Chương : 11
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh,Anh trai??!!”Thôi rồi,thôi tiêu rồi,đời cô đến đây thế là chấm hết.Bây giờ cô thực muốn vã thật mạnh vo cái mồm thối tha này của mình mấy bạt tay cho bỏ cái tật mắng người.Đúng là “Ếch chết vì cái miệng” mà,đau khổ dằn vặt nhìn Mộ Trình Khâm trước mặt mình.Nhìn trúng ánh mắt khó hiểu của Mộ Trình Khâm bất giác đỏ mặt đến tận mang tai.Thật đẹp,đẹp 1 cách lạnh lùng.
“Anh,chị Ảnh Tuyết từ sau khi tỉnh lại thì đã mất trí nhớ,cho nên không thể nhận ra anh được.Mong anh thông cảm cho chị ấy”Ngô Hạ Ngưng hiền dịu cất lời nói giúp Mộ Ảnh Tuyết.
“Mất trí nhớ”Em gái của anh bị mất trí nhớ sao?Hèn gì không nhận ra anh,anh cũng không cho là mình và cô em gái này thân với nhau lắm.Nhưng dù gì cũng gặp nhau vài lần khi hợp mặt gia đình hay tiệc tùng,lần cuối khi gặp cô là 1 năm trước khi cô chưa bị lâm vào trạng thái thực vật,lúc đó cô cũng cho là sắc xão chứ không như bây giờ,lúc ấy mặt trét cả một tần phấn dầy cộm khiến cho người ta nhìn vào cứ tưởng ma nữ hiện hình,còn bây giờ cô không trang điểm gì,mặt mộc nhìn anh ngây thơ.Trong cô như một thiên thần cầu dẫn anh muốn anh chà đạp vấy bẫn mình.Đôi mắt ấy nhìn anh đến hút hồn,như muốn hút luôn toàn bộ anh vào đó.
Tâm anh động kịch liệt khi thấy ánh mắt to tròn sợ sệt đó nhìn anh.Cô cứ như vậy mà khiến cho anh động tâm?Không thể nào,anh không thể nào động tâm với em gái ruột của mình được.Không thể...anh xoay người đi không nhìn cô nữa.Nhìn sang Ngô Hạ Ngưng nói:
“Tôi đói rồi,làm 1 chút đồ ăn mang ra bàn cho tôi”Nói xong nhanh rời đi.
“A vâng”Ngô Hạ Ngưng nghe vậy vui mừng đến nỗi cười thật tươi như mùa xuân nở rộ,nhanh nhẹn đi lại bếp làm vài món ngon mà cô ta tâm đắt nhất từ trước đến nay trổ hết ra để cho người cô ta yêu thương thưởng thức.
Mộ Ảnh Tuyết nhìn Ngô Hạ Ngưng bận rộn chuẩn bị mà không khỗi suy nghĩ.Đúng là nam nhân được ân sủng nhất trong dàn hậu cung của nữ chủ,được nữ chủ để ý đến như thế thật là hạnh phúc quá nhỉ!Mộ Trình Khâm chính là người trong mộng cũng như ngừơi mà nữ chủ yêu nhất.Nhưng cũng là thành phần khó quyến rũ nhất truyện,hầu như mọi tình huống Mộ Trình Khâm luôn bình tĩnh là dùng cái bãn mặt 'Tiền' của mình để giải quyết,nữ chủ rất khó khăn lắm mới quyến rũ được và cũng chính vì thế nên Mộ Trình Khâm là vị nam chủ cuối cùng trong Top 5 nam chủ soái ca...
Haizz nhưng nghĩ đi cho cùng thì Mộ Trình Khâm là loại người phải nói là vô tình thì rất vô tình,đến nỗi chuyện của ai người nấy lo,đó không phải chuyện của tôi.Còn một khi đã yêu rồi thì vô bớ bến,tính chiếm hữu cùng bá đạo không thua kém gì Cố Tiêu Hàm.Nhưng cô cũng thật không hiểu,với con người có tính chiếm hữu cao như Mộ Trình Khâm cùng Cố Tiêu Hàm vì sao lại chấp nhận cùng hưỡng người mình yêu như thế chứ?Đây vẫn là một ẩn số nha.
