Chương : 257
Edit: Ư Ư
Những người hầu trong lâu đài cũng trở lại bình thường.
Bọn họ cũng biết trong lâu đài có một người cá ăn thịt người.
Cũng biết công chúa đã từng là quái vật.
Chỉ là bọn họ đều thông minh không nhắc lại chuyện này.
Bởi vì trong mắt họ người cá ăn thịt người rất khác so với lời đồn.
Vị kia rất xinh đẹp, cũng rất yêu công chúa.
Hơn nữa chưa bao giờ giết hay làm một ai bị thương.
Điểm nào cũng rất tốt ngoại trừ... ăn hơi nhiều.
Bọn họ là người hầu của công chúa, đặc biệt sau khi trải qua chuyện này nên càng hướng về phía công chúa.
Mặc kệ thế nào, chỉ cần công chúa thích thì chắc chắn là tốt nhất.
Mà Beres kia lại... tự tiện dẫn đám thôn dân kia vào trong lâu đài.
Nhớ trước đây công chúa đối xử với Beres kia rất tốt, đúng là một người vong ơn phụ nghĩa.
Vậy nên tất cả người hầu trong lâu đài đều cực kỳ không yếu mến Beres, hơn nữa còn cực kỳ khinh bỉ.
Khi mặt trời bắt đầu mọc lên từ phía Đông thì cũng là lúc mặt tuyết bắt đầu hòa tan.
Mùa xuân đã tới.
Thậm chí còn nghe thấy tiếng chim hót líu lo.
Trong lâu đài cũng bắt đầu náo nhiệt hơn.
Cuối cùng mọi người cũng trở lại thành người nên đều vui mừng.
Mà cũng vì Tiểu Hồng đã xuất hiện rất nhiều lần nên khi nó đi ngang qua tuy mọi người vẫn hơi sợ hãi nhưng lại không luống cuống mà sẽ tự động nhường đường cho nó.
Thậm chí còn có người đút thịt cho nó
Điểm này làm đồng chí Tiểu Hồng cực kỳ hài lòng.
Cũng không thèm sợ có người hạ độc mà trực tiếp nuốt luôn.
Từ khi nó có ý định ăn thịt Donner thì Tô Yên đã không cấm nó ăn thịt nữa mà còn chủ động cho nó ăn thêm thịt.
Hừ, tuy cái đuôi của nó bị chọc thành bốn cái lỗ nhỏ nhưng nếu có thể được ăn uống thoải mái như trước kia thì nó sẽ không thèm ăn tên người cá xấu xa kia nữa.
Phòng ngủ, Tô Yên thức dậy, cô vươn tay sang bên cạnh theo bản năng nhưng lại không nắm được bàn tay thon dài kia.
À, đúng rồi, Donner đi rồi.
Cuối cùng Tiểu Hoa cũng vứt quyển truyện cổ tích mà nó đọc sắp nát kia đi
Nhiệm vụ sắp kết thúc rồi ~~
Vui vẻ ~~~
Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, ngài còn một nhiệm vụ cuối cùng, trong bữa tiệc sinh nhật vào ba ngày sao, ngài hãy tuyên bố ngài đã quay lại với mọi người."
Tô Yên dựa vào đầu giường gật gật đầu
"Được."
Donner nói anh sẽ quay về vào ngày sinh nhật của cô.
Vậy... có phải ba ngày nữa cô sẽ được ngủ cùng anh không??
Tiểu Hoa nói xong lại do dự nhưng vẫn không nhịn được, "Ký chủ, em thấy mảnh nhỏ Chủ Thần trên người nam chính Beres có vẻ kỳ quái."
"Kỳ quái ở điểm nào?"
"Hơi thở đó rất mỏng yếu, cực kỳ bé nhỏ."
Tiếp đó Tiểu Hoa lại nghĩ đến một kiện chuyện khác, không nhịn được muốn hỏi, "Ký chủ, ngài lăng nhăng lắm!"
Tô Yên bị câu nói của Tiểu Hoa làm cho ngây người.
Cô mờ mịt hỏi, "Cái gì?"
"Vì sao ngài không thích nam chính Beres mà lại thích người kia?"
Tô Yên còn chưa nói gì thì Tiểu Hoa đã bắt đầu khiếu nại, "Lúc trước ngài nói nam chủ và người tặng lắc tay cho ngài là cùng một người, tên là Quân Vực. Ngài còn nói lúc ngài mười ba tuổi thì người kia đã năm nghìn tuổi, hai người biết nhau từ lúc nhỏ, là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn vậy! Vậy mà, vậy mà..."
