Chương 14: Học hỏi
“Không có vấn đề gì, chắc chỉ là nhất thời huyết áp quá cao, lượng máu cung cấp cho não tăng lên dẫn đến mao mạch trong khoang mũi bị vỡ.”
Nửa giờ sau, bác sĩ thu lại ống nghe rồi tổng kết, lại hỏi Lâm Gia Thanh, “Là có chuyện gì làm cho tâm tình kích động sao?”
“…” Lâm Gia Thanh rũ mắt, hoàn toàn không có mặt mũi nói ra.
Tưởng Thừa Vũ cũng mím chặt môi, không có ý mở miệng.
Ánh mắt bác sĩ quét qua quét lại giữa anh và Lâm Gia Thanh một hồi: “Khụ khụ, gần đây khí hậu hanh khô, niêm mạc mũi cũng dễ khô, mao mạch mỏng manh dễ vỡ tăng lên là chuyện bình thường, ăn đồ thanh nhiệt chú ý giữ ẩm là được.”
Sau khi bác sĩ đi rồi, Lâm Gia Thanh vẫn làm theo lời dặn, nắm lấy cánh mũi phía dưới xương mũi, đồng thời há miệng thở.
Tưởng Thừa Vũ vào bếp lấy túi chườm đá, dùng khăn mặt bọc lại, đắp lạnh lên cánh mũi cô.
Qua khoảng sáu bảy phút sau, Lâm Gia Thanh cuối cùng cũng có thể buông cánh mũi ra…
Tưởng Thừa Vũ lại dùng bông gòn phun nước thuốc lên, giúp Lâm Gia Thanh lau chùi qua, lúc này mới cẩn thận đỡ cô trở về phòng ngủ nằm xuống.
Lăn qua lăn lại một phen, Lâm Gia Thanh cũng không tiện nhắc lại chuyện chia phòng ngủ nữa.
Hai người cứ như vậy đắp chăn, tắt đèn.
Lâm Gia Thanh vừa nhắm mắt lại nghĩ đến hình ảnh mất mặt luống cuống tay chân trong phòng tắm kia, chỉ cảm thấy trong không khí đều là mùi vị xấu hổ. Không ngờ Khương Tuệ còn gửi tin nhắn hỏi cô: [Video hay đúng không?]
[Đừng nói nữa được không?]
Lâm Gia Thanh trả lời, nhân tiện kèm theo biểu cảm cạn lời, còn chưa kịp nói tỉ mỉ thì di động đã rung lên, Khương Tuệ bên kia lại gửi lời mời video.
Lâm Gia Thanh vội vàng cúp máy.
Tiếng động đột ngột kinh động đến người bên gối.
Anh nghiêng đầu nhìn qua, chăm chú nhìn vào tên video trong giao diện đối thoại, nhíu mày: “Tư liệu học tập?”
“…” Lâm Gia Thanh muốn giải thích, nhưng những trang bìa video tải lên lúc trước thật sự quá bắt mắt, cô chỉ có thể ho khan ngụy trang: “Không có gì, mấy thứ linh tinh thôi.”
“Ngủ đi ngủ đi.” Nói xong vội vàng tắt màn hình điện thoại.
Nhưng Tưởng Thừa Vũ vẫn không thuận theo, lại hỏi một câu sâu xa: “Học cái gì?”
Ở trong đám bạn của Tưởng Thừa Vũ, Khương Tuệ cũng được coi là tài xế già, cô ấy dám đùa giỡn với đàn ông, hơn nữa bình thường đàn ông cũng không nói lại cô ấy.
Lúc Tưởng Thừa Vũ về nhà còn đang nghi hoặc, đang yên đang lành sao Lâm Gia Thanh lại xem phim xxx.
Nếu Khương Tuệ gửi cho cô, vậy thì dễ hiểu, nhưng cái tên kia…
“Muốn mở khóa tư thế mới?”
“Tôi không hề!” Lâm Gia Thanh lập tức phản bác.
Nhưng cũng bị bắt tại trận rồi, lời giải thích này của cô rõ ràng không có sức thuyết phục.
Cô cũng không thể kể cho Tưởng Thừa Vũ nghe cuộc trò chuyện của cô và Khương Tuệ trong quán cà phê, trong lúc nhất thời lại không tìm được lý do hợp lý hơn, cô chỉ có thể hạ giọng: “Chỉ tò mò xem thử thôi.”
“…” Xem thử? Bộ dạng chuyên chú không chớp mắt của cô còn hơn cả học sinh trong lớp học online luôn đấy, biết không?
Tưởng Thừa Vũ cũng không đành lòng vạch trần cô.
Lâm Gia Thanh cảm nhận được ánh mắt cạn lời của anh, bỗng dưng cô phồng má trừng mắt: “Chẳng lẽ anh chưa từng xem loại phim này sao?”
