Chương 24
Nếu như có thể tìm được đại hoàng tử, khéo có khi gia tộc tôi còn có thể tránh được móng vuốt của hoàng thái tử. Đây quả thực là một ý tưởng không tồi.
“Mục Ý rất có thể là bị ép buộc nên mới làm vậy. Hứa Thần chuyện các cậu muốn ly hôn nên cân nhắc lại. Đừng để bản thân lại phải hối tiếc.”
Ánh mắt của Lý Miêu chứa đầy ẩn ý, khoé miệng cô ấy cong lên nhìn tôi.
“Huống hồ bây giờ việc một vợ nhiều chồng cũng không còn quá lạ lẫm gì. Giả sử nếu Yến Phong và Mục Ý yêu nhau thật thì sao cậu không thử sống kiểu xem. Có khi không khí trong nhà lại vui thêm vì có một thành viên mới nữa đó.”
Tôi quăng cho cậu một ánh mắt viên đạn.
Cái tên này lúc nào cũng đùa cợt kiểu đấy chả hiểu nửa kia của cậu ta nghĩ gì mà lại chấp nhận một người như này.
“Thôi nào, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đấy. Vợ tôi lúc đầu cũng như cậu vậy không chấp nhận chuyện này. Ai bảo người có độ hợp phần trăm pheromone với cô ấy nhiều hơn một.”
“Mà cậu biết rồi đó alpha có tính chiếm hữu rất cao vậy nên tất cả chúng tôi đều không ai nhường ai. Cứ như vậy mà đấu đá, tranh giành khiến cho Linh Linh bị tổn thương không ít. Về sau chúng tôi nhận ra thì quyết định sẽ cùng nhau bảo vệ em ấy. Ít ra thì nó cũng sẽ đỡ rắc rối hơn là đấu đá với nhau.”
“Hơn nữa cũng sẽ không khiến cô ấy tổn thương.”
Lựa chọn ở cùng như vậy hiện nay đang là giải pháp tốt nhất. Nếu không có omega để an ủi thì alpha sẽ phát rồ lên và không thể khống chế được bản thân mình.
Bởi vậy nên họ không thích chia sẻ omega của mình cho bất cứ ai, đặc biệt là người có độ phù hợp cao sẽ càng khiến cho bản tính chiếm hữu của họ tăng lên.
Nếu như một omega có độ phù hợp cao với nhiều alpha. Khỏi cần nói cũng đủ biết là nó khốc liệt cỡ nào. Nghĩ thôi cũng thấy sợ,
Còn nếu như sống chung chả hiểu nổi omega kia sao còn có thể chịu đựng được chứ.
“Cái đó thì cho tôi xin đi, nghe thôi cũng thấy phiền rồi.”
Với cả nếu giữa mình và Yến Phong mà xảy ra tranh giành kiểu này thì khả năng tôi thắng là 0,00001%.
Lý Miêu thở dài một hơi, đăm chiêu nhìn tôi. Vẫn là dáng vẻ lạnh lùng thờ ơ đấy nhưng ngữ khí lại trở nên nghiêm túc hơn.
“Tôi chỉ là muốn khuyên cậu như vậy thôi. Đừng có để như tôi, đến giờ vẫn còn bị Linh Linh ghét.”
Sắc mặt của cậu ta trông rất ảm đạm.
“Thật không ngờ cậu cũng sẽ có ngày vì một người nào đó mà suy tư như này.”
Nhớ lại hồi cấp 3 Lý Miêu ở trong trường được không ít alpha và beta tỏ tình dù cậu ta là alpha. Lý do ấy à là do vóc dáng cùng với gương mặt tinh xảo này đều khiến mọi người lầm tưởng là omega. Cả tôi cũng vậy, nhiều lần tôi hay thấy bàn bên cạnh có mấy là thứ tình được nhét vào. Chúng đều là của Lý Miêu, nhưng cậu ta còn chả mở ra xem lấy một lần. Lý Miêu coi chúng như rác thải thẳng tay vứt vào thùng rác.
