Chương : 25
Ngay hôm sau, trong Đông gợn lên một trận huyên náo. Quả nhiên như dự đoán, tin Thủy Miên thoát khỏi kiếp thực tập cũng đã gây nên một trận xôn xao không nhỏ trong đây. Trong toàn công ty, có ba luồn dư luận được hình thành.
Nhóm người thứ nhất là những người đã làm việc cùng Nam Cung Lãnh từ những ngày đầu lập nghiệp. Bọn người này sùng bái anh hết mức, cho nên vô cùng tin tưởng, ủng hộ quyết định của anh và chờ xem biểu hiện của Thủy Miên. Nhóm người thứ hai là những người yêu thích buôn chuyện. Hầu hết thành viên của nhóm này đều tỏ vẻ ghen ghét và không phục với quyết định của anh. Còn nhóm người cuối cùng là những “cao nhân ẩn thế”, không màn chính sự, không phải việc liên quan đến bản thân tuyệt đối không để tâm.
Bất quá, dù có xôn xao đến nhường nào cũng không ai dám biểu hiện. Đùa hay sao, nên nhớ hầu hết các báo chí đều nhận xét về Nam Cung Lãnh bằng hai chữ độc tài. Vụ việc của Sở Yên Chi cũng đã khiến không ít kẻ tự nhận mình đa mưu túc trí chùn bước.
Nhưng hầu hết mọi người đều tò mò không hiểu, tại sao Vương Lâm là người công khai đắc tội với Thủy Miên lại bình an bởi ngoại trừ đương sự, nào ai biết những điều đã xảy ra tại căng nhà hoang kia! Đương nhiên, kẻ tinh tế cũng đã để ý thấy sau vụ việc đó, cô ta thu liễm hẳn, không còn thói kiêu căng nói năng tùy tiện. Điều đó khiến không ít đồng nghiệp của cô ta thở phào nhẹ nhõm.
Trong buổi sáng ngày hôm đó, Thủy Miên nhanh chóng thu dọn đến nơi làm việc mới. Sau khi chào hỏi xem như làm quen với các đồng nghiệp mới và biết được chỗ ngồi của mình, cô nhanh chóng an vị trong hài lòng. Nhân viên chính thức có khác, ít ra cô sẽ không phải viết những cái “chương trình cơ bản” kia nữa.
Nếu có người nhìn thấy được nội tâm của cô nhất định sẽ phát khóc. Công việc của thực tập sinh đúng là không quá khó khăn, nhưng tuyệt đối không hề đơn gian như cô kể. Đối với người vừa tốt nghiệp, chừng đó công việc đã đủ khiến bọn họ bận bịu cả ngày. Nhưng đối với Thủy Miên, chúng chỉ là công việc dành cho một buổi sáng mà thôi. Thế nên, cũng không chút nào khó hiểu khi cô tỏ vẻ bản thân vô cùng buồn chán.
Được bắt đầu bằng với những công việc có tính thử thách hơn khiến cô hài lòng. Cô cười tươi, đôi mắt đẹp cũng theo đó mà nhắm tít lại, tạo thành hai vòng cung hình bán nguyệt đều đặn. Đúng lúc đó, cánh cửa phòng cũng mở ra, một bóng dáng vô cùng quen thuộc nhanh chóng bước đến. Thân hình cao khoác trên mình bộ vest khiến Lí Thần trông nghiêm trang hơn hẳn những ngày thường. Dĩ nhiên, Thủy Miên không nghĩ mình có hảo cảm với người này được chút nào, bởi trên mặt hắn hiện lên một nụ cười nịnh bợ cùng biểu cảm lấy lòng khiến tâm trạng cô xấu đi hẳn. Cô xoay người đi, ý đồ tránh mặt kẻ đáng ghét kia nhưng chưa thực hiện thì giọng nói của hắn đã vang lên:
-Chào chị dâu.
Trên mặt cô hiện lên đầy hắc tuyến. Giờ cô đã hiểu tại sao mà anh luôn tránh người này như tránh tà. Thật đúng là một kẻ chuyên môn gây phiền toái mà! Nhưng chưa đợi cô cảm thán xong, hắn ta nhanh chóng chạy đến bên cạnh cô:
-Sau này mong chị chiếu cố nhiều hơn. Nếu chị có gì không hài lòng, cứ báo trực tiếp với em, đừng cho đại ca biết.
Thần thái của Lí Thần lúc này muốn bao nhiêu hèn mọn liền có bấy nhiêu hèn mọn, khiến cô hận không thể đá một cước để hắn cút ra khỏi thế giới này. Gì chứ, hắn nghĩ sao mà bảo cô chiếu cố hắn trong khi hắn mới là lãnh đạo của cô đây! Thật đúng là ngược đời. Trong lòng cô không khỏi phun ra vài chữ sỉ vả: điên đảo thị phi.