Lần đầu tiên của họ, rõ ràng anh thuần thục hơn cô nhiều.
Trước kia ngay cả một người bạn gái nghiêm túc anh cũng chưa từng có, cô cũng không tin anh chưa lén xem phim xxx.
Quả nhiên, ánh mắt Tưởng Thừa Vũ lóe lên.
Lông mày Lâm Gia Thanh hơi nhướng lên, bỗng nhiên lại bắt đầu tò mò, Tưởng Thừa Vũ sẽ xem loại phim nào nhỉ?
Mỗi người đều có sở thích khẩu vị riêng.
Vậy thì khẩu vị của Tưởng Thừa Vũ là gì?
Ngực to? Chân dài? Hay là em gái nhà bên điềm đạm đáng thương? Hay là chị gái vừa lạnh lùng vừa khí chất? Hay thậm chí là…vợ người ta?
“Đàn ông các anh thích gọi nữ diễn viên AV là thầy, chắc ‘thầy’ của anh cũng không ít đâu nhỉ?”
Dù sao chuyện xem phim xxx cũng không thể chối cãi, cô dứt khoát đã lỡ cho loét luôn, tán gẫu với anh chút đề tài người lớn.
“Thích ai nhất?” Lâm Gia Thanh nghiêng đầu, hóng hớt nhìn Tưởng Thừa Vũ.
Cho dù phòng ngủ tối om, Tưởng Thừa Vũ cũng có thể nhìn thấy đôi mắt lấp lánh dưới hàng mi cong cong của cô.
Nhiệt độ cơ thể cô xuyên qua chăn truyền đến, mùi sữa tắm lưu lại trên người cũng bị nhiệt độ cơ thể bốc hơi trong không khí, như có như không bay vào trong mũi anh.
“Em xác định muốn thảo luận chủ đề này vào đêm khuya?” Giọng của Tưởng Thừa Vũ bất giác khàn đi, hơi thở cũng trở nên nặng nề.
Kinh nghiệm trong quá khứ nói cho Lâm Gia Thanh biết, anh động tình rồi.
Lúc này cô mới ý thức được khoảng cách giữa mình và anh rất gần. Anh hơi nghiêng người là có thể dán lên mặt cô.
Nghĩ đến những hình ảnh trong phòng tắm, lỗ tai Lâm Gia Thanh lại bắt đầu nóng lên, lúc này mới nghiêng người dời mắt đi.
Nhưng cơ thể không hề lùi lại.
Vừa rồi xem phim xxx nửa ngày, “hứng thú” của cô đã sớm bị khơi dậy.
Lúc này nếu Tưởng Thừa Vũ muốn làm gì đó, có lẽ cô không có cách nào từ chối, cũng không muốn từ chối.
Nhưng mà đợi cả buổi cũng không thấy động tác tiếp theo của người bên cạnh.
“Tưởng Thừa Vũ?” Lâm Gia Thanh liếc mắt nhìn người bên cạnh, nhịn không được gọi một tiếng.
Tông giọng đè thấp, âm cuối uyển chuyển, không chỗ nào là không phải lời mời mọc trắng trợn.
Tưởng Thừa Vũ chỉ thở dài một hơi: “Không còn sớm nữa, ngủ đi.”
Ngủ?!
Cô đã ám chỉ tới vậy, anh lại nói cô ngủ đi?
Lâm Gia Thanh khó có thể tin quay đầu, Tưởng Thừa Vũ đã đưa lưng về phía cô.
Mặt cô lập tức trầm xuống, đưa tay kéo chăn, di chuyển đến điểm cách Tưởng Thừa Vũ xa nhất, cũng xoay người đưa lưng về phía anh nhắm mắt lại.
Tưởng Thừa Vũ không cần quay đầu cũng có thể thấy được dáng vẻ tức giận của cô.
“Sau khi chảy máu mũi không nên vận động mạnh.” Anh chỉ có thể thở ra giải thích một câu.
Quả nhiên, lực kéo trên chăn lập tức buông lỏng.
Lâm Gia Thanh cuộn người, mặt lại đỏ bừng.
Thức ăn ngày hôm sau đều đổi thành đồ thanh nhiệt. Bao gồm củ sen non, cần tây xào bách hợp, canh vịt Xuyên Bối…
Dì giúp việc nói mùa thu nên ăn nhiều thức ăn thanh nhuận, có thể giảm bớt việc chảy máu do niêm mạc mũi dễ bị tổn thương trong thời tiết hanh khô.
Lâm Gia Thanh cũng không biết Tưởng Thừa Vũ nói chuyện với dì như thế nào, chỉ cảm thấy mất mặt, bèn xóa hết video Khương Tuệ gửi tới.
