Chương : 343
Edit: Tinh Niệm
Hương vị ngọt ngấy làm hắn nghĩ đến chuyện vừa mới phát sinh.
Bọn họ cũng không dám tới gần hắn, bởi vì hắn có bệnh, sợ nhẹ nhàng chạm vào một cái liền làm đau hắn.
Hắn như là quái vật, bị mọi người vây quanh ở nơi này, một chút một chút xem xét trên dưới.
Cô cũng thấy được.
Hắn khi đó xấu hổ không dám nhìn tới cô, chỉ có thể cầm thảm che đậy chính mình, chỉ cảm thấy bộ dáng bản thân, ngu ngốc cực kỳ.
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn tái nhợt trong chớp mắt, lông mi màu đen run rẩy.
Cúi đầu, bắt lấy tấm thảm, muốn lại lần nữa che đậy tay phải bọc băng gạc của mình.
Tô Yên cơ hồ là theo bản năng duỗi tay, một phen cầm lấy tay hắn, ngăn cản.
Tay hắn thực lạnh.
Thanh âm cô thực nghiêm túc
"Anh sẽ đụng tới miệng vết thương, sẽ đau."
Cô chỉ cảm nhận được bàn tay bị mình nắm, vẫn luôn run rẩy.
Ngẩng đầu nhìn xem, phát hiện sắc mặt của hắn tái nhợt dọa người, cau mày phi thường thống khổ.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ! Hắn sẽ cảm thấy đau đó"
Tô Yên vội vàng buông lỏng tay.
Như thế nào, cô lại quên mất chuyện này?
Tô Yên luôn luôn bình tĩnh, giờ đây con ngươi hiện lên một tia hoảng loạn.
Bởi vì, bộ dáng hắn giống như rất thống khổ.
Trong óc không ngừng suy nghĩ, nên làm cái gì bây giờ?
Cô sẽ ăn ngọt, sau đó....., nghĩ đến những vị diện trước kia.
Cô đem đôi tay để phía sau, để tránh chính mình đụng tới hắn.
Sau đó thò lại gần, nhẹ nhàng hôn môi hắn.
Ưm.....lạnh lạnh.
Trong chớp mắt, trong đầu Tô Yên xẹt qua ý nghĩ này.
Tiểu Hoa không hề biết cô nghĩ gì
Chỉ cảm thấy,tư thế hôn môi của ký chủ mình thực quỷ dị.
Quan trọng nhất chính là, ký chủ chẳng lẽ cho rằng, hôn hôn hắn, hắn liền không đau?
Cô chẳng lẽ đã quên, hôn môi cũng là một loại da thịt tiếp xúc đó?!!
Cô mở to mắt, rời đi môi hắn.
Liền phát hiện, Kỷ Diễn biểu tình có điểm phức tạp.
Hắn như cũ rất đau, bên môi, còn có nơi Tô Yên vừa đụng tới, giống như là vô số lưỡi đao cắt qua da thịt hắn, không ngừng hướng trong thân thể mà đâm vào.
Nhưng càng khiếp sợ hơn chính là, cô, cô hôn hắn?!
Trong nháy mắt cô hôn hắn, hắn chỉ cảm thấy một đồ vật ấm áp mềm mại nhích lại gần, vừa mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của nữ sinh.
Hắn vừa thống khổ, sắc mặt vừa có chút phiếm hồng.
Tim đập càng lúc càng nhanh, hắn thậm chí chỉ có thể nhìn thấy Tô Yên liếm láp khóe môi, há mồm đang nói cái gì, nhưng hắn cái gì cũng không nghe được.
Chỉ nghe được tiếng tim đập của chính mình.
Biểu tình hoảng hốt, nhìn cô.
Tô Yên thấy gương mặt hắn có chút hồng, tuy rằng hôn xong cũng không có phản ứng gì, tình trạng hắn đặc thù, không thể đụng vào.
Nhưng, nhìn gương mặt hắn phiếm hồng, giống như so với vừa nãy tốt hơn chút.
Cô nghiêm túc hỏi
"Còn đau không?"
Kỷ Diễn một câu cũng không nói, chỉ là nhìn cô.
Lúc này, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, một ngôi sao đã sáng lên, ký chủ cố lên!"
Tiểu Hoa hưng phấn, đột nhiên không kịp phòng ngừa, đây quả thực chính là nam chủ bị ký chủ công lược nhanh nhất từ trước tới nay.
Xuyên qua vị diện này chưa đến ba giờ đồng hồ, nhiệm vụ thế nhưng hoàn thành một phần ba.
Tô Yên đợi thật lâu, nghe được người nằm trên giường nói một câu
"Em, không chê tôi sao?"
Ngữ điệu khàn khàn, chậm rãi, nói.
Hắn con ngươi đen nhánh nhìn Tô Yên, như là hi vọng có được một đáp án.
Tô Yên cũng thực nghiêm túc nhìn hắn.
Cô nắm lấy mép giường, sau đó lại một lần nữa hôn hắn một chút.
Lúc này đây vừa chạm vào liền tách ra.
Sau đó nói
"Anh rất tốt, em vĩnh viễn đều sẽ không ghét bỏ anh."
Lúc này, Tiểu Hoa thanh âm lại lần nữa phát ra
"A a a! Ký chủ, đi mau! Bọn họ sắp vào rồi!"
