Chương : 10
Gregory diện vô biểu tình ngồi trên ngựa, hồn nhiên không hay biết mình đã trở thành nhân vật trung tâm.
Hussel ý vị thâm trường nói: “Cậu Gregory cũng tới tham dự đại điển đăng cơ của hoàng thái tử điện hạ?” Bởi vì Audis hôn mê, Gregory ngầm trở thành người thừa kế hàng đầu của gia tộc Dana, như vậy việc y xuất hiện trong đội ngũ của Hayden là vô cùng dễ hiểu. Hoàng thái tử đăng cơ là sự kiện trọng đại của đế quốc, hiển nhiên Gregory muốn lấy thân phận người thừa kế Dana tới tham dự, chứng tỏ địa vị của bản thân.
Hayden từ chối cho ý kiến nói: “Ta rất mong trên đường đi có nhiều người bầu bạn”
Dinand nhận được mệnh lệnh từ Hayden, cưỡi ngựa qua đó.
Hussel nói rõ nhiệm vụ lần này cho cậu, lại bày tỏ cảm kích đối với viện thủ của Hayden thêm lần nữa.
Hayden lại điều qua cho gã hai trăm người, trong đó có mười người là ma pháp sư. Mặc dù quân đội đế quốc lớn mạnh, nhưng ma pháp sư vẫn rất thiếu hụt, trong đội ngũ của Hussel chỉ có năm người, trong đó hai người là dân đánh thuê. Để truy tìm pháp sư vong linh, ma pháp sư là trợ lực không thể thiếu, cho nên Hussel lại tiếp tục một lần nữa bày tỏ cảm kích từ tận đáy lòng.
Rhodes nghe bọn họ cảm ơn tới cảm ơn lui, hai mắt láo liên nhìn xung quanh, rất sợ Hussel vô tình nhìn về bên này. Từng là chỉ huy quân đội thủ vệ đế đô, Hussel và hắn từng gặp mặt không chỉ một lần. Gã có thể nhận ra Gregory, vậy càng có thể nhận ra hắn. Nghĩ tới đó, dạ dày Rhodes liền thắt lại.
Từ khi gặp phải Hayden đến giờ, vì muốn chắc chắn kế hoạch bỏ trốn không một chút sơ hở mà hắn cứ do dự mãi, dẫn tới bỏ qua biết bao cơ hội chạy trốn. Hiện tại, đã là thời điểm không thể không chuồn đi. Chốc nữa Hayden sẽ tiếp tục lên đường, tin chắc Hussel sẽ đứng ở bên cung kính đưa tiễn bọn họ. Mặc dù có hai mươi phần trăm gã không nhìn ra mình trong hàng ngũ lộn nhộn, nhưng vẫn còn tám mươi phần trăm gã sẽ túm được mình.
Nên mạo hiểm đánh bài chuồn, hay mạo hiểm ở lại?
Rhodes đảo mắt quan sát binh sĩ hai bên, trong lòng tiến hành thiên nhân giao chiến. Bọn họ cũng giống như Hansen đều chú tâm tới hai người đương hàn huyên rôm rả kia, không ai để ý tới hắn cả.
Rhodes lại quay đầu nhìn cỗ xe ngựa.
Mundra ở trong xe không có động tĩnh, không biết có phải lại đang ngủ.
Đằng trước Hussel cuối cùng cũng biểu đạt cảm kích xong, dẫn theo Dinand dạt sang bên, ngoại trừ hắn những người khác đều chăm chú nhìn về phía gã.
Chính là lúc này!
Lần này Rhodes không tiếp tục do dự nữa. Hắn tụt xuống khỏi lưng ngựa, nhanh chóng ngâm nga ma pháp hệ thổ đào hố trên mặt đất. Nhưng phản ứng của Hansel nhanh hơn tưởng tượng của hắn nhiều. Ngay chớp mắt cơ thể hắn tụt xuống đất, Hansen xoay người, tay theo bản năng muốn bắt lấy vai hắn.