Không ngờ đêm đó tắm rửa xong đi ra, cô lại thấy Tưởng Thừa Vũ đang xem bộ phim quen thuộc kia. <!-- AI CONTENT END 1 -->
Nửa giờ sau, bác sĩ thu lại ống nghe rồi tổng kết, lại hỏi Lâm Gia Thanh, “Là có chuyện gì làm cho tâm tình kích động sao?”
“…” Lâm Gia Thanh rũ mắt, hoàn toàn không có mặt mũi nói ra.
Tưởng Thừa Vũ cũng mím chặt môi, không có ý mở miệng.
Ánh mắt bác sĩ quét qua quét lại giữa anh và Lâm Gia Thanh một hồi: “Khụ khụ, gần đây khí hậu hanh khô, niêm mạc mũi cũng dễ khô, mao mạch mỏng manh dễ vỡ tăng lên là chuyện bình thường, ăn đồ thanh nhiệt chú ý giữ ẩm là được.”
Sau khi bác sĩ đi rồi, Lâm Gia Thanh vẫn làm theo lời dặn, nắm lấy cánh mũi phía dưới xương mũi, đồng thời há miệng thở.
Tưởng Thừa Vũ vào bếp lấy túi chườm đá, dùng khăn mặt bọc lại, đắp lạnh lên cánh mũi cô.
Qua khoảng sáu bảy phút sau, Lâm Gia Thanh cuối cùng cũng có thể buông cánh mũi ra…
Tưởng Thừa Vũ lại dùng bông gòn phun nước thuốc lên, giúp Lâm Gia Thanh lau chùi qua, lúc này mới cẩn thận đỡ cô trở về phòng ngủ nằm xuống.
Lăn qua lăn lại một phen, Lâm Gia Thanh cũng không tiện nhắc lại chuyện chia phòng ngủ nữa.
Hai người cứ như vậy đắp chăn, tắt đèn.
Lâm Gia Thanh vừa nhắm mắt lại nghĩ đến hình ảnh mất mặt luống cuống tay chân trong phòng tắm kia, chỉ cảm thấy trong không khí đều là mùi vị xấu hổ. Không ngờ Khương Tuệ còn gửi tin nhắn hỏi cô: [Video hay đúng không?]
[Đừng nói nữa được không?]
Lâm Gia Thanh trả lời, nhân tiện kèm theo biểu cảm cạn lời, còn chưa kịp nói tỉ mỉ thì di động đã rung lên, Khương Tuệ bên kia lại gửi lời mời video.
Lâm Gia Thanh vội vàng cúp máy.
Tiếng động đột ngột kinh động đến người bên gối.
Anh nghiêng đầu nhìn qua, chăm chú nhìn vào tên video trong giao diện đối thoại, nhíu mày: “Tư liệu học tập?”
“…” Lâm Gia Thanh muốn giải thích, nhưng những trang bìa video tải lên lúc trước thật sự quá bắt mắt, cô chỉ có thể ho khan ngụy trang: “Không có gì, mấy thứ linh tinh thôi.”
“Ngủ đi ngủ đi.” Nói xong vội vàng tắt màn hình điện thoại.
Nhưng Tưởng Thừa Vũ vẫn không thuận theo, lại hỏi một câu sâu xa: “Học cái gì?”
Ở trong đám bạn của Tưởng Thừa Vũ, Khương Tuệ cũng được coi là tài xế già, cô ấy dám đùa giỡn với đàn ông, hơn nữa bình thường đàn ông cũng không nói lại cô ấy.
Lúc Tưởng Thừa Vũ về nhà còn đang nghi hoặc, đang yên đang lành sao Lâm Gia Thanh lại xem phim xxx.
Nếu Khương Tuệ gửi cho cô, vậy thì dễ hiểu, nhưng cái tên kia…
“Muốn mở khóa tư thế mới?”
“Tôi không hề!” Lâm Gia Thanh lập tức phản bác.
Nhưng cũng bị bắt tại trận rồi, lời giải thích này của cô rõ ràng không có sức thuyết phục.
Cô cũng không thể kể cho Tưởng Thừa Vũ nghe cuộc trò chuyện của cô và Khương Tuệ trong quán cà phê, trong lúc nhất thời lại không tìm được lý do hợp lý hơn, cô chỉ có thể hạ giọng: “Chỉ tò mò xem thử thôi.”
“…” Xem thử? Bộ dạng chuyên chú không chớp mắt của cô còn hơn cả học sinh trong lớp học online luôn đấy, biết không?
Tưởng Thừa Vũ cũng không đành lòng vạch trần cô.
Lâm Gia Thanh cảm nhận được ánh mắt cạn lời của anh, bỗng dưng cô phồng má trừng mắt: “Chẳng lẽ anh chưa từng xem loại phim này sao?”
Lần đầu tiên của họ, rõ ràng anh thuần thục hơn cô nhiều.
