Chương 8: Khách sạn Medlatec [1]
Ba mươi phút trước cô vẫn còn ngồi trong quán bar lắng nghe các đồng nghiệp thi nhau lên hát, do sếp có chuốc ít rượu nên người cũng ngà ngà say.
Đầu cô dần nổi lên những cơn đau, đôi mắt nhòa đi không thấy được đường, Thế Anh khó chịu nên xin phép mọi người được về sớm.
Thẩm Trâm là đồng nghiệp thân nhất với cô, thấy cô say như vậy cô ấy ngỏ ý muốn đưa cô về.
Nhưng cô lại từ chối, dù sao nhà cũng ngay gần đây, đi bộ một chút cho khuây khỏa về đến nhà sẽ tỉnh lại thôi. Thế Anh lắc đầu lịch sự từ chối, cô cầm túi xách lên quay người rời đi.
Men say thấm dần vào trong người khiến cho các bước cô đi không còn vững như trước. Thế Anh loạng choạng bám vào tường từ từ đi ra ngoài, đến khi sắp ra khỏi quán bar bỗng dưng cô đâm phải một tấm lưng to lớn.
Thế Anh đưa tay ôm lấy cái đầu nhỏ xuýt xoa mãi, tên kia quay lại cúi đầu nhìn cô, quay qua nhìn tên đang đứng bên cạnh, hai người gật đầu với nhau lập tức tóm lấy cô đem ra ngoài.
Thế Anh xuất hiện như một vị thần giáng thế cho bọn chúng, chúng còn đang lo sợ là không tìm được người, ai dè cô lại xuất hiện trước mặt bọn chúng.
Đám người mau chóng rời đi, lái xe tới khách sạn Medlatec, chúng lôi cô xuống dẫn lên trên tầng, song lại tiếp tục ném cô vào trong phòng tự sinh tự diệt.
Đó là lý do cô xuất hiện tại đây, định mệnh đã an bài, cô không thể chống chọi lại được.
Lãnh Hàn cúi người bế cô lên đi tới giường thẳng tay ném xuống, Thế Anh đau đớn ôm lấy cơ thể.
Anh không ngần ngại cởi phăng bộ đồ trên cơ thể mình ra, cúi người đè cô xuống phía dưới.
Gục đầu xuống bả vai liên tục hít lấy hương thơm trên cơ thể của cô, khí lạnh đột ngột xuất hiện làm cho sống lưng cô lạnh toát.
Thế Anh cố gắng đưa tay chống đỡ người đàn ông phía trên, càng đẩy Lãnh Hàn càng được nước lấn tới.
Anh vươn người tới môi cô, áp thật mạnh xuống. Nụ hôn bất chợt xuất hiện khiến cô chưa kịp thích nghi.
Đầu lưỡi chuyển động linh hoạt, khéo léo vượt qua rào chắn tấn công thẳng vào bên trong khoang miệng nhỏ xinh.
Đầu lưỡi quấn lấy cô, đảo qua đảo lại liên tục, khắp khoang miệng ngập tràn mùi hương của người đàn ông.
Thế Anh bị hôn đến suýt ngạt thở, đôi tay bé nhỏ dùng chút sức còn lại, yếu đuối đập vào lồng ngực rắn chắc.
Chỉ đến khi cảm thấy thỏa mãn, anh mới chịu rời xa đôi môi chúm chím đã sớm bị anh làm cho sưng lên.
Nụ hôn dần dần rơi xuống phía dưới, chiếc cổ trắng nõn tiếp tục bị anh quậy phá, đầu lưỡi đi tới liếm láp xung quanh.
Bàn tay hư hỏng vươn xuống dưới cởi từng chiếc quy áo sơ mi ra, chẳng mấy chốc chiếc áo sơ mi màu trắng đã nằm dài trên nền đất không chút thương tiếc.
Chiếc quần ống rộng chính là nạn nhân tiếp theo, anh di chuyển, đầu lưỡi dần dần lan xuống phía dưới, chiếc quần ống rộng được cởi khóa lăn xuống dưới đất.