Sự tình đã phát triển đến bước này, Rhodes không còn thời gian để mà lo trước lo sau. Hắn ngửa về sau, lấy tay ra sức giật chiếc vòng trên cổ xuống.
Khí vong linh bị Quang Minh thần lực áp chế trong cơ thể hắn nháy mắt ùa ra ngoài.
Hayden đột nhiên ngoảnh lại.
Hussel và các ma pháp sư trong đội ngũ của Hayden đều lao lên tới tấp.
Rhodes giăng kết giới ngưng tụ từ tử khí ngăn chặn công kích, vừa triệu hồi bộ xương chống trả Hansen và binh sĩ, vừa dùng ma pháp hệ thổ đào hố.
Một luồng kiếm khí bất ngờ chọc thủng kết giới, kiếm khí lạnh lẽo xẹt qua má, gọt đứt nửa tai hắn.
Rhodes hét thảm một tiếng, bụm tai, ngẩng đầu nhìn Hayden đã tới trước mặt hắn từ lúc nào. May mà hố dưới chân hắn đã đào xong, trước khi Hayden tấn công lần thứ hai, thân thể đã lọt xuống đất.
Sự việc phát sinh chỉ trong nháy mắt.
Hansen lập tức dẫn người tỏa ra tứ phía vây bắt.
Các ma pháp sư liên tục dùng tinh thần lực cảm ứng khí tức vong linh.
Hussel lại đây nói: “Vừa rồi người kia có phải…” Đường nhìn của gã bị Hayden chắn, lúc đến gần chỉ kịp nhìn thấy một người tụt xuống hố đất, nhưng trong không khí tựa hồ phảng phất khí tức vong linh.
Hayden xác thực suy đoán của gã, “Trong nước còn có pháp sư vong linh nổi danh nào khác sao?”
Hussel hai mắt sáng rực, gần như là hưng phấn, “Mundra!”
“Mundra” xuất hiện làm cho đội ngũ đều nhốn nháo cả lên.
Hussel phấn chấn tinh thần, mượn quân đội của Hayden bao vây mấy nghìn mét xung quanh. Mặc dù “Mundra” dùng ma pháp hệ thổ khiến gã rất kinh ngạc, nhưng thuật độn thổ có một khuyết điểm trí mạng — chui xuống quá sâu, ma pháp sư sẽ không thể thở, dễ chết ngạt, chui quá nông, sẽ lộ ra trên mặt đất, dễ bị người phát hiện. Cho nên Hussel tin rằng bắt được “Mundra” chỉ là vấn đề thời gian. Vừa nghĩ đến gã có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở về đế đô báo cáo kết quả, thậm chí còn có thể kịp đại điển đăng cơ của Ciro, gã phấn khích tới tận não.
Trong khi những người khác bận bịu ngược xuôi vì “Mundra”, Hayden quay trở về xe ngựa.
Trong thùng xe tiểu thư “Monica” vẫn ngủ say sưa, hỗn loạn nhốn nháo bên ngoài và bên trong xe ngựa tựa như hai thế giới cách biệt. Lúc trước Hayden vẫn cho rằng nàng là cô tiểu thư mắc nạn bị tên hầu cận ác độc ức hiếp, nhưng khi tên hầu cận ác độc này biến thành Mundra, thân phận vị tiểu thư bị ức hiếp cũng thực khiến người ta phải suy nghĩ.
Là một tiểu thư khốn quẫn bỏ trốn cùng người lại gặp phải kiếp phỉ, thái độ của cô quá mức bình tĩnh. So sánh ra, “Mundra” còn mang tính người hơn.