Bất quá, nghĩ tới anh, cô không khỏi nở nụ cười ngọt ngào. Coi như vế sau của lời nịnh nọt kia hoàn toàn đúng đi. Nếu anh biết có người bắt nạt cô, tuyệt đối anh sẽ xử lí từng người một. Cô thích cảm giác được anh che chở. Nhưng khi nhìn về Lí Thần, cô có chút đăm chiêu. Hắn thường xuyên khiến anh chướng mắt, người làm bạn gái như cô đây cũng nên cho anh một lí do để "trừng trị" hắn chứ. Kệ, người xấu như thế cũng nên đi làm khổ sai chuộc lỗi.
Nghĩ là thế, cô không chút áy náy đối với việc tố cáo Lí Thần, ngược lại chỉ hận không thể tố cáo nhiều một chút ấy chứ. Cho nên, cô nở nụ cười tươi hơn cả hoa trả lời hắn ta:
-Nhất định sẽ chiếu cố.
Mắt Lí Thần vừa sáng lên bỗng có chút khựng người. Chắc hắn hoa mắt hay sao mà vừa rồi lại thấy “chị dâu” nghiến răng nhỉ? Khụ khụ, thật sự là đồng chí Lí Thần không hề hoa mắt, chẳng qua là tốc độ thay đổi sắc mặt của mèo nhỏ cũng không chậm tí nào nên hắn cứ qua loa mà cho rằng mình thoát kiếp. Dĩ nhiên, hắn ta không hề hay biết khi mình vừa rời đi, một tin nhắn đã được gửi đến Nam Cung Lãnh: đệ đệ của anh thật là phiền phức quá, anh nghĩ cách cho hắn im lặng một chút đi.
Và suốt ba ngày sau đó, lượng công việc của Lí Thần tăng lên đột ngột, khiến hắn ta không có thời gian để nói nhảm như thường ngày. Hắn chỉ nghĩ rằng do trùng hợp, công việc còn tồn đọng nên đành ngậm ngùi tăng ca. Bất quá dường như sau khi rảnh rỗi và tiếp tục sự nghiệp nói nhảm được vài hôm, sự “trùng hợp” lại tiếp diễn, đồng chí Lí Thần lại phải tiếp tục tăng ca.
Nhóm người thứ nhất là những người đã làm việc cùng Nam Cung Lãnh từ những ngày đầu lập nghiệp. Bọn người này sùng bái anh hết mức, cho nên vô cùng tin tưởng, ủng hộ quyết định của anh và chờ xem biểu hiện của Thủy Miên. Nhóm người thứ hai là những người yêu thích buôn chuyện. Hầu hết thành viên của nhóm này đều tỏ vẻ ghen ghét và không phục với quyết định của anh. Còn nhóm người cuối cùng là những “cao nhân ẩn thế”, không màn chính sự, không phải việc liên quan đến bản thân tuyệt đối không để tâm.
Bất quá, dù có xôn xao đến nhường nào cũng không ai dám biểu hiện. Đùa hay sao, nên nhớ hầu hết các báo chí đều nhận xét về Nam Cung Lãnh bằng hai chữ độc tài. Vụ việc của Sở Yên Chi cũng đã khiến không ít kẻ tự nhận mình đa mưu túc trí chùn bước.
Nhưng hầu hết mọi người đều tò mò không hiểu, tại sao Vương Lâm là người công khai đắc tội với Thủy Miên lại bình an bởi ngoại trừ đương sự, nào ai biết những điều đã xảy ra tại căng nhà hoang kia! Đương nhiên, kẻ tinh tế cũng đã để ý thấy sau vụ việc đó, cô ta thu liễm hẳn, không còn thói kiêu căng nói năng tùy tiện. Điều đó khiến không ít đồng nghiệp của cô ta thở phào nhẹ nhõm.
Trong buổi sáng ngày hôm đó, Thủy Miên nhanh chóng thu dọn đến nơi làm việc mới. Sau khi chào hỏi xem như làm quen với các đồng nghiệp mới và biết được chỗ ngồi của mình, cô nhanh chóng an vị trong hài lòng. Nhân viên chính thức có khác, ít ra cô sẽ không phải viết những cái “chương trình cơ bản” kia nữa.
