Chương : 301
Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, giải khóa một phần nội dung《 tu tiên 》, ký chủ,chủ mộ kiếm ma này sinh thời tuy rằng là ma tu, nhưng là hắn lại cực kỳ thống hận ma tu, cho nên, cửa đá này chỉ có thanh tu mới có thể mở ra, vì thế dù ngài có tu vi cao như vậy, cũng không có cách nào phát hiện cơ quan."
Tô Yên nghe, yên lặng nhìn về phía Tiểu Dụ.
Ưm, còn may mang theo hắn tới.
Vừa nghĩ, một bên ra lệnh
"Đi thôi, chúng ta đi vào."
Nói xong, Tô Yên lại kéo tay Tiểu Dụ.
Hai người đi sâu vào bên trong.
Dọc theo đường đi, thật sự là quá thuận.
Dẫm lên con đường cẩm thạch màu trắng, các viên dạ minh châu to bằng nắm tay như không cần tiền mà gắn đầy trên tường, chiếu sáng toàn bộ con đường.
Đi sâu vào trong là động chủ mộ. Đập vào mắt chỉ thấy một quan tài bằng ngọc và một bài vị không tên bằng hắc ngọc, ngoài ra không còn gì khác.
Lúc này, Tiểu Hoa nhắc nhở nói
"Ký chủ, nhìn lên trên đỉnh đầu xem."
Tô Yên ngẩng đầu, liền nhìn thấy một quả cầu băng rất lớn, ở bên trong băng cầu là mũi kiếm mỏng như cánh ve xuất hiện trong mắt nàng.
Nàng phi thân bay lên, một đạo kình khí màu đỏ đem quả băng cầu đánh vỡ
"đinh"
Chỉ nghe quả băng cầu kia phát ra thanh âm run rẩy.
Giây tiếp theo liền rơi xuống trong tay Tô Yên.
Tô Yên nhìn nhìn thanh kiếm, sờ lên cảm giác mềm mịn như ngọc, trong đó phảng phất có thủy quang dao động.
Nhẹ nhàng đụng vào, bên trong tựa hồ đã sinh ra kiếm hồn, run rẩy nhè nhẹ.
Ân, đích thực là kiếm tốt.
Nàng hỏi Tiểu Hoa
"Vậy là kết thúc rồi?"
"Ký chủ, như trong cuốn《 tu tiên 》 nói, nam chủ chính là đạt được thanh kiếm này, hắn trong lúc vô ý rơi vào sơn động này, lúc sau liền mang theo thanh kiếm theo đường cũ quay trở về."
Tô Yên nghe, gật gật đầu.
Đang định nói chuyện, lại cảm thấy mặt đất hơi hơi chấn động.
Nàng rũ rũ mắt, cách đó không xa, có con rắn 2 đầu cực to xuất hiện ở cửa hang động, phát ra tiếng tê tê tê.
Khi con cự mãng kia nhìn thấy kiếm thuỷ quang trong tay Tô Yên, đôi mắt to trừng lớn, hai mắt đỏ đậm
"Tê tê tê tê tê!!"
Dám Đoạt kiếm?! Để mệnh lưu lại!!
Tô Yên lùi sau một bước, nhìn đầu rắn kia.
"Ta đưa thanh kiếm cho ngươi, ngươi sẽ thả chúng ta đi sao?"
Con cự mãng 2 đầu kia không ngờ được Tô Yên có thể nói chuyện cùng nó, sửng sốt một chút.
Bất quá rất nhanh liền phun lưỡi rắn đỏ tươi trả lời
"Tê tê tê tê tê!!"
Kiếm sẽ lưu lại, ngươi cũng chết ở nơi này đi!!
Nói xong, nó quất cái đuôi cực lớn về phía Tô Yên.
Phản ứng đầu tiên của Tô Yên đó là túm Tiểu Dụ kéo đến một bên.
Chỉ ra lệnh một câu
"Đứng ở nơi này, đừng cử động."
Nói xong, liền cầm thanh kiếm băng kia cùng song đầu xà đánh nhau.
Mà thanh kiếm kia cũng không nhận Tô Yên là chủ nhân, mũi kiếm tự có ý thức, phi thường không phối hợp.
Khi Tô Yên đâm một kiếm vào người song đầu xà, thế nhưng con rắn kia lông tóc vô thương.
Nàng có chút ghét bỏ liếc mắt nhìn thanh kiếm một cái, liền hất tay ném xuống đất.
Kiếm đểu, còn không dùng tốt bằng Tiểu Hồng nha.
Nghĩ như vậy, Tô Yên nhớ tới Tiểu Hồng vẫn luôn ở trong không gian.
Nháy mắt tiếp theo, trực tiếp đem Tiểu Hồng phóng ra.
Vẫn luôn ở không gian, Tiểu Hồng đã biết tình huống bên ngoài, nó đã nóng lòng muốn thử từ lâu.
"Tê tê tê tê tê!!!"
Tìm chết!!
Tiểu Hồng hung thần ác sát, trừng mắt, giây tiếp theo liền triền đấu cùng song đầu xà kia.
Tô Yên thấy Tiểu Hồng chắc chắn như vậy, nàng ổn định thân hình, muốn xoay người đi tìm Tiểu Dụ.
Kết quả ···, không đợi có động tác, ầm một tiếng.
Tiểu Hồng bị người ta quất cho một cái rơi trên mặt đất.