Ngón tay Hayden vô thức vuốt ve phần cổ trắng trẻo lộ ra trong không khí. Đầu ngón tay truyền đến xúc cảm làn da lạnh lẽo, nếu không phải mạch vẫn đập chầm chậm, thân thể này gần như chẳng khác gì một cỗ thi thể. Ngón tay hắn chậm rãi trượt xuống, sờ quanh cổ, không thấy vòng. Nhưng Hayden cũng không lập tức buông tha, ánh mắt hắn di chuyển, theo cánh tay dừng lại ở cổ tay và ngón tay. Không có nhẫn, cũng không có vòng tay.
Trên mặt hắn lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười đã lâu không thấy.
Lập tức hắn lại lo cho an nguy của tiểu thư “Monica”. Nàng ngủ rất không bình thường, tính cả thời gian nghỉ ngơi buổi đêm, mỗi ngày nàng đều ngủ hơn mười sáu giờ. Nghĩ đến thủ đoạn khó dự đoán nổi của đám pháp sư vong linh, hắn nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt cổ nàng, nhỏ giọng gọi: “Monica, Monica…”
“Nguyên soái”. Giọng nói của Gregory vang lên bên ngoài cửa.
Hayden rút ngón tay lưu luyến không muốn rời đi trên cổ nàng về, mở cửa thùng xe.
Mundra ngủ quá say, đầu đột nhiên nghiêng đi, ngã lên vai Hayden.
Không thể nghi ngờ, đó là một tư thế ai nhìn cũng thấy đầy ái muội.
Ánh mắt Gregory rất sắc bén, cho dù bên trong xe ngựa tối hù, y vẫn nhìn ra được tiếp xúc giữa vai Hayden và đầu Mundra. Có điều y nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hờ hững nói: “Tôi đến xem Monica”
Hayden cười nói: “Ta nghĩ trong tất cả chúng ta, cô ấy là người thoải mái nhất”. Hắn nâng tay đỡ đầu nàng tựa sang chỗ khác, sau đó đứng dậy bước ra ngoài xe, bộ dạng thờ ơ hỏi, “Nếu người kia là Mundra, vậy lời gã nói hẳn không quá đáng tin rồi”
Gregory nói: “Ngài hoài nghi điều gì?”
Hayden không trả lời trực diện câu hỏi của y, “Cậu không nhớ chuyện quá khứ một chút nào ư?”
Gregory nói: “Không”
“Monica thì sao?” Hayden tự tiếu phi tiếu nhìn y, trong mắt lấp lánh quang mang dường như đang nhắc nhở y đừng có giở trò gian trá.
Gregory trầm mặc một lúc mới thấp giọng nói: “Cái tên này khiến tôi có cảm giác quen thuộc”
Hayden nói: “Cho nên, chúng ta có thể giả thiết, tiểu thư Monica là thật”
Gregory nói: “Ngài nghi ngờ Monica?”
Hayden mỉm cười nói: “Không. Ta chỉ muốn trước khi có đủ loại đồn đãi nhảm nhí làm tổn thương cô ấy, tìm cho cô ấy một cái ô thích hợp”
Lo lắng của hắn không phải không có đạo lý.
Sau một giờ tìm kiếm không có kết quả, Hussel bắt đầu luống cuống. Gã lộn lại, muốn lấy thêm thông tin hữu ích từ phía Hayden.
Hayden cũng không che giấu sự tồn tại của tiểu thư “Monica”.
Bởi vậy, Mundra nhanh chóng bị một đống tiếng hô gọi làm tỉnh.
Cậu chậm chạp nâng mí mắt, hai mắt mơ màng nhìn khuôn mặt xa lạ không biết nhảy ra từ nơi nào.
“Tiểu thư Monica, xin chào. Tôi là Hussel chỉ huy quân đội thủ vệ đế quốc, rất vui được biết cô”. Nói xong mấy câu khách sáo theo thông lệ, gã vào thẳng chủ đề, “Xin hỏi, cô gặp được người hầu của mình vào lúc nào?”
Mundra chậm rãi ngồi dậy, nghiêng đầu nhìn gã nói: “Ông ta làm sao?”