Nếu có người nhìn thấy được nội tâm của cô nhất định sẽ phát khóc. Công việc của thực tập sinh đúng là không quá khó khăn, nhưng tuyệt đối không hề đơn gian như cô kể. Đối với người vừa tốt nghiệp, chừng đó công việc đã đủ khiến bọn họ bận bịu cả ngày. Nhưng đối với Thủy Miên, chúng chỉ là công việc dành cho một buổi sáng mà thôi. Thế nên, cũng không chút nào khó hiểu khi cô tỏ vẻ bản thân vô cùng buồn chán.
Được bắt đầu bằng với những công việc có tính thử thách hơn khiến cô hài lòng. Cô cười tươi, đôi mắt đẹp cũng theo đó mà nhắm tít lại, tạo thành hai vòng cung hình bán nguyệt đều đặn. Đúng lúc đó, cánh cửa phòng cũng mở ra, một bóng dáng vô cùng quen thuộc nhanh chóng bước đến. Thân hình cao khoác trên mình bộ vest khiến Lí Thần trông nghiêm trang hơn hẳn những ngày thường. Dĩ nhiên, Thủy Miên không nghĩ mình có hảo cảm với người này được chút nào, bởi trên mặt hắn hiện lên một nụ cười nịnh bợ cùng biểu cảm lấy lòng khiến tâm trạng cô xấu đi hẳn. Cô xoay người đi, ý đồ tránh mặt kẻ đáng ghét kia nhưng chưa thực hiện thì giọng nói của hắn đã vang lên:
-Chào chị dâu.
Trên mặt cô hiện lên đầy hắc tuyến. Giờ cô đã hiểu tại sao mà anh luôn tránh người này như tránh tà. Thật đúng là một kẻ chuyên môn gây phiền toái mà! Nhưng chưa đợi cô cảm thán xong, hắn ta nhanh chóng chạy đến bên cạnh cô:
-Sau này mong chị chiếu cố nhiều hơn. Nếu chị có gì không hài lòng, cứ báo trực tiếp với em, đừng cho đại ca biết.
Thần thái của Lí Thần lúc này muốn bao nhiêu hèn mọn liền có bấy nhiêu hèn mọn, khiến cô hận không thể đá một cước để hắn cút ra khỏi thế giới này. Gì chứ, hắn nghĩ sao mà bảo cô chiếu cố hắn trong khi hắn mới là lãnh đạo của cô đây! Thật đúng là ngược đời. Trong lòng cô không khỏi phun ra vài chữ sỉ vả: điên đảo thị phi.
Bất quá, nghĩ tới anh, cô không khỏi nở nụ cười ngọt ngào. Coi như vế sau của lời nịnh nọt kia hoàn toàn đúng đi. Nếu anh biết có người bắt nạt cô, tuyệt đối anh sẽ xử lí từng người một. Cô thích cảm giác được anh che chở. Nhưng khi nhìn về Lí Thần, cô có chút đăm chiêu. Hắn thường xuyên khiến anh chướng mắt, người làm bạn gái như cô đây cũng nên cho anh một lí do để "trừng trị" hắn chứ. Kệ, người xấu như thế cũng nên đi làm khổ sai chuộc lỗi.
Nghĩ là thế, cô không chút áy náy đối với việc tố cáo Lí Thần, ngược lại chỉ hận không thể tố cáo nhiều một chút ấy chứ. Cho nên, cô nở nụ cười tươi hơn cả hoa trả lời hắn ta:
-Nhất định sẽ chiếu cố.
Mắt Lí Thần vừa sáng lên bỗng có chút khựng người. Chắc hắn hoa mắt hay sao mà vừa rồi lại thấy “chị dâu” nghiến răng nhỉ? Khụ khụ, thật sự là đồng chí Lí Thần không hề hoa mắt, chẳng qua là tốc độ thay đổi sắc mặt của mèo nhỏ cũng không chậm tí nào nên hắn cứ qua loa mà cho rằng mình thoát kiếp. Dĩ nhiên, hắn ta không hề hay biết khi mình vừa rời đi, một tin nhắn đã được gửi đến Nam Cung Lãnh: đệ đệ của anh thật là phiền phức quá, anh nghĩ cách cho hắn im lặng một chút đi.
Và suốt ba ngày sau đó, lượng công việc của Lí Thần tăng lên đột ngột, khiến hắn ta không có thời gian để nói nhảm như thường ngày. Hắn chỉ nghĩ rằng do trùng hợp, công việc còn tồn đọng nên đành ngậm ngùi tăng ca. Bất quá dường như sau khi rảnh rỗi và tiếp tục sự nghiệp nói nhảm được vài hôm, sự “trùng hợp” lại tiếp diễn, đồng chí Lí Thần lại phải tiếp tục tăng ca.