Hương vị ngọt ngấy làm hắn nghĩ đến chuyện vừa mới phát sinh.
Bọn họ cũng không dám tới gần hắn, bởi vì hắn có bệnh, sợ nhẹ nhàng chạm vào một cái liền làm đau hắn.
Hắn như là quái vật, bị mọi người vây quanh ở nơi này, một chút một chút xem xét trên dưới.
Cô cũng thấy được.
Hắn khi đó xấu hổ không dám nhìn tới cô, chỉ có thể cầm thảm che đậy chính mình, chỉ cảm thấy bộ dáng bản thân, ngu ngốc cực kỳ.
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn tái nhợt trong chớp mắt, lông mi màu đen run rẩy.
Cúi đầu, bắt lấy tấm thảm, muốn lại lần nữa che đậy tay phải bọc băng gạc của mình.
Tô Yên cơ hồ là theo bản năng duỗi tay, một phen cầm lấy tay hắn, ngăn cản.
Tay hắn thực lạnh.
Thanh âm cô thực nghiêm túc
"Anh sẽ đụng tới miệng vết thương, sẽ đau."
Cô chỉ cảm nhận được bàn tay bị mình nắm, vẫn luôn run rẩy.
Ngẩng đầu nhìn xem, phát hiện sắc mặt của hắn tái nhợt dọa người, cau mày phi thường thống khổ.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ! Hắn sẽ cảm thấy đau đó"
Tô Yên vội vàng buông lỏng tay.
Như thế nào, cô lại quên mất chuyện này?
Tô Yên luôn luôn bình tĩnh, giờ đây con ngươi hiện lên một tia hoảng loạn.
Bởi vì, bộ dáng hắn giống như rất thống khổ.
Trong óc không ngừng suy nghĩ, nên làm cái gì bây giờ?
Cô sẽ ăn ngọt, sau đó....., nghĩ đến những vị diện trước kia.
Cô đem đôi tay để phía sau, để tránh chính mình đụng tới hắn.
Sau đó thò lại gần, nhẹ nhàng hôn môi hắn.
Ưm.....lạnh lạnh.
Trong chớp mắt, trong đầu Tô Yên xẹt qua ý nghĩ này.
Tiểu Hoa không hề biết cô nghĩ gì
Chỉ cảm thấy,tư thế hôn môi của ký chủ mình thực quỷ dị.
Quan trọng nhất chính là, ký chủ chẳng lẽ cho rằng, hôn hôn hắn, hắn liền không đau?
Cô chẳng lẽ đã quên, hôn môi cũng là một loại da thịt tiếp xúc đó?!!
Cô mở to mắt, rời đi môi hắn.
Liền phát hiện, Kỷ Diễn biểu tình có điểm phức tạp.
Hắn như cũ rất đau, bên môi, còn có nơi Tô Yên vừa đụng tới, giống như là vô số lưỡi đao cắt qua da thịt hắn, không ngừng hướng trong thân thể mà đâm vào.
Nhưng càng khiếp sợ hơn chính là, cô, cô hôn hắn?!
Trong nháy mắt cô hôn hắn, hắn chỉ cảm thấy một đồ vật ấm áp mềm mại nhích lại gần, vừa mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của nữ sinh.
Hắn vừa thống khổ, sắc mặt vừa có chút phiếm hồng.
Tim đập càng lúc càng nhanh, hắn thậm chí chỉ có thể nhìn thấy Tô Yên liếm láp khóe môi, há mồm đang nói cái gì, nhưng hắn cái gì cũng không nghe được.
Chỉ nghe được tiếng tim đập của chính mình.
Biểu tình hoảng hốt, nhìn cô.
Tô Yên thấy gương mặt hắn có chút hồng, tuy rằng hôn xong cũng không có phản ứng gì, tình trạng hắn đặc thù, không thể đụng vào.
Nhưng, nhìn gương mặt hắn phiếm hồng, giống như so với vừa nãy tốt hơn chút.
Cô nghiêm túc hỏi
"Còn đau không?"
Kỷ Diễn một câu cũng không nói, chỉ là nhìn cô.
Lúc này, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, một ngôi sao đã sáng lên, ký chủ cố lên!"
Tiểu Hoa hưng phấn, đột nhiên không kịp phòng ngừa, đây quả thực chính là nam chủ bị ký chủ công lược nhanh nhất từ trước tới nay.
Xuyên qua vị diện này chưa đến ba giờ đồng hồ, nhiệm vụ thế nhưng hoàn thành một phần ba.
Tô Yên đợi thật lâu, nghe được người nằm trên giường nói một câu
"Em, không chê tôi sao?"
Ngữ điệu khàn khàn, chậm rãi, nói.
Hắn con ngươi đen nhánh nhìn Tô Yên, như là hi vọng có được một đáp án.
Tô Yên cũng thực nghiêm túc nhìn hắn.
Cô nắm lấy mép giường, sau đó lại một lần nữa hôn hắn một chút.
Lúc này đây vừa chạm vào liền tách ra.
Sau đó nói
"Anh rất tốt, em vĩnh viễn đều sẽ không ghét bỏ anh."
Lúc này, Tiểu Hoa thanh âm lại lần nữa phát ra
"A a a! Ký chủ, đi mau! Bọn họ sắp vào rồi!"