Hussel trở nên nghiêm trọng, “Cô có biết người hầu của cô là pháp sư vong linh?”
Trong lúc tất cả đều cho rằng cô nàng sẽ kinh ngạc, sẽ la hét chói lói, sẽ thề thốt không biết, Mundra rất bình thản gật đầu nói: “Biết”
Câu trả lời này mặc dù hoàn toàn ngoài dự đoán của Hussel, nhưng lại thuận lợi cho câu hỏi tiếp theo của gã, “Cô biết ông ta là pháp sư vong linh còn thuê ông ta?”
Mundra nói: “Ông ta rất thú vị”
Khó mà tưởng tượng một tiểu thư quý tộc lại ngang nhiên đánh giá về một gã pháp sư vong linh là thú vị.
Trước Mundra, Hussel đã gặp rất nhiều người phụ nữ không tầm thường, tỷ như phu nhân Rachel, tỷ như hoàng hậu Samantha, tỷ như Olivia, nhưng họ không tầm thường bởi năng lực xuất sắc cùng mị lực phi phàm, còn vị trước mặt này lại bởi tư tưởng quái dị mà khiến kẻ khác phải chú ý.
Hussel nói: “Cô gặp gã khi nào?”
Mundra nói: “Mười ngày trước”
Hussel nói: “Có thể nói rõ hơn không. Mười ngày trước ở chỗ nào, lúc đó có mấy người, gã đưa ra yêu cầu gì khi đồng hành cùng cô, cô lại thế nào phát hiện gã là pháp sư vong linh”
Mundra nói: “Mười ngày trước, bên ngoài thành Putra, ông ta chỉ có một người, cưỡi một bộ xương ngựa. Ông ta muốn tìm một người làm bạn trên đường, tôi đồng ý”. Vẻ mặt cậu cực kỳ thản nhiên, khiến cho câu trả lời quỷ dị này ở trong lời cậu lại trở nên vô cùng bình thường.
Hussel: “…”
Hayden đột nhiên xen vào nói: “Lúc đó, Gregory ở đâu?”
Nếu bỏ trốn cùng nhau, vậy Gregory hẳn phải ở bên người Monica. Mặc dù không hiểu nổi cá tính Monica, nhưng Gregory chắc chắn không phải người tùy tiện nhận pháp sư vong linh vào đội ngũ của mình. Hơn nữa đế quốc đang truy nã pháp sư vong linh, chuyện này y hẳn phải biết, nhất định không chịu bỏ qua cho “Mundra”.
Nhưng nếu chuyện bỏ trốn chỉ là lời bịa đặt “Mundra” soạn ra, lúc đó Gregory và Monica không ở bên nhau, vậy làm thế nào gã lại biết Gregory ở đâu?
Liên kết hai tình huống trên, khả năng tương đối hợp lý duy nhất là Gregory đụng “Mundra”, bị đối phương đánh bại, bị thương mất trí nhớ. “Mundra” cưỡng ép “Monica” rời đi. Nhưng như vậy lại rất khó giải thích thái độ bình tĩnh của tiểu thư “Monica”. Nếu khả năng tương đối hợp lý này đứng vững, tiểu thư “Monica” sẽ cõng trên lưng hai tội danh: một, vứt bỏ người tình bị thương. Hai, bỏ trốn theo hung thủ giết người tình.
So sánh bộ dạng Gregory và “Mundra”, Hayden thực khó mà nghĩ “Monica” sẽ làm ra lựa chọn như vậy. Nếu lúc đó bởi vì mạng sống bị uy hiếp mà phải xử sự bất đắc dĩ, sau này nàng có rất nhiều cơ hội sửa chữa sai lầm, nhưng đều buông tha hết thảy.
Không thể không nói, vị tiểu thư “Monica” này thật khiến người ta phải suy nghĩ.