Tô Yên
"······"
"Leng keng, giải khóa một phần nội dung《 tu tiên 》, ký chủ,chủ mộ kiếm ma này sinh thời tuy rằng là ma tu, nhưng là hắn lại cực kỳ thống hận ma tu, cho nên, cửa đá này chỉ có thanh tu mới có thể mở ra, vì thế dù ngài có tu vi cao như vậy, cũng không có cách nào phát hiện cơ quan."
Tô Yên nghe, yên lặng nhìn về phía Tiểu Dụ.
Ưm, còn may mang theo hắn tới.
Vừa nghĩ, một bên ra lệnh
"Đi thôi, chúng ta đi vào."
Nói xong, Tô Yên lại kéo tay Tiểu Dụ.
Hai người đi sâu vào bên trong.
Dọc theo đường đi, thật sự là quá thuận.
Dẫm lên con đường cẩm thạch màu trắng, các viên dạ minh châu to bằng nắm tay như không cần tiền mà gắn đầy trên tường, chiếu sáng toàn bộ con đường.
Đi sâu vào trong là động chủ mộ. Đập vào mắt chỉ thấy một quan tài bằng ngọc và một bài vị không tên bằng hắc ngọc, ngoài ra không còn gì khác.
Lúc này, Tiểu Hoa nhắc nhở nói
"Ký chủ, nhìn lên trên đỉnh đầu xem."
Tô Yên ngẩng đầu, liền nhìn thấy một quả cầu băng rất lớn, ở bên trong băng cầu là mũi kiếm mỏng như cánh ve xuất hiện trong mắt nàng.
Nàng phi thân bay lên, một đạo kình khí màu đỏ đem quả băng cầu đánh vỡ
"đinh"
Chỉ nghe quả băng cầu kia phát ra thanh âm run rẩy.
Giây tiếp theo liền rơi xuống trong tay Tô Yên.
Tô Yên nhìn nhìn thanh kiếm, sờ lên cảm giác mềm mịn như ngọc, trong đó phảng phất có thủy quang dao động.
Nhẹ nhàng đụng vào, bên trong tựa hồ đã sinh ra kiếm hồn, run rẩy nhè nhẹ.
Ân, đích thực là kiếm tốt.
Nàng hỏi Tiểu Hoa
"Vậy là kết thúc rồi?"
"Ký chủ, như trong cuốn《 tu tiên 》 nói, nam chủ chính là đạt được thanh kiếm này, hắn trong lúc vô ý rơi vào sơn động này, lúc sau liền mang theo thanh kiếm theo đường cũ quay trở về."
Tô Yên nghe, gật gật đầu.
Đang định nói chuyện, lại cảm thấy mặt đất hơi hơi chấn động.
Nàng rũ rũ mắt, cách đó không xa, có con rắn 2 đầu cực to xuất hiện ở cửa hang động, phát ra tiếng tê tê tê.
Khi con cự mãng kia nhìn thấy kiếm thuỷ quang trong tay Tô Yên, đôi mắt to trừng lớn, hai mắt đỏ đậm
"Tê tê tê tê tê!!"
Dám Đoạt kiếm?! Để mệnh lưu lại!!
Tô Yên lùi sau một bước, nhìn đầu rắn kia.
"Ta đưa thanh kiếm cho ngươi, ngươi sẽ thả chúng ta đi sao?"
Con cự mãng 2 đầu kia không ngờ được Tô Yên có thể nói chuyện cùng nó, sửng sốt một chút.
Bất quá rất nhanh liền phun lưỡi rắn đỏ tươi trả lời
"Tê tê tê tê tê!!"
Kiếm sẽ lưu lại, ngươi cũng chết ở nơi này đi!!
Nói xong, nó quất cái đuôi cực lớn về phía Tô Yên.
Phản ứng đầu tiên của Tô Yên đó là túm Tiểu Dụ kéo đến một bên.
Chỉ ra lệnh một câu
"Đứng ở nơi này, đừng cử động."
Nói xong, liền cầm thanh kiếm băng kia cùng song đầu xà đánh nhau.
Mà thanh kiếm kia cũng không nhận Tô Yên là chủ nhân, mũi kiếm tự có ý thức, phi thường không phối hợp.
Khi Tô Yên đâm một kiếm vào người song đầu xà, thế nhưng con rắn kia lông tóc vô thương.
Nàng có chút ghét bỏ liếc mắt nhìn thanh kiếm một cái, liền hất tay ném xuống đất.
Kiếm đểu, còn không dùng tốt bằng Tiểu Hồng nha.
Nghĩ như vậy, Tô Yên nhớ tới Tiểu Hồng vẫn luôn ở trong không gian.
Nháy mắt tiếp theo, trực tiếp đem Tiểu Hồng phóng ra.
Vẫn luôn ở không gian, Tiểu Hồng đã biết tình huống bên ngoài, nó đã nóng lòng muốn thử từ lâu.
"Tê tê tê tê tê!!!"
Tìm chết!!
Tiểu Hồng hung thần ác sát, trừng mắt, giây tiếp theo liền triền đấu cùng song đầu xà kia.
Tô Yên thấy Tiểu Hồng chắc chắn như vậy, nàng ổn định thân hình, muốn xoay người đi tìm Tiểu Dụ.
Kết quả ···, không đợi có động tác, ầm một tiếng.
Tiểu Hồng bị người ta quất cho một cái rơi trên mặt đất.
Tô Yên
"······"