'Ọt Ọt'Đang suy nghĩ thì bụng lại đánh trống.Chết tiệt,cô buổi chiều chưa có ăn cơm.Nhìn Ngô Hạ Ngưng đang nhìn cô ngạc nhiên thì không khỗi xấu hổ muốn chết.
“Haha xin lỗi.Chị hơi đói bụng ấy mà”
“Không sao đâu chị.Chắc chị đói lắm rồi,nhưng đáng tiếc em làm không đủ phần cho chị,hay chị cố đợi em một chút em làm phần này xong sẽ làm phần khác cho chị nhé”Ngô Hạ Ngưng buồn bã nói.
“Không cần đâu chị tự làm được rồi.Không cần phiền đến em đâu”
Gì chứ nấu ăn cô đây số 1.Đã từng trãi qua bao sống gió bão bùng cực nhọc học nấu ăn để đúc lót cho hai cái bụng nồi cơm điện là Ân Tầm và Chu An thì cô đây đã trở thành cao thủ võ lâm từ lâu rồi.
Đi lại tủ lạnh mở ra,thấy có nấm đông cô,gà,rông biễn,thịt bò cùng một chút rau xanh...Ùm vậy làm cháo gà nấm đông cô,cơm trộn rông biễn cùng thịt bò xào rau vậy.Thành thục lấy thức ăn ra rồi chế biến nhanh gọn khiến cho Ngô Hạ Ngưng không khỏi trỗ mắt nhìn,trong lòng hơi nghi ngờ.
Vừa làm xong dọn ra bàn đã nhìn thấy Mộ Trình Khâm đang từ tốn ăn món do nữ chủ làm,còn Ngô Hạ Ngưng thì đứng kế bên hạnh phúc nhìn Mộ Trình Khâm thâm tình.
Cũng phải thôi,người ta đây là lần thứ 2 được nấu món ăn tình yêu cho người trong mộng mà,hỏi sao không vui,hỏi sao không hạnh phúc cho được.Mộ Trình Khâm từ nhỏ đã có tính sống tự lập,15 tuổi đã xin ba mẹ ra ở riêng cho nên rất ít khi về nhà.Thừơng thì chỉ có các ngày lễ hay hộp mặt gì đó mới về nhà chính,còn không thì vẫn về chung cư sống bình thường.Cho nên số lần nữ chủ nấu ăn cho anh chỉ đếm đựơc trên đầu ngón tay.Cô còn nhớ lần cuối Mộ Trình Khâm ăn đồ do nữ chủ làm là ngày giáng sinh 2 năm trước trước khi cô xuyên qua.Giờ mới có cơ hội nấu lần thứ 2 cho ngừơi mình yêu,lòng hạnh phúc là phải rồi.
Đặt đồ ăn lên bàn rồi ngồi xuống.Chuẩn bị tinh thần vui vẻ gắp thức ăn thân yêu mà cô đã cất công chế biến thật ngon xem xem khi đã xuyên qua đây rồi không biết tay nghề có lục đi không nữa,thì bỏng đã có một người nào đó gắp trước cô một bước.Mộ Trình Khâm bình bình thản thản đưa thức ăn vào miệng thưởng thức.
Um vị cũng không tệ,rất ngon.Mộ Trình Khâm nghĩ,vẻ mặt mắt nhắm mắt mở ăn ngon lành của anh khiến ai đó bực tức muốn nỗi sùng.Gì chứ,đồ ăn thân yêu của cô,đồ ăn bảo bối của cô,sao anh ta nỡ lòng nào ăn mắt miếng đầu tiên của cô chứ?Cô còn chưa có mở hàng mà anh ta đã mở hàng trước cô rồi.Mắt mở to hết cở trừng thật lớn nhìn đĩa thức ăn cùng bát cháo đang dần dần cạn đi vì ai đó.