Hắn cứ việc xoắn quẩy, câu trả lời của Mundra rất ngắn gọn mà chấn động, “Y ở nhà, chắc là mới rời giường ăn sáng”
Hussel ý vị thâm trường nói: “Cậu Gregory cũng tới tham dự đại điển đăng cơ của hoàng thái tử điện hạ?” Bởi vì Audis hôn mê, Gregory ngầm trở thành người thừa kế hàng đầu của gia tộc Dana, như vậy việc y xuất hiện trong đội ngũ của Hayden là vô cùng dễ hiểu. Hoàng thái tử đăng cơ là sự kiện trọng đại của đế quốc, hiển nhiên Gregory muốn lấy thân phận người thừa kế Dana tới tham dự, chứng tỏ địa vị của bản thân.
Hayden từ chối cho ý kiến nói: “Ta rất mong trên đường đi có nhiều người bầu bạn”
Dinand nhận được mệnh lệnh từ Hayden, cưỡi ngựa qua đó.
Hussel nói rõ nhiệm vụ lần này cho cậu, lại bày tỏ cảm kích đối với viện thủ của Hayden thêm lần nữa.
Hayden lại điều qua cho gã hai trăm người, trong đó có mười người là ma pháp sư. Mặc dù quân đội đế quốc lớn mạnh, nhưng ma pháp sư vẫn rất thiếu hụt, trong đội ngũ của Hussel chỉ có năm người, trong đó hai người là dân đánh thuê. Để truy tìm pháp sư vong linh, ma pháp sư là trợ lực không thể thiếu, cho nên Hussel lại tiếp tục một lần nữa bày tỏ cảm kích từ tận đáy lòng.
Rhodes nghe bọn họ cảm ơn tới cảm ơn lui, hai mắt láo liên nhìn xung quanh, rất sợ Hussel vô tình nhìn về bên này. Từng là chỉ huy quân đội thủ vệ đế đô, Hussel và hắn từng gặp mặt không chỉ một lần. Gã có thể nhận ra Gregory, vậy càng có thể nhận ra hắn. Nghĩ tới đó, dạ dày Rhodes liền thắt lại.
Từ khi gặp phải Hayden đến giờ, vì muốn chắc chắn kế hoạch bỏ trốn không một chút sơ hở mà hắn cứ do dự mãi, dẫn tới bỏ qua biết bao cơ hội chạy trốn. Hiện tại, đã là thời điểm không thể không chuồn đi. Chốc nữa Hayden sẽ tiếp tục lên đường, tin chắc Hussel sẽ đứng ở bên cung kính đưa tiễn bọn họ. Mặc dù có hai mươi phần trăm gã không nhìn ra mình trong hàng ngũ lộn nhộn, nhưng vẫn còn tám mươi phần trăm gã sẽ túm được mình.
Nên mạo hiểm đánh bài chuồn, hay mạo hiểm ở lại?
Rhodes đảo mắt quan sát binh sĩ hai bên, trong lòng tiến hành thiên nhân giao chiến. Bọn họ cũng giống như Hansen đều chú tâm tới hai người đương hàn huyên rôm rả kia, không ai để ý tới hắn cả.
Rhodes lại quay đầu nhìn cỗ xe ngựa.
Mundra ở trong xe không có động tĩnh, không biết có phải lại đang ngủ.
Đằng trước Hussel cuối cùng cũng biểu đạt cảm kích xong, dẫn theo Dinand dạt sang bên, ngoại trừ hắn những người khác đều chăm chú nhìn về phía gã.
Chính là lúc này!
Lần này Rhodes không tiếp tục do dự nữa. Hắn tụt xuống khỏi lưng ngựa, nhanh chóng ngâm nga ma pháp hệ thổ đào hố trên mặt đất. Nhưng phản ứng của Hansel nhanh hơn tưởng tượng của hắn nhiều. Ngay chớp mắt cơ thể hắn tụt xuống đất, Hansen xoay người, tay theo bản năng muốn bắt lấy vai hắn.