Những người hầu trong lâu đài cũng trở lại bình thường.
Bọn họ cũng biết trong lâu đài có một người cá ăn thịt người.
Cũng biết công chúa đã từng là quái vật.
Chỉ là bọn họ đều thông minh không nhắc lại chuyện này.
Bởi vì trong mắt họ người cá ăn thịt người rất khác so với lời đồn.
Vị kia rất xinh đẹp, cũng rất yêu công chúa.
Hơn nữa chưa bao giờ giết hay làm một ai bị thương.
Điểm nào cũng rất tốt ngoại trừ... ăn hơi nhiều.
Bọn họ là người hầu của công chúa, đặc biệt sau khi trải qua chuyện này nên càng hướng về phía công chúa.
Mặc kệ thế nào, chỉ cần công chúa thích thì chắc chắn là tốt nhất.
Mà Beres kia lại... tự tiện dẫn đám thôn dân kia vào trong lâu đài.
Nhớ trước đây công chúa đối xử với Beres kia rất tốt, đúng là một người vong ơn phụ nghĩa.
Vậy nên tất cả người hầu trong lâu đài đều cực kỳ không yếu mến Beres, hơn nữa còn cực kỳ khinh bỉ.
Khi mặt trời bắt đầu mọc lên từ phía Đông thì cũng là lúc mặt tuyết bắt đầu hòa tan.
Mùa xuân đã tới.
Thậm chí còn nghe thấy tiếng chim hót líu lo.
Trong lâu đài cũng bắt đầu náo nhiệt hơn.
Cuối cùng mọi người cũng trở lại thành người nên đều vui mừng.
Mà cũng vì Tiểu Hồng đã xuất hiện rất nhiều lần nên khi nó đi ngang qua tuy mọi người vẫn hơi sợ hãi nhưng lại không luống cuống mà sẽ tự động nhường đường cho nó.
Thậm chí còn có người đút thịt cho nó
Điểm này làm đồng chí Tiểu Hồng cực kỳ hài lòng.
Cũng không thèm sợ có người hạ độc mà trực tiếp nuốt luôn.
Từ khi nó có ý định ăn thịt Donner thì Tô Yên đã không cấm nó ăn thịt nữa mà còn chủ động cho nó ăn thêm thịt.
Hừ, tuy cái đuôi của nó bị chọc thành bốn cái lỗ nhỏ nhưng nếu có thể được ăn uống thoải mái như trước kia thì nó sẽ không thèm ăn tên người cá xấu xa kia nữa.
Phòng ngủ, Tô Yên thức dậy, cô vươn tay sang bên cạnh theo bản năng nhưng lại không nắm được bàn tay thon dài kia.
À, đúng rồi, Donner đi rồi.
Cuối cùng Tiểu Hoa cũng vứt quyển truyện cổ tích mà nó đọc sắp nát kia đi
Nhiệm vụ sắp kết thúc rồi ~~
Vui vẻ ~~~
Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, ngài còn một nhiệm vụ cuối cùng, trong bữa tiệc sinh nhật vào ba ngày sao, ngài hãy tuyên bố ngài đã quay lại với mọi người."
Tô Yên dựa vào đầu giường gật gật đầu
"Được."
Donner nói anh sẽ quay về vào ngày sinh nhật của cô.
Vậy... có phải ba ngày nữa cô sẽ được ngủ cùng anh không??
Tiểu Hoa nói xong lại do dự nhưng vẫn không nhịn được, "Ký chủ, em thấy mảnh nhỏ Chủ Thần trên người nam chính Beres có vẻ kỳ quái."
"Kỳ quái ở điểm nào?"
"Hơi thở đó rất mỏng yếu, cực kỳ bé nhỏ."
Tiếp đó Tiểu Hoa lại nghĩ đến một kiện chuyện khác, không nhịn được muốn hỏi, "Ký chủ, ngài lăng nhăng lắm!"
Tô Yên bị câu nói của Tiểu Hoa làm cho ngây người.
Cô mờ mịt hỏi, "Cái gì?"
"Vì sao ngài không thích nam chính Beres mà lại thích người kia?"
Tô Yên còn chưa nói gì thì Tiểu Hoa đã bắt đầu khiếu nại, "Lúc trước ngài nói nam chủ và người tặng lắc tay cho ngài là cùng một người, tên là Quân Vực. Ngài còn nói lúc ngài mười ba tuổi thì người kia đã năm nghìn tuổi, hai người biết nhau từ lúc nhỏ, là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn vậy! Vậy mà, vậy mà..."