Rất nhanh, cơ thể nhỏ nhắn dần hiện hữu trước mắt anh. Đầu lưỡi tham lam không ngừng trượt xuống phía bên dưới, chiếc quần lót mỏng bị nó làm cho ướt nhẹp.
Thế Anh run rẩy vì sự kích thích đột ngột, tay cô nắm chặt vào ga giường, cả người nâng lên, ngón chân co lại.
Đây là sự kích thích mà tình dục mang lại, lần đầu tiên cô trải nghiệm có chút không quen.
Lãnh Hàn đưa tay cởi chiếc quần lót ra nhưng bị cô ngăn lại, một người giữ một người kéo, cuối cùng kết quả vẫn nghiêng về phía người kéo là nhiều.
Tất nhiên sức cô không đọ lại được với sức lực hùng mãnh kia, chẳng mấy chốc chiếc quần lót màu tím nhạt đã bị cởi xuống.
Thế Anh ngại ngùng, đưa tay lên che miệng mình, chân co lên che đi nơi nụ hồng lấp ló. Lãnh Hàn không còn giữ nổi sự tỉnh táo như trước, tay anh đưa lên nắm lấy cổ chân cô, không chút thương tiếc mà dạng sang hai bên để lộ nơi sâu thẳm quyến rũ phơi bày trước mặt anh.
Thế Anh vừa sợ vừa ngại, nước mắt không ngừng lăn xuống ướt nhẹp một góc ga giường.
Lãnh Hàn vươn tới, đặt từng nụ hôn xung quanh người em gái nhỏ, đến khi không chịu được nữa, đôi môi nóng tiến gần tới áp vào nơi nhạy cảm nhất của người con gái.
Thế Anh giật mình, tay che miệng mình lại, tiếng rên bắt đầu xuất hiện. Cảm giác này thật sự rất khó tả, nó vừa mang chút sung sướng vừa mang theo chút lạ kì.
Đầu lưỡi tiếp tục công việc của mình, vươn ra đảo quanh nhụy hoa, mật ngọt dần tứa ra bên ngoài, hương vị của cô gái khiến anh không chịu được.
Thế Anh không ngừng rên rỉ chỉ là cô bịt chặt miệng lại để anh không nghe thấy, bản thân thật kì lạ, bỗng dưng có một cảm giác mới mẻ ồ ạt lấn tới khiến cô chạy trốn không kịp.
Lãnh Hàn đứng dậy kéo cô nằm lên đầu giường, cả người anh đè lên phía trên, cúi xuống đặt nhẹ vài nụ hôn, cự vật đã được xuất chuồng từ lâu.
"Con ngựa" to lớn, hệt như có đôi cánh sắp chuẩn bị bay lên chín tầng mây.
Một tay anh đặt lên bụng cô, tay còn lại cầm lấy cự vật đứng trước cửa huyệt hoa chuẩn bị cho đợt chiến đấu.
Thế Anh muốn ngăn, nhưng men rượu càng lúc càng thấm hệt như thấm vào máu thịt của cô.
Tay chân mềm nhũn không còn chút sức nào để cản lại hành vi của anh. Lãnh Hàn đưa tay cầm lấy cự vật, nhẹ nhàng đưa vào cửa huyệt, mới chỉ cho phần đầu vào mà anh cảm giác như đã cho thằng em trai vào trong nhà hết rồi.
Bên trong huyệt hoa vừa ấm vừa khít, anh cảm thấy lần này so với lần trước vô cùng khác.
Sự mềm mại, ấm áp lan truyền tới khiến anh không ngừng thôi thúc bản thân mau mau tiến vào bên trong.
Rào chắn mỏng manh đang chờ đợi anh tiến tới, nhưng cửa quá chặt, căn bản anh không vào được. Sợ anh vào rồi, sẽ chết mê chết mệt bên trong đó.