Sự tình đã phát triển đến bước này, Rhodes không còn thời gian để mà lo trước lo sau. Hắn ngửa về sau, lấy tay ra sức giật chiếc vòng trên cổ xuống.
Khí vong linh bị Quang Minh thần lực áp chế trong cơ thể hắn nháy mắt ùa ra ngoài.
Hayden đột nhiên ngoảnh lại.
Hussel và các ma pháp sư trong đội ngũ của Hayden đều lao lên tới tấp.
Rhodes giăng kết giới ngưng tụ từ tử khí ngăn chặn công kích, vừa triệu hồi bộ xương chống trả Hansen và binh sĩ, vừa dùng ma pháp hệ thổ đào hố.
Một luồng kiếm khí bất ngờ chọc thủng kết giới, kiếm khí lạnh lẽo xẹt qua má, gọt đứt nửa tai hắn.
Rhodes hét thảm một tiếng, bụm tai, ngẩng đầu nhìn Hayden đã tới trước mặt hắn từ lúc nào. May mà hố dưới chân hắn đã đào xong, trước khi Hayden tấn công lần thứ hai, thân thể đã lọt xuống đất.
Sự việc phát sinh chỉ trong nháy mắt.
Hansen lập tức dẫn người tỏa ra tứ phía vây bắt.
Các ma pháp sư liên tục dùng tinh thần lực cảm ứng khí tức vong linh.
Hussel lại đây nói: “Vừa rồi người kia có phải…” Đường nhìn của gã bị Hayden chắn, lúc đến gần chỉ kịp nhìn thấy một người tụt xuống hố đất, nhưng trong không khí tựa hồ phảng phất khí tức vong linh.
Hayden xác thực suy đoán của gã, “Trong nước còn có pháp sư vong linh nổi danh nào khác sao?”
Hussel hai mắt sáng rực, gần như là hưng phấn, “Mundra!”
“Mundra” xuất hiện làm cho đội ngũ đều nhốn nháo cả lên.
Hussel phấn chấn tinh thần, mượn quân đội của Hayden bao vây mấy nghìn mét xung quanh. Mặc dù “Mundra” dùng ma pháp hệ thổ khiến gã rất kinh ngạc, nhưng thuật độn thổ có một khuyết điểm trí mạng — chui xuống quá sâu, ma pháp sư sẽ không thể thở, dễ chết ngạt, chui quá nông, sẽ lộ ra trên mặt đất, dễ bị người phát hiện. Cho nên Hussel tin rằng bắt được “Mundra” chỉ là vấn đề thời gian. Vừa nghĩ đến gã có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở về đế đô báo cáo kết quả, thậm chí còn có thể kịp đại điển đăng cơ của Ciro, gã phấn khích tới tận não.
Trong khi những người khác bận bịu ngược xuôi vì “Mundra”, Hayden quay trở về xe ngựa.
Trong thùng xe tiểu thư “Monica” vẫn ngủ say sưa, hỗn loạn nhốn nháo bên ngoài và bên trong xe ngựa tựa như hai thế giới cách biệt. Lúc trước Hayden vẫn cho rằng nàng là cô tiểu thư mắc nạn bị tên hầu cận ác độc ức hiếp, nhưng khi tên hầu cận ác độc này biến thành Mundra, thân phận vị tiểu thư bị ức hiếp cũng thực khiến người ta phải suy nghĩ.
Là một tiểu thư khốn quẫn bỏ trốn cùng người lại gặp phải kiếp phỉ, thái độ của cô quá mức bình tĩnh. So sánh ra, “Mundra” còn mang tính người hơn.
Ngón tay Hayden vô thức vuốt ve phần cổ trắng trẻo lộ ra trong không khí. Đầu ngón tay truyền đến xúc cảm làn da lạnh lẽo, nếu không phải mạch vẫn đập chầm chậm, thân thể này gần như chẳng khác gì một cỗ thi thể. Ngón tay hắn chậm rãi trượt xuống, sờ quanh cổ, không thấy vòng. Nhưng Hayden cũng không lập tức buông tha, ánh mắt hắn di chuyển, theo cánh tay dừng lại ở cổ tay và ngón tay. Không có nhẫn, cũng không có vòng tay.