Mộ Trình Khâm tao nhã ăn đến nỗi bỏ luôn phần mà nữ chủ hiền thục đã bỏ công sức ra nấu cho mình chuyễn sang ăn phần của Mộ Ảnh Tuyết nấu.Kết thúc bữa ăn 'Tối' Mộ Trình Khâm cầm khăn tay riêng trong túi lau miệng xong đứng lên nói”Cảm ơn vì bữa ăn” xong rồi rời đi.
Trước khi đi còn không quên quăng cho Mộ Ảnh Tuyết một câu khiến cho cô chết lặng người”Sau này phiền em mỗi tối 11 giờ nấu cho tôi một bữa cơm chờ tôi về”rồi mới thực sự đi lên phòng.
Mộ Ảnh Tuyết mặt lúc đỏ lúc xanh rất khó coi.Cô vầy mà bị anh ta 'Chơi' á,nam chủ...nam chủ đúng là ai cũng đáng ghét mà.Cô chưa ăn được miếng nào thế mà anh ta lại ăn hết.Tức chết cô mà,Aaaaaaaa~~lòng Mộ Ảnh Tuyết ai oán rực lửa hừng hực tức tối dọn dẹp bát đĩa bỏ vào bồn rữa chén xong đi lên lầu,Hừ sáng tức trưa tức giờ khuya cũng tức,ay shi...tức quá hết đói lần nữa luôn rồi.Không biết hôm nay là cái ngày gì nữ không biết,xui xẻo quá mà mai đốt phong long mới được,ám khí quá ám khí rồi.
Mộ Ảnh Tuyết rời đi thật lâu rồi nhưng Ngô Hạ Ngưng vẫn đứng đó,khuôn mặt tái mét,tay nắm chặt đến nỗi đỏ lên.Mộ Ảnh Tuyết,sao mày dám,sao mày lại dám làm thế hả?Sao mày cả gan quyến rũ Trình Khâm trước mặt tao,mày phải chết,con đ* ch* tao sẽ giết chết mày,tao sẽ không để yên cho mày đâu,mày cứ chờ đó.
“Anh,Anh trai??!!”Thôi rồi,thôi tiêu rồi,đời cô đến đây thế là chấm hết.Bây giờ cô thực muốn vã thật mạnh vo cái mồm thối tha này của mình mấy bạt tay cho bỏ cái tật mắng người.Đúng là “Ếch chết vì cái miệng” mà,đau khổ dằn vặt nhìn Mộ Trình Khâm trước mặt mình.Nhìn trúng ánh mắt khó hiểu của Mộ Trình Khâm bất giác đỏ mặt đến tận mang tai.Thật đẹp,đẹp 1 cách lạnh lùng.
“Anh,chị Ảnh Tuyết từ sau khi tỉnh lại thì đã mất trí nhớ,cho nên không thể nhận ra anh được.Mong anh thông cảm cho chị ấy”Ngô Hạ Ngưng hiền dịu cất lời nói giúp Mộ Ảnh Tuyết.
“Mất trí nhớ”Em gái của anh bị mất trí nhớ sao?Hèn gì không nhận ra anh,anh cũng không cho là mình và cô em gái này thân với nhau lắm.Nhưng dù gì cũng gặp nhau vài lần khi hợp mặt gia đình hay tiệc tùng,lần cuối khi gặp cô là 1 năm trước khi cô chưa bị lâm vào trạng thái thực vật,lúc đó cô cũng cho là sắc xão chứ không như bây giờ,lúc ấy mặt trét cả một tần phấn dầy cộm khiến cho người ta nhìn vào cứ tưởng ma nữ hiện hình,còn bây giờ cô không trang điểm gì,mặt mộc nhìn anh ngây thơ.Trong cô như một thiên thần cầu dẫn anh muốn anh chà đạp vấy bẫn mình.Đôi mắt ấy nhìn anh đến hút hồn,như muốn hút luôn toàn bộ anh vào đó.
