệng khô lưỡi nóng.

Nghĩ đến An vị  [mùi vị của An Vô =))], Mộ Vân Tiêu cũng không ngẩng đầu lên, thân thủ muốn tháo xuống đai lưng của An Vô.

Nhưng mà nằm ngoài dự liệu của hắn, người dưới thân cũng không phục tùng như mọi lần, mà là kháng cự, dùng khí lực, đem hắn đẩy ra.

Mộ Vân Tiêu nổi giận, chân mày cau lại, rốt cục không im lặng nữa, lạnh lùng mở miệng: “Như thế nào, ngươi không muốn?”

“… Không phải.” An Vô vội vàng đứng dậy, quỳ xuống đất, cúi thấp đầu nói, “Chính là, thỉnh chủ tử đáp ứng thỉnh cầu vừa rồi của thuộc hạ.”

Đây là đang ngụ ý áp chế sao? Mộ Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời, chỉ chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, bắt đầu cởi y phục chính mình, động tác của hắn rất chậm, nhưng vì là y phục ngày mùa Hè, nên chỉ thoáng chốc, mặt đất trước mặt An Vô đã liên tục rơi xuống những lớp y phục mỏng.

“An Vô, ngẩng đầu lên.”

Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhàn nhạt hạ mệnh lệnh.

An Vô nghe lời, đành phải ngẩng đầu.

Trước mắt, thân thể thon dài nhìn một cái không xót gì triển hiện tại trước mắt y, trắng nõn như ngọc, mịn màng bóng loáng, tóc đen mềm mại tản ra, trên gương mặt tuấn mỹ, một đôi mắt phượng đang nhìn chằm chằm y, theo dõi y, ánh mắt nóng rực chứa đầy dục vọng kia khiến cho An Vô có loại ảo giác, giống như giờ phút này người đang trần trụi không phải người trước mắt, mà chính là y.

Máu toàn thân nhanh chóng tụ hết lên trên mặt, An Vô chỉ dám nhìn thoáng qua, liền vội vàng cúi đầu, không dám nhìn nữa.

“Không nghe thấy mệnh lệnh của ta?”

Ngữ điệu bình tĩnh, mơ hồ hàm chứa vài phần khó chịu. Vì thế An Vô đành phải lần nữa ngẩng đầu lên, tận lực đem ánh mắt không nhìn thẳng Mộ Vân Tiêu.

“Nhìn ta.” Người trên giường nhẹ hất cằm, đọc nhấn từng chữ.

Ánh mắt cố định dừng ở trên người Mộ Vân Tiêu, không dám tránh né.

“Tự cởi y phục.”

An Vô không cử động.

Mộ Vân Tiêu mắt sáng như đuốc, không nhúc nhích nhìn y.

Trầm mặc sau một lúc lâu, An Vô mở miệng: “Thỉnh chủ tử đáp ứng thỉnh cầu vừa rồi của thuộc hạ.”

Mộ Vân Tiêu lẳng lặng theo dõi y.

Sát khí từ trên người hắn, trong thoáng chốc, đã tràn ngập khắp gian phòng.

Mồ hôi lạnh theo lưng chảy xuống, An Vô biết mình đã chọc giận Mộ Vân Tiêu, nhưng y không nghĩ lui bước, đầu cúi càng thấp hơn, ngữ khí lại càng thêm kiên định: “Thỉnh chủ tử đáp ứng thỉnh cầu vừa rồi của thuộc hạ.”

Trong không gian im lặng, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập thình thịch. An Vô chợt nhớ tới tình cảnh khi lần đầu tiên gặp Mộ Vân Tiêu, so sánh với tình cảnh lúc này nhưng lại có vài phần tương tự. Hồi ức giống như nước sông, một khi mở ra dòng chảy liền không thể ngăn chặn, rõ ràng bên kia Mộ Vân Tiêu vẫn đang tức giận, nhưng An Vô lại không thể tự chủ mà lâm vào trong những hồi ức xưa kia…

Mộ Vân Tiêu nhìn người quỳ dưới đất, từ trên nhìn xuống có thể rõ ràng nhìn ra được người nọ là đang thất thần, tức giận trong lòng đột nhiên không hiểu lý do dịu đi… Nhịn xuống phẫn nộ, hắn nhíu mày xuống giường, đi đến trước mặt An Vô, khom người đưa tay ra kéo mạnh. An Vô bất ngờ không kịp đề phòng, tới khi kịp phản ứng, cả người đã ngã vào trên giường lớn mềm mại.