Cô gái này quá khít, quá mềm lại vô cùng ấm áp khiến anh như muốn phát điên, anh hận bản thân không thể một phát trực tiếp đi vào bên trong căn nhà nhỏ ấy.
Đầu cô dần nổi lên những cơn đau, đôi mắt nhòa đi không thấy được đường, Thế Anh khó chịu nên xin phép mọi người được về sớm.
Thẩm Trâm là đồng nghiệp thân nhất với cô, thấy cô say như vậy cô ấy ngỏ ý muốn đưa cô về.
Nhưng cô lại từ chối, dù sao nhà cũng ngay gần đây, đi bộ một chút cho khuây khỏa về đến nhà sẽ tỉnh lại thôi. Thế Anh lắc đầu lịch sự từ chối, cô cầm túi xách lên quay người rời đi.
Men say thấm dần vào trong người khiến cho các bước cô đi không còn vững như trước. Thế Anh loạng choạng bám vào tường từ từ đi ra ngoài, đến khi sắp ra khỏi quán bar bỗng dưng cô đâm phải một tấm lưng to lớn.
Thế Anh đưa tay ôm lấy cái đầu nhỏ xuýt xoa mãi, tên kia quay lại cúi đầu nhìn cô, quay qua nhìn tên đang đứng bên cạnh, hai người gật đầu với nhau lập tức tóm lấy cô đem ra ngoài.
Thế Anh xuất hiện như một vị thần giáng thế cho bọn chúng, chúng còn đang lo sợ là không tìm được người, ai dè cô lại xuất hiện trước mặt bọn chúng.
Đám người mau chóng rời đi, lái xe tới khách sạn Medlatec, chúng lôi cô xuống dẫn lên trên tầng, song lại tiếp tục ném cô vào trong phòng tự sinh tự diệt.
Đó là lý do cô xuất hiện tại đây, định mệnh đã an bài, cô không thể chống chọi lại được.
Lãnh Hàn cúi người bế cô lên đi tới giường thẳng tay ném xuống, Thế Anh đau đớn ôm lấy cơ thể.
Anh không ngần ngại cởi phăng bộ đồ trên cơ thể mình ra, cúi người đè cô xuống phía dưới.
Gục đầu xuống bả vai liên tục hít lấy hương thơm trên cơ thể của cô, khí lạnh đột ngột xuất hiện làm cho sống lưng cô lạnh toát.
Thế Anh cố gắng đưa tay chống đỡ người đàn ông phía trên, càng đẩy Lãnh Hàn càng được nước lấn tới.
Anh vươn người tới môi cô, áp thật mạnh xuống. Nụ hôn bất chợt xuất hiện khiến cô chưa kịp thích nghi.
Đầu lưỡi chuyển động linh hoạt, khéo léo vượt qua rào chắn tấn công thẳng vào bên trong khoang miệng nhỏ xinh.
Đầu lưỡi quấn lấy cô, đảo qua đảo lại liên tục, khắp khoang miệng ngập tràn mùi hương của người đàn ông.
Thế Anh bị hôn đến suýt ngạt thở, đôi tay bé nhỏ dùng chút sức còn lại, yếu đuối đập vào lồng ngực rắn chắc.
Chỉ đến khi cảm thấy thỏa mãn, anh mới chịu rời xa đôi môi chúm chím đã sớm bị anh làm cho sưng lên.
Nụ hôn dần dần rơi xuống phía dưới, chiếc cổ trắng nõn tiếp tục bị anh quậy phá, đầu lưỡi đi tới liếm láp xung quanh.
Bàn tay hư hỏng vươn xuống dưới cởi từng chiếc quy áo sơ mi ra, chẳng mấy chốc chiếc áo sơ mi màu trắng đã nằm dài trên nền đất không chút thương tiếc.
Chiếc quần ống rộng chính là nạn nhân tiếp theo, anh di chuyển, đầu lưỡi dần dần lan xuống phía dưới, chiếc quần ống rộng được cởi khóa lăn xuống dưới đất.