Tâm anh động kịch liệt khi thấy ánh mắt to tròn sợ sệt đó nhìn anh.Cô cứ như vậy mà khiến cho anh động tâm?Không thể nào,anh không thể nào động tâm với em gái ruột của mình được.Không thể...anh xoay người đi không nhìn cô nữa.Nhìn sang Ngô Hạ Ngưng nói:
“Tôi đói rồi,làm 1 chút đồ ăn mang ra bàn cho tôi”Nói xong nhanh rời đi.
“A vâng”Ngô Hạ Ngưng nghe vậy vui mừng đến nỗi cười thật tươi như mùa xuân nở rộ,nhanh nhẹn đi lại bếp làm vài món ngon mà cô ta tâm đắt nhất từ trước đến nay trổ hết ra để cho người cô ta yêu thương thưởng thức.
Mộ Ảnh Tuyết nhìn Ngô Hạ Ngưng bận rộn chuẩn bị mà không khỗi suy nghĩ.Đúng là nam nhân được ân sủng nhất trong dàn hậu cung của nữ chủ,được nữ chủ để ý đến như thế thật là hạnh phúc quá nhỉ!Mộ Trình Khâm chính là người trong mộng cũng như ngừơi mà nữ chủ yêu nhất.Nhưng cũng là thành phần khó quyến rũ nhất truyện,hầu như mọi tình huống Mộ Trình Khâm luôn bình tĩnh là dùng cái bãn mặt 'Tiền' của mình để giải quyết,nữ chủ rất khó khăn lắm mới quyến rũ được và cũng chính vì thế nên Mộ Trình Khâm là vị nam chủ cuối cùng trong Top 5 nam chủ soái ca...
Haizz nhưng nghĩ đi cho cùng thì Mộ Trình Khâm là loại người phải nói là vô tình thì rất vô tình,đến nỗi chuyện của ai người nấy lo,đó không phải chuyện của tôi.Còn một khi đã yêu rồi thì vô bớ bến,tính chiếm hữu cùng bá đạo không thua kém gì Cố Tiêu Hàm.Nhưng cô cũng thật không hiểu,với con người có tính chiếm hữu cao như Mộ Trình Khâm cùng Cố Tiêu Hàm vì sao lại chấp nhận cùng hưỡng người mình yêu như thế chứ?Đây vẫn là một ẩn số nha.
'Ọt Ọt'Đang suy nghĩ thì bụng lại đánh trống.Chết tiệt,cô buổi chiều chưa có ăn cơm.Nhìn Ngô Hạ Ngưng đang nhìn cô ngạc nhiên thì không khỗi xấu hổ muốn chết.
“Haha xin lỗi.Chị hơi đói bụng ấy mà”
“Không sao đâu chị.Chắc chị đói lắm rồi,nhưng đáng tiếc em làm không đủ phần cho chị,hay chị cố đợi em một chút em làm phần này xong sẽ làm phần khác cho chị nhé”Ngô Hạ Ngưng buồn bã nói.
“Không cần đâu chị tự làm được rồi.Không cần phiền đến em đâu”
Gì chứ nấu ăn cô đây số 1.Đã từng trãi qua bao sống gió bão bùng cực nhọc học nấu ăn để đúc lót cho hai cái bụng nồi cơm điện là Ân Tầm và Chu An thì cô đây đã trở thành cao thủ võ lâm từ lâu rồi.
Đi lại tủ lạnh mở ra,thấy có nấm đông cô,gà,rông biễn,thịt bò cùng một chút rau xanh...Ùm vậy làm cháo gà nấm đông cô,cơm trộn rông biễn cùng thịt bò xào rau vậy.Thành thục lấy thức ăn ra rồi chế biến nhanh gọn khiến cho Ngô Hạ Ngưng không khỏi trỗ mắt nhìn,trong lòng hơi nghi ngờ.
Vừa làm xong dọn ra bàn đã nhìn thấy Mộ Trình Khâm đang từ tốn ăn món do nữ chủ làm,còn Ngô Hạ Ngưng thì đứng kế bên hạnh phúc nhìn Mộ Trình Khâm thâm tình.