“Ngươi thật sự cho rằng chỉ cần ngươi kiên định, ta sẽ không dám làm gì ngươi sao?” Mộ Vân Tiêu oán hận nói ra, dùng thân thể giữ chặt An Vô, ngón tay dừng ở cổ y, lãnh ý dày đặc, “Có tin ta ngay lúc này lập tức giết chết ngươi không? … Ngươi có thể yên tâm, xem xét tình nghĩa trong quá khứ, ta sẽ cho ngươi chết một cách dứt khoát nhẹ nhàng.”

An Vô ngã trên giường, cảm thụ nhiệt độ không thuộc về mình đang dừng trên cổ, những ký ức trong đầu vẫn từng màn hiện lên, nghe câu nói của Mộ Vân Tiêu, bỗng nhiên khóe miệng gợi lên một mạt ý cười, khiến người đang đè ép trên thân y nhìn thấy liền ngẩn ra.

So với tên hộ pháp cứng nhắc bên người đồ đệ của hắn, An Vô kỳ thật đã tốt hơn rất nhiều, nhưng y rất ít cười, cùng y quen biết mấy năm qua, trong trí nhớ của Mộ Vân Tiêu, An Vô cười, một bàn tay liền có thể đếm hết.

Lúc này đây, Mộ Vân Tiêu kinh ngạc nhìn người dưới thân. Nụ cười kia thực nhạt, nhưng xuất hiện trên gương mặt An Vô, lại câu nhân đến mức nói không nên lời.

“Không tin.”

Trầm thấp hai chữ, vang lên ở bên tai Mộ Vân Tiêu.

Trong lòng rung động, Mộ Vân Tiêu mạnh nâng đầu An Vô lên, hung hăng hôn xuống.

…

Ngón tay nhẹ nhàng duỗi ra, màn giường ”Xoát” một tiếng rủ xuống, bao phủ xung quanh giường lớn. Mộ Vân Tiêu ôm An Vô, vội vàng hôn từ trên xuống dưới giảo hoạt tiến vào trong vạt áo, thân thể bọn họ liên tục ma xát lẫn nhau, chỉ trong nháy mắt, hai người đều đã động tình.

Áo rộng mở, lộ ra da thịt màu lúa mạch, trên đó vẫn còn lưu lại nhiều dấu hôn, Mộ Vân Tiêu nương theo từng dấu hôn do chính hắn tạo ra, một lần nữa hôn phủ xuống…

Tiếng hít thở gấp gáp liên tục vang lên ở bên tai, xen lẫn còn có tiếng rên rỉ khàn khàn ẩn hàm sung sướng.

Ngón tay xoa bên hông An Vô, hướng tới đai lưng tìm kiếm, vừa muốn cởi bỏ, đã bị người dưới thân đè lại: “… Thỉnh chủ tử đáp ứng thỉnh cầu vừa rồi của thuộc hạ.”

Sắc mặt Mộ Vân Tiêu biến hóa xanh đỏ, thân thể của hắn đã dâng trào lửa nóng, càng miễn bàn đến vật dưới hạ thân đã sớm cứng rắn đến sắp nổ tung, nghe An Vô nói như vậy, nhất thời ý muốn giết người đều có, miệng không khỏi khẽ gắt một tiếng, tốn hơi thừa lời đáp: “Hảo! Ta đáp ứng ngươi!”

Dứt lời, liền khẩn cấp tiến công thần tốc.

Quần dài bị cởi ra, hai chân thon dài hữu lực ánh vào trong mắt, người đã phải nhẫn nhịn quá lâu nhẹ hừ một tiếng, cường ngạnh xâm nhập giữa hai chân An Vô, trong hai tròng mắt tối tăm, lại thâm sâu thêm vài phần…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4592 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter