Chương : 24
Mạc Hy nhìn theo bóng lưng của Doãn Khải, nếu chàng là thực sự yêu nàng thì những lời nói vừa rồi chắc chắn sẽ khiến chàng rất tổn thương, nàng biết nhưng nàng là không còn cách nào khác. Doãn Khải là nàng có lỗi với chàng, chỉ một lần này thôi.
Doãn Khải đi khuất nàng liền sai Ân Ly trang điểm lại cho mình, thay một bộ y phục hết sức lộng lẫy rồi bước đến Thanh Loan điện.
Từ Huệ phi vốn sức khỏe yếu, lần này mang thai lại là thai đầu lên cơ thể lúc nào cũng khó chịu mệt mỏi, ăn bất cứ thứ gì cũng bị nôn ra. Thái y ra vào Thanh Loan điện không lúc nào ngừng.
Từ Lan khi biết tin hoàng hậu đích thân đến thì biết chắc cũng chẳng có gì tốt đẹp, chỉ là đi thăm cho có, cho ra dáng một hoàng hậu tốt.
Vì sức khỏe yếu nên Mạc Hy không bắt Từ Lan hành lễ để nàng ta nằm trên giường còn mình thì ngồi cạnh.
- Thần thiếp đang có thai không tiện hành lễ, mong tỉ tỉ bỏ qua cho.
Từ Lan nói còn nhấn mạnh rằng mình đang có thai như muốn khoe khoang tự đắc với nàng, nữ nhân này cũng không hề đơn giản lương thiện như bề ngoài của nàng ta.
- Muội muội chịu khổ rồi.
- Khổ mấy thần thiếp cũng chịu được, tiểu hoàng tử rất ngoan chỉ là cơ thể thần thiếp vốn yếu.
- Sao đã biết là tiểu hoàng tử rồi, bổn cung thấy là một công chúa thì sẽ hợp hơn.
- Hoàng hậu mong là thần thiếp sinh ra một công chúa.
- Ta không có ý đó, Triệu quốc vừa gửi sang một hộp nhân sâm rất tốt, ta tặng cho muội, dùng để bồi bổ cơ thể.
- Đa tạ tấm lòng của người.
Từ Lan khi thấy hoàng hậu đi khỏi thì tức giận hất đổ hộp nhân sâm trong tay cung nữ của mình. Cô ta đến đây là muốn cảnh cáo nàng rằng nàng nên yên phận sinh ra một công chúa sao. Hoàng hậu cô được lắm, ta đấu đến cùng với cô.
- Nương nương đây là đồ hoàng hậu tặng không được vứt đi.
- Đồ hoàng hậu tặng.
Từ Lan nhìn hộp nhân sâm trong tay cung nữ thì mỉm cười đầy mờ ám.
Mạc Hy từ khi đến Thanh Loan điện thì cảm thấy vô cùng khó chịu, mùi thuốc khiến nàng cảm thấy đau đầu vô cùng, vừa về đến tẩm cung nàng liền nôn khan mấy trận.
- Công chúa, không phải người…
- Ân Ly em nói gì nói cho rõ đi.
- Người trễ hai tháng rồi, chẳng lẽ người cũng đã có long thai.
- Đừng nói linh tinh.
Thái y vừa rời khỏi nàng lập tức sờ lên bụng của mình, nàng cũng đang có thai, tiểu hài tử cũng đang lớn lên trong bụng của nàng.
- Công chúa, em lập tức đi báo cho quốc vương.
Mạc Hy mỉm cười đồng ý, nhưng khi Ân Ly vừa ra khỏi cửa thì nhận được thánh chỉ muốn hoàng hậu ngay lập tức đến Thanh Loan điện. Thánh chỉ không nói rõ lý do, chỉ là muốn hoàng hậu đi ngay lập tức.
Nàng liền theo vị công công đến Thanh Loan điện, bên trong không khí yên lặng đến đáng sợ, thi thoảng chỉ vang lên tiếc nấc nghẹn ngào của nữ nhân. Từ Huệ phi nằm trong tay của Doãn Khởi, nàng ta dương đôi mắt đẫm lệ nhìn nàng ai oán. Mạc Hy nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi Doãn Khởi lên tiếng.
- Hộp nhân sâm này là của nàng tặng cho Từ Huệ.
- Phải là hộp nhân sâm Triệu quốc mới gửi sang, rất công hiệu.
Từ Huệ phi nghe đến đây thì lập tức vùng dậy, nàng ta mới tức thì rõ là yếu đuối mong manh, không hiểu sao đột nhiên lại có sức lực lao về phía nàng, cũng may Ân Ly nhanh chân hơn đứng trước mặt nàng để cô ta thỏa sức cào cấu.
- Hoàng hậu người thật độc ác, người hại chết con của thần thiếp. Nhìn cảnh Từ Huệ gào khóc ai cũng cảm thấy thương cảm cho nàng, mọi ánh mắt oán hận chĩa hết về phía Mạc Hy.
- Từ Huệ muội nói năng hồ đồ gì vậy. Mạc Hy phía đằng xa khẽ lên tiếng.
- Là hộp nhân sâm người đưa, là nó hại chết con của thần thiếp. Hoàng hậu người phải đền mạng cho con thần thiếp.
- Nương nương nói năng hồ đồ gì vậy, nhân sâm không có vấn đề gì, công chúa của ta vẫn thường xuyên sử dụng. Ân Ly đẩy Từ Huệ ra rồi lớn tiếng cãi lại nàng ta.
- Nhân sâm vốn rất tốt, nhưng lại kị với phụ nữ mang thai. Hoàng hậu vốn không hề có thai nên sử dụng tùy ý không sao, nhưng Từ Huệ nương nương…
- Ăn nói ngông cuồng, ngươi như vậy cũng xứng làm thái ý sao. Ân Ly tức giận chửi mắng vị thái y đó.
- Ân Ly, em yên lặng chút đi.
- Tại sao em phải yên lặng, ta nói cho ông biết, công chúa của ta cũng đã mang thai được hai tháng rồi, các người muốn hãm hại thì nên tính toán kỹ càng khôn ngoan hơn.
Doãn Khởi nãy giờ đứng yên nhìn mấy người phụ nữ gây nhau, nhưng khi nghe tin nàng có thai thì trái tim chàng đập rất mạnh. Nàng là đang mang trong mình đứa con của chàng, Doãn Khởi vội vàng đến bên cạnh nàng, nắm tay nàng thật chặt.
- Hoàng hậu đích thực là nàng đã mang long thai.
Nàng không nói nhưng nhìn qua ánh mắt nàng cũng đủ rõ, chưa bao giờ trong cuộc đời này Doãn Khởi cảm thấy hạnh phúc vui mừng như bây giờ. Chàng ra lệnh chém đầu vị thái y đó vì tội tắc trách làm Từ Huệ sảy thai rồi mau chóng cùng Mạc Hy trở về Phương Hoàng điện.
Từ Lan tức giận đập phá hết mọi thứ ở Thanh Loan điện, vốn sắp xếp một màn kịch để đưa hoàng hậu vào tròng nhưng không ngờ nàng ta đột ngột đảo ngược thế cờ như vậy.
Doãn Khởi căn bản chưa từng đụng vào nàng, làm sao mà mang thai được. Nàng mải suy tính làm sao để xử lý cái thai thì đột nhiên hoàng hậu đến rồi tặng quà, cứ tưởng đã dụ được cá vào rọ vẹn cả đôi đường. Chỉ không ngờ nàng ta lại dùng chính long thai đảo ngược, dùng chính kế sách của Từ Lan đánh bại nàng, có điều long thai của cô ta là thật. Được lắm hoàng hậu, coi như cô lợi hại.
Doãn Khải đi khuất nàng liền sai Ân Ly trang điểm lại cho mình, thay một bộ y phục hết sức lộng lẫy rồi bước đến Thanh Loan điện.
Từ Huệ phi vốn sức khỏe yếu, lần này mang thai lại là thai đầu lên cơ thể lúc nào cũng khó chịu mệt mỏi, ăn bất cứ thứ gì cũng bị nôn ra. Thái y ra vào Thanh Loan điện không lúc nào ngừng.
Từ Lan khi biết tin hoàng hậu đích thân đến thì biết chắc cũng chẳng có gì tốt đẹp, chỉ là đi thăm cho có, cho ra dáng một hoàng hậu tốt.
Vì sức khỏe yếu nên Mạc Hy không bắt Từ Lan hành lễ để nàng ta nằm trên giường còn mình thì ngồi cạnh.
- Thần thiếp đang có thai không tiện hành lễ, mong tỉ tỉ bỏ qua cho.
Từ Lan nói còn nhấn mạnh rằng mình đang có thai như muốn khoe khoang tự đắc với nàng, nữ nhân này cũng không hề đơn giản lương thiện như bề ngoài của nàng ta.
- Muội muội chịu khổ rồi.
- Khổ mấy thần thiếp cũng chịu được, tiểu hoàng tử rất ngoan chỉ là cơ thể thần thiếp vốn yếu.
- Sao đã biết là tiểu hoàng tử rồi, bổn cung thấy là một công chúa thì sẽ hợp hơn.
- Hoàng hậu mong là thần thiếp sinh ra một công chúa.
- Ta không có ý đó, Triệu quốc vừa gửi sang một hộp nhân sâm rất tốt, ta tặng cho muội, dùng để bồi bổ cơ thể.
- Đa tạ tấm lòng của người.
Từ Lan khi thấy hoàng hậu đi khỏi thì tức giận hất đổ hộp nhân sâm trong tay cung nữ của mình. Cô ta đến đây là muốn cảnh cáo nàng rằng nàng nên yên phận sinh ra một công chúa sao. Hoàng hậu cô được lắm, ta đấu đến cùng với cô.
- Nương nương đây là đồ hoàng hậu tặng không được vứt đi.
- Đồ hoàng hậu tặng.
Từ Lan nhìn hộp nhân sâm trong tay cung nữ thì mỉm cười đầy mờ ám.