Cũng phải thôi,người ta đây là lần thứ 2 được nấu món ăn tình yêu cho người trong mộng mà,hỏi sao không vui,hỏi sao không hạnh phúc cho được.Mộ Trình Khâm từ nhỏ đã có tính sống tự lập,15 tuổi đã xin ba mẹ ra ở riêng cho nên rất ít khi về nhà.Thừơng thì chỉ có các ngày lễ hay hộp mặt gì đó mới về nhà chính,còn không thì vẫn về chung cư sống bình thường.Cho nên số lần nữ chủ nấu ăn cho anh chỉ đếm đựơc trên đầu ngón tay.Cô còn nhớ lần cuối Mộ Trình Khâm ăn đồ do nữ chủ làm là ngày giáng sinh 2 năm trước trước khi cô xuyên qua.Giờ mới có cơ hội nấu lần thứ 2 cho ngừơi mình yêu,lòng hạnh phúc là phải rồi.
Đặt đồ ăn lên bàn rồi ngồi xuống.Chuẩn bị tinh thần vui vẻ gắp thức ăn thân yêu mà cô đã cất công chế biến thật ngon xem xem khi đã xuyên qua đây rồi không biết tay nghề có lục đi không nữa,thì bỏng đã có một người nào đó gắp trước cô một bước.Mộ Trình Khâm bình bình thản thản đưa thức ăn vào miệng thưởng thức.
Um vị cũng không tệ,rất ngon.Mộ Trình Khâm nghĩ,vẻ mặt mắt nhắm mắt mở ăn ngon lành của anh khiến ai đó bực tức muốn nỗi sùng.Gì chứ,đồ ăn thân yêu của cô,đồ ăn bảo bối của cô,sao anh ta nỡ lòng nào ăn mắt miếng đầu tiên của cô chứ?Cô còn chưa có mở hàng mà anh ta đã mở hàng trước cô rồi.Mắt mở to hết cở trừng thật lớn nhìn đĩa thức ăn cùng bát cháo đang dần dần cạn đi vì ai đó.
Mộ Trình Khâm tao nhã ăn đến nỗi bỏ luôn phần mà nữ chủ hiền thục đã bỏ công sức ra nấu cho mình chuyễn sang ăn phần của Mộ Ảnh Tuyết nấu.Kết thúc bữa ăn 'Tối' Mộ Trình Khâm cầm khăn tay riêng trong túi lau miệng xong đứng lên nói”Cảm ơn vì bữa ăn” xong rồi rời đi.
Trước khi đi còn không quên quăng cho Mộ Ảnh Tuyết một câu khiến cho cô chết lặng người”Sau này phiền em mỗi tối 11 giờ nấu cho tôi một bữa cơm chờ tôi về”rồi mới thực sự đi lên phòng.
Mộ Ảnh Tuyết mặt lúc đỏ lúc xanh rất khó coi.Cô vầy mà bị anh ta 'Chơi' á,nam chủ...nam chủ đúng là ai cũng đáng ghét mà.Cô chưa ăn được miếng nào thế mà anh ta lại ăn hết.Tức chết cô mà,Aaaaaaaa~~lòng Mộ Ảnh Tuyết ai oán rực lửa hừng hực tức tối dọn dẹp bát đĩa bỏ vào bồn rữa chén xong đi lên lầu,Hừ sáng tức trưa tức giờ khuya cũng tức,ay shi...tức quá hết đói lần nữa luôn rồi.Không biết hôm nay là cái ngày gì nữ không biết,xui xẻo quá mà mai đốt phong long mới được,ám khí quá ám khí rồi.
Mộ Ảnh Tuyết rời đi thật lâu rồi nhưng Ngô Hạ Ngưng vẫn đứng đó,khuôn mặt tái mét,tay nắm chặt đến nỗi đỏ lên.Mộ Ảnh Tuyết,sao mày dám,sao mày lại dám làm thế hả?Sao mày cả gan quyến rũ Trình Khâm trước mặt tao,mày phải chết,con đ* ch* tao sẽ giết chết mày,tao sẽ không để yên cho mày đâu,mày cứ chờ đó.