Trước kia ngay cả một người bạn gái nghiêm túc anh cũng chưa từng có, cô cũng không tin anh chưa lén xem phim xxx.
Quả nhiên, ánh mắt Tưởng Thừa Vũ lóe lên.
Lông mày Lâm Gia Thanh hơi nhướng lên, bỗng nhiên lại bắt đầu tò mò, Tưởng Thừa Vũ sẽ xem loại phim nào nhỉ?
Mỗi người đều có sở thích khẩu vị riêng.
Vậy thì khẩu vị của Tưởng Thừa Vũ là gì?
Ngực to? Chân dài? Hay là em gái nhà bên điềm đạm đáng thương? Hay là chị gái vừa lạnh lùng vừa khí chất? Hay thậm chí là…vợ người ta?
“Đàn ông các anh thích gọi nữ diễn viên AV là thầy, chắc ‘thầy’ của anh cũng không ít đâu nhỉ?”
Dù sao chuyện xem phim xxx cũng không thể chối cãi, cô dứt khoát đã lỡ cho loét luôn, tán gẫu với anh chút đề tài người lớn.
“Thích ai nhất?” Lâm Gia Thanh nghiêng đầu, hóng hớt nhìn Tưởng Thừa Vũ.
Cho dù phòng ngủ tối om, Tưởng Thừa Vũ cũng có thể nhìn thấy đôi mắt lấp lánh dưới hàng mi cong cong của cô.
Nhiệt độ cơ thể cô xuyên qua chăn truyền đến, mùi sữa tắm lưu lại trên người cũng bị nhiệt độ cơ thể bốc hơi trong không khí, như có như không bay vào trong mũi anh.
“Em xác định muốn thảo luận chủ đề này vào đêm khuya?” Giọng của Tưởng Thừa Vũ bất giác khàn đi, hơi thở cũng trở nên nặng nề.
Kinh nghiệm trong quá khứ nói cho Lâm Gia Thanh biết, anh động tình rồi.
Lúc này cô mới ý thức được khoảng cách giữa mình và anh rất gần. Anh hơi nghiêng người là có thể dán lên mặt cô.
Nghĩ đến những hình ảnh trong phòng tắm, lỗ tai Lâm Gia Thanh lại bắt đầu nóng lên, lúc này mới nghiêng người dời mắt đi.
Nhưng cơ thể không hề lùi lại.
Vừa rồi xem phim xxx nửa ngày, “hứng thú” của cô đã sớm bị khơi dậy.
Lúc này nếu Tưởng Thừa Vũ muốn làm gì đó, có lẽ cô không có cách nào từ chối, cũng không muốn từ chối.
Nhưng mà đợi cả buổi cũng không thấy động tác tiếp theo của người bên cạnh.
“Tưởng Thừa Vũ?” Lâm Gia Thanh liếc mắt nhìn người bên cạnh, nhịn không được gọi một tiếng.
Tông giọng đè thấp, âm cuối uyển chuyển, không chỗ nào là không phải lời mời mọc trắng trợn.
Tưởng Thừa Vũ chỉ thở dài một hơi: “Không còn sớm nữa, ngủ đi.”
Ngủ?!
Cô đã ám chỉ tới vậy, anh lại nói cô ngủ đi?
Lâm Gia Thanh khó có thể tin quay đầu, Tưởng Thừa Vũ đã đưa lưng về phía cô.
Mặt cô lập tức trầm xuống, đưa tay kéo chăn, di chuyển đến điểm cách Tưởng Thừa Vũ xa nhất, cũng xoay người đưa lưng về phía anh nhắm mắt lại.
Tưởng Thừa Vũ không cần quay đầu cũng có thể thấy được dáng vẻ tức giận của cô.
“Sau khi chảy máu mũi không nên vận động mạnh.” Anh chỉ có thể thở ra giải thích một câu.
Quả nhiên, lực kéo trên chăn lập tức buông lỏng.
Lâm Gia Thanh cuộn người, mặt lại đỏ bừng.
Thức ăn ngày hôm sau đều đổi thành đồ thanh nhiệt. Bao gồm củ sen non, cần tây xào bách hợp, canh vịt Xuyên Bối…
Dì giúp việc nói mùa thu nên ăn nhiều thức ăn thanh nhuận, có thể giảm bớt việc chảy máu do niêm mạc mũi dễ bị tổn thương trong thời tiết hanh khô.
Lâm Gia Thanh cũng không biết Tưởng Thừa Vũ nói chuyện với dì như thế nào, chỉ cảm thấy mất mặt, bèn xóa hết video Khương Tuệ gửi tới.
Không ngờ đêm đó tắm rửa xong đi ra, cô lại thấy Tưởng Thừa Vũ đang xem bộ phim quen thuộc kia. <!-- AI CONTENT END 1 -->