Nhưng khi người tỏ tình đến nói chuyện với cậu ấy thì lật mặt ngay. Cứ như kẻ vừa tỏ ra ghét bỏ vứt thư tình của người ta vào thùng rác như chưa từng tồn tại vậy.
Này rõ ràng là trà xanh, trà xanh chứ còn gì nữa. Lại còn nũng nịu với cái giọng siêu sến đó của Lý Miêu. Phát ớn.
Giờ nhìn lại một người từng phong bạt một thời nay lại đang u sầu vì người khác. Tôi chỉ có một hai từ tặng cậu, đáng đời.
“Được rồi tờ đơn ly hôn cùng bằng chứng cậu muốn có rồi đó. Tôi đi đây nha sắp đến giờ vợ tôi đang tan làm rồi.”
“Ừm, tạm biệt.”
Tiễn người xong tôi vội quay vào phòng sắp xếp lại các bức ảnh cùng chứng cứ mà tôi tìm được mấy ngày nay.
Giao dịch ngầm của họ là về việc buôn bán thuốc súng cùng một số vũ khí bí mật. Đây hoàn toàn là một vụ phi pháp. Bề ngoài là đang đầu tư vào một quán thuốc nhỏ nhưng thực chất là dùng cách này để nguỵ trang trong việc ẩn xuất vũ khí.
Trong chuyện này còn có sự góp mặt của ba tôi. Ông ấy hẳn là đã bị họ lừa vào đầu tư.
Ba tôi là một người rất tốt bụng dù đã già nhưng thi thoảng ông cũng hay đi đầu tư mấy viện phú lợi cùng nơi chế tạo thuốc. E là việc lần này vậy.
Tôi cất tờ đơn ly hôn đây, ý tứ trong câu nói Lý Miêu. Ngoài những việc kia ra còn có nghĩa là khuyên tôi đừng ly hôn, mà nên tận dụng cuộc hôn nhân này điều tra xem hoàng thái tử đang có ý đồ gì.
“Mục Ý rất có thể là bị ép buộc nên mới làm vậy. Hứa Thần chuyện các cậu muốn ly hôn nên cân nhắc lại. Đừng để bản thân lại phải hối tiếc.”
Ánh mắt của Lý Miêu chứa đầy ẩn ý, khoé miệng cô ấy cong lên nhìn tôi.
“Huống hồ bây giờ việc một vợ nhiều chồng cũng không còn quá lạ lẫm gì. Giả sử nếu Yến Phong và Mục Ý yêu nhau thật thì sao cậu không thử sống kiểu xem. Có khi không khí trong nhà lại vui thêm vì có một thành viên mới nữa đó.”
Tôi quăng cho cậu một ánh mắt viên đạn.
Cái tên này lúc nào cũng đùa cợt kiểu đấy chả hiểu nửa kia của cậu ta nghĩ gì mà lại chấp nhận một người như này.
“Thôi nào, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đấy. Vợ tôi lúc đầu cũng như cậu vậy không chấp nhận chuyện này. Ai bảo người có độ hợp phần trăm pheromone với cô ấy nhiều hơn một.”
“Mà cậu biết rồi đó alpha có tính chiếm hữu rất cao vậy nên tất cả chúng tôi đều không ai nhường ai. Cứ như vậy mà đấu đá, tranh giành khiến cho Linh Linh bị tổn thương không ít. Về sau chúng tôi nhận ra thì quyết định sẽ cùng nhau bảo vệ em ấy. Ít ra thì nó cũng sẽ đỡ rắc rối hơn là đấu đá với nhau.”
“Hơn nữa cũng sẽ không khiến cô ấy tổn thương.”
Lựa chọn ở cùng như vậy hiện nay đang là giải pháp tốt nhất. Nếu không có omega để an ủi thì alpha sẽ phát rồ lên và không thể khống chế được bản thân mình.
Bởi vậy nên họ không thích chia sẻ omega của mình cho bất cứ ai, đặc biệt là người có độ phù hợp cao sẽ càng khiến cho bản tính chiếm hữu của họ tăng lên.
Nếu như một omega có độ phù hợp cao với nhiều alpha. Khỏi cần nói cũng đủ biết là nó khốc liệt cỡ nào. Nghĩ thôi cũng thấy sợ,
Còn nếu như sống chung chả hiểu nổi omega kia sao còn có thể chịu đựng được chứ.
“Cái đó thì cho tôi xin đi, nghe thôi cũng thấy phiền rồi.”
Với cả nếu giữa mình và Yến Phong mà xảy ra tranh giành kiểu này thì khả năng tôi thắng là 0,00001%.
Lý Miêu thở dài một hơi, đăm chiêu nhìn tôi. Vẫn là dáng vẻ lạnh lùng thờ ơ đấy nhưng ngữ khí lại trở nên nghiêm túc hơn.
“Tôi chỉ là muốn khuyên cậu như vậy thôi. Đừng có để như tôi, đến giờ vẫn còn bị Linh Linh ghét.”
Sắc mặt của cậu ta trông rất ảm đạm.
“Thật không ngờ cậu cũng sẽ có ngày vì một người nào đó mà suy tư như này.”
Nhớ lại hồi cấp 3 Lý Miêu ở trong trường được không ít alpha và beta tỏ tình dù cậu ta là alpha. Lý do ấy à là do vóc dáng cùng với gương mặt tinh xảo này đều khiến mọi người lầm tưởng là omega. Cả tôi cũng vậy, nhiều lần tôi hay thấy bàn bên cạnh có mấy là thứ tình được nhét vào. Chúng đều là của Lý Miêu, nhưng cậu ta còn chả mở ra xem lấy một lần. Lý Miêu coi chúng như rác thải thẳng tay vứt vào thùng rác.
Nhưng khi người tỏ tình đến nói chuyện với cậu ấy thì lật mặt ngay. Cứ như kẻ vừa tỏ ra ghét bỏ vứt thư tình của người ta vào thùng rác như chưa từng tồn tại vậy.
Này rõ ràng là trà xanh, trà xanh chứ còn gì nữa. Lại còn nũng nịu với cái giọng siêu sến đó của Lý Miêu. Phát ớn.
Giờ nhìn lại một người từng phong bạt một thời nay lại đang u sầu vì người khác. Tôi chỉ có một hai từ tặng cậu, đáng đời.
“Được rồi tờ đơn ly hôn cùng bằng chứng cậu muốn có rồi đó. Tôi đi đây nha sắp đến giờ vợ tôi đang tan làm rồi.”
“Ừm, tạm biệt.”
Tiễn người xong tôi vội quay vào phòng sắp xếp lại các bức ảnh cùng chứng cứ mà tôi tìm được mấy ngày nay.
Giao dịch ngầm của họ là về việc buôn bán thuốc súng cùng một số vũ khí bí mật. Đây hoàn toàn là một vụ phi pháp. Bề ngoài là đang đầu tư vào một quán thuốc nhỏ nhưng thực chất là dùng cách này để nguỵ trang trong việc ẩn xuất vũ khí.
Trong chuyện này còn có sự góp mặt của ba tôi. Ông ấy hẳn là đã bị họ lừa vào đầu tư.
Ba tôi là một người rất tốt bụng dù đã già nhưng thi thoảng ông cũng hay đi đầu tư mấy viện phú lợi cùng nơi chế tạo thuốc. E là việc lần này vậy.
Tôi cất tờ đơn ly hôn đây, ý tứ trong câu nói Lý Miêu. Ngoài những việc kia ra còn có nghĩa là khuyên tôi đừng ly hôn, mà nên tận dụng cuộc hôn nhân này điều tra xem hoàng thái tử đang có ý đồ gì.