Trên mặt hắn lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười đã lâu không thấy.
Lập tức hắn lại lo cho an nguy của tiểu thư “Monica”. Nàng ngủ rất không bình thường, tính cả thời gian nghỉ ngơi buổi đêm, mỗi ngày nàng đều ngủ hơn mười sáu giờ. Nghĩ đến thủ đoạn khó dự đoán nổi của đám pháp sư vong linh, hắn nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt cổ nàng, nhỏ giọng gọi: “Monica, Monica…”
“Nguyên soái”. Giọng nói của Gregory vang lên bên ngoài cửa.
Hayden rút ngón tay lưu luyến không muốn rời đi trên cổ nàng về, mở cửa thùng xe.
Mundra ngủ quá say, đầu đột nhiên nghiêng đi, ngã lên vai Hayden.
Không thể nghi ngờ, đó là một tư thế ai nhìn cũng thấy đầy ái muội.
Ánh mắt Gregory rất sắc bén, cho dù bên trong xe ngựa tối hù, y vẫn nhìn ra được tiếp xúc giữa vai Hayden và đầu Mundra. Có điều y nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hờ hững nói: “Tôi đến xem Monica”
Hayden cười nói: “Ta nghĩ trong tất cả chúng ta, cô ấy là người thoải mái nhất”. Hắn nâng tay đỡ đầu nàng tựa sang chỗ khác, sau đó đứng dậy bước ra ngoài xe, bộ dạng thờ ơ hỏi, “Nếu người kia là Mundra, vậy lời gã nói hẳn không quá đáng tin rồi”
Gregory nói: “Ngài hoài nghi điều gì?”
Hayden không trả lời trực diện câu hỏi của y, “Cậu không nhớ chuyện quá khứ một chút nào ư?”
Gregory nói: “Không”
“Monica thì sao?” Hayden tự tiếu phi tiếu nhìn y, trong mắt lấp lánh quang mang dường như đang nhắc nhở y đừng có giở trò gian trá.
Gregory trầm mặc một lúc mới thấp giọng nói: “Cái tên này khiến tôi có cảm giác quen thuộc”
Hayden nói: “Cho nên, chúng ta có thể giả thiết, tiểu thư Monica là thật”
Gregory nói: “Ngài nghi ngờ Monica?”
Hayden mỉm cười nói: “Không. Ta chỉ muốn trước khi có đủ loại đồn đãi nhảm nhí làm tổn thương cô ấy, tìm cho cô ấy một cái ô thích hợp”
Lo lắng của hắn không phải không có đạo lý.
Sau một giờ tìm kiếm không có kết quả, Hussel bắt đầu luống cuống. Gã lộn lại, muốn lấy thêm thông tin hữu ích từ phía Hayden.
Hayden cũng không che giấu sự tồn tại của tiểu thư “Monica”.
Bởi vậy, Mundra nhanh chóng bị một đống tiếng hô gọi làm tỉnh.
Cậu chậm chạp nâng mí mắt, hai mắt mơ màng nhìn khuôn mặt xa lạ không biết nhảy ra từ nơi nào.
“Tiểu thư Monica, xin chào. Tôi là Hussel chỉ huy quân đội thủ vệ đế quốc, rất vui được biết cô”. Nói xong mấy câu khách sáo theo thông lệ, gã vào thẳng chủ đề, “Xin hỏi, cô gặp được người hầu của mình vào lúc nào?”
Mundra chậm rãi ngồi dậy, nghiêng đầu nhìn gã nói: “Ông ta làm sao?”
Hussel trở nên nghiêm trọng, “Cô có biết người hầu của cô là pháp sư vong linh?”