Mạc Hy từ khi đến Thanh Loan điện thì cảm thấy vô cùng khó chịu, mùi thuốc khiến nàng cảm thấy đau đầu vô cùng, vừa về đến tẩm cung nàng liền nôn khan mấy trận.
- Công chúa, không phải người…
- Ân Ly em nói gì nói cho rõ đi.
- Người trễ hai tháng rồi, chẳng lẽ người cũng đã có long thai.
- Đừng nói linh tinh.
Thái y vừa rời khỏi nàng lập tức sờ lên bụng của mình, nàng cũng đang có thai, tiểu hài tử cũng đang lớn lên trong bụng của nàng.
- Công chúa, em lập tức đi báo cho quốc vương.
Mạc Hy mỉm cười đồng ý, nhưng khi Ân Ly vừa ra khỏi cửa thì nhận được thánh chỉ muốn hoàng hậu ngay lập tức đến Thanh Loan điện. Thánh chỉ không nói rõ lý do, chỉ là muốn hoàng hậu đi ngay lập tức.
Nàng liền theo vị công công đến Thanh Loan điện, bên trong không khí yên lặng đến đáng sợ, thi thoảng chỉ vang lên tiếc nấc nghẹn ngào của nữ nhân. Từ Huệ phi nằm trong tay của Doãn Khởi, nàng ta dương đôi mắt đẫm lệ nhìn nàng ai oán. Mạc Hy nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi Doãn Khởi lên tiếng.
- Hộp nhân sâm này là của nàng tặng cho Từ Huệ.
- Phải là hộp nhân sâm Triệu quốc mới gửi sang, rất công hiệu.
Từ Huệ phi nghe đến đây thì lập tức vùng dậy, nàng ta mới tức thì rõ là yếu đuối mong manh, không hiểu sao đột nhiên lại có sức lực lao về phía nàng, cũng may Ân Ly nhanh chân hơn đứng trước mặt nàng để cô ta thỏa sức cào cấu.
- Hoàng hậu người thật độc ác, người hại chết con của thần thiếp. Nhìn cảnh Từ Huệ gào khóc ai cũng cảm thấy thương cảm cho nàng, mọi ánh mắt oán hận chĩa hết về phía Mạc Hy.
- Từ Huệ muội nói năng hồ đồ gì vậy. Mạc Hy phía đằng xa khẽ lên tiếng.
- Là hộp nhân sâm người đưa, là nó hại chết con của thần thiếp. Hoàng hậu người phải đền mạng cho con thần thiếp.
- Nương nương nói năng hồ đồ gì vậy, nhân sâm không có vấn đề gì, công chúa của ta vẫn thường xuyên sử dụng. Ân Ly đẩy Từ Huệ ra rồi lớn tiếng cãi lại nàng ta.
- Nhân sâm vốn rất tốt, nhưng lại kị với phụ nữ mang thai. Hoàng hậu vốn không hề có thai nên sử dụng tùy ý không sao, nhưng Từ Huệ nương nương…
- Ăn nói ngông cuồng, ngươi như vậy cũng xứng làm thái ý sao. Ân Ly tức giận chửi mắng vị thái y đó.
- Ân Ly, em yên lặng chút đi.
- Tại sao em phải yên lặng, ta nói cho ông biết, công chúa của ta cũng đã mang thai được hai tháng rồi, các người muốn hãm hại thì nên tính toán kỹ càng khôn ngoan hơn.
Doãn Khởi nãy giờ đứng yên nhìn mấy người phụ nữ gây nhau, nhưng khi nghe tin nàng có thai thì trái tim chàng đập rất mạnh. Nàng là đang mang trong mình đứa con của chàng, Doãn Khởi vội vàng đến bên cạnh nàng, nắm tay nàng thật chặt.
- Hoàng hậu đích thực là nàng đã mang long thai.
Nàng không nói nhưng nhìn qua ánh mắt nàng cũng đủ rõ, chưa bao giờ trong cuộc đời này Doãn Khởi cảm thấy hạnh phúc vui mừng như bây giờ. Chàng ra lệnh chém đầu vị thái y đó vì tội tắc trách làm Từ Huệ sảy thai rồi mau chóng cùng Mạc Hy trở về Phương Hoàng điện.
Từ Lan tức giận đập phá hết mọi thứ ở Thanh Loan điện, vốn sắp xếp một màn kịch để đưa hoàng hậu vào tròng nhưng không ngờ nàng ta đột ngột đảo ngược thế cờ như vậy.
Doãn Khởi căn bản chưa từng đụng vào nàng, làm sao mà mang thai được. Nàng mải suy tính làm sao để xử lý cái thai thì đột nhiên hoàng hậu đến rồi tặng quà, cứ tưởng đã dụ được cá vào rọ vẹn cả đôi đường. Chỉ không ngờ nàng ta lại dùng chính long thai đảo ngược, dùng chính kế sách của Từ Lan đánh bại nàng, có điều long thai của cô ta là thật. Được lắm hoàng hậu, coi như cô lợi hại.