Rất nhanh, cơ thể nhỏ nhắn dần hiện hữu trước mắt anh. Đầu lưỡi tham lam không ngừng trượt xuống phía bên dưới, chiếc quần lót mỏng bị nó làm cho ướt nhẹp.
Thế Anh run rẩy vì sự kích thích đột ngột, tay cô nắm chặt vào ga giường, cả người nâng lên, ngón chân co lại.
Đây là sự kích thích mà tình dục mang lại, lần đầu tiên cô trải nghiệm có chút không quen.
Lãnh Hàn đưa tay cởi chiếc quần lót ra nhưng bị cô ngăn lại, một người giữ một người kéo, cuối cùng kết quả vẫn nghiêng về phía người kéo là nhiều.
Tất nhiên sức cô không đọ lại được với sức lực hùng mãnh kia, chẳng mấy chốc chiếc quần lót màu tím nhạt đã bị cởi xuống.
Thế Anh ngại ngùng, đưa tay lên che miệng mình, chân co lên che đi nơi nụ hồng lấp ló. Lãnh Hàn không còn giữ nổi sự tỉnh táo như trước, tay anh đưa lên nắm lấy cổ chân cô, không chút thương tiếc mà dạng sang hai bên để lộ nơi sâu thẳm quyến rũ phơi bày trước mặt anh.
Thế Anh vừa sợ vừa ngại, nước mắt không ngừng lăn xuống ướt nhẹp một góc ga giường.
Lãnh Hàn vươn tới, đặt từng nụ hôn xung quanh người em gái nhỏ, đến khi không chịu được nữa, đôi môi nóng tiến gần tới áp vào nơi nhạy cảm nhất của người con gái.
Thế Anh giật mình, tay che miệng mình lại, tiếng rên bắt đầu xuất hiện. Cảm giác này thật sự rất khó tả, nó vừa mang chút sung sướng vừa mang theo chút lạ kì.
Đầu lưỡi tiếp tục công việc của mình, vươn ra đảo quanh nhụy hoa, mật ngọt dần tứa ra bên ngoài, hương vị của cô gái khiến anh không chịu được.
Thế Anh không ngừng rên rỉ chỉ là cô bịt chặt miệng lại để anh không nghe thấy, bản thân thật kì lạ, bỗng dưng có một cảm giác mới mẻ ồ ạt lấn tới khiến cô chạy trốn không kịp.
Lãnh Hàn đứng dậy kéo cô nằm lên đầu giường, cả người anh đè lên phía trên, cúi xuống đặt nhẹ vài nụ hôn, cự vật đã được xuất chuồng từ lâu.
"Con ngựa" to lớn, hệt như có đôi cánh sắp chuẩn bị bay lên chín tầng mây.
Một tay anh đặt lên bụng cô, tay còn lại cầm lấy cự vật đứng trước cửa huyệt hoa chuẩn bị cho đợt chiến đấu.
Thế Anh muốn ngăn, nhưng men rượu càng lúc càng thấm hệt như thấm vào máu thịt của cô.
Tay chân mềm nhũn không còn chút sức nào để cản lại hành vi của anh. Lãnh Hàn đưa tay cầm lấy cự vật, nhẹ nhàng đưa vào cửa huyệt, mới chỉ cho phần đầu vào mà anh cảm giác như đã cho thằng em trai vào trong nhà hết rồi.
Bên trong huyệt hoa vừa ấm vừa khít, anh cảm thấy lần này so với lần trước vô cùng khác.
Sự mềm mại, ấm áp lan truyền tới khiến anh không ngừng thôi thúc bản thân mau mau tiến vào bên trong.
Rào chắn mỏng manh đang chờ đợi anh tiến tới, nhưng cửa quá chặt, căn bản anh không vào được. Sợ anh vào rồi, sẽ chết mê chết mệt bên trong đó.
Cô gái này quá khít, quá mềm lại vô cùng ấm áp khiến anh như muốn phát điên, anh hận bản thân không thể một phát trực tiếp đi vào bên trong căn nhà nhỏ ấy.