Trong lúc tất cả đều cho rằng cô nàng sẽ kinh ngạc, sẽ la hét chói lói, sẽ thề thốt không biết, Mundra rất bình thản gật đầu nói: “Biết”
Câu trả lời này mặc dù hoàn toàn ngoài dự đoán của Hussel, nhưng lại thuận lợi cho câu hỏi tiếp theo của gã, “Cô biết ông ta là pháp sư vong linh còn thuê ông ta?”
Mundra nói: “Ông ta rất thú vị”
Khó mà tưởng tượng một tiểu thư quý tộc lại ngang nhiên đánh giá về một gã pháp sư vong linh là thú vị.
Trước Mundra, Hussel đã gặp rất nhiều người phụ nữ không tầm thường, tỷ như phu nhân Rachel, tỷ như hoàng hậu Samantha, tỷ như Olivia, nhưng họ không tầm thường bởi năng lực xuất sắc cùng mị lực phi phàm, còn vị trước mặt này lại bởi tư tưởng quái dị mà khiến kẻ khác phải chú ý.
Hussel nói: “Cô gặp gã khi nào?”
Mundra nói: “Mười ngày trước”
Hussel nói: “Có thể nói rõ hơn không. Mười ngày trước ở chỗ nào, lúc đó có mấy người, gã đưa ra yêu cầu gì khi đồng hành cùng cô, cô lại thế nào phát hiện gã là pháp sư vong linh”
Mundra nói: “Mười ngày trước, bên ngoài thành Putra, ông ta chỉ có một người, cưỡi một bộ xương ngựa. Ông ta muốn tìm một người làm bạn trên đường, tôi đồng ý”. Vẻ mặt cậu cực kỳ thản nhiên, khiến cho câu trả lời quỷ dị này ở trong lời cậu lại trở nên vô cùng bình thường.
Hussel: “…”
Hayden đột nhiên xen vào nói: “Lúc đó, Gregory ở đâu?”
Nếu bỏ trốn cùng nhau, vậy Gregory hẳn phải ở bên người Monica. Mặc dù không hiểu nổi cá tính Monica, nhưng Gregory chắc chắn không phải người tùy tiện nhận pháp sư vong linh vào đội ngũ của mình. Hơn nữa đế quốc đang truy nã pháp sư vong linh, chuyện này y hẳn phải biết, nhất định không chịu bỏ qua cho “Mundra”.
Nhưng nếu chuyện bỏ trốn chỉ là lời bịa đặt “Mundra” soạn ra, lúc đó Gregory và Monica không ở bên nhau, vậy làm thế nào gã lại biết Gregory ở đâu?
Liên kết hai tình huống trên, khả năng tương đối hợp lý duy nhất là Gregory đụng “Mundra”, bị đối phương đánh bại, bị thương mất trí nhớ. “Mundra” cưỡng ép “Monica” rời đi. Nhưng như vậy lại rất khó giải thích thái độ bình tĩnh của tiểu thư “Monica”. Nếu khả năng tương đối hợp lý này đứng vững, tiểu thư “Monica” sẽ cõng trên lưng hai tội danh: một, vứt bỏ người tình bị thương. Hai, bỏ trốn theo hung thủ giết người tình.
So sánh bộ dạng Gregory và “Mundra”, Hayden thực khó mà nghĩ “Monica” sẽ làm ra lựa chọn như vậy. Nếu lúc đó bởi vì mạng sống bị uy hiếp mà phải xử sự bất đắc dĩ, sau này nàng có rất nhiều cơ hội sửa chữa sai lầm, nhưng đều buông tha hết thảy.
Không thể không nói, vị tiểu thư “Monica” này thật khiến người ta phải suy nghĩ.
Hắn cứ việc xoắn quẩy, câu trả lời của Mundra rất ngắn gọn mà chấn động, “Y ở nhà, chắc là mới rời